The cape in bullfighting was the original means of defense against the dịch - The cape in bullfighting was the original means of defense against the Việt làm thế nào để nói

The cape in bullfighting was the or

The cape in bullfighting was the original means of defense against the danger of the animal. Later, when the fiesta became formalized, its uses were to run the bull when he first came out, to take the bull away from the fallen picador and to place him before the next picador who was to receive his charge, to place him in position for the banderillas, to place him in position for the matador, and to distract his attention when any bullfighter had gotten himself into a compromising position. The whole aim and culmination of the bullfight was the final sword thrust, the moment of truth, and the cape was in principle only an adjunct used to run the bull and help towards preparing that moment.
In modern bullfighting the cape has become increasingly important and its use increasingly dangerous and the original moment of truth, or of reality, the killing, has become a very tricky business indeed. The matadors take turns in being responsible for taking the bull away from the picador and his mount and protecting the man and the horse after the bull's charge. This act of taking the bull out into the ring away from the man and horse and then, supposedly, placing him in position to charge the next picador is called the quite or removing. The matadors stand in line on the left of the horse and rider and the one who takes the bull out and away from the fallen man and horse goes to the rear of the line when he comes back from making the quite. The quite, pronounced key-tay, from being merely an act of protection for the picador, performed as quickly, as valiantly and as gracefully as possible has now become an obligation on the matador performing it after he has taken the bull out to pass the bull with the cape in whatever style he elects, but usually in veronicas, at least four times as closely, as quietly and as dangerously as he is able. A bullfighter is now judged, and paid, much more on the basis of his ability to pass the bull quietly, slowly and closely with the cape than on his ability as a swordsman. The increasing importance and demand for the style of cape work and work with the muleta, that was invented, or perfected, by Juan Belmonte; the expectation and demand that each matador pass the bull, giving a complete performance with the cape, in the quites; and the pardoning of deficiency in killing of a matador who is an artist with the cape and muleta, are the main changes in modern bullfighting.
The present quite, as a matter of fact, has become almost as much a moment of truth as the killing ever was. The danger is so real, so controlled and selected by the man, and so apparent, and the slightest tricking or simulating of danger shows so clearly, that the modern quites in which the matadors rival with each other in invention and in seeing with what purity of line, how slowly, and how closely they can make the horns of the bull pass their waists, keeping him dominated and slowing the speed of his rush with the sweep of the cape controlled by their wrists; the whole hot bulk of the bull passing the man who looks down calmly where the horns almost touch, and sometimes do touch, his thighs while the bull's shoulders touch his chest, with no move of defense against the animal and no means of defense against the death that goes by in the horns except the slow movement of his arms and his judgment of distance; these passes are finer than any cape work of the past and as emotional as anything can be. It is to have an animal that they can do this with, increasing the closeness of the horns until they actually touch the man, that the bullfighters pray for a straight-charging bull, and it is the modern cape work, supremely beautiful, supremely dangerous and supremely arrogant, that has kept bullfighting popular and increasingly prosperous through a period when all was decadence and the cape the only real moment of truth. Matadors torear with the cape now as never before, the good ones have taken Belmonte's invention of working close in the bull's territory, keeping the cape low, and using only the arms and made it even better than Belmonte did, better than Belmonte if they have a bull that suits them. There has been no decadence in bullfighting in the use of the cape. There has been not a renaissance, but a constant, steady and complete improvement.
I will not describe the different ways of using the cape, the gaonera, the mariposa, the farol, or the older ways, the cambios de rodillas, the galleos, the serpentinas in the detail I have described the veronica because a description in words cannot enable you to identify them before you have seen them as a photograph can. Instantaneous photography has been brought to such a point that it is silly to try and describe something that can be conveyed instantly, as well as studied, in a picture. But the veronica is the touchstone of all cape work. It is where you can have the utmost in danger, beauty, and purity of line. It is in the veronica that the bull passes the man completely and, in bullfighting, the greatest merit is in those manoeuvres where the bull passes the man in his charge. Nearly all other passes with the cape are picturesque variations of the same principle or else are more or less tricks. The one exception to this is the quite of the mariposa, or the butterfly, invented by Marcial Lalanda. This, the photograph shows clearly what it is, partakes more of the principal of the muleta than of the cape. Its merit is when it is done slowly and when the folds of the cape that correspond to the butterfly wings swing back from the bull, moved suavely rather than snatched away, while the man shifts backward from side to side. When it is done properly each backward swing of the wings of the cape is like a pase natural with the muleta and is as dangerous. I have seen no one but Marcial Lalanda do it well. The imitators, especially the steel-sinewed, leg-jittering, eagle-nosed Vicente Barrera of Valencia, do the mariposa as though they snatched the cape from under the bull's nose by electricity. There is a good reason why they do not do it slowly. If you do it slowly there is danger of death.
Originally quites were made, preferably, by the use of largas. In these the cape was fully extended and one end offered to the bull who was drawn away following the extended cape and then turned on himself to fix him in place by a movement made by the matador who would swing the cape over his shoulder and walk away. These could be executed with great elegance. Many variations were possible. Largas could be done while the man knelt and the cape could be so swung that it would wind in the air like a snake making the so-called serpentinas and other fantasies that Rafael El Gallo did so well. But in all largas the principle was that the bull followed the loose length of the cape and was finally turned on himself and fixed by a movement of the cape's end imparted to it by the man who held the opposite extremity. Their advantage was that they turned the bull less brusquely than the two-handed passes with the cape and so kept the animal in better condition to attack during the final act.
The amount of cape work that is now done with the bull by the matadors alone is, of course, very destructive to him. If the object of the fight had remained, as it was originally, simply to put the bull in the best condition for the killing, the amount that the matadors use the cape, using both hands, would be indefensible. But as bullfighting has progressed or decayed so that the killing is now only a third of the fight rather than the whole end and the cape work and the muleta work a large two-thirds the type of bullfighter has changed. Rarely, extremely rarely, do you get a matador who is both a great killer and a great artist with either cape or muleta. As rarely as you would get a great boxer who was also a first-rate painter. To be an artist with the cape, to use it as well as it can be used, takes an aesthetic sense that can only be a handicap to a great killer. A great killer must love to kill. He must have extraordinary courage and ability to perform two distinctly different acts with two hands at the same time, much more difficult than patting your head with one hand and rubbing your stomach with the other, he must have a primitive and all-controlling sense of honor, for there are many ways to trick the killing of bulls without going straight in on them; but above all he must love to kill. To most of the bullfighters who are artists, starting with Rafael El Gallo and going on down through Chicuelo the necessity to kill seems almost regrettable. They are not matadors but toreros, highly developed, sensitive manipulators of cape and muleta. They do not like to kill, they are afraid to kill and ninety times out of a hundred they kill badly. Bullfighting has gained greatly by the art they have brought to it and one of the great artists, Juan Belmonte, learned to kill well enough. Although he was never a great killer, he had enough of the natural killer in him to develop it and such a great pride in doing everything perfectly that he finally became acceptable and secure as a killer after being deficient for a long time. But there was always a wolf look about Belmonte and there is nothing of the wolf in any of the other aestheticians that have developed since his time, and since they cannot kill honestly, since they would be driven out of bullfighting if they had to kill bulls as they should be killed, the public has taken to expecting and wanting the maximum they can give with the cape and the muleta, regardless of its final fitting of the bull for killing, and the structure of bullfighting has been changed accordingly.

Madame, does all this writing of the bullfights bore you?
Old lady: No, sir, I cannot say it does, but I can only read so much of it at one time.
I understand. A technical explanation is hard reading. It is like the simple directions which accompany any mechanical toy and which are incompr
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Cape ở bullfighting là ban đầu phương tiện bảo vệ chống lại sự nguy hiểm của động vật. Sau đó, khi các fiesta đã trở thành chính thức hóa, sử dụng của nó là để chạy các bull khi ông lần đầu tiên ra, mất các bull ra khỏi bức picador và đặt anh ta trước khi tiếp theo picador người sẽ nhận được phụ trách của mình, để đặt anh ta ở vị trí cho banderillas, để đặt anh ta ở vị trí cho matador, và để đánh lạc hướng sự chú ý của mình khi bất kỳ người đấu bò đã nhận mình vào một vị trí đảm. Toàn bộ mục tiêu và đỉnh cao của bullfight là thanh kiếm cuối cùng lực đẩy, những khoảnh khắc của sự thật, và mũi là về nguyên tắc chỉ là một phụ trợ được sử dụng để chạy các bull và giúp hướng tới chuẩn bị đó.Trong hiện đại bullfighting cape đã trở thành ngày càng quan trọng và sử dụng của nó ngày càng nguy hiểm và thời điểm ban đầu của sự thật, hoặc của thực tế, vụ giết người, đã trở thành một doanh nghiệp rất khó khăn thực sự. Các matadors thay phiên nhau trong chịu trách nhiệm đã dành các bull ra khỏi picador và núi của mình và bảo vệ người đàn ông và ngựa sau khi các bull phí. Đạo luật này lấy bull ra vào vòng ra khỏi người đàn ông và con ngựa và sau đó, người ta, đặt ông ở vị trí để tính phí picador tiếp theo được gọi là các khá hoặc loại bỏ. Các matadors đứng trong đường dây bên trái của ngựa và rider và một người mất các bull ra ngoài và đi từ người đàn ông giảm và ngựa đi ra phía sau của dòng khi ông trở lại từ làm việc khá. Khá, phát âm là chìa khóa-Tây, từ là chỉ đơn thuần là một hành động bảo vệ cho picador, thực hiện như một cách nhanh chóng, như valiantly và như một cách duyên dáng càng tốt đã trở thành một nghĩa vụ trên matador thực hiện nó sau khi ông đã đưa các bull ra để vượt qua các bull với mũi trong phong cách bất cứ điều gì ông bầu ra, nhưng thường ở veronicas, ít nhất là bốn lần như là chặt chẽ , là nhẹ nhàng và nguy hiểm như ông có thể. Một người đấu bò bây giờ đánh giá, và trả tiền, nhiều hơn nữa trên cơ sở khả năng của mình để vượt qua các bull lặng lẽ, từ từ và chặt chẽ với mũi hơn vào khả năng của mình kiếm. Tầm quan trọng ngày càng tăng và nhu cầu về phong cách của cape làm việc và làm việc với muleta, mà đã được phát minh, hoặc hoàn thiện, bởi Juan Belmonte; kỳ vọng và nhu cầu rằng mỗi matador vượt qua bull, cho một hiệu suất hoàn chỉnh với mũi, ở quites; và pardoning thiếu hụt trong vụ giết người của một matador ai là một nghệ sĩ với các mũi và muleta, những thay đổi chính trong bullfighting hiện đại.Hiện tại khá, thực tế, đã trở thành gần như là nhiều một khoảnh khắc của sự thật như vụ giết người đã từng. Sự nguy hiểm là đó thật sự, vì vậy kiểm soát và được chọn bởi người đàn ông, và như vậy rõ ràng, và lừa nhỏ nhất hoặc mô phỏng nguy hiểm cho thấy như vậy rõ ràng rằng các quites hiện đại mà đối thủ matadors với nhau trong sáng chế và nhìn thấy với những gì tinh khiết của dòng, cách từ từ, và chặt chẽ như thế nào họ có thể làm cho sừng của bull vượt qua vòng eo của , Giữ anh ta chiếm ưu thế và làm chậm tốc độ của vội vàng của mình với các góc của mũi đất do cổ tay của họ; cái bể lớn của bull đi qua những người trông xuống một cách bình tĩnh nơi các sừng hầu như liên lạc, và đôi khi chạm, bắp đùi của mình trong khi các bull vai chạm vào ngực của mình, với không có di chuyển của bảo vệ chống lại các động vật và không có phương tiện bảo vệ chống lại cái chết mà đi theo trong sừng ngoại trừ sự chuyển động chậm của cánh tay của mình và bản án của ông về khoảng cách; Các đèo là tốt hơn so với bất kỳ công việc mũi của quá khứ và tình cảm như bất cứ điều gì có thể. Nó là phải có một động vật mà họ có thể làm điều này với, tăng gần gũi của các sừng cho đến khi họ thực sự chạm vào người đàn ông, mà bullfighters các cầu nguyện cho một con bò thẳng tính phí, và đó là những hiện đại mũi công việc, vô cùng xinh đẹp, vô cùng nguy hiểm và vô cùng kiêu ngạo, mà đã giữ bullfighting phổ biến và ngày càng thịnh vượng thông qua một khoảng thời gian khi tất cả suy đồi và cape phút thử thách chỉ thực sự. Matadors torear với bây giờ cape như bao giờ hết, những cái tốt đã lấy của Belmonte phát minh làm việc đóng trong lãnh thổ của con bò, Giữ mũi thấp, và bằng cách sử dụng chỉ là những vũ khí và đã làm cho nó thậm chí còn tốt hơn so với Belmonte đã, tốt hơn so với Belmonte nếu họ có một con bò mà phù hợp với họ. Đã có tín đồ không suy đồi trong bullfighting trong việc sử dụng của mũi. Có là không một thời kỳ phục hưng, nhưng một cải tiến liên tục, ổn định và đầy đủ.I will not describe the different ways of using the cape, the gaonera, the mariposa, the farol, or the older ways, the cambios de rodillas, the galleos, the serpentinas in the detail I have described the veronica because a description in words cannot enable you to identify them before you have seen them as a photograph can. Instantaneous photography has been brought to such a point that it is silly to try and describe something that can be conveyed instantly, as well as studied, in a picture. But the veronica is the touchstone of all cape work. It is where you can have the utmost in danger, beauty, and purity of line. It is in the veronica that the bull passes the man completely and, in bullfighting, the greatest merit is in those manoeuvres where the bull passes the man in his charge. Nearly all other passes with the cape are picturesque variations of the same principle or else are more or less tricks. The one exception to this is the quite of the mariposa, or the butterfly, invented by Marcial Lalanda. This, the photograph shows clearly what it is, partakes more of the principal of the muleta than of the cape. Its merit is when it is done slowly and when the folds of the cape that correspond to the butterfly wings swing back from the bull, moved suavely rather than snatched away, while the man shifts backward from side to side. When it is done properly each backward swing of the wings of the cape is like a pase natural with the muleta and is as dangerous. I have seen no one but Marcial Lalanda do it well. The imitators, especially the steel-sinewed, leg-jittering, eagle-nosed Vicente Barrera of Valencia, do the mariposa as though they snatched the cape from under the bull's nose by electricity. There is a good reason why they do not do it slowly. If you do it slowly there is danger of death.Ban đầu được quites đã được thực hiện, tốt nhất là, bằng cách sử dụng largas. Trong các mũi hoàn toàn mở rộng và một đầu cung cấp cho các bull người đã được rút ra đi sau mũi mở rộng và sau đó bật mình để khắc phục anh ta tại chỗ bởi một phong trào được thực hiện bởi matador người sẽ xoay quanh mũi qua vai của mình và đi bộ. Đây có thể được thực hiện với thanh lịch tuyệt vời. Nhiều biến thể là có thể. Largas có thể được thực hiện trong khi người đàn ông quỳ xuống và mũi có thể được đu vì vậy nó sẽ gió trong không khí như một con rắn làm cho cái gọi là serpentinas và khác fantasies mà Rafael El Gallo đã làm như vậy tốt. Nhưng tất cả largas nguyên tắc rằng bull theo chiều dài lỏng lẻo của mũi và cuối cùng bật bản thân và cố định bởi một phong trào của kết thúc của cape truyền đạt cho nó do người tổ chức cực đối diện. Lợi thế của họ là họ chuyển bull ít brusquely hơn vượt qua hai tay với mũi và do đó giữ động vật trong các điều kiện tốt hơn để tấn công trong hành động cuối cùng.The amount of cape work that is now done with the bull by the matadors alone is, of course, very destructive to him. If the object of the fight had remained, as it was originally, simply to put the bull in the best condition for the killing, the amount that the matadors use the cape, using both hands, would be indefensible. But as bullfighting has progressed or decayed so that the killing is now only a third of the fight rather than the whole end and the cape work and the muleta work a large two-thirds the type of bullfighter has changed. Rarely, extremely rarely, do you get a matador who is both a great killer and a great artist with either cape or muleta. As rarely as you would get a great boxer who was also a first-rate painter. To be an artist with the cape, to use it as well as it can be used, takes an aesthetic sense that can only be a handicap to a great killer. A great killer must love to kill. He must have extraordinary courage and ability to perform two distinctly different acts with two hands at the same time, much more difficult than patting your head with one hand and rubbing your stomach with the other, he must have a primitive and all-controlling sense of honor, for there are many ways to trick the killing of bulls without going straight in on them; but above all he must love to kill. To most of the bullfighters who are artists, starting with Rafael El Gallo and going on down through Chicuelo the necessity to kill seems almost regrettable. They are not matadors but toreros, highly developed, sensitive manipulators of cape and muleta. They do not like to kill, they are afraid to kill and ninety times out of a hundred they kill badly. Bullfighting has gained greatly by the art they have brought to it and one of the great artists, Juan Belmonte, learned to kill well enough. Although he was never a great killer, he had enough of the natural killer in him to develop it and such a great pride in doing everything perfectly that he finally became acceptable and secure as a killer after being deficient for a long time. But there was always a wolf look about Belmonte and there is nothing of the wolf in any of the other aestheticians that have developed since his time, and since they cannot kill honestly, since they would be driven out of bullfighting if they had to kill bulls as they should be killed, the public has taken to expecting and wanting the maximum they can give with the cape and the muleta, regardless of its final fitting of the bull for killing, and the structure of bullfighting has been changed accordingly.Madame, hiện tất cả các văn bản này của các bullfights khoan bạn?Bà già: không, thưa ngài, tôi không thể nói nó, nhưng tôi chỉ có thể đọc rất nhiều của nó tại một thời gian.Tôi hiểu. Một lời giải thích kỹ thuật là khó đọc. Nó cũng giống như các hướng dẫn đơn giản mà đi kèm với bất kỳ đồ chơi cơ khí và có incompr
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Các mũi trong trận đấu bò tót là phương tiện ban đầu của bảo vệ chống lại sự nguy hiểm của động vật. Sau này, khi fiesta đã trở thành chính thức, công dụng của nó là để chạy bull khi ông lần đầu tiên xuất hiện, để có những con bò ra khỏi Picador rơi và đặt anh ta trước khi Picador bên cạnh những người đã nhận được phí của mình, đặt anh ở vị trí cho banderillas, đặt anh ở vị trí cho các Matador, và để đánh lạc hướng sự chú ý của mình khi bất kỳ dũng sĩ đấu bò đã nhận được bản thân mình vào một vị trí làm ảnh hưởng. Toàn bộ mục tiêu và kết quả của các trận đấu bò là lực đẩy thanh kiếm thức, thời điểm của sự thật, và mũi là về nguyên tắc chỉ có một thuốc hỗ trợ sử dụng để chạy các con bò và giúp hướng tới chuẩn bị thời điểm đó.
Trong hiện đại Bullfighting mũi đã trở nên ngày càng quan trọng và sử dụng của nó ngày càng nguy hiểm và thời điểm ban đầu của sự thật, hoặc của thực tại, giết chết, đã trở thành một doanh nghiệp rất khó khăn thực sự. Các matadors thay phiên nhau trong việc có trách nhiệm dành bò ra khỏi Picador và gắn kết của mình và bảo vệ người đàn ông và con ngựa sau khi sạc của con bò. Hành động này của việc các bull ra vào vòng ra xa ông và con ngựa và sau đó, được cho, đặt chân ở vị trí để sạc Picador tiếp theo được gọi là khá hoặc loại bỏ. Các matadors đứng xếp hàng trên bên trái của con ngựa và kỵ sĩ và một trong những người mất con bò ra ngoài và đi từ con người sa ngã ngựa và đi vào phía sau của dòng khi anh ấy trở lại từ làm cho khá. Khá, phát âm chính-tay, từ chỉ đơn thuần là một hành động bảo vệ cho Picador, thực hiện một cách nhanh chóng, như dũng cảm và là một cách duyên dáng như thể bây giờ đã trở thành một nghĩa vụ trên Matador thực hiện nó sau khi ông đã đưa ra những con bò ra để vượt qua con bò với các mũi trong bất cứ phong cách ông bầu, nhưng thường là trong Veronicas, ít nhất bốn lần như là chặt chẽ, như lặng lẽ và như một cách nguy hiểm như ông có thể. Một dũng sĩ đấu bò hiện nay được đánh giá, và trả tiền, nhiều hơn nữa trên cơ sở khả năng của mình để vượt qua những con bò lặng lẽ, chậm rãi và chặt chẽ với các mũi hơn vào khả năng của mình như là một kiếm sĩ. Tầm quan trọng và nhu cầu đối với phong cách làm việc mũi và làm việc với các muleta tăng, được phát minh, hoặc hoàn thiện, bởi Juan Belmonte; sự mong đợi và nhu cầu mà mỗi Matador vượt qua con bò, cho một hiệu suất hoàn chỉnh với mũi đất, trong quites; và tha thứ của sự thiếu hụt trong vụ giết hại một Matador là một nghệ sĩ với chiếc áo choàng và muleta, là những thay đổi chính trong trận đấu bò tót hiện đại.
Các mặt khá, như một vấn đề của thực tế, đã trở thành gần như là nhiều một khoảnh khắc của sự thật là giết người bao giờ hết được. Điều nguy hiểm là rất thật, rất có kiểm soát và lựa chọn bởi những người đàn ông, và như vậy rõ ràng, và lừa nhỏ hoặc mô phỏng các mối nguy hiểm cho thấy rất rõ ràng, rằng quites hiện đại trong đó matadors đối thủ với nhau trong sáng và nhìn thấy với những gì tinh khiết của dòng, cách từ từ, và làm thế nào họ có thể chặt chẽ làm cho những cái sừng của con bò vượt qua vòng eo của họ, giữ anh ta bị chi phối và làm chậm tốc độ của cơn sốt của mình với các góc của các mũi điều khiển bằng cổ tay của họ; phần lớn nóng toàn của con bò đi qua người đàn ông nhìn xuống bình tĩnh nơi sừng gần như liên lạc, và đôi khi làm cảm ứng, hai đùi của mình trong khi vai của con bò chạm vào ngực của mình, không có động thái phòng thủ chống lại các động vật và không có phương tiện bảo vệ chống lại các chết mà đi bởi trong sừng trừ phong trào chậm cánh tay của mình và phán đoán của mình về khoảng cách; các pass là tốt hơn so với bất kỳ công việc mũi của quá khứ và là tình cảm như bất cứ điều gì có thể được. Đó là phải có một con vật mà họ có thể làm được điều này, sự gia tăng sự gần gũi của sừng cho đến khi họ thực sự chạm vào người đàn ông, rằng bullfighters cầu nguyện cho một con bò thẳng tính, và đó là công việc cape hiện đại, vô cùng xinh đẹp, vô cùng nguy hiểm và vô cùng kiêu ngạo, mà đã giữ đấu bò phổ biến và ngày càng thịnh vượng thông qua một khoảng thời gian khi tất cả đã suy đồi và các mũi thời điểm duy nhất thực sự của sự thật. Matadors torear với mũi bây giờ như không bao giờ trước đây, những người tốt đã phát minh làm việc chặt chẽ trong lãnh thổ của con bò, giữ thấp mũi, và chỉ sử dụng các vũ khí Belmonte và làm cho nó thậm chí còn tốt hơn so với Belmonte đã làm, tốt hơn so với Belmonte nếu họ có một con bò phù hợp với họ. Hiện chưa có suy đồi trong trận đấu bò tót trong việc sử dụng các mũi. Hiện đã có không phải là một thời kỳ phục hưng, nhưng một cải tiến liên tục, ổn định và đầy đủ.
Tôi sẽ không mô tả các cách khác nhau của việc sử dụng các mũi, các gaonera, các mariposa, các Farol, hoặc những cách cũ, các cambios de rodillas, các galleos, các serpentinas trong các chi tiết tôi đã mô tả các veronica vì một mô tả trong lời nói không thể cho phép bạn để xác định chúng trước khi bạn đã nhìn thấy họ như một lon bức ảnh. Chụp ảnh tức thời đã được đưa đến một điểm mà nó là ngớ ngẩn để thử và mô tả một cái gì đó mà có thể được chuyển ngay lập tức, cũng như nghiên cứu, trong một bức ảnh. Nhưng veronica là chuẩn mực của tất cả các công việc mũi. Đó là nơi mà bạn có thể có tối đa nguy hiểm, làm đẹp và thuần khiết của đường. Đó là trong veronica con bò đi người đàn ông hoàn toàn, và trong trận đấu bò tót, công đức lớn nhất là trong những cuộc diễn tập nơi con bò đi qua người phụ trách của mình. Gần như tất cả các đường chuyền khác với mũi là các biến thể như tranh của các nguyên tắc tương tự hoặc khác ít nhiều thủ đoạn. Có một ngoại lệ này là khá của mariposa, hoặc con bướm, phát minh bởi Marcial Lalanda. Điều này, các bức ảnh cho thấy rõ nó là gì, dự phần nhiều của hiệu trưởng của muleta hơn của mũi. Công đức của nó là khi nó được thực hiện từ từ và khi những nếp mũi tương ứng với các cánh bướm xoay trở lại từ con bò, chuyển suavely hơn là mất đi, trong khi người đàn ông chuyển ngược từ bên này sang bên kia. Khi nó được thực hiện đúng từng đu lạc hậu của cánh mũi giống như một PASE tự nhiên với muleta và là là nguy hiểm. Tôi đã thấy không chỉ một mà Marcial Lalanda làm tốt. Người bắt chước, đặc biệt là thép-sinewed, chân-jittering, đại bàng-nosed Vicente Barrera của Valencia, làm mariposa như thể họ giật lấy mũi từ mũi của con bò bằng điện. Có một lý do tại sao họ không làm nó từ từ. Nếu bạn làm điều đó từ từ có nguy cơ tử vong.
Nguyên quites đã được thực hiện, tốt nhất, bằng việc sử dụng các largas. Trong những mũi đã được mở rộng hoàn toàn và một đầu được cung cấp cho các con bò người đã được rút đi sau mũi mở rộng và sau đó quay về chính mình để khắc phục anh ở vị trí của một phong trào được thực hiện bởi các Matador người sẽ xoay mũi lên vai và đi bộ . Đây có thể được thực hiện với sự sang trọng tuyệt vời. Nhiều biến thể được có thể. Largas có thể được thực hiện trong khi người đàn ông quỳ xuống và mũi có thể được như vậy vung rằng nó sẽ gió trong không khí như một con rắn làm cho cái gọi là serpentinas và tưởng tượng khác mà Rafael El Gallo đã làm rất tốt. Nhưng trong tất cả các largas nguyên tắc là phải hướng tăng theo chiều dài lỏng lẻo của các mũi và cuối cùng đã được bật bản thân và cố định bằng một phong trào của sự kết thúc của mũi truyền đạt cho nó bởi người đàn ông, những người giữ các cực ngược lại. Lợi thế của họ là họ quay bull ít cộc cằn hơn đèo hai tay với chiếc áo choàng và để giữ động vật trong điều kiện tốt hơn để tấn công trong hành động cuối cùng.
Các số lượng công việc mũi mà bây giờ được thực hiện với các con bò của matadors một mình là, tất nhiên, rất tai hại cho ông. Nếu đối tượng của cuộc chiến đã được giữ lại, vì nó đã được ban đầu, đơn giản chỉ để đưa con bò trong điều kiện tốt nhất cho việc giết hại, số tiền mà các matadors sử dụng mũi đất, sử dụng cả hai tay, sẽ không thể bảo vệ. Nhưng khi trận đấu bò tót đã tiến triển hoặc mục nát để giết chết bây giờ chỉ có một phần ba cuộc chiến chứ không phải là toàn bộ kết thúc và công việc mũi và công việc muleta một lớn hai phần ba các loại dũng sĩ đấu bò đã thay đổi. Hiếm khi, rất hiếm khi, để bạn có được một Matador là người cả một kẻ giết người tuyệt vời và một nghệ sĩ lớn với một trong hai mũi hoặc muleta. Là hiếm khi bạn sẽ nhận được một võ sĩ quyền Anh người lớn cũng là một họa sĩ hàng đầu. Để trở thành một nghệ sĩ với chiếc áo choàng, để sử dụng nó cũng như nó có thể được sử dụng, có một ý thức thẩm mỹ mà chỉ có thể là một trở ngại cho một kẻ giết người tuyệt vời. Một kẻ giết người lớn phải yêu để giết. Ông phải có lòng can đảm phi thường và khả năng để thực hiện hai hành vi khác biệt rõ rệt với hai bàn tay cùng một lúc, nhiều khó khăn hơn so với vỗ đầu của bạn bằng một tay và xoa xoa bụng của bạn với người khác, anh ta phải có một nguyên thủy và tất cả-kiểm soát cảm giác danh dự, vì có rất nhiều cách để lừa giết bò đực mà không đi thẳng vào chúng; nhưng trên hết anh phải yêu để giết. Đối với hầu hết các bullfighters là người nghệ sĩ, bắt đầu với Rafael El Gallo và đi trên xuống qua Chicuelo sự cần thiết để giết chết dường như là đáng tiếc. Họ không phải là matadors nhưng toreros, phát triển cao, thao tác nhạy cảm của mũi và muleta. Họ không muốn giết, họ sợ để giết và chín mươi lần trong số một trăm họ giết nặng. Đấu bò đã đạt được rất nhiều bởi các nghệ thuật họ đã mang đến cho nó và một trong những nghệ sĩ vĩ đại, Juan Belmonte, học để giết cũng đủ. Mặc dù ông chưa bao giờ là kẻ giết người lớn, ông đã có đủ của sát thủ tự nhiên trong anh ta để phát triển nó và như một niềm tự hào lớn trong tất cả mọi hoàn hảo mà cuối cùng ông trở thành chấp nhận được và an toàn như một kẻ giết người sau khi bị thiếu hụt trong một thời gian dài. Nhưng luôn luôn có một cái nhìn sói về Belmonte và không có những chuyện con sói trong bất kỳ aestheticians khác đã phát triển từ thời gian của mình là, và vì họ không thể giết chết một cách trung thực, vì họ sẽ bị đuổi ra khỏi trận đấu bò tót nếu họ phải giết bò đực như họ cần phải bị giết, công chúng đã đưa đến hy vọng và mong muốn các tối đa mà họ có thể cung cấp với các mũi và muleta, bất kể phù hợp cuối cùng của con bò để giết chết, và cấu trúc của các trận đấu bò tót đã được thay đổi cho phù hợp. Madame, hiện bài viết này của trận đấu bò khoan bạn? Old lady:. Không, thưa ngài, tôi không thể nói nó, nhưng tôi chỉ có thể đọc rất nhiều của nó cùng một lúc tôi hiểu. Một lời giải thích kỹ thuật là đọc khó. Nó cũng giống như các hướng dẫn đơn giản đi kèm với bất kỳ đồ chơi cơ khí và đó là incompr



đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: