Remarks by President Obama in Address to the People of VietnamNational dịch - Remarks by President Obama in Address to the People of VietnamNational Việt làm thế nào để nói

Remarks by President Obama in Addre

Remarks by President Obama in Address to the People of Vietnam

National Convention Center
Hanoi, Vietnam

12:11 P.M. ICT

PRESIDENT OBAMA: Xin chào! (Applause.) Xin chào Vietnam! (Applause.) Thank you. Thank you so much. To the government and the people of Vietnam, thank you for this very warm welcome and the hospitality that you have shown to me on this visit. And thank all of you for being here today. (Applause.) We have Vietnamese from across this great country, including so many young people who represent the dynamism, and the talent and the hope of Vietnam.

On this visit, my heart has been touched by the kindness for which the Vietnamese people are known. In the many people who have been lining the streets, smiling and waving, I feel the friendship between our peoples. Last night, I visited the Old Quarter here in Hanoi and enjoyed some outstanding Vietnamese food. I tried some Bún Chả. (Applause.) Drank some bia Ha Noi. But I have to say, the busy streets of this city, I’ve never seen so many motorbikes in my life. (Laughter.) So I haven’t had to try to cross the street so far, but maybe when I come back and visit you can tell me how.

I am not the first American President to come to Vietnam in recent times. But I am the first, like so many of you, who came of age after the war between our countries. When the last U.S. forces left Vietnam, I was just 13 years old. So my first exposure to Vietnam and the Vietnamese people came when I was growing up in Hawaii, with its proud Vietnamese American community there.

At the same time, many people in this country are much younger than me. Like my two daughters, many of you have lived your whole lives knowing only one thing -- and that is peace and normalized relations between Vietnam and the United States. So I come here mindful of the past, mindful of our difficult history, but focused on the future -- the prosperity, security and human dignity that we can advance together.

I also come here with a deep respect for Vietnam’s ancient heritage. For millennia, farmers have tended these lands -- a history revealed in the Dong Son drums. At this bend in the river, Hanoi has endured for more than a thousand years. The world came to treasure Vietnamese silks and paintings, and a great Temple of Literature stands as a testament to your pursuit of knowledge. And yet, over the centuries, your fate was too often dictated by others. Your beloved land was not always your own. But like bamboo, the unbroken spirit of the Vietnamese people was captured by Ly Thuong Kiet -- “the Southern emperor rules the Southern land. Our destiny is writ in Heaven’s Book.”

Today, we also remember the longer history between Vietnamese and Americans that is too often overlooked. More than 200 years ago, when our Founding Father, Thomas Jefferson, sought rice for his farm, he looked to the rice of Vietnam, which he said had “the reputation of being whitest to the eye, best flavored to the taste, and most productive.” Soon after, American trade ships arrived in your ports seeking commerce.



During the Second World War, Americans came here to support your struggle against occupation. When American pilots were shot down, the Vietnamese people helped rescue them. And on the day that Vietnam declared its independence, crowds took to the streets of this city, and Ho Chi Minh evoked the American Declaration of Independence. He said, “All people are created equal. The Creator has endowed them with inviolable rights. Among these rights are the right to life, the right to liberty, and the right to the pursuit of happiness.”

In another time, the profession of these shared ideals and our common story of throwing off colonialism might have brought us closer together sooner. But instead, Cold War rivalries and fears of communism pulled us into conflict. Like other conflicts throughout human history, we learned once more a bitter truth -- that war, no matter what our intentions may be, brings suffering and tragedy.

At your war memorial not far from here, and with family altars across this country, you remember some 3 million Vietnamese, soldiers and civilians, on both sides, who lost their lives. At our memorial wall in Washington, we can touch the names of 58,315 Americans who gave their lives in the conflict. In both our countries, our veterans and families of the fallen still ache for the friends and loved ones that they lost. Just as we learned in America that, even if we disagree about a war, we must always honor those who serve and welcome them home with the respect they deserve, we can join together today, Vietnamese and Americans, and acknowledge the pain and the sacrifices on both sides.

More recently, over the past two decades, Vietnam has achieved enormous progress, and today the world can see the strides that you have made. With economic reforms and trade agreements, including with the United States, you hav
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Remarks by President Obama in Address to the People of VietnamNational Convention CenterHanoi, Vietnam12:11 P.M. ICTPRESIDENT OBAMA: Xin chào! (Applause.) Xin chào Vietnam! (Applause.) Thank you. Thank you so much. To the government and the people of Vietnam, thank you for this very warm welcome and the hospitality that you have shown to me on this visit. And thank all of you for being here today. (Applause.) We have Vietnamese from across this great country, including so many young people who represent the dynamism, and the talent and the hope of Vietnam. On this visit, my heart has been touched by the kindness for which the Vietnamese people are known. In the many people who have been lining the streets, smiling and waving, I feel the friendship between our peoples. Last night, I visited the Old Quarter here in Hanoi and enjoyed some outstanding Vietnamese food. I tried some Bún Chả. (Applause.) Drank some bia Ha Noi. But I have to say, the busy streets of this city, I’ve never seen so many motorbikes in my life. (Laughter.) So I haven’t had to try to cross the street so far, but maybe when I come back and visit you can tell me how. I am not the first American President to come to Vietnam in recent times. But I am the first, like so many of you, who came of age after the war between our countries. When the last U.S. forces left Vietnam, I was just 13 years old. So my first exposure to Vietnam and the Vietnamese people came when I was growing up in Hawaii, with its proud Vietnamese American community there.At the same time, many people in this country are much younger than me. Like my two daughters, many of you have lived your whole lives knowing only one thing -- and that is peace and normalized relations between Vietnam and the United States. So I come here mindful of the past, mindful of our difficult history, but focused on the future -- the prosperity, security and human dignity that we can advance together.I also come here with a deep respect for Vietnam’s ancient heritage. For millennia, farmers have tended these lands -- a history revealed in the Dong Son drums. At this bend in the river, Hanoi has endured for more than a thousand years. The world came to treasure Vietnamese silks and paintings, and a great Temple of Literature stands as a testament to your pursuit of knowledge. And yet, over the centuries, your fate was too often dictated by others. Your beloved land was not always your own. But like bamboo, the unbroken spirit of the Vietnamese people was captured by Ly Thuong Kiet -- “the Southern emperor rules the Southern land. Our destiny is writ in Heaven’s Book.” Today, we also remember the longer history between Vietnamese and Americans that is too often overlooked. More than 200 years ago, when our Founding Father, Thomas Jefferson, sought rice for his farm, he looked to the rice of Vietnam, which he said had “the reputation of being whitest to the eye, best flavored to the taste, and most productive.” Soon after, American trade ships arrived in your ports seeking commerce. During the Second World War, Americans came here to support your struggle against occupation. When American pilots were shot down, the Vietnamese people helped rescue them. And on the day that Vietnam declared its independence, crowds took to the streets of this city, and Ho Chi Minh evoked the American Declaration of Independence. He said, “All people are created equal. The Creator has endowed them with inviolable rights. Among these rights are the right to life, the right to liberty, and the right to the pursuit of happiness.”In another time, the profession of these shared ideals and our common story of throwing off colonialism might have brought us closer together sooner. But instead, Cold War rivalries and fears of communism pulled us into conflict. Like other conflicts throughout human history, we learned once more a bitter truth -- that war, no matter what our intentions may be, brings suffering and tragedy. At your war memorial not far from here, and with family altars across this country, you remember some 3 million Vietnamese, soldiers and civilians, on both sides, who lost their lives. At our memorial wall in Washington, we can touch the names of 58,315 Americans who gave their lives in the conflict. In both our countries, our veterans and families of the fallen still ache for the friends and loved ones that they lost. Just as we learned in America that, even if we disagree about a war, we must always honor those who serve and welcome them home with the respect they deserve, we can join together today, Vietnamese and Americans, and acknowledge the pain and the sacrifices on both sides.More recently, over the past two decades, Vietnam has achieved enormous progress, and today the world can see the strides that you have made. With economic reforms and trade agreements, including with the United States, you hav
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Phát biểu của Tổng thống Obama trong Địa chỉ cho dân Việt Nam

Hội nghị Quốc gia Trung tâm
Hà Nội, Việt Nam

12:11 ICT

Tổng thống Obama: Xin chào! (Vỗ tay.) Xin chào Việt Nam! (Vỗ tay). Cảm ơn bạn. Cảm ơn bạn rất nhiều. Để các chính phủ và nhân dân Việt Nam, cảm ơn sự chào đón rất nồng nhiệt và lòng hiếu khách mà bạn đã cho tôi thấy được trong chuyến thăm này. Và cảm ơn tất cả các bạn có mặt tại đây ngày hôm nay. (Vỗ tay). Chúng ta có Việt từ khắp nơi trên đất nước tuyệt vời này, trong đó có rất nhiều người trẻ, những người đại diện cho sự năng động, và các tài năng và niềm hy vọng của Việt Nam.

Trong chuyến thăm này, trái tim tôi đã bị xúc động bởi sự tử tế mà nhân dân Việt Nam là được biết đến. Trong rất nhiều người đã xếp hàng trên đường phố, mỉm cười và vẫy tay chào, tôi cảm thấy quan hệ hữu nghị giữa các dân tộc của chúng ta. Đêm qua, tôi đến thăm khu phố cổ tại Hà Nội và được hưởng một số thực phẩm Việt Nam xuất sắc. Tôi đã thử một số Bún Chả. (Vỗ tay). Uống một số bia Hà Nội. Nhưng tôi có thể nói, các đường phố bận rộn của thành phố này, tôi đã không bao giờ nhìn thấy rất nhiều xe máy trong cuộc sống của tôi. (Cười). Vì vậy, tôi đã không phải cố gắng băng qua đường, nhưng có lẽ khi tôi trở lại và tham quan, bạn có thể cho tôi biết làm thế nào.

Tôi không phải là tổng thống Mỹ đầu tiên đến Việt Nam trong thời gian gần đây. Nhưng tôi là người đầu tiên, giống như rất nhiều các bạn, những người đến tuổi sau khi cuộc chiến tranh giữa hai nước. Khi các lực lượng Mỹ cuối cùng rời Việt Nam, tôi mới 13 tuổi. Vì vậy, tiếp xúc đầu tiên của tôi đến Việt Nam và nhân dân Việt Nam đã đến khi tôi lớn lên ở Hawaii, với cộng đồng người Mỹ gốc Việt tự hào của mình ở đó.

Đồng thời, nhiều người ở nước này là trẻ hơn tôi. Giống như hai con gái của tôi, nhiều bạn đã sống cả cuộc sống của bạn chỉ biết một điều - và đó là hòa bình và bình thường hóa quan hệ giữa Việt Nam và Hoa Kỳ. Vì vậy, tôi đến đây tâm đến quá khứ, lưu tâm đến lịch sử khó khăn của chúng tôi, nhưng tập trung vào tương lai -. Sự thịnh vượng, an ninh và nhân phẩm của con người mà chúng ta có thể cùng tiến

tôi cũng đến đây với một sự tôn trọng sâu sắc đối với di sản cổ xưa của Việt Nam. Qua hàng nghìn năm, người nông dân có xu hướng những vùng đất này - một lịch sử tiết lộ trong các trống đồng Đông Sơn. Tại uốn cong này ở sông, Hà Nội đã phải chịu đựng trong hơn một ngàn năm. Thế giới đã trân lụa và tranh Việt Nam, và một ngôi đền lớn của văn học viết tắt như là một minh chứng cho việc theo đuổi kiến thức của bạn. Tuy nhiên, qua nhiều thế kỷ, số phận của bạn đã quá thường xuyên chi phối bởi người khác. Đất thân yêu của bạn không phải lúc nào của riêng bạn. Nhưng giống như tre, tinh thần không gián đoạn của những người Việt bị bắt do Lý Thường Kiệt - "hoàng đế Nam cai trị đất phương Nam. Số phận của chúng tôi được lệnh trong sách Thiên Đàng. "

Hôm nay, chúng tôi cũng ghi nhớ lịch sử lâu hơn giữa người Mỹ gốc Việt và đó là quá thường bị bỏ qua. Hơn 200 năm trước, khi Cha sáng lập của chúng tôi, Thomas Jefferson, tìm gạo cho nông trại của mình, anh nhìn vào gạo của Việt Nam, mà ông nói đã có "tiếng là trắng nhất để mắt, hương vị tốt nhất để các hương vị, và nhất sản xuất. "Ngay sau đó, các tàu thương mại của Mỹ đến các cảng của bạn tìm kiếm thương mại.



trong chiến tranh thế giới thứ hai, người Mỹ đến đây để ủng hộ cuộc đấu tranh của mình chống lại sự chiếm đóng. Khi phi công Mỹ bị bắn hạ, người dân Việt đã giúp giải cứu họ. Và vào ngày mà Việt Nam tuyên bố độc lập, đám đông đã xuống đường phố của thành phố này, và thành phố Hồ Chí Minh khơi dậy bản Tuyên ngôn Độc lập Hoa Kỳ. Ông nói: "Tất cả mọi người đều như nhau. Đấng Tạo Hóa đã ban tặng cho họ có quyền bất khả xâm phạm. Trong số các quyền này là quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc. "

Trong một thời điểm khác, nghề của những lý tưởng được chia sẻ và câu chuyện chung của chúng ta ném ra khỏi chủ nghĩa thực dân có thể đã đưa chúng ta lại gần nhau sớm hơn. Nhưng thay vào đó, sự ganh đua chiến tranh lạnh và những lo ngại về chủ nghĩa cộng sản kéo chúng ta vào cuộc xung đột. Giống như cuộc xung đột khác trong suốt lịch sử loài người, chúng tôi đã học một lần nữa một sự thật cay đắng - cuộc chiến đó, không có vấn đề gì ý định của chúng tôi có thể, mang lại đau khổ và bi kịch.

Tại đài tưởng niệm chiến tranh của mình cách đây không xa, và với bàn thờ gia đình trên khắp đất nước này, bạn nhớ khoảng 3 triệu người Việt Nam, những người lính và dân thường, trên cả hai mặt, người bị mất cuộc sống của họ. Tại bức tường tưởng niệm của chúng tôi ở Washington, chúng tôi có thể chạm vào tên của 58.315 người Mỹ đã hy sinh trong cuộc xung đột. Trong cả hai nước chúng ta, các cựu chiến binh và gia đình của các liệt sĩ vẫn còn đau cho những người bạn của chúng tôi và những người thân yêu mà họ đã mất. Cũng như chúng ta đã học ở Mỹ rằng, ngay cả khi chúng tôi không đồng ý về một cuộc chiến tranh, chúng ta phải luôn luôn tôn vinh những người phục vụ và chào đón họ về nhà với sự tôn trọng họ xứng đáng, chúng ta có thể cùng nhau ngày hôm nay, Việt Nam và Mỹ, và thừa nhận nỗi đau và sự hy sinh trên cả hai mặt.

Gần đây hơn, trong hai thập kỷ qua, Việt Nam đã đạt được những tiến bộ to lớn, và ngày nay thế giới có thể nhìn thấy những tiến bộ mà bạn đã thực hiện. Với những cải cách kinh tế và hiệp định thương mại, bao gồm cả với Hoa Kỳ, bạn hav
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: