Giddap, Seminal Giddap!

Giddap, Seminal Giddap!"CHAPTER VII

Giddap, Seminal Giddap!"
CHAPTER VII Cane Grinding
The white mule hitched to the end of the long sweep. Birdie hit her over the back with a stick. She hoped she would not balk today.
Summer was over and cane grinding time had come. The sweet potatoes had been dug in August and stored in layers of pine straw on the floor of the potato house. Fodder and corn had been stowed away in the crib, along with dried peanuts and chufers--winter feed for the stock. Hogs had been butchered, hams and sides of bacon smoked, and sausage made.
The cane crop was good. Pa said it would take two or three weeks to grind it all. There would be syrup to sell, and plenty of brown sugar and molasses to eat all year. "Git that lazy ole mule goin'!" yelled Buzz.
Birdie whacked Semina as hard as she could.
The cane mill had two iron rollers set vertically on a pine framework, and a long, curved pine-trunk sweep fastened on top. The mule was hitched to its lower end, while the short upper end swung free as a balance. Buzz stood under the sweep and fed sugar cane into the slowly grinding rollers.
"Git her goin'!'' yelled Buzz. Birdie whacked the mule again.
Semina moved slowly. Round and round the cane mill she walked in an endless circle. The rollers, though well-greased with tallow, began a loud screak, scre-ak, scre--ak, which could be heard far and wide.
Mr. Boyer had sent word to all the neighbors that he was grinding cane. People began to drop in--the Tatums, the Cooks and others. The men went to the field where they cut the long cane stalks and hauled them in. They took turns feeding the stalks into the rollers. Cane pulp, called "pummy" fell to the ground at one side.
The pale green milky-looking cane juice poured out slowly into a barrel on the other side. Flies began to come, attracted by its sweetness. Like the flies, children and grown-ups came too, all eager to taste.
"I always put on ten pounds in grinding season," said Mrs. Tatum, a plump young woman with a hearty laugh.
She dipped a tin cup into the sudsy liquor and drained it dry. She filled it again for Lank, her son, and Latrelle, her daughter. Other children crowded close, eager for drinks.
"Hit looks like ole dirty, soapy wash-water to me," said Shoestring Slater, frowning.
"But hit tastes sweet like sugar candy to me!" retorted Birdie. "Hey! Don't drink too much!" cried Mr. Boyer. "Or they won't be none left for your candy-pullin' this evenin'!"
"Candy pullin'! Candy pullin'!" The children danced with excitement. "Yard-plays! We'll have yard-plays too!" they cried.
When she was sure that Semina was going in good form, Birdie ran back to the house. Already it was full of people. The Hardens and the Dorseys had come. The Marshes with Rofelia and the twins, Coy and Loy, were there. And Mrs. Slater with her baby and Essie and Zephy.
"Git out and play with the other young uns!" ordered Mrs. Slater. "Can't have you underfoot all day." But the little girls were shy and refused to move.
"Come with me," said Birdie, smiling.
Birdie could not help thinking about the hog with its ears cut off, and the note on the porch. It seemed strange that the Slaters, who were the Boyers' worst enemies, should act like good friends and come to the cane grinding. But quarrels did not keep people away from frolics, she knew that. It was an unwritten law of the backwoods.
She found Dovey and took the three little girls to a shady spot under the big umbrella tree. She made play dollies out of towels for them. She brought sugar cane, peeled it down and gave them pieces to suck and chew. She promised them candy at the candy-pulling in the evening.
With a piece of sugar cane in her mouth, she ran back to the mill. Semina was still making her obedient rounds. The mule walked with her eyes closed as if she could go on forever. There was no need to whack her.
Two barrels had been filled with cane juice, and the syrup making had begun. Under the roof shelter near by, a big sixty- gallon kettle of the green liquid was bubbling away on top of the brick furnace. Shoestring, Lank and other boys brought up armfuls of pine wood to feed the fire, which glowed red from the open end and sent clouds of black smoke up the tall chimney.
Mrs. Tatum, very red in the face, had charge of the syrup- boiling. She stirred it constantly with a long-handled dipper to keep it from boiling over. Now and then she skimmed it, dipping the green foam off into a barrel at one side. This was saved, and when fermented, would be made into a sweetish- sour beer.
Gradually, the cane juice changed from green to a warm yellowish color with flecks of red. When bubbles appeared at the top, it was done. A cedar trough had been put up on blocks. Mrs. Tatum dipped the syrup out of the kettle into the trough, to allow it to cool.
Birdie and Shoestring and Olema Dorsey and Lank Tatum made little paddles of cane, and began to scrape off the fine scum rising on the surface of the syrup, and eat it with relish. Sweet potatoes, tucked under the edge of the syrup kettle, had baked quickly, and now found their way into the children's hands.
The men refilled the kettle on the furnace with fresh cane juice for the next boiling. Mrs. Tatum went into the kitchen and Mrs. Dorsey came out to take her place.
It was when the grinding and boiling were at their height that Semina took it into her head to balk. She stopped in her tracks and refused to move another step. Mr. Dorsey beat her with a stick, but she did not appear to feel it.
The feeding of the cane stopped. No more juice poured into the trough. The kettle on the furnace was empty. Every- thing stopped because of Semina.
Birdie stepped up. "Likely I can get her started." She tried everything.
She whispered in her ear. She whacked her on the back. She tickled her ticklish spot. She held brown sugar in her hand to tempt her sweet tooth. She offered her a chew of sugar cane. But the white mule turned away with cool indifference.
"Honey," said Pa, "you can't do nothing with her."
The men stood around and laughed at Birdie. She got red in the face and redder. At last she spoke to Pa.
"Likely her teeth need filing again," said Birdie. "The tooth dentist said that would stop her from balking!"
The men roared with laughter. Embarrassed, Birdie fled. She took refuge behind the big umbrella tree. Then she heard the rollers creak again, and saw that somebody's horse had been put in Semina's place. The cane grinding went on.
At dusk-dark the real fun began.
Sam Slater and Gus and Joe appeared. No frolic was complete without them. Sam brought his fiddle into the house and struck up a lively tune, while Shoestring stood at his side and picked on the violin strings with knitting needles, for an accompaniment. The men and women formed into lines and Sam Slater called the dance steps in a loud voice. Soon the rooms and porches were a flurry of movement, music and laughter. Joe Slater danced fancy steps, and made the people laugh. "He shore can cut the fool!" they said.
Outdoors, the children and young people began their yard-plays. Gus Slater played his mouth organ with gay abandon. They took partners, formed a circle and sang:
"How happy was the miller when he lived by himself, The wheel rolls round and he gathers in his wealth;
"You put me down, Gus Slater!" she cried indignantly.
One hand in the hopper and the other in the sack, The wheel rolls round and he hollers out grab!"
Whereupon each boy grabbed the girl in front of him, and kept on whirling. Gus Slater happened to be next to Birdie. He caught her up and swung her so high, her feet did not touch the ground till she got round the circle.
They played and sang Get on Girls and Go to Boston. After that came King William was King Joseph’s Son, Go Forth and Face Your Lover and Green Grows the Willow Tree. They played the games until their voices were hoarse and they were ready to drop.
Meanwhile Mr. Boyer had set fire to a pine stump near by. When darkness came down, he had a great bonfire burning to light up the yard. The boys ran to pile on more Lightwood knots whenever it burned low. It hissed and crackled and popped, bathing the dancing figures in a pattern of light and shadow.
Mr. Boyer made the candy himself. He boiled the syrup down to just the right temperature, then poured the thickening mixture out on many plates to cool. A brisk rush followed, as each boy hurried to get a plate for his girl.
Birdie took plates to the little Slater girls and Dovey and showed them how to pull. By the time she got back, most of the boys and girls had teamed up. Shad Harden was pulling candy with Olema Dorsey, and Lank Tatum with Rofelia Marsh. She stood around for a while, wondering who would pull with her.
She hoped it would not be Shoestring Slater. She was getting sick of the Slaters.
But she could not get away from him. He stood in front of her and blocked her path. For once he was not wearing the black felt hat. He held out a plate of candy. He smiled shyly, but did not look happy.
"Know how to pull?" he asked.
"Shore do," she said.
They greased their hands. Shoestring clamped his hands on the ball of candy and they began to pull. The candy swung back
and forth, growing lighter and paler in color and gradually hardening. Shoestring's hands were big and strong for pulling, but he said not a word.
All the boys and girls were laughing and screaming. Some got candy in their hair and had fun taking it out. Birdie wished she were with someone else. She watched Lank Tatum and Shad Harden. They liked fun, they knew how to laugh. Olema and Rofelia were having a fine time.
But Shoestring was as glum as if he were at a funeral. "I got somethin' to tell you," he whispered.
Birdie looked at him.
His eyes were sullen. His lips were closed in a hard thin line. Couldn't he laugh a little even at a frolic! If he couldn't laugh, he might could stay home. Why, there was always more fun at candy-pullings than at anything else. Why did he have to spoil everything!
"Trouble again,
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Giddap, hội thảo Giddap! "CHƯƠNG VII mía màiCon la trắng hitched đến đầu của các góc dài. Birdie đánh nó trong những trở lại với một cây gậy. Cô hy vọng cô ấy không muốn balk vào ngày hôm nay.Mùa hè là hơn và mía mài thời gian đã đến. Khoai tây ngọt có được đào vào tháng tám và lưu trữ trong lớp thông rơm trên sàn nhà khoai tây. Thức ăn và ngô đã được xếp lại đi trong giường cũi, cùng với đậu phộng khô và chufers - mùa đông nguồn cấp dữ liệu cho các cổ phiếu. Heo có được butchered, dăm bông và hai bên của hun khói thịt xông khói, và xúc xích được thực hiện.Các cây trồng mía là tốt. PA cho biết nó sẽ có hai hoặc ba tuần để xay tất cả. Sẽ có xi-rô để bán, và rất nhiều đường nâu và mật đường ăn tất cả năm. "Git đó con la lười biếng ole goin '!" hét Buzz.Birdie đập HT như cứng như cô có thể.Nhà máy mía có hai ru lô sắt đặt theo chiều dọc trên một khuôn khổ thông, và một đợt càn quét dài, cong thông thân cây gắn chặt trên đầu trang. Con la hitched để kết thúc thấp hơn của nó, trong khi phía trên ngắn đu miễn phí như là một sự cân bằng. Buzz đứng dưới các góc và đưa mía đường vào các con lăn chậm mài."Git của cô đi!'' hét Buzz. Birdie đập con la một lần nữa.HT chuyển từ từ. Tròn và vòng nhà máy mía cô đi trong một vòng tròn vô tận. Các con lăn, mặc dù cũng mỡ với mỡ, bắt đầu một lớn screak, scre-ak, scre - ak, mà có thể được nghe nói tới xa và rộng.Ông Boyer đã gửi lời đến tất cả những người hàng xóm rằng ông mài mía. Người ta bắt đầu thả trong--các Tatums, các đầu bếp và những người khác. Những người đàn ông đã đi đến trường nơi họ cắt giảm các thân cây dài mía và kéo chúng vào. Họ đã lần lượt cho ăn các thân cây vào các con lăn. Bột giấy mía, được gọi là "pummy" rơi xuống đất ở một bên.Nhạt màu xanh lá cây sữa tìm mía nước trái cây đổ ra từ từ vào một thùng vào phía bên kia. Bay bắt đầu đến, thu hút bởi vị ngọt của nó. Như ruồi, trẻ em và người lớn đến quá, tất cả mong muốn hương vị."Tôi luôn luôn đặt trên £ 10 trong mài mùa," cho biết bà Tatum, một phụ nữ trẻ đầy đặn với một cười thịnh soạn.Cô nhúng một tách tin vào sudsy rượu và thoát nước tốt nó khô. Cô làm đầy nó một lần nữa cho Vielank, con trai, và Latrelle, con gái của bà. Trẻ em khác gần đông đúc, mong cho các thức uống."Hit trông giống như ole bẩn, xà phòng rửa-nước với tôi," nói Shoestring Slater, frowning."Nhưng thị hiếu nhấn ngọt như đường kẹo với tôi!" retorted Birdie. "Hey! Không uống rượu quá nhiều!"khóc ông Boyer. "Hoặc họ sẽ không được không để lại cho bạn kẹo-pullin' này buổi!""Kẹo pullin'! Bánh kẹo pullin'!" Trẻ em nhảy múa với sự phấn khích. "Sân-kịch! Chúng tôi sẽ có sân-kịch quá!", họ khóc.Khi cô đã chắc chắn rằng HT sẽ ở hình thức tốt, Birdie chạy trở lại vào nhà. Đã được đầy đủ của người dân. Các cứng và xem các đã đến. Các đầm lầy với Rofelia và các em sinh đôi, Coy và Loy, đã có. Và bà Slater với em bé của mình và trong Tam ngo và Zephy."Git ra và chơi với trẻ uns!" đã ra lệnh bà Slater. "Không có bạn ở dưới bàn chân tất cả các ngày." Nhưng các cô gái ít được nhút nhát và từ chối để di chuyển."Đi với tôi," nói Birdie, mỉm cười.Birdie không thể giúp suy nghĩ về những con heo với đôi tai của nó cắt, và lưu ý trên porch. Nó có vẻ lạ rằng Slaters, những người Boyers' kẻ thù tồi tệ nhất, nên hành động như bạn tốt và tới mía mài. Nhưng quarrels đã không giữ người dân ra khỏi frolics, cô biết mà. Nó đã là một luật dưới các backwoods.Cô tìm thấy Dovey và lấy ba cô gái nhỏ để một điểm râm dưới cây ô lớn. Cô đã chơi dollies ra khỏi khăn cho họ. Cô mang mía, lột vỏ nó xuống và cho họ miếng để hút và nhai. Cô ấy đã hứa với họ kẹo ở kẹo-kéo vào buổi tối.Với một mảnh mía trong miệng của mình, cô chạy trở lại để nhà máy. HT vẫn còn làm cho viên đạn Vâng lời của cô. Con la đi với đôi mắt của mình đóng cửa như thể cô ấy có thể đi vào mãi mãi. Đã có không cần phải whack của cô.Hai thùng đã được lấp đầy với nước trái cây mía, và xi-rô pha đã bắt đầu. Dưới nơi trú ẩn mái nhà gần bởi, ấm đun nước lớn sáu mươi-gallon chất lỏng màu xanh lá cây bubbling đi trên đầu trang của các lò gạch. Shoestring, Vielank và bé trai khác đưa lên armfuls pine gỗ để nuôi ngọn lửa, glowed đỏ từ khi kết thúc mở và gửi những đám mây đen khói lên ống khói cao.Bà Tatum, rất đỏ mặt, đã phụ trách các xi-rô - sôi. Cô khuấy nó liên tục với một chiếc cốc dài xử lý để giữ cho nó từ sôi trên. Bây giờ và sau đó cô sưa nó, ngâm bọt màu xanh lá cây ra vào một thùng tại một bên. Điều này đã được lưu, và khi lên men, sẽ được thực hiện vào một ly bia hơi ngọt chua.Dần dần, nước mía thay đổi từ màu xanh lá cây với một màu vàng ấm với flecks của màu đỏ. Khi bong bóng xuất hiện ở đầu, nó đã được thực hiện. Một máng cedar đã được đưa ra vào khối. Bà Tatum nhúng xi-rô ra khỏi kettle vào trough, để cho phép nó để làm mát.Birdie và Shoestring và Olema Dorsey và Lank Tatum làm ít paddles của mía, và bắt đầu để cạo ra cặn bã tiền phạt tăng cao trên bề mặt của xi-rô, và ăn nó với gia vị. Khoai lang, giấu theo cạnh của xi-rô ấm, có nướng một cách nhanh chóng, và bây giờ tìm thấy con đường của mình vào tay của trẻ em.Những người đàn ông nạp lại ấm đun nước trên lò với nước trái cây tươi mía cho sôi tiếp theo. Bà Tatum đã đi vào nhà bếp và bà Dorsey ra đến để diễn ra của cô.Đó là khi các mài và sôi đã ở chiều cao của họ mà HT lấy nó vào đầu để balk. Cô ngừng lại trong bài nhạc của mình và từ chối để di chuyển một bước. Ông Dorsey đánh bại cô ấy với một cây gậy, nhưng cô đã không xuất hiện để cảm thấy nó.Cho ăn các mía dừng lại. Không có thêm nước trái cây đổ vào máng. Ấm đun nước trên lò được sản phẩm nào. Mỗi điều dừng lại vì HT.Birdie bước lên. "Có thể tôi có thể nhận được cô ấy bắt đầu." Cô đã thử tất cả mọi thứ.Cô thì thầm vào tai của mình. Cô ấy đập cô ở mặt sau. Cô tickled khó nghi tại chỗ của mình. Cô đã tổ chức đường nâu trong tay để cám dỗ của cô răng ngọt. Cô mời cô ấy một nhai mía đường. Nhưng con la trắng quay lưng với sự thờ ơ mát mẻ."Anh yêu," nói Pa, "bạn không thể làm gì với cô ấy."Những người đàn ông đứng xung quanh và cười Birdie. Cô có màu đỏ trong khuôn mặt và redder. Cuối cùng cô đã nói chuyện với Pa."Có thể hàm răng của cô cần nộp một lần nữa," nói Birdie. "Răng nha sĩ nói đó sẽ ngăn cản cô từ balking!"Những người đàn ông roared với cười. Xấu hổ, Birdie chạy trốn. Cô đã trú ẩn đằng sau cây ô lớn. Sau đó cô nghe nói các con lăn creak một lần nữa, và thấy rằng con ngựa của ai đó có được đặt ở vị trí của HT. Mía mài đã đi vào.Lúc hoàng hôn-tối vui vẻ thực sự bắt đầu.Sam Slater và Gus và Joe xuất hiện. Frolic không được hoàn thành mà không có chúng. Sam mang fiddle của mình vào nhà và tấn công lên một giai điệu sôi động, trong khi Shoestring đứng ở bên mình và đã chọn trên dây violon với kim Đan, cho một đi kèm. Những người đàn ông và phụ nữ được hình thành vào dòng và Sam Slater gọi là vũ đạo trong một giọng nói lớn. Sớm các phòng và porches đã là một sự bân khuân của phong trào, âm nhạc và tiếng cười. Joe Slater nhảy bước ưa thích, và làm mọi người cười. "Ông bờ có thể cắt đánh lừa!", họ nói.Ngoài trời, trẻ em và thanh thiếu niên bắt đầu của vở kịch sân. Gus Slater chơi organ miệng của mình với đồng tính bỏ. Họ đã đối tác, tạo thành một vòng tròn và sang:"Làm thế nào hạnh phúc là miller khi ông sống của mình, các bánh xe cuộn tròn và ông tập hợp trong sự giàu có của mình;"Bạn đặt tôi xuống, Gus Slater!" cô khóc indignantly.Một mặt các phễu và khác trong bao, bánh xe cuộn tròn và ông hollers ra lấy!"Và rồi cậu bé từng nắm lấy các cô gái ở phía trước của anh ta, và giữ trên xoắn. Gus Slater đã xảy ra để bên cạnh Birdie. Anh bị cô lập và cô đu quá cao, chân của cô đã không chạm vào mặt đất cho đến khi cô ấy có vòng vòng tròn.Họ chơi và hát Get vào trẻ em gái và đi đến Boston. Sau khi mà đến vua William là vua Joseph trai, đi Forth và người yêu của bạn phải đối mặt và màu xanh lá cây phát triển cây liễu. Họ chơi các trò chơi cho đến khi tiếng nói của họ được hoarse và họ đã sẵn sàng để thả.Trong khi đó ông Boyer đã đốt cháy một gốc cây thông gần bởi. Khi bóng tối đến, ông đã có một bonfire tuyệt vời ghi ra ánh sáng lên sân. Các bé trai chạy đến cọc trên thêm Lightwood hải lý bất cứ khi nào nó đốt cháy thấp. Nó hissed và crackled và popped, tắm những nhân vật nhảy múa trong một mô hình của ánh sáng và bóng tối.Ông Boyer làm kẹo mình. Ông luộc xi-rô xuống chỉ có nhiệt độ bên phải, sau đó đổ hỗn hợp dày lên trên nhiều đĩa làm mát. Một cơn sốt nhanh theo sau, như mỗi cậu bé vội vã để có được một tấm cho cô gái của mình.Birdie đưa tấm đến ít cô gái Slater và Dovey và họ đã cho thấy làm thế nào để kéo. Khi cô đã trở lại, hầu hết các chàng trai và cô gái đã cùng hợp tác lên. Shad Harden đã kéo bánh kẹo với Olema Dorsey, và Lank Tatum với Rofelia Marsh. Cô đứng xung quanh trong một thời gian, tự hỏi những người sẽ kéo với cô ấy.Cô hy vọng nó sẽ không là Shoestring Slater. Cô đã nhận được bệnh của các Slaters.Nhưng cô không thể có được ra khỏi anh ta. Ông đứng ở phía trước của cô và bị chặn con đường của mình. Để có một lần ông đã không mặc cảm thấy mũ đen. Ông đã tổ chức ra một tấm bánh kẹo. Ông cười shyly, nhưng không nhìn hạnh phúc."Biết làm thế nào để kéo?", ông hỏi."Shore làm," cô nói.Họ mỡ bàn tay của họ. Shoestring kẹp tay vào bóng của kẹo và họ bắt đầu để kéo. Kẹo đu quayvà quy định, ngày càng tăng nhẹ và paler trong màu sắc và dần dần tôi kim loại. Shoestring của tay lớn và mạnh mẽ cho kéo, nhưng ông không phải là một từ.Tất cả các bé trai và cô gái đã cười và la hét. Một số nhận được kẹo trong mái tóc của mình và đã có niềm vui lấy nó ra. Birdie muốn cô ấy đã với người khác. Cô theo dõi Lank Tatum và Shad Harden. Họ thích thú vị, họ biết làm thế nào để cười. Olema và Rofelia đã có một thời gian tốt.Nhưng Shoestring glum như nếu ông đã tại một đám tang. "Tôi có gì để nói với bạn," ông thì thầm.Birdie nhìn vào anh ta.Đôi mắt của ông đã được mật. Đôi môi của mình đã bị đóng cửa trong một dòng mỏng cứng. Ông không thể cười một chút thậm chí tại một frolic! Nếu ông không thể cười, ông có thể có thể ở lại trang chủ. Tại sao, có là luôn luôn vui vẻ hơn lúc kẹo-pullings hơn tại bất cứ điều gì khác. Tại sao ông đã làm hỏng mọi thứ!"Vấn đề một lần nữa,
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Giddap, tinh Giddap! "
CHƯƠNG VII Cane mài
Các con la trắng hitched để kết thúc quá trình quét dài. Birdie đánh cô qua lại với một cây gậy. Cô hy vọng cô sẽ không lẩn tránh ngày hôm nay.
Mùa hè đã qua và mía nghiền thời gian đã đến. Các khoai lang đã được đào vào tháng Tám và được lưu trữ trong các lớp thông rơm trên sàn nhà khoai tây và ngô thức ăn gia súc đã được cất đi trong máng cỏ, cùng với đậu phộng sấy khô và chufers -.. thức ăn mùa đông đối với cổ phiếu Hogs có được xẻ thịt, dăm bông và mặt của thịt xông khói hun khói, xúc xích và thực hiện.
Các cây mía là tốt. Pa cho biết sẽ mất hai hoặc ba tuần để xay tất cả. Sẽ có xi-rô để bán, và rất nhiều đường nâu và mật đường để ăn tất cả các năm. "Git mà lười biếng la ole goin '!" hét Buzz.
Birdie cái đánh semina khó như cô có thể.
Các nhà máy mía có hai con lăn sắt đặt thẳng đứng trên một khung gỗ thông, và một dài, cong thông-trunk quét gắn chặt trên hàng đầu. Các con la được hitched để kết thúc thấp hơn của nó, trong khi phần trên ngắn vung miễn phí như là một sự cân bằng. Buzz đứng dưới xuôi và mía đường ăn vào các con lăn từ từ trượt.
"Git goin cô '!' 'hét Buzz. Birdie cái đánh con la nữa.
semina di chuyển chậm. Vòng tròn và các nhà máy mía cô bước vào một vòng tròn bất tận. Các con lăn, mặc dù cũng bôi mỡ động vật, bắt đầu một screak lớn, scre-ak, scre - ak, mà có thể nghe xa và rộng.
Ông Boyer đã gửi lời cho tất cả những người hàng xóm mà ông đã nghiền mía. Mọi người bắt đầu thả trong - các Tatums, các Cooks và những người khác. Những người đàn ông đã đi đến cánh đồng nơi họ cắt cuống mía dài và kéo họ vào. Họ thay phiên nhau nuôi thân vào các con lăn. Cane bột, gọi là "pummy" rơi xuống đất ở một bên.
Màu xanh nước trắng đục trông mía nhạt đổ ra từ từ vào một thùng ở phía bên kia. Ruồi đã bắt đầu đến, thu hút bởi vị ngọt của nó. Giống như những con ruồi, trẻ em và người lớn đến quá, tất cả mong muốn nếm thử.
"Tôi luôn luôn đặt trên £ 10 trong mùa giải mài," bà Tatum, một phụ nữ trẻ đầy đặn với một nụ cười nồng nhiệt nói.
Cô lấy một cốc thiếc vào rượu có xà bông và để ráo nước cho khô. Bà đổ đầy nó một lần nữa cho Lank, con trai bà, và Latrelle, con gái bà. Các trẻ em khác đông đúc gần, mong muốn phục vụ đồ uống.
"Hit trông như bẩn, nước xà phòng rửa-ole với tôi," Shoestring Slater nói, cau mày.
"Nhưng nhấn vị ngọt như kẹo đường cho tôi!" Birdie vặn lại. "Hey! Đừng uống quá nhiều!" Ông đã khóc Boyer. "Hoặc họ sẽ không thể nào để lại cho bạn kẹo Pullin 'evenin này'!"
"Candy Pullin '! Kẹo Pullin'!" Những đứa trẻ nhảy múa với sự phấn khích. "Yard-lượt! Chúng tôi sẽ có sân kịch quá!" họ khóc.
Khi cô ấy bảo rằng semina đã được đi vào hình thức tốt, Birdie chạy về nhà. Đã được nó đầy người. Việc làm cứng và các Dorseys đã đến. The Marshes với Rofelia và cặp sinh đôi, Coy và Loy, đã có. Và bà Slater với em bé và Essie và Zephy.
"Git ra ngoài và chơi với các trẻ khác uns!" ra lệnh cho bà Slater. "Không thể có bạn ở dưới bàn chân cả ngày." Nhưng các cô gái nhỏ đã nhút nhát và không chịu di chuyển.
"Hãy đến với tôi," Birdie nói, mỉm cười.
Birdie không thể không suy nghĩ về những con heo với đôi tai của nó bị cắt đứt, và các ghi chú trên hiên nhà. Nó có vẻ lạ mà Slaters, ai là kẻ thù tồi tệ nhất của Boyers, nên hành động như những người bạn tốt và đi đến thống nghiền mía. Nhưng những cuộc cãi vã đã không giữ người đi từ frolics, cô biết điều đó. Đó là một quy luật bất thành văn của một vùng hẻo lánh.
Cô tìm thấy Dovey và mất ba bé gái đến một nơi râm dưới gốc cây ô lớn. Cô làm dollies chơi ra khỏi khăn cho họ. Cô mang mía, gọt vỏ nó xuống và đưa cho họ miếng để ngậm và nhai. Cô đã hứa với họ kẹo tại kẹo kéo vào buổi tối.
Với một mảnh của mía đường trong miệng cô, cô chạy trở lại nhà máy. Semina vẫn còn làm cho vòng vâng lời cô. Các con la bước đi với đôi mắt cô nhắm lại như thể cô có thể đi mãi mãi. Không có nhu cầu để Whack cô.
Hai thùng đã được lấp đầy với nước mía, và làm xi-rô đã bắt đầu. Núp bóng mái nhà gần, một gallon sixty- ấm đun nước lớn của chất lỏng màu xanh lá cây được bọt đi trên đỉnh lò gạch. Vừa đủ, Lank và chàng trai khác đưa lên armfuls gỗ thông để nuôi lửa, mà sáng lên màu đỏ từ khi kết thúc mở và gửi những đám mây khói đen lên ống khói cao.
Mrs. Tatum, rất đỏ ở mặt, có trách sôi syrup-. Cô khuấy nó liên tục với một cái môi dài xử lý để giữ cho nó sôi trên. Bây giờ và sau đó cô lướt nó, nhúng bọt xanh tắt vào một thùng ở một bên. Điều này đã được lưu lại, và khi lên men, sẽ được thực hiện vào một bia chua sweetish-.
Dần dần, nước ép mía thay đổi từ màu xanh sang màu vàng ấm áp với những đốm đỏ. Khi bong bóng xuất hiện ở phía trên, nó đã được thực hiện. Một máng tuyết tùng đã được đưa lên trên khối. Bà Tatum nhúng vào xi-rô ra từ bình vào máng, để cho phép nó để làm mát.
Birdie và Shoestring và Olema Dorsey và Lank Tatum làm mái chèo chút mây, và bắt đầu để cạo bỏ các cặn bã tốt lên trên bề mặt của xi-rô , và ăn nó với sự thích thú. Khoai lang, nằm ​​dưới cạnh của ấm đun nước xi-rô, đã nướng một cách nhanh chóng, và bây giờ tìm thấy con đường của họ vào tay của trẻ em.
Những người đàn ông đổ đầy bình đun vào lò bằng nước mía tươi cho sôi tiếp theo. Bà Tatum đã đi vào nhà bếp và bà Dorsey ra để lấy vị trí của mình.
Đó là khi nghiền và đun sôi là ở chiều cao của họ mà semina mất nó vào đầu cô để lẩn tránh. Cô dừng lại trong các bài hát của mình và từ chối di chuyển một bước. Ông Dorsey đánh cô gái bằng một cây gậy, nhưng cô đã không xuất hiện để cảm thấy nó.
Các thức ăn của mía dừng lại. Nước trái cây không đổ vào máng. Ấm đun nước trên lò là trống rỗng. Ở khắp mọi điều dừng lại vì semina.
Birdie bước lên. "Có khả năng tôi có thể có được cô ấy bắt đầu." Cô đã cố gắng tất cả mọi thứ.
Cô thì thầm vào tai cô. Cô phát mạnh cô về phía sau. Cô gãi chỗ nhột của cô. Cô đã tổ chức đường nâu trong tay cô để cám dỗ ngọt cô. Cô mời bà một nhai mía. Nhưng con la trắng quay lưng với mát thờ ơ.
"Honey", ông Pa ", bạn không thể làm gì với cô ấy."
Những người đàn ông đứng xung quanh và cười Birdie. Cô đã đỏ mặt và đỏ hơn. Cuối cùng, cô đã nói chuyện với Pa.
"Có khả năng răng cần nộp một lần nữa," Birdie nói. "Các bác sĩ nha khoa răng nói rằng sẽ ngăn cản cô balking!"
Những người đàn ông gầm lên với tiếng cười. Xấu hổ, Birdie chạy trốn. Cô đã trú ẩn đằng sau những cây ô lớn. Sau đó, cô nghe thấy tiếng con lăn lung lay một lần nữa, và thấy rằng con ngựa của ai đó đã được đưa ra semina của. Nghiền mía đã đi vào.
Vào lúc chạng vạng tối, những niềm vui thực sự bắt đầu.
Sam Slater và Gus và Joe xuất hiện. Không vui đùa đã được hoàn thành mà không có họ. Sam đã mang fiddle mình vào nhà và đánh lên một giai điệu sống động, trong khi Shoestring đứng ở bên cạnh mình và đã chọn trên dây đàn violin với kim đan, một nhạc đệm. Những người đàn ông và phụ nữ được thành lập vào dòng và Sam Slater gọi là bước nhảy lớn tiếng. Ngay sau đó các phòng và tiền sảnh là một loạt các chuyển động, âm nhạc và tiếng cười. Joe Slater nhảy bước ưa thích, và làm cho mọi người cười. "Ông bờ có thể cắt những kẻ ngốc!" họ nói.
Ngoài trời, trẻ em và những người trẻ tuổi bắt đầu của sân chơi. Gus Slater chơi organ miệng với gay bỏ. Họ mất đối tác, hình thành một vòng tròn và hát:
"Làm thế nào hạnh phúc là miller khi ông sống một mình, Bánh xe cuộn tròn và ông tập hợp trong tài sản của mình;
! ". Bạn đặt tôi xuống, Gus Slater" cô kêu lên phẫn nộ
Một tay trong phễu và các khác trong bao, bánh xe cuộn tròn và ông hollers ra lấy! "
Lúc đó mỗi cậu bé nắm lấy cô gái trước mặt anh, và tiếp tục quay cuồng. Gus Slater đã xảy ra để được bên cạnh Birdie. Ông bắt cô lên và vung cô quá cao, đôi chân của mình không chạm mặt đất cho đến khi cô có vòng tròn.
Họ chơi và hát Get về Girls và Tới Boston. Sau đó đến King William là Con Vua Joseph, Go Forth và đối mặt với người yêu của bạn và xanh Mọc các Willow Tree. Họ chơi các trò chơi cho đến khi tiếng nói của họ đã khàn và họ đã sẵn sàng để thả.
Trong khi đó ông Boyer đã châm lửa vào một gốc thông gần bằng. Khi màn đêm buông xuống, anh đã có một đốt lửa trại tuyệt vời để thắp sáng sân. Các chàng trai chạy đến đống trên nhiều nút thắt Lightwood bất cứ khi nào nó bị đốt cháy thấp. Nó rít lên và kêu răng rắc và popped, tắm cho con số nhảy múa trong một mô hình của ánh sáng và bóng tối.
Ông Boyer làm kẹo mình. Ông luộc xi-rô xuống chỉ nhiệt độ thích hợp, sau đó đổ hỗn hợp dày ra trên nhiều đĩa để nguội. Một rush nhanh theo sau, vì mỗi cậu bé vội vã để có được một tấm cho cô gái của mình.
Birdie mất tấm với Slater bé gái và Dovey và cho họ thấy làm thế nào để kéo. Do thời gian cô đã trở lại, hầu hết các chàng trai và cô gái đã hợp tác. Shad Harden đã kéo kẹo với Olema Dorsey, và Lank Tatum với Rofelia Marsh. Cô đứng xung quanh một lúc, tự hỏi ai sẽ kéo với cô ấy.
Cô hy vọng nó sẽ không được Shoestring Slater. Cô đã nhận được bệnh của các Slaters.
Nhưng cô không thể thoát khỏi anh ta. Anh đứng trước mặt cô và chặn đường cô. Để có một lần ông đã không được mặc màu đen mũ phớt. Ông đã tổ chức ra một tấm kẹo. Anh mỉm cười bẽn lẽn, nhưng không nhìn hạnh phúc.
"Biết làm thế nào để kéo?" ông hỏi.
"Shore làm," cô nói.
Họ bôi trơn bàn tay của họ. Shoestring kẹp tay vào bóng kẹo và họ bắt đầu kéo. Các kẹo vung lại
và ra, ngày càng nhẹ hơn và có màu nhạt màu và dần dần làm cứng. Tay eo hẹp của rất to và mạnh mẽ để kéo, nhưng anh không nói một lời nào.
Tất cả các chàng trai và cô gái đã cười và la hét. Một số có kẹo trong tóc của họ và đã vui vẻ lấy nó ra. Birdie ước mình là một người khác. Cô nhìn Lank Tatum và Shad Harden. Họ thích vui vẻ, họ biết cách cười. Olema và Rofelia đã có một thời gian tốt.
Nhưng Shoestring là như cau như thể anh là tại một đám tang. "Tôi có vài điều để nói với bạn," anh thì thầm.
Birdie nhìn anh.
Mắt cậu sưng sỉa. Môi anh bị đóng cửa trong một đường mỏng cứng. Ông không thể cười một chút, ngay cả ở một sự ngông cuồng! Nếu anh không thể cười, anh có thể có thể ở nhà. Tại sao, có vui vẻ luôn luôn nhiều hơn ở candy-pullings hơn tại bất cứ điều gì khác. Tại sao anh ấy phải làm hỏng tất cả mọi thứ!
"Trouble một lần nữa,
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: