‘Bye! Bye!’, Vijay replied without even looking at Rajesh and started  dịch - ‘Bye! Bye!’, Vijay replied without even looking at Rajesh and started  Việt làm thế nào để nói

‘Bye! Bye!’, Vijay replied without

‘Bye! Bye!’, Vijay replied without even looking at Rajesh and started riding ahead.
After covering some more distance, a turn to the road would lead Vijay to his home. While taking a turn, Vijay suddenly felt that somebody was coming from behind him. If it was somebody from his college itself, he would have easily ignored but he also sensed that it was some beautiful girl, perhaps he knew her, and therefore he turned back to have a look at her only to realize that it was Priya. Her home too was in the same direction but Vijay knew that she could never follow him since he and Rajesh would rush ahead fast after moving out of the college premises with burning hunger in their bellies. Vijay realized that since she has followed him today necessarily means she too had driven her bicycle equally fast today, perhaps because she too had some necessity to reach home faster. But, while engrossed in these thoughts, Vijay observed that not only had his speed reduced but immediately thereafter Priya too had reduced the speed of her bicycle. This created a doubt in his mind whether she was following him intentionally.
While Vijay was engrossed in this thinking process, suddenly he heard a call from Priya,
‘Vijay’
For the first time Vijay sensed that he had heard his name being pronounced by a girl of his age, whom he liked, and that too with sincere intensity. He sensed that his heartbeats had increased suddenly and he reduced the speed of his bicycle further. By this time, even Priya had reached up to him and was riding parallel to him. Vijay was confused about what he should talk and so for a moment he stared at her but instantly, as though, he was looking straight at sun, he turned his eyes back to the road ahead.
‘Wasn’t today’s chemistry lecture slightly difficult?’, finally Priya herself took the initiative to talk.
‘Difficult?, Yah! It was difficult’, Vijay replied.
‘Of course, you must be finding it very easy!’, Priya said.
‘No, no, nothing of that sort!’, Vijay blushed to hear that flattery.
‘No! What I mean is’, Priya replied, ‘Usually I find it difficult to comprehend the chemical reactions of the Chemistry-2 and even if I understand them, I tend to forget them 2 or 3 days later’.

‘Yes, you are right! And that is why perhaps Chemistry-2 is called as ‘Volatile’, Vijay funnily replied.
‘Volatile?, yes, you are right! It indeed deserves to be called that’, Priya laughed heartily.
Vijay was seeing her from such a close distance laughing so heartily and his sight could not escape from looking at the twist appearing on her cheeks and those equally beautiful white teeth glittering like white pearls.
‘But in order to being able to remember the reactions one must first be able to understand them. Isn’t it?’, Priya asked.
‘Yes! You are perfectly right!’, Vijay replied.
‘Then have you understood all the reactions taught so far in the class?’, Priya sought to know.
‘Yes!’, Vijay replied.
‘I have been able to understand some of them and the rest are not understood. Will you be able to explain to me those which I have not grasped?’, Priya asked.
‘Of course! Yes! I will!’, Vijay replied affirmatively.
‘Ok then, Bye for now! I will ask them from you some other day!’, Priya thanked him and turned toward home since the road to her home had arrived.
‘Bye’, Vijay replied.
She had gone and he had realized that he had stopped his bicycle on that turn and he was looking at her till such time she went beyond his sight. Even she was smiling at him.
Now Vijay shook head as though he was discarding something and he started toward his home.

‘No! No ! This must not happen! My goal is of supreme importance!’, he warned himself to achieve that first and only then think of the rest.
Deeply involved in these thoughts he was moving toward his house but even then he was feeling better for the barely few moments he had spent with her.
Again he warned himself to control his emotions and must let this happen again. Deeply engrossed in these conflicting thoughts, he did not even realize when he reached at his home.
It was the evening time but still there was lot of time for the darkness to spread. The atmosphere was very pleasant. Those who wanted to go for an evening stroll were slowly coming out of their houses. Even Priya was riding on her bicycle through the road. While riding the bicycle her hairs, styled as bob-cut, were flying on her forehead, and her manner of removing them back from there using one hand while riding the bicycle was appearing very attractive. Moreover, after every brief spell she was also resetting her skirt blowing up on the air and even that action was quite pleasant. After covering some distance she moved on one edge of the road and stopped it near the compound with a wooden gate on it. After putting the bicycle on its side-stand she locked it first and then approached the gate of that home. All her actions, such as stopping the bicycle and resting it on the side-stand were following some beautiful captivating rhythm. The gate she had approached was of Vijay’s home. While peeping over the gate and opening it, she glanced over the open space in front of the main door to see whether anybody was sitting there. Since it being an evening time she hoped to see somebody from Vijay’s family sitting there in the open space or at least Vijay could be there. Contrary to her expectation of the evening time, the main door too was closed.
Have all the people gone out, Priya thought.
She first opened the gate and stepped inside the open space. Then she glanced here and there since she was coming at Vijay’s home for the first time. Similarly, not a single window of Vijay’s home seem to be open. All the windows were closed from inside. She approached the main door of that house. Fortunately, there was no lock hanging on the door which, Priya was assured, there must be somebody inside the home.

Perhaps, Vijay’s mother must be alone at home or it could also be that Vijay must be alone at home and he must be engrossed in his studies inside his room.
She gave a thought to all this, came near the main door of the house and raised her hand to ring the doorbell. Her arm, raised above to ring the doorbell, came down automatically after realizing there was no switch to ring the bell. Then she was forced to knock on the door and wait for someone to open it. But she could not sense any movement inside the house and therefore she knocked on the door once again. Even then there was absolutely no movement being felt inside the house.
Now she genuinely wondered whether all the family members had gone out. She also felt tempted to go at the backyard of the house to check whether the backdoor was locked since she had, by now, come to know that in order to prevent thefts taking place the people of this town had a regular practice of locking the backdoor from outside while going out.
For a couple of moments, Priya even felt tempted to visit the backyard of the house but she avoided going there because firstly she was coming to that home for the first time and secondly she was not even knowing the exact layout of the backyard of that home.
Finally, she turned back and started going toward the wooden gate of that house but suddenly she heard the noise of the door being opened. Therefore she turned back only to see Vijay standing in the door.
Then Priya said, ‘I thought there is nobody at home?’.

Hoping that he might her call inside his home, she stood near him. But Vijay came out himself and pulled one of the chairs kept in the open space and invited her to sit on the other.
‘Come! Let us sit outside only!’, he said, ‘Sit on that chair!’.

‘I had come to you to borrow your notes of P-1’, Priya said to Vijay, ‘unless you don’t need them now!’.
‘No! I don’t need them immediately for next two-three days!’, Vijay replied, ‘because currently I am studying the M-1 and M-2 whose test is expected tomorrow and the day after. But after three days I will need them back since Prof. Patil’s test is coming immediately thereafter’.
‘I will definitely return it to you within two days’, Priya assured while removing the hairs blowing over her forehead with the wind.
Vijay was secretly watchful of her hairs appearing on her forehead with the flow of the wind and her typical pleasant style of removing them back. Suddenly, one middle-aged woman came there out of the house. She was combing her hairs.
‘Meet my mother’, Vijay introduced Priya to his mother, ‘Mother! This is Priya! My classmate!’.
‘Good evening aunty’, Priya welcomed Vijay’s mother and she in turn gave a smile of acceptance.
‘Whose daughter are you?’, Vijay’s mother affectionately enquired.
Experiencing the warmth in her voice, Priya invariably remembered her mother.
‘My father’s name is Mr. Ulhas Kulkarni’, Priya promptly replied, ‘probably you may not be knowing him because he was located earlier in Mumbai and we have recently shifted here after he was transferred’.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
' Bye! Tạm biệt!', Vijay trả lời mà không cần thậm chí nhìn Rajesh và bắt đầu ngựa trước.Sau khi bao gồm một số khoảng cách hơn, một lần lượt để đường sẽ dẫn Vijay nhà mình. Trong khi dùng một lần lượt, Vijay đột nhiên cảm thấy rằng ai đó đã đến từ phía sau anh ta. Nếu nó là ai đó đại học của mình riêng của mình, ông sẽ có một cách dễ dàng bỏ qua nhưng ông cũng cảm thấy rằng nó đã là một số cô gái xinh đẹp, có lẽ anh biết cô ta, và do đó, ông quay trở lại để có một cái nhìn tại của mình chỉ để nhận ra rằng nó là Priya. Nhà của cô cũng là trong cùng một hướng nhưng Vijay biết rằng cô không bao giờ có thể làm theo anh ta kể từ khi ông và Rajesh sẽ vội vàng trước nhanh sau khi di chuyển ra khỏi các cơ sở trường cao đẳng với đốt đói trong bụng của họ. Vijay nhận ra rằng kể từ khi cô đã đi theo anh ta vào ngày hôm nay nhất thiết có nghĩa là cô ấy quá lái xe đạp của mình bằng nhau nhanh chóng vào ngày hôm nay, có lẽ vì cô cũng đã có một số điều cần thiết để đạt được nhà nhanh hơn. Tuy nhiên, trong khi hăng say trong những suy nghĩ, Vijay quan sát thấy rằng không chỉ có tốc độ của mình giảm nhưng ngay lập tức sau đó Priya quá đã làm giảm tốc độ của xe đạp của mình. Điều này tạo ra một nghi ngờ trong tâm trí của mình cho dù cô ấy sau anh ta cố tình.Trong khi Vijay được hăng say trong quá trình suy nghĩ này, đột nhiên ông nghe một cuộc gọi từ Priya,'Vijay'Lần đầu tiên Vijay cảm nhận rằng ông đã nghe tên của ông được phát âm của một cô gái tuổi của mình, người mà ông thích, và rằng quá với cường độ chân thành. Ông cảm thấy rằng heartbeats của ông đã tăng lên đột ngột và ông giảm tốc độ của xe đạp của mình hơn nữa. Bởi thời gian này, thậm chí Priya đã đạt đến anh ta và đã được cưỡi song song với anh ta. Vijay đã nhầm lẫn về những gì ông nên nói chuyện và như vậy cho một thời điểm ông stared lúc cô ấy nhưng ngay lập tức, như thể, ông đã được tìm kiếm thẳng tại sun, ông quay mắt quay lại con đường phía trước.'Không ngày hôm nay của hóa học bài giảng một chút khó khăn?', cuối cùng Priya mình đã có sáng kiến để nói chuyện.' Khó khăn?, Yah! Nó đã được khó khăn ', Vijay trả lời.'Tất nhiên, bạn phải tìm nó rất dễ dàng!', Priya nói.'Không, không, không có gì của loại đó!', Vijay trang để nghe rằng flattery.' Không có! Những gì tôi có nghĩa là ', Priya trả lời, 'Thường tôi tìm thấy nó rất khó để thấu hiểu các phản ứng hóa học hóa học-2 và ngay cả khi tôi hiểu họ, tôi có xu hướng quên họ 2 hoặc 3 ngày sau đó'.' Có, bạn là đúng! Và đó là lý do tại sao có lẽ hóa học-2 được gọi là 'Bay hơi', Vijay funnily trả lời.' Dễ bay hơi?, có, bạn là đúng! Nó thực sự xứng đáng để được gọi là ', Priya cười chân thành.Vijay đã nhìn thấy cô ấy từ một khoảng cách gần cười rất chân thành và tầm nhìn của ông không thể chạy trốn từ nhìn twist xuất hiện trên má của mình và những hàm răng trắng như nhau đẹp lấp lánh như màu trắng ngọc trai.' Nhưng theo thứ tự để có thể nhớ các phản ứng một lần đầu tiên phải có khả năng hiểu họ. Không phải là nó?', Priya yêu cầu.' Vâng! Bạn đang hoàn toàn đúng!', Vijay trả lời.'Sau đó có bạn hiểu tất cả các phản ứng cho đến nay được giảng dạy trong các lớp học?', Priya đã tìm cách để biết."Có!", Vijay trả lời.' Tôi đã có thể hiểu một số của họ và phần còn lại không được hiểu rõ. Bạn sẽ có thể để giải thích cho tôi những người mà tôi đã không nắm?', Priya yêu cầu.' Tất nhiên! Có! Tôi sẽ!', Vijay trả lời nhaát.' Sau đó, ok Bye bây giờ! Tôi sẽ yêu cầu họ từ bạn một ngày khác!', Priya cảm ơn ông và quay về nhà vì đường đến nhà cô đã đến.'Bye', Vijay trả lời.Cô đã đi và ông đã nhận ra rằng ông đã ngừng xe đạp của mình vào đó lần lượt và ông nhìn vào cô ấy cho đến khi thời gian như vậy cô đã đi ngoài tầm nhìn của ông. Thậm chí cô mỉm cười lúc anh ta.Bây giờ Vijay bắt đầu như là mặc dù ông discarding một cái gì đó và ông bắt đầu hướng tới nhà của ông.' Không có! Không! Điều này không phải xảy ra! Mục tiêu của tôi là của tầm quan trọng tối cao!', ông cảnh báo chính mình để đạt được rằng đầu tiên và chỉ sau đó nghĩ về phần còn lại.Tham gia sâu trong những ý nghĩ này, ông đã di chuyển hướng tới nhà của ông nhưng thậm chí sau đó ông đã cảm thấy tốt hơn cho những khoảnh khắc hiếm khi vài ông đã dành với cô ấy.Một lần nữa, ông cảnh báo chính mình để kiểm soát cảm xúc của mình và phải để chuyện này xảy ra lần nữa. Sâu sắc hăng say trong những suy nghĩ xung đột, ông đã không thậm chí nhận ra khi ông đạt tại nhà của ông.Nó đã là thời gian buổi tối nhưng vẫn có nhiều thời gian cho bóng tối để lây lan. Khí quyển là rất dễ chịu. Những người muốn đi cho một đi bộ buổi tối đã từ từ đi ra khỏi nhà của họ. Priya thậm chí đã cưỡi trên xe đạp của mình thông qua đường. Trong khi cưỡi xe đạp của cô lông, theo kiểu như bob-cắt, đã bay trên trán của cô, và cô cách loại bỏ chúng trở lại từ đó bằng cách sử dụng một tay trong khi cưỡi xe đạp xuất hiện rất hấp dẫn. Hơn nữa, sau mỗi ngắn, cô cũng đặt lại váy thổi lên trên không khí và thậm chí hành động đó là khá tốt. Sau bao gồm một số khoảng cách cô chuyển một cạnh của đường và ngừng nó gần các hợp chất với một cửa khẩu gỗ trên nó. Sau khi đưa xe đạp trên của nó đứng bên cô khóa đầu tiên và sau đó tiếp cận các cửa khẩu của mà gia đình. Tất cả các hành động của mình, chẳng hạn như ngăn chặn xe đạp và nghỉ ngơi trên bên-đứng sau một số nhịp điệu đẹp quyến rũ. Cửa cô đã tiếp cận trong Vijay nhà. Trong khi peeping qua các cửa khẩu và mở nó, cô liếc nhìn qua không gian mở ở phía trước của cửa chính để xem cho dù ai ngồi đó. Kể từ khi nó là một thời gian buổi tối cô hy vọng để xem ai đó từ gia đình của Vijay ngồi ở đó trong không gian mở hoặc tại ít nhất là Vijay có thể có. Trái với kỳ vọng của cô thời gian buổi tối, cửa chính quá đã được đóng lại.Có tất cả những người đi ra ngoài, Priya nghĩ.Cô lần đầu tiên mở cửa và bước vào không gian mở. Sau đó cô liếc nhìn ở đây và ở đó vì cô đã đến ở Vijay nhà lần đầu tiên. Tương tự, không phải là một cửa sổ duy nhất của Vijay nhà dường như được mở. Tất cả các cửa sổ đều đóng cửa từ bên trong. Cô đến gần cửa chính của ngôi nhà đó. May mắn thay, có là không có khóa treo trên cánh cửa mà, Priya đã được đảm bảo, phải có ai đó bên trong nhà.Có lẽ, Vijay mẹ phải được một mình ở nhà hoặc nó cũng có thể là rằng Vijay phải được một mình ở nhà và ông phải hăng say trong các nghiên cứu của mình bên trong phòng của mình.Cô ấy đã cho một ý nghĩ đến tất cả điều này, đến gần cửa chính của ngôi nhà và lớn lên tay để vòng chuông cửa. Cánh tay của cô, lớn lên ở trên để vòng chuông cửa, đã xuống tự động sau khi nhận ra có thay đổi là không rung chuông. Sau đó cô đã phải gõ cửa và chờ đợi cho một người nào đó để mở nó. Nhưng cô không có thể cảm nhận bất kỳ chuyển động bên trong nhà và do đó cô gõ cửa một lần nữa. Thậm chí sau đó có là hoàn toàn không có phong trào cảm thấy trong nhà.Bây giờ, cô thực sự tự hỏi cho dù tất cả các thành viên gia đình đã đi. Cô cũng cảm thấy bị cám dỗ để đi vào trong sân sau nhà để kiểm tra xem backdoor được khóa kể từ khi cô đã có, bây giờ, đến để nhận biết rằng để ngăn chặn trộm cắp tham gia đặt người dân thị trấn này có một thực hành thường xuyên của khóa backdoor từ bên ngoài trong khi đi ra ngoài.Đối với một vài khoảnh khắc, Priya thậm chí cảm thấy bị cám dỗ để truy cập vào trong sân sau nhà nhưng cô tránh đi đó bởi vì thứ nhất cô đã đến với trang chủ cho lần đầu tiên và thứ hai nó thậm chí không biết bố trí chính xác của sân sau đó trang chủ.Cuối cùng, cô quay trở lại và bắt đầu đi về hướng cửa bằng gỗ của ngôi nhà đó nhưng đột nhiên cô ấy nghe thấy tiếng ồn của cửa được mở ra. Do đó, cô quay trở lại chỉ để xem Vijay đứng ở cửa.Sau đó Priya nói, 'Tôi nghĩ rằng đó là không ai ở nhà?'.Hy vọng rằng ông có thể gọi của cô bên trong nhà của mình, cô đứng gần anh ta. Nhưng Vijay ra mình và kéo một trong ghế giữ trong không gian mở và mời cô ngồi trên khác.' Đi! Hãy cho chúng tôi ngồi bên ngoài chỉ!', ông nói, 'ngồi trên ghế đó!'.'Tôi đã đến để bạn cho vay ghi chú của bạn của P-1', Priya nói với Vijay, 'trừ khi bạn không cần chúng bây giờ!'.' Không có! Tôi không cần nó ngay lập tức cho 2-3 ngày tới!', Vijay trả lời, ' bởi vì hiện nay tôi đang theo học M-1 và M-2 thử nghiệm mà dự kiến sẽ vào ngày mai và ngày hôm sau. Nhưng sau khi ba ngày tôi sẽ cần chúng trở lại kể từ khi giáo sư Patil thử nghiệm là đến ngay lập tức sau đó '.' Tôi chắc chắn sẽ trả lại nó cho bạn trong vòng hai ngày, Priya yên tâm trong khi loại bỏ các sợi lông thổi trên trán của cô với gió.Vijay bí mật cảnh giác của sợi lông của mình xuất hiện trên trán của cô với dòng chảy của gió và phong cách của mình dễ chịu điển hình của loại bỏ chúng lại. Đột nhiên, một người phụ nữ trung niên đến có ra khỏi nhà. Cô đã xơ len sợi lông của mình.'Gặp mẹ của tôi', Vijay giới thiệu Priya với mẹ của mình, ' mẹ! Đây là Priya! Bạn cùng lớp của tôi!'.'Chào aunty', Priya hoan nghênh Vijay của mẹ và cô lại cho một nụ cười của chấp nhận.'Có con gái mày?', Vijay mẹ trìu mến enquired.Trải nghiệm sự ấm áp trong giọng nói của cô, Priya luôn nhớ mẹ.'Tên cha của tôi là ông Ulhas Kulkarni', Priya nhanh chóng trả lời, 'có lẽ bạn có thể không biết anh ta bởi vì ông đã được đặt trước đó tại Mumbai và chúng tôi đã gần đây chuyển ở đây sau khi ông bị chuyển'.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
'Bye! Bye! ", Vijay trả lời mà không cần nhìn vào Rajesh và bắt đầu đi về phía trước.
Sau bao gồm một số khoảng cách nhiều hơn, một lần lượt đến con đường sẽ dẫn Vijay đến nhà mình. Trong khi tham gia một lượt, Vijay đột nhiên cảm thấy rằng ai đó đã đến từ phía sau. Nếu nó là ai đó từ đại học riêng của mình, ông đã có thể dễ dàng bỏ qua nhưng anh cũng cảm nhận được rằng đó là một cô gái xinh đẹp, có lẽ anh biết cô ấy, và do đó ông quay trở lại để có một cái nhìn vào cô ấy chỉ để nhận ra rằng đó là Priya. Nhà cô quá là trong cùng một hướng nhưng Vijay biết rằng cô không bao giờ có thể làm theo anh từ khi anh và Rajesh sẽ đổ xô về phía trước nhanh sau khi di chuyển ra khỏi các cơ sở đại học với đốt đói trong bụng. Vijay nhận ra rằng vì bà đã theo ông ta ngày nay nhất thiết có nghĩa là cô cũng đã đẩy chiếc xe đạp của mình bằng nhau nhanh chóng ngày hôm nay, có lẽ vì cô quá đã có một số điều cần thiết để tiếp cận nhà nhanh hơn. Nhưng, trong khi đang mải mê trong những suy nghĩ, Vijay quan sát thấy rằng không chỉ có tốc độ giảm xuống, nhưng ngay sau đó Priya quá đã làm giảm tốc độ của xe đạp của mình. Điều này tạo ra một nghi ngờ trong tâm trí của mình cho dù cô đã theo anh cố ý.
Trong khi Vijay đắm trong quá trình tư duy này, đột nhiên anh nghe thấy một cuộc gọi từ Priya,
'Vijay'
Lần đầu tiên Vijay cảm nhận thấy mình đã nghe thấy tên mình được phát âm bởi một cô gái trong độ tuổi của mình, người mà anh ấy thích, và rằng quá với cường độ chân thành. Anh có cảm giác tim đập của mình đã tăng lên đột ngột và anh giảm tốc độ của xe đạp của mình hơn nữa. Đến thời điểm này, ngay cả Priya đã đạt tới và được ông cưỡi song song với anh. Vijay đã nhầm lẫn về những gì anh ta nên nói chuyện và để cho một khoảnh khắc anh nhìn chằm chằm vào cô, nhưng ngay lập tức, như thể, ông đã nhìn thẳng vào mặt trời, anh quay lại nhìn lại con đường phía trước.
"Không phải bài giảng hóa học ngày nay hơi khó khăn? ', cuối cùng Priya mình đã chủ động nói chuyện.
"Khó ?, Yah! Đó là khó khăn ", Vijay trả lời.
"Tất nhiên, bạn phải tìm kiếm nó rất dễ dàng!", Priya nói.
"Không, không, không có gì thuộc loại đó!", Vijay đỏ mặt khi nghe nịnh mà.
"Không! Những gì tôi có nghĩa là ", Priya trả lời," Tôi thường cảm thấy khó khăn để hiểu được phản ứng hóa học Hóa học-2 và thậm chí nếu tôi hiểu họ, tôi có xu hướng quên họ 2 hoặc 3 ngày sau đó ". "Vâng, bạn là đúng ! Và đó là lý do tại sao có lẽ Hoá-2 được gọi là "bay hơi", Vijay hoạt kê trả lời. 'Volatile ?, có, bạn có quyền! Nó thực sự xứng đáng được gọi là ", Priya cười vang. Vijay đã nhìn thấy cô từ một khoảng cách gần như vậy cười rất chân thành và tầm nhìn của mình không thể thoát khỏi nhìn vào xoắn xuất hiện trên má cô và những hàm răng trắng đều đẹp lấp lánh như ngọc trai trắng . "Nhưng để thể nhớ được những phản ứng đầu tiên phải có khả năng hiểu được họ. Không phải là nó? ", Priya hỏi. "Vâng! Bạn đang hoàn toàn đúng! ", Vijay trả lời. "Sau đó, bạn có hiểu tất cả những phản ứng cho đến nay đã dạy trong lớp học?", Priya đã tìm cách để biết. "Có!", Vijay trả lời. "Tôi đã có thể hiểu được một số của chúng và phần còn lại không hiểu rõ. Bạn sẽ có thể giải thích cho tôi những người mà tôi đã không nắm bắt được? ", Priya hỏi. "Tất nhiên! Có! Tôi sẽ! ", Vijay trả lời nhaát. "Ok rồi, Bye cho bây giờ! Tôi sẽ yêu cầu họ từ bạn một ngày khác! ", Priya cảm ơn anh và quay về phía nhà kể từ khi con đường đến nhà cô đã đến. "Bye", Vijay trả lời. Cô ấy đã đi và anh đã nhận ra rằng anh đã dừng xe đạp của mình vào đó lần lượt, và anh đang nhìn cô cho đến thời điểm đó, cô đã vượt ra ngoài tầm nhìn của mình. Thậm chí cô đã mỉm cười với anh. Bây giờ Vijay lắc đầu như thể anh đã vứt bỏ một cái gì đó và ông bắt đầu về nhà của mình. "Không! Không! Điều này không phải xảy ra! Mục tiêu của tôi là có tầm quan trọng tối cao! ", Ông cảnh báo mình để đạt được điều đó đầu tiên và chỉ sau đó suy nghĩ của phần còn lại. Deeply tham gia vào những suy nghĩ của ông đã di chuyển về phía ngôi nhà của mình, nhưng ngay sau đó ông đã cảm thấy tốt hơn cho các chỉ vài phút anh ta đã mất với cô ấy. Một lần nữa, ông cảnh báo mình để kiểm soát cảm xúc của mình và phải để điều này xảy ra một lần nữa. Sâu mải mê trong những suy nghĩ mâu thuẫn, ông thậm chí còn không nhận ra khi ông đến ở nhà của mình. Đó là thời gian tối nhưng vẫn còn rất nhiều thời gian cho bóng tối để lây lan. Bầu không khí rất dễ chịu. Những người muốn đi cho một buổi tối đi dạo từ từ ra khỏi ngôi nhà của họ. Ngay cả Priya đã cưỡi trên chiếc xe đạp của mình thông qua đường. Trong khi cưỡi xe đạp lông của mình, theo kiểu như bob cắt, đang bay trên trán cô, và cách loại bỏ chúng trở lại từ đó sử dụng một tay trong khi đi xe đạp đã xuất hiện rất hấp dẫn của cô. Hơn nữa, sau mỗi giai đoạn ngắn cô cũng đã đặt váy cô thổi lên trên không khí và thậm chí cả hành động đó là khá dễ chịu. Sau bao gồm một số khoảng cách cô di chuyển trên một cạnh của đường và dừng lại đó gần khu nhà với một cái cổng gỗ vào nó. Sau khi đưa xe đạp vào mặt đứng của nó, cô khóa đầu tiên và sau đó gần cửa nhà đó. Tất cả những hành động của mình, chẳng hạn như dừng xe và nghỉ ngơi trên các phụ đứng được sau vài nhịp quyến rũ xinh đẹp. Các cửa cô đã tiếp cận được nhà của Vijay. Trong khi nhìn trộm qua cửa và mở nó, cô liếc qua không gian mở ở phía trước cửa chính để xem xem ai đang ngồi ở đó. Kể từ khi nó được một thời gian buổi tối, cô hy vọng sẽ nhìn thấy một người nào đó trong gia đình của Vijay ngồi đó trong không gian mở hoặc ít nhất là Vijay có thể có. Trái với kỳ vọng của thời gian buổi tối của cô, cánh cửa chính cũng bị đóng cửa. Có tất cả mọi người đi ra ngoài, Priya nghĩ. Cô lần đầu tiên mở cửa và bước vào trong không gian mở. Sau đó, cô nhìn đây đó vì cô ấy sẽ đến ở nhà của Vijay cho lần đầu tiên. Tương tự như vậy, không phải là một cửa sổ duy nhất của nhà Vijay của dường như cởi mở. Tất cả các cửa sổ đã đóng cửa từ bên trong. Cô tiến đến cửa chính của ngôi nhà đó. May mắn thay, không có khóa treo trên cánh cửa đó, Priya đã được đảm bảo, phải có ai đó trong nhà. Có lẽ, mẹ Vijay của phải đứng một mình ở nhà hoặc nó cũng có thể là Vijay phải đứng một mình ở nhà và ông phải hăng say trong nghiên cứu của mình trong phòng của mình. Cô ấy đã đưa ra một ý nghĩ đến tất cả điều này, đến gần cửa chính của ngôi nhà và giơ tay để rung chuông cửa. Cánh tay của cô, lớn lên ở trên để rung chuông cửa, đi xuống tự động sau khi nhận ra không có công tắc để rung chuông. Sau đó, cô đã buộc phải gõ cửa và chờ đợi một người nào đó để mở nó. Nhưng cô không thể cảm nhận được bất kỳ chuyển động bên trong nhà và do đó cô gõ cửa một lần nữa. Thậm chí sau đó là hoàn toàn không có phong trào thể cảm nhận được bên trong ngôi nhà. Bây giờ cô thật sự tự hỏi liệu tất cả các thành viên trong gia đình đã đi ra ngoài. Cô cũng cảm thấy bị cám dỗ để đi vào sân sau của ngôi nhà để kiểm tra xem các backdoor bị nhốt vì cô đã có, bây giờ, đến để biết rằng để ngăn chặn các vụ trộm cắp xảy ra người dân thị trấn này có một thực hành thường xuyên các khóa backdoor từ bên ngoài trong khi đi ra ngoài. Đối với một vài khoảnh khắc, thậm chí cảm thấy bị cám dỗ Priya đến thăm sân sau của ngôi nhà nhưng cô đã tránh đến đó vì thứ nhất, cô đã đến nhà mà lần đầu tiên và thứ hai cô thậm chí còn không biết cách bố trí chính xác của sân sau của ngôi nhà đó. Cuối cùng, cô quay trở lại và bắt đầu đi về phía cửa gỗ của ngôi nhà đó nhưng đột nhiên cô nghe thấy tiếng cánh cửa được mở ra. Do đó cô quay trở lại chỉ để xem Vijay đứng ở cửa. Sau đó, Priya nói, "Tôi nghĩ rằng không có ai ở nhà không?". Hy vọng rằng ông bà có thể gọi là bên trong nhà của mình, cô ấy đứng gần anh ta. Nhưng Vijay ra chính mình và kéo một chiếc ghế giữ trong không gian mở và mời cô ngồi trên khác. Hãy đến! Hãy để chúng tôi ngồi bên ngoài chỉ! ", Ông nói," Ngồi trên ghế mà! ". "Tôi đã đến với bạn để mượn ghi chú của bạn của P-1", Priya nói với Vijay, "trừ khi bạn không cần chúng ngay bây giờ! ". "Không! Tôi không cần họ ngay lập tức cho hai-ba ngày tiếp theo! ", Vijay trả lời, bởi vì hiện nay tôi đang nghiên cứu M-1 và M-2 mà kiểm tra được dự kiến vào ngày mai và ngày sau. Nhưng sau ba ngày, tôi sẽ cần họ trở lại kể từ khi thử nghiệm của giáo sư Patil đang đến ngay sau đó. "Tôi chắc chắn sẽ trả lại cho bạn trong vòng hai ngày", Priya yên tâm khi loại bỏ những sợi lông thổi lên trán cô với gió. Vijay đã bí mật cảnh giác các sợi lông của cô xuất hiện trên trán của cô với dòng chảy của gió và phong cách điển hình của cô vừa ý loại bỏ chúng trở lại. Đột nhiên, một người phụ nữ trung niên đến đó ra khỏi nhà. Cô ta đang chải tóc của cô. "Gặp mẹ tôi", Vijay giới thiệu Priya với mẹ của mình, "Mẹ! Đây là Priya! Bạn cùng lớp của tôi! ". "Chào dì", Priya đón mẹ Vijay và cô lần lượt mỉm cười chấp nhận. 'ai là con ai? ", mẹ Vijay của trìu mến hỏi. Trải qua sự ấm áp trong giọng nói của cô, Priya luôn nhớ mẹ . "Cha tôi là ông Ulhas Kulkarni", Priya kịp trả lời, 'có thể là bạn có thể không được biết anh vì anh đã đặt trước ở Mumbai và gần đây chúng tôi đã chuyển đến đây sau khi ông được chuyển'.









































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: