FanFictionJust InCommunityForumMoreBaby, You Can Cuddle Me to Death by dịch - FanFictionJust InCommunityForumMoreBaby, You Can Cuddle Me to Death by Việt làm thế nào để nói

FanFictionJust InCommunityForumMore

FanFiction
Just In
Community
Forum

More
Baby, You Can Cuddle Me to Death by existinnon
Anime » Finder Series Rated: K+, English, Humor & Romance, Asami R., T. Akihito, Words: 7k+, Favs: 109, Follows: 45, Published: Sep 5, 2014 Updated: Nov 4, 2014
42 Chapter 1
Word Count: 2,731

Disclaimer: All VF characters belong to Yamane-sensei.

Summary: Asami is jealous and discovers the most unexpected rivals in his domestic life with Akihito.

A/N: This was originally a one-shot, but I had so much fun writing it, so now it's a three-shots. *shifty eyes* Self-beta.

Day 1

After pulling an unpleasant all-nighter to clean up someone else's mess, Asami decided to return to the penthouse early that day. As a self-described workaholic, even he knew when enough was enough. He was the owner of a successful company and leader of a syndicate, not an office drone. The multiple piles of paperwork left sitting on his desk could wait. It was either that or he could shoot someone to make them go away. Kirishima was a smart man. After his declaration, the secretary had wished him a safe trip home and offered to hold the front while he was gone.

Exhausted and fatigued, he only looked forward to one thing, and that was to cuddle a certain feisty photographer for stress relief. Of course, that entailed maybe three or four rounds of sex, and if he was in the mood for it, a fifth round to tie it up, literally.

Asami strolled into the kitchen, fully expecting to see Akihito chopping away something in his usual skimpy attire: tank top, briefs; and an excessively pink, frilly apron. The apron, Akihito explained, was a birthday gift Kou had given him. Leave it to Akihito's friends to gift strange things and then getting away with it. But if he were to do it, Akihito would throw an array of colorful insults from the dictionary of obscenities and profanities his way. Most likely, multiple uses of 'perverted' and 'bastard' in the same sentence. But then again, it didn't matter much, since it gave him an excuse to punish Akihito for every insolence with leather and toys.

Finding the kitchen empty, he stalked into the living room. No Akihito either. It was two in the afternoon, where could Akihito be? He checked Akihito's bedroom, but still no photographer. Feeling slightly irritated, he whipped out his cell phone to dial the first number on the speed dial.

"Asami?" Akihito answered his phone, confusion clearly marked his voice.

"Why aren't you home?"

"What? I'm doing some grocery shopping for tonight's dinner, and why are you home? Shouldn't you be working right now?"

"We can order takeout." Asami checked his watch.

"Eh? No, since I'm already here I'm going to wait for the special soy sauce sale."

"You have five minutes, Akihito," Asami hung up before Akihito could protest. Unreasonable or not, he didn't give a damn about food, and he certainly wasn't going to let some ambiguous soy sauce sale interfere with his cuddle time.

Akihito had exactly 4 minutes and 25 seconds to make it back or punishment would ensue. Either way, he'd come out the victor. The corner of his mouth curved up into a sadistic smirk. Akihito made it too easy for him sometimes.

Satisfied with his display of dominance, he ambled into the master bedroom and dropped off his cell phone on the night stand. He was about to undress for a quick shower when his eyes caught the dark mass peeking from underneath the duvet cover. He eyed it suspiciously before reaching out to grab it.

A teddy bear.

And what an astonishing find it was…in his penthouse...and on his bed. He stared at the furry object in his hand, feeling slightly puzzled, and at the same time, fascinated by its unusual features. The pitch black fur, slightly raised thin and gray eyebrows-oh yes...eyebrows-, amber colored half orbs for eyes, gray nose, a mouth that looked more like a devious smirk, and the best of all, the gray tie around its neck. He narrowed his eyes. The peculiar resemblance to someone he knew was too much. It felt rather personal.

As he continued to ponder about the bear's mysterious origin, the sound of the penthouse's door opening pulled him out of his reverie. And with a flick of his wrist, he nonchalantly tossed the innocuous object back onto the bed. It must have been another one of Akihito's friends' ridiculous gifts, he convinced himself. He'd deal with it later.

After leaving the master bedroom, he found Akihito still lingering near the penthouse's door, gasping and struggling for air. Akihito had one arm propped against the wall for support while the other was held on to two bags of groceries. Akihito's ears, face, and neck blushed pink and red like he'd just ran a marathon.

"What-" Akihito took a deep breath, "-happened?"

Asami wore his usual teasing smirk. Akihito must have rushed back thinking something was urgent. How cute.

"Nothing," Asami answered with indifference while he closed the distance between them.

Akihito furrowed his brows in disbelief. "What?!"

The photographer was about to go off into one of his usual tirades when Asami scooped him up in his arms and then started to carry him toward the master bedroom. The grocery bags slipped from Akihito's grasp and slowly spilled their contents on the wooden floor, leaving a peculiar trail of potatoes, onions, and packages of curry powder.

"Oi! You rushed me home just for a quickie? And I was worried over nothing. I should have known. Let me go, you perverted bastard!"

"Akihito, you still haven't learned after all this time. You are mine and I get to have what's mine...whenever."

Ignoring the cussing and screaming bundle over his shoulder, Asami closed the master bedroom door in triumph. They ended up skipping dinner that day…just like any other day.

That Night

Asami woke up to the sounds of giggling noises and someone talking in the middle of the night. Judging from the lack of warmth beside him, he realized that that Akihito wasn't snuggling next to him like usual. Mind still weary with sleep, he opened his eyes to find Akihito sleeping on the far side of the bed, arms hugging the black teddy bear he had seen earlier. Akihito held it like it was his most precious companion and prized treasure in his world of dreams.

Normally, Asami wouldn't let such trivial things bother him, but seeing Akihito's preference for something else other than him irked his pride a little, and he wasn't about to lose to some furry object stuffed with cotton.

He curiously hovered over the photographer to listen to Akihito's rambling in his half-asleep state. Akihito continued to mumble something incoherent for a while before whispering the name "Ryu". As though to provoke him further, Akhito hugged the bear tighter and smiled affectionately. Feeling impatient, he grabbed the offending object and jerked it out of Akihito's embrace. Akihito stirred a little from the loss, but didn't wake.

Feeling victorious, Asami walked out of the bedroom with the black teddy bear. He could've been a master thief in his previous life, Asami mused. It wasn't until he was in the penthouse's private office that he noticed the little tag attached to the bear's bottom.

It read. 'Ryu'

So his Akihito had been unfaithful. Asami wasn't pleased.

Day 2 - The Next Night

Asami returned to the penthouse around half past 3 in the morning to find Akihito cuddling yet another furry object. Despite feeling like he was some kind of disgraceful teddy bear thief, he reluctantly took the bear from the sleeping photographer and swiftly stowed it away under the bed. Akihito jerked awake, confused at the sudden movement. So Asami coolly played it off as he sat on the bed pretending that nothing happened.

"Asami? What time is it?" Akihito asked, voice still tired from slumber.

"Go back to sleep, Akihito." Asami stroked his hair. Akihito didn't notice that his prize was gone.

After a few seconds, Akihito was fast asleep again, and Asami reached under the bed for his new conquest. After leaving the bedroom he studied the bear with mild irritation because it was still warm with Akihito's heat. Compared to the one from yesterday, this bear was slightly different. The dark brown fur, shiny gold tie, and a white stick sewn directly to the right paw were some changes. He looked at the stick again and realized that it looked like a cigarette. His eyebrow unconsciously raised at the discovery.

This time, the bear's tag read: 'Ryuichi'.

So Ryu had a friend.

Day 3

Asami sighed as he took in the scene before him. Akihito was sleeping on the couch, cuddling yet another damn bear. A tan colored one this time, except the tie was a royal dark purple. But the oddest thing was that it was fully dressed in a mini business suit.

Asami leaned over to nuzzle the area behind one Akihito's ear, and the photographer shifted. Once Akihito's grasp on the bear loosened enough, Asami took the opportunity to yank it out of his embrace. Straightening himself up again, Asami checked the tag out of curiosity. Or at least, that was what he told himself.

It read: 'Asami'

Huh. Asami couldn't help but wondered if Akihito was doing all of this on purpose.

He bent over the sleeping man again.

"You only need me, Akihito. All you have to do is ask," Asami whispered into the other's ears.

Day 4

On the fourth day, Asami was sure Akihito had ran out of teddy bears, but lo and behold, he walked into the kitchen to find one sitting on the counter. The white fur and red tie stuck out like a sore thumb against the dark marble of the kitchen counter. Also, it was perfectly angled to face the entrance as if left there on purpose to spite him. Trap or challenge, Asami didn't care. He strolled over to his target and flipped the bear upside down, albeit roughly, to read the label. Really, he needed to stop letting this get to him.

The label read: 'Bastard'

"I knew it!" a familiar voice yelled out from behind him. "You were the one who stole my teddy bears, weren't you?"

Unfazed, Asami turned to face his
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
FanFictionChỉ trongCộng đồngDiễn đànHơnEm bé, bạn có thể ôm tôi đến chết bởi existinnon Anime» Finder loạt đánh giá cao: K +, tiếng Anh, hài hước và lãng mạn, Asami R., T. Akihito, từ: 7 k +, yêu thích: 109, sau: 45, xuất bản: Tháng Chín 5, Cập Nhật năm 2014: 4 tháng 11 năm 2014 42 chương 1Số từ: 2,731Disclaimer: Tất cả các ký tự phi đội VF thuộc về Yamane-sensei.Tóm tắt: Asami là ghen tuông và phát hiện ra đối thủ bất ngờ nhất trong cuộc sống của mình trong nước với Akihito.A / N: điều này ban đầu là một ngắn, nhưng tôi có nên nhiều niềm vui viết nó, vì vậy bây giờ nó là một ba-mũi chích ngừa. * gian xảo mắt * tự-beta.Ngày 1Sau khi kéo một all-nighter khó chịu để làm sạch mớ hỗn độn của người khác, Asami quyết định trở lại penthouse sớm ngày hôm đó. Là một workaholic tự miêu tả, ngay cả ông biết khi đủ là đủ. Ông là chủ sở hữu của một công ty thành công và các lãnh đạo của một syndicate, không phải là một mục tiêu giả văn phòng. Các cọc nhiều thủ tục giấy tờ trái ngồi trên bàn làm việc của ông có thể chờ đợi. Nó là một trong hai hoặc ông có thể bắn một ai đó để làm cho chúng biến mất. Kirishima là một người đàn ông thông minh. Sau khi tuyên bố của mình, bộ trưởng có muốn anh ta một ngôi nhà chuyến đi an toàn và được cung cấp để giữ phía trước trong khi ông đã biến mất.Kiệt sức và mệt mỏi, ông chỉ nhìn về phía trước với một điều, và đó là để ôm một nhiếp ảnh gia feisty nhất định để giảm căng thẳng. Tất nhiên, mà entailed có lẽ ba hoặc bốn vòng quan hệ tình dục, và nếu ông là trong tâm trạng cho nó, một phần năm tròn để tie nó lên, theo nghĩa đen.Asami strolled vào nhà bếp, hoàn toàn hy vọng để xem Akihito đang chặt đi một cái gì đó trong trang phục thiếu vải thông thường của mình: tank top, tóm tắt; và một sân đỗ hồng quá mức, xếp con. Sân đỗ, Akihito đã giải thích, là một món quà sinh nhật Kou đã cho ông. Để lại nó cho bạn bè của Akihito quà những điều kỳ lạ và sau đó nhận được đi với nó. Nhưng nếu ông đã làm điều đó, Akihito sẽ ném một mảng của các chị ấy đầy màu sắc từ điển của obscenities và profanities theo cách của mình. Nhiều khả năng, đa sử dụng 'sai đường' và 'bastard' trong cùng một câu. Nhưng sau đó một lần nữa, nó không quan trọng nhiều, vì nó đã cho anh ta một cái cớ để trừng phạt Akihito cho mỗi xấc với da và đồ chơi.Việc tìm kiếm nhà bếp sản phẩm nào, ông bị vào phòng. Akihito không có một trong hai. Nó đã là hai buổi chiều, nơi có thể Akihito? Ông kiểm tra Akihito của phòng ngủ, nhưng vẫn không có nhiếp ảnh gia. Cảm thấy hơi bị kích thích, ông whipped ra điện thoại di động của mình để quay số đầu tiên trên quay số tốc độ."Asami?" Akihito trả lời điện thoại của mình, sự nhầm lẫn đánh dấu rõ ràng tiếng nói của mình."Tại sao không phải là bạn nhà?""Những gì? Tôi đang làm một số hàng tạp hóa mua sắm cho bữa ăn tối tối nay, và tại sao các bạn Trang chủ? Không nên bạn làm việc ngay bây giờ?""Chúng tôi có thể đặt takeout." Asami kiểm tra chiếc đồng hồ."Eh? Không, kể từ khi tôi đã ở đây tôi sẽ chờ đợi cho nước sốt đậu nành đặc biệt bán.""Bạn có năm phút, Akihito," Asami hung lên trước khi Akihito có thể phản đối. Không hợp lý hay không, ông không đưa ra một damn về thực phẩm, và ông chắc chắn không phải để bán xì dầu mơ hồ một số ảnh hưởng đến thời gian ôm của mình.Akihito đã chính xác 4 phút và 9 giây để làm cho nó trở lại hoặc trừng phạt sẽ xảy. Dù bằng cách nào, ông sẽ đi ra người chiến thắng. Góc của miệng của mình cong lên thành nhếch mép tàn bạo. Akihito đã làm cho nó quá dễ dàng cho anh ta đôi khi.Hài lòng với của mình hiển thị của sự thống trị, ông ambled vào các phòng ngủ và bỏ đi điện thoại di động của mình trên đứng đêm. Ông đã là về để cởi quần áo cho một vòi sen nhanh chóng khi bắt gặp mắt khối lượng tối nhìn trộm từ bên dưới bìa duvet. Ông mắt nó đáng ngờ trước khi tiếp cận để lấy nó.Một gấu.Và những gì một đáng kinh ngạc tìm thấy nó đã... trong căn hộ penthouse của mình... và trên giường của mình. Ông stared lúc đối tượng lông trong bàn tay của mình, cảm thấy một chút bối rối, và đồng thời, hút bởi các tính năng khác thường. Lông sân black, hơi lớn lên lông mày mỏng và màu xám-oh có... lông mày-, hổ phách màu nửa quả cầu cho mắt, màu xám mũi, miệng mà trông giống như nhếch mép quanh co, và tốt nhất của tất cả, tie màu xám quanh cổ của nó. Ông thu hẹp mắt của mình. Sự giống nhau kỳ dị đến một người nào đó ông biết quá nhiều. Nó cảm thấy khá cá nhân.Khi ông tiếp tục để suy ngẫm về nguồn gốc bí ẩn của gấu, những âm thanh của cánh cửa của căn hộ penthouse mở kéo anh ta ra khỏi sự mơ tưởng của mình. Và với một flick cổ tay của mình, ông thản ném đối tượng vô thưởng vô phạt trở lại lên giường. Nó phải có là một phần của bạn bè Akihito của quà tặng vô lý, ông đã thuyết phục mình. Ông sẽ đối phó với nó sau này.Sau khi rời khỏi các phòng ngủ, ông tìm thấy Akihito vẫn nán lại gần cửa của căn hộ penthouse, thở hổn hển và đấu tranh cho không khí. Akihito đã có một cánh tay tựa vào tường để hỗ trợ trong khi khác được tổ chức vào hai túi cửa hàng tạp hóa. Akihito của tai, khuôn mặt và cổ trang màu hồng và màu đỏ như ông sẽ chỉ chạy một marathon."Những gì-" Akihito lấy một hơi thở sâu, "-đã xảy ra?"Asami mặc nhếch mép teasing thông thường của mình. Akihito phải có đổ xô trở lại suy nghĩ một cái gì đó là khẩn cấp. Làm thế nào dễ thương."Gì," Asami trả lời với sự thờ ơ trong khi ông đóng cửa khoảng cách giữa chúng.Akihito nhăn lông mày của mình trong sự hoài nghi. "Những gì?!"Các nhiếp ảnh gia đã là về để đi off vào một trong tirades bình thường của mình khi Asami scooped anh ta lên trong cánh tay của mình và sau đó bắt đầu mang anh ta về hướng thạc sĩ phòng ngủ. Túi hàng tạp hóa rời khỏi nắm bắt của Akihito và từ từ đổ của nội dung trên sàn nhà bằng gỗ, để lại một dấu vết kỳ dị của khoai tây, hành tây, và các gói của bột cà ri."Oi! Bạn vội vã đưa tôi về nhà chỉ cần một quickie? Và tôi đã lo lắng trên không có gì. Lẽ ra tôi phải biết. Thả tao ra, thằng truỵ lạc.""Akihito, bạn vẫn chưa biết được sau khi tất cả thời gian này. Bạn là của tôi và tôi có thể có những gì là của tôi... bất cứ khi nào. "Bỏ qua các gói cussing và la hét qua vai của mình, Asami đóng cửa phòng ngủ trong chiến thắng. Họ đã kết thúc bỏ qua bữa ăn tối ngày hôm đó... giống như bất kỳ ngày nào khác.Đêm đóAsami thức dậy để những âm thanh của tiếng ồn cười và ai đó nói ở giữa đêm. Xét xử từ việc thiếu của sự ấm áp bên cạnh anh ta, ông nhận ra rằng đó Akihito đã không snuggling bên cạnh anh ta như bình thường. Nhớ vẫn còn mệt mỏi với giấc ngủ, ông mở mắt để tìm Akihito ngủ ở phía xa của giường, cánh tay ôm gấu đen ông đã nhìn thấy trước đó. Akihito đã tổ chức nó như nó là quý giá nhất đồng hành và đánh giá cao kho báu trong thế giới của mình của những giấc mơ của mình.Thông thường, Asami sẽ không cho phép những thứ tầm thường làm phiền anh ta, nhưng nhìn thấy Akihito của ưu tiên cho cái gì khác khác hơn so với ông irked niềm tự hào của mình một chút, và ông đã không là về để mất một số đối tượng lông nhồi với bông.Ông curiously bay lượn qua các nhiếp ảnh gia để lắng nghe của Akihito rambling trong trạng thái nửa ngủ của mình. Akihito tiếp tục mumble một cái gì đó không liên lạc cho một thời gian trước khi thì thầm tên "Ryu". Như thể để kích động, ông thêm, Akhito ôm gấu chặt chẽ hơn và cười trìu mến. Ông cảm thấy thiếu kiên nhẫn, nắm lấy đối tượng vi phạm và jerked nó ra khỏi Akihito của ôm hôn. Akihito khuấy một chút từ những mất mát, nhưng không đánh thức.Cảm giác chiến thắng, Asami bước ra khỏi phòng ngủ với gấu đen. Ông có thể đã là một kẻ trộm bậc thầy trong cuộc sống của mình trước đó, Asami hỏi. Nó không cho đến khi ông trong văn phòng riêng của căn hộ penthouse ông nhận thấy các từ khóa ít gắn vào dưới cùng của gấu.Nó đọc. 'Ryu'Vì vậy, Akihito của ông đã không chung thủy. Asami đã không được hài lòng.Ngày 2 - tiếp theo đêmAsami quay trở về penthouse khoảng một nửa qua 3 vào buổi sáng để tìm Akihito ôm ấp thêm một đối tượng lông. Mặc dù cảm giác như ông đã là một số loại disgraceful gấu trộm, ông miễn cưỡng đã chịu từ các nhiếp ảnh gia ngủ và nhanh chóng xếp lại nó đi dưới đáy. Akihito jerked tỉnh táo, nhầm lẫn lúc chuyển động bất ngờ. Vì vậy Asami coolly chơi nó khi ông ngồi trên giường giả vờ rằng không có gì xảy ra."Asami? Mấy giờ rồi?" Akihito hỏi, giọng nói vẫn còn mệt mỏi từ ngu ngon."Trở lại giấc ngủ, Akihito." Asami vuốt ve mái tóc của mình. Akihito đã không thông báo giải thưởng của ông đã biến mất.Sau một vài giây, Akihito đã ngủ một lần nữa, và Asami đạt dưới giường cho cuộc chinh phục mới. Sau khi rời khỏi phòng ngủ ông nghiên cứu gấu với kích thích nhẹ bởi vì nó đã được vẫn còn nóng với Akihito của nhiệt. So với một từ hôm qua, gấu này là hơi khác nhau. Bộ lông màu nâu sẫm, sáng bóng vàng tie, và một cây gậy trắng khâu trực tiếp vào chân phải là một số thay đổi. Ông nhìn vào thanh USB một lần nữa và nhận ra rằng nó trông giống như một điếu thuốc. Lông mày của mình vô thức lớn lên ở việc phát hiện ra.Thời gian này, con gấu thẻ đọc: 'Ryuichi'.Do đó, Ryu có một người bạn.Ngày 3Asami thở dài khi trong cảnh trước khi anh ta. Akihito đã ngủ trên ghế, ôm ấp chịu chết tiệt nào khác. Một trong những màu tân thời gian này, ngoại trừ tie là một màu tía sẫm Hoàng gia. Nhưng điều oddest là rằng nó hoàn toàn mặc quần áo trong một phù hợp với doanh nghiệp nhỏ.Asami cúi hơn để nuzzle khu vực phía sau một Akihito tai, và dịch chuyển các nhiếp ảnh gia. Sau khi Akihito của nắm bắt trên con gấu nới lỏng đủ, Asami đã có cơ hội để yank nó ra khỏi ôm hôn của mình. Thẳng mình lên một lần nữa, Asami kiểm tra thẻ ra khỏi tò mò. Hoặc ít nhất, đó là những gì ông nói với mình.Nó đọc: 'Asami'Hả. Asami không thể giúp đỡ, nhưng tự hỏi nếu Akihito đã làm tất cả điều này vào mục đích.Ông cong hơn người ngủ một lần nữa."Bạn chỉ cần tôi, Akihito. Tất cả bạn phải làm là yêu cầu,"Asami thì thầm vào tai của nhau.Ngày 4Vào ngày thứ tư, Asami đã chắc chắn Akihito đã chạy ra khỏi gấu teddy, nhưng lo và behold, ông bước vào nhà bếp để tìm một ngồi trên truy cập. Lông trắng và đỏ tie khó khăn ra như một ngón tay cái đau chống lại bằng đá cẩm thạch đen tối của nhà bếp truy cập. Ngoài ra, nó hoàn toàn góc cạnh phải đối mặt với lối vào như nếu không có mục đích để mặc dù anh ta. Cái bẫy hoặc thách thức, Asami không quan tâm. Ông strolled hơn để mục tiêu và lộn gấu lộn ngược, mặc dù khoảng, để đọc các nhãn. Thực sự, ông cần phải dừng cho phép này có được với anh ta.Nhãn đọc: 'Bastard'"Tôi biết nó!" một giọng nói quen thuộc hét ra từ phía sau anh ta. "Bạn là một trong những người lấy trộm của tôi gấu teddy, phải không?"Unfazed, Asami quay sang phải đối mặt của mình
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
FanFiction
Just In
Community
Forum More Baby, bạn có thể ôm ấp nhớ đến chết bởi existinnon Anime »Finder Dòng Rated: K +, Tiếng Anh, hài hước và lãng mạn, Asami R., T. Akihito, Words: 7k +, favs: 109, Như Sau: 45, Được đăng: ngày 05 tháng 9 năm 2014 Cập nhật: ngày 04 tháng 11 2014 42 Chương 1 Word Count: 2731 Disclaimer: Tất cả nhân vật VF thuộc Yamane-sensei. Tóm tắt:. Asami là ghen tị và phát hiện ra các đối thủ bất ngờ nhất trong cuộc sống gia đình của mình với Akihito A / N: Đây vốn là một one-shot, nhưng tôi đã có rất nhiều niềm vui viết nó, vì vậy bây giờ nó là một trong ba mũi chích ngừa. * Mắt gian xảo * Tự beta. Ngày 1 Sau khi kéo một khó chịu tất cả-nighter để làm sạch mess của người khác, Asami đã quyết định quay trở lại các căn hộ penthouse sớm ngày hôm đó. Là người của công việc tự mô tả, thậm chí ông biết khi đã quá đủ. Ông là chủ sở hữu của một công ty thành công và lãnh đạo của một tổ chức, không phải là một mục tiêu giả văn phòng. Bội đống giấy tờ còn lại ngồi trên bàn của ông có thể chờ đợi. Có thể là ý hay ông có thể bắn một người nào đó để làm cho chúng biến mất. Kirishima là một người đàn ông thông minh. Sau tuyên bố của mình, Bộ trưởng đã chúc anh một chuyến đi an toàn và nhà cung cấp để giữ mặt trước trong khi ông đã ra đi. Kiệt sức và mệt mỏi, anh chỉ mong một điều, và đó là để ôm ấp một nhiếp ảnh gia nóng tính nhất định để giảm stress. Tất nhiên, đó kéo theo có thể là ba hoặc bốn viên đạn của quan hệ tình dục, và nếu ông ở trong tâm trạng cho nó, một vòng thứ năm để buộc nó lên, theo nghĩa đen. Asami tản bộ vào bếp, đầy hy vọng nhìn thấy Akihito cắt đi một cái gì đó trong bình thường của mình trang phục thiếu vải: tank top, tóm tắt; và một quá hồng, tạp dề xếp con. Các tạp dề, Akihito giải thích, là một món quà sinh nhật của Kou đã cho anh ta. Để lại nó cho bạn bè của Akihito để tặng những điều kỳ lạ và sau đó nhận được đi với nó. Nhưng nếu anh ta đã làm điều đó, Akihito sẽ ném một mảng trong việc nhục mạ đầy màu sắc từ điển của những lời tục tĩu và cách tục tĩu của anh. Nhiều khả năng, nhiều sử dụng của 'biến thái' và 'con hoang' trong cùng một câu. Nhưng sau đó một lần nữa, nó không quan trọng nhiều, vì nó đã cho anh một cái cớ để trừng phạt Akihito cho mỗi xấc xược với da và đồ chơi. Tìm nhà bếp trống rỗng, ông cuống vào phòng khách. Không Akihito hoặc. Đó là hai vào buổi chiều, nơi Akihito có thể được? Anh kiểm tra phòng ngủ Akihito, nhưng vẫn không có nhiếp ảnh gia. Cảm thấy hơi khó chịu, anh mở chiếc điện thoại di động của mình để quay số đầu tiên về tốc độ quay. "Asami?" Akihito trả lời điện thoại của anh, sự nhầm lẫn đánh dấu rõ ràng tiếng nói của mình. "Tại sao anh không về nhà?" "Cái gì? Tôi đang làm một số mua sắm thực phẩm cho bữa ăn tối tối nay, và tại sao bạn về nhà? có nên không được làm việc ngay bây giờ?" "Chúng tôi có thể đặt hàng mang đi." Asami xem đồng hồ. "Hả? Không, vì tôi đã ở đây tôi sẽ phải chờ đợi cho việc bán nước tương đặc biệt." "Bạn có năm phút, Akihito," Asami treo lên trước khi Akihito có thể phản đối. Không hợp lý hay không, ông không thèm ăn, và ông chắc chắn sẽ không để cho một số mơ hồ bán nước tương can thiệp với thời gian âu yếm của mình. Akihito đã có chính xác 4 phút và 25 giây để làm cho nó trở lại hoặc trừng phạt sẽ xảy ra sau đó . Dù bằng cách nào, ông muốn đi ra người chiến thắng. Các góc của miệng cong lên thành một nụ cười tàn bạo. Akihito đã làm cho nó quá dễ dàng cho anh ta đôi khi. Hài lòng với màn hình của ông về sự thống trị, ông đi thong thả vào phòng ngủ và bỏ ra khỏi điện thoại di động của mình trên đứng đêm. Anh đang định cởi quần áo để tắm nhanh khi mắt anh bắt gặp những khối đen nhìn trộm từ bên dưới nắp bông. Ông nhìn nó một cách nghi ngờ trước khi vươn ra để lấy nó. Một chú gấu bông. Và những gì đáng ngạc nhiên thấy nó là ... trong penthouse của mình ... và trên giường của mình. Anh nhìn chằm chằm vào đối tượng lông trong tay mình, cảm thấy hơi bối rối, và đồng thời, cuốn hút bởi tính năng khác thường của nó. Các lông đen sân, hơi nhướng mày-oh mỏng và màu xám có ... eyebrows-, màu hổ phách orbs nửa con mắt, mũi màu xám, một cái miệng trông giống như một nụ cười ranh ma, và tốt nhất của tất cả, cà vạt màu xám xung quanh cổ nó. Ông nheo mắt lại. Sự tương đồng kỳ lạ với một người mà anh biết là quá nhiều. Nó cảm thấy khá là cá nhân. Khi anh tiếp tục suy nghĩ về nguồn gốc bí ẩn của gấu, âm thanh mở cửa của penthouse kéo anh ta ra khỏi ảo tưởng của mình. Và với một flick của cổ tay của mình, anh ta thờ ơ ném các đối tượng vô hại lại lên giường. Nó phải có được một một trong những quà tặng vô lý của bạn bè Akihito, ông đã thuyết phục chính mình. Ông muốn đối phó với nó sau này. Sau khi rời khỏi phòng ngủ, anh thấy Akihito vẫn còn kéo dài gần cánh cửa của căn hộ penthouse, thở hổn hển và đấu tranh cho không khí. Akihito đã có một cánh tay tựa vào tường cho hỗ trợ trong khi người kia đã được tổ chức vào hai túi của cửa hàng tạp hóa. Tai Akihito, mặt và cổ đỏ mặt màu hồng và màu đỏ giống như anh ta vừa chạy marathon. "What-" Akihito hít một hơi thật sâu, "-happened?" Asami mặc trêu chọc nụ cười của anh. Akihito phải đã vội vã trở lại suy nghĩ một cái gì đó là khẩn thiết. Làm thế nào dễ thương. "Không có gì," Asami trả lời với sự thờ ơ trong khi anh đóng khoảng cách giữa chúng. Akihito nhíu mày trong sự hoài nghi. "Cái gì ?!" Các nhiếp ảnh gia đã chuẩn bị đi vào một trong tirades bình thường của mình khi Asami hất anh ta lên trong vòng tay của mình và sau đó bắt đầu để mang anh về phía phòng ngủ. Các túi hàng tạp hóa trượt khỏi tay Akihito và từ từ đổ nội dung của họ trên sàn gỗ, để lại một dấu vết đặc biệt của khoai tây, hành tây, và các gói bột cà ri. "Oi! Bạn vội vã tôi về nhà chỉ cho một quickie? Và tôi đã lo lắng hơn không có gì . Tôi phải biết. Hãy để tôi đi, bạn biến thái khốn! " "Akihito, bạn vẫn không biết sau khi tất cả các thời gian này. Bạn là của tôi và tôi nhận được để có mỏ là những gì ... bất cứ khi nào." Lờ đi chửi và la hét bó qua vai, Asami đóng cửa phòng ngủ chính trong chiến thắng. Họ đã kết thúc bỏ qua bữa ăn tối ngày hôm đó ... giống như bất kỳ ngày nào khác. Đó Đêm Asami thức dậy những âm thanh của tiếng cười khúc khích và một người nào đó nói chuyện ở giữa đêm. Đánh giá từ việc thiếu sự ấm áp bên cạnh anh, anh nhận ra rằng Akihito đã không rúc bên cạnh anh như thường lệ. Tâm vẫn còn mệt mỏi với giấc ngủ, anh mở mắt ra để thấy Akihito ngủ ở phía bên kia của chiếc giường, tay ôm gấu bông màu đen chịu ông đã nhìn thấy trước đó. Akihito tổ chức nó như nó đã đồng hành quí báu nhất và được đánh giá cao kho báu trong thế giới của những giấc mơ của mình. Thông thường, Asami sẽ không để cho những điều tầm thường như vậy làm phiền anh, nhưng nhìn thấy thích Akihito cho cái gì khác ngoài anh khó chịu niềm tự hào của mình một chút, và ông không phải về để mất một số đối tượng lông nhồi bông. Ông tò mò quét qua các nhiếp ảnh gia để lắng nghe lan man Akihito trong trạng thái nửa ngủ của mình. Akihito tiếp tục lẩm bẩm điều gì đó không liên tục trong một thời gian trước khi thì thầm tên "Ryu". Như thể để kích thích anh hơn nữa, Akhito ôm con gấu chặt hơn và mỉm cười trìu mến. Cảm thấy thiếu kiên nhẫn, anh nắm lấy các đối tượng vi phạm và giật nó ra khỏi vòng tay của Akihito. Akihito khuấy một chút từ những mất mát, nhưng không đánh thức. Cảm giác chiến thắng, Asami bước ra khỏi phòng ngủ với những chú gấu bông màu đen. Ông có thể đã là một tên trộm bậc thầy trong cuộc sống trước đây của mình, Asami trầm ngâm. Mãi cho đến khi ông ở trong phòng riêng của penthouse, ông nhận thấy tag ít gắn liền với đáy của con gấu. Nó đọc. 'Ryu' Vì vậy Akihito của ông đã không chung thủy. Asami không hài lòng. Ngày 2 - The Night Tiếp Asami trả lại cho penthouse khoảng một nửa trong quá khứ 3 vào buổi sáng để tìm Akihito âu yếm thêm một đối tượng lông. Mặc dù có cảm giác như anh là một loại nhục nhã gấu bông kẻ trộm, ông miễn cưỡng lấy con gấu từ các nhiếp ảnh gia ngủ và nhanh chóng cất nó đi dưới gầm giường. Akihito giật tỉnh táo, nhầm lẫn ở các chuyển động đột ngột. Vì vậy, Asami lạnh lùng chơi nó đi khi ông ngồi trên giường, giả vờ như không có gì xảy ra. "Asami? Mấy giờ rồi?" Akihito hỏi, giọng nói vẫn còn mệt mỏi từ giấc ngủ. "Quay trở lại giấc ngủ, Akihito." Asami vuốt ve mái tóc của mình. Akihito đã không nhận thấy rằng giải thưởng của ông đã biến mất. Sau một vài giây, Akihito đã ngủ say một lần nữa, và Asami đạt dưới gầm giường cho cuộc chinh phục mới của mình. Sau khi rời khỏi phòng ngủ của ông nghiên cứu gấu với kích thích nhẹ bởi vì nó vẫn còn ấm với nhiệt Akihito. So với ngày hôm qua, con gấu này là hơi khác nhau. Các lông màu nâu sẫm, cà vạt vàng sáng bóng, và một cây gậy màu trắng khâu trực tiếp đến chân bên phải một số thay đổi. Anh nhìn thanh một lần nữa và nhận ra rằng nó trông giống như một điếu thuốc. . Lông mày của mình một cách vô thức đưa ra tại sự phát hiện thời gian này, tag của gấu đọc:. 'Ryuichi' Vì vậy, Ryu có một người bạn. Ngày 3 Asami thở dài khi ông mất trong cảnh tượng trước mặt. Akihito đang ngủ trên chiếc ghế dài, ôm ấp thêm một con gấu chết tiệt. Một một màu tan thời gian này, ngoại trừ cà vạt là một bóng tối hoàng gia màu tím. Nhưng điều kỳ lạ là nó được mặc quần áo đầy đủ trong một bộ đồ kinh doanh nhỏ. Asami cúi xuống để ngồi sát vào người nào khu vực phía sau một tai Akihito, và các nhiếp ảnh gia chuyển. Sau khi nắm bắt Akihito trên gấu nới lỏng đủ, Asami nắm lấy cơ hội để yank nó ra khỏi vòng tay anh. Vươn thẳng người lên một lần nữa, Asami đã kiểm tra các từ khóa ra khỏi tò mò. Hoặc ít nhất, đó là những gì ông nói với chính mình. Nó đọc: "Asami ' Huh. Asami không thể không tự hỏi nếu Akihito đã làm tất cả những điều này trên mục đích. Ông cúi xuống người đàn ông ngủ lại. "Bạn chỉ cần tôi, Akihito. Tất cả bạn phải làm là yêu cầu," Asami thì thầm vào tai của người khác. Day 4 Vào ngày thứ tư, Asami chắc Akihito đã chạy ra khỏi gấu teddy, nhưng lo kìa, anh ta bước vào nhà bếp để tìm một ngồi trên quầy. Các lông trắng và cà vạt đỏ lè như một ngón tay cái đau so với đá cẩm thạch đen tối của quầy bếp. Ngoài ra, nó đã hoàn toàn nghiêng để đối mặt với lối vào như thể trái đó vào mục đích để chọc anh. Trap hoặc thách thức, Asami không quan tâm. Ông thong thả bước qua mục tiêu của mình và lật gấu lộn ngược, mặc dù khoảng, để đọc nhãn. . Thực sự, ông cần phải ngừng cho phép này có được với anh Nhãn đọc: 'Bastard " "Tôi biết mà!" một giọng nói quen thuộc hét lên từ phía sau. "Bạn là người đã lấy trộm con gấu nhồi bông của tôi, phải không?" không hề bối rối, Asami quay mặt của mình

















































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: