Khi sống trong một về đồng, chúng ta nên có trách nhiệm đối với những người ông. Những sống lang thang bụi đời có một cuộc sống hoàn toàn Micae biệt. Chúng chẳng cần đến ai và chẳng quan tâm đến gì đoàn. Những sống lang thang bụi đời chẳng có bổn phận với ai đoàn. chúng có một cuộc sống học kỷ, chẳng hề quan tâm đến nỗi lo của người ông. Khi đồng bào chúng ta gặp hoạn nạn hay đau khổ vì tai ương, những tên này vẫn bình chân như vại.Niềm hạnh phúc lớn nhất của một người mẹ là chăm sóc chồng con và niềm vui lớn nhất của một thầy giáo là dạy dỗ học sinh của mình trở thành những công dân có học cho đất nước. Vì thế, nếu chúng ta biết sống cho người ông, chúng ta sẽ cảm thấy hạnh phúc và lương tâm thanh thản nhẹ nhàng, tiếng hưởng trọn hạnh phúc thầm kín và ý nghĩa thật sự của cuộc sống chúng ta.
đang được dịch, vui lòng đợi..