Alice was beginning to get very bored. She and her sister were sitting dịch - Alice was beginning to get very bored. She and her sister were sitting Việt làm thế nào để nói

Alice was beginning to get very bor

Alice was beginning to get very bored. She and her sister were sitting under the trees. Her sister was reading, but Alice had nothing to do. Once or twice she looked into her sister’s book, but it had no pictures or conversations in it.

‘And what is the use of a book,’ thought Alice, ‘without pictures or conversations?’

She tried to think of something to do, but it was a hot day and she felt very sleepy and stupid. She was still sitting and thinking when suddenly a White Rabbit with pink eyes ran past her.

There was nothing really strange about seeing a rabbit. And Alice was not very surprised when the Rabbit said, ‘Oh dear! Oh dear! I shall be late!’ (Perhaps it was a little strange, Alice thought later, but at the time she was not surprised.)

But then the Rabbit took a watch out of its pocket, looked at it, and hurried on. At once Alice jumped to her feet.

‘I’ve never before seen a rabbit with either a pocket, or a watch to take out of it,’ she thought. And she ran quickly across the field after the Rabbit. She did not stop to think, and when the Rabbit ran down a large rabbit- hole, Alice followed it immediately.

After a little way the rabbit-hole suddenly went down, deep into the ground. Alice could not stop herself falling, and down she went, too.

It was a very strange hole. Alice was falling very slowly, and she had time to think and to look around her. She could see nothing below her because it was so dark. But when she looked at the sides of the hole, she could see cupboards and books and pictures on the walls. She had time to take things out of a cupboard, look at them, and then put them back in a cupboard lower down.

‘Well!’ thought Alice. ‘After a fall like this, I can fall anywhere! I can fall downstairs at home, and I won’t cry or 

say a word about it!’ Down, down, down. ‘How far have I fallen now?’ Alice said aloud to herself. ‘Perhaps Pm near the centre of the earth. Let me think . . . That’s four thousand miles down.’ (Alice was very good at her school lessons and could remember a lot of things like this.)

Down, down, down. Would she ever stop falling? Alice was very nearly asleep when, suddenly, she was sitting on the ground. Quickly, she jumped to her feet and looked around. She could see the White Rabbit, who was hurrying away and still talking to himself. ‘Oh my ears and whiskers!’ he was saying. ‘How late it’s getting!’

Alice ran after him like the wind. She was getting very near him when he suddenly turned a corner. Alice ran round the corner too, and then stopped. She was now in a long, dark room with doors all round the walls, and she could not see the White Rabbit anywhere.

She tried to open the doors, but they were all locked. ‘How will I ever get out again?’ she thought sadly. Then she saw a little glass table with three legs, and on the top of it was a very small gold key. Alice quickly took the key and tried it in all the doors, but oh dear! Either the locks were too big, or the key was too small, but she could not open any of the doors.

Then she saw another door, a door that was only forty centimetres high. The little gold key unlocked this door easily, but of course Alice could not get through it - she was much too big. So she lay on the floor and looked through the open door, into a beautiful garden with green trees and bright flowers.

Poor Alice was very unhappy. ‘What a wonderful garden!’ she said to herself. ‘I’d like to be out there - not in this dark room. Why can’t I get smaller?’ It was already a very strange day, and Alice was beginning to think that anything was possible.

After a while she locked the door again, got up and went back to the glass table. She put the key down and then she saw a little bottle on the table (‘I’m sure it wasn’t here before,’ said Alice). Round the neck of the bottle was a piece of paper with the words DRINK ME in large letters.

But Alice was a careful girl. ‘It can be dangerous to drink out of strange bottles,’ she said. ‘What will it do to me?’ She drank a little bit very slowly. The taste was very nice, like chocolate and oranges and hot sweet coffee,

and very soon Alice finished the bottle.

‘What a strange feeling!’ said Alice. ‘I think I’m getting smaller and smaller every second.’

And she was. A few minutes later she was only twenty- five centimetres high. ‘And now,’ she said happily, ‘I can get through the little door into that beautiful garden.’ She ran at once to the door. When she got there, she remembered that the little gold key was back on the glass table. She ran back to the table for it, but of course, she was now much too small! There was the key, high above

her, on top of the table. She tried very hard to climb up the table leg, but she could not do it.

At last, tired and unhappy, Alice sat down on the floor and cried. But after a while she spoke to herself angrily.

‘Come now,’ she said. ‘Stop crying at once. What’s the use of crying?’ She was a strange child, and often talked to herself like this.

Soon she saw a little glass box near her on the floor. She opened it, and found a very small cake with the words EAT ME on it.

Nothing could surprise Alice now. ‘Well, I’ll eat it,’ she said. ‘If I get taller, I can take the key off the table. And if I get smaller, I can get under the door. One way or another, I’ll get into the garden. So it doesn’t matter what happens!’

She ate a bit of the cake, and then put her hand on top of her head. ‘Which way? Which way?’ she asked herself, a little afraid.

Nothing happened. This was not really surprising.

People don’t usually get taller or shorter when they eat cake. But a lot of strange things were happening to Alice today. ‘It will be very boring,’ she said, ‘if nothing happens.’

So she went on eating, and very soon the cake was finished.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Alice đã bắt đầu nhận được rất chán. Cô và em gái của cô đang ngồi dưới những tán cây. Chị đã đọc, nhưng Alice không có gì để làm. Một lần hoặc hai lần nhìn vào cuốn sách của chị em với nó, nhưng nó đã không có hình ảnh hoặc cuộc hội thoại trong nó.'Và những gì là việc sử dụng của một cuốn sách,' nghĩ Alice, 'mà không có hình ảnh hoặc cuộc hội thoại?'Cô đã cố gắng để nghĩ về một cái gì đó để làm, nhưng đó là một ngày nóng và cô cảm thấy rất buồn ngủ và ngu ngốc. Cô đã được vẫn còn ngồi và suy nghĩ khi đột nhiên một con thỏ trắng với đôi mắt màu hồng chạy qua cô ấy.Có là không có gì thực sự kỳ lạ về nhìn thấy một con thỏ. Và Alice đã không rất ngạc nhiên khi con thỏ nói, ' Oh dear! Oh dear! Tôi sẽ bị trễ!' (Có lẽ nó là một chút lạ, Alice nghĩ sau đó, nhưng lúc đó cô đã không được ngạc nhiên.)Nhưng sau đó con thỏ mất một chiếc đồng hồ ra khỏi túi của nó, nhìn vào nó, và vội vã trên. Cùng một lúc, Alice nhảy lên đôi chân của mình.'Tôi không bao giờ trước khi đã nhìn thấy một con thỏ với một túi hoặc một chiếc đồng hồ để đưa ra khỏi nó,' cô nghĩ. Và cô chạy một cách nhanh chóng trên lĩnh vực sau khi con thỏ. Cô đã không ngừng suy nghĩ, và khi con thỏ chạy xuống một lỗ thỏ lớn, Alice tiếp nó ngay lập tức.Sau khi một cách ít lỗ thỏ đột nhiên đã đi xuống, với sâu vào mặt đất. Alice không thể dừng lại mình rơi xuống, và xuống cô đi, quá.Đó là một lỗ rất lạ. Alice rơi xuống rất chậm, và cô đã có thời gian để suy nghĩ và để nhìn xung quanh cô. Cô có thể thấy không có gì bên dưới của cô vì nó đã như vậy tối. Nhưng khi cô nhìn vào mặt của các lỗ, cô có thể nhìn thấy tủ và sách và hình ảnh trên các bức tường. Cô đã có thời gian để đưa những điều ra khỏi một tủ, nhìn vào họ, và sau đó đặt chúng trở lại trong một cupboard thấp xuống.'Vâng!' nghĩ rằng Alice. ' Sau một mùa thu như thế này, tôi có thể sụp đổ bất cứ nơi nào! Tôi có thể rơi xuống ở nhà, và tôi sẽ không khóc hoặc nói về nó!' Xuống, xuống, xuống. 'Làm thế nào đến nay đã tôi giảm bây giờ?' Alice nói aloud để bản thân. ' Có lẽ am gần trung tâm của trái đất. Hãy để tôi nghĩ... Đó là bốn ngàn dặm xuống.' (Alice là rất tốt lúc học bài học của cô và có thể nhớ rất nhiều những thứ như thế này.)Xuống, xuống, xuống. Cô ấy sẽ bao giờ ngừng rơi? Alice đã rất gần ngủ khi, đột nhiên, cô ấy đã ngồi trên mặt đất. Một cách nhanh chóng, cô đã nhảy đôi chân của mình và nhìn xung quanh. Cô có thể nhìn thấy thỏ trắng, những người hurrying đi và vẫn còn nói chuyện với mình. ' Oh của tôi tai và râu!' ông đã nói. 'Làm thế nào cuối nó là nhận!'Alice chạy sau khi anh ta như gió. Cô đã nhận được rất gần anh ta khi ông đột nhiên bật một góc. Alice chạy vòng góc quá, và sau đó dừng lại. Cô là bây giờ trong một căn phòng tối, dài với cửa ra vào tất cả các vòng các bức tường, và cô không thể nhìn thấy thỏ trắng bất cứ nơi nào.She tried to open the doors, but they were all locked. ‘How will I ever get out again?’ she thought sadly. Then she saw a little glass table with three legs, and on the top of it was a very small gold key. Alice quickly took the key and tried it in all the doors, but oh dear! Either the locks were too big, or the key was too small, but she could not open any of the doors.Then she saw another door, a door that was only forty centimetres high. The little gold key unlocked this door easily, but of course Alice could not get through it - she was much too big. So she lay on the floor and looked through the open door, into a beautiful garden with green trees and bright flowers.Poor Alice was very unhappy. ‘What a wonderful garden!’ she said to herself. ‘I’d like to be out there - not in this dark room. Why can’t I get smaller?’ It was already a very strange day, and Alice was beginning to think that anything was possible.After a while she locked the door again, got up and went back to the glass table. She put the key down and then she saw a little bottle on the table (‘I’m sure it wasn’t here before,’ said Alice). Round the neck of the bottle was a piece of paper with the words DRINK ME in large letters.But Alice was a careful girl. ‘It can be dangerous to drink out of strange bottles,’ she said. ‘What will it do to me?’ She drank a little bit very slowly. The taste was very nice, like chocolate and oranges and hot sweet coffee,and very soon Alice finished the bottle. ‘What a strange feeling!’ said Alice. ‘I think I’m getting smaller and smaller every second.’And she was. A few minutes later she was only twenty- five centimetres high. ‘And now,’ she said happily, ‘I can get through the little door into that beautiful garden.’ She ran at once to the door. When she got there, she remembered that the little gold key was back on the glass table. She ran back to the table for it, but of course, she was now much too small! There was the key, high above her, on top of the table. She tried very hard to climb up the table leg, but she could not do it.At last, tired and unhappy, Alice sat down on the floor and cried. But after a while she spoke to herself angrily.‘Come now,’ she said. ‘Stop crying at once. What’s the use of crying?’ She was a strange child, and often talked to herself like this.Soon she saw a little glass box near her on the floor. She opened it, and found a very small cake with the words EAT ME on it.Nothing could surprise Alice now. ‘Well, I’ll eat it,’ she said. ‘If I get taller, I can take the key off the table. And if I get smaller, I can get under the door. One way or another, I’ll get into the garden. So it doesn’t matter what happens!’She ate a bit of the cake, and then put her hand on top of her head. ‘Which way? Which way?’ she asked herself, a little afraid.
Nothing happened. This was not really surprising.

People don’t usually get taller or shorter when they eat cake. But a lot of strange things were happening to Alice today. ‘It will be very boring,’ she said, ‘if nothing happens.’

So she went on eating, and very soon the cake was finished.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Alice đã bắt đầu nhận được rất chán. Cô và em gái của cô đang ngồi dưới bóng cây. Chị gái của cô đã được đọc, nhưng Alice không có gì để làm. Một hoặc hai lần cô nhìn vào cuốn sách của chị gái mình, nhưng nó không có hình ảnh hoặc các cuộc trò chuyện trong đó. "Và việc sử dụng một cuốn sách là gì, 'nghĩ Alice,' không có hình ảnh hoặc các cuộc trò chuyện?" Cô ấy đã cố gắng để nghĩ về một cái gì đó để làm, nhưng đó là một ngày nóng và cô cảm thấy rất buồn ngủ và ngu ngốc. Cô vẫn đang ngồi và suy nghĩ thì đột nhiên một thỏ trắng với đôi mắt màu hồng chạy quá khứ của mình. Không có gì thực sự kỳ lạ về việc nhìn thấy một con thỏ. Và Alice ấy không ngạc nhiên khi Thỏ nói: "Ôi trời ơi! Trời ơi! Tôi sẽ bị trễ! ' (Có lẽ đó là một chút lạ, Alice nghĩ sau này, nhưng lúc đó cô không ngạc nhiên.) Nhưng sau đó các Rabbit mất một chiếc đồng hồ ra khỏi túi của nó, nhìn nó, và vội vã. Tại một lần Alice nhảy lên chân cô. "Tôi đã không bao giờ trước khi nhìn thấy một con thỏ với một trong hai túi, hoặc một chiếc đồng hồ để lấy ra khỏi nó", cô nghĩ. Và cô chạy nhanh ngang qua sân sau khi các Rabbit. Cô không dừng lại để suy nghĩ, và khi Thỏ chạy xuống một cái hố rabbit- lớn, Alice tiếp theo sau đó ngay lập tức. Sau một cách ít con thỏ lỗ đột nhiên đi xuống, sâu vào lòng đất. Alice không thể ngăn mình rơi xuống, và cô đã đi xuống, quá. Đó là một lỗ rất kỳ lạ. Alice đang rơi rất chậm, và cô ấy có thời gian để suy nghĩ và nhìn xung quanh mình. Cô có thể thấy không có gì bên dưới cô vì nó rất tối. Nhưng khi cô nhìn vào bên trong lỗ, cô có thể nhìn thấy tủ sách và hình ảnh trên các bức tường. Cô đã có thời gian để có những điều ra khỏi một cái tủ, nhìn vào họ, và sau đó đưa chúng trở lại trong một cái tủ thấp xuống. 'Vâng!' nghĩ Alice. 'Sau khi ngã như thế này, tôi có thể rơi bất cứ nơi nào! Tôi có thể rơi xuống cầu thang ở nhà, và tôi sẽ không khóc hoặc  nói một lời về nó! ' Xuống, xuống, xuống. 'Làm thế nào đến nay đã rơi tôi bây giờ?' Alice nói to với chính mình. 'Có lẽ Pm gần trung tâm của trái đất. Để tôi nghĩ đã . . . Đó là bốn ngàn dặm xuống. ' (Alice cũng rất tốt với những bài học trường mình và có thể nhớ rất nhiều thứ như thế này.) Down, xuống, xuống. Cô có bao giờ ngừng rơi? Alice đã rất gần khi ngủ, đột nhiên, cô đang ngồi trên mặt đất. Nhanh chóng, cô nhảy dựng lên và nhìn xung quanh. Cô có thể thấy thỏ trắng, người đang vội vã đi và còn nói chuyện với chính mình. 'Oh tai và râu của tôi!' ông đã nói. 'Làm thế nào muộn nó nhận được!' Alice chạy theo anh như gió. Cô đã nhận được rất gần anh ấy khi anh đột ngột rẽ vào một góc. Alice chạy vòng quanh góc quá, và sau đó dừng lại. Cô ấy bây giờ trong một căn phòng tối tăm dài với cửa ra vào quanh các bức tường, và cô không thể nhìn thấy thỏ trắng bất cứ nơi nào. Cô đã cố gắng để mở cửa, nhưng tất cả họ đã bị khóa. "Làm thế nào tôi sẽ bao giờ nhận ra một lần nữa? ' cô nghĩ buồn bã. Sau đó, cô nhìn thấy một bàn kính nhỏ với ba chân, và trên đầu trang của nó là một chìa khóa vàng rất nhỏ. Alice nhanh chóng lấy chìa khóa và thử nó trong tất cả các cửa ra vào, nhưng ôi! Hoặc là ổ khóa là quá lớn, hoặc phím quá nhỏ, nhưng cô không thể mở bất kỳ cửa. Sau đó, cô nhìn thấy một cánh cửa, một cửa mà chỉ bốn mươi centimet cao. Chìa khóa vàng ít mở khóa cánh cửa này dễ dàng, nhưng tất nhiên Alice không thể có được thông qua nó - cô là quá lớn. Vì vậy, cô bé nằm trên sàn nhà và nhìn qua cánh cửa mở, vào một khu vườn xinh đẹp với cây xanh và hoa tươi sáng. Poor Alice đã rất không hài lòng. "Thật là một khu vườn tuyệt vời!" cô nói với mình. 'Tôi muốn được ra khỏi đó - không ở trong phòng tối tăm này. Tại sao tôi không thể có được nhỏ hơn? ' Nó đã là một ngày rất lạ, và Alice đã bắt đầu nghĩ rằng bất cứ điều gì là có thể. Sau một thời gian, cô khóa cửa lại, đứng dậy và đi trở lại bàn kính. Cô đưa chìa khóa xuống và sau đó cô nhìn thấy một chút chai trên bàn ('Tôi chắc chắn nó không phải là ở đây trước, "Alice nói). Vòng cổ chai là một mảnh giấy với dòng chữ UỐNG ME bằng chữ lớn. Nhưng Alice là một cô gái cẩn thận. "Nó có thể gây nguy hiểm cho uống trong chai lạ," cô nói. 'Những gì nó sẽ làm cho tôi không?' Cô uống một chút rất chậm. Hương vị rất đẹp, giống như sô cô la và cam và cà phê ngọt ngào nóng, và rất sớm Alice xong chai. "Thật là một cảm giác kỳ lạ!" Alice nói. "Tôi nghĩ rằng tôi đang nhận được nhỏ hơn và nhỏ hơn mỗi thứ hai." Và cô ấy. Một vài phút sau cô mới hai mươi lăm cm cao. "Và bây giờ," cô vui vẻ nói, "Tôi có thể có được thông qua cánh cửa nhỏ vào khu vườn xinh đẹp." Cô chạy một lúc đến cửa. Khi cô ấy đứng ở đó, cô nhớ rằng chìa khóa vàng nhỏ đã trở lại trên bàn kính. Cô chạy trở lại bàn cho nó, nhưng tất nhiên, cô ấy bây giờ nhiều quá nhỏ! Có chìa khóa, ở trên cao của mình, trên đầu của bảng. Cô đã rất cố gắng để leo lên chân bàn, nhưng cô không thể làm điều đó. Cuối cùng, mệt mỏi và không vui, Alice ngồi xuống trên sàn nhà và khóc. Nhưng sau một thời gian cô đã nói chuyện với chính mình một cách giận dữ. "Đến bây giờ," cô nói. "Dừng lại khóc một lúc. Việc sử dụng các khóc là gì? ' Cô là một đứa trẻ kỳ lạ, và thường nói chuyện với chính mình như thế này. Ngay sau đó cô nhìn thấy một hộp kính nhỏ ở gần cô trên sàn nhà. Cô mở nó, và tìm thấy một chiếc bánh rất nhỏ với dòng chữ ĂN ME trên đó. Không có gì có thể ngạc nhiên Alice bây giờ. "Vâng, tôi sẽ ăn nó," cô nói. 'Nếu tôi nhận được cao hơn, tôi có thể lấy chìa khóa ra khỏi bàn. Và nếu tôi có được nhỏ hơn, tôi có thể nhận được dưới cánh cửa. Một cách này hay cách khác, tôi sẽ nhận được vào các khu vườn. Vì vậy, nó không quan trọng những gì sẽ xảy ra! "Cô ấy ăn một chút bánh, và sau đó đặt tay lên đỉnh đầu cô. 'Lối nào? Lối nào?' cô tự hỏi chính mình, một chút sợ hãi. Không có gì xảy ra. Đây không phải là thực sự đáng ngạc nhiên. Con người không thường nhận được cao hơn hoặc ngắn hơn khi họ ăn bánh. Nhưng rất nhiều những điều kỳ lạ đã xảy ra với Alice ngày hôm nay. "Nó sẽ rất nhàm chán," cô nói, "nếu không có gì xảy ra." Vì vậy, cô đã đi vào ăn, và rất sớm những chiếc bánh đã được hoàn thành.























































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: