CultureMain article: Culture of ItalyThe city of Venice, built on 117  dịch - CultureMain article: Culture of ItalyThe city of Venice, built on 117  Việt làm thế nào để nói

CultureMain article: Culture of Ita

Culture
Main article: Culture of Italy

The city of Venice, built on 117 islands.

The Leaning Tower and the Duomo of Pisa.

The Royal Palace of Caserta.
For centuries divided by politics and geography until its eventual unification in 1861, Italy has developed a unique culture, shaped by a multitude of regional customs and local centres of power and patronage.[215] During the Middle Ages and the Renaissance, a number of magnificent courts competed for attracting the best architects, artistis and scholars, thus producing an immense legacy of monuments, paintings, music and literature.[216]

Italy has more UNESCO World Heritage Sites (51) than any other country in the world, and has rich collections of art, culture and literature from many different periods. The country has had a broad cultural influence worldwide, also because numerous Italians emigrated to other places during the Italian diaspora. Furthermore, the nation has, overall, an estimated 100,000 monuments of any sort (museums, palaces, buildings, statues, churches, art galleries, villas, fountains, historic houses and archaeological remains).[217]

Architecture
Main article: Architecture of Italy


Italy has a very broad and diverse architectural style, which cannot be simply classified by period, but also by region, because of Italy's division into several regional states until 1861. This has created a highly diverse and eclectic range in architectural designs.

Italy is known for its considerable architectural achievements,[218] such as the construction of arches, domes and similar structures during ancient Rome, the founding of the Renaissance architectural movement in the late-14th to 16th centuries, and being the homeland of Palladianism, a style of construction which inspired movements such as that of Neoclassical architecture, and influenced the designs which noblemen built their country houses all over the world, notably in the UK, Australia and the US during the late 17th to early 20th centuries. Several of the finest works in Western architecture, such as the Colosseum, the Milan Cathedral and Florence cathedral, the Leaning Tower of Pisa and the building designs of Venice are found in Italy.

Italian architecture has also widely influenced the architecture of the world. British architect Inigo Jones, inspired by the designs of Italian buildings and cities, brought back the ideas of Italian Renaissance architecture to 17th-century England, being inspired by Andrea Palladio.[219] Additionally, Italianate architecture, popular abroad since the 19th century, was used to describe foreign architecture which was built in an Italian style, especially modelled on Renaissance architecture.

Visual art
Main article: Art of Italy

The Last Supper by Leonardo da Vinci: equally to Mona Lisa, it is the most famous, most reproduced and most parodied portrait and religious painting of all time.[220]
The history of Italian visual art is part of Western painting history. Roman art was influenced by Greece and can in part be taken as a descendant of ancient Greek painting. However, Roman painting does have important unique characteristics. The only surviving Roman paintings are wall paintings, many from villas in Campania, in Southern Italy. Such painting can be grouped into 4 main "styles" or periods[221] and may contain the first examples of trompe-l'œil, pseudo-perspective, and pure landscape.[222]

Panel painting becomes more common during the Romanesque period, under the heavy influence of Byzantine icons. Towards the middle of the 13th century, Medieval art and Gothic painting became more realistic, with the beginnings of interest in the depiction of volume and perspective in Italy with Cimabue and then his pupil Giotto. From Giotto on, the treatment of composition by the best painters also became much more free and innovative. They are considered to be the two great medieval masters of painting in western culture.


The Pietà by Michelangelo.
The Italian Renaissance is said by many to be the golden age of painting; roughly spanning the 14th through the mid-17th centuries with a significant influence also out of the borders of modern Italy. In Italy artists like Paolo Uccello, Fra Angelico, Masaccio, Piero della Francesca, Andrea Mantegna, Filippo Lippi, Giorgione, Tintoretto, Sandro Botticelli, Leonardo da Vinci, Michelangelo Buonarroti, Raphael, Giovanni Bellini, and Titian took painting to a higher level through the use of perspective, the study of human anatomy and proportion, and through their development of an unprecedented refinement in drawing and painting techniques. Michelangelo was an active sculptor from about 1500 to 1520, and his great masterpieces including his David, Pietà, Moses. Other prominent Renaissance sculptors include Lorenzo Ghiberti, Luca Della Robbia, Donatello, Filippo Brunelleschi, Andrea del Verrocchio.

In the 15th and 16th centuries, the High Renaissance gave rise to a stylised art known as Mannerism. In place of the balanced compositions and rational approach to perspective that characterised art at the dawn of the 16th century, the Mannerists sought instability, artifice, and doubt. The unperturbed faces and gestures of Piero della Francesca and the calm Virgins of Raphael are replaced by the troubled expressions of Pontormo and the emotional intensity of El Greco. In the 17th century, among the greatest painters of Italian Baroque are Caravaggio, Annibale Carracci, Artemisia Gentileschi, Mattia Preti, Carlo Saraceni and Bartolomeo Manfredi. Subsequently, in the 18th century, Italian Rococo was mainly inspired by French Rococo, since France was the founding nation of that particular style, with artists such as Giovanni Battista Tiepolo and Canaletto. Italian Neoclassical sculpture focused, with Antonio Canova's nudes, on the idealist aspect of the movement.

In the 19th century, major Italian Romantic painters were Francesco Hayez, Giuseppe Bezzuoli and Francesco Podesti. Impressionism was brought from France to Italy by the Macchiaioli, led by Giovanni Fattori, and Giovanni Boldini; Realism by Gioacchino Toma and Giuseppe Pellizza da Volpedo. In the 20th century, with Futurism, primarily through the works of Umberto Boccioni and Giacomo Balla, Italy rose again as a seminal country for artistic evolution in painting and sculpture. Futurism was succeeded by the metaphysical paintings of Giorgio de Chirico, who exerted a strong influence on the Surrealists and generations of artists to follow.

Literature and theatre
Main article: Literature of Italy

Dante, poised between the mountain of Purgatory and the city of Florence, displays the famous incipit Nel mezzo del cammin di nostra vita in a detail of Domenico di Michelino's painting, 1465.
The basis of the modern Italian language was established by the Florentine poet Dante Alighieri, whose greatest work, the Divine Comedy, is considered among the foremost literary statements produced in Europe during the Middle Ages. There is no shortage of celebrated literary figures in Italy: Giovanni Boccaccio, Giacomo Leopardi, Alessandro Manzoni, Torquato Tasso, Ludovico Ariosto, and Petrarch, whose best-known vehicle of expression, the sonnet, was created in Italy.[223]

Prominent philosophers include Giordano Bruno, Marsilio Ficino, Niccolò Machiavelli, and Giambattista Vico. Modern literary figures and Nobel laureates are nationalist poet Giosuè Carducci in 1906, realist writer Grazia Deledda in 1926, modern theatre author Luigi Pirandello in 1936, poets Salvatore Quasimodo in 1959 and Eugenio Montale in 1975, satirist and theatre author Dario Fo in 1997.[224]

Carlo Collodi's 1883 novel, The Adventures of Pinocchio, is the most celebrated children's classic by an Italian author.

Italian theatre can be traced back to the Roman tradition which was heavily influenced by the Greek; as with many other literary genres, Roman dramatists tended to adapt and translate from the Greek. For example, Seneca's Phaedra was based on that of Euripides, and many of the comedies of Plautus were direct translations of works by Menander. During the 16th century and on into the 18th century, Commedia dell'arte was a form of improvisational theatre, and it is still performed today. Travelling troupes of players would set up an outdoor stage and provide amusement in the form of juggling, acrobatics, and, more typically, humorous plays based on a repertoire of established characters with a rough storyline, called canovaccio.

Music
Main article: Music of Italy

Giacomo Puccini, Italian composer whose operas, including La bohème, Tosca, Madama Butterfly, and Turandot, are among the most frequently worldwide performed in the standard repertoire.[225][226]
From folk music to classical, music has always played an important role in Italian culture. Instruments associated with classical music, including the piano and violin, were invented in Italy, and many of the prevailing classical music forms, such as the symphony, concerto, and sonata, can trace their roots back to innovations of 16th- and 17th-century Italian music.

Italy's most famous composers include the Renaissance composers Palestrina and Monteverdi, the Baroque composers Scarlatti, Corelli and Vivaldi, the Classical composers Paganini and Rossini, and the Romantic composers Verdi and Puccini. Modern Italian composers such as Berio and Nono proved significant in the development of experimental and electronic music. While the classical music tradition still holds strong in Italy, as evidenced by the fame of its innumerable opera houses, such as La Scala of Milan and San Carlo of Naples, and performers such as the pianist Maurizio Pollini and the late tenor Luciano Pavarotti, Italians have been no less appreciative of their thriving contemporary music scene.


Luciano Pavarotti, one of the most famous tenors of all time.
Italy is widely known for being the birthplace of opera.[227] Italian opera was believed to have been founded in the early 1
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Văn hóaBài chi tiết: văn hóa của ýThành phố Venice, được xây dựng trên đảo 117.Leaning Tower và Duomo Pisa.Cung điện Hoàng gia Caserta.Trong nhiều thế kỷ chia cho chính trị và thể loại cho đến khi thống nhất cuối cùng vào năm 1861, ý đã phát triển một nền văn hóa độc đáo, hình thành bởi vô số các khu vực Hải quan và các trung tâm địa phương của quyền lực và bảo trợ. [215] trong the Trung cổ và thời phục hưng, một số tuyệt vời tòa án tham dự để thu hút các kiến trúc sư tốt nhất, artistis và học giả, do đó sản xuất một di sản bao la của di tích, tranh, âm nhạc và văn học. [216]Ý có thêm UNESCO công nhận di sản thế giới (51) hơn bất kỳ quốc gia nào khác trên thế giới, và có các bộ sưu tập phong phú của nghệ thuật, văn hóa và văn học từ thời kỳ khác nhau nhiều. Nước này có một ảnh hưởng văn hóa rộng trên toàn thế giới, cũng bởi vì nhiều người ý di cư đến nơi khác trong cộng đồng người ý. Hơn nữa, quốc gia có, nói chung, một đài kỷ niệm 100.000 ước tính của bất kỳ loại (Viện bảo tàng, cung điện, tòa nhà, bức tượng nhỏ, nhà thờ, Phòng trưng bày nghệ thuật, biệt thự, vòi phun nước, ngôi nhà lịch sử và di tích khảo cổ). [217]Kiến trúcBài chi tiết: kiến trúc của ýÝ có một rất rộng và đa dạng phong cách kiến trúc, mà không thể được đơn giản chỉ cần phân loại bởi thời gian, nhưng cũng theo vùng, vì ý của phân chia thành nhiều khu vực quốc cho tới năm 1861. Điều này đã tạo ra một phạm vi rất đa dạng và chiết trung trong thiết kế kiến trúc.Ý được biết đến với của nó đáng kể kiến trúc thành tựu, [218] chẳng hạn như việc xây dựng của arches, vòm tương tự như các cấu trúc trong La Mã cổ đại, thành lập phong trào kiến trúc phục hưng ở cuối-14 đến thế kỷ 16, và là quê hương của Palladianism, một kiểu cấu trúc lấy cảm hứng từ phong trào như là của kiến trúc tân cổ điển, và ảnh hưởng đến các mẫu thiết kế mà noblemen xây dựng của nhà nước khắp nơi trên thế giới , đặc biệt là ở Anh, Úc và Mỹ trong 17 tháng cuối đến đầu thế kỷ 20. Một số các công trình tốt nhất trong kiến trúc phương Tây, chẳng hạn như đấu trường La Mã, nhà thờ Milan Cathedral và Florence, Các Leaning Tower of Pisa và các mẫu thiết kế tòa nhà của Venice được tìm thấy tại ý.Ý kiến trúc cũng rộng rãi đã ảnh hưởng kiến trúc của thế giới. Anh kiến trúc sư Inigo Jones, lấy cảm hứng từ thiết kế của tòa nhà ý và thành phố, đã mang lại những ý tưởng của kiến trúc phục hưng ý anh thế kỷ 17, được lấy cảm hứng từ Andrea Palladio. [219] Ngoài ra, Italianate kiến trúc, phổ biến ở nước ngoài từ thế kỷ 19, đã được sử dụng để mô tả kiến trúc nước ngoài được xây dựng theo phong cách ý, đặc biệt là mô hình trên kiến trúc phục hưng.Nghệ thuật tạo hìnhBài chi tiết: nghệ thuật của ýThe Last Supper của Leonardo da Vinci: như nhau để Mona Lisa, nó là nổi tiếng nhất, hầu hết sao chép và đặt nhại lại gương điển hình và các bức tranh tôn giáo của mọi thời đại. [220]Lịch sử nghệ thuật thị giác ý là một phần của lịch sử phương Tây Sơn. Nghệ thuật La Mã bị ảnh hưởng bởi Hy Lạp và một phần có thể được dùng như là một hậu duệ của bức tranh Hy Lạp cổ đại. Tuy nhiên, La Mã sơn có đặc tính độc đáo quan trọng. Các bức tranh duy nhất còn sống sót Roman những bức tranh tường, nhiều người từ các biệt thự ở Campania, phía nam Italia. Bức tranh như vậy có thể được nhóm lại thành 4 chính "phong cách" hoặc thời gian [221] và có thể chứa những chiếc đầu tiên của trompe-l'œil, cảnh quan giả perspective, và tinh khiết. [222]Bảng điều khiển bức tranh trở thành phổ biến hơn trong giai đoạn Romanesque, dưới ảnh hưởng nặng của Byzantine biểu tượng. Hướng tới giữa thế kỷ 13, nghệ thuật thời Trung cổ và Gothic bức tranh trở thành thực tế hơn, với sự khởi đầu của quan tâm trong các mô tả của khối lượng và quan điểm tại ý với Cimabue và sau đó cậu học trò mình Giotto. Từ Giotto trên, việc điều trị của các thành phần của họa sĩ tốt nhất cũng trở thành nhiều hơn nữa miễn phí và sáng tạo. Họ được coi là hai thạc sĩ thời Trung cổ lớn của bức tranh trong văn hóa phương Tây.Pietà của Michelangelo.Phục hưng Italia được cho là bởi nhiều người là tuổi vàng của bức tranh; khoảng bao trùm 14 thông qua nhiều thế kỷ giữa 17 với một ảnh hưởng đáng kể cũng ra khỏi biên giới của ý hiện đại. Ở ý các nghệ sĩ như Paolo Uccello, Fra Angelico, Masaccio, Piero della Francesca, Andrea Mantegna, Filippo Lippi, Giorgione, Tintoretto, Sandro Botticelli, Leonardo da Vinci, Michelangelo Buonarroti, Raphael, Giovanni Bellini, và Titian đã bức tranh đến một mức độ cao hơn bằng cách sử dụng quan điểm, nghiên cứu của con người và tỷ lệ, và thông qua sự phát triển của một tinh tế chưa từng có trong bản vẽ và vẽ kỹ thuật. Michelangelo là một nhà điêu khắc người hoạt động từ khoảng 1500 đến năm 1520, và tuyệt tác của ông tuyệt vời trong đó ông David, Pietà, Moses. Nhà điêu khắc phục hưng nổi bật khác bao gồm Lorenzo Ghiberti, Luca Della Robbia, Donatello, Filippo Brunelleschi, Andrea del Verrocchio.Trong thế kỷ 15 và 16, phục hưng cao đã dẫn đến một nghệ thuật cách điệu được gọi là Mannerism. Thay cho bố cục trang trí cân bằng và các phương pháp hợp lý để quan điểm đặc trưng nghệ thuật vào lúc bình minh của thế kỷ 16, các Mannerists tìm cách artifice, nghi ngờ và bất ổn. Trường khuôn mặt và cử chỉ của Piero della Francesca và trinh nữ Raphael, bình tĩnh được thay thế bằng các biểu thức thông thường gặp rắc rối của Pontormo và cường độ tình cảm của El Greco. Trong thế kỷ 17, trong số những họa sĩ vĩ đại nhất của ý Baroque là Caravaggio, Annibale Carracci, Artemisia Gentileschi, Mattia Preti, Carlo Saraceni và Bartolomeo Manfredi. Sau đó, trong thế kỷ 18, ý Rococo chủ yếu là lấy cảm hứng từ Pháp Rococo, kể từ khi Pháp là nước sáng lập của phong cách cụ thể đó, với các nghệ sĩ như Giovanni Battista Tiepolo và Canaletto. Tác phẩm điêu khắc ý tân cổ điển tập trung, với Antonio Canova nudes, trên các khía cạnh duy tâm của phong trào.Trong thế kỷ 19, chính ý lãng mạn họa sĩ là Francesco Hayez, Giuseppe Bezzuoli và Francesco Podesti. Trường phái ấn tượng đã được đưa từ nước Pháp để ý bởi Macchiaioli, dẫn đầu bởi Giovanni Fattori, và Giovanni Boldini; Chủ nghĩa hiện thực bởi Gioacchino Toma và Giuseppe Pellizza da Volpedo. Trong thế kỷ 20, với chủ nghỉa ngày mai, chủ yếu thông qua các tác phẩm của Umberto Boccioni và Giacomo Balla, ý tăng trở lại như là một quốc gia hội thảo cho nghệ thuật tiến triển trong bức tranh và điêu khắc. Chủ nghỉa ngày mai được kế tục bởi những bức tranh siêu hình của Giorgio de Chirico, gây một ảnh hưởng siêu và thế hệ của các nghệ sĩ để làm theo.Văn học và nhà hátBài chi tiết: văn học của ýDante, sẵn sàng giữa núi Purgatory và thành phố Florence, Hiển thị nổi tiếng incipit Nel mezzo del cammin nostra di vita trong một chi tiết của bức tranh Domenico di Michelino, 1465.Cơ sở của tiếng ý hiện đại được thành lập bởi Florence nhà thơ Dante Alighieri, công việc lớn nhất mà, Divine Comedy, được coi là một trong những điều khoản văn học quan trọng nhất được sản xuất ở châu Âu thời Trung cổ. Không thiếu tổ chức các nhân vật văn học tại ý: Giovanni Boccaccio, Giacomo Leopardi, Alessandro Manzoni, Torquato Tasso, Ludovico Ariosto, và Petrarch, mà xe nổi tiếng nhất của biểu hiện, sonnet, được tạo ra tại ý. [223]Nhà triết học nổi bật bao gồm Giordano Bruno, Marsilio Ficino, Niccolò Machiavelli và Giambattista Vico. Nhân vật văn học hiện đại và những người đoạt giải Nobel là nhà thơ quốc gia Giosuè Carducci năm 1906, nhà văn hiện thực Grazia Deledda năm 1926, tác giả sân khấu hiện đại Luigi Pirandello năm 1936, nhà thơ Salvatore Quasimodo năm 1959 và Eugenio Montale năm 1975, nhà văn châm biếm và tác giả sân khấu Dario Fo năm 1997. [224]Carlo Collodi tiểu thuyết năm 1883, The cuộc phiêu lưu của Pinocchio, là trẻ nhất kinh điển của một tác giả ý.Ý nhà hát có thể được ngược trở lại với truyền thống La mã mà bị ảnh hưởng nhiều bởi Hy Lạp; như với nhiều thể loại văn học khác, nhà La Mã có xu hướng để thích ứng và dịch từ tiếng Hy Lạp. Ví dụ, của Seneca Phaedra dựa trên của Euripides, và nhiều người trong số các phim hài của Plautus đã trực tiếp tham khảo của tác phẩm của Menander. Từ thế kỷ 16 và ngày vào thế kỷ 18, Commedia dell'arte là một hình thức của improvisational theatre, và nó vẫn còn được thực hiện vào ngày hôm nay. Đi du lịch đoàn của người chơi sẽ thiết lập một sân khấu ngoài trời và cung cấp các giải trí trong các hình thức juggling, acrobatics, và, hơn thông thường, hài hước chơi dựa trên một tiết mục của các ký tự được thành lập với một cốt truyện thô, được gọi là canovaccio.Âm nhạcBài chi tiết: âm nhạc của ýGiacomo Puccini, nhà soạn nhạc ý mà vở Opera, bao gồm cả La bohème, Tosca, Madama Butterfly và Turandot, là một trong những thường xuyên nhất trên toàn cầu thực hiện trong các tiết mục tiêu chuẩn. [225] [226]Từ âm nhạc dân gian để cổ điển, âm nhạc đã luôn luôn đóng một vai trò quan trọng trong văn hóa ý. Thiết bị liên kết với âm nhạc cổ điển, trong đó có piano và violin, đã được phát minh tại ý, và nhiều người trong số các hình thức âm nhạc cổ điển hiện hành, chẳng hạn như nhạc giao hưởng, concerto và sonata, có thể theo dõi các gốc rễ của họ trở lại để sáng kiến của và 17-thế kỷ 16 ý âm nhạc.Ý của nhà soạn nhạc nổi tiếng nhất gồm những nhà soạn nhạc phục hưng Palestrina và Monteverdi, các nhà soạn nhạc Baroque Scarlatti, Corelli và Vivaldi, nhà soạn nhạc cổ điển Paganini và Rossini, và những nhà soạn nhạc lãng mạn Puccini và Verdi. Nhà soạn nhạc ý hiện đại như Berio và Nono chứng minh quan trọng trong việc phát triển của thử nghiệm và âm nhạc điện tử. Trong khi truyền thống âm nhạc cổ điển vẫn giữ mạnh tại ý, được minh chứng bằng sự nổi tiếng của nó vô số opera nhà, chẳng hạn như La Scala Milano, San Carlo Napoli và biểu diễn như nghệ sĩ dương cầm Maurizio Pollini và giọng nam cao cuối Luciano Pavarotti, người ý đã không ít đánh giá cao của cảnh âm nhạc đương đại phát triển mạnh.Luciano Pavarotti, một trong tenor nổi tiếng nhất mọi thời đại.Ý được biết đến nhất là nơi sinh của opera. [227] ý opera được cho là đã được thành lập vào đầu của 1
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Văn hóa
Bài chi tiết: Văn hóa Italy . Các thành phố Venice, được xây dựng trên 117 hòn đảo . Các Tháp Nghiêng và Duomo của Pisa . Cung điện Hoàng gia của Caserta Trong nhiều thế kỷ chia chính trị và địa lý cho đến khi thống nhất cuối cùng của nó vào năm 1861, Ý đã phát triển một văn hóa độc đáo, hình thành bởi vô số các khu vực hải quan và các trung tâm địa phương của quyền lực và sự bảo trợ. [215] Trong suốt thời Trung cổ và Phục hưng, một số tòa án tráng lệ cạnh tranh để thu hút các kiến trúc sư tốt nhất, artistis và các học giả, do đó sản xuất một di sản to lớn tượng đài, tranh vẽ, âm nhạc và văn học. [216] Ý có nhiều UNESCO Di sản thế giới (51) hơn bất kỳ quốc gia nào khác trên thế giới, và có bộ sưu tập phong phú của nghệ thuật, văn hóa và văn học từ nhiều thời kỳ khác nhau. Đất nước này đã có một ảnh hưởng văn hóa rộng lớn trên toàn thế giới, cũng bởi vì rất nhiều người Ý di cư sang nơi khác trong cộng đồng người Ý. Hơn nữa, các quốc gia đã, tổng thể, ước tính có khoảng 100.000 di tích của bất kỳ loại (bảo tàng, cung điện, các tòa nhà, những bức tượng, nhà thờ, phòng trưng bày nghệ thuật, biệt thự, đài phun nước, nhà lịch sử và di vật khảo cổ) [217]. Architecture Bài chi tiết: Kiến trúc của Ý Ý có một phong cách kiến trúc rất rộng và đa dạng, trong đó không thể chỉ đơn giản là phân loại theo thời gian, nhưng cũng theo vùng, vì phân chia của Ý thành nhiều quốc gia trong khu vực cho đến năm 1861. Điều này đã tạo ra một phạm vi rất đa dạng và chiết trung trong thiết kế kiến trúc. Ý là biết cho những thành tựu đáng kể kiến trúc của nó, [218] như việc xây dựng những mái vòm, mái vòm và các cấu trúc tương tự như trong Rome cổ đại, các sáng lập của phong trào kiến trúc Phục hưng vào cuối-14 đến thế kỷ 16, và là quê hương của Palladianism, một phong cách xây dựng mà lấy cảm hứng từ phong trào như của kiến trúc tân cổ điển, và ảnh hưởng đến các thiết kế mà quý tộc xây dựng nhà nước của họ trên toàn thế giới, đặc biệt là ở Anh, Úc và Mỹ trong những năm cuối 17 đến đầu thế kỷ 20. Một số tác phẩm hay nhất trong kiến trúc phương Tây, chẳng hạn như các trường La Mã, Nhà thờ Milan và Florence nhà thờ, tháp nghiêng Pisa và thiết kế xây dựng của Venice được tìm thấy tại Ý. kiến trúc của Ý cũng đã ảnh hưởng rộng rãi các kiến trúc của thế giới. Kiến trúc sư người Anh Inigo Jones, lấy cảm hứng từ thiết kế của tòa nhà Ý và thành phố, đã mang lại những ý tưởng của kiến trúc Phục hưng Ý thế kỷ 17 Anh, được truyền cảm hứng bởi Andrea Palladio. [219] Ngoài ra, kiến trúc Italianate, phổ biến ra nước ngoài kể từ thế kỷ thứ 19, đã được sử dụng để mô tả kiến trúc nước ngoài được xây dựng theo một phong cách Ý, đặc biệt là mô phỏng theo kiến trúc Phục hưng. thị giác nghệ thuật Bài chi tiết: Nghệ thuật của Italy The Last Supper của Leonardo da Vinci: như nhau đối với Mona Lisa, nó là nổi tiếng nhất, sao chép và nhất nhất chân dung châm biếm và bức tranh tôn giáo của tất cả các thời gian. [220] Lịch sử của nghệ thuật thị giác của Ý là một phần của lịch sử hội họa phương Tây. Nghệ thuật La Mã đã chịu ảnh hưởng của Hy Lạp và có thể một phần được thực hiện như là một hậu duệ của hội họa Hy Lạp cổ đại. Tuy nhiên, bức tranh La Mã không có những đặc điểm độc đáo quan trọng. Các bức tranh La Mã duy nhất còn sống là những bức tranh tường, nhiều người từ các biệt thự tại Campania, ở miền Nam nước Ý. Bức tranh này có thể được chia thành các nhóm 4 chính "phong cách" hoặc thời gian [221] và có thể chứa các ví dụ đầu tiên của trompe-l'œil, giả quan điểm, và phong cảnh thanh tịnh. [222] Bảng điều chỉnh bức tranh trở nên phổ biến hơn trong thời gian Romanesque, dưới ảnh hưởng nặng nề của các biểu tượng Byzantine. Hướng tới giữa thế kỷ 13, nghệ thuật Trung Cổ và Gothic bức tranh trở nên thực tế hơn, với sự khởi đầu của sự quan tâm trong việc miêu tả khối lượng và quan điểm ở Italy với Cimabue và sau đó học trò của mình Giotto. Từ Giotto trên, việc điều trị của các thành phần của các họa sĩ tốt nhất cũng trở nên nhiều hơn nữa tự do và sáng tạo. Chúng được coi là hai bậc thầy thời trung cổ đại của bức tranh trong nền văn hóa phương Tây. Các Pietà của Michelangelo. Renaissance Ý được cho là bởi nhiều người cho là thời đại hoàng kim của hội họa; khoảng bắc qua 14 qua nhiều thế kỷ giữa 17 với một ảnh hưởng đáng kể còn ra khỏi biên giới của Ý hiện đại. Ở Italia nghệ sĩ như Paolo Uccello, Fra Angelico, Masaccio, Piero della Francesca, Andrea Mantegna, Filippo Lippi, Giorgione, Tintoretto, Sandro Botticelli, Leonardo da Vinci, Michelangelo Buonarroti, Raphael, Giovanni Bellini, và Titian mất bức tranh cho một cấp độ cao hơn thông qua việc sử dụng các quan điểm, các nghiên cứu về giải phẫu người và tỷ lệ, và thông qua sự phát triển của họ về một sự tinh tế chưa từng có trong bản vẽ và vẽ kỹ thuật. Michelangelo là một điêu khắc gia hoạt động từ khoảng 1500-1520, và kiệt tác tuyệt vời của mình trong đó có David của mình, Pietà, Moses. Điêu khắc Renaissance nổi bật khác bao gồm Lorenzo Ghiberti, Luca Della Robbia, Donatello, Filippo Brunelleschi, Andrea del Verrocchio. Trong thế kỷ 15 và 16, thời kỳ Phục hưng cao đã dẫn đến một nghệ thuật cách điệu được gọi là thói. Ở vị trí của các thành phần cân bằng và tiếp cận hợp lý để quan điểm đặc trưng nghệ thuật vào buổi bình minh của thế kỷ 16, những Mannerists tìm cách ổn định, kỹ xảo, và nghi ngờ. Các khuôn mặt xúc động và cử chỉ của Piero della Francesca và Virgins bình tĩnh của Raphael được thay thế bằng các biểu thức khó khăn của Pontormo và cường độ cảm xúc của El Greco. Trong thế kỷ 17, trong số những họa sĩ vĩ đại nhất của Ý Baroque là Caravaggio, Annibale Carracci, Artemisia Gentileschi, Mattia Preti, Carlo Saraceni và Bartolomeo Manfredi. Sau đó, vào thế kỷ thứ 18, Ý Rococo chủ yếu được lấy cảm hứng từ Pháp Rococo, từ khi Pháp là quốc gia sáng lập phong cách đặc biệt, với các nghệ sĩ như Giovanni Battista Tiepolo và Canaletto. Ý điêu khắc tân cổ điển tập trung, với nudes Antonio Canova, trên các khía cạnh duy tâm của phong trào. Trong thế kỷ 19, các họa sĩ lãng mạn lớn của Ý là Francesco Hayez, Giuseppe Bezzuoli và Francesco Podesti. Impressionism được mang từ Pháp sang Italy bởi Macchiaioli, dẫn đầu bởi Giovanni Fattori, và Giovanni Boldini; Chủ nghĩa hiện thực của Gioacchino Toma và Giuseppe Pellizza da Volpedo. Trong thế kỷ 20, với chủ nghĩa vị lai, chủ yếu thông qua các tác phẩm của Umberto Boccioni và Giacomo Balla, Italy đã tăng trở lại một nước tinh cho sự tiến hóa nghệ thuật hội họa và điêu khắc. Vị lai đã thành công bởi những bức tranh trừu tượng của Giorgio de Chirico, người gây ảnh hưởng lớn đến các siêu thực và thế hệ nghệ sĩ để làm theo. Văn học và sân khấu Bài chi tiết: Văn học của Ý Dante, sẵn sàng giữa núi của Luyện Ngục và thành phố Florence, hiển thị incipit nổi tiếng Nel mezzo del cammin di nostra vita trong một chi tiết của bức tranh Domenico di Michelino của, 1465. Các cơ sở của ngôn ngữ tiếng Ý hiện đại được thành lập bởi các nhà thơ Florentine Dante Alighieri, tác phẩm lớn nhất mà, Divine Comedy, được coi là một trong những báo cáo văn học quan trọng nhất được sản xuất tại châu Âu trong thời Trung Cổ. Có không thiếu các số liệu văn học nổi tiếng ở Ý. Giovanni Boccaccio, Giacomo Leopardi, Alessandro Manzoni, Torquato Tasso, Ludovico Ariosto và Petrarch, mà chiếc xe nổi tiếng nhất của biểu thức, các sonnet, được tạo ra ở Ý [223] triết học nổi bật bao gồm Giordano Bruno, Marsilio Ficino, Niccolò Machiavelli, và Giambattista Vico. Khuôn mặt văn chương hiện đại và người đoạt giải Nobel là nhà thơ dân tộc Giosuè Carducci năm 1906, nhà văn hiện thực Grazia Deledda vào năm 1926, tác giả sân khấu hiện đại Luigi Pirandello vào năm 1936, nhà thơ Salvatore Quasimodo vào năm 1959 và Eugenio Montale năm 1975, trào phúng và sân khấu tác giả Dario Fo vào năm 1997. [ 224] 1883 cuốn tiểu thuyết Carlo Collodi, The Adventures of Pinocchio, là kinh điển của trẻ em nổi tiếng nhất của của một tác giả người Ý. rạp Ý có thể được truy trở lại với truyền thống La Mã mà đã chịu ảnh hưởng nặng nề của Hy Lạp; như với nhiều thể loại văn học khác, kịch La Mã có xu hướng thích nghi và dịch từ tiếng Hy Lạp. Ví dụ, Phaedra Seneca đã dựa trên đó của Euripides, và nhiều người trong số những bộ phim hài của Plautus là bản dịch trực tiếp các tác phẩm của Menander. Trong suốt thế kỷ 16 và bước sang thế kỷ 18, Commedia dell'arte là một loại hình sân khấu ngẫu hứng, và nó vẫn đang thực hiện ngày hôm nay. Đi du lịch đoàn của người chơi sẽ thiết lập một sân khấu ngoài trời và cung cấp giải trí trong các hình thức tung hứng, nhào lộn, và, thông thường hơn, kịch hài hước dựa trên một tiết mục của các nhân vật được thiết lập với một cốt truyện thô, gọi là canovaccio. Âm nhạc Bài chi tiết: Âm nhạc của Ý Giacomo Puccini, nhà soạn nhạc Ý có nhạc kịch, bao gồm La Bohème, Tosca, Madama Butterfly, và Turandot, là một trong những trên toàn thế giới thường xuyên nhất được thực hiện trong các chương trình tiêu chuẩn. [225] [226] Từ âm nhạc dân gian đến cổ điển, âm nhạc luôn đóng một quan trọng vai trò trong nền văn hóa Ý. Dụng cụ liên quan đến âm nhạc cổ điển, bao gồm piano và violin, được phát minh tại Ý, và nhiều người trong số các hình thức âm nhạc cổ điển thịnh hành, chẳng hạn như những bản giao hưởng, concerto và sonata, có thể nguồn gốc của họ trở lại vào những đổi mới của 16th- và thế kỷ 17 âm nhạc Ý. soạn nhạc nổi tiếng nhất của Ý bao gồm các nhạc sĩ thời Phục hưng Palestrina và Monteverdi, các nhà soạn nhạc Baroque Scarlatti, Corelli và Vivaldi, các nhà soạn nhạc cổ điển Paganini và Rossini, và các nhà soạn nhạc lãng mạn Verdi và Puccini. Nhà soạn nhạc người Ý hiện đại như Berio và Nono chứng minh quan trọng trong sự phát triển của âm nhạc thử nghiệm và điện tử. Trong khi truyền thống âm nhạc cổ điển vẫn giữ mạnh ở Italia, bằng chứng là sự nổi tiếng của các nhà hát opera vô số của nó, chẳng hạn như La Scala ở Milan và San Carlo của Naples, và biểu diễn như nghệ sĩ piano Maurizio Pollini và cuối tenor Luciano Pavarotti, Ý đã được đánh giá cao không kém của nền âm nhạc đương đại thịnh vượng của họ. Luciano Pavarotti, một trong những ca sĩ tenor nổi tiếng nhất của mọi thời đại. Ý được biết đến rộng rãi cho là nơi sinh của opera. [227] opera Ý được cho là đã được thành lập vào đầu 1


























































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: