Chapter ONEIt was another casual Tuesday at work for Seungyoon. He wal dịch - Chapter ONEIt was another casual Tuesday at work for Seungyoon. He wal Việt làm thế nào để nói

Chapter ONEIt was another casual Tu



Chapter ONE

It was another casual Tuesday at work for Seungyoon. He walked into Munch Box with a grumpy sigh before boringly tying his server apron around his slim waist. The bell attached to the entrance rang and he immediately mumbled a “table for two?” before seating the pair of regular customers at their usual spot. Seungyoon strode towards the couple from the kitchen, coffee in one hand and a glass of orange juice in the other. He sets the drinks on the table before flashing the couple a forced smile. “The usual?” It was then when the brunette realized he has forgotten to bring over the menus. He secretly hoped the couple would simply go with what they usually order.

“The usual.” The old man repeated after the waiter.

Seungyoon lifted a corner of his lips into a half-hearted smile. “Very well.” He turned towards the kitchen and messily scribbled down their order onto a piece of paper. He was about to place the order with the kitchen but was interrupted by his coworker.

“Seriously? How many times do I have to tell you to write properly?” Jinwoo snatched the order sheet from Seungyoon’s lifted hand. “Maybe that’s why we’ve been having so much messed up orders recently.”

Seungyoon rolled his eyes. “Whatever hyung. Like I care!” Earning a dirty look of disapproval from the elder.

The bell at the door rang again, indicating that someone has just walked in. Seungyoon was about to mutter out another “welcome” but he stopped his words when he sees his coworker walking in with a yawn.

“Why good morning to you too, Minho hyung.” Seungyoon greeted sarcastically with a grin. “You don’t look like you slept very well.”

“Tell me about it.” Minho replied, taking his sweet time tying the knot of his apron. “I swear if my roommate brings over any girls as loud as the one from last night, I’m going to kick him out!”

“Ha! Seems like someone just ain’t getting some for a long while.” Jinwoo butts into the conversation with a giggle.

“Shut up.” Minho replied in an irritated manner. He glanced over and studied Seungyoon’s face. “You don’t look so good yourself. Speaking of which, I always see you around recently. Not sick of the job?”

Seungyoon sighed and rested his arms on the bar counter. “Does it look like I want to? I have no choice. The new semester is starting in two weeks and I still need to earn enough to pay for tuition. Not to mention those useless textbooks that is required. Ugh and I still need to pay rent for this month… I keep getting death threats from my landlord.” He sighed. “I’m so screwed.” He ran his hand through his hair frustratedly.

Jinwoo patted his friend on the back. “Yeah but it seems like this job is wearing you out a lot. You closed the shift last night and now you’re back here this morning at…” He trailed off, holding up his wrist to take a look at his watch, “7AM. Doesn’t seem very healthy to me.”

“I know and I don’t even know how much longer I can handle it. But no can do.” Seungyoon replied and walked over to a table with their food after hearing a ding from the kitchen.

Jinwoo pouted at Minho. “I feel bad for him. I wish I could be of help but there’s nothing I can do.”

Minho didn’t reply and rubbed his chin thoughtfully. He stared at Seungyoon as the younger walked back towards the duo. “Have you considered other options?”

Seungyoon chuckled. “Oh yeah? What do you suggest?”

“I don’t know… Maybe getting another job?”Jinwoo replied sincerely. Seungyoon and Minho turned towards him with a poker face. The eldest pursed his lips and shrugged. “Man, both your eyes resemble pandas and your eye bags are almost touching the ground.”

“Thanks.” Seungyoon said sarcastically. “Took a few months of training.”

“You can move to another apartment? You live in a TWO bedroom apartment that is TWO blocks away from school. It’s bound to be expensive.” Minho pointed out.

Seungyoon pouted. “But I like my two bedroom apartment… Plus, it’s annoying to find a new place to move into. I’m sure there’s nowhere else that I will like as much as my current home. And you know how I’m always late in the morning! Living two blocks away is such a blessing!”

“And also a chunk of your pay cheque.” Jinwoo rolled his eyes.

“No but seriously. Why don’t you just find a roommate or something then?” Minho suggested, crossing his arms.

Seungyoon raised an eyebrow and laughed. “Are you for real? You have a roommate and I thought you just complained about him.”

“Yeah but it’s not like it’s a re-occurring thing.” Minho paused before knocking on the wooden table. “Uh, knock on wood. You just got to look for the right person.”

Jinwoo slowly began to nod. “That’s not a bad idea. If you have a roommate then he splits the rent in half with you.”

Seungyoon’s eyes widened for a second. “That’s tempting but I like living alone. You guys should know that by now.”

“Oh you poor little baby boy, complaining about life.” Minho began making pathetic baby noises while pinching Seungyoon’s cheeks. The younger had to slap his hand away. “Just suck it up! Here’s a friendly reminder, school is starting in two weeks which means you won’t have as much time to work, which means you’ll be even more broke!”

Seungyoon gulped. “Splitting the rent in half… That means I only pay $500 a month! Damn... That sounds too good to be true.”

Minho clicked his tongue and gave Seungyoon a mischievous grin. “Do a little more calculation. You could be splitting grocery money and other things too. Pay half the bill… etcetera. The list on the things you save goes on.”

‘Ding ding ding’

The three male snapped their heads at the noise made by the chef behind the kitchen counter. “You three! Stop standing there and give your customers their food! It’s been here for a whole minute now!”

The three quickly replied a “got it” before scrambling on their feet to retrieve the dishes.

“Give it some thought.” Minho quickly mumbled before walking over to a table for their order.

Seungyoon simply stared off into space as his mind repeated what his friends just told him moments ago. He slowly nodded at himself and muttered “I’ll… think about it.”

---

“I can’t believe I’m doing this!” Seungyoon exclaimed as he finished typing up his ad and clicked ‘post’ on his college’s forum.

His two friends leaned in and ruffled the younger’s hair. “Good for you. You manned up. I’m proud of you.”

“Wait a minute…” Jinwoo faintly murmured as he continued reading Seungyoon’s post that has just been published. “Seeking roommate for two bedroom apartment… Must be hygienic, organized, independent…” His voice trailed off as the list goes on forever for another page. “Seriously? Oh Seungyoon-ah, sorry to burst your bubble but I don’t think anyone is going to reply.”

“Well, it’s a good start.” Minho tried to encourage him but ended up laughing at the thought.

“What’s wrong with my ad?” Seungyoon shrugged. “I have to ensure that whoever is going to live with me is not going to interfere with my life. And all those criteria are needed.”

Minho raised an eyebrow. “Okay…” His eyes scanned down the list until one in particular caught his eyes. “Must chew food with mouth closed?”

“I hate hearing people smack their mouth while eating.”

“Fair enough…” Minho brought his hand up in a defeated motion.

Jinwoo shook his head. “Must provide own furniture? No sharing allowed? What the heck were you thinking about? For your info, your apartment already has a ton of your furniture in it. How’s it supposed to fit more?”

“Yeah but I don’t like other people touching my things.”

Jinwoo and Minho stared at each other in disbelief. Seungyoon slammed his laptop shut and sighed at his friends. “Look, I’m sure someone will be interested. I’m going to find the best of the best roommate ever! Top notch level, just you watch!”

“Yeah, good luck with that.” The two mumbled.

---

-one week later-

Luck was not on Seungyoon’s side. He should have listened to his friends. It was already the seventh person that Seungyoon has sent out his apartment as he just rejected another potential roommate. He shook his head in disbelief as he continued telling his friends what happened. “I can’t believe it! How can no one fit the criteria that I’m looking for? Is it really that hard?” He downed another mouthful of beer before slamming it down on the table.

The two jumped up a little, startled at Seungyoon’s response.

“Uh… Well to be honest, like I said, that list you made is nearly impossible to find. You’re basically looking for like… The perfect person.” Jinwoo explained.

“Don’t be so picky, mate.” Minho suggested.

“ this. I’ll just live by myself. I don’t even want a roommate in the first place.”

Minho rolled his eyes and Jinwoo pouted. “Oh come on bro. Stop being such a girl! Why do you have so many expectations? It’s just a ROOMMATE. It’s just someone who lives in a shared space with you. You two don’t even need to talk. You don’t even need to acknowledge each other. Yet you get so many benefits! Half the rent, half the money for food, half the hydro bill…”

Seungyoon sighed. “But-“ He was cut off when his cellphone began ringing. It was an unknown number. “Hello?” He decided to put his phone on speaker just so his friends can listen in as well.

“Uh, is this Seungyoon?”

“This is he.”

“I saw your ad on the school’s forum. Are you still looking for a roommate?”

“Uh...” He glanced up at his friends who kept nodding at him and urging him to say yes. He sighed. “Yes. Are you interested?”

“How should I know? Maybe. Uh, perhaps I can drop by later to take a look?”

Seungyoon already cringed at this person’s attitude. ‘Maybe? Who replies with a maybe?’ But he buried that thought aside and agreed. “Sure. How does 3 this afternoon sound?”

“3… I guess I can make that. See you.”

“Bye
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chương mộtNó là một ngẫu nhiên thứ ba tại nơi làm việc cho Seungyoon. Ông đi vào Munch hộp với một sigh grumpy trước khi boringly buộc sân đỗ máy chủ của mình xung quanh eo của mình mỏng. Chuông gắn liền với lối vào rang và ông ngay lập tức mumbled một bảng"cho hai?" trước khi chở các cặp của các khách hàng thường xuyên tại vị trí thông thường của họ. Seungyoon strode đối với các cặp vợ chồng từ nhà bếp, cà phê trong một tay và một ly nước cam trong khác. Ông thiết lập các thức uống trên bàn trước khi nhấp nháy các cặp vợ chồng một nụ cười bắt buộc. "Bình thường?" Nó sau đó khi các brunette nhận ra ông đã quên để mang lại trong các menu. Ông bí mật hy vọng các cặp vợ chồng chỉ đơn giản là sẽ đi với những gì họ thường đặt hàng."Bình thường." Ông già lặp đi lặp lại sau khi những người phục vụ.Seungyoon nâng lên một góc của đôi môi của mình vào một nụ cười half-hearted. "Rất tốt." Ông bật đối với nhà bếp và messily viết vội xuống thứ tự của họ vào một mảnh giấy. Ông đã là về để đặt hàng với nhà bếp, nhưng bị gián đoạn bởi các đồng nghiệp của mình."Nghiêm túc? Bao nhiêu lần rồi để cho bạn biết để viết đúng?" Jinwoo snatched tờ đơn đặt hàng từ Seungyoon của nâng tay. "Có lẽ đó là lý do tại sao chúng tôi đã có rất nhiều điều sai lên đơn đặt hàng mới."Seungyoon cán mắt của ông. "Bất cứ điều gì hyung. Như tôi quan tâm!" Kiếm một cái nhìn bẩn không chấp thuận từ già.Chuông cửa rang một lần nữa, chỉ ra rằng ai đó đã chỉ cần đi bộ trong. Seungyoon đã là về để mutter ra một "chào đón" nhưng ông dừng lại lời nói của ông khi ông nhìn thấy đồng nghiệp của mình đi bộ với một ngáp."Tại sao các buổi sáng tốt cho bạn quá, Minho hyung." Seungyoon chào đón sarcastically với một grin. "Bạn không trông giống như bạn ngủ rất tốt.""Nói với tôi về nó." Minho trả lời, dùng thời gian ngọt của mình buộc các nút của sân đỗ của mình. "Tôi thề nếu bạn cùng phòng của tôi mang lại trong bất kỳ cô gái như ồn ào như một từ đêm qua, tôi sẽ đá ông!""Ha! Có vẻ như một người nào đó chỉ không nhận được một số cho một thời gian dài." Jinwoo tàn vào hội thoại với một giggle."Shut up." Minho trả lời một cách bị kích thích. Ông glanced hơn và nghiên cứu của Seungyoon mặt. "Bạn không nhìn như vậy tốt cho mình. Phát biểu trong đó, tôi luôn luôn nhìn thấy bạn xung quanh thành phố mới. Không bị bệnh của công việc?"Seungyoon thở dài và nghỉ cánh tay của mình trên thanh số lượt truy cập. "Nó trông giống như tôi muốn? Tôi không có lựa chọn. Các học kỳ mới bắt đầu trong hai tuần và tôi vẫn còn cần phải kiếm được đủ để trả cho học phí. Không phải đề cập đến những sách giáo khoa vô ích đó là cần thiết. Ugh và tôi vẫn phải trả tiền thuê nhà cho tháng này... Tôi tiếp tục nhận được cái chết đe dọa từ chủ nhà của tôi." Ông thở dài. "Tôi như vậy screwed." Ông chạy bàn tay của mình thông qua mái tóc của mình frustratedly.Jinwoo patted người bạn của ông ở mặt sau. "có, nhưng nó có vẻ như công việc này mặc bạn rất nhiều. Bạn đóng sự chuyển đổi tối qua và bây giờ anh lại ở đây sáng nay tại... " Ông kéo ra, đang nắm giữ lên cổ tay của mình để có một nhìn vào chiếc đồng hồ, "7 AM. Không có vẻ rất khỏe mạnh cho tôi.""Tôi biết và tôi thậm chí không biết bao nhiêu lâu tôi có thể xử lý nó. Nhưng không có thể làm." Seungyoon trả lời và đi qua một bảng với thực phẩm của họ sau khi nghe một ding từ nhà bếp.Jinwoo pouted tại Minho. "Tôi cảm thấy xấu cho anh ta. Tôi muốn tôi có thể giúp đỡ nhưng không có gì tôi có thể làm."Minho không trả lời và cọ xát cằm mình thoughtfully. Ông stared lúc Seungyoon khi trẻ đi trở lại đối với ban nhạc. "Bạn đã xem xét lựa chọn khác?"Seungyoon chuckled. "Oh có? Điều gì làm bạn đề nghị?""Tôi không biết... Có thể nhận được một công việc?"Jinwoo trả lời xin chân thành. Seungyoon và Minho bật đối với anh ta với một khuôn mặt poker. Con cả pursed đôi môi của mình và shrugged. "Người đàn ông, đôi mắt của bạn trông giống như gấu trúc lẫn túi mắt của bạn gần như chạm vào mặt đất.""Cảm ơn." Seungyoon cho biết sarcastically. "Đã cho một vài tháng đào tạo.""Bạn có thể di chuyển đến một căn hộ? Bạn sống trong một căn hộ hai phòng ngủ là hai khối từ trường. Nó đã ràng buộc để được đắt tiền." Minho chỉ ra.Seungyoon pouted. "Nhưng tôi thích căn hộ hai phòng ngủ của tôi... Plus, nó là gây phiền nhiễu để tìm một nơi mới để di chuyển vào. Tôi chắc chắn có ở đâu khác mà tôi sẽ giống như nhiều nhà hiện tại của tôi. Và bạn biết làm thế nào tôi là luôn luôn vào cuối buổi sáng! Sống hai dãy là một phước lành!""Và cũng là một đoạn của chi phiếu trả tiền của bạn." Jinwoo cán mắt của ông."Không có nhưng nghiêm túc. Tại sao không bạn chỉ tìm thấy một bạn cùng phòng hoặc một cái gì đó sau đó?" Minho đề nghị, qua cánh tay của mình.Seungyoon nâng lên một lông mày và cười. "Bạn có thật không? Bạn có một bạn cùng phòng và tôi nghĩ rằng bạn chỉ phàn nàn về anh ta.""có nhưng nó không giống như nó là một điều lại xảy ra." Minho tạm dừng trước khi gõ trên bàn gỗ. "Uh, knock trên gỗ. Anh chỉ cần tìm đúng người."Jinwoo từ từ bắt đầu để gật đầu. "Đó không phải là một ý tưởng tồi. Nếu bạn có một bạn cùng phòng sau đó ông chia tiền thuê nhà trong một nửa với bạn."Seungyoon của mắt mở rộng cho một thứ hai. "Đó là hấp dẫn nhưng tôi thích sống một mình. Anh nên biết rằng bây giờ.""Oh bạn nghèo ít baby boy, phàn nàn về cuộc sống." Minho bắt đầu làm cho tiếng ồn thảm hại em bé trong khi pinching Seungyoon của má. Các em đã tát tay đi. "Chỉ suck nó lên! Đây là một lời nhắc nhở thân thiện, trường bắt đầu trong hai tuần có nghĩa là bạn sẽ không có nhiều thời gian để làm việc, có nghĩa là bạn sẽ nhiều hơn đã phá vỡ!"Seungyoon gulped. "Chia tiền thuê nhà trong một nửa... Đó có nghĩa là tôi chỉ phải trả $500 một tháng! Damn... Đó âm thanh quá tốt là đúng."Minho nhấp vào lưỡi của mình và đã cho Seungyoon một grin tinh nghịch. "Làm một chút tính toán nhiều. Bạn có thể chia tách hàng tạp hóa tiền bạc và những thứ khác quá. Phải trả một nửa các hóa đơn... etcetera. Danh sách những điều bạn tiết kiệm đi vào."'Ding ding ding'Ba nữ gãy của người đứng đầu ở tiếng ồn được thực hiện bởi các đầu bếp phía sau nhà bếp truy cập. "Bạn ba! Ngăn chặn đứng ở đó và cung cấp cho khách hàng của bạn thực phẩm của họ! Nó đã ở đây trong một phút toàn bộ bây giờ!"Các ba nhanh chóng trả lời: một "có nó" trước khi xáo trộn trên đôi chân của mình để lấy các món ăn."Cho nó một vài suy nghĩ." Minho mumbled một cách nhanh chóng trước khi đi bộ một bảng cho đơn đặt hàng của họ.Seungyoon chỉ đơn giản stared tắt vào không gian khi tâm trí của mình lặp đi lặp lại những gì bạn bè của mình chỉ cần nói với anh ta những khoảnh khắc trước đây. Ông chậm gật đầu chính mình và muttered "Tôi sẽ suy nghĩ về nó."---"Tôi không thể tin rằng tôi đang làm này!" Seungyoon kêu lên khi ông kết thúc gõ lên quảng cáo của mình và nhấp vào 'đăng bài' trên diễn đàn của trường đại học của mình.Hai người bạn của ông cúi trong và xù tóc của em. "Tốt cho bạn. Bạn có người lái lên. Tôi cảm thấy tự hào của bạn.""Chờ một phút..." Jinwoo nhạt murmured như ông tiếp tục đọc bài viết của Seungyoon vừa được công bố. "Tìm kiếm bạn cùng phòng cho hai phòng ngủ căn hộ... Phải được vệ sinh, tổ chức, độc lập..." Tiếng nói của ông kéo như danh sách đi mãi mãi cho một trang khác. "Nghiêm túc? Oh Seungyoon-ah, xin lỗi để burst bong bóng của bạn nhưng tôi không nghĩ rằng bất cứ ai sẽ trả lời. ""Vâng, đó là một sự khởi đầu tốt." Minho đã cố gắng để khuyến khích anh ta nhưng kết thúc lên cười lúc những suy nghĩ."Những gì là sai với quảng cáo của tôi?" Seungyoon shrugged. "Tôi có thể đảm bảo rằng bất cứ ai đang xảy ra để sống với tôi sẽ không can thiệp với cuộc sống của tôi. "Và tất cả những tiêu chí là cần thiết."Minho nâng lên một lông mày. "Rồi..." Mắt quét xuống danh sách cho đến khi một trong những đặc biệt đánh bắt mắt của mình. "Phải nhai thức ăn với miệng đóng cửa?"“I hate hearing people smack their mouth while eating.”“Fair enough…” Minho brought his hand up in a defeated motion.Jinwoo shook his head. “Must provide own furniture? No sharing allowed? What the heck were you thinking about? For your info, your apartment already has a ton of your furniture in it. How’s it supposed to fit more?”“Yeah but I don’t like other people touching my things.”Jinwoo and Minho stared at each other in disbelief. Seungyoon slammed his laptop shut and sighed at his friends. “Look, I’m sure someone will be interested. I’m going to find the best of the best roommate ever! Top notch level, just you watch!”“Yeah, good luck with that.” The two mumbled.----one week later-Luck was not on Seungyoon’s side. He should have listened to his friends. It was already the seventh person that Seungyoon has sent out his apartment as he just rejected another potential roommate. He shook his head in disbelief as he continued telling his friends what happened. “I can’t believe it! How can no one fit the criteria that I’m looking for? Is it really that hard?” He downed another mouthful of beer before slamming it down on the table.The two jumped up a little, startled at Seungyoon’s response.“Uh… Well to be honest, like I said, that list you made is nearly impossible to find. You’re basically looking for like… The perfect person.” Jinwoo explained."Không quá picky, anh bạn." Minho đề nghị."điều này. Tôi sẽ chỉ sống của bản thân mình. Tôi thậm chí không muốn một bạn cùng phòng tại địa điểm đầu tiên."Minho cán đôi mắt của mình và Jinwoo pouted. "Oh thôi nào anh bạn. Dừng lại vì một cô gái! Tại sao bạn có rất nhiều mong đợi? Nó là một bạn cùng phòng. Nó là chỉ có một người sống trong một không gian chia sẻ với bạn. Em thậm chí không cần phải nói chuyện. Bạn thậm chí không cần phải xác nhận lẫn nhau. Nhưng bạn nhận được rất nhiều lợi ích! Một nửa tiền thuê nhà, một nửa số tiền cho thực phẩm, một nửa các hóa đơn điện..."Seungyoon thở dài. "Nhưng-" ông đã được cắt bỏ khi điện thoại di động của mình bắt đầu đổ chuông. Nó đã là một số lượng không rõ. "Hello?" Ông đã quyết định đặt điện thoại của mình trên loa chỉ để bạn bè của mình có thể nghe là tốt."Uh, là điều này Seungyoon?""Đây là ông.""Tôi thấy quảng cáo của bạn trên diễn đàn của trường. Bạn vẫn đang tìm kiếm một bạn cùng phòng?""Uh..." Ông glanced lên tại bạn bè của mình những người giữ nodding lúc anh ta và thúc giục ông nói có. Ông thở dài. "Có. Bạn quan tâm đến?""Làm thế nào nên tôi biết? Có lẽ. Uh, có lẽ tôi có thể ghé qua sau đó để đi xem một?"Seungyoon đã cringed tại Thái độ của người này. ' Có lẽ? Người trả lời với một có lẽ?' Nhưng ông chôn vùi nghĩ sang một bên và đồng ý. "Chắc chắn. Làm thế nào để 3 chiều nay âm thanh?""3... Tôi đoán tôi có thể làm cho rằng. Xem bạn.""Bye
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!


Chương ONE Đó là một thứ ba giản dị tại nơi làm việc cho Seungyoon. Anh bước vào Munch Box với một tiếng thở dài trước khi gắt gỏng boringly buộc tạp dề máy chủ của mình quanh eo thon của mình. Chuông gắn vào cửa reo và ngay lập tức anh lầm bầm một "bảng cho hai người?" Trước khi ngồi các cặp khách hàng thường xuyên tại chỗ thông thường của họ. Seungyoon sải bước về phía cặp vợ chồng từ nhà bếp, cà phê trong một tay và một ly nước cam trong khác. Ông đặt ra thức uống trên bàn trước khi nhấp nháy vài một nụ cười gượng gạo. "Sự bình thường?" Đó là sau đó khi brunette nhận ra rằng ông đã quên mang theo trên các menu. Ông đã bí mật hy vọng cặp đôi này chỉ đơn giản là sẽ đi với những gì họ thường đặt hàng. "Việc bình thường." Ông già lặp lại sau khi người phục vụ. Seungyoon nâng lên một góc của đôi môi của mình thành một nụ cười nửa vời. "Rất tốt." Ông quay về phía nhà bếp và cẩu thả nguệch ngoạc xuống để họ lên một mảnh giấy. Ông sắp đặt thứ tự với nhà bếp nhưng bị gián đoạn bởi đồng nghiệp của mình. "Nghiêm túc? Bao nhiêu lần tôi phải nói với các bạn viết đúng? "Jinwoo giật lấy tờ thứ tự từ bàn tay nâng Seungyoon của. "Có lẽ đó là lý do tại sao chúng tôi đã có rất nhiều điều sai lầm đơn đặt hàng gần đây." Seungyoon trợn tròn mắt. "Dù hyung. Giống như tôi đã quan tâm! "Thu nhập một cái nhìn bẩn không chấp thuận từ các đàn anh. Tiếng chuông cửa vang lên một lần nữa, chỉ ra rằng một người nào đó vừa bước vào. Seungyoon sắp lầm bầm ra một "chào đón" nhưng anh dừng lại lời nói của ông khi ông thấy mình đồng nghiệp đi với một cái ngáp dài. "Tại sao buổi sáng tốt cho bạn quá, Minho hyung." Seungyoon chào đón với một nụ cười mỉa mai. "Bạn trông không giống như bạn ngủ rất tốt." "Nói cho tôi biết về nó." Minho trả lời, dành thời gian ngọt ngào của mình buộc nút thắt của chiếc tạp dề của mình. "Tôi thề là nếu bạn cùng phòng của tôi mang đến cho hơn bất kỳ cô gái to như một từ đêm qua, tôi sẽ đá anh ta ra!" "Ha! Có vẻ như ai đó chỉ là không nhận được một số trong một thời gian dài. "Butts Jinwoo vào cuộc trò chuyện với một tiếng cười khúc khích. "Im đi." Minho trả lời một cách khó chịu. Ông liếc qua và nghiên cứu khuôn mặt của Seungyoon. "Bạn không nhìn tốt như vậy chính mình. Phát biểu trong đó, tôi luôn luôn nhìn thấy bạn xung quanh thời gian gần đây. Không bị bệnh của công việc? " ​​Seungyoon thở dài và tựa tay lên quầy bar. "Liệu nó trông giống như tôi muốn? Tôi không có sự lựa chọn. Các học kỳ mới bắt đầu trong hai tuần và tôi vẫn cần phải kiếm đủ tiền để trả tiền học phí. Không kể đến những sách giáo khoa vô dụng mà là bắt buộc. Ugh và tôi vẫn cần phải trả tiền thuê nhà cho tháng này ... tôi tiếp tục nhận được mối đe dọa tử vong do chủ nhà của tôi. "Anh thở dài. "Tôi rất hơi say." Ông đưa tay lên tóc của mình frustratedly. Jinwoo vỗ nhẹ vào người bạn của mình trên lưng. "Yeah, nhưng nó có vẻ như công việc này được mặc bạn ra ngoài rất nhiều. Bạn đóng ca đêm qua và bây giờ bạn đang trở lại ở đây vào sáng nay tại ... "Ông kéo ra, tay cầm cổ tay của mình để có một cái nhìn đồng hồ," 7:00. Không có vẻ rất khỏe mạnh với tôi. " "Tôi biết và tôi thậm chí không biết bao lâu nữa tôi có thể xử lý nó. Nhưng không thể làm được. "Seungyoon trả lời và bước vào một bảng với thực phẩm của họ sau khi nghe một ding từ nhà bếp. Jinwoo bĩu môi Minho. "Tôi cảm thấy xấu cho anh ta. Tôi muốn tôi có thể được giúp đỡ nhưng không có gì tôi có thể làm gì được. " Minho đã không trả lời và xoa cằm trầm tư. Anh nhìn chằm chằm Seungyoon như các bước trẻ trở lại đối với bộ đôi này. "Bạn đã xem xét các lựa chọn khác?" Seungyoon cười khúc khích. "Oh yeah? Bạn có đề nghị gì? " "Tôi không biết ... Có lẽ nhận được một công việc khác?" Jinwoo trả lời chân thành. Seungyoon và Minho quay lại nhìn anh ta với một khuôn mặt poker. Người lớn nhất mím môi và nhún vai. "Man, cả hai mắt của bạn trông giống như gấu trúc và túi mắt của bạn gần như chạm vào mặt đất." "Cảm ơn." Seungyoon nói một cách mỉa mai. "Đã vài tháng huấn luyện." "Bạn có thể di chuyển đến một căn hộ? Bạn sống trong một căn hộ hai phòng ngủ mà là HAI khối đi từ trường. Đó là ràng buộc để được đắt tiền. "Minho đã chỉ ra. Seungyoon bĩu môi. "Nhưng tôi thích căn hộ hai phòng ngủ của tôi ... Thêm vào đó, nó gây phiền nhiễu để tìm một địa điểm mới để di chuyển vào. Tôi chắc rằng có nơi nào khác mà tôi sẽ muốn nhiều như nhà hiện tại của tôi. Và bạn có biết làm thế nào tôi luôn luôn trễ vào buổi sáng! Sống hai khối đi là một phước lành như vậy! " "Và cũng một đoạn trả lương cho bạn." Jinwoo đảo mắt. "Không có nhưng nghiêm túc. Tại sao bạn không chỉ tìm thấy một người bạn cùng phòng hay cái gì đó? "Minho đề nghị, khoanh tay trước ngực. Seungyoon nhướn mày và cười. "Bạn có thật không? Bạn có một người bạn cùng phòng và tôi nghĩ rằng bạn chỉ phàn nàn về anh ấy. " "Ừ, nhưng nó không giống như đó là một điều lại xảy ra." Minho dừng lại trước khi gõ trên bàn gỗ. "Uh, gõ trên gỗ. Bạn chỉ cần có để tìm đúng người. " Jinwoo bắt đầu chậm chậm gật đầu. "Đó không phải là một ý tưởng tồi. Nếu bạn có một người bạn cùng phòng sau đó ông chia tiền thuê trong một nửa với bạn. " mắt Seungyoon mở to trong một giây. "Đó là hấp dẫn nhưng tôi thích sống một mình. Các bạn nên biết rằng bây giờ. " "Oh bạn nghèo ít bé trai, phàn nàn về cuộc sống." Minho bắt đầu làm ồn bé đáng thương trong khi véo má của Seungyoon. Các em có tát tay anh ra. "Chỉ cần hút nó lên! Dưới đây là một lời nhắc nhở thân thiện, học được bắt đầu trong hai tuần có nghĩa là bạn sẽ không có nhiều thời gian để làm việc, có nghĩa là bạn sẽ có thậm chí phá sản nhiều hơn nữa! " Seungyoon nuốt nước bọt. "Chia tách các thuê một nửa ... Điều đó có nghĩa tôi chỉ phải trả $ 500 một tháng! Chết tiệt ... Đó là âm thanh quá tốt là đúng. " Minho lưỡi của mình và cho Seungyoon một nụ cười tinh nghịch. "Hãy làm một phép tính nhỏ hơn. Bạn có thể chia tiền chợ và những thứ khác. Trả một nửa hóa đơn ... vân vân. Các danh sách về những điều bạn tiết kiệm đi về. " "Ding ding ding" Ba nam gãy đầu trước tiếng ồn được thực hiện bởi các đầu bếp ở phía sau quầy bếp. "Bạn có ba! Dừng đứng đó và cung cấp cho khách hàng của bạn thực phẩm của họ! Nó đã ở đây cho toàn bộ một phút bây giờ! " Ba nhanh chóng trả lời là "có nó" trước khi xáo trộn trên đôi chân của mình để lấy các món ăn. "Cho nó một vài suy nghĩ." Minho nhanh chóng lẩm bẩm trước khi bước sang một bảng cho thứ tự của chúng. Seungyoon chỉ đơn giản là nhìn chằm chằm vào khoảng không như tâm trí của mình lặp đi lặp lại những gì bạn bè của ông chỉ nói với anh lúc trước. Ông từ từ gật đầu với chính mình và lẩm bẩm "Tôi sẽ ... suy nghĩ về nó." --- "Tôi không thể tin rằng tôi đang làm điều này!" Seungyoon kêu lên khi ông gõ xong lên quảng cáo của mình và nhấp 'bài' trên đại học của mình diễn đàn. hai người bạn của anh cúi xuống và vuốt tóc của trẻ. "Tốt cho bạn. Bạn có người lái lên. Tôi tự hào về bạn. " "Chờ một chút ..." Jinwoo yếu ớt thì thầm khi anh tiếp tục đọc bài của Seungyoon vừa được công bố. "Tìm kiếm bạn cùng phòng cho hai phòng ngủ căn hộ ... Phải vệ sinh, tổ chức, độc lập ..." Giọng anh kéo khi danh sách đi vào mãi mãi cho một trang khác. "Nghiêm túc? Oh Seungyoon-ah, xin lỗi để bùng nổ bong bóng của bạn, nhưng tôi không nghĩ rằng bất cứ ai sẽ trả lời. " "Vâng, đó là một khởi đầu tốt." Minho đã cố gắng để khuyến khích anh ta nhưng cuối cùng lại cười với ý nghĩ. "Có gì sai với tôi quảng cáo? "Seungyoon nhún vai. "Tôi có để đảm bảo rằng bất cứ ai sẽ sống với tôi là sẽ không can thiệp vào cuộc sống của tôi. Và tất cả những tiêu chí cần thiết. " Minho nhướn mày. "Được rồi ..." Đôi mắt anh quét xuống cho đến khi một đặc biệt bắt mắt. "Phải nhai thức ăn bằng miệng lại?" "Tôi ghét khi nghe người smack miệng khi ăn." "Hội chợ đủ ..." Minho đưa tay lên trong một chuyển động bị đánh bại. Jinwoo lắc đầu. "Phải cung cấp đồ nội thất riêng? Không chia sẻ cho phép? Cái quái gì đã được bạn suy nghĩ về? Đối với thông tin của bạn, căn hộ của bạn đã có một tấn nội thất của bạn trong đó. Làm thế nào của nó phải phù hợp hơn? " "Vâng, nhưng tôi không thích người khác chạm vào những thứ của tôi." Jinwoo và Minho nhìn nhau trong sự hoài nghi. Seungyoon đập máy tính xách tay của mình đóng và thở dài người bạn của mình. "Hãy nhìn xem, tôi chắc rằng ai đó sẽ quan tâm. Tôi sẽ tìm thấy tốt nhất của bạn cùng phòng tốt nhất bao giờ hết! Mức đỉnh cao, chỉ cần bạn xem! " "Yeah, chúc may mắn với điều đó." Hai lầm bầm. --- -một tuần later- Luck đã không đứng về phía của Seungyoon. Ông nên đã nghe bạn bè của mình. Nó đã là người thứ bảy rằng Seungyoon đã gửi ra căn hộ của mình như anh chỉ từ chối một người bạn cùng phòng tiềm năng. Ông lắc đầu trong sự hoài nghi khi ông tiếp tục nói với bạn bè của mình những gì đã xảy ra. "Tôi không thể tin được! Làm thế nào không ai có thể phù hợp với những tiêu chí mà tôi đang tìm kiếm? Là nó thực sự là khó khăn? "Ông bị bắn rơi một ngụm bia trước khi đóng sầm nó xuống bàn. Hai nhảy lên một chút, giật mình trước câu trả lời Seungyoon của. "Uh ... Vâng phải trung thực, như tôi đã nói, danh sách mà bạn đã thực hiện được gần như không thể tìm thấy. Bạn đang tìm kiếm về cơ bản giống như ... Người hoàn hảo. "Jinwoo giải thích. "Đừng quá cầu kỳ, người bạn đời." Minho đề nghị. "này. Tôi sẽ chỉ sống một mình. Tôi thậm chí không muốn có một người bạn cùng phòng ở nơi đầu tiên. " Minho đảo mắt và Jinwoo bĩu môi. "Ôi thôi bro. Dừng lại là một cô gái như vậy! Tại sao bạn có rất nhiều kỳ vọng? Nó chỉ là một người bạn cùng phòng. Nó chỉ là một người sống trong một không gian chia sẻ với bạn. Hai người thậm chí không cần phải nói chuyện. Bạn thậm chí không cần phải thừa nhận lẫn nhau. Tuy nhiên, bạn nhận được rất nhiều lợi ích! Một nửa tiền thuê nhà, một nửa số tiền cho thực phẩm, một nửa hóa đơn thủy ... " Seungyoon thở dài. "Nhưng-" Ông đã bị cắt đứt khi điện thoại di động của ông bắt đầu đổ chuông. Đó là một số không rõ. "Xin chào?" Ông quyết định đưa điện thoại của mình trên loa chỉ để bạn bè của mình có thể lắng nghe là tốt. "Uh, là Seungyoon này?" "Đây là anh." "Tôi đã nhìn thấy quảng cáo của bạn trên diễn đàn của trường. Bạn vẫn đang tìm kiếm một người bạn cùng phòng? " "Uh ..." Anh liếc nhìn bạn bè của mình những người giữ gật đầu với anh ta và thúc giục ông nói có. Anh thở dài. "Vâng. Bạn có thích không? " "Làm thế nào tôi biết được? Có thể. Uh, có lẽ tôi có thể thả bằng cách sau để có một cái nhìn? " Seungyoon đã ngượng nghịu trước thái độ của người này. "Có lẽ? Ai trả lời với một thể? " Nhưng cậu đã chôn suy nghĩ đó sang một bên và đồng ý. "Chắc chắn rồi. Làm thế nào để âm thanh 3 chiều này? " "3 ... Tôi đoán tôi có thể làm điều đó. Hẹn gặp lại. " "Bye































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: