Right.

Right." James said as he paced up a

Right." James said as he paced up and down the floor of the rundown old shack again, "Right..."
Leaning against a shabby wall Remus Lupin stood, immobilized, staring blankly at Harry before him. It had all happened so fast he was completely oblivious to being attacked by the boy he considered a most treasured nephew. Only when he was inches from the ground and caught by the boy did he realize what had happened. Harry had cast a full body bind curse on him, and then proceeded to apologize as he apparated away with him in tow. Some secret agent of the Order he was turning out to be, kidnapped by a 15 year old kid. He was mortified at the thought of what Shacklebolt and Tonks would say when they realized he was missing.

"Well, the thing is..." James began running his hands through his hair in frustration. "As you are about to discover... that I'm well..."

The strangest thing to Remus, was the way in which Harry was acting. As soon as they had arrived in the place Remus recognized to be the shrieking shack, he had begun pacing the room and cursing himself under his breath. He had expected to be released immediately upon arriving to a private place. To his surprise, Harry did not reverse the curse, but left it active, keeping Remus paralyzed, not to mention highly confused. He seemed anxious, panicky, and slightly put out at being seen by himself. Despite all evidence to the contrary, Harry appeared in perfect health, and in no means did he appear to be held captive, or under any Imperius curse. Remus Lupin's mind professed himself to be highly confused by the events, and that was that on the matter.

Remus looked around the Shrieking Shack carefully. Nothing about it had changed since the night that he had followed Harry, Hermione, Ron and Sirius to this very room, only to discover the truth about Sirius' innocence. That night he had witnessed the return of one of the close knit group of school friends he had mourned the loss of several years before. That night he learned that he had presumed that wrong friend a traitor. Remus felt a jolt to his gut when he saw that Sirius' paw prints still graced the dusty floor, now covered with another inch of dust, but still imprinted further than the rest of the floor. His heart skipped an uncomfortable beat as a wave of grief washed over him. Why had Harry brought him here?

"You haven't changed in the slightest, Remus..." James settled on with a sigh, calming slightly as he looked upon his old friend who stared back in faint bewilderment.

It had only been a matter of weeks since Harry had last seen Remus, causing Remus to think the boy was possibly delusional. Maybe he had escaped his captors?

"Remus, I'm not Harry." James said finally. "I know I look like Harry, but I assure you, I'm not. The real Harry, he's currently recovering in my home from a brutal attack by his Uncle. I would have taken you straight there, but then I realized that a lot needs to be explained before I can even think of putting you through the shock of what you will find there. Moony, my old friend... there is much you need to know, and I'm afraid I can't remove that curse until I am sure you understand, for what I am about to tell you will be the most preposterous thing that has ever graced your wolfish ears..."

An overwhelming feeling of dread crept over Remus as he stood, frozen to the spot. Not Harry? Remus cursed himself inside his head. Of course that would make sense. It explained why this Harry appeared to be in perfect health, why this Harry had panicked and cursed him when he had confronted him. However, it did not explain how this person knew he was a werewolf, or how he knew his marauder name, Harry would never have divulged that information to an enemy. Two of the other three people that knew of his persona were dead, and then there was Hermione and Ron. Ron, who was holed up in Grimmauld Place, and Hermione who was wanted in connection with Harry's disappearance. In Remus' mind, the only two people this impostor could be, were Hermione, or Peter...

"Nearly Fifteen years ago, Lily and I went into hiding-"

Lily and I?

"-After being informed that we were at the top of Voldemort's hit list. That much you know, my old friend, and from what Harry tells me you now know that we switched secret keepers at the last minute to Peter instead of Sirius. But what remains a mystery to you and the rest of the world, is the events that took place on the night of October 31st, 1981." James sighed and paused, looking briefly at Remus with a saddened expression.

No- It can't be... James? That's impossible...

"For your version of events, the version that was told to you by Albus Dumbledore, is a complete falsification. One that I'll admit, at the time we agreed too- under false pretenses, may I add. For we too were lied too about the events that took place that night." James continued bitterly.

Remus' stare became even blanker as he contemplated this statement.

"I am well aware Remus, that the only way you will come to believe me at this very moment in time without seeing Lily and Harry is to see for yourself the events that took place that night." James said with a sigh taking the tip of his wand to his temple, "So that is what we shall have to arrange."

James drew the tip of the wand carefully away from his temple, and with it came a long string of silvery substance that Remus recognized as a memory. If this was indeed James' memory, he would know it. James frowned and walked toward Remus, gently bringing the the silvery threat to Remus' temple and using his wand to prod it in. As the thread disappeared into Remus' mind his eyes flashed a glowing silver and then went still as the images began to flash before him.

"James!" Lily's shrill voice came to his ears.

"Lily, Take Harry and go! It's him! Go! Run! I'll hold him off-" James shouted in reply frantically as he stumbled from the room.

The sound of a door bursting open reached his ears, and a high-pitched, cackling laughter rang through the house.

"No! I won't leave you!" Lily cried, thundering towards the room where James was.

"Lily go!" James roared from ahead of her, "Stupefy!"

"Silly boy. Do you really think you can stop me?" A low harsh voice came to his ears as the spell was deflected with ease. "I'm not here for you, it's the boy I want."

"Never!" James roared raising his wand, but not quickly enough.

"Crucio!" Voldemort roared.

James crumpled to the floor writhing in agony. Voldemort laughed, his high pitched, cold cruel laughter filling the room as Lily screamed. Voldemort turned to look at Lily with a devilish smirk as he tortured her husband, who was clutching his head in horror.

"No! Petrificu -" Lily began.

"Stay down, stupid girl. Stupefy!" Voldemort cut across her.

Lily ducked just in time, and cast her eyes over to James who lay crumpled on the floor, dazed and confused. Voldemort followed her line of sight and snorted, seeing the weakened man whimper. He kicked out at James ribs, connecting and causing him to groan in agony. Voldemort looked up at Lily and snickered. Lily panicked and rushed to the foot of the staircase, blocking his path to Harry's room.

"Not Harry! Not Harry! Please not Harry!" she cried desperately.

"Stand aside, you silly girl... stand aside, now..." Voldemort said threateningly as he approached her.

Lily let out a wail of despair and shot a stunner towards the Dark Lord, who dismissed it casually with the flick of his wand. Lily gasped and backed up a few steps, blocking his path.

"Not Harry, please no, take me, kill me instead-"

Voldemort was laughing again, a laugh that held no emotion, only cruelty. "I don't want you-"

"Not Harry, please... have mercy... have mercy..." Lily fired off the first jinx that came to her mind, but she needn't have bothered, it was deflected without any exertion.

Voldemort laughed at her feeble attempts to protect her son, her spells were weakened from her fear, her husband lay behind them still recovering from the Cruciatus curse, and his target was only feet away. His laughter rang shrill and cold, and the sound of it alone chilled Lily's blood and caused her to scream in despair.

"Not Harry!" She pleaded with him again and again, "Not Harry! Please - I'll do anything-"

"Stand aside – stand aside, girl-" Voldemort ordered, his temper growing short. "I do not have time for these silly games."

"Never! I won't let you -"

"Stupefy!" Voldemort raised his wand swiftly to her chest.

A jet of red light soared from the tip of his wand with tremendous force and struck Lily dead on in the chest. A look of shock passed through her eyes as she was blasted back up the stairs several feet and landed with a dull thud. A cold flicker passed through Voldemort's eyes as he ascended the staircase, stepping over her stunned body that lay sprawled on the steps, and disappeared into the nursery at the far end of the landing.

James roused groggily to see his wife's lifeless body and no sign of Voldemort and panicked. He staggered to his feet, half running half stumbling up the few stairs to where her body lay took her face in his hands.

"Lily!" He yelled, getting a groaning response.

James heart leapt with joy as he fumbled for his wand, holding her head to his chest in a loving embrace. "Envervate!" He shouted.

Lily woke and sat up groggily, then all at once the events dawned on her. "Where is he?" she shouted, "Where is he?"

He scrambled to her feet pushing James away, only to have him grab her hand. "Invisibility charms, now." he said gravely.

Lily obeyed the command and they both cast the charms on each other, then tore up the staircase. Just as they reached the partially open door of the Nursery they saw the dark figure of Voldemort raise his wand and speak the spell they had so desperately tried to prevent. Just as Lily opened her mouth to scream something went horribly wrong – The room exploded with a flash of green light and James and Lily were thrown b
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Quyền." James nói như ông tốc độ lên và xuống sàn nhà cũ cũ căn lều một lần nữa, "Phải..."Nghiêng chống lại một bức tường tồi tàn Remus Lupin đứng, hỏng, staring blankly tại Harry trước khi anh ta. Nó tất cả đã xảy ra quá nhanh ông đã hoàn toàn quên để bị tấn công bởi các cậu bé, ông coi là một cháu trai đặt quý giá. Chỉ khi ông là inch từ mặt đất và bị bắt bởi các cậu bé ông đã nhận ra những gì đã xảy ra. Harry đã đúc một lời nguyền ràng buộc cơ thể đầy đủ về anh ta, và sau đó tiến hành phải xin lỗi như ông apparated đi với anh ta trong tow. Một số đại lý bí mật của ông chuyển ra được, bị bắt cóc bởi một bé 15 tuổi. Ông đã mortified lúc những suy nghĩ của những gì Shacklebolt và Tonks sẽ nói khi họ nhận ra ông đã mất tích."Vâng, những điều là..." James bắt đầu chạy bàn tay của mình thông qua mái tóc của mình trong thất vọng. "Như bạn sắp khám phá... rằng tôi cũng..."Điều kỳ lạ để Remus, là cách mà Harry đã hành động. Ngay sau khi họ đã đến nơi Remus công nhận là những lán shrieking, ông đã bắt đầu pacing phòng và nguyền rủa mình theo hơi thở của mình. Ông đã dự kiến sẽ được phát hành ngay lập tức khi đến đến một nơi riêng. Để bất ngờ của mình, Harry đã không đảo ngược lời nguyền, nhưng để lại nó hoạt động, Giữ Remus liệt, không phải đề cập đến rất bối rối. Ông có vẻ lo lắng, hoảng và hơi đặt tại được xem của mình. Mặc dù tất cả bằng chứng ngược lại, Harry xuất hiện trong sức khỏe hoàn hảo, và trong không có nghĩa là đã làm ông xuất hiện để được tổ chức giam giữ, hoặc theo bất kỳ lời nguyền Imperius. Remus Lupin tâm công khai mình được rất bối rối bởi các sự kiện, và đó là về vấn đề.Remus nhìn xung quanh Shrieking Shack cẩn thận. Không có gì về nó đã thay đổi kể từ đêm ông đã theo sau các Harry, Hermione, Ron và Sirius để phòng này rất, chỉ để khám phá sự thật về Sirius' vô tội. Đêm đó ông đã chứng kiến sự trở lại của một trong nhóm đóng Đan trường bạn ông có chia buồn sự mất mát của một vài năm trước. Đêm đó anh đã học được rằng ông đã coi là người bạn sai đó một kẻ phản bội. Remus cảm thấy một lắc bật ra để ruột của mình khi ông thấy rằng Sirius' paw in vẫn xuất hiện trên đáy bụi, bây giờ được bảo hiểm với một inch của bụi, nhưng vẫn còn in dấu xa hơn phần còn lại của sàn nhà. Trái tim của ông bỏ qua một đánh bại khó chịu như một làn sóng của đau buồn rửa hơn anh ta. Tại sao có Harry đưa anh ta ở đây?"Bạn đã không thay đổi trong việc nhỏ nhất, Remus..." James giải quyết trên với một sigh, làm dịu hơi khi ông nhìn khi các người bạn cũ của ông stared trở lại trong bewilderment mờ nhạt.Nó chỉ có là một vài tuần kể từ khi Harry đã nhìn thấy lần cuối Remus, Remus nghĩ rằng cậu bé là ảo tưởng có thể gây ra. Có lẽ ông đã thoát khỏi những kẻ bắt cóc của mình?"Remus, I 'm not Harry." James nói cuối cùng. "Tôi biết tôi trông giống như Harry, nhưng tôi đảm bảo với bạn, tôi không phải. Harry thực sự, ông hiện đang phục hồi trong nhà của tôi từ một cuộc tấn công tàn bạo của chú của ông. Tôi đã có thể đưa bạn thẳng có, nhưng sau đó tôi nhận ra rằng rất nhiều cần phải được giải thích trước khi tôi thậm chí có thể nghĩ đến việc đưa bạn thông qua những cú sốc của những gì bạn sẽ tìm thấy ở đó. Moony, người bạn cũ của tôi... có nhiều bạn cần phải biết, và tôi sợ rằng tôi không thể loại bỏ lời nguyền đó cho đến khi tôi chắc rằng bạn hiểu, cho những gì tôi là về để nói với bạn sẽ là điều lố bịch nhất có bao giờ graced tai wolfish của bạn..."Một cảm giác áp đảo của nỗi sợ hãi crept trong Remus như ông đã đứng, đông lạnh để tại chỗ. Harry không? Remus nguyền rủa bản thân bên trong đầu. Tất nhiên, mà sẽ làm cho tinh thần. Nó giải thích tại sao Harry này dường như là trong y tế hoàn hảo, lý do tại sao này Harry đã hoảng sợ và nguyền rủa ông khi ông đã phải đối mặt với anh ta. Tuy nhiên, nó đã không giải thích làm thế nào người này biết ông là một người sói, hoặc làm thế nào ông biết tên marauder, Harry sẽ không bao giờ có tiết lộ thông tin đó để một kẻ thù. Hai trong số ba người khác biết của persona của mình đã chết, và sau đó đã có Hermione và Ron. Ron, người được đục lỗ ở nơi Grimmauld, và Hermione người muốn kết hợp với sự biến mất của Harry. Trong tâm trí Remus', chỉ có hai người này thêm kẻ mạo danh có thể, là Hermione, hoặc Peter..."Gần mười lăm năm trước đây, Lily và tôi đã đi vào ẩn-"Lily và tôi?"-Sau khi thông báo rằng chúng tôi đã ở đầu danh sách trúng của Voldemort. Rằng nhiều bạn biết, người bạn cũ của tôi, và từ những gì Harry nói với tôi bây giờ bạn biết rằng chúng tôi chuyển sang canh giữ bí mật ở phút cuối cùng để Peter thay vì Sirius. "Nhưng những gì còn lại một bí ẩn đối với bạn và phần còn lại của thế giới, là những sự kiện diễn ra vào đêm 31 tháng 10, 1981." James thở dài và bị tạm dừng, tìm kiếm một thời gian ngắn tại Remus với một biểu hiện buồn.No, nó không thể... James? Đó là không thể..."Cho phiên bản của bạn của sự kiện, các phiên bản đã nói với bạn bởi cụ Albus Dumbledore, là một falsification hoàn chỉnh. Một trong đó tôi sẽ thừa nhận, lúc đó chúng tôi đồng ý quá - theo giả tạo, tôi có thể thêm. Cho chúng tôi cũng đã nói dối quá khoảng các sự kiện diễn ra đêm đó." James tiếp tục cay đắng.Remus' stare trở thành thậm chí blanker như ông dự tính tuyên bố này."Tôi là nhận thức rõ Remus, đó là cách duy nhất bạn sẽ đến để tin rằng tôi tại thời điểm này rất trong thời gian mà không nhìn thấy hoa huệ và Harry là để xem cho chính mình những sự kiện diễn ra đêm đó." James nói với một sigh lấy đầu của cây đũa phép của mình để đền thờ của mình, "vì vậy, đó là những gì chúng tôi sẽ phải sắp xếp."James đã thu hút đầu của cây đũa phép cẩn thận đi từ ngôi đền của mình, và với nó đến một chuỗi dài các chất màu trắng bạc Remus công nhận như là một bộ nhớ. Nếu điều này thực sự là bộ nhớ 'James, ông sẽ biết nó. James cau mày và đi bộ về hướng Remus, nhẹ nhàng đưa các mối đe dọa bạc cho Remus' temple và bằng cách sử dụng cây đũa phép của mình để prod nó trong. Như sợi chỉ biến mất vào tâm trí Remus' mắt nhảy một bạc phát sáng và sau đó tiếp tục vẫn như những hình ảnh bắt đầu để flash trước khi anh ta."James!" Lily của chát tai tiếng nói đến đôi tai của mình."Lily, Harry đi và đi! Là hắn! Đi! Chạy! Tôi sẽ giữ anh ta giảm giá-"James hét lên trong trả lời điên cuồng như ông vấp từ phòng.Những âm thanh của một cánh cửa bursting mở đạt đôi tai của mình, và một cao-pitched, Khanh khách cười rang qua nhà."Không! Tôi sẽ không để lại cho bạn!" Lily khóc, những hướng tới phòng nơi mà James đã."Lily đi!" James roared từ phía trước của cô, "Stupefy!""Cậu bé ngớ ngẩn. Bạn thực sự nghĩ bạn có thể ngừng tôi?" Một giọng nói thấp khắc nghiệt đến đôi tai của mình khi chính tả chệch hướng một cách dễ dàng. "Tôi không ở đây cho bạn, đó là cậu bé tôi muốn.""Không bao giờ!" James roared nuôi cây đũa phép của mình, nhưng không một cách nhanh chóng đủ."Crucio!" Voldemort roared.James ngã xuống sàn nhà quằn quại trong đau đớn. Voldemort cười, của mình cao pitched, lạnh cười độc ác làm đầy phòng như Lily gào lên. Voldemort quay sang nhìn vào Lily với devilish nhếch mép như ông tra tấn chồng, những người ôm đầu của mình trong kinh dị."Không! Petrificu-"Lily đã bắt đầu."Nằm xuống, cô gái ngu ngốc. Stupefy!" Voldemort cắt ngang qua cô ấy.Lily ducked chỉ trong thời gian, và đúc đôi mắt của cô trên để James người đẻ ngã trên sàn nhà, dazed và nhầm lẫn. Voldemort theo đường ngắm của mình và snorted, nhìn thấy người đàn ông bị suy yếu whimper. Ông khởi động lúc James xương sườn, kết nối và khiến anh phải than van trong đau đớn. Voldemort nhìn Lily và snickered. Lily hoảng sợ và đổ xô đến chân cầu thang, ngăn chặn con đường của mình để Harry của phòng."Không Harry! Không Harry! Xin vui lòng không Harry!"cô khóc tuyệt vọng."Đứng sang một bên, bạn ngớ ngẩn cô gái... đứng sang một bên, bây giờ..." Voldemort nói threateningly khi ông tiếp cận cô ấy.Lily để cho ra một than van của tuyệt vọng và bắn một ngất đối với Dark Lord, người đã bác bỏ nó tình cờ với flick cây đũa phép của ông. Lily gasped và sao lưu một vài bước, ngăn chặn con đường của mình."Không Harry, xin vui lòng không, đưa tôi, giết thần-"Voldemort đã cười một lần nữa, một cười mà tổ chức không có cảm xúc, đối xử tàn ác duy nhất. "Tôi không muốn bạn-""Không Harry, xin vui lòng... có lòng thương xót... có lòng thương xót..." Lily bắn ra động từ đầu tiên mà đến để tâm trí của mình, nhưng cô không cần phải có làm phiền, nó chệch hướng mà không có bất kỳ nỗ lực. Voldemort cười của cô cố gắng yếu ớt để bảo vệ con trai bà, phép thuật của cô đã làm suy yếu từ sợ hãi của mình, cô chồng nằm phía sau họ vẫn còn phục hồi từ lời nguyền dùng, và mục tiêu của ông là chỉ feet. Ông cười rang chát tai và lạnh, và âm thanh của nó một mình ướp lạnh Lily của máu và gây ra cô ấy hét lên trong tuyệt vọng."Không phải là Harry!" Bà kêu gọi với anh ta một lần nữa và một lần nữa, "không phải là Harry! Xin vui lòng - tôi sẽ làm bất cứ điều gì-""Đứng sang một bên-đứng sang một bên, cô gái-" Voldemort đã ra lệnh, tính khí của mình phát triển ngắn. "Tôi không có thời gian cho các trò chơi ngớ ngẩn.""Không-bao giờ! Tôi sẽ không cho phép bạn-""Stupefy!" Voldemort lớn lên cây đũa phép của mình nhanh chóng để ngực của cô.Một máy bay phản lực của ánh sáng màu đỏ tăng vọt từ đầu của cây đũa phép của mình với lực lượng to lớn và tấn công Lily chết trên trong ngực. Một cái nhìn của sốc qua đôi mắt của cô như cô đã được blasted trở lại lên cầu thang một vài feet và hạ cánh với một té nghe cái bịch ngu si đần độn. Một flicker lạnh qua Voldemort mắt khi ông lên các cầu thang, bước trên cơ thể của mình choáng váng mà nằm sprawled trên các bước, và biến mất vào vườn ươm ở phía xa của cuộc đổ bộ. James roused groggily để xem vợ không hoạt động cơ thể và không có dấu hiệu của Voldemort và hoảng sợ. Ông so le với đôi chân của mình, một nửa chạy một nửa stumbling lên cầu thang vài nơi cơ thể của mình đặt lấy khuôn mặt của cô trong tay của mình. "Lily!" Ông hét, nhận được một phản ứng groaning.James trái tim đã nhảy với niềm vui như ông fumbled cho cây đũa phép của mình, Giữ đầu vào ngực của mình trong một ôm hôn yêu thương. "Envervate!" Ông hét lên.Lily tỉnh giấc và ngồi lên groggily, sau đó tất cả cùng một lúc các sự kiện ảm đạm vào cô ấy. "Ở đâu là ông?" cô hét lên, "Ở đâu là ông?"Ông tranh giành để chân của cô đẩy James đi, chỉ để có anh ta lấy bàn tay của cô. "Tàng hình sự quyến rũ, bây giờ." ông nặng.Lily tuân lệnh và họ cả bầu trời trên mỗi khác, sau đó tràn lên cầu thang. Cũng giống như họ đã đạt một phần mở cửa của các vườn ươm họ thấy các con số tối của Chúa tể Voldemort nâng cao cây đũa phép của mình và nói lời nguyền họ đã rất cố gắng để ngăn chặn. Cũng giống như Lily mở miệng của mình để la hét một cái gì đó đã đi sai lầm khủng khiếp-phòng phát nổ với một đèn flash của ánh sáng màu xanh lá cây và James và Lily đã ném b
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Phải. "James nói khi nhịp độ lên xuống các tầng của tóm tắt cũ lán lại," Phải ... "
Dựa vào một bức tường tồi tàn Remus Lupin đứng, bất động, nhìn chằm chằm vào Harry trước mặt anh. Nó đã có tất cả xảy ra quá nhanh ông hoàn toàn không biết gì bị tấn công bởi những cậu bé mà anh coi là một người cháu trân trọng nhất. Chỉ khi ông inches từ mặt đất và bị bắt bởi những cậu bé mà anh đã nhận ra những gì đã xảy ra. Harry đã quăng một cơ thể bind lời nguyền đầy đủ về ông, và sau đó tiến hành xin lỗi như ông apparated đi với anh ta trong tow. Một số đại lý bí mật của Lệnh ông được chuyển ra được, bị bắt cóc bởi một đứa trẻ 15 tuổi. Ông đã xấu hổ khi nghĩ đến những gì Shacklebolt và Tonks sẽ nói khi họ nhận ra anh đã mất tích. "Vâng, điều này là ..." James bắt đầu chạy tay ​​qua mái tóc của mình trong thất vọng. "Khi bạn muốn khám phá ... mà tôi cũng ..." Điều lạ lùng nhất để Remus, là cách thức mà Harry đã hành động. Ngay sau khi họ đã đến nơi Remus được công nhận là các lán thét lên, ông đã bắt đầu đi đi lại lại trong phòng và nguyền rủa mình dưới hơi thở của mình. Ông đã dự kiến sẽ được phát hành ngay lập tức khi đến một nơi riêng tư. Trước sự ngạc nhiên của mình, Harry đã không đảo ngược lời nguyền, nhưng để nó hoạt động, giữ Remus bị tê liệt, không đề cập đến rất bối rối. Anh ta có vẻ lo lắng, hoảng hốt, và hơi đưa ra tại đang được nhìn thấy bởi chính mình. Mặc dù tất cả các bằng chứng ngược lại, Harry xuất hiện tại sức khỏe hoàn hảo, và không có phương tiện, ông đã xuất hiện để được giam giữ, hoặc theo bất kỳ lời nguyền Imperius. Tâm Remus Lupin của xưng mình là rất bối rối bởi những sự kiện, và đó là về vấn đề này. Remus nhìn quanh Lều Hét cẩn thận. Không có gì về nó đã thay đổi kể từ cái đêm mà ông đã theo Harry, Hermione, Ron và Sirius để căn phòng này, chỉ để khám phá sự thật về Sirius vô tội. Đêm đó ông đã chứng kiến sự trở lại của một trong những nhóm đan gần những người bạn học, ông đã khóc mất vài năm trước. Đêm đó ông biết được rằng ông đã giả định rằng bạn sai một kẻ phản bội. Remus cảm thấy choáng váng đến ruột mình khi nhìn thấy rằng các bản in Paw Sirius 'vẫn xăm trên sàn bụi bặm, bây giờ bao phủ với một inch bụi, nhưng vẫn in sâu xa hơn so với phần còn lại của sàn. Trái tim anh đã bỏ qua một nhịp khó chịu như một làn sóng đau buồn tràn qua anh ta. Tại sao có Harry đưa anh ta ở đây? "Bạn đã không thay đổi dù chỉ một chút, Remus ..." James giải quyết trên với một tiếng thở dài, dịu nhẹ khi nhìn lại người bạn cũ của ông đã nhìn lại trong sự hoang mang mờ nhạt. Nó chỉ mới được một vài tuần kể từ khi Harry đã nhìn thấy lần cuối Remus, gây Remus để nghĩ cậu bé đã có thể là ảo tưởng. Có lẽ ông đã trốn thoát kẻ thù của mình? "Remus, Tôi không phải là Harry." James nói cuối cùng. "Tôi biết tôi trông giống như Harry, nhưng tôi đảm bảo với bạn, tôi không. Các thực Harry, ông hiện đang hồi phục tại nhà tôi từ một cuộc tấn công tàn bạo của Bác của mình. Tôi sẽ đưa bạn thẳng có, nhưng sau đó tôi nhận ra rằng một rất nhiều cần phải được giải thích trước khi tôi thậm chí có thể nghĩ đến việc đưa bạn qua các cú sốc về những gì bạn sẽ tìm thấy ở đó. Moony, người bạn cũ của tôi ... có nhiêu là bạn cần phải biết, và tôi sợ tôi không thể loại bỏ lời nguyền cho đến khi tôi chắc chắn bạn hiểu, cho những gì tôi về để cho bạn sẽ là điều phi lý nhất mà bạn đã từng xăm tai như chó sói của bạn ... " Một cảm giác quá sợ hãi len lỏi qua Remus khi đứng, đông lạnh để ngay tại chỗ. Không Harry? Remus rủa thầm trong đầu. Dĩ nhiên điều đó sẽ làm cho tinh thần. Nó giải thích tại sao Harry này xuất hiện để có sức khỏe hoàn hảo, tại sao Harry này đã hoảng sợ và bị nguyền rủa anh khi anh đã phải đối mặt với anh ấy. Tuy nhiên, nó đã không giải thích như thế nào người này biết rằng ông là một người sói, hoặc làm thế nào anh biết tên Marauder của mình, Harry sẽ không bao giờ tiết lộ thông tin rằng với một kẻ thù. Hai trong số ba người khác biết về tính cách của mình đã chết, và sau đó là Hermione và Ron. Ron, người đang ẩn náu trong Grimmauld Place, và Hermione, người bị truy nã liên quan đến sự biến mất của Harry. Trong tâm trí của Remus, hai người chỉ có kẻ mạo danh này có thể được, là Hermione, hay Peter ... "Gần Mười lăm năm trước, Lily và tôi đã đi vào hiding-" Lily và tôi? "-Sau khi được thông báo rằng chúng tôi đã có mặt tại đầu danh sách hit của Voldemort. Đó nhiêu bạn biết, người bạn cũ của tôi, và từ những gì Harry nói với tôi những gì bạn biết rằng chúng tôi chuyển sang giữ bí mật đến phút cuối cùng để Peter thay vì Sirius. Nhưng những gì vẫn còn là một bí ẩn đối với bạn và phần còn lại của thế giới, là những sự kiện diễn ra vào đêm 31 tháng 10, 1981. " James thở dài và dừng lại, một thời gian ngắn tại Remus với một biểu hiện buồn. không- Nó không thể được ... James? Đó là không thể ... "Đối với các phiên bản của các sự kiện, các phiên bản đã được nói với bạn của Albus Dumbledore, là một sự giả mạo hoàn toàn Một là tôi sẽ thừa nhận, đồng thời chúng tôi đồng ý too- giả tạo., tôi có thể thêm vào. Đối với chúng ta cũng được nói dối quá về những biến cố đã xảy ra đêm đó. " James tiếp tục cay đắng. stare Remus 'trở thành thậm chí lạo như ông dự tính tuyên bố này. "Tôi biết rõ Remus, đó là cách duy nhất bạn sẽ đến để tin tôi tại thời điểm này rất kịp thời mà không nhìn thấy Lily và Harry là để xem cho chính mình sự kiện diễn ra trong đêm đó. " James nói với một tiếng thở dài lấy đầu cây đũa phép của mình để đền thờ của ông, "Vì vậy, đó là những gì chúng tôi có trách nhiệm bố trí." James đã thu hút đầu cây đũa phép một cách cẩn thận đi từ đền thờ của mình, và cùng với nó đến một chuỗi dài của chất bạc mà Remus công nhận là một bộ nhớ. Nếu đây là thực sự nhớ James ', ông sẽ biết điều đó. James cau mày và bước về phía Remus, nhẹ nhàng đưa các mối đe dọa bạc để Remus 'đền thờ và sử dụng cây đũa phép của mình để thúc nó trong. Như thread biến mất vào Remus' tâm mắt lóe lên một màu bạc sáng và sau đó đã đi vẫn là những hình ảnh bắt đầu để đèn flash trước khi anh ta. "James!" Giọng nói chói tai của Lily đã đến tai anh. "Lily, Take Harry và đi! Đó là anh ta! Go! Chạy đi! Tôi sẽ giữ anh off-" James hét lên trong bài trả lời điên cuồng như hắn loạng choạng ra khỏi phòng. Những âm thanh của một cửa bursting mở đến tai của mình, và the thé, tiếng cười vang lên cackling qua ngôi nhà. "Không! Tôi sẽ không để lại cho bạn!" Lily đã khóc, sấm về phía căn phòng nơi James đã. "Lily đi!" James gầm lên từ phía trước của cô, "làm ngây dại!" "cậu bé Silly. Bạn có thực sự nghĩ rằng bạn có thể dừng lại cho tôi?" Một giọng nói khắc nghiệt thấp đến tai của mình như là thần chú đã chệch hướng một cách dễ dàng. "Tôi không ở đây cho bạn, đó là cậu bé tôi muốn." "Không bao giờ!" James gầm giơ đũa của mình, nhưng không đủ nhanh. "Crucio!" Voldemort gầm lên. James nát quằn quại trong đau đớn sàn. Voldemort cười, dốc, tiếng cười lạnh tàn nhẫn cao của mình làm đầy căn phòng như Lily hét lên. Voldemort quay lại nhìn Lily với một nụ cười quỷ quái như anh bị tra tấn chồng cô, người đã giữ chặt lấy đầu của mình trong nỗi kinh hoàng. "Không Petrificu -!" Lily đã bắt đầu. "Nằm xuống, cô gái ngu ngốc làm ngây dại.!" Voldemort cắt ngang qua cô. Lily cúi chỉ trong thời gian, và cast mắt của cô sang James ai lay nhàu nát trên sàn nhà, bàng hoàng và bối rối. Voldemort theo đường nhìn cô và khịt mũi, nhìn thấy những người đàn ông rên yếu đi. Ông đá ra tại James xương sườn, kết nối và khiến anh phải than thở trong đau đớn. Voldemort nhìn lên Lily và cười khúc khích. Lily hoảng sợ và vội vã đến chân cầu thang, ngăn chặn con đường của mình để phòng Harry. "Harry Không! Không Harry! Xin vui lòng không Harry!" cô đã khóc trong tuyệt vọng. "Đứng sang một bên, bạn cô gái ngớ ngẩn ... đứng sang một bên, bây giờ ..." Voldemort nói đe doạ khi anh đến gần cô. Lily thốt ra một tiếng than khóc của sự tuyệt vọng và bắn một stunner về phía Dark Lord, người lại cho rằng nó tình cờ với flick của cây đũa phép của mình. Lily thở hổn hển và sao lưu một vài bước, ngăn chặn con đường của mình. "Không phải Harry, xin vui lòng không, tôi đi, giết tôi instead-" Voldemort đã cười một lần nữa, một nụ cười mà tổ chức không có cảm xúc, chỉ tàn ác. "Tôi không muốn anh-" "Không phải Harry, xin vui lòng ... thương xót ... thương xót ..." Lily đã bắn xui đầu tiên tôi nghĩ đến cô ấy, nhưng cô ấy đã không cần phải bận tâm, đó là chệch hướng mà không cần bất kỳ nỗ lực. Voldemort cười vào những nỗ lực yếu ớt của mình để bảo vệ con trai mình, phép thuật của mình đã suy yếu từ sự sợ hãi của cô, chồng cô nằm phía sau họ vẫn đang phục hồi từ lời nguyền Cruciatus, và mục tiêu của anh là chân đi. Tiếng cười của anh reo chói tai và lạnh, và âm thanh của nó một mình lạnh máu của Lily và khiến cô phải hét lên trong tuyệt vọng. "Không Harry!" Cô nài nỉ một lần nữa và một lần nữa, "Không Harry Hãy - Tôi sẽ làm anything-" "Đứng sang một bên - đứng sang một bên, girl-" Voldemort đã ra lệnh, bình tĩnh đối ngắn. "Tôi không có thời gian cho những trò chơi ngớ ngẩn." "Không bao giờ tôi sẽ không cho phép bạn -!" "! tê mê" Voldemort giơ cây đũa phép của mình nhanh chóng vào ngực cô. Một tia sáng đỏ tăng vọt từ đầu cây đũa phép của mình với lực lượng to lớn và đánh Lily chết trên ngực. Một cái nhìn sốc qua đôi mắt của cô, cô đã thổi lại lên cầu thang vài mét và hạ cánh với một tiếng ngu si đần độn. Một nhấp nháy lạnh đi qua mắt của Voldemort như ông lên cầu thang, bước trên cơ thể choáng váng của cô mà lay nằm dài trên bước, và biến mất vào vườn ươm ở phía xa của hạ cánh. James đánh thức groggily để xem thân thể yếu ớt của vợ và không có dấu hiệu của Voldemort và hoảng hốt. Ông loạng choạng đứng của mình, một nửa chạy nửa ngại lên vài bậc thang đến nơi lay cơ thể cô mất mặt cô trong tay anh. "Lily!" Ông hét lên, nhận được một phản ứng rên rỉ. James tim nhảy với niềm vui như anh mò mẫm tìm cây đũa phép của mình, ôm đầu cô vào ngực của mình trong một vòng tay âu yếm. "Envervate!" Ông hét lên. Lily thức dậy và ngồi lên groggily, sau đó tất cả cùng một lúc các sự kiện chợt nhận ra cô. "Anh ta đâu?" cô hét lên, "Anh ta đâu?" Ông ra sức chân cô đẩy James đi, chỉ để có anh ta lấy tay ​​cô. "Bùa tàng hình, bây giờ." ông nghiêm trang nói. Lily vâng lệnh và cả hai đều đúc những vẻ đẹp về nhau, sau đó xé lên cầu thang. Chỉ khi họ đến cửa có thiết kế mở của Nursery họ đã nhìn thấy bóng tối của Voldemort nâng đũa và nói câu thần chú họ đã rất tuyệt vọng cố gắng để ngăn chặn. Cũng như Lily mở miệng hét lên một cái gì đó đã đi sai lầm khủng khiếp - Phòng nổ tung với một đèn flash của ánh sáng màu xanh lá cây và James và Lily đã bị ném b

























































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: