A/N: I really like 'Slices of Life' types of fanfics and I think there dịch - A/N: I really like 'Slices of Life' types of fanfics and I think there Việt làm thế nào để nói

A/N: I really like 'Slices of Life'

A/N: I really like 'Slices of Life' types of fanfics and I think there is so much about the daily lives of the Viewfinder characters worth exploring that I thought I'd try my luck at writing a few one-shots of the type. Hope you enjoy reading!

Disclaimer: I don't own Viewfinder or its characters, because if I did, Asami would not be allowed to wear clothes... ever XP

I.

Akihito eyed the kitchen's wall clock for the hundredth time that evening.

"…There's still time. You can do it Akihito, come on, you still have time." He said out loud, wiping away the flour residue staining his cheeks with the back of his sleeve.

He had been cooking and baking non-stop for 4 hours now, the results of his hard work already on display on the living room's dining table, save for the cake which he was currently finishing decorating.

Of course, it wasn't just any cake… It was a devil's food cake; Asami's favorite. And Akihito was busy decorating it with chocolate sprinkles so it read on top 'Happy Birthday Asami!'.

The fact he'd managed to find out that today was Asami's birthday had been a complete accident though.

It was Asami's assistant who had let him know that morning, when he stopped by the apartment to collect some documents that Asami had left behind by accident.

Akihito was finishing his breakfast at the time, and as the assistant knew quite well his way around the house, he just let him roam around unattended.

"Oh, by the way." The assistant said, while storing the documents in his briefcase. "The surprise dinner party for Asami-sama is this evening at club Dracaena, so don't expect him back before midnight."

"Huh? !... Surprise dinner party?" Akihito asked confused.

"Yes, for Asami-sama's birthday." The other man retorted, as if it was common knowledge. "Don't tell me you didn't know it was Asami-sama's birthday today?"

"O-Of course I did." Akihito smiled nervously.

He was lying though. He really had no idea, and as much as he'd afterwards tried to think of any changes in Asami's behavior over the past few days that might have ended up giving him a clue of the fact, he couldn't think of anything. Asami had acted as his usual self all throughout.

Even during that same morning, as he and Akihito had woken up in the same bed in a tangle of limbs and wrinkled sheets and Asami had dragged the younger man along with him to the bathroom so that they could take their morning shower together (…despite Akihito's many protests!), he hadn't acted as if there was anything special about that day at all.

Now knowing the truth though, Akihito wouldn't let the occasion go by without some sort of celebration. So he had spent his entire day at work figuring out what he'd cook for Asami; barely focusing his attention on the fashion photo-shoot he had been hired to perform.

It wasn't long before he settled on homemade yakisoba, which he knew was Asami's favorite dish, and a devil's food birthday cake.

He figured that even though Asami would be attending the dinner party later on, he would most likely not eat much, since he was used to having dinner much later in the evening, so it would be nice to return home and find a special meal cooked just for him.

So after Akihito had finished work for the day, he stopped by the local grocery shop near Asami's apartment complex to purchase all the ingredients he would need.

He was already on his way home with the groceries, when walking past a stationary shop something on the store front's display window caught his attention.

It was a medium size leather organizer, nothing fancy, an item more practical than anything, but as soon as Akihito's eyes fell on it, he immediately thought of Asami.

For a while now, Akihito had been debating with the idea of suggesting to Asami for him to get one. The man was notorious for leaving his paperwork scattered around the house after all, and on more than one occasion had been forced to send his assistant to the apartment to fish around for some important document he'd left behind.

Maybe if he had an organizer, where he could keep all of his most important paperwork, it would save him a lot of trouble.

Akihito shortened his distance to the display window, eyeing the price tag on the organizer.

Sure, the thing wasn't hugely expensive, but on Akihito's budget, buying it would mean that he'd have to go on a soup diet until his next pay check.

He bit his lower lip, eyeing the article, as if to decide whether or not to purchase it, but before he could stop himself, his feet acted on their own accord, dragging him inside the shop.

Akihito eyed the fancy wrapping paper and bow hiding the organizer from view as he placed the decorated birthday cake on the dining room's table. The shop owner had really outdone himself when wrapping it. Whoever saw the gift wrapping would probably think it was hiding a really expensive present.

He didn't want Asami to notice the present as soon as he first entered the room though, so Akihito picked it up from the table and hid it behind one the couch's pillows, intent on pulling out of its hiding place after he arrived.

As he did so, he caught sight of himself in the living room's standing mirror and couldn't help but grimace at his own reflection.

He looked like a mess.

There were chocolate and sauce stains on his t-shirt and his face and arms were smudged with cake batter; he even had flower dust on his hair.

He went back to the kitchen to peek at the clock again. 25 minutes to midnight. "Great! I still have time for a quick shower before he gets here." He thought, undressing on his way to the bathroom.

Fifteen minutes later, feeling clean and refreshed, Akihito stepped out of the shower, putting on a clean pair of boxers and a tank top. He was on his way to his bedroom, towel still on his head, when passing through the living room, the scene in front of him made him freeze.

Asami was standing by the dining room table, eyeing the birthday cake as if it was some kind of unknown foreign object.

"Ha, you're home early!... Your assistant said you wouldn't be here until after midnight." Akihito said, somewhat disappointed. He had been hoping to greet Asami as he first arrived.

Asami looked from the cake, to Akihito, back to the cake. "Did you...?" He asked, looking at the young man once again, while pointing to the cake.

Akihito felt his cheeks burn, despite himself. "Happy Birthday!... It's a devil's food cake. I hope you like it."

Asami still looked like the whole situation was quite unexpected to him. "…How did you find out?" He asked intrigued, while he removed his suit's jacket and placed it on the back of one of the dining chairs. He couldn't seem to be able to take his eyes off the cake.

"Oh, your assistance mentioned it this morning while he was here... I cooked yakisoba for dinner too. I hope you're hung-"

Akihito didn't finish his sentence though, because the weirdest thing happened at that moment...

Asami smiled.

Sure, it was probably an unconscious thing on his part (Asami was not the type of person to openly display his excitement after all), and probably few people besides Akihito would even qualify it as a smile, but knowing Asami as he did, Akihito new that that was about as open as Asami would get, and for some reason that ended up making him want to smile as well.

"Huh, the bath water is ready in case you want to shower before dinner. But hurry up, otherwise I'll have to re-heat the food."

Asami looked back at him, as if he was about to say something, but for the first time since the both of them had met, the older man seemed to be at a loss for words. So instead he just kept looking at Akihito in silence, that same half-grin, half-smile visible on his lips.

Feeling oddly self-aware of his attention, Akihito nevertheless took the opportunity to push Asami towards the bathroom. "Come on, hurry up. I'll get the drinks ready while you're in the shower."

As soon as he heard the shower running, Akihito rushed to the kitchen to prepare the cocktails which recipes he had downloaded from the Internet earlier on.

He managed to spill the contents of the shaker twice before having enough to fill two cocktail glasses, but eventually he got there.

After taking the drinks to the living room, he crossed over to the couch, pulling out his present for Asami from its hideout, and placed it on top of the table, beside the cocktails.

As he heard Asami turn off the shower head in the bathroom, he picked up his suit jacket from the chair, and ended up noticing something else placed on the chair's seat.

A little blue Emporio Armani carry-on bag decorated with a bow.

Akihito found himself frowning. "...He probably got it as a present from someone… I wonder who..." He whispered to himself, as he eyed the expensive brand name, before turning his gaze back to the present he'd paced on top of the table.

Suddenly the wrapping paper and bow didn't look to him that fancy anymore. "There's no way I could ever compete with Armani." He sighed quietly, feeling all of a sudden embarrassed by his present.

He didn't have much time to brood over it though, as the bathroom's door clicked open and he heard Asami's footsteps approaching from the hall.

Unable to do much else, Akihito threw the jacket back on the chair and picked up his present hiding it behind his back. He had to find a way to discard it quickly.

He figured he was probably showing some kind of guilty expression, because as soon as Asami appeared on the living room's door frame, still drying out his damp hair with a towel, he frowned. "What's the matter?" He asked Akihito.

He had put on some workout pants and a dark tank top which showed off the muscles on his arms quite brilliantly. Akihito had to tell his brain to focus.

"N-Nothing." He replied, in what sounded even to him, a poor convincing tone.

Before Asami had a chance to ask him anything else, Akihito blurted out the first thing that came to his mind. "So did you get any expensive gif
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
A / N: tôi thực sự thích các loại 'Lát của cuộc sống' của fanfics và tôi nghĩ rằng đó là rất nhiều về cuộc sống hàng ngày của kính ngắm nhân vật có giá trị khám phá mà tôi nghĩ rằng tôi sẽ cố gắng may mắn của tôi lúc viết một vài một bức ảnh của các loại. Hy vọng bạn sẽ thích đọc!Disclaimer: tôi không sở hữu kính ngắm hoặc ký tự của nó, bởi vì nếu tôi đã làm, Asami sẽ không được phép để mặc quần áo... bao giờ XPTôi.Akihito mắt đồng hồ treo tường của nhà bếp cho thời gian trăm tối hôm đó."… Có vẫn còn thời gian. Bạn có thể làm điều đó Akihito, đến, bạn vẫn có thời gian. " Ông nói thành tiếng, lau đi các dư lượng bột nhuộm má của mình với mặt sau của tay áo của mình.Ông đã nấu ăn và nướng bánh không ngừng cho 4 giờ bây giờ, các kết quả của công việc khó khăn của mình đã trưng bày trên bàn ăn phòng sinh hoạt chung, tiết kiệm cho bánh mà ông là hiện đang hoàn thiện trang trí.Tất nhiên, nó không phải là chỉ có bánh... Nó là một devil's thực phẩm bánh; Asami là yêu thích. Và Akihito đã bận rộn trang trí nó với sprinkles sô cô la vì vậy nó đọc trên 'Hạnh phúc sinh nhật Asami!'.Thực tế ông đã quản lý để tìm ra rằng hôm nay là sinh nhật của Asami đã là một tai nạn đầy đủ mặc dù.Nó là trợ lý của Asami người đã để cho anh ta biết rằng buổi sáng, khi ông dừng lại bởi nhà để thu thập một số tài liệu đó Asami đã bỏ lại do tai nạn.Akihito đã kết thúc Bữa sáng của mình lúc đó, và các trợ lý khá tốt biết theo cách của mình xung quanh nhà, ông chỉ cho anh ta đi lang thang xung quanh không giám sát."Oh, bằng cách này." Trợ lý cho biết, trong khi lưu trữ các tài liệu trong cặp tài liệu của mình. "Các bên bữa ăn tối bất ngờ cho Asami-sama là này buổi tối tại câu lạc bộ Dracaena, do đó, không mong đợi anh ta trở lại trước khi nửa đêm.""Huh?!... ««Các bữa ăn tối bên bất ngờ?» Akihito hỏi nhầm lẫn."Có, nhất Asami-sama sinh nhật." Người đàn ông khác retorted, như thể nó là phổ biến kiến thức. "Đừng nói với tôi bạn không biết nó là ngày sinh nhật Asami-sama vào ngày hôm nay?""O-tất nhiên tôi đã làm." Akihito cười nervously.Hắn đã nói dối mặc dù. Ông thực sự không có ý tưởng, và càng nhiều càng tốt, sau đó ông đã cố gắng để nghĩ về bất kỳ thay đổi trong hành vi của Asami trong vài ngày qua đó có thể đã kết thúc lên cho anh ta một đầu mối của thực tế, ông không thể nghĩ về bất cứ điều gì. Asami đã hoạt động như bình thường của mình tự tất cả trong suốt.Thậm chí trong buổi sáng cùng ngày đó, khi ông và Akihito đã đánh thức giường cùng trong một mớ chân tay và nhăn tấm và Asami đã kéo lê người đàn ông trẻ cùng với anh ta vào nhà vệ sinh để họ có thể có tắm buổi sáng của họ với nhau (.. .despite Akihito của nhiều cuộc tuần hành!), ông đã không hành động như nếu có là bất cứ điều gì đặc biệt về ngày hôm đó ở tất cả.Bây giờ biết sự thật mặc dù, Akihito sẽ không cho dịp này trôi qua mà không có một số loại lễ kỷ niệm. Do đó, ông đã dành toàn bộ ngày của mình tại nơi làm việc để tìm ra những gì ông sẽ nấu ăn cho Asami; chỉ tập trung sự chú ý của ông về thời trang ảnh-shoot ông đã được thuê để thực hiện.Nó đã không lâu trước khi ông đã định cư trên homemade yakisoba, mà ông biết là món ăn ưa thích của Asami, và devil's thực phẩm bánh sinh nhật.Ông nghĩ rằng mặc dù Asami sẽ tham dự các bên bữa ăn tối sau này, ông sẽ rất có thể không ăn nhiều, kể từ khi ông sử dụng để ăn tối ở sau buổi tối, do đó, nó sẽ được tốt đẹp để trở về nhà và tìm thấy một bữa ăn đặc biệt nấu chín chỉ cho anh ta.Vì vậy, sau khi Akihito đã hoàn thành công việc cho ngày, ông dừng lại bởi cửa hàng tạp hóa địa phương gần căn hộ của Asami phức tạp để mua tất cả các thành phần mà ông sẽ cần.Ông là đã trên đường về nhà với các cửa hàng tạp hóa, khi đi bộ qua một cửa hàng văn phòng phẩm một cái gì đó trên cửa sổ hiển thị phía trước cửa hàng bắt gặp sự chú ý của mình.Nó là một kích thước trung bình da, không có gì lạ mắt, một mục thực tế hơn so với bất cứ điều gì, nhưng ngay sau khi Akihito của mắt rơi vào nó, ông ngay lập tức nghĩ của Asami.Trong một thời bây giờ, Akihito đã tranh luận với ý tưởng về cho thấy để Asami cho anh ta để có được một. Người đàn ông là tiếng xấu cho để lại thủ tục giấy tờ của ông nằm rải rác xung quanh nhà sau khi tất cả, và nhiều hơn một lần đã bị buộc phải gửi trợ lý của ông đến căn hộ để cá xung quanh cho một số tài liệu quan trọng, ông đã để lại đằng sau.Có lẽ nếu ông đã có một tổ chức, nơi ông có thể giữ cho tất cả thủ tục giấy tờ quan trọng nhất của mình, nó sẽ cứu anh ta rất nhiều rắc rối.Akihito rút ngắn khoảng cách của mình đến cửa sổ hiển thị, nhắm đến thẻ giá trên các tổ chức.Chắc chắn, những điều không phải là cực kỳ tốn kém, nhưng trên Akihito của ngân sách, mua nó có nghĩa là ông sẽ phải đi trên một chế độ ăn súp cho đến khi phòng Trả tiền tiếp theo của mình.Anh ta cắn môi dưới của ông, nhắm đến các bài viết, vì nếu để quyết định có hay không mua nó, nhưng trước khi ông có thể ngăn chặn chính mình, đôi chân của mình hoạt động trên phù hợp riêng của họ, kéo anh ta bên trong các cửa hàng.Akihito mắt ưa thích bao bì giấy và mui tàu ẩn các tổ chức từ xem như ông đặt bánh sinh nhật trang trí trên bàn phòng ăn. Chủ cửa hàng thực sự có outdone mình khi gói nó. Bất cứ ai nhìn thấy gói quà có thể nghĩ rằng nó đã ẩn một món quà thực sự tốn kém.Ông không muốn Asami để thông báo hiện tại ngay sau khi ông lần đầu tiên bước vào phòng mặc dù, vì vậy Akihito nhặt nó từ bảng và giấu nó đằng sau một chiếc ghế dài gối, ý định kéo ra khỏi ẩn của nó diễn ra sau khi ông đến.Như ông đã làm như vậy, ông bắt được tầm nhìn của mình trong phòng sinh hoạt chung đứng gương và không thể giúp đỡ, nhưng sự nhăn mặt lúc sự phản ánh của chính mình.Ông trông giống như một mess.Đã có sô cô la và nước sốt vết ố trên áo của mình và phải đối mặt và cánh tay của mình đã Đừng với bánh đập; Ông thậm chí đã có hoa bụi trên mái tóc của mình.Ông đã đi trở lại đến nhà bếp để peek vào đồng hồ một lần nữa. 25 phút đến nửa đêm. "Tuyệt vời! Tôi vẫn còn có thời gian cho một vòi sen nhanh chóng trước khi hắn ở đây." Ông nghĩ, cởi quần áo trên đường vào phòng tắm.Mười lăm phút sau đó, cảm giác sạch sẽ và làm mới, Akihito bước ra khỏi vòi sen, đặt trên một cặp sạch đấm bốc và một đầu xe tăng. Ông trên đường vào phòng ngủ của mình, khăn vẫn còn trên đầu mình, khi đi qua phòng khách, trong bối cảnh ở phía trước của anh ta làm cho anh ta đóng băng.Asami was standing by the dining room table, eyeing the birthday cake as if it was some kind of unknown foreign object."Ha, you're home early!... Your assistant said you wouldn't be here until after midnight." Akihito said, somewhat disappointed. He had been hoping to greet Asami as he first arrived.Asami looked from the cake, to Akihito, back to the cake. "Did you...?" He asked, looking at the young man once again, while pointing to the cake.Akihito felt his cheeks burn, despite himself. "Happy Birthday!... It's a devil's food cake. I hope you like it."Asami still looked like the whole situation was quite unexpected to him. "…How did you find out?" He asked intrigued, while he removed his suit's jacket and placed it on the back of one of the dining chairs. He couldn't seem to be able to take his eyes off the cake."Oh, your assistance mentioned it this morning while he was here... I cooked yakisoba for dinner too. I hope you're hung-"Akihito didn't finish his sentence though, because the weirdest thing happened at that moment...Asami smiled.Sure, it was probably an unconscious thing on his part (Asami was not the type of person to openly display his excitement after all), and probably few people besides Akihito would even qualify it as a smile, but knowing Asami as he did, Akihito new that that was about as open as Asami would get, and for some reason that ended up making him want to smile as well."Huh, the bath water is ready in case you want to shower before dinner. But hurry up, otherwise I'll have to re-heat the food."Asami looked back at him, as if he was about to say something, but for the first time since the both of them had met, the older man seemed to be at a loss for words. So instead he just kept looking at Akihito in silence, that same half-grin, half-smile visible on his lips.Feeling oddly self-aware of his attention, Akihito nevertheless took the opportunity to push Asami towards the bathroom. "Come on, hurry up. I'll get the drinks ready while you're in the shower."As soon as he heard the shower running, Akihito rushed to the kitchen to prepare the cocktails which recipes he had downloaded from the Internet earlier on.He managed to spill the contents of the shaker twice before having enough to fill two cocktail glasses, but eventually he got there.After taking the drinks to the living room, he crossed over to the couch, pulling out his present for Asami from its hideout, and placed it on top of the table, beside the cocktails.As he heard Asami turn off the shower head in the bathroom, he picked up his suit jacket from the chair, and ended up noticing something else placed on the chair's seat.A little blue Emporio Armani carry-on bag decorated with a bow.Akihito found himself frowning. "...He probably got it as a present from someone… I wonder who..." He whispered to himself, as he eyed the expensive brand name, before turning his gaze back to the present he'd paced on top of the table.Suddenly the wrapping paper and bow didn't look to him that fancy anymore. "There's no way I could ever compete with Armani." He sighed quietly, feeling all of a sudden embarrassed by his present.He didn't have much time to brood over it though, as the bathroom's door clicked open and he heard Asami's footsteps approaching from the hall.Unable to do much else, Akihito threw the jacket back on the chair and picked up his present hiding it behind his back. He had to find a way to discard it quickly.He figured he was probably showing some kind of guilty expression, because as soon as Asami appeared on the living room's door frame, still drying out his damp hair with a towel, he frowned. "What's the matter?" He asked Akihito.He had put on some workout pants and a dark tank top which showed off the muscles on his arms quite brilliantly. Akihito had to tell his brain to focus."N-Nothing." He replied, in what sounded even to him, a poor convincing tone.Before Asami had a chance to ask him anything else, Akihito blurted out the first thing that came to his mind. "So did you get any expensive gif
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
A / N: Tôi thực sự thích "Slices of Life 'loại fanfic và tôi nghĩ rằng có rất nhiều về cuộc sống hàng ngày của các nhân vật Viewfinder khám phá giá trị mà tôi nghĩ rằng tôi muốn thử vận may của mình tại văn bản một vài một bức ảnh của gõ. Hy vọng bạn thích đọc! Disclaimer: Tôi không sở hữu kính ngắm hoặc nhân vật của mình, bởi vì nếu tôi đã làm, Asami sẽ không được phép mặc quần áo ... bao giờ XP I. Akihito nhìn đồng hồ treo tường của nhà bếp hàng trăm lần vào buổi tối. "... Vẫn còn thời gian. Bạn có thể làm điều đó Akihito, thôi nào, bạn vẫn có thời gian." Ông nói to, lau đi những cặn bột nhuộm má của mình với sự trở lại của tay áo của mình. Ông đã được nấu ăn và làm bánh không nghỉ suốt 4 giờ bây giờ, kết quả của công việc khó khăn của ông đã được trưng bày trên bàn ăn trong phòng khách của, tiết kiệm cho các bánh đó ông đã được hiện đang hoàn thiện trang trí. Tất nhiên, đó không phải là chỉ cần bất kỳ bánh ... Đó là thực phẩm bánh của ma quỷ; Yêu thích của Asami. Và Akihito đang bận rộn trang trí nó với rắc sô cô la để nó đọc trên 'Happy Birthday Asami! ". Thực tế ông đã quản lý để tìm ra rằng hôm nay là sinh nhật của Asami của đã là một tai nạn hoàn toàn mặc dù. Đó là trợ lý Asami, người đã cho anh ta biết sáng hôm đó, khi anh dừng lại trước căn hộ để thu thập một số tài liệu mà Asami đã bỏ lại đằng sau vụ tai nạn. Akihito đã ăn sáng xong mình vào thời điểm đó, và như các trợ lý biết khá tốt theo cách của mình xung quanh nhà, ông chỉ để cho anh ta đi lang thang xung quanh không giám sát. "Oh, bằng cách này." Các trợ lý cho biết, trong khi lưu trữ các tài liệu trong chiếc cặp của mình. "Bữa ăn tối bữa tiệc bất ngờ cho Asami-sama là tối nay tại câu lạc bộ Dracaena, do đó, không hy vọng anh ta trở lại trước nửa đêm." "Huh?! ... Bất ngờ bữa tiệc tối?" Akihito hỏi bối rối. "Đúng thế, trong ngày sinh nhật Asami-sama." Người đàn ông kia vặn lại, như thể nó đã được phổ biến kiến thức. "Đừng nói với tôi bạn không biết nó là Asami-sama sinh nhật ngày hôm nay?" "O-tất nhiên là tôi đã làm." Akihito mỉm cười một cách lo lắng. Ông đã nói dối mặc dù. Ông thực sự không có ý tưởng, và nhiều như anh muốn sau đó đã cố gắng để nghĩ ra bất kỳ thay đổi trong hành vi của Asami trong vài ngày qua có thể đã kết thúc lên cho anh ta một đầu mối của sự thật, anh không thể nghĩ về bất cứ điều gì. Asami đã hành động như tự thông thường của mình suốt cả. Ngay cả trong cùng buổi sáng, khi ông và Akihito đã thức dậy trong cùng một giường trong một mớ tay chân và nhăn lá và Asami đã kéo người đàn ông trẻ tuổi cùng với anh ta vào phòng tắm để họ có thể đi tắm vào buổi sáng của họ với nhau (... mặc dù nhiều cuộc biểu tình Akihito!), ông đã không hành động như thể có điều gì đặc biệt về ngày hôm đó ở tất cả. Bây giờ tôi biết sự thật, mặc dù Akihito sẽ không để cho dịp đi qua mà không có một số loại lễ kỷ niệm. Vì vậy, ông đã dành cả ngày của mình tại nơi làm việc để tìm ra những gì anh muốn nấu cho Asami; hầu như không tập trung chú ý của mình vào thời trang ảnh chụp ông đã được thuê để thực hiện. Không lâu trước khi ông định cư trên yakisoba tự chế, mà anh biết là món ăn ưa thích của Asami, và bánh sinh nhật ăn của ma quỷ. Ông tính rằng mặc dù Asami sẽ được tham dự các bữa tiệc tối sau này, ông nhiều khả năng sẽ không ăn nhiều, kể từ khi ông được sử dụng để có bữa ăn tối muộn hơn nhiều vào buổi tối, do đó, nó sẽ được tốt đẹp để trở về nhà và tìm thấy một bữa ăn đặc biệt nấu chỉ cho anh ta. Vì vậy, sau khi Akihito đã có công việc đã hoàn thành trong ngày, anh dừng lại trước cửa hàng tạp hóa địa phương gần khu chung cư Asami để mua tất cả các thành phần ông sẽ cần. Ông đang trên đường về nhà với các cửa hàng tạp hóa, khi đi ngang qua một văn phòng cửa hàng một cái gì đó trên các cửa hàng phía trước của cửa sổ hiển thị làm anh chú ý. Đó là một kích thước vừa tổ chức da, không có gì lạ mắt, một mục hơn thực tế hơn bất cứ điều, nhưng ngay sau khi mắt Akihito đã giảm trên đó, ông ngay lập tức nghĩ của Asami. Đối với một thời bây giờ, Akihito đã được tranh luận với ý tưởng gợi ý cho Asami cho anh ta để có được một. Người đàn ông đã nổi tiếng vì đã rời bỏ công việc giấy tờ của ông nằm rải rác xung quanh nhà sau khi tất cả, và trên nhiều hơn một lần đã bị buộc phải gửi trợ lý của ông đến căn hộ để cá xung quanh cho một số tài liệu quan trọng, ông đã để lại đằng sau. Có lẽ nếu ông có một nhà tổ chức , nơi ông có thể giữ tất cả các giấy tờ quan trọng nhất của mình, nó sẽ tiết kiệm cho anh rất nhiều rắc rối. Akihito rút ngắn khoảng cách của mình vào cửa sổ màn hình, nhìn giá tiền của nhà tổ chức. Chắc chắn, điều không phải là cực kỳ tốn kém, nhưng trên ngân sách Akihito, mua nó sẽ có nghĩa là anh phải đi trên một chế độ ăn uống súp cho đến khi kiểm tra lương tiếp theo của mình. Cậu cắn môi dưới của mình, chú ý đến các bài viết, như thể để quyết định có hay không mua nó, nhưng trước khi ông có thể dừng mình, chân của ông đã hành động theo cách riêng của họ, kéo anh vào trong cửa hàng. Akihito mắt nhìn lạ mắt giấy gói và nơ ẩn các tổ chức từ quan điểm khi ông đặt bánh sinh nhật được trang trí trên bàn phòng ăn của. Các chủ cửa hàng đã thực sự thua kém chính mình khi gói nó. Bất cứ ai nhìn thấy gói quà có lẽ sẽ nghĩ rằng nó đang che giấu một món quà thực sự tốn kém. Anh không muốn Asami để nhận thấy hiện tại ngay khi ông lần đầu tiên bước vào phòng mặc dù, vì vậy Akihito nhặt nó lên khỏi bàn và giấu nó đằng sau một trong những Gối chiếc ghế của, ý định rút ra khỏi nơi ẩn náu của mình sau khi ông đến. Như ông đã làm như vậy, ông bắt gặp cái nhìn của mình trong đứng gương phòng khách và không thể không nhăn mặt tại suy tư riêng của mình. Anh ấy trông giống như một mớ hỗn độn. Có là sô cô la và nước sốt vết bẩn trên t-shirt của mình và phải đối mặt và cánh tay của ông bị nhoè với bánh bột; ông thậm chí đã có bụi hoa trên mái tóc của mình. Anh trở lại vào bếp để lén nhìn đồng hồ một lần nữa. 25 phút đến nửa đêm. "Great! Tôi vẫn còn thời gian cho một vòi sen nhanh chóng trước khi anh được ở đây." Anh nghĩ, cởi quần áo trên đường đến phòng tắm. Mười lăm phút sau, cảm giác sạch sẽ và tươi mới, Akihito bước ra khỏi phòng tắm, đặt trên một cặp sạch của võ sĩ và tank top. Anh đang trên đường tới phòng ngủ của mình, khăn vẫn còn trên đầu, khi đi ngang qua phòng khách, cảnh trước mặt khiến cậu đóng băng. Asami đứng bên bàn ăn, nhìn những chiếc bánh sinh nhật như thể nó là một số loại đối tượng nước ngoài không rõ. "Ha, em ở nhà sớm! ... trợ lý của bạn biết bạn sẽ không ở đây cho đến sau nửa đêm." Akihito nói, hơi thất vọng. Ông đã hy vọng để chào đón Asami như anh mới đến. Asami nhìn từ bánh, để Akihito, trở lại với bánh. "Bạn đã ...?" Ông hỏi, nhìn vào người đàn ông trẻ lại một lần nữa, khi chỉ vào bánh. Akihito cảm thấy má mình đốt, mặc dù mình. "Happy Birthday! ... Đó là thực phẩm bánh của ma quỷ. Tôi hy vọng bạn thích nó." Asami vẫn trông giống như toàn bộ tình hình đã khá bất ngờ với anh ta. "... Làm thế nào bạn tìm ra?" Ông hỏi tò mò, trong khi anh cởi bỏ áo khoác phù hợp với mình và đặt nó trên mặt sau của một chiếc ghế ăn. Ông dường như không thể để có thể rời mắt khỏi bánh. "Oh, giúp đỡ của bạn đề cập đến nó sáng nay, trong khi ông đã ở đây ... Tôi nấu yakisoba cho bữa ăn tối quá. Tôi hy vọng bạn Hùng" Akihito didn ' t kết thúc câu nói của mình, vì các điều kỳ lạ đã xảy ra tại thời điểm đó ... Asami mỉm cười. Chắc chắn, nó có lẽ là một điều bất tỉnh trên một phần của mình (Asami không phải là loại người công khai hiển thị phấn khích của mình sau khi tất cả), và có lẽ vài người bên cạnh Akihito thậm chí sẽ đủ điều kiện nó như một nụ cười, nhưng biết Asami như ông đã làm, Akihito new rằng đó là khoảng mở như Asami sẽ nhận được, và vì lý do nào đó đã kết thúc khiến anh muốn mỉm cười là tốt. "Huh, nước tắm đã sẵn sàng trong trường hợp bạn muốn tắm trước khi ăn tối. Nhưng nhanh lên, nếu không tôi sẽ phải làm lại hâm nóng đồ ăn. " Asami nhìn lại anh, như thể anh ta đang định nói gì đó, nhưng đối với người đầu tiên thời gian kể từ khi cả hai người họ đã gặp, những người đàn ông lớn tuổi dường như là một mất mát cho các từ. Vì vậy, thay vào đó ông chỉ nhìn vào Akihito trong im lặng, cũng một nửa nụ cười, nửa nụ cười hiện trên môi anh. Cảm thấy kỳ quặc tự nhận thức được sự chú ý của anh, Akihito vẫn nắm lấy cơ hội để đẩy Asami về phía phòng tắm. "Nào, mau lên. Tôi sẽ nhận được những đồ uống sẵn sàng trong khi bạn đang ở trong phòng tắm." Ngay sau khi nghe thấy tắm chạy, Akihito chạy đến nhà bếp chuẩn bị các món cocktail mà công thức mình đã tải về từ Internet trước trên. Ông quản lý để đổ nội dung của shaker hai lần trước khi có đủ để lấp đầy hai ly cocktail, nhưng cuối cùng anh đã có. Sau khi uống các thức uống vào phòng khách, ông đã vượt qua chiếc ghế dài, kéo ra khỏi hiện tại của mình cho Asami từ nơi ẩn náu của mình, và đặt nó trên đầu của bảng, bên cạnh những món cocktail. Khi anh nghe Asami tắt vòi hoa sen trong phòng tắm, anh nhặt chiếc áo khoác phù hợp với mình ra khỏi ghế, và kết thúc nhận thấy một cái gì đó khác đặt trên ghế ngồi của ghế . Một chút màu xanh Emporio Armani hành lý xách tay được trang trí với một cây cung. Akihito thấy mình cau mày. "... Có lẽ ông đã nhận nó như một món quà từ một người nào đó ... Tôi tự hỏi ai ..." Anh thì thầm với chính mình, khi anh nhìn tên thương hiệu đắt tiền, trước khi quay trở lại cái nhìn của mình về hiện tại anh đã có nhịp độ trên đỉnh bảng. Đột nhiên, giấy gói và nơ không nhìn anh ta ưa thích điều đó nữa. "Không có cách nào mà tôi có thể cạnh tranh với Armani." Ông thở dài lặng lẽ, cảm thấy tất cả của một xấu hổ bất ngờ bởi hiện tại của mình. Anh ta không có nhiều thời gian để nghiền ngẫm về nó mặc dù, như cánh cửa của phòng tắm nhấp mở và anh nghe thấy tiếng bước chân Asami của tiếp cận từ sảnh. Không thể làm gì khác, Akihito đã ném chiếc áo khoác lại vào ghế và nhặt hiện tại của mình giấu sau lưng. Anh phải tìm một cách để loại bỏ nó một cách nhanh chóng. Ông đã tìm anh có lẽ đã cho thấy một số loại biểu hiện phạm tội, bởi vì ngay khi Asami xuất hiện trên khung cửa phòng khách, vẫn còn khô tóc ướt của mình với một chiếc khăn, anh cau mày. "Có chuyện gì vậy?" Ông hỏi Akihito. Ông đã đặt trên một số quần tập luyện và một tank top đen tối đó đã cho thấy các cơ bắp trên cánh tay của mình khá rực rỡ. Akihito đã phải nói với não của mình để tập trung. "N-Không có gì." Ông trả lời, trong những gì có vẻ thậm chí ông, một giọng điệu thuyết phục người nghèo. Trước khi Asami đã có một cơ hội để hỏi anh bất cứ điều gì khác, Akihito buột miệng nói ra điều đầu tiên mà đến tâm trí của mình. "Thế anh có lấy bất kỳ gif đắt



















































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: