5.4.6 The Need for DiscussionAll the proposals made in this section ar dịch - 5.4.6 The Need for DiscussionAll the proposals made in this section ar Việt làm thế nào để nói

5.4.6 The Need for DiscussionAll th

5.4.6 The Need for Discussion
All the proposals made in this section are based on the best scientific evidence available to
this consultant and on his own judgement. They merely represent a basis for discussion with
other scientists so that the final procedures required to tackle these complex problems can be
identified.
5.5 A CONCEPTUAL FRAMEWORK FOR AN INTEGRATED SURVEY
5.5.1 Introduction
Sets of desertification indicators have, until now, mainly consisted of biophysical indicators.
When economic indicators have been included it has been as substitutes for these, e.g. in the
form of agricultural yields, and the grounds for this have been questionable. In the real world
of the drylands, people continually make decisions about how to exploit natural resources to
gain income and how to distribute this. The environment takes third place behind economic
and social considerations, as it does elsewhere. One big difference is that the drylands are
inhabited by some of the poorest people in the world, who have some of the most precarious
livelihoods anywhere. So if we wish to gain a comprehensive picture of human-environment
relationships in the drylands we must look at both the human dimensions and the
environmental dimension, preferably in an integrated way.
95
To do this successfully, economic and social indicators cannot be chosen in isolation, but be
selected within a suitable conceptual framework. Over the last twenty years various
frameworks have been constructed to model sustainable development, and these provide a
good starting point for discussion. This section therefore begins by identifying the strengths
and weaknesses of two established theoretical models of sustainable development. It then
describes a new model which can overcome their weaknesses and provide a conceptual
framework for desertification indicators.
5.5.2 The Political Context
Sustainable development was added to the international political agenda by the report of the
World Commission on Environment and Development (1987), "Our Common Future". This
defined sustainable development as “development which meets the needs of the present
generation without jeopardizing the ability of future generations to meet their own needs”.
But it did not specify how to achieve such intergenerational equity. It also claimed that
economic growth must continue, in order to alleviate poverty and maintain development. This
would must be a "new form of growth" which did not harm the environment or deplete stocks
of natural resources, but how this was to be achieved was also not explained. Political
considerations were important here: as with desertification, developed countries stressed
better environmental management and developing countries more development. Political
negotiations on sustainable development continue in this ambiguous and largely atheoretical
context, at the most referring to simple models like the DPSIR framework, rather than
scientific models that integrate the economic, social and environmental dimensions of
development.
5.5.3 Ecological Economics Model
One of these models has been proposed by ecological economists. It assumes that the human
economic system is part of the global ecological system, or biosphere, and that economic
sustainability depends on the continued healthy functioning of the biosphere. As economic
growth occurs the economic system expands at the expense of the biosphere and becomes
increasingly subject to the laws governing the biosphere and less subject to market forces.
The resilience of the biosphere, on which human resilience depends, is also undermined.
96
The principal ecological economics condition for sustainability is to keep the scale of the
human economy below a critical threshold, above which it threatens the sustainability of the
biosphere (Daly, 1990). This threshold is represented by the concept of carrying capacity,
defined as "the amount of use that can be exceeded only by impairing an environment’s future
suitability for that use". Just as rangelands have a notional carrying capacity of grazing
animals, so there is also a limit to the number of human beings and their economic activities
which the planet can support.
One popular sustainability index, the Ecological Footprint index, tests for this condition by
comparing the area of land which a country needs to provide all of its consumption and waste
disposal needs (its 'footprint)' with the mean global availability of such land (the biocapacity
ratio).If the index is less than or equal to 1 then development is sustainable (Wackernagel and
Rees, 1996).
The disadvantage of the ecological economics approach for providing an integrated
framework for desertification indicators is that it focuses on physical sustainability, and does
not explain how to integrate this with the social and economic dimensions of development.
Nevertheless, a group of US, Swedish and French scientists has proposed that this can be
partly achieved by linking the Ecological Footprint index to the Human Development Index
(see Section 2.9.2) (Moran et al., 2008).
5.5.4 Environmental Economics Model
Environmental economists, on the other hand, do incorporate the economic and social
dimensions of development in their models. Building on neoclassical welfare economics, they
portray total human welfare as including economic, social and environmental welfare, and
define sustainable development as development that “leads to non-declining human welfare
over time” (Pearce, 1991).
To integrate the economy and the environment, they portray nature as another form of capital.
Conventional 'productive' Capital is now called Man-Made Capital. Human Capital refers to
the stock of human knowledge and skills, health status, educational attainment etc. The
environment comprises a stock of Natural Capital, divided into Resources Capital, i.e. stocks
of natural resources, and Environmental Quality, determined by the quality of land,
97
atmosphere and water sinks, the functioning of global cycles and ecosystems, and human
aesthetic perceptions. In this theory, as development occurs, Natural Capital is depleted and
Human and Man-made Capital accumulate.
Of the various environmental economics conditions for sustainability the one that best
integrates the three dimensions of development is the Very Weak Condition, proposed by the
late David Pearce (1991). This requires no decline in the sum of Natural and Human and
Man-Made Capital. Thus, Natural Capital can decline, as long as the loss is more than offset
by the value of Human and Man-Made Capital accumulated. The condition derives from the
Hartwick-Solow Rule proposed by the Nobel Prize-winning economist Robert Solow (1986).
It is the basis of the Genuine Savings Index.
For the purpose of forming an integrated framework for desertification indicators, the Very
Weak Condition has the advantage of integrating the economic, social and environmental
dimensions of development. Unfortunately, it has one flaw: it aggregates Man-Made Capital
and Human Capital in a single variable. This gives no scope to assess relative changes in
these, and in the intragenerational equity and social welfare which are crucial to the
conventional idea of economic development.
5.5.5 Three Dimensional Welfare Model
One way to overcome the limitations of these two approaches is to use a Three Dimensional
Welfare Model that divides the impact of productive activities on human welfare into three
dimensions: (a) economic, determined by income; (b) social, reflecting the equity of
distribution of income; and (c) environmental, determined by the balance between
environmental benefits and costs (Grainger, 2010).
Environmental welfare is a function of the physical quantity of environmental quality,
mediated by human perceptions. Human beings still receive a large amount of environmental
benefits from the environment, but this is reduced through the costs incurred in our productive
activities. If these costs are not paid when they are incurred an environmental welfare deficit
will accumulate.
98
The condition for sustainable development in this model is that social welfare should
increase, changes in income and environmental welfare are not negative, and there is no
environmental welfare deficit.
A limitation of this model is that natural resources do not constrain production. While
controversial, it removes the problem of accounting for substitution and complex flows of
natural resources between countries with open economies, which are limitations on using the
Very Weak Condition. On the other hand, in this new model the environmental costs
associated with natural resource depletion are fully accounted for, including those which
undermine life-support systems.
This condition is consistent with, and extends, the existing indicators of economic growth and
economic development. If income increases then a society experiences economic growth, and
if there is also a rise in collective social welfare it experiences economic development. As
most societies have achieved economic growth and economic development by not paying all
the associated environmental costs they have accumulated an environmental welfare deficit,
and so have not developed sustainably.
5.6 SELECTING ECONOMIC AND SOCIAL INDICATORS
5.6.1 Principles for Selecting Economic Indicators
If the Three Dimensional Welfare Model provides the conceptual framework for an integrated
set of indicators then economic welfare is represented by income, which can be divided into
four categories:
1. Agricultural
2. Wood-based
3. Non-farm
4. Remittances
The first two categories cover the major land use Pressures. The last two cover other sources
of income that become more important when groups diversify their livelihoods during
droughts (Bradley and Grainger, 2004). If data are plentiful then the income groups
99
themselves can be estimated (Kamanga, 2008). Otherwise yields can be used as proxies for
the resource-based categories.
5.6.2 Pri
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
5.4.6 sự cần thiết cho cuộc thảo luậnTất cả các đề xuất được thực hiện trong phần này được dựa trên tốt nhất bằng chứng khoa học sẵn chotư vấn này và trên bản án riêng của mình. Họ chỉ đơn thuần là đại diện cho một cơ sở cho cuộc thảo luận vớiCác nhà khoa học khác để cuối cùng thủ tục cần thiết để giải quyết những vấn đề phức tạp có thểxác định.5.5 MỘT KHUÔN KHỔ KHÁI NIỆM CHO MỘT CUỘC KHẢO SÁT TÍCH HỢP5.5.1 giới thiệuBộ chỉ số sa mạc hóa có, cho đến nay, chủ yếu bao gồm chỉ số lý sinh.Khi chỉ số kinh tế đã được bao gồm nó đã như là sản phẩm thay thế cho này, ví dụ như trong cácCác hình thức của sản lượng nông nghiệp, và các căn cứ này đã có vấn đề. Trong thế giới thựccủa drylands, người liên tục đưa ra quyết định về làm thế nào để khai thác tài nguyên thiên nhiên đểđạt được thu nhập và làm thế nào để phân phối này. Môi trường mất các vị trí thứ ba sau kinh tếvà xã hội cân nhắc, vì nó ở nơi khác. Một sự khác biệt lớn là drylands lànơi sinh sống của một số những người nghèo nhất trên thế giới, những người có một số nguy hiểm nhấtđời sống bất cứ nơi nào. Vì vậy, nếu chúng ta muốn đạt được một hình ảnh toàn diện của con người-môi trườngmối quan hệ trong drylands chúng ta phải nhìn vào cả hai kích thước của con người và cácKích thước môi trường, tốt hơn trong một cách tích hợp. 95Để làm điều này thành công, chỉ số kinh tế và xã hội không thể được lựa chọn trong sự cô lập, nhưngchọn trong một khuôn khổ khái niệm phù hợp. Trong hai mươi năm qua nhiềukhuôn khổ đã được xây dựng để mô hình phát triển bền vững, và chúng cung cấp mộtđiểm khởi đầu tốt cho cuộc thảo luận. Phần này do đó bắt đầu bằng cách xác định những thế mạnhvà điểm yếu của hai mô hình lý thuyết được thành lập của phát triển bền vững. Nó sau đóMô tả một mô hình mới mà có thể vượt qua điểm yếu của họ và cung cấp một khái niệmCác phụ kiện chỉ số sa mạc hóa.5.5.2 bối cảnh chính trịPhát triển bền vững đã được thêm vào chương trình nghị sự chính trị quốc tế của báo cáo của cácThế giới các ủy ban về môi trường và phát triển (1987), "Của chúng tôi tương lai phổ biến". Điều nàyxác định các phát triển bền vững như là "phát triển đáp ứng nhu cầu hiện tạithế hệ mà không có jeopardizing khả năng của thế hệ tương lai để đáp ứng mình cần".Nhưng nó đã không chỉ định làm thế nào để đạt được như vậy công bằng giữa các thế hệ. Nó cũng tuyên bố rằngtăng trưởng kinh tế phải tiếp tục, để giảm nghèo và duy trì phát triển. Điều nàysẽ phải là một "hình thức mới của sự tăng trưởng" mà đã không gây tổn hại cho môi trường hoặc triệt binh cổ phiếutài nguyên thiên nhiên, nhưng làm thế nào đây là phải đạt được cũng không giải thích. Chính trịcân nhắc được quan trọng ở đây: như với sa mạc hóa, nước nhấn mạnh phát triểntốt hơn quản lý môi trường và các nước đang phát triển phát triển hơn. Chính trịtiếp tục cuộc đàm phán về phát triển bền vững trong mơ hồ và phần lớn atheoreticalbối cảnh, nhất đề cập đến các mô hình đơn giản như khuôn khổ DPSIR, thay vìMô hình khoa học tích hợp các kích thước kinh tế, xã hội và môi trường củaphát triển.5.5.3 mô hình kinh tế sinh tháiMột trong những mô hình đã được đề xuất bởi các nhà kinh tế sinh thái. Nó giả định rằng con ngườiHệ thống kinh tế là một phần của hệ thống sinh thái toàn cầu, hoặc sinh quyển, và rằng kinh tếphát triển bền vững phụ thuộc vào các hoạt động lành mạnh tiếp tục của sinh quyển. Như kinh tếtăng trưởng xảy ra hệ thống kinh tế mở rộng tại các chi phí sinh quyển và trở thànhngày càng phụ thuộc vào pháp luật quản sinh quyển và ít hơn các chủ đề để thị trường các lực lượng.Khả năng đàn hồi sinh quyển, trên đó khả năng đàn hồi của con người phụ thuộc, cũng làm suy yếu. 96Điều kiện kinh tế sinh thái chủ yếu cho sự bền vững là để giữ cho quy mô của cácnền kinh tế của con người dưới một ngưỡng quan trọng, trên đó nó đe dọa tính bền vững của cácsinh quyển (Daly, 1990). Ngưỡng này được đại diện bởi các khái niệm về năng lực thực hiện,định nghĩa là "số tiền sử dụng có thể được vượt quá chỉ bởi nằm một môi trường tương laiphù hợp với sử dụng". Cũng giống như rangelands có một khả năng thực hiện hay thay đổi của chăn thảđộng vật, do đó, chỗ ở này cũng có một giới hạn về số của con người và các hoạt động kinh tếhành tinh có thể hỗ trợ.Một phát triển bền vững phổ biến chỉ số, các chỉ số dấu chân sinh thái, xét nghiệm cho tình trạng này bởiso sánh vùng đất mà một quốc gia cần phải cung cấp tất cả tiêu thụ và chất thảinhu cầu sử dụng (của nó ' dấu chân)' với sự sẵn có toàn cầu có nghĩa là như vậy đất (biocapacitytỷ lệ). Nếu chỉ số này nhỏ hơn hoặc bằng 1 sau đó phát triển là bền vững (Wackernagel vàRees, 1996).Những bất lợi của phương pháp tiếp cận sinh thái kinh tế để cung cấp một tích hợpCác phụ kiện sa mạc hóa chỉ số là rằng nó tập trung vào phát triển bền vững vật lý, và làmkhông giải thích làm thế nào để tích hợp điều này với xã hội và kinh tế kích thước của phát triển.Tuy nhiên, một nhóm các nhà khoa học Mỹ, Thụy Điển và Pháp đã đề xuất rằng điều này có thểmột phần có thể đạt được bằng cách liên kết các dấu chân sinh thái chỉ mục để chỉ số phát triển con người(xem phần 2.9.2) (Moran et al., 2008).5.5.4 mô hình môi trường kinh tếNhà kinh tế học môi trường, mặt khác, kết hợp kinh tế và xã hộiKích thước của phát triển trong các mô hình của họ. Xây dựng trên kinh tế tân cổ điển phúc lợi, họvẽ chân dung của tất cả các phúc lợi của con người bao gồm kinh tế, xã hội và môi trường phúc lợi, vàxác định phát triển bền vững là phát triển "dẫn đến phòng không từ chối phúc lợi của con ngườitheo thời gian"(Pearce, 1991).Để tích hợp nền kinh tế và môi trường, họ vẽ chân dung của thiên nhiên như một hình thức vốn.Thông thường 'sản xuất' vốn bây giờ được gọi là thủ đô Man-Made. Vốn con người đề cập đếncổ phiếu của con người kiến thức và kỹ năng, tình trạng sức khỏe, giáo dục đạt được vv. Cácmôi trường này bao gồm một cổ phiếu vốn tự nhiên, chia thành thủ đô tài nguyên, tức là cổ phiếutài nguyên thiên nhiên, và chất lượng môi trường, xác định bởi chất lượng của đất, 97bầu không khí và nước chìm, hoạt động của chu kỳ toàn cầu và hệ sinh thái và con ngườithẩm Mỹ nhận thức. Theo lý thuyết này, như phát triển xảy ra, tự nhiên vốn cạn kiệt vàCon người và con người gây ra vốn tích lũy.Trong điều kiện môi trường kinh tế khác nhau của phát triển bền vững là một trong đó tốt nhấttích hợp ba kích thước của phát triển là rất yếu tình trạng, đề xuất bởi cáccuối David Pearce (1991). Điều này đòi hỏi không có sự suy giảm trong tổng của thiên nhiên và con người vàVốn con người tạo ra. Vì vậy, tự nhiên vốn có thể từ chối, miễn là sự mất mát là nhiều hơn bù đắpbởi giá trị của con người và Man-Made vốn tích lũy. Các điều kiện có nguồn gốc từ cácHartwick-Solow quy tắc được đề xuất bởi các đoạt giải Nobel kinh tế Robert Solow (1986).Nó là cơ sở của các chỉ số tiền tiết kiệm chính hãng.Với mục đích tạo thành một khung tích hợp cho chỉ số sa mạc hóa, VeryYếu điều kiện có lợi thế của việc tích hợp kinh tế, xã hội và môi trườngKích thước của phát triển. Thật không may, nó có một lỗ hổng: nó tập hợp Man-Made vốnvà nguồn nhân lực trong một biến duy nhất. Điều này cho phép không có phạm vi để đánh giá các thay đổi tương đối trongphúc lợi này, và trong intragenerational vốn chủ sở hữu và xã hội quan trọng đối với cácý tưởng thông thường của phát triển kinh tế.5.5.5 phúc lợi ba chiều mô hìnhMột cách để khắc phục những hạn chế của các phương pháp tiếp cận hai là sử dụng một ba chiềuMô hình phúc lợi xã hội tác động của các hoạt động sản xuất trên các phúc lợi của con người chia baKích thước: (a) kinh tế, được xác định bởi thu nhập; (b) xã hội, phản ánh các công bằng củaphân phối thu nhập; và (c) môi trường, được xác định bởi sự cân bằng giữalợi ích môi trường và chi phí (Grainger, 2010).Phúc lợi xã hội môi trường là một chức năng của đại lượng vật lý của chất lượng môi trường,Trung gian của nhận thức của con người. Con người vẫn còn nhận được một số lượng lớn của môi trườnglợi ích từ môi trường, nhưng điều này là giảm thông qua các chi phí phát sinh trong sản xuất của chúng tôihoạt động. Nếu những chi phí này không được trả tiền khi họ đang phải gánh chịu một thâm hụt môi trường phúc lợisẽ tích lũy. 98Điều kiện để phát triển bền vững trong mô hình này là rằng phúc lợi xã hội nêntăng, thay đổi trong thu nhập và phúc lợi xã hội môi trường không phải là tiêu cực, và có không cóthâm hụt môi trường phúc lợi.Một hạn chế của mô hình này là nguồn tài nguyên không hạn chế sản xuất. Thời giangây tranh cãi, nó loại bỏ vấn đề kế toán cho thay thế và các dòng chảy phức tạp củatài nguyên thiên nhiên giữa các quốc gia với nền kinh tế mở, có giới hạn về cách sử dụng cácĐiều kiện rất yếu. Mặt khác, ở đây mới mẫu chi phí môi trườngliên quan đến tài nguyên thiên nhiên sự suy giảm được hoàn toàn chiếm, bao gồm cả những người màlàm suy yếu hệ thống hỗ trợ cuộc sống.Tình trạng này là phù hợp với, và mở rộng, các chỉ số hiện tại của tăng trưởng kinh tế vàeconomic development. If income increases then a society experiences economic growth, andif there is also a rise in collective social welfare it experiences economic development. Asmost societies have achieved economic growth and economic development by not paying allthe associated environmental costs they have accumulated an environmental welfare deficit,and so have not developed sustainably.5.6 SELECTING ECONOMIC AND SOCIAL INDICATORS5.6.1 Principles for Selecting Economic IndicatorsIf the Three Dimensional Welfare Model provides the conceptual framework for an integratedset of indicators then economic welfare is represented by income, which can be divided intofour categories:1. Agricultural2. Wood-based3. Non-farm4. RemittancesThe first two categories cover the major land use Pressures. The last two cover other sourcesof income that become more important when groups diversify their livelihoods duringdroughts (Bradley and Grainger, 2004). If data are plentiful then the income groups 99themselves can be estimated (Kamanga, 2008). Otherwise yields can be used as proxies forthe resource-based categories.5.6.2 Pri
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
5.4.6 Sự cần thiết phải thảo luận
tất cả những kiến nghị trong phần này được dựa trên các bằng chứng khoa học tốt nhất có sẵn để
tư vấn này và về sự phán xét ​​của riêng mình. Họ chỉ đơn thuần là đại diện cho một cơ sở để thảo luận với
các nhà khoa học khác để các thủ tục cuối cùng cần thiết để giải quyết những vấn đề phức tạp có thể được
xác định.
5.5 Một khung khái niệm cho AN TỔNG HỢP ĐIỀU TRA
5.5.1 Giới thiệu
Bộ chỉ số sa mạc hóa đã, cho đến bây giờ, chủ yếu bao gồm sinh lý chỉ số.
Khi chỉ số kinh tế đã được bao gồm nó đã được thay thế cho các, ví dụ như trong các
hình thức của sản lượng nông nghiệp, và các căn cứ cho việc này đã có vấn đề. Trong thế giới thực
của các vùng đất khô cằn, người liên tục đưa ra quyết định về việc làm thế nào để khai thác tài nguyên thiên nhiên để
có được thu nhập và làm thế nào để phân phối này. Các môi trường diễn ra ba sau kinh tế
cân nhắc và xã hội, như nó ở nơi khác. Một sự khác biệt lớn là các vùng đất khô cằn được
nơi sinh sống của một số người nghèo nhất trên thế giới, những người có một số bấp bênh nhất
sinh kế bất cứ nơi nào. Vì vậy, nếu chúng ta muốn có được một bức tranh toàn diện của con người-môi trường
các mối quan hệ trong các vùng đất khô hạn, chúng ta phải nhìn vào cả hai chiều kích của con người và các
kích thước môi trường, tốt nhất một cách tổng hợp.
95
Để làm điều này thành công, các chỉ số kinh tế và xã hội có thể không được chọn trong cô lập, nhưng được
lựa chọn trong một khuôn khổ khái niệm phù hợp. Trong hai mươi năm qua nhiều
khuôn khổ đã được xây dựng để mô hình phát triển bền vững, và những cung cấp một
điểm khởi đầu tốt để thảo luận. Do đó phần này bắt đầu bằng cách xác định những điểm mạnh
và điểm yếu của hai thành lập mô hình lý thuyết về phát triển bền vững. Sau đó nó
mô tả một mô hình mới mà có thể khắc phục điểm yếu của họ và cung cấp một khái niệm
khuôn khổ cho các chỉ số sa mạc hóa.
5.5.2 Bối cảnh chính trị
phát triển bền vững đã được bổ sung vào chương trình nghị sự chính trị quốc tế do các báo cáo của
Ủy ban Thế giới về Môi trường và Phát triển (1987), "Tương lai chung của chúng tôi". Điều này
được xác định phát triển bền vững là "sự phát triển đáp ứng các nhu cầu của hiện tại
thế hệ mà không làm mất khả năng của các thế hệ tương lai để đáp ứng nhu cầu riêng của họ ".
Nhưng nó không nói rõ làm thế nào để đạt được công bằng giữa các thế hệ như vậy. Nó cũng cho rằng
tăng trưởng kinh tế phải tiếp tục, để xóa đói giảm nghèo và duy trì phát triển. Điều này
sẽ phải là một "hình thức mới của sự phát triển" mà không làm tổn hại đến môi trường hoặc làm cạn kiệt các cổ phiếu
tài nguyên thiên nhiên, nhưng làm thế nào điều này có thể đạt được cũng không được giải thích. Chính trị
cân nhắc quan trọng ở đây là: giống như sa mạc hoá, các nước phát triển nhấn mạnh
quản lý môi trường tốt hơn và nước đang phát triển ngày càng phát triển. Chính trị
đàm phán về phát triển bền vững tiếp tục tại khá mơ hồ và phần lớn atheoretical này
bối cảnh, ở hầu hết các đề cập đến mô hình đơn giản như các khuôn khổ DPSIR, chứ không phải là
mô hình khoa học tích hợp các khía cạnh kinh tế, xã hội và môi trường của
sự phát triển.
5.5.3 Mô hình Kinh tế sinh thái
Một trong các mô hình này đã được đề xuất bởi các nhà kinh tế sinh thái. Nó giả định rằng con người
hệ thống kinh tế là một phần của hệ sinh thái toàn cầu, hoặc sinh quyển, và rằng kinh tế
bền vững phụ thuộc vào sự tiếp tục hoạt động lành mạnh của sinh quyển. Khi kinh tế
tăng trưởng xảy ra các hệ thống kinh tế mở rộng tại các chi phí của sinh quyển và trở nên
ngày càng phụ thuộc vào các luật điều chỉnh sinh quyển và ít chịu các lực lượng thị trường.
Các khả năng phục hồi của sinh quyển, mà khả năng phục hồi của con người phụ thuộc, cũng bị suy yếu.
96
Hiệu trưởng điều kiện kinh tế sinh thái cho phát triển bền vững là để giữ cho quy mô của
nền kinh tế của con người ở dưới một ngưỡng quan trọng, trên mà nó đe dọa tính bền vững của
sinh quyển (Daly, 1990). Ngưỡng này được đại diện bởi các khái niệm về năng lực thực hiện,
định nghĩa là "số lượng sử dụng mà chỉ có thể vượt qua suy yếu trong tương lai của một môi trường
phù hợp cho việc sử dụng ". Cũng như đồng cỏ có năng lực thực hiện nghĩa chăn thả
động vật, do đó, cũng là một giới hạn về số lượng của con người và các hoạt động kinh tế của mình
mà hành tinh có thể hỗ trợ.
Một chỉ số bền vững phổ biến, các chỉ số Dấu chân sinh thái, kiểm tra cho tình trạng này bằng cách
so sánh diện tích đất đó một quốc gia cần phải cung cấp tất cả các mức tiêu hao và nó
xử lý các nhu cầu ('dấu chân của nó) với sự sẵn có toàn cầu trung bình của đất đó (các biocapacity
ratio) .Nếu chỉ số nhỏ hơn hoặc bằng 1 sau đó phát triển là bền vững (Wackernagel và
Rees, 1996).
Nhược điểm của cách tiếp cận kinh tế sinh thái cung cấp một tích hợp
khuôn khổ cho các chỉ số sa mạc hóa là nó tập trung vào tính bền vững về thể chất, và không
không giải thích làm thế nào để tích hợp này với các khía cạnh kinh tế và xã hội phát triển.
Tuy nhiên, một nhóm của Mỹ, Thụy Điển và các nhà khoa học Pháp đã đề xuất rằng điều này có thể được
một phần đạt được bằng cách liên kết các chỉ số Dấu chân sinh thái để các chỉ số phát triển con người
(xem Phần 2.9.2) (Moran et al., 2008).
5.5.4 Môi trường Kinh tế Mô hình
kinh tế môi trường, mặt khác, đừng kết hợp kinh tế và xã hội
phát triển trong kích thước của mô hình của họ. Xây dựng trên kinh tế phúc lợi tân cổ điển, họ
miêu tả tổng phúc lợi của con người là bao gồm cả phúc lợi kinh tế, xã hội và môi trường, và
xác định phát triển bền vững là sự phát triển đó "dẫn đến không giảm phúc lợi của con người
theo thời gian "(Pearce, 1991).
Để tích hợp nền kinh tế và môi trường, họ miêu tả thiên nhiên như một hình thức khác của thủ đô.
Conventional 'sản xuất' Capital bây giờ gọi là Man-Made Capital. Vốn con người đề cập đến
các cổ phiếu của các kiến thức và kỹ năng của con người, tình trạng sức khỏe, trình độ giáo dục vv
Môi trường bao gồm một cổ phiếu của vốn thiên nhiên, được chia thành Nguồn vốn, cổ phiếu tức là
các nguồn tài nguyên thiên nhiên và chất lượng môi trường, xác định bởi chất lượng của đất,
97
không khí và nước rửa, các chức năng của chu kỳ toàn cầu và hệ sinh thái, và con người
nhận thức thẩm mỹ. Trong lý thuyết này, như phát triển xảy ra, vốn thiên nhiên bị cạn kiệt và
nhân lực và nhân tạo vốn tích lũy.
Trong điều kiện kinh tế môi trường khác nhau để phát triển bền vững là một trong đó tốt nhất
tích hợp ba chiều kích của phát triển là tình trạng rất yếu, do đề xuất
cuối David Pearce (1991). Điều này đòi hỏi phải có sự suy giảm tổng của thiên nhiên và con người và
Man-Made Capital. Như vậy, vốn tự nhiên có thể giảm, miễn là sự thiệt hại là hơn bù đắp
bởi giá trị của con người và Man-Made Capital tích lũy. Tình trạng này xuất phát từ các
Rule Hartwick-Solow bởi các nhà kinh tế đoạt giải Nobel Robert Solow (1986) đề xuất.
Đây là cơ sở của chỉ số tiết kiệm chính hãng.
Với mục đích hình thành một khuôn khổ hợp nhất cho các chỉ số sa mạc hóa, các Rất
Condition yếu có lợi thế của việc tích hợp các kinh tế, xã hội và môi trường
kích thước của sự phát triển. Thật không may, nó có một lỗ hổng: nó tập hợp Man-Made Capital
và Human Capital trong một biến duy nhất. Điều này cho phép có phạm vi để đánh giá những thay đổi tương đối trong
những, và trong vốn chủ sở hữu intragenerational và phúc lợi xã hội là rất quan trọng để các
ý tưởng thông thường của sự phát triển kinh tế.
5.5.5 Three Dimensional Welfare mẫu
Một cách để khắc phục những hạn chế của hai phương pháp này là sử dụng một dạng ba chiều
Welfare mẫu mà chia ảnh hưởng của hoạt động sản xuất đối với phúc lợi của con người vào ba
lĩnh vực chính: (a) kinh tế, xác định bằng thu nhập; (B) xã hội, phản ánh vốn chủ sở hữu của
phân phối thu nhập; và (c) về môi trường, xác định bởi sự cân bằng giữa
lợi ích môi trường và chi phí (Grainger, 2010).
phúc lợi về môi trường là một chức năng của các đại lượng vật lý của chất lượng môi trường,
qua trung gian của nhận thức con người. Con người vẫn còn nhận được một số lượng lớn các môi trường
lợi ích từ môi trường, nhưng điều này là giảm thông qua các chi phí phát sinh trong sản xuất của chúng tôi
hoạt động. Nếu những chi phí này không được thanh toán khi phát sinh một thâm hụt phúc lợi về môi trường
sẽ tích lũy.
98
Các điều kiện để phát triển bền vững trong mô hình này là phúc lợi xã hội cần
tăng, những thay đổi trong thu nhập và phúc lợi về môi trường không phải là tiêu cực, và không có
thâm hụt phúc lợi về môi trường .
Một hạn chế của mô hình này là nguồn tài nguyên thiên nhiên không hạn chế sản xuất. Trong khi
tranh cãi, nó loại bỏ các vấn đề kế toán cho thay thế và phức tạp dòng chảy của
nguồn tài nguyên thiên nhiên giữa các quốc gia có nền kinh tế mở, có những hạn chế về việc sử dụng các
điều kiện rất yếu. Mặt khác, trong mô hình mới này, các chi phí môi trường
liên quan đến cạn kiệt tài nguyên thiên nhiên được hạch toán đầy đủ cho, kể cả những
suy yếu hệ thống hỗ trợ sự sống.
Tình trạng này là phù hợp với, và mở rộng, các chỉ số hiện tại của tăng trưởng kinh tế và
phát triển kinh tế. Nếu thu nhập tăng lên sau đó một xã hội kinh nghiệm tăng trưởng kinh tế, và
nếu có cũng là một sự gia tăng phúc lợi xã hội tập thể nó kinh nghiệm phát triển kinh tế. Như
hầu hết các xã hội đã đạt được tăng trưởng kinh tế và phát triển kinh tế bằng cách không trả tất cả
các chi phí môi trường liên quan mà họ đã tích lũy được một thâm hụt phúc lợi về môi trường,
và do đó đã không được phát triển một cách bền vững.
5.6 LỰA CHỌN KINH TẾ VÀ XÃ HỘI CHỈ
5.6.1 Nguyên tắc chọn chỉ số kinh tế
Nếu Ba Chiều Welfare mẫu cung cấp các khung khái niệm cho một tích hợp
bộ chỉ số sau đó phúc lợi kinh tế được đại diện bởi thu nhập, có thể được chia thành
bốn loại:
1. Nông nghiệp
2. Gỗ dựa trên
3. Phi nông nghiệp
4. Kiều hối
Hai loại đầu tiên bao gồm các áp lực sử dụng đất lớn. Cuối cùng hai bao gồm các nguồn khác
thu nhập mà trở nên quan trọng hơn khi các nhóm đa dạng hóa sinh kế của họ trong thời gian
hạn hán (Bradley và Grainger, 2004). Nếu dữ liệu phong phú sau đó các nhóm thu nhập
99
mình có thể được ước tính (Kamanga, 2008). Nếu sản lượng có thể được sử dụng như các proxy cho
các loại tài nguyên dựa trên.
5.6.2 Pri
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: