At Denver there was an influx of passengers into the coaches on the ea dịch - At Denver there was an influx of passengers into the coaches on the ea Việt làm thế nào để nói

At Denver there was an influx of pa

At Denver there was an influx of passengers into the coaches on the eastbound B. & M. express. In one coach there sat a very pretty young woman dressed in elegant taste and surrounded by all the luxurious comforts of an experienced traveler. Among the newcomers were two young men, one of handsome presence with a bold, frank countenance and manner; the other a ruffled, glum-faced person, heavily built and roughly dressed. The two were handcuffed together.

As they passed down the aisle of the coach the only vacant seat offered was a reversed one facing the attractive young woman. Here the linked couple seated themselves. The young woman's glance fell upon them with a distant, swift disinterest; then with a lovely smile brightening her countenance and a tender pink tingeing her rounded cheeks, she held out a little gray-gloved hand. When she spoke her voice, full, sweet, and deliberate, proclaimed that its owner was accustomed to speak and be heard.

"Well, Mr. Easton, if you will make me speak first, I suppose I must. Don't vou ever recognize old friends when you meet them in the West?"

The younger man roused himself sharply at the sound of her voice, seemed to struggle with a slight embarrassment which he threw off instantly, and then clasped her fingers with his left hand.

"It's Miss Fairchild," he said, with a smile. "I'll ask you to excuse the other hand; "it's otherwise engaged just at present."

He slightly raised his right hand, bound at the wrist by the shining "bracelet" to the left one of his companion. The glad look in the girl's eyes slowly changed to a bewildered horror. The glow faded from her cheeks. Her lips parted in a vague, relaxing distress. Easton, with a little laugh, as if amused, was about to speak again when the other forestalled him. The glum-faced man had been watching the girl's countenance with veiled glances from his keen, shrewd eyes.

"You'll excuse me for speaking, miss, but, I see you're acquainted with the marshall here. If you'll ask him to speak a word for me when we get to the pen he'll do it, and it'll make things easier for me there. He's taking me to Leavenworth prison. It's seven years for counterfeiting."

"Oh!" said the girl, with a deep breath and returning color. "So that is what you are doing out here? A marshal!"

"My dear Miss Fairchild," said Easton, calmly, "I had to do something. Money has a way of taking wings unto itself, and you know it takes money to keep step with our crowd in Washington. I saw this opening in the West, and--well, a marshalship isn't quite as high a position as that of ambassador, but--"

"The ambassador," said the girl, warmly, "doesn't call any more. He needn't ever have done so. You ought to know that. And so now you are one of these dashing Western heroes, and you ride and shoot and go into all kinds of dangers. That's different from the Washington life. You have been missed from the old crowd."

The girl's eyes, fascinated, went back, widening a little, to rest upon the glittering handcuffs.

"Don't you worry about them, miss," said the other man. "All marshals handcuff themselves to their prisoners to keep them from getting away. Mr. Easton knows his business."

"Will we see you again soon in Washington?" asked the girl.

"Not soon, I think," said Easton. "My butterfly days are over, I fear."

"I love the West," said the girl irrelevantly. Her eyes were shining softly. She looked away out the car window. She began to speak truly and simply without the gloss of style and manner: "Mamma and I spent the summer in Denver. She went home a week ago because father was slightly ill. I could live and be happy in the West. I think the air here agrees with me. Money isn't everything. But people always misunderstand things and remain stupid--"

"Say, Mr. Marshal," growled the glum-faced man. "This isn't quite fair. I'm needing a drink, and haven't had a smoke all day. Haven't you talked long enough? Take me in the smoker now, won't you? I'm half dead for a pipe."

The bound travelers rose to their feet, Easton with the same slow smile on his face.

"I can't deny a petition for tobacco," he said, lightly. "It's the one friend of the unfortunate. Good-bye, Miss Fairchild. Duty calls, you know." He held out his hand for a farewell.

"It's too bad you are not going East," she said, reclothing herself with manner and style. "But you must go on to Leavenworth, I suppose?"

"Yes," said Easton, "I must go on to Leavenworth."

The two men sidled down the aisle into the smoker.

The two passengers in a seat near by had heard most of the conversation. Said one of them: "That marshal's a good sort of chap. Some of these Western fellows are all right."

"Pretty young to hold an office like that, isn't he?" asked the other.

"Young!" exclaimed the first speaker, "why--Oh! didn't you catch on? Say--did you ever know an officer to handcuff a prisoner to his right hand?"
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
At Denver there was an influx of passengers into the coaches on the eastbound B. & M. express. In one coach there sat a very pretty young woman dressed in elegant taste and surrounded by all the luxurious comforts of an experienced traveler. Among the newcomers were two young men, one of handsome presence with a bold, frank countenance and manner; the other a ruffled, glum-faced person, heavily built and roughly dressed. The two were handcuffed together.As they passed down the aisle of the coach the only vacant seat offered was a reversed one facing the attractive young woman. Here the linked couple seated themselves. The young woman's glance fell upon them with a distant, swift disinterest; then with a lovely smile brightening her countenance and a tender pink tingeing her rounded cheeks, she held out a little gray-gloved hand. When she spoke her voice, full, sweet, and deliberate, proclaimed that its owner was accustomed to speak and be heard."Well, Mr. Easton, if you will make me speak first, I suppose I must. Don't vou ever recognize old friends when you meet them in the West?"The younger man roused himself sharply at the sound of her voice, seemed to struggle with a slight embarrassment which he threw off instantly, and then clasped her fingers with his left hand."It's Miss Fairchild," he said, with a smile. "I'll ask you to excuse the other hand; "it's otherwise engaged just at present."He slightly raised his right hand, bound at the wrist by the shining "bracelet" to the left one of his companion. The glad look in the girl's eyes slowly changed to a bewildered horror. The glow faded from her cheeks. Her lips parted in a vague, relaxing distress. Easton, with a little laugh, as if amused, was about to speak again when the other forestalled him. The glum-faced man had been watching the girl's countenance with veiled glances from his keen, shrewd eyes."You'll excuse me for speaking, miss, but, I see you're acquainted with the marshall here. If you'll ask him to speak a word for me when we get to the pen he'll do it, and it'll make things easier for me there. He's taking me to Leavenworth prison. It's seven years for counterfeiting.""Oh!" said the girl, with a deep breath and returning color. "So that is what you are doing out here? A marshal!""My dear Miss Fairchild," said Easton, calmly, "I had to do something. Money has a way of taking wings unto itself, and you know it takes money to keep step with our crowd in Washington. I saw this opening in the West, and--well, a marshalship isn't quite as high a position as that of ambassador, but--""The ambassador," said the girl, warmly, "doesn't call any more. He needn't ever have done so. You ought to know that. And so now you are one of these dashing Western heroes, and you ride and shoot and go into all kinds of dangers. That's different from the Washington life. You have been missed from the old crowd."The girl's eyes, fascinated, went back, widening a little, to rest upon the glittering handcuffs."Don't you worry about them, miss," said the other man. "All marshals handcuff themselves to their prisoners to keep them from getting away. Mr. Easton knows his business.""Will we see you again soon in Washington?" asked the girl."Not soon, I think," said Easton. "My butterfly days are over, I fear.""I love the West," said the girl irrelevantly. Her eyes were shining softly. She looked away out the car window. She began to speak truly and simply without the gloss of style and manner: "Mamma and I spent the summer in Denver. She went home a week ago because father was slightly ill. I could live and be happy in the West. I think the air here agrees with me. Money isn't everything. But people always misunderstand things and remain stupid--""Say, Mr. Marshal," growled the glum-faced man. "This isn't quite fair. I'm needing a drink, and haven't had a smoke all day. Haven't you talked long enough? Take me in the smoker now, won't you? I'm half dead for a pipe."The bound travelers rose to their feet, Easton with the same slow smile on his face."I can't deny a petition for tobacco," he said, lightly. "It's the one friend of the unfortunate. Good-bye, Miss Fairchild. Duty calls, you know." He held out his hand for a farewell."It's too bad you are not going East," she said, reclothing herself with manner and style. "But you must go on to Leavenworth, I suppose?""Yes," said Easton, "I must go on to Leavenworth."The two men sidled down the aisle into the smoker.The two passengers in a seat near by had heard most of the conversation. Said one of them: "That marshal's a good sort of chap. Some of these Western fellows are all right.""Pretty young to hold an office like that, isn't he?" asked the other."Young!" exclaimed the first speaker, "why--Oh! didn't you catch on? Say--did you ever know an officer to handcuff a prisoner to his right hand?"
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Tại Denver có một dòng chảy của hành khách vào các huấn luyện viên về hướng đông B. & M. bày tỏ. Trong một HLV có ngồi một người phụ nữ rất xinh đẹp trẻ mặc hương vị thanh lịch và được bao quanh bởi tất cả các tiện nghi sang trọng của một du khách có kinh nghiệm. Trong số những người mới đến là hai người đàn ông trẻ tuổi, một trong những mặt đẹp trai với một đậm, sắc diện thẳng thắn và cách; người kia là xù, cau mặt người, chủ yếu được xây dựng và khoảng mặc quần áo. Hai người bị còng tay lại với nhau. Khi họ đi qua xuống lối đi của HLV ghế trống chỉ được cung cấp là một đảo ngược phải đối mặt với người phụ nữ trẻ hấp dẫn. Ở đây, cặp đôi liên kết ngồi tự. Cái nhìn của người phụ nữ rơi vào họ với một xa, không quan tâm nhanh chóng; sau đó với một nụ cười đáng yêu làm sáng diện mạo của cô và một màu hồng dịu dàng tingeing má tròn của mình, cô đã tổ chức một bàn tay nhỏ màu xám-đeo găng ra. Khi cô nói giọng nói của cô, đầy đủ, ngọt ngào, và có chủ ý, tuyên bố rằng chủ nhân của nó đã quen với việc nói chuyện và được lắng nghe. "Vâng, ông Easton, nếu bạn sẽ làm cho tôi nói chuyện đầu tiên, tôi cho rằng tôi phải làm thế. Đừng bao giờ vou nhận ra người bạn cũ khi bạn gặp họ ở phương Tây? " người đàn ông trẻ tuổi đánh thức mình mạnh vào âm thanh của giọng nói của cô, dường như đấu tranh với một bối rối nhẹ mà ông đã ném ra ngay lập tức, và sau đó siết chặt ngón tay của mình với bàn tay trái của mình. " đó là Hoa hậu Fairchild, "ông nói, với một nụ cười. "Tôi sẽ yêu cầu bạn tha Mặt khác," nó nếu không tham gia hiện nay chỉ tại ". Ông hơi giơ tay phải lên, ràng buộc ở cổ tay bởi các sáng" vòng tay "với một trái của đồng hành của ông Cái nhìn vui vẻ trong ngày. đôi mắt của cô gái dần dần thay đổi để một nỗi kinh hoàng ngơ ngác. ánh sáng mờ nhạt trên má cô. Đôi môi của cô hé mở trong một mơ hồ, thư giãn nạn. Easton, với một tiếng cười nhỏ, như thích thú, đã được về để nói chuyện một lần nữa khi khác forestalled ông. các người đàn ông cau mặt đã quan sát vẻ mặt của cô gái với ánh mắt che kín mặt từ, đôi mắt sắc sảo quan tâm của mình. "bạn sẽ tha cho tôi để nói, thưa cô, nhưng, tôi thấy bạn đang làm quen với các marshall đây. Nếu bạn yêu cầu anh ta nói một lời cho tôi khi chúng tôi nhận được bút anh ta sẽ làm điều đó, và nó sẽ làm cho mọi việc dễ dàng hơn cho tôi ở đó. Anh ấy đưa tôi đến nhà tù Leavenworth. Đó là bảy năm làm hàng giả. " " Oh! "Cho biết các cô gái, với một hơi thở sâu và trở về màu sắc." Vì vậy, đó là những gì bạn đang làm gì ở đây? Một soái! " " My thân yêu Hoa hậu Fairchild, "nói Easton, bình tĩnh," Tôi đã phải làm một cái gì đó. Tiền có một cách dùng cánh cho chính nó, và bạn biết phải mất tiền để tiếp tục bước với đám đông của chúng tôi ở Washington. Tôi thấy mở này ở phương Tây, và - tốt, một marshalship không phải là khá cao một vị trí như của đại sứ, nhưng-- " " Đại sứ "cho biết các cô gái, nồng nhiệt," không gọi nữa . Ông không cần phải bao giờ đã làm như vậy. Bạn nên biết rằng. Và vì vậy bây giờ bạn là một trong những anh hùng Tây rạng ngời, và bạn đi xe và bắn và đi vào tất cả các loại nguy hiểm. Đó là khác nhau từ cuộc sống Washington. Bạn đã bị bỏ qua trong đám đông cũ. " Đôi mắt của cô gái, cuốn hút, đi lại, mở rộng một chút, để nghỉ ngơi sau khi còng tay lấp lánh. " Đừng có lo lắng về họ, bỏ lỡ, "người đàn ông khác." Tất cả các nguyên soái còng tay mình cho các tù nhân của họ để giữ cho chúng khỏi bị đi. Ông Easton biết kinh doanh của mình. " " Chúng ta sẽ gặp lại sớm ở Washington? "Cô bé hỏi. " Không sớm, tôi nghĩ rằng, "Easton nói." Ngày bướm của tôi được hơn, tôi sợ hãi. " " Tôi yêu Tây "Cô gái irrelevantly nói đôi mắt cô sáng nhẹ nhàng Cô nhìn đi ra ngoài cửa sổ xe Cô bắt đầu nói chuyện thật sự và chỉ đơn giản là không hề bóng của phong cách và cách:..." Mamma và tôi đã dành mùa hè ở Denver. Cô đi về nhà một tuần trước đây bởi vì cha bị bệnh nhẹ. Tôi có thể sống và được hạnh phúc ở phương Tây. Tôi nghĩ rằng không khí ở đây đồng ý với tôi. Tiền không phải là tất cả mọi thứ. Nhưng mọi người luôn luôn hiểu lầm thứ và vẫn stupid-- " " Này, ông Marshal, "gầm gừ người đàn ông cau mặt." Đây không phải là khá công bằng. Tôi đang cần một thức uống, và đã không có một khói cả ngày. Bạn đã không nói chuyện đủ lâu? Đưa chúng tôi trong Thuốc bây giờ, phải không? Tôi là một nửa đã chết cho một đường ống. " Các du khách bị ràng buộc tăng lên đôi chân của mình, Easton với nụ cười chậm như nhau trên khuôn mặt của mình. " Tôi không thể phủ nhận được đơn yêu cầu thuốc lá, "ông nói, nhẹ nhàng." Đó là một người bạn của bất hạnh. Good-bye, Hoa hậu Fairchild. Cuộc gọi Duty, bạn biết. "Anh giơ tay ra cho một lời từ biệt. " Nó quá xấu bạn không phải đi Đông, "cô nói, reclothing mình với cách thức và phong cách." Nhưng bạn phải đi vào Leavenworth, tôi giả? " "Vâng," Easton nói: ". tôi phải đi vào Leavenworth" . hai người đàn ông rón rén xuống lối đi vào Thuốc . hai hành khách trong một chỗ ngồi gần đã nghe hầu hết các cuộc đối thoại nói một trong số họ: "Đó là soái của một loại tốt của chap. . Một số các nghiên cứu sinh Tây phương là được rồi " " Pretty trẻ để giữ một văn phòng như thế, không phải là anh? "Người khác. " Young! "Kêu lên loa đầu tiên," tại sao - Oh! bạn đã không bắt trên? Nói - đã bao giờ bạn biết một sĩ quan để còng tay một tù nhân để tay phải của mình "?














































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: