‘Of course, there is a difference’, Vijay replied‘I don’t see any! In  dịch - ‘Of course, there is a difference’, Vijay replied‘I don’t see any! In  Việt làm thế nào để nói

‘Of course, there is a difference’,

‘Of course, there is a difference’, Vijay replied
‘I don’t see any! In fact, I find all the chemistry-2 formulae one and the same!’, Rajesh said.
‘All formulae one and the same?’, Vijay surprisingly asked.

‘Yes! Just like Chinese men standing in a row with their tiny eyes’, Rajesh replied.
‘You crazy guy! Sometimes you come out with amazing analogies!’, Vijay remarked.
‘You know! One of my friends uncle had been to China for his corporate work and had been there for long time! He told that it took him three months to learn to differentiate between them and identify each of his surrounding Chinese employee separately!’, Rajesh replied.
Without pay much heed to what Rajesh was talking about, Vijay started taking notes rapidly and thus Rajesh too was forced to pay attention to what professor was teaching. Suddenly while writing notes Vijay soon realized that somebody was time again turning backward and glancing fat him from his right side. Now he turned to check who it was and he saw Priya. For a moment Vijay and Priya looked at each other and realizing that Vijay has come to know about it Priya quickly turned her eyes back to the blackboard.
During the 20 minutes recess all the students were standing in the corridor outside their class in small groups and whiling away their time. Vijay was standing against a pole and Rajesh was in front of him. Vijay clandestinely looked at Priya’s group of girls. Although even Priya was standing among all her girl-friends all her attention was focused on Vijay only. She also clandestinely looked at Vijay and both of them looked at each other for a moment and Vijay said to Rajesh, ‘fifty’.
‘Fifty?, What fifty?’, Rajesh asked.
Vijay again got engrossed in looking at the girls group.
‘This ‘fifty’, what you said just now, is like that mad man standing on a bridge’, Rajesh replied.
‘What mad man on a bridge?’, Vijay asked although he was not much attentive about Rajesh.

‘Once a mad man was standing on a bridge uttering loudly ‘fifty’, ‘fifty’!. A man passing from near him asked, ‘What fifty, fifty?’, then the mad man pushed him down in the river and started reciting, ‘fifty-one, fifty-one!’, Rajesh told a joke and started laughing.
But Vijay being inattentive about him there was no chance of why he would reciprocate the laughter.
‘Raja! I will share one fun with you!’, Vijay mysteriously smiled and said to Rajesh.
‘Fun! What fun?’, Rajesh replied.
‘Look around! In that group of girls!’, Vijay asked him.
fturned his sight and started looking at the group of girls.
‘You fool! When I asked you to look at the girls, why do you always look at that fat lady?’, Vijay annoyingly asked.
‘She is not a fatty girl as you call it! She is only slightly stout!’, Rajesh explained.
‘Oh is it?, anyway, forget it, look at that new girl who has joined our class!’, Vijay said.
Looking in that direction, Rajesh said, ‘Oh! So you are talking about ‘Priya’!’.
‘Great!
‘What is so great about it?. The whole class knows her name! Even you must be knowing it but you are only pretending innocence!’, Rajesh replied.
‘No! Really! I did not indeed know her name!’, Vijay clarified himself.
‘Anyway, coming back to what you were telling? What is the fun?’, Rajesh asked.
‘What was the subject of our first lecture?’, Vijay asked.

‘It was of Chemistry! Why?’, Rajesh asked.
‘Right since the chemistry lecture, I am counting’, Vijay started telling, ‘She has looked at me exactly fifty times so far and now see for yourself, this is the fifty-oneth time she has glanced at me!’, Vijay replied.
‘Oh! So this is the fun you are talking about?’, Rajesh mischievously asked.
‘Now I will tell you one more fun!’, Rajesh said to Vijay.
‘What fun?’, Vijay asked.
‘Just tell me one thing! She looked at you fifty-one times! How did you come to know about it?’, Rajesh asked.
‘Of course, I have counted it’, Vijay replied unknowingly the wit of Rajesh.
‘You counted! This means you came to know only when you too looked at her at least that many times, in fact more than that!’, Rajesh trapped him.
‘Which means even she can accuse at you that you have been looking at her fifty-one times’, Rajesh caught the point.
Vijay was completely cornered and was tight-lipped about this.
‘You are talking on my behalf or her’s?’, Vijay angrily asked.
‘I am not talking on anybody’s behalf. Only explaining the facts!’, Rajesh shrugged his shoulders.
‘What do you mean?’, Vijay asked.
‘This means my dear friend! You have become habituated to calculate everything using the mathematical terminologies only. But always bear it in mind that there are certain issues which never fit into the mathematical jargon’, Rajesh explained to Vijay as though he was explaining the gist of something.
‘Now I understand what you are explaining’, Vijay replied.

‘What have you understood?’, Rajesh asked.
‘That this is an excellent excuse for ignoring the physical weight of that fatty in numerical and mathematical terms’, Vijay hit back.
‘Why the hell, you time and again come back to that girl?’, Rajesh annoyingly asked.
‘Oh! Sorry! Sorry!’, Vijay apologized.
College was over. A big flood of bicycles and motorcycles started coming out together. The faces of some of the students were brightly glowing with the feeling of college being over while those of few others were bearing the expressions of being utterly tired and burning with hunger. Generally the last lecture of Vijay would always be of chemistry, biology or physics laboratory practical only. In the morning, started for college after a sufficient breakfast, first few lectures of different subjects would take place followed by a short recess. Then during the second session, generally, languages lectures would get over again followed by a recess. Finally in the third session at the end when all the students would be usually tired, they would be engaged with the chemistry, physics or biology laboratory works. Thus the students of the science stream would hardly get a moment of leisure whereas the students of arts and commerce streams would truly relish the charm of living the college life. If there is any mood to attend the classes they would go for the lectures or would straightaway while away time chatting either in the college canteen or while sitting on the compound walls of the college premises. Just like the science students were occupied even their professors would be equally busy with work. After completing the lectures in the college till the afternoon, they would be required to begin their personal tuitions immediately after the lunch which would continue right up to 10 pm at night. Some of them even would not spare an opportunity of conducting single hour tuition between 6 am to 7 am i.e. before the college would begin. The professors of the arts and commerce stream were, however, very lucky as far as the busy schedule of conducting lectures at college and followed by the tuitions. What it means is that, for the teachers staff of the arts and commerce faculties, the classes in college would take place only if the students would be interested to attend them and there would not be any activity of tuitions after the college getting over. At times, then, the professors of these two faculties would bored not to conduct lectures at college and then they would develop a sharp desire to conduct one lecture but after visiting the classroom if they would find it empty, they would summon a peon and dispatch him straightaway at the college canteen to fetch the students. During such times whatever a few number of students they would find in the canteen would be forced to attend a lecture irrespective of their will.
Therefore, the students whose faces would appear to be utterly tired and exhausted would be belonging to the science stream and the others whose faces would be full of joy and cheer would be of the commerce and arts faculties, sent to college forcibly by their parents. Another reason why these arts and commerce students would be so joyous was never the college being over, at least for the day, but it was the opportune time for them, to see the beautiful girls of the science faculty, appearing to be more and more charming, thanks to the strain they would have endured during their college schedule. Vijay and Rajesh found their way through that outpouring flood of students and started pedaling their bicycles toward home through the main street of their town. Usually while going home they would hardly talk with each other for being tired and exhausted, they would be very eager to reach home fast and eat lunch before commencing the next equally stressful schedule of attending the tuitions. The science students were thus were deprived of looking at the beautiful girls, not because they were disinclined for it but because they would hardly have any time to while away like this. After joining the main street, both, Rajesh and Vijay peddled their bicycles hard as fast as they could and at one turning their roads would bifurcate.
‘Ok! bye for now! See you soon at the tuitions!’, Rajesh said to Vijay.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
'Tất nhiên, không có một sự khác biệt', Vijay trả lời' Tôi không thấy bất kỳ! Trong thực tế, tôi tìm thấy tất cả các công thức hóa học-2 là một và giống nhau!', Rajesh nói.'Tất cả công thức là một và giống nhau?', Vijay đáng ngạc nhiên yêu cầu.' Vâng! Cũng giống như người đàn ông Trung Quốc đứng trong một hàng với mắt của họ nhỏ, Rajesh trả lời.' Bạn anh chàng điên! Đôi khi bạn đi ra với tuyệt vời suy!', Vijay nhận xét.' Bạn biết! Một chú bạn bè của tôi đã đến Trung Quốc trong công việc công ty của mình và đã có trong thời gian dài! Ông nói rằng anh ta mất 3 tháng để tìm hiểu để phân biệt giữa chúng và xác định mỗi nhân viên Trung Quốc của mình xung quanh một cách riêng biệt!', Rajesh trả lời.Mà không phải trả tiền nhiều chú ý đến những gì Rajesh đã nói chuyện về, Vijay bắt đầu ghi chú nhanh chóng và do đó Rajesh quá phải chú ý đến những gì giáo sư đã giảng dạy. Đột nhiên trong khi viết ghi chú Vijay sớm nhận ra rằng ai đó là thời gian một lần nữa chuyển lạc hậu và glancing chất béo anh ta từ bên phải của ông. Bây giờ ông quay để kiểm tra xem nó là ai và ông thấy Priya. Cho một thời điểm Vijay và Priya nhìn vào nhau và nhận ra rằng Vijay đã đến để nhận biết về nó Priya nhanh chóng chuyển đôi mắt của cô quay lại các bảng đen.Trong 20 phút recess tất cả các sinh viên đã được đứng trong hành lang bên ngoài lớp học của mình trong các nhóm nhỏ và whiling đi thời gian của họ. Vijay đã đứng chống lại một cực và Rajesh ở phía trước của anh ta. Vijay clandestinely xem xét Priya của nhóm các cô gái. Mặc dù ngay cả Priya đã đứng trong số tất cả cô gái-bạn bè của cô tất cả sự chú ý của cô đã tập trung vào Vijay chỉ. Cô cũng clandestinely nhìn Vijay và cả hai người trong số họ nhìn nhau cho một thời điểm và Vijay nói với Rajesh, '50'.' Năm mươi?, năm mươi gì?', Rajesh yêu cầu.Vijay một lần nữa đã hăng say trong lúc cô gái nhóm tìm kiếm.'Này '50', những gì bạn nói chỉ cần bây giờ là như vậy điên người đàn ông đứng trên một cây cầu', Rajesh trả lời.'Những gì điên người đàn ông trên một cây cầu?', Vijay hỏi mặc dù ông đã không nhiều chú ý về Rajesh.' Một khi một người đàn ông điên đã đứng trên một cây cầu thốt ra lớn tiếng '50', '50'!. Một người đàn ông đi qua từ gần anh ta hỏi, ' gì năm mươi năm mươi?', sau đó người đàn ông điên đã đẩy anh ta trên sông, và bắt đầu đọc, ' năm mươi mốt năm mươi mốt!', Rajesh nói với một câu chuyện đùa và bắt đầu cười.Nhưng Vijay inattentive về anh ta đã có không có cơ hội của lý do tại sao ông sẽ đáp lại tiếng cười.' Raja! Tôi sẽ chia sẻ một niềm vui với bạn!', Vijay bí ẩn cười và nói: để Rajesh.' Vui vẻ! Điều gì thú vị?', Rajesh trả lời.' Nhìn xung quanh! Trong nhóm đó của cô gái!', Vijay hỏi anh ta.fturned của ông quan sát thấy và bắt đầu nhìn vào nhóm các cô gái.' Ngốc! Khi tôi hỏi bạn để xem xét các cô gái, tại sao làm bạn luôn luôn nhìn vào đó bà béo?', Vijay annoyingly hỏi.' Cô không phải là một cô gái béo như bạn gọi nó! Cô chỉ là hơi bia đen!', Rajesh giải thích.' Oh là nó?, dù sao, quên nó, nhìn cô gái mới người đã tham gia lớp học của chúng tôi!', Vijay nói.Tìm kiếm theo hướng đó, Rajesh nói, ' Oh! Vì vậy, bạn đang nói về 'Priya'!'.' Tuyệt vời! ' Những gì là tuyệt vời như vậy về nó?. Cả lớp biết tên của cô! Ngay cả khi bạn phải biết nó nhưng bạn chỉ giả vờ ngây thơ!', Rajesh trả lời.' Không có! Thực sự! Tôi đã không thực sự biết tên của cô!', Vijay làm rõ mình.' Dù sao, đến những gì bạn đã nói cho trở lại? Thú vị là gì?', Rajesh yêu cầu.'Những gì là chủ đề của chúng tôi bài giảng đầu tiên?', Vijay hỏi.' Đó là hóa học! Tại sao?', Rajesh yêu cầu.'Ngay từ những bài giảng hóa học, tôi đếm', Vijay bắt đầu nói, ' Cô đã nhìn tôi chính xác 50 lần cho đến nay và bây giờ thấy cho chính mình, đây là thời gian năm mươi-oneth cô ấy có liếc nhìn tôi!', Vijay trả lời.' Oh! Vì vậy, đây là những niềm vui mà bạn đang nói về?', Rajesh mischievously yêu cầu.'Bây giờ tôi sẽ cho bạn biết một trong những thú vị hơn!', Rajesh nói với Vijay.' Điều gì thú vị?', Vijay hỏi.' Chỉ cho tôi biết một điều! Cô xem xét bạn năm mươi - một lần! Làm sao bạn đến để biết về nó?', Rajesh yêu cầu.'Tất nhiên, tôi có tính nó', Vijay trả lời vô tình wit Rajesh.' Bạn tính! Điều này có nghĩa là bạn đến để biết chỉ khi bạn quá nhìn cô ấy ít đó nhiều lần, trong thực tế nhiều hơn đó!', Rajesh mắc kẹt anh ta.'Có nghĩa là ngay cả, cô có thể tố cáo bạn rằng bạn đã xem xét cô năm mươi - một lần', Rajesh bắt gặp vấn đề.Vijay hoàn toàn cornered và là tight-lipped về việc này.'Bạn đang nói chuyện trên danh nghĩa của tôi hoặc của mình?', Vijay giận dữ yêu cầu.' Tôi không nói trên danh nghĩa của bất kỳ người nào. Chỉ giải thích sự thật!', Rajesh shrugged vai của mình.'Những gì làm bạn có nghĩa là?', Vijay hỏi.' Điều này có nghĩa là người bạn thân yêu của tôi! Bạn đã trở thành habituated để tính toán tất cả mọi thứ bằng cách sử dụng ngữ toán học chỉ. Nhưng luôn luôn ghi nhớ rằng có một số vấn đề mà không bao giờ phù hợp với các biệt ngữ toán học ', Rajesh giải thích cho Vijay như thể ông đã giải thích gist của một cái gì đó.'Bây giờ tôi hiểu những gì bạn đang giải thích', Vijay trả lời.' Những gì có bạn hiểu?', Rajesh hỏi.'Rằng đây là một cái cớ tuyệt vời để bỏ qua trọng lượng vật lý của rằng béo số và toán học về', Vijay nhấn trở lại.'Tại sao các địa ngục, bạn thời gian và một lần nữa trở lại cô gái đó?', Rajesh annoyingly hỏi.' Oh! Xin lỗi! Xin lỗi!', Vijay xin lỗi.Trường đại học đã hơn. Một trận lụt lớn của xe đạp và xe máy bắt đầu ra với nhau. Khuôn mặt của một số các sinh viên đã phát sáng rực rỡ với cảm giác của trường cao đẳng hơn trong khi những vài người khác đã mang những biểu hiện của đang được utterly mệt mỏi và đốt cháy với đói. Nói chung các bài giảng cuối cùng của Vijay sẽ luôn luôn phòng thí nghiệm hóa học, sinh học hoặc vật lý thực tế chỉ. Vào buổi sáng, bắt đầu cho trường đại học sau khi một bữa ăn sáng đầy đủ, đầu tiên vài bài giảng của đối tượng khác nhau sẽ diễn ra theo một nghỉ ngắn. Sau đó trong phiên họp thứ hai, nói chung, bài giảng ngôn ngữ nào nhận được qua một lần nữa theo một ngưng. Cuối cùng tại kỳ họp thứ ba vào cuối khi tất cả các sinh viên sẽ thường mệt mỏi, họ sẽ được tham gia với các công trình phòng thí nghiệm hóa học, vật lý hay sinh học. Do đó các sinh viên của khoa học dòng sẽ hầu như không nhận được một chút thời gian giải trí trong khi các sinh viên của nghệ thuật và các dòng thương mại nào thực sự thưởng thức sự quyến rũ của cuộc sống cuộc sống đại học. Nếu có bất kỳ tâm trạng để tham dự các lớp học họ sẽ đi cho các bài giảng hoặc sẽ thẳng trong khi đi thời gian trò chuyện hoặc ở căng-tin của trường cao đẳng hoặc trong khi ngồi trên các bức tường hợp chất của các cơ sở trường cao đẳng. Cũng giống như các sinh viên khoa học đã bị chiếm đóng thậm chí của giáo sư sẽ đều bận rộn với công việc. Sau khi hoàn thành các bài giảng của trường đại học cho đến khi buổi chiều, họ sẽ được yêu cầu để bắt đầu học phí cá nhân của họ ngay lập tức sau khi ăn trưa mà sẽ tiếp tục phải lên đến 22: 00 vào ban đêm. Một số người trong số họ thậm chí sẽ không phụ một cơ hội tiến hành giờ duy nhất học giữa 06: 00 đến 07: 00 tức là trước khi các trường cao đẳng sẽ bắt đầu. Các giáo sư của các nghệ thuật và thương mại dòng, Tuy nhiên, rất may mắn như xa như lịch trình bận rộn của tiến hành các bài giảng tại trường cao đẳng và theo các học phí. Những gì nó có nghĩa là rằng, cho các giáo viên nhân viên của nghệ thuật và thương mại khoa, các lớp học tại trường đại học sẽ diễn ra chỉ khi các sinh viên sẽ được quan tâm đến tham dự và sẽ không có bất kỳ hoạt động nào của học phí sau đại học nhận được qua. Tại thời điểm, sau đó, các giáo sư của các hai khoa nào chán không để tiến hành các bài giảng tại Đại học và sau đó họ sẽ phát triển một mong muốn mạnh để tiến hành một bài giảng nhưng sau khi đến thăm lớp học nếu họ sẽ tìm thấy nó có sản phẩm nào, họ có thể triệu tập một peon và gửi anh ta thẳng tại căng tin đại học để lấy các sinh viên. Trong thời gian đó bất cứ điều gì một vài số lượng sinh viên, họ sẽ tìm thấy trong căng-tin sẽ bị buộc phải tham dự một bài giảng không phân biệt của họ.Do đó, học sinh có khuôn mặt sẽ xuất hiện để được hoàn toàn mệt mỏi và kiệt sức nào thuộc dòng khoa học và những người khác có khuôn mặt nào được đầy đủ của niềm vui và vui sẽ là khoa thương mại và nghệ thuật, được gửi đến trường cao đẳng buộc bởi cha mẹ của họ. Một lý do tại sao những nghệ thuật và thương mại sinh viên sẽ vui mừng vì vậy đã không bao giờ các trường cao đẳng hơn, ít nhất trong ngày, nhưng nó đã là thích nghi thời gian cho họ, để xem các cô gái xinh đẹp của các giảng viên khoa học, xuất hiện để quyến rũ hơn và nhiều hơn nữa, nhờ sự căng thẳng họ nào đã chịu đựng trong lịch trình đại học của họ. Vijay và Rajesh tìm thấy con đường của mình thông qua đó lũ sự tuôn ra của học sinh và bắt đầu pedaling xe đạp của họ đối với gia đình thông qua các đường phố chính của thị trấn của họ. Thông thường, trong khi đi về nhà họ sẽ khó nói chuyện với nhau mệt mỏi và kiệt sức, họ sẽ là rất mong muốn đạt được nhà nhanh và ăn trưa trước khi bắt đầu tiếp theo lịch trình bằng nhau căng thẳng tham dự các học phí. Khoa học sinh viên đã như vậy bị tước nhìn những cô gái đẹp, không phải vì họ bị thuyền cho nó, nhưng vì họ hầu như không có bất kỳ thời gian trong khi đi như thế này. Sau khi gia nhập các đường phố chính, cả hai, Rajesh và Vijay peddled của xe đạp cứng nhanh như họ có thể và tại một chuyển của con đường nào bifurcate.' Ok! Tạm biệt! Hẹn gặp lại tại các học phí!', Rajesh nói với Vijay.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
"Tất nhiên, có một sự khác biệt", Vijay trả lời
: "Tôi không thấy bất kỳ! Trong thực tế, tôi thấy tất cả các tính chất hóa học-2 công thức một và giống nhau! ", Rajesh nói.
"Tất cả các công thức một và giống nhau?", Vijay đáng ngạc nhiên hỏi. "Vâng! Cũng giống như những người đàn ông Trung Quốc đang đứng trong một hàng với đôi mắt nhỏ bé của họ ", Rajesh trả lời. "Bạn thằng điên! Đôi khi bạn đi ra với suy tuyệt vời! ", Vijay nhận xét. "Bạn có biết! Một người bạn của chú tôi đã từng đến Trung Quốc cho công việc của công ty của ông và đã có thời gian dài! Ông nói rằng ông đã mất ba tháng để học cách phân biệt giữa chúng và xác định từng người lao động Trung Quốc xung quanh mình một cách riêng biệt! ", Rajesh trả lời. Nếu không trả tiền nhiều chú ý đến những gì Rajesh đã nói về, Vijay bắt đầu ghi chú nhanh chóng và do đó là quá Rajesh buộc phải chú ý đến những gì giáo sư đang giảng dạy. Đột nhiên trong khi viết ghi chú Vijay sớm nhận ra rằng ai đó đã một lần nữa thời gian quay ngược và liếc chất béo anh ta từ phía bên phải của mình. Bây giờ anh quay lại để kiểm tra đó là ai và ông đã thấy Priya. Trong một khoảnh khắc Vijay và Priya nhìn nhau và nhận ra rằng Vijay đã đến để biết về nó Priya nhanh chóng quay lại nhìn cô lại đến bảng đen. Trong 20 phút giải lao tất cả các sinh viên đang đứng ở hành lang bên ngoài lớp học của họ trong các nhóm nhỏ và whiling đi thời gian của họ. Vijay đang đứng trước một cực và Rajesh đã ở phía trước của anh ta. Vijay bí mật nhìn nhóm các cô gái của Priya. Mặc dù ngay cả Priya đang đứng giữa tất cả các cô gái-bạn bè tất cả sự chú ý của cô đã được tập trung vào Vijay chỉ. Cô cũng bí mật nhìn Vijay và cả hai chúng tôi nhìn nhau một lúc và Vijay nói với Rajesh, "năm mươi". "Năm mươi năm mươi gì ?,?", Rajesh hỏi. Vijay lại bị mê mải nhìn vào nhóm các cô gái. 'này' năm mươi ", những gì bạn vừa nói, cũng giống như người đàn ông điên đứng trên một cây cầu", Rajesh trả lời. 'gì điên người đàn ông trên một cây cầu? ", Vijay hỏi mặc dù ông đã không được nhiều chú ý về Rajesh. "Một khi một người điên đang đứng trên một cây cầu lớn tiếng thốt ra 'năm mươi "," năm mươi "!. Một người đàn ông đi qua từ gần anh ta hỏi, "Điều gì năm mươi, năm mươi? ', Sau đó người đàn ông điên đẩy ông xuống sông và bắt đầu đọc," năm mươi mốt, năm mươi mốt! ", Rajesh nói với một trò đùa và bắt đầu cười. Nhưng Vijay là không chú ý về anh ta không có cơ hội về lý do ông sẽ đáp lại những tiếng cười. "Raja! Tôi sẽ chia sẻ một niềm vui với các bạn! ", Vijay bí ẩn mỉm cười và nói với Rajesh. 'Fun! Điều gì thú vị? ", Rajesh trả lời. "Nhìn xung quanh! Trong nhóm các cô gái! ", Vijay hỏi ông. fturned tầm nhìn của mình và bắt đầu nhìn vào nhóm các cô gái. "Đồ ngu! Khi tôi hỏi bạn nhìn các cô gái, tại sao bạn luôn luôn nhìn vào đó người phụ nữ béo? ", Vijay khó chịu hỏi. "Cô ấy không phải là một cô gái béo như bạn gọi nó! Cô chỉ hơi mập mạp! ", Rajesh giải thích. "Oh là nó ?, dù sao, hãy quên nó đi, nhìn vào đó cô gái mới, những người đã tham gia lớp học của chúng tôi!", Vijay nói. Nhìn theo hướng đó, Rajesh nói, "Oh! Vì vậy, bạn đang nói về 'Priya'! '. "Great! "là gì tuyệt vời như vậy về nó ?. Cả lớp biết tên của cô! Ngay cả khi bạn phải biết nó, nhưng bạn chỉ giả vờ ngây thơ! ", Rajesh trả lời. "Không! Thực sự! Tôi đã không thực sự biết tên cô ấy! ", Vijay làm rõ bản thân mình. "Dù sao, trở lại với những gì bạn đã nói? Niềm vui là gì? ", Rajesh hỏi. 'là chủ đề của bài giảng đầu tiên của chúng tôi là gì? ", Vijay hỏi. "Đó là Hóa! Tại sao? ", Rajesh hỏi. "Ngay từ những bài giảng hóa học, tôi đếm", Vijay bắt đầu nói, "Cô ấy đã nhìn tôi một cách chính xác năm mươi lần cho đến nay và bây giờ xem cho chính mình, đây là thời điểm năm mươi oneth cô đã liếc vào tôi! ", Vijay trả lời. "Oh! Vì vậy, đây là những niềm vui mà bạn đang nói gì vậy? ", Rajesh tinh nghịch hỏi. "Bây giờ tôi sẽ cho bạn biết một chi tiết thú vị!", Rajesh nói với Vijay. 'vui vẻ gì, Vijay hỏi.? "Chỉ cần cho tôi biết một điều! Cô nhìn bạn năm mươi mốt lần! Làm thế nào bạn đến để biết về nó? ", Rajesh hỏi. "Tất nhiên, tôi đã đếm được nó", Vijay trả lời vô sự dí dỏm của Rajesh. 'Bạn tính! Điều này có nghĩa là bạn đã biết chỉ khi bạn quá nhìn cô ấy ít nhất là nhiều lần, trên thực tế nhiều hơn thế! ", Rajesh bị mắc kẹt. "Có nghĩa là ngay cả khi cô ấy có thể buộc tội với bạn rằng bạn đã được nhìn năm mươi mốt mình lần ", Rajesh bắt điểm. Vijay đã hoàn toàn bị dồn và là kín tiếng về việc này. "Bạn đang nói chuyện trên danh nghĩa của tôi hay của cô?", Vijay giận dữ hỏi. "Tôi không nói thay cho bất cứ ai. Chỉ giải thích sự thật! ", Rajesh nhún vai. "Ý anh là gì?", Vijay hỏi. "Điều này có nghĩa là người bạn thân yêu của tôi! Bạn đã trở nên quen dần để tính toán tất cả mọi thứ bằng cách sử dụng thuật ngữ toán học chỉ. Nhưng luôn luôn ghi nhớ rằng nó có những vấn đề nhất định mà không bao giờ phù hợp với các thuật ngữ toán học ", Rajesh giải thích với Vijay như thể ông đang giải thích các ý chính của một cái gì đó. "Bây giờ tôi hiểu những gì bạn đang giải thích", Vijay trả lời. "Những gì có bạn hiểu không? ", Rajesh hỏi. "Đó là một cái cớ tuyệt vời để bỏ qua trọng lượng của vật chất mà béo về số học và toán học", Vijay đánh lại. "Tại sao các địa ngục, thời gian và một lần nữa trở lại với cô gái đó? ' , Rajesh khó chịu hỏi. "Oh! Xin lỗi! Xin lỗi! ", Vijay xin lỗi. Cao đẳng đã kết thúc. Một lũ lớn xe đạp và xe máy bắt đầu đi ra ngoài cùng nhau. Khuôn mặt của một số sinh viên đã sáng rực với cảm giác của đại học trở lên trong khi những người trong số ít những người khác đã mang những biểu hiện của việc hoàn toàn mệt mỏi và đốt đói. Nói chung các bài giảng cuối cùng của Vijay sẽ luôn luôn là về hóa học, sinh học hoặc phòng thí nghiệm vật lý chỉ thực tế. Trong buổi sáng, bắt đầu học đại học sau khi một bữa ăn sáng đầy đủ, vài bài giảng đầu tiên của các đối tượng khác nhau sẽ diễn ra tiếp theo là một giải lao ngắn. Sau đó, trong phiên họp thứ hai, nói chung, ngôn ngữ bài giảng sẽ được lặp lại theo sau một giờ chơi. Cuối cùng trong phiên thứ ba vào cuối khi tất cả các sinh viên sẽ được thường mệt mỏi, họ sẽ được tham gia với các chất hóa học, vật lý hay sinh học trong phòng thí nghiệm công trình. Vì vậy, các sinh viên của dòng khoa học sẽ khó có được một giây phút giải trí trong khi các sinh viên nghệ thuật và thương mại suối sẽ thực sự thưởng thức vẻ đẹp của cuộc sống cuộc sống đại học. Nếu có bất kỳ tâm trạng để tham dự các lớp học mà họ sẽ đi cho các bài giảng hay sẽ thẳng trong khi thời gian đi trò chuyện hoặc trong các căng tin trường đại học hoặc trong khi ngồi trên các bức tường hợp chất của các cơ sở đại học. Cũng giống như các sinh viên khoa học đã bị chiếm đóng thậm chí các giáo sư của họ sẽ được bình đẳng bận rộn với công việc. Sau khi hoàn thành các bài giảng tại các trường đại học cho đến buổi chiều, họ sẽ được yêu cầu để bắt đầu học phí cá nhân của họ ngay lập tức sau khi ăn trưa mà sẽ tiếp tục phải lên đến 10 giờ vào ban đêm. Một số trong số họ thậm chí sẽ không tha cho một cơ hội để tiến hành giờ học phí duy nhất giữa 06:00-7:00 nghĩa là trước khi học đại học sẽ bắt đầu. Các giáo sư của nghệ thuật và thương mại dòng được, tuy nhiên, rất may mắn như xa như lịch trình bận rộn của tiến hành các bài giảng ở trường đại học và sau đó là học phí. Những gì nó có nghĩa là, đối với các cán bộ giáo viên của nghệ thuật và khoa thương mại, các lớp học ở trường đại học sẽ diễn ra chỉ khi các sinh viên sẽ được quan tâm đến tham dự và họ sẽ không có bất kỳ hoạt động của học phí sau khi các trường đại học đã có được hơn. Tại lần, sau đó, các giáo sư của hai khoa này sẽ chán không tiến hành các bài giảng ở trường đại học và sau đó họ sẽ phát triển một mong muốn mạnh để thực hiện một bài giảng, nhưng sau khi đi thăm các lớp học nếu họ thấy nó trống rỗng, họ sẽ triệu tập một người làm công và công văn ông thẳng tại căng-tin trường đại học để lấy học sinh. Trong thời gian đó bất cứ điều gì một vài số sinh viên mà họ sẽ tìm thấy ở căn tin sẽ bị buộc phải tham dự một buổi thuyết trình không phân biệt của ý muốn của họ. Vì vậy, các sinh viên có gương mặt sẽ xuất hiện để được hoàn toàn mệt mỏi và kiệt sức sẽ thuộc dòng khoa học và những người khác có khuôn mặt sẽ được tràn đầy niềm vui và cổ vũ sẽ là của thương mại và nghệ thuật khoa, được gửi đến đại học buộc bởi cha mẹ của họ. Một lý do tại sao những nghệ thuật và sinh viên thương mại sẽ rất vui mừng là không bao giờ học đại học là hơn, ít nhất là trong ngày, nhưng đó là thời gian thuận lợi cho họ, để xem các cô gái xinh đẹp của các giảng viên khoa học, xuất hiện để được nhiều hơn và nhiều hơn quyến rũ, nhờ vào sự căng thẳng họ sẽ phải chịu đựng trong suốt lịch trình đại học của họ. Vijay và Rajesh tìm thấy con đường của mình thông qua đó tuôn lũ của sinh viên và bắt đầu đạp xe đạp của họ đối với gia đình thông qua các đường phố chính của thị trấn của họ. Thường xảy ra khi đi họ sẽ hầu như không nói chuyện với nhau cho mệt mỏi và kiệt sức, họ sẽ rất háo hức để tiếp cận nhà nhanh và ăn trưa trước khi bắt đầu lịch trình đều căng thẳng tiếp theo của dự giảng. Các sinh viên khoa học được do đó bị tước nhìn các cô gái xinh đẹp, không phải vì họ không hứng thú với nó, nhưng vì họ sẽ hầu như không có bất kỳ thời gian để khi đi như thế này. Sau khi tham gia các đường phố chính, cả hai, Rajesh và Vijay đạo đã dùng xe đạp của họ cứng nhanh như họ có thể và tại một trong những con đường chuyển của họ sẽ chia làm đôi. "Ok! bye cho bây giờ! Hẹn gặp lại ở học phí! ', Rajesh nói với Vijay.


















































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: