North Africa.Two four wheel drive jeeps were ready for Lee Hyun and Jo dịch - North Africa.Two four wheel drive jeeps were ready for Lee Hyun and Jo Việt làm thế nào để nói

North Africa.Two four wheel drive j

North Africa.
Two four wheel drive jeeps were ready for Lee Hyun and Jong Bom Ah.
The jeep was opened on the roof and had a leather tent that could be opened and closed easily.
“Youngest.” “Yes, Sahyung?” “Do you know how to drive?”
“I have never driven before, but I have ridden a motorcycle a bit…”
He did not have a driver’s license. He had driven a motorcycle to deliver food for a chinese restaurant once.
“Do you have one?”
“It doesn’t matter since there are not traffic police, just don’t hit anything.”
Jong Bom Ah threw him the car keys.
“Go start it.”
Lee Hyun sat in the driver’s seat in the car. He put the keys into the ignition.
Kua aaaaaahhahahahahang!
The car’s engine started with a cry.An off road, four wheel drive vehicle for crossing the desert!
Even if it didn’t look like much, the jeep had tremendous power.
Behind the driver seat was filled with food, water, oil, a tent, and other materials as well as a book about Africa. There was also white medicine boxes piled up.
“Well, let’s get started!”
Jong Bom Ah started his engine and went out first into the desert.
The car’s wheels kicked up dust.
“I will!”
Lee Hyun slammed on the brakes.
The car did not move correctly!
“Was the accelerator on the left or the right?”
Lee Hyun released his foot and stepped on the right accelerator. The car bounced and went forwards.
It was a fantastic place for a novice driver.
There were no lanes and you could park anywhere you want.
They passed by many piles of sand, desert scorpions, and even an oasis.
The wind was mixed with the sand as the two cars moved forwards side by side.
Taaaaang! Dodododo.
Groups were riding on horses and shooting guns.
Lee Hyun came riding along with Jong Bom Ah in a Jeep.
Lee Hyun asked on a transceiver.
“Sahyung, who are they?”
- They’re either bandits or the militia.
“Would they attack us?”
- It’s okay. The dojo has contacts in this place. They’re not going to carelessly attack a marked car.
Lee Hyun’s car had come with a red painted patterned flag.
The armed horsement did not attack as Jong Bom Ah said, but they did get closer as escorts. The two jeeps traveled along the desert and they saw travelers on camels. Lee Hyun took out the camcorder to record the ride in the car. Houses were built with mud and straw in the first town where he met skinny children. The children had back skin and they were playing with a ball, he could feel their vitality in their expressions! Lee Hyun and Jong Bom Ah went to see the doctor of the village to deliver books and the boxes of medicine.
“Good… sign here.” “…”
The doctor thanked them when he received it.
An old lady walked by and gave them a necklace made out of wood and stone for helping.
Lee Hyun asked.
“When did this start?”
“Master came on a tour of Africa about 15 years ago.”
“How many people will a single box cover?”
“About 600 people maybe?”
“That much?”
“In Korea, almost absolutely all drugs come in a bottle, but here there are children dying everywhere.”
In the small hospital tent there where children lined up.
All the children in line that received a vaccination shot thanked the doctors.
Children from the next town over would come for vaccinations and then return.
Then the second village and then the third.
In the village, the other villages received hospitality as they shared the medicine.
There were people on the lookout for intruders but not many outsiders come since for a v ery long time they had lived on the high cliff.
“Sahyung, the desert’s land is very hard.”
“Rocky terrain is very broken and its very much like the desert sand of the Sahara Desert. It’s not much compared to the width of the entire region.”
Jong Bom Ah knew about the world.
The sand of the Sahara desert was different from expected since it was a endless sea of sand. But the land was covered by sand. They would not sink very deep since there was gravel and stone underneath. There were a lot of large trees nearby and bushes as well as rocks the size of houses in the distance. A single visit to Africa could save thousands of lives!
Three days after they began, they went back into the desert and they were escorted by the armed militia. As the car passed over the hill, he looked to the horizon and then his body began to shake violently. At night the temperature suddenly dropped so he needed to very several thick layers of cloths. Lee Hyun put water to boil in a bot as he turned on the burner. Under the light of the Milky Way, he drank a cup of coffee in the desert!
“A few tablespoons of sugar.”
Lee Hyun turned on the radio receiver to listen in.
There was a talk show in an unknown language and soon music began to play. He had heard it a couple times in Korea and it was Jae Lynn’s song ‘A Dialogue of Eyes’ in English.
Back to top
Chapter 3 : Wings
They went past the deserts, rivers, and meadows of the south.
In order to cross the border of Africa to other countries, you had to pay an entry fee to pass which was quite expensive. At the border of the desert there were two rivers flowing of which animals came by to drink water. There were all sorts of creatures from the animal kingdom such as antelopes, zebras, cheetahs, jackals, buffalos, monkeys, and deer. The sky was filled with flocks of various colored feathered birds. Jong Bom Ah said to Lee Hyun.
“This is pretty amazing. It’s like a small zoo.”
Animals in the dry wilderness!
Lee Hyun nodded.
“It’s just as you say.”
Sparrows sitting on a telephone pole could not even begin to compare to the animal spirit he felt from the animals such as the pink flamingo. The jeep was safe from animal attacks since it was made of reinforced steel, but they still had to be careful of the vehicle being turned upside down.
Lee Hyun drove down a rough road with Jong Bom Ah. They could not get tired of looking at the animals.. Most of the animals in Korea were trapped in cages, but here there were herbivores grazing everywhere. There were giraffes that were looking around with its long neck for nearby dangerous wild beasts. Hungry lions looking for prey were wandering about. Crocodiles were swimming in the river.
At night they would sleep inside the cars.
Kuuueng! Kuuueng! Kueng! Kueng! Kueng!
Kihaaaaah!
It was shaking because of the wild animals running about crying noisily. Nights in Africa were dangerous.
They went to deliver medicine to African villages in the Prairie. They went to larger cities to deliver the supplies to other places. Lee Hyun would probably be pleased with what he was doing but there was something that was on his mind. The land was very beautiful, as were the animals, but he noticed the true painful nature was how deeply rooted poverty was in the people. Africa was the world’s largest ghetto and no one knew how many children were starving in a place like this.
A pair of shoes bought in Korea would be enough to save the lives of 10 childdren in Africa.
‘I, however, did not suffer anything. I have to reflect on this. From now on I need to put more effort and work even harder.’
Rather than complaining about his past, his real motivation was for the future.
Life, nature, fate, and dreams.
From seeing life in Africa, he took time to give it some thought.
The world was not fair.
While some people were laughing while watching TV, there were numerous people out there sick, hungry, and dying. Elementary school, middle school, high school, college.
They did not receive an education and could not dream of doing anything as adults.
Travel!
At first he did not want to go anywhere, but now he did not regret going.
It had been four days since they had been in Africa.
At the end of the day, they would finally reach the city of their destination.
Lee Hyun took off his face mask that was covered in sand. There was dust in his hair and all over his entire body.
“Sahyung, where is this?” “This is the heart of Africa.”
In the heart of Africa there were many large buildings and shops. There were many tourists so there was a stable economy and the city dealt in multinational trade.
“We’re done delivering all the medicine so the rest of the day is free time.”
“I’m going to take a bath.”
Lee Hyun and Jong Bom Ah went to a hotel to clean themselves with a bath.
Then they toured the African city.
There were black people entering and hanging around the alley of the slums.
Travelers from all over the world could be seen here in Africa.
The city had very good security but people were careful not to come too close to Lee Hyun and Jong Bom Ah. From the way they looked and dressed, they looked like a group of desert bandits.
The next day they took a plane.
They went north of Africa into Europe. So they had to cross the ocean.
“Where are we going now?”
Lee Hyun asked Jong Bom Ah who was carrying a parachute backpack.
“We’re going here.” “Yes?” “Every real man should try skydiving once right?”
Lee Hyun looked out the window of the plane.
The houses in Europe looked like small dots and the road was drawn as if it were a blur.
“I’ve never skydived before.” “You’ll get the hang of it.”
They recieved a small briefing from a French instructor on how to jump.
Fortunately the man had also learned the sword from the dojo so he was able to explain it quickly in Korean.
“Open!”
The hangar door of the airplane opened, causing their whole bodies to shake from the wind blowing on them.
Jong Bom Ah yelled.
“I’ll be going first!”
Jong Bom Ah jumped out of the hangar door fabulously and began falling towards the ground. Running as hard as he could, Lee Hyun jumped out of the airplane’s hangar.
At that moment.
He was in the middle of the blue sky.
He could feel the wind flowing past his body as he descended to the ground.
It was like when he descended from the City of the Sky, Lavias!
With his entire body in free fall, he felt like he had the freedom to go anywhere.
A five star hotel in Paris, France.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Bắc Phi.Hai bốn bánh xe lái xe xe jeep đã sẵn sàng cho Lee Hyun và Jong Bom Ah.Xe jeep đã được mở cửa trên mái nhà và có một lều da mà có thể được mở và đóng cửa một cách dễ dàng."Trẻ nhất". "Vâng, Sahyung?" "Bạn có biết làm thế nào để lái xe?""Tôi đã không bao giờ hướng trước khi, nhưng tôi đã đi trên một xe gắn máy một chút..."Ông không có giấy phép lái xe. Ông đã lái xe một chiếc xe máy để cung cấp thực phẩm cho một nhà hàng Trung Quốc một lần."Làm bạn có một?""Nó không quan trọng kể từ khi không có cảnh sát giao thông, chỉ cần không nhấn bất cứ điều gì."Jong Bom Ah ném anh ta chìa khóa xe."Đi bắt đầu nó."Lee Hyun ngồi trong chỗ ngồi của lái xe trong xe. Ông đưa các phím vào đánh lửa.Kua aaaaaahhahahahahang!Động cơ xe của bắt đầu với một tiếng kêu. Một con đường tắt, bốn bánh xe lái xe chiếc xe vượt sa mạc!Ngay cả khi nó không giống như nhiều, xe jeep có quyền lực to lớn.Đằng sau các trình điều khiển chỗ ngồi đã được lấp đầy với thực phẩm, nước, dầu, một chiếc lều, và các tài liệu khác cũng như một cuốn sách về Châu Phi. Cũng là y học trắng hộp xếp chồng lên."Vâng, chúng ta hãy bắt đầu!"Jong Bom Ah bắt đầu động cơ của mình và đi ra ngoài đầu tiên vào sa mạc.Bánh xe của chiếc xe khởi động lên bụi."Tôi sẽ!"Lee Hyun nhảy trên các hệ thống phanh.Chiếc xe không di chuyển một cách chính xác!"Là họa trên bên trái hoặc bên phải?"Lee Hyun phát hành chân của mình và bước tăng tốc phải. Xe bị trả và đi về phía trước.Nó là một nơi tuyệt vời cho một người lái xe mới làm quen với.Đã có không có làn xe và bạn có thể đậu ở bất cứ đâu bạn muốn.Họ thông qua bởi nhiều đống cát, sa mạc scorpions, và thậm chí là một ốc đảo.Gió trộn với cát là hai chiếc xe di chuyển về phía trước bên cạnh.Taaaaang! Dodododo.Nhóm đã được cưỡi trên con ngựa và bắn súng.Lee Hyun đến ngựa cùng với Jong Bom Ah trong một chiếc xe Jeep.Lee Hyun yêu cầu trên một máy thu phát."Sahyung, người là họ?"-Họ đang cướp hoặc dân quân."Nào họ tấn công chúng tôi?"-Nó không sao đâu. Các võ đường có địa chỉ liên lạc ở đây. Họ sẽ không carelessly tấn công một chiếc xe được đánh dấu.Lee Hyun xe có đi kèm với một lá cờ đỏ sơn khuôn mẫu.Horsement vũ trang đã tấn công như Jong Bom Ah nói, nhưng họ đã nhận được gần gũi hơn hộ tống. Hai xe jeep đi du lịch dọc theo sa mạc và họ thấy lẻ trên lạc đà. Lee Hyun đã diễn ra máy quay phim để ghi lại đi xe trong xe. Ngôi nhà được xây dựng với bùn và rơm trong thành phố đầu tiên nơi ông gặp con cái skinny. Trẻ em đã trở lại da và họ đang chơi với một quả bóng, ông có thể cảm thấy sức sống của họ trong biểu hiện của họ! Lee Hyun và Jong Bom Ah đến gặp bác sĩ của làng để cung cấp sách và các hộp của y học."Tốt... Đăng ở đây." “…”Bác sĩ cảm ơn chúng khi ông nhận được nó.Một bà già đi theo và đã cho họ một chiếc vòng cổ làm bằng gỗ và đá để giúp đỡ.Lee Hyun hỏi."Khi đã làm điều này bắt đầu?""Tổng thể đến trên một tour du lịch Châu Phi khoảng 15 năm trước đây.""Bao nhiêu người sẽ một hộp duy nhất bao gồm?""Có lẽ khoảng 600 người?""Có nhiều?""Tại Hàn Quốc, gần như hoàn toàn tất cả loại thuốc đến trong một chai, nhưng ở đây có những trẻ em chết ở khắp mọi nơi."Trong bệnh viện nhỏ lều có nơi trẻ em xếp.Tất cả các trẻ em trong dòng mà nhận được một shot tiêm phòng vắc xin cảm ơn các bác sĩ.Trẻ em từ thị trấn tiếp theo trên sẽ đi cho tiêm chủng và sau đó trở lại.Sau đó làng thứ hai và sau đó thứ ba.Trong làng, các làng khác nhận được hiếu khách khi họ chia sẻ các loại thuốc.Có người trên lookout cho những kẻ xâm nhập nhưng không nhiều người bên ngoài đến từ một v khủng long thời gian họ đã sống trên vách đá cao."Sahyung, sa mạc đất là rất khó khăn.""Đá địa hình là rất bị hỏng và giống như rất nhiều sa mạc cát của sa mạc Sahara. Nó không phải là nhiều so với chiều rộng của vùng toàn bộ."Jong Bom Ah biết về thế giới.Cát của sa mạc Sahara là khác nhau từ dự kiến kể từ khi nó đã là một biển vô tận của cát. Nhưng đất được bao phủ bởi cát. Họ không có thể đánh chìm rất sâu sắc kể từ khi đã có sỏi và đá bên dưới. Đã có rất nhiều của các cây gỗ lớn gần đó và bụi cây cũng như đá kích thước nhà ở khoảng cách. Ghé thăm Châu Phi có thể tiết kiệm hàng ngàn cuộc sống!Ba ngày sau khi họ bắt đầu, họ đã đi trở lại vào sa mạc và họ đã được hộ tống bởi lực lượng vũ trang. Như chiếc xe thông qua trên đồi, ông nhìn đường chân trời và sau đó cơ thể của ông bắt đầu lắc khốc liệt. Vào ban đêm nhiệt độ đột ngột giảm xuống vì vậy ông cần rất nhiều lớp vải dày. Lee Hyun đặt nước đun sôi trong một bot khi ông bật trên đầu ghi. Dưới ánh sáng của Milky Way, ông đã uống một tách cà phê trong sa mạc!"Một vài muỗng canh đường."Lee Hyun bật máy thu radio dự để lắng nghe.Đã có một talk show trong một ngôn ngữ không rõ và sớm âm nhạc bắt đầu để chơi. Ông có nghe thấy nó một vài lần trong Hàn Quốc và đây là ca khúc Jae Lynn 'A đối thoại của đôi mắt' trong tiếng Anh.Quay lại đầu trangChương 3: cánhHọ đã đi qua sa mạc, sông, và đồng cỏ của miền Nam.Để vượt qua biên giới Châu Phi sang các nước khác, bạn phải trả một lệ phí nhập cảnh để vượt qua khá tốn kém. Tại biên giới của sa mạc đã có hai con sông chảy trong đó động vật đến của uống nước. Đã có tất cả các loại sinh vật từ Vương Quốc động vật như linh, ngựa vằn, gêpa, chó rừng, trâu, khỉ và hươu. Bầu trời đã được lấp đầy với những đàn chim lông màu khác nhau. Jong Bom Ah cho Lee Hyun."Điều này là khá tuyệt vời. Nó là như một sở thú nhỏ."Động vật nơi hoang dã khô!Lee Hyun gật đầu."Đó là cũng giống như bạn nói."Chim sẻ ngồi trên một cột điện thoại này có thể không thậm chí bắt đầu để so sánh với tinh thần động vật mà ông cảm thấy từ các loài động vật như flamingo màu hồng. Xe jeep là an toàn từ động vật tấn công kể từ khi nó được làm bằng thép gia cố, nhưng họ vẫn phải cẩn thận của chiếc xe được bật lộn ngược.Lee Hyun đã lái xe xuống một con đường thô với Jong Bom Ah. Họ có thể không nhận được mệt mỏi của nhìn vào các loài động vật... Hầu hết các loài động vật ở Triều tiên bị mắc kẹt trong lồng, nhưng ở đây có động vật ăn cỏ chăn thả ở khắp mọi nơi. Hươu cao cổ đã nhìn xung quanh với cổ dài cho gần đó con thú nguy hiểm hoang dã đã có. Đói sư tử đang tìm kiếm con mồi đã lang thang về. Cá sấu đã bơi trong sông.Vào ban đêm, họ sẽ ngủ bên trong những chiếc xe.Kuuueng! Kuuueng! Kueng! Kueng! Kueng!Kihaaaaah!Nó đã bắt vì các loài động vật hoang dã, chạy về khóc đềm. Đêm ở châu Phi đã được nguy hiểm.Họ đã đi để cung cấp thuốc cho làng châu Phi trong đồng cỏ. Họ đã đi đến các thành phố lớn hơn để cung cấp các nguồn cung cấp đến những nơi khác. Lee Hyun có lẽ sẽ là hài lòng với những gì ông đã làm, nhưng có là một cái gì đó đã vào tâm trí của mình. Đất là rất đẹp, như là các loài động vật, nhưng ông nhận thấy bản chất thật sự đau đớn như thế nào sâu sắc bắt nguồn từ nghèo đói là ở người. Africa là ghetto lớn nhất của thế giới và không ai biết có bao nhiêu trẻ em đói ở một nơi như thế này.Một đôi giày mua tại Triều tiên sẽ là đủ để tiết kiệm cuộc sống của 10 childdren ở châu Phi.' Tôi, Tuy nhiên, không bị bất cứ điều gì. Tôi phải suy nghĩ về điều này. Từ nay trên tôi cần phải đặt nỗ lực nhiều hơn và làm việc thậm chí khó khăn hơn.'Chứ không phải phàn nàn về quá khứ của mình, động lực thực sự của mình là cho tương lai.Cuộc sống, thiên nhiên, số phận, và những giấc mơ.Từ nhìn thấy cuộc sống ở châu Phi, ông mất thời gian để cung cấp cho nó một vài suy nghĩ.Thế giới đã không công bằng.Trong khi một số người đã cười trong khi xem truyền hình, đã có nhiều người ra khỏi đó bị bệnh, đói và chết. Trường tiểu học, Trung học cơ sở, Trung học, trường cao đẳng.Họ không nhận được một nền giáo dục và có thể ước mơ không làm bất cứ điều gì như người lớn.Du lịch!Lúc đầu ông không muốn đi bất cứ nơi nào, nhưng bây giờ ông đã làm rất tiếc không đi.Nó đã là bốn ngày kể từ khi họ có ở châu Phi.Vào cuối ngày, họ cuối cùng sẽ đạt được thành phố của điểm đến của họ.Lee Hyun cất cánh của mình mặt nạ đã được bảo hiểm trong cát. Đã có bụi trong tóc của mình và khắp nơi trên toàn bộ cơ thể của mình."Sahyung, điều này ở đâu?" "Đây là trung tâm của châu Phi."Ở trung tâm của châu Phi đã có nhiều tòa nhà lớn và các cửa hàng. Đã có nhiều khách du lịch vì vậy đã có một nền kinh tế ổn định và thành phố xử lý trong thương mại đa quốc gia."Chúng tôi đang thực hiện cung cấp tất cả các loại thuốc để phần còn lại của ngày là thời gian miễn phí.""Tôi sẽ tắm."Lee Hyun và Jong Bom Ah đã đi đến một khách sạn để làm sạch mình với một bồn tắm.Sau đó, họ đã đến thăm thành phố châu Phi.Đã có người da đen vào và treo xung quanh hẻm khu ổ chuột.Du khách từ khắp nơi trên thế giới có thể được nhìn thấy ở đây ở châu Phi.Thành phố có an ninh rất tốt nhưng những người đã được cẩn thận không để đi quá gần với Lee Hyun và Jong Bom Ah. Từ cách họ nhìn và mặc quần áo, họ trông giống như một nhóm của kẻ cướp sa mạc.Ngày hôm sau họ đã lấy một chiếc máy bay.Họ đã đi về phía bắc của Africa vào châu Âu. Vì vậy, họ đã phải vượt qua đại dương."Chúng tôi đi đâu bây giờ?"Lee Hyun hỏi Jong Bom Ah người đã mang theo một ba lô dù."Chúng ta sẽ ở đây." "Vâng?" "Mỗi người đàn ông thực sự nên thử nhảy dù khi đúng?"Lee Hyun nhìn ra cửa sổ máy bay.Các nhà ở châu Âu trông giống như dấu chấm nhỏ và đường đã được rút ra như thể nó là một mờ."Tôi đã không bao giờ skydived trước." "Bạn sẽ nhận được hang của nó."Họ nhận được một cuộc họp báo nhỏ từ một giảng viên Pháp trên làm thế nào để nhảy.May mắn thay người đàn ông cũng đã học được thanh kiếm của võ đường vì vậy ông đã có thể giải thích nó một cách nhanh chóng ở Hàn Quốc."Mở!"Cửa nhà chứa máy bay của chiếc máy bay được mở cửa, gây ra các cơ quan toàn bộ rung từ gió thổi vào chúng.Jong Bom Ah hét."Tôi sẽ đi đầu tiên!"Jong Bom Ah đã nhảy ra khỏi cửa nhà chứa máy bay fabulously và bắt đầu rơi xuống về phía mặt đất. Chạy như cứng như ông có thể, Lee Hyun đã nhảy ra khỏi nhà chứa máy bay của máy bay.Tại thời điểm đó.Anh đang học giữa bầu trời xanh.Ông có thể cảm thấy gió chảy qua cơ thể của mình như ông xuống đến mặt đất.Nó đã như khi ông có nguồn gốc từ thành phố của bầu trời, Lavias!Với toàn bộ cơ thể rơi tự do, ông cảm thấy như ông đã có sự tự do để đi bất cứ nơi nào.Một khách sạn năm sao tại Paris, Pháp.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Bắc Phi.
Hai bốn xe jeep ổ bánh đã sẵn sàng cho Lee Hyun và Jong Bom Ah.
Những chiếc xe jeep đã được mở trên mái nhà và có một cái lều bằng da mà có thể được mở ra và đóng lại một cách dễ dàng.
"nhỏ nhất." "Vâng, Sahyung?" "Làm bạn biết làm thế nào để lái xe? "
"Tôi chưa bao giờ lái xe trước, nhưng tôi đã cưỡi một chiếc xe máy một chút ..."
Anh ta không có bằng lái xe. Ông đã lái một chiếc xe máy để cung cấp thực phẩm cho một nhà hàng Trung Quốc một lần.
"Bạn có một?"
"Nó không quan trọng vì không có cảnh sát giao thông, chỉ cần không chạm bất cứ điều gì."
Jong Bom Ah ném cho anh chìa khóa xe .
"Tới bắt đầu nó."
Lee Hyun ngồi trong ghế của lái xe trong xe. Ông đặt các phím vào lửa.
Kua aaaaaahhahahahahang!
động cơ của chiếc xe bắt đầu với một cry.An khỏi đường, chiếc xe dẫn động bốn bánh băng qua sa mạc!
Thậm chí nếu nó không giống như nhiều, xe jeep có sức mạnh khủng khiếp.
Đằng sau ghế lái xe đã đầy thức ăn, nước, dầu, một chiếc lều, và các tài liệu khác cũng như một cuốn sách về châu Phi. Cũng có hộp thuốc màu trắng chất đống.
"Vâng, chúng ta hãy bắt đầu!"
Jong Bom Ah bắt đầu động cơ của mình và đi ra đầu tiên vào sa mạc.
bánh xe của chiếc xe đá bụi lên.
"Tôi sẽ!"
Lee Hyun đập vào phanh.
Chiếc xe không di chuyển một cách chính xác!
"Là gia tốc bên trái hay bên phải?"
Lee Hyun phát hành chân của mình và bước vào gia tốc phải. Chiếc xe bị trả về và đi về phía trước.
Đó là một nơi tuyệt vời cho một trình điều khiển mới làm quen.
Không có làn đường và bạn có thể đậu bất cứ nơi nào bạn muốn.
Họ đã thông qua bởi nhiều đống cát, bọ cạp sa mạc, và thậm chí là một ốc đảo.
Gió đã được trộn với cát như hai chiếc xe di chuyển về phía trước bên cạnh nhau.
Taaaaang! . Dodododo
Groups đã được cưỡi ngựa và súng bắn.
Lee Hyun đã đi cùng với Jong Bom Ah trong một chiếc xe Jeep.
Lee Hyun hỏi về một bộ thu phát.
"Sahyung, họ là ai?"
- Họ là một trong hai kẻ cướp hay dân quân tự vệ.
" họ sẽ tấn công chúng ta "?
- Không sao đâu. Các võ đường có địa chỉ liên lạc ở nơi này. Họ sẽ không để bất cẩn tấn công một chiếc xe đánh dấu.
xe của Lee Hyun đã đến với một màu đỏ sơn hoa văn lá cờ.
Các horsement vũ trang không tấn công như Jong Bom Ah nói, nhưng họ đã có được gần gũi hơn như tàu hộ tống. Hai chiếc xe jeep đi dọc theo sa mạc và họ nhìn thấy khách du lịch trên con lạc đà. Lee Hyun đã diễn ra các máy quay để ghi lại những chuyến đi trong xe. Nhà được xây bằng bùn và rơm ở thị trấn đầu tiên mà ông gặp con gầy. Các em đã trở lại da và họ đã chơi với một quả bóng, anh có thể cảm thấy sức sống của họ trong các biểu thức của họ! Lee Hyun và Jong Bom Ah đã đến gặp các bác sĩ của làng để cung cấp sách và các hộp thuốc.
"Good ... ký vào đây." "..."
Bác sĩ cảm ơn họ khi ông nhận được nó.
Một bà già đi ngang qua và đưa cho họ một chiếc vòng cổ được làm từ gỗ và đá để giúp đỡ.
Lee Hyun hỏi.
"Khi đã làm điều này bắt đầu?"
"Thầy đã vào một tour du lịch của châu Phi khoảng 15 năm trước đây."
"Có bao nhiêu người một hộp duy nhất sẽ trang trải?"
"Khoảng 600 mọi người có thể? "
"Đó nhiêu?"
"Ở Hàn Quốc, hầu như hoàn toàn tất cả các loại thuốc này đến trong một chai, nhưng ở đây có những trẻ em chết ở khắp mọi nơi."
Trong lều bệnh viện nhỏ có nơi trẻ em xếp hàng.
Tất cả các trẻ em trong dòng đó nhận được một tiêm chủng bắn được cảm ơn các bác sĩ.
Trẻ em từ thị trấn bên cạnh sẽ lại đi tiêm chủng và sau đó quay trở lại.
Sau đó, làng thứ hai và sau đó là thứ ba.
Trong làng, các làng khác cũng nhận được sự hiếu khách khi họ chia sẻ các thuốc.
Có những người trên Lookout cho những kẻ xâm nhập, nhưng không nhiều người bên ngoài đến từ các av ery thời gian dài họ đã sống trên vách núi cao.
"Sahyung, đất của sa mạc là rất khó khăn."
"địa hình Rocky là rất hỏng và nó rất nhiều như cát sa mạc của sa mạc Sahara . Nó không nhiều so với chiều rộng của toàn bộ khu vực. "
Jong Bom Ah biết về thế giới.
Các cát của sa mạc Sahara là khác nhau từ mong đợi vì nó là một biển vô tận của cát. Nhưng đất được bao phủ bởi cát. Họ sẽ không chìm rất sâu sắc kể từ khi có sỏi và đá bên dưới. Đã có rất nhiều cây lớn gần đó và bụi cây cũng như đá kích thước của ngôi nhà ở phía xa. Một lần duy nhất cho châu Phi có thể cứu hàng ngàn sinh mạng!
Ba ngày sau khi họ bắt đầu, họ đã trở thành sa mạc và họ đã được hộ tống bởi các lực lượng dân quân vũ trang. Khi chiếc xe đi ngang qua ngọn đồi, anh nhìn vào chân trời và sau đó cơ thể của mình bắt đầu rung chuyển dữ dội. Vào ban đêm nhiệt độ đột ngột giảm xuống do đó, ông cần đến rất nhiều lớp dày của vải. Lee Hyun đưa nước đun sôi trong một bot khi anh quay vào ổ ghi. Dưới ánh sáng của thiên hà Milky Way, ông đã uống một tách cà phê trong sa mạc!
"Một vài muỗng canh đường."
Lee Hyun bật máy thu radio để nghe trong.
Có một chương trình trò chuyện trong một ngôn ngữ không rõ và sớm âm nhạc bắt đầu chơi. Ông đã nghe nó một vài lần ở Hàn Quốc và nó là bài ​​hát Jae Lynn của 'A đối thoại của Eyes "trong tiếng Anh.
Back to top
Chương 3: Wings
Họ đã đi qua sa mạc, sông, và đồng cỏ của miền Nam.
Để vượt qua biên giới của châu Phi với các nước khác, bạn phải trả một khoản lệ phí nhập cảnh để vượt qua được khá đắt. Tại biên giới của sa mạc có hai con sông chảy của các con vật đi ngang qua để uống nước. Đã có tất cả các loại sinh vật từ thế giới động vật như linh dương, ngựa vằn, loài báo, chó rừng, trâu, khỉ, và nai. Bầu trời đầy những bầy chim lông màu khác nhau. Jong Bom Ah nói với Lee Hyun.
"Điều này là khá tuyệt vời. Nó giống như một sở thú nhỏ. "
Loài vật trong đồng vắng khô!
Lee Hyun gật đầu.
"Đúng như bạn nói."
Sparrows ngồi trên một cột điện thoại thậm chí không thể bắt đầu so sánh với tinh thần động vật anh cảm thấy từ động vật như hồng flamingo. Những chiếc xe jeep đã được an toàn khỏi sự tấn công động vật vì nó được làm bằng thép gia cường, nhưng họ vẫn phải cẩn thận của các xe bị đảo lộn.
Lee Hyun lái xe xuống một con đường gồ ghề với Jong Bom Ah. Họ không thể cảm thấy mệt mỏi nhìn vào những con vật .. Hầu hết các loài động vật ở Hàn Quốc đã bị mắc kẹt trong lồng, nhưng ở đây có loài ăn cỏ chăn thả ở khắp mọi nơi. Có hươu cao cổ đã được nhìn xung quanh với cái cổ dài của mình cho con thú hoang dã gần đó nguy hiểm. Sư tử đói tìm kiếm con mồi đã lang thang về. Cá sấu đang bơi trên sông.
Vào ban đêm họ sẽ ngủ bên trong xe.
Kuuueng! Kuuueng! Kueng! Kueng! Kueng!
Kihaaaaah!
Nó đang run rẩy vì các loài động vật hoang dã chạy về khóc ầm ĩ. Đêm ở châu Phi là nguy hiểm.
Họ đi để cung cấp thuốc cho các thôn châu Phi trong Prairie. Họ đã đi đến các thành phố lớn để cung cấp cung cấp cho những nơi khác. Lee Hyun có lẽ sẽ hài lòng với những gì ông đã làm, nhưng có một điều gì đó trong tâm của mình. Mặt đất rất đẹp, cũng như các loài động vật, nhưng ông nhận thấy bản chất thật sự đau đớn đã làm thế nào sâu sắc bắt nguồn từ nghèo đói trong nhân dân. Châu Phi là khu ổ chuột lớn nhất thế giới và không ai biết có bao nhiêu trẻ em đang chết đói ở một nơi như thế này.
Một đôi giày mua tại Hàn Quốc sẽ đủ để cứu mạng sống của 10 childdren ở châu Phi.
"Tuy nhiên, tôi đã không bị bất cứ điều gì . Tôi phải suy nghĩ về điều này. Từ bây giờ tôi cần phải nỗ lực nhiều hơn và làm việc chăm chỉ hơn nữa. "
Thay vì phàn nàn về quá khứ của mình, động cơ thực sự của anh cho tương lai.
Cuộc sống, thiên nhiên, số phận, và những giấc mơ.
Từ khi nhìn thấy cuộc sống ở châu Phi, ông đã dành thời gian để cung cấp cho nó suy nghĩ.
Thế giới này là không công bằng.
Trong khi một số người đã cười khi xem TV, có rất nhiều người trong số đó bị bệnh, đói và chết. Trường tiểu học, trung học, trung học, đại học.
Họ đã không nhận được một nền giáo dục và không thể mơ ước làm bất cứ điều gì như người lớn.
Đi!
Lúc đầu, anh không muốn đi đâu cả, nhưng bây giờ anh không hối tiếc đi.
Nó đã được bốn ngày kể từ khi họ đã có mặt tại châu Phi.
Vào cuối ngày, họ cuối cùng sẽ đạt được các thành phố điểm đến của họ.
Lee Hyun cởi mặt nạ của mình được bao bọc bằng cát. Có bụi trong tóc của mình và hơn tất cả toàn bộ cơ thể của mình.
"Sahyung, nơi này là?" "Đây là trái tim của châu Phi."
Trong trái tim của châu Phi có rất nhiều các tòa nhà lớn và các cửa hàng. Có rất nhiều khách du lịch để có một nền kinh tế ổn định và thành phố xử lý trong thương mại đa quốc gia.
"Chúng tôi đang thực hiện cung cấp tất cả các loại thuốc để phần còn lại của ngày là thời gian tự do."
"Tôi sẽ đi tắm."
Lee Hyun và Jong Bom Ah đã đi đến một khách sạn để làm sạch bản thân với một bồn tắm.
Sau đó, họ đã biểu diễn tại thành phố châu Phi.
Có những người da đen vào và treo xung quanh các con hẻm của khu ổ chuột.
Khách du lịch từ khắp nơi trên thế giới có thể được nhìn thấy ở đây ở châu Phi.
thành phố có an ninh rất tốt nhưng mọi người đã cẩn thận không để quá gần Lee Hyun và Jong Bom Ah. Từ cách nhìn và mặc quần áo, họ trông giống như một nhóm cướp sa mạc.
Ngày hôm sau, họ lấy một chiếc máy bay.
Họ đi về phía bắc của châu Phi sang châu Âu. Vì vậy, họ đã phải vượt qua các đại dương.
"Chúng ta đi đâu bây giờ?"
Lee Hyun hỏi Jong Bom Ah đã mang sẵn một chiếc dù ba lô.
"Chúng tôi sẽ ở đây." "Vâng?" "Mỗi người đàn ông thực nên thử một lần nhảy dù đúng ? "
Lee Hyun nhìn ra cửa sổ của máy bay.
Những ngôi nhà ở châu Âu trông giống như những chấm nhỏ và con đường đã được rút ra như thể nó là một vệt mờ.
"Tôi chưa bao giờ skydived trước." "Bạn sẽ nhận được hang của nó . "
Họ nhận được một cuộc họp nhỏ từ một huấn luyện viên Pháp về làm thế nào để nhảy.
May mắn là người đàn ông cũng đã học được những thanh kiếm từ các võ đường do đó, ông đã có thể giải thích nó một cách nhanh chóng ở Hàn Quốc.
"Open!"
Cánh cửa nhà chứa máy bay của máy bay mở ra, gây ra toàn bộ cơ thể của họ để lắc từ cơn gió thổi vào chúng.
Jong Bom Ah hét lên.
"Tôi sẽ đi đầu tiên!"
Jong Bom Ah đã nhảy ra khỏi cửa nhà chứa máy bay vượt bực và bắt đầu chuyển hướng về phía mặt đất. Chạy hết sức có thể, Lee Hyun nhảy ra khỏi nhà chứa máy bay của máy bay.
Tại thời điểm đó.
Ông đã ở giữa bầu trời xanh.
Cậu có thể cảm nhận được gió chảy qua cơ thể như anh xuống đất.
Nó giống như khi ông là hậu duệ của các thành phố của Sky, Lavias!
Với toàn bộ cơ thể của mình rơi tự do, ông cảm thấy như anh có tự do để đi bất cứ nơi nào.
Một năm sao khách sạn ở Paris, Pháp.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: