Because of Mencken's reputation as a satirist, we might be tempted to  dịch - Because of Mencken's reputation as a satirist, we might be tempted to  Việt làm thế nào để nói

Because of Mencken's reputation as

Because of Mencken's reputation as a satirist, we might be tempted to dismiss this passage as a bit of hyperbolic sarcasm. His article, however, goes on to trace the template for our own educational system back to the now vanished, though never to be forgotten, military state of Prussia. And although he was certainly aware of the irony that we had recently been at war with Germany, the heir to Prussian thought and culture, Mencken was being perfectly serious here. Our educational system really is Prussian in origin, and that really is cause for concern.

The odd fact of a Prussian provenance for our schools pops up again and again once you know to look for it. William James alluded to it many times at the turn of the century. Orestes Brownson, the hero of Christopher Lasch's 1991 book, The True and Only Heaven, was publicly denouncing the Prussianization of American schools back in the 1840s. Horace Mann's "Seventh Annual Report" to the Massachusetts State Board of Education in 1843 is essentially a paean to the land of Frederick the Great and a call for its schooling to be brought here. That Prussian culture loomed large in America is hardly surprising, given our early association with that utopian state. A Prussian served as Washington's aide during the Revolutionary War, and so many German- speaking people had settled here by 1795 that Congress considered publishing a German-language edition of the federal laws. But what shocks is that we should so eagerly have adopted one of the very worst aspects of Prussian culture: an educational system deliberately designed to produce mediocre intellects, to hamstring the inner life, to deny students appreciable leadership skills, and to ensure docile and incomplete citizens - all in order to render the populace "manageable."



It was from James Bryant Conant - president of Harvard for twenty years, WWI poison-gas specialist, WWII executive on the atomic-bomb project, high commissioner of the American zone in Germany after WWII, and truly one of the most influential figures of the twentieth century - that I first got wind of the real purposes of American schooling. Without Conant, we would probably not have the same style and degree of standardized testing that we enjoy today, nor would we be blessed with gargantuan high schools that warehouse 2,000 to 4,000 students at a time, like the famous Columbine High in Littleton, Colorado. Shortly after I retired from teaching I picked up Conant's 1959 book-length essay, The Child the Parent and the State, and was more than a little intrigued to see him mention in passing that the modern schools we attend were the result of a "revolution" engineered between 1905 and 1930. A revolution? He declines to elaborate, but he does direct the curious and the uninformed to Alexander Inglis's 1918 book, Principles of Secondary Education, in which "one saw this revolution through the eyes of a revolutionary."

Inglis, for whom a lecture in education at Harvard is named, makes it perfectly clear that compulsory schooling on this continent was intended to be just what it had been for Prussia in the 1820s: a fifth column into the burgeoning democratic movement that threatened to give the peasants and the proletarians a voice at the bargaining table. Modern, industrialized, compulsory schooling was to make a sort of surgical incision into the prospective unity of these underclasses. Divide children by subject, by age-grading, by constant rankings on tests, and by many other more subtle means, and it was unlikely that the ignorant mass of mankind, separated in childhood, would ever reintegrate into a dangerous whole.

Inglis breaks down the purpose - the actual purpose - of modem schooling into six basic functions, any one of which is enough to curl the hair of those innocent enough to believe the three traditional goals listed earlier:

1) The adjustive or adaptive function. Schools are to establish fixed habits of reaction to authority. This, of course, precludes critical judgment completely. It also pretty much destroys the idea that useful or interesting material should be taught, because you can't test for reflexive obedience until you know whether you can make kids learn, and do, foolish and boring things.

2) The integrating function. This might well be called "the conformity function," because its intention is to make children as alike as possible. People who conform are predictable, and this is of great use to those who wish to harness and manipulate a large labor force.

3) The diagnostic and directive function. School is meant to determine each student's proper social role. This is done by logging evidence mathematically and anecdotally on cumulative records. As in "your permanent record." Yes, you do have one.

4) The differentiating function. Once their social role has been "diagnosed," children are to be sorted by role and trained only so far as their destination in the social machine merits - and not one step further. So mu
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Because of Mencken's reputation as a satirist, we might be tempted to dismiss this passage as a bit of hyperbolic sarcasm. His article, however, goes on to trace the template for our own educational system back to the now vanished, though never to be forgotten, military state of Prussia. And although he was certainly aware of the irony that we had recently been at war with Germany, the heir to Prussian thought and culture, Mencken was being perfectly serious here. Our educational system really is Prussian in origin, and that really is cause for concern.The odd fact of a Prussian provenance for our schools pops up again and again once you know to look for it. William James alluded to it many times at the turn of the century. Orestes Brownson, the hero of Christopher Lasch's 1991 book, The True and Only Heaven, was publicly denouncing the Prussianization of American schools back in the 1840s. Horace Mann's "Seventh Annual Report" to the Massachusetts State Board of Education in 1843 is essentially a paean to the land of Frederick the Great and a call for its schooling to be brought here. That Prussian culture loomed large in America is hardly surprising, given our early association with that utopian state. A Prussian served as Washington's aide during the Revolutionary War, and so many German- speaking people had settled here by 1795 that Congress considered publishing a German-language edition of the federal laws. But what shocks is that we should so eagerly have adopted one of the very worst aspects of Prussian culture: an educational system deliberately designed to produce mediocre intellects, to hamstring the inner life, to deny students appreciable leadership skills, and to ensure docile and incomplete citizens - all in order to render the populace "manageable." It was from James Bryant Conant - president of Harvard for twenty years, WWI poison-gas specialist, WWII executive on the atomic-bomb project, high commissioner of the American zone in Germany after WWII, and truly one of the most influential figures of the twentieth century - that I first got wind of the real purposes of American schooling. Without Conant, we would probably not have the same style and degree of standardized testing that we enjoy today, nor would we be blessed with gargantuan high schools that warehouse 2,000 to 4,000 students at a time, like the famous Columbine High in Littleton, Colorado. Shortly after I retired from teaching I picked up Conant's 1959 book-length essay, The Child the Parent and the State, and was more than a little intrigued to see him mention in passing that the modern schools we attend were the result of a "revolution" engineered between 1905 and 1930. A revolution? He declines to elaborate, but he does direct the curious and the uninformed to Alexander Inglis's 1918 book, Principles of Secondary Education, in which "one saw this revolution through the eyes of a revolutionary."Inglis, for whom a lecture in education at Harvard is named, makes it perfectly clear that compulsory schooling on this continent was intended to be just what it had been for Prussia in the 1820s: a fifth column into the burgeoning democratic movement that threatened to give the peasants and the proletarians a voice at the bargaining table. Modern, industrialized, compulsory schooling was to make a sort of surgical incision into the prospective unity of these underclasses. Divide children by subject, by age-grading, by constant rankings on tests, and by many other more subtle means, and it was unlikely that the ignorant mass of mankind, separated in childhood, would ever reintegrate into a dangerous whole.Inglis breaks down the purpose - the actual purpose - of modem schooling into six basic functions, any one of which is enough to curl the hair of those innocent enough to believe the three traditional goals listed earlier:1) The adjustive or adaptive function. Schools are to establish fixed habits of reaction to authority. This, of course, precludes critical judgment completely. It also pretty much destroys the idea that useful or interesting material should be taught, because you can't test for reflexive obedience until you know whether you can make kids learn, and do, foolish and boring things.2) The integrating function. This might well be called "the conformity function," because its intention is to make children as alike as possible. People who conform are predictable, and this is of great use to those who wish to harness and manipulate a large labor force.3) The diagnostic and directive function. School is meant to determine each student's proper social role. This is done by logging evidence mathematically and anecdotally on cumulative records. As in "your permanent record." Yes, you do have one.4) The differentiating function. Once their social role has been "diagnosed," children are to be sorted by role and trained only so far as their destination in the social machine merits - and not one step further. So mu
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Bởi vì danh tiếng Mencken như một trào phúng, chúng ta có thể bị cám dỗ để bỏ đoạn này như một chút mỉa mai hyperbol. Bài viết của ông, tuy nhiên, tiếp tục theo dõi các mẫu cho hệ thống giáo dục của chúng ta trở lại bây giờ biến mất, mặc dù không bao giờ bị lãng quên, nhà nước quân sự của nước Phổ. Và mặc dù ông đã chắc chắn nhận thức được sự trớ trêu mà gần đây chúng tôi đã có chiến tranh với Đức, người kế thừa tư tưởng Phổ và văn hóa, Mencken được là hoàn toàn nghiêm trọng tại đây. Hệ thống giáo dục của chúng tôi thực sự là Phổ trong xứ, và đó thực sự là đáng quan tâm. Thực tế kỳ lạ của một gốc Phổ cho các trường học của chúng tôi bật lên một lần nữa và một lần nữa khi bạn biết để tìm nó. William James ám chỉ nó nhiều lần vào thời điểm chuyển giao thế kỷ. Orestes Brownson, người anh hùng của cuốn sách năm 1991 Christopher Lasch, The True và Chỉ Trời, đã được công khai tố cáo Prussianization trường Mỹ trở lại trong năm 1840. "Báo cáo thường niên lần thứ VII" Horace Mann cho Ban Nhà nước Massachusetts Giáo dục năm 1843 về cơ bản là một khải hoàn ca, là đất của Frederick Đại đế và một cuộc gọi cho việc học của nó sẽ được mang tới đây. Đó là văn hóa Phổ lờ mờ hiện lớn tại Mỹ là hầu như không đáng ngạc nhiên, hiệp hội đầu của chúng tôi với nhà nước không tưởng. Một Phổ từng là trợ lý của Washington trong cuộc chiến tranh cách mạng, và rất nhiều người nói tiếng đã định cư ở đây bởi 1795 mà Quốc hội xem xét việc xuất bản một ấn bản tiếng Đức của các luật liên bang. Nhưng điều gây sốc là chúng ta nên quá háo hức đã thông qua một trong những khía cạnh rất tồi tệ nhất của nền văn hóa Phổ: một hệ thống giáo dục cố tình thiết kế để tạo ra trí tuệ tầm thường, để gân kheo đời sống nội tâm, để từ chối sinh viên các kỹ năng lãnh đạo đáng kể, và để đảm bảo ngoan ngoãn và không đầy đủ công dân - tất cả để làm cho dân chúng "quản lý được." Đó là từ James Bryant Conant - chủ tịch của Đại học Harvard cho hai mươi năm, WWI chuyên gia độc khí, hành WWII về dự án bom nguyên tử, cao ủy của khu vực Mỹ ở Đức sau thế chiến thứ hai, và thực sự là một trong những nhân vật có ảnh hưởng nhất của thế kỷ XX - mà tôi lần đầu tiên có gió trong những mục đích thực sự của học Mỹ. Nếu không có Conant, chúng ta có lẽ sẽ không có cùng một phong cách và mức độ kiểm tra tiêu chuẩn mà chúng ta được hưởng ngày hôm nay, chúng ta cũng không sẽ được ban phước với các trường cao khổng lồ mà kho 2.000 đến 4.000 sinh viên tại một thời điểm, giống như Columbine cao nổi tiếng ở Littleton, Colorado. Ngay sau khi tôi nghỉ việc tôi nhặt tiểu luận năm 1959 cuốn sách dài Conant, The Child của phụ huynh và Nhà nước, và đã được hơn một chút tò mò để xem anh ta đề cập đến trong qua rằng các trường học hiện đại, chúng tôi tham dự là kết quả của một cuộc cách mạng " "thiết kế giữa năm 1905 và 1930. Một cuộc cách mạng? Ông từ chối tiết, nhưng ông chỉ đạo tò mò và không hiểu rõ cuốn sách năm 1918 Alexander Inglis của Nguyên tắc trong giáo dục trung học, trong đó "ai thấy cuộc cách mạng này thông qua con mắt của một nhà cách mạng." Inglis, mà đối với họ một bài giảng về giáo dục tại Đại học Harvard được đặt tên, làm cho nó hoàn toàn rõ ràng rằng học bắt buộc trên lục địa này được dự định là chỉ là những gì nó đã cho Phổ trong những năm 1820: một cột thứ năm vào phong trào dân chủ đang phát triển và có nguy cơ để cung cấp cho nông dân và vô sản một giọng nói tại mặc cả bàn. Hiện đại, công nghiệp hoá, học bắt buộc là làm cho một loại đường rạch phẫu thuật vào sự hiệp nhất tiềm năng của những underclasses. Chia trẻ em theo chủ đề, theo độ tuổi, phân loại, bởi bảng xếp hạng liên tục trên các bài kiểm tra, và bằng nhiều phương tiện tinh tế hơn khác, và nó không chắc rằng khối lượng thiếu hiểu biết của nhân loại, tách ra trong thời thơ ấu, bao giờ sẽ tái hòa nhập thành một tổng thể nguy hiểm. Inglis bị phá vỡ mục đích - mục đích thực tế - modem học thành sáu chức năng cơ bản, bất kỳ một trong số đó là đủ để uốn tóc của những người đủ ngây thơ để tin rằng ba mục tiêu truyền thống được liệt kê trước đó: 1) các adjustive hoặc chức năng thích ứng. Trường được thành lập các thói quen cố định của phản ứng đối với chính quyền. Điều này, tất nhiên, ngăn cản án quan trọng hoàn toàn. Nó cũng có khá nhiều phá hủy ý tưởng rằng tài liệu hữu ích hoặc thú vị cần được giảng dạy, bởi vì bạn không thể kiểm tra sự tuân phục phản cho đến khi bạn biết liệu bạn có thể làm cho trẻ em học và làm, những điều ngu ngốc và nhàm chán. 2) Các chức năng tích hợp. Điều này cũng có thể được gọi là "các chức năng phù hợp," vì ý định của nó là làm cho trẻ em như nhau càng tốt. Những người phù hợp có thể dự đoán, và điều này là sử dụng rất lớn đối với những người muốn khai thác và vận dụng một lực lượng lao động lớn. 3) Chức năng chẩn đoán và chỉ thị. Trường là có nghĩa là để xác định vai trò xã hội thích nghi của mỗi học sinh. Điều này được thực hiện bằng cách đăng nhập bằng chứng toán học và giai thoại về hồ sơ tích lũy. Như trong "hồ sơ thường trực của bạn." Có, bạn có. 4) Các chức năng khác biệt. Khi vai trò xã hội của họ đã được "chẩn đoán", trẻ em phải được sắp xếp theo vai trò và đào tạo chỉ cho đến nay là điểm đến của họ trong công máy xã hội - và không phải thêm một bước nữa. Vì vậy, mu

















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: