Chapter 4 - Being Serious isn't a Bad ThingPart 1On the night of the e dịch - Chapter 4 - Being Serious isn't a Bad ThingPart 1On the night of the e Việt làm thế nào để nói

Chapter 4 - Being Serious isn't a B

Chapter 4 - Being Serious isn't a Bad Thing
Part 1
On the night of the event at the police station, Sorata ripped up the paper which had「My goal: Escape from Sakurasou!」 written on it, and declared in front of everyone that he would stay at Sakurasou.
“I am deeply sorry for disrupting the atmosphere. Thanks to your help, I came back to my senses. I will continue to live here at Sakurasou, so please look after me from now on.”
Jin smiled knowingly to Sorata, who had his head bowed, and Chihiro drank beer, while telling him not to say such embarrassing things. Misaki changed the subject like she didn’t have anything to do with it and when it came to Ryuunosuke, who was obviously in his room,
- Yes, good work. From Maid-chan
Ordering the electronic maid to do his job and wasn’t even participating in this meeting himself.
The reason why he decided to stay at Sakurasou was because of Mashiro, but she wasn’t participating either, working on her manga as soon as she came back home. So Sorata didn’t know what she was thinking.
It must’ve been because of the deadline drawing near, because Mashiro’s concentration rose higher than before, and if he tried to talk to her, he was ignored.
Even when telling her that the bathroom was empty,
“He~y, Shiina. Take a bath.”
“…”
“A bath.”
“…”
“It seems like I can say whatever I want to. If you don’t answer me, I’ll grope your breasts.”
“…”
“I’m sorry, that was just a joke.”
Just like that, Mashiro showed no reaction. Sorata didn’t actually have the guts to grope her breasts, so he gave up and returned to his room, reflecting back on his air-like presence. Did Sorata’s [1] ‘Sora’ [2] really mean air[3]…
Then it was something to complain about to his parents.
The next day, Sorata regretted his decision that he made yesterday. When he opened the door, Mashiro was still at her desk working on her tablet. The sunrise had shone upon Mashiro’s slender figure in a holy way.
Since she didn’t reply when he tried to talk to her, he dragged her out of her seat and somehow brought her to school. Of course, in the state that she was in, she wasn’t able to pay attention in class. When Sorata visited her in the art room during his breaks, he saw her sleeping boldly on her table. From what he heard from the art students, Mashiro apparently didn’t wake up, no matter what the teachers said to her.
He thought that he would have to wait after school, but on the contrary, it was Mashiro who came to him while Sorata was packing up. Her forehead still had a red mark from sleeping, and her hair was tangled up. Nevertheless, Mashiro tugged at Sorata’s belt telling him to take her to the dorm right away.
Thanks to that, they caused a lot of misunderstandings among their classmates, and Sorata had to leave before getting a chance to explain himself.
As soon as they came back to Sakurasou, Mashiro turned on her work mode and locked herself up in her room to work on her manga. She didn’t say "thank-you" or anything to Sorata as well.
It seemed like she was working on a page of Name[4] per day. She sent it to her editor via email and had small meetings on the phone.
As time passed, the rejected Name prints were scattered across the floor. To clean it up, Sorata had to peek into Mashiro’s room periodically. Mashiro’s names were almost good enough to be called manuscripts[5]. The characters were drawn in solid lines, and there were no visible rough patches.
The calendar on the wall had「Rookie Awards deadline」written on the 30th of June in red letters and at this stage, with only about half a month left till the end, she couldn’t afford to have any rejected names. She had to be getting OKs for her names and start on her manuscript as soon as she can. However, even in this type of situation, Mashiro was didn’t slack on her drawing practices.
Even though Sorata wasn’t expecting a reply, he asked Mashiro a question.
“Shouldn’t you cut back on your practice for now?”
“I need to practice now. It’ll be the same in the future as well.”
Mashiro answered quickly, still facing her drawings.
But no matter what he asked, he was still ignored by her.

Even though Mashiro’s head was only filled with her manga, she sometimes came up to Sorata and said a few things that didn’t make sense. She ignored him when Sorata tried to talk to her first, yet she only spoke when she wanted to say something.
The first time it happened was when she came up to Sorata and Misaki who were playing a fighting game together and said,
“Sorata, I’m going to my room.”
And she really went up to her room after she said that. He looked around during the fight round, but she was already gone. He didn’t know what she was trying to say.
“Kohai-kun, what was that about~?”
“Who knows.”
The next day, when he was about to sleep,
“Sorata, I’m going to take a shower.”
She came to his room and told him on purpose, and the day after that,
“Sorata, toilet.”
Hearing that made Sorata spit out the juice that he was drinking.
“What are you trying to get across here!”
“Sorata was the one who told me to say everything.”
“I didn’t mean it that way!”
He did say it on the day of the love hotel event. He did say it, but he didn’t mean it in a way where she reports everything from her daily life.
“What about brushing my teeth?”
“You don’t need to tell me!”
“What about getting changed?”
“Change into whatever you want!”
“… Sorata is difficult.”
“It got even worse today! This is even more bothersome than trying to explain offside[6] to my mum!”
“Offside?”
“Don’t ask!”
Mashiro twisted her lips and complained.
“Shouldn’t I tell you that I passed my names?”
“Tell me things like that!”
“I passed my names.”
“Ye, yeah. Congratulation.”
“Thank you.”
It would be worrisome if she didn’t tell him these types of important news, so he told Mashiro to tell him everything that has happened. Of course, when she said that her period started, he wanted to die, but other than that it was bearable.
“What about the offside?”
“I told you, you don’t need to know!”
Nine days remained until the deadline. During that time, Mashiro had to draw 32 pages, so he decided to put off Mashiro’s training until then. He didn’t explain about offside either.
A week has passed since then, and it was the 29th of June. When he came out of the shower and went to his room, he saw Misaki, who was trespassing as usual in shorts and a t-shirt playing a game with her eyes glued to the TV. A single player RPG. The play hours were over 30, and she was in the final dungeon. It was Misaki’s playing style to avoid all the weak minions, the NPCs and sub-quests, so her levels in RPGs were always extremely low. As he expected, she was walking into the final dungeon with an extremely weak team that couldn’t even beat the minions inside.
She kept pressing the reset button to repeat the process over and over.
“It would be faster for you to level up first.”
“I would rather give up than get stronger by harassing the weak!”
“Oh, really?”
But her level was lower than the ‘weak’…
“Anyways, there’s a game that I want to play, so move over a bit please.”
Misaki didn’t even look at Sorata and brilliantly avoided attacks from the minions and exited the dungeon.
“I see, just ignoring completely…”
It was an excellent technique for fleeing,
“I’m sure this wasn’t a game like that.”
“No, no, Kohai-kun! You just need to play the way that you want to play! It’s no fun playing by the way set by others! I will make my own style of play!”
“Even so, don’t start betting your life on this game.”
While shouting nonsensical things, Misaki arrived in front of the final boss’s room. If she avoided one last mob of minions, she would arrive to the last boss. With Misaki’s max HP, she wouldn’t be able to survive a hit from the last boss anyway. It dealt close to 3000 damage per hit, but Misaki didn’t even have 2000 HP. There was a 20 level gap between them. The last boss also had a second form, where its attacks had poison or petrification mixed in which dealt devastating damage.
Misaki, who didn’t know anything about this, broke through the mob and reached the save-point in front of the last boss. She sighed in relief and opened the save menu. At that moment the screen died and they became silent. Then, the machine’s logo showed up.
“Huh? What happened!”
Sorata and Misaki checked the game console, and saw Kodama, the calico cat, giving a cat punch at the power button.
An unexpected, cat reset in this situation. And in this game, being infamous with its software design, it didn’t have any saving option unless at a save-point. So Misaki had to go back to the entrance of the dungeon and start from the last save-point.
Misaki was shocked and laid flat on her back staring blankly.
“My two hours of effort just flew away. I can’t do it no more~. I feel like my soul has broken into a thousand pieces. It’s not a heart break, but a soul break. I don’t want to do it anymore.”
“I know how you feel.”
Sorata often got the same cat reset. He picked up Kodama and smiled at it.
“Sigh~.”
Misaki suddenly sighed.
“You know~, Kohai-kun.”
“Are you going to say some weird things again?”
“Cursing a queen to become a dog is somewhat erotic.”
“What are you saying now!”
“「Ha ha ha! I shall turn you into a dog!」「I shall not back down no matter what!」「How much longer will that continue? Now, turn into a dog~!」「Kyaaa…」 and just like that, the queen became a dog!”
“That curse sounds too Japanese.”
“「How does it feel to be a dog.」「Whine~.」「If you’re a dog, then act like one, answer with a woof!」「… woof, woof… woof…」「Paw!」「Woof.」「Sit.」「Woof.」「How cute, I shall take care of you forever. Mha ha ha ha…」「Whine~…」 like that! How is it, isn’t it really erotic? It’s beyond being able to see panties or going commando![7] This is it, the true ero! The name itself is the brilliant Eden!”
“You sho
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chương 4 - đang là nghiêm trọng không phải là một điều xấuPhần 1Vào đêm của sự kiện tại đồn cảnh sát, Sorata tách lên giấy mà mục tiêu had「My: thoát khỏi Sakurasou! 」 viết trên đó, và tuyên bố ở phía trước của tất cả mọi người rằng ông sẽ ở lại tại Sakurasou."I 'm sâu sắc xin lỗi vì làm gián đoạn khí quyển. Nhờ giúp đỡ của bạn, tôi trở lại giác quan của tôi. Tôi sẽ tiếp tục sống ở đây lúc Sakurasou, vì vậy xin vui lòng xem xét sau khi tôi từ nay trên."Jin cười cố ý để Sorata, những người có đầu cúi, và Chihiro uống bia, trong khi nói cho anh ta không phải để nói những điều lúng túng. Misaki thay đổi chủ đề như cô ấy không có bất cứ điều gì để làm với nó và khi nó đã đến Ryuunosuke, những người đã rõ ràng trong phòng của mình,-Vâng, tốt lắm. Từ Maid-chanĐặt hàng maid điện tử để làm công việc của mình và thậm chí đã không tham gia vào cuộc họp này bản thân.Lý do tại sao ông quyết định ở lại tại Sakurasou là bởi vì Mashiro, nhưng cô đã không tham gia một trong hai, làm việc trên manga của mình ngay sau khi cô trở về nhà. Vì vậy, Sorata không biết những gì cô đã suy nghĩ.Nó chắc đã vì thời hạn vẽ gần, bởi vì Mashiro của nồng độ tăng cao hơn so với trước, và nếu ông đã cố gắng để nói chuyện với cô ấy, ông đã bị bỏ qua.Ngay cả khi nói với cô rằng phòng tắm được sản phẩm nào,"Ông ~ y, Shiina. Đi tắm."“…”"Một tắm."“…”"Nó có vẻ như tôi có thể nói bất cứ điều gì tôi muốn. Nếu bạn không trả lời tôi, tôi sẽ mò đi ra ngực của bạn."“…”"Tôi xin lỗi, đó là chỉ là một trò đùa."Chỉ cần như thế, Mashiro cho thấy không có phản ứng. Sorata thực sự đã không có can đảm để mò đi ra ngực của mình, do đó, ông đã từ bỏ và quay trở lại phòng của mình, phản ánh về sự hiện diện như máy. Đã làm của Sorata ['1] Sora' [2] thực sự có nghĩa là máy [3]...Sau đó, nó là một cái gì đó để khiếu nại về với cha mẹ.Ngày hôm sau, Sorata hối hận về quyết định của mình mà ông thực hiện vào ngày hôm nay. Khi ông mở cửa, Mashiro là vẫn còn ở của cô bàn làm việc trên máy tính bảng của mình. Mặt trời mọc có chiếu sau khi Mashiro của mảnh hình theo phong cách thần thánh.Kể từ khi cô không trả lời khi ông đã cố gắng để nói chuyện với cô ấy, ông kéo cô ta ra khỏi chỗ ngồi của mình và bằng cách nào đó đưa cô ấy đến trường. Tất nhiên, thuộc bang cô vào, cô đã không thể chú ý trong lớp học. Khi Sorata đã đến gặp bà trong phòng nghệ thuật trong thời gian nghỉ của mình, ông đã thấy mình ngủ mạnh dạn trên bảng của mình. Từ những gì ông nghe từ những sinh viên nghệ thuật, Mashiro dường như không thức dậy, không có vấn đề gì các giáo viên nói với cô ấy.Ông nghĩ rằng ông sẽ phải chờ đợi sau giờ học, nhưng ngược lại, nó đã là Mashiro những người đã đến anh ta trong khi Sorata đóng gói lên. Trán của cô vẫn còn có một nhãn hiệu màu đỏ từ ngủ, và mái tóc của mình rối lên. Tuy nhiên, Mashiro tugged tại vành đai của Sorata nói cho anh ta để đưa cô đến ký túc xá ngay lập tức.Nhờ đó, họ gây ra rất nhiều hiểu lầm trong số bạn học của họ, và Sorata đã để lại trước khi nhận được một cơ hội để giải thích mình.Ngay sau khi họ trở lại để Sakurasou, Mashiro bật chế độ làm việc của mình và nhốt mình trong phòng của mình để làm việc trên manga của cô. Cô không nói "cảm ơn" hoặc bất cứ điều gì để Sorata là tốt.Nó có vẻ như cô đã làm việc trên một trang của tên [4] cho một ngày. Cô đã gửi nó cho biên tập viên của mình qua email và có các cuộc họp nhỏ trên điện thoại.Khi thời gian trôi qua, các bản in tên bị từ chối được rải rác trên sàn nhà. Để làm sạch, Sorata đã phải peek vào Mashiro của phòng theo định kỳ. Mashiro của tên đã gần như tốt, đủ để được gọi là bản thảo [5]. Các ký tự đã được rút ra trong dòng rắn, và có không có bản vá lỗi thô có thể nhìn thấy.Lịch trên bức tường had「Rookie giải thưởng deadline」written trên 30 tháng sáu chữ cái màu đỏ và ở giai đoạn này, với chỉ khoảng một nửa một tháng còn lại cho đến cuối, cô không thể đủ khả năng để có bất kỳ tên bị từ chối. Cô đã nhận được OKs cho tên của mình và bắt đầu trên bản thảo của mình ngay sau khi cô có thể. Tuy nhiên, ngay cả trong loại tình hình này, Mashiro không slack trên thực tiễn vẽ của mình.Mặc dù Sorata không hy vọng một thư trả lời, ông hỏi Mashiro một câu hỏi."Không nên bạn cắt giảm trên thực tế của bạn bây giờ?""Tôi cần phải thực hành bây giờ. Nó sẽ là như vậy trong tương lai là tốt."Mashiro trả lời một cách nhanh chóng, vẫn phải đối mặt với bản vẽ của mình.Nhưng không có vấn đề gì ông yêu cầu, ông vẫn còn bị phá vỡ bởi cô.Even though Mashiro’s head was only filled with her manga, she sometimes came up to Sorata and said a few things that didn’t make sense. She ignored him when Sorata tried to talk to her first, yet she only spoke when she wanted to say something.The first time it happened was when she came up to Sorata and Misaki who were playing a fighting game together and said,“Sorata, I’m going to my room.”And she really went up to her room after she said that. He looked around during the fight round, but she was already gone. He didn’t know what she was trying to say.“Kohai-kun, what was that about~?”“Who knows.”The next day, when he was about to sleep,“Sorata, I’m going to take a shower.”She came to his room and told him on purpose, and the day after that,“Sorata, toilet.”Hearing that made Sorata spit out the juice that he was drinking.“What are you trying to get across here!”“Sorata was the one who told me to say everything.”“I didn’t mean it that way!”He did say it on the day of the love hotel event. He did say it, but he didn’t mean it in a way where she reports everything from her daily life.“What about brushing my teeth?”“You don’t need to tell me!”“What about getting changed?”“Change into whatever you want!”“… Sorata is difficult.”“It got even worse today! This is even more bothersome than trying to explain offside[6] to my mum!”“Offside?”“Don’t ask!”Mashiro twisted her lips and complained.“Shouldn’t I tell you that I passed my names?”“Tell me things like that!”“I passed my names.”“Ye, yeah. Congratulation.”“Thank you.”It would be worrisome if she didn’t tell him these types of important news, so he told Mashiro to tell him everything that has happened. Of course, when she said that her period started, he wanted to die, but other than that it was bearable.“What about the offside?”“I told you, you don’t need to know!”Nine days remained until the deadline. During that time, Mashiro had to draw 32 pages, so he decided to put off Mashiro’s training until then. He didn’t explain about offside either.A week has passed since then, and it was the 29th of June. When he came out of the shower and went to his room, he saw Misaki, who was trespassing as usual in shorts and a t-shirt playing a game with her eyes glued to the TV. A single player RPG. The play hours were over 30, and she was in the final dungeon. It was Misaki’s playing style to avoid all the weak minions, the NPCs and sub-quests, so her levels in RPGs were always extremely low. As he expected, she was walking into the final dungeon with an extremely weak team that couldn’t even beat the minions inside.She kept pressing the reset button to repeat the process over and over.“It would be faster for you to level up first.”“I would rather give up than get stronger by harassing the weak!”“Oh, really?”But her level was lower than the ‘weak’…“Anyways, there’s a game that I want to play, so move over a bit please.”Misaki didn’t even look at Sorata and brilliantly avoided attacks from the minions and exited the dungeon.“I see, just ignoring completely…”It was an excellent technique for fleeing,“I’m sure this wasn’t a game like that.”“No, no, Kohai-kun! You just need to play the way that you want to play! It’s no fun playing by the way set by others! I will make my own style of play!”“Even so, don’t start betting your life on this game.”While shouting nonsensical things, Misaki arrived in front of the final boss’s room. If she avoided one last mob of minions, she would arrive to the last boss. With Misaki’s max HP, she wouldn’t be able to survive a hit from the last boss anyway. It dealt close to 3000 damage per hit, but Misaki didn’t even have 2000 HP. There was a 20 level gap between them. The last boss also had a second form, where its attacks had poison or petrification mixed in which dealt devastating damage.Misaki, who didn’t know anything about this, broke through the mob and reached the save-point in front of the last boss. She sighed in relief and opened the save menu. At that moment the screen died and they became silent. Then, the machine’s logo showed up.“Huh? What happened!”
Sorata and Misaki checked the game console, and saw Kodama, the calico cat, giving a cat punch at the power button.
An unexpected, cat reset in this situation. And in this game, being infamous with its software design, it didn’t have any saving option unless at a save-point. So Misaki had to go back to the entrance of the dungeon and start from the last save-point.
Misaki was shocked and laid flat on her back staring blankly.
“My two hours of effort just flew away. I can’t do it no more~. I feel like my soul has broken into a thousand pieces. It’s not a heart break, but a soul break. I don’t want to do it anymore.”
“I know how you feel.”
Sorata often got the same cat reset. He picked up Kodama and smiled at it.
“Sigh~.”
Misaki suddenly sighed.
“You know~, Kohai-kun.”
“Are you going to say some weird things again?”
“Cursing a queen to become a dog is somewhat erotic.”
“What are you saying now!”
“「Ha ha ha! I shall turn you into a dog!」「I shall not back down no matter what!」「How much longer will that continue? Now, turn into a dog~!」「Kyaaa…」 and just like that, the queen became a dog!”
“That curse sounds too Japanese.”
“「How does it feel to be a dog.」「Whine~.」「If you’re a dog, then act like one, answer with a woof!」「… woof, woof… woof…」「Paw!」「Woof.」「Sit.」「Woof.」「How cute, I shall take care of you forever. Mha ha ha ha…」「Whine~…」 like that! How is it, isn’t it really erotic? It’s beyond being able to see panties or going commando![7] This is it, the true ero! The name itself is the brilliant Eden!”
“You sho
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Chương 4 - Being nghiêm trọng không phải là một điều xấu
Part 1
Vào đêm sự kiện tại đồn cảnh sát, Sorata bị xé toạc tờ giấy trong đó có 「Mục Tiêu: Escape from Sakurasou!」 được viết trên đó, và tuyên bố trước mặt mọi người rằng anh sẽ ở lại tại Sakurasou.
"Tôi xin lỗi sâu sắc cho phá vỡ bầu không khí. Nhờ sự giúp đỡ của bạn, tôi đã trở lại với giác quan của tôi. Tôi sẽ tiếp tục sống ở đây tại Sakurasou, vì vậy hãy chăm sóc tôi từ bây giờ. "
Jin mỉm cười cố ý để Sorata, người đã cúi đầu, và Chihiro uống bia, trong khi nói với anh ta không nói những điều xấu hổ như vậy. Misaki đổi đề tài như cô không có bất cứ điều gì để làm với nó và khi nó đến để Ryuunosuke, người rõ ràng là trong phòng của mình,
- Vâng, làm việc tốt. Từ Maid-chan
Thứ tự các maid điện tử để làm công việc của mình và thậm chí không tham gia trong này gặp mình.
Lý do tại sao ông quyết định ở tại Sakurasou là vì Mashiro, nhưng cô không tham gia, hoặc, làm việc trên manga của mình như Ngay sau khi cô trở về nhà. Vì vậy, Sorata không biết những gì cô ấy đang nghĩ gì.
Đó hẳn phải là vì thời hạn đến gần, bởi vì nồng độ Mashiro đã tăng cao hơn so với trước đây, và nếu anh ta cố gắng nói chuyện với cô, anh đã bị bỏ qua.
Ngay cả khi nói với cô rằng Phòng tắm là trống rỗng,
"Ông ~ y, Shiina. Hãy tắm.
" "..."
"Một phòng
tắm." "..."
"Nó có vẻ như tôi có thể nói bất cứ điều gì tôi muốn. Nếu bạn không trả lời tôi, tôi sẽ đi rờ rờ vú của bạn. "
"..."
"Tôi xin lỗi, đó chỉ là một trò đùa."
Chỉ cần như thế, Mashiro cho thấy không có phản ứng. Sorata đã không thực sự có can đảm để mò vú của cô, vì vậy ông đã từ bỏ và quay trở lại phòng của mình, phản ánh lại trên mặt máy như mình. Đã Sorata của [1] 'Sora' [2] thực sự có nghĩa là không khí [3] ...
Sau đó, nó là cái gì để phàn nàn về với cha mẹ của mình.
Ngày hôm sau, Sorata hối hận vì quyết định của mình rằng ông đã làm ngày hôm qua. Khi anh mở cửa, Mashiro vẫn còn ở bàn của mình làm việc trên máy tính bảng của mình. Mặt trời mọc đã tỏa sáng khi con số mảnh mai của Mashiro một cách thánh thiện.
Kể từ khi cô không trả lời khi ông đã cố gắng để nói chuyện với cô, anh kéo cô ra khỏi chỗ ngồi của mình và bằng cách nào đó đã đưa cô đến trường. Tất nhiên, trong tình trạng mà cô đang ở trong, cô đã không thể chú ý trong lớp học. Khi Sorata đến thăm cô trong phòng nghệ thuật trong thời gian nghỉ của mình, anh nhìn thấy cô ngủ táo bạo trên bàn. Từ những gì anh nghe được từ các sinh viên mỹ thuật, Mashiro dường như đã không thức dậy, không có vấn đề gì các giáo viên nói với cô ấy.
Ông nghĩ rằng ông sẽ phải chờ sau giờ học, nhưng ngược lại, nó là Mashiro người đến với Người trong khi Sorata đã đóng gói lên. Trán cô vẫn có một dấu đỏ từ ngủ, mái tóc cô rối lên. Tuy nhiên, Mashiro giật mạnh vào vành đai Sorata của nói với anh ta đưa cô về ký túc xá ngay.
Nhờ đó, họ đã gây ra rất nhiều hiểu lầm với các bạn học của mình, và Sorata đã phải rời đi trước khi nhận được một cơ hội để giải thích chính mình.
Ngay sau khi họ đến trở lại Sakurasou, Mashiro bật chế độ làm việc của mình và nhốt mình trong phòng của mình để làm việc trên manga của mình. Cô không nói "cảm ơn-bạn" hay bất cứ điều gì để Sorata là tốt.
Dường như cô ấy đang làm việc trên một trang của [4] Tên mỗi ngày. Cô đã gửi nó cho biên tập viên của mình thông qua email và đã có các cuộc họp nhỏ trên điện thoại.
Với thời gian, các bản in Name từ chối đã được rải rác trên sàn nhà. Để làm sạch nó lên, Sorata đã lén vào phòng Mashiro của kỳ. Tên Mashiro của hầu như tốt, đủ để được gọi là bản thảo [5]. Các nhân vật đã được rút ra trong dây chuyền rắn, và không có bản vá lỗi thô có thể nhìn thấy.
Bộ lịch trên tường có 「Rookie Awards hạn」 viết trên ngày 30 tháng 6 trong chữ màu đỏ và ở giai đoạn này, với chỉ khoảng nửa tháng nữa là đến kết thúc, cô ấy không thể đủ khả năng để có bất kỳ tên từ chối. Cô đã phải nhận OKS cho tên của mình và bắt đầu trên bản thảo của mình ngay khi có thể. Tuy nhiên, ngay cả trong loại tình huống này, Mashiro đã không buông lơi trên thực hành vẽ của mình.
Mặc dù Sorata đã không mong đợi một câu trả lời, anh hỏi Mashiro một câu hỏi.
"Không nên bạn cắt giảm thực hành của bạn bây giờ?"
"Tôi cần phải thực hành ngay bây giờ. Nó sẽ được giống nhau trong tương lai là tốt. "
Mashiro đã trả lời một cách nhanh chóng, vẫn còn phải đối mặt với bản vẽ của mình.
Nhưng không có vấn đề gì ông hỏi, ông vẫn bỏ qua cô. Mặc dù đầu Mashiro đã được chỉ chứa đầy những manga của mình, đôi khi cô ấy đến lên đến Sorata và nói một vài điều mà không có ý nghĩa. Cô lờ anh khi Sorata cố gắng nói chuyện đầu tiên của cô, nhưng cô chỉ nói khi cô muốn nói điều gì đó. Lần đầu tiên nó xảy ra là khi cô đã lên đến Sorata và Misaki người đang chơi một trò chơi chiến đấu với nhau và nói, "Sorata, Tôi sẽ đến phòng của tôi. " Và cô thực sự đi lên phòng của cô sau khi cô ấy nói rằng. Anh nhìn xung quanh trong vòng chiến, nhưng cô đã ra đi. Ông không biết những gì cô ấy đã cố gắng để nói. "Kohai-kun, những gì là khoảng ~?" "Ai biết được." Ngày hôm sau, khi anh sắp ngủ, "Sorata, tôi sẽ mất một tắm. " Cô ấy đã đến phòng của ông và nói với ông về mục đích, và ngày sau đó, "Sorata, toilet." Thính khiến Sorata nhổ ra nước mà ông đang uống. "Bạn đang cố gắng để có được qua đây!" "Sorata là người đã nói với tôi để nói tất cả mọi thứ." "Tôi không có ý như vậy!" Anh ta nói nó vào ngày của sự kiện tình yêu khách sạn. Ông nói đó, nhưng ông không có nghĩa là nó theo một cách mà cô báo cáo tất cả mọi thứ từ cuộc sống hàng ngày của cô. "Còn đánh răng của tôi?" "Bạn không cần phải cho tôi biết!" "gì về việc thay đổi?" "Thay đổi vào bất cứ điều gì bạn muốn!" "... Sorata là khó khăn." "Nó thậm chí còn tồi tệ hơn ngày hôm nay! Điều này thậm chí còn khó chịu hơn là cố gắng để giải thích việt [6] để mẹ tôi! " "Offside?" "Đừng hỏi!" Mashiro xoắn đôi môi của cô và phàn nàn. "Tôi không nên nói với bạn rằng tôi đã thông qua tên của tôi?" "Hãy nói cho tôi những điều như thế!" "Tôi đã thông qua tên của tôi." "Ye, yeah. Congratulation. " "Cám ơn." Nó sẽ là đáng lo ngại nếu cô không nói cho anh ta những loại tin tức quan trọng, do đó, ông nói với Mashiro để nói cho anh ta tất cả mọi thứ đã xảy ra. Tất nhiên, khi bà nói rằng khoảng thời gian cô bắt đầu, anh muốn chết, nhưng khác hơn là nó đã chịu đựng được. "Còn về lỗi việt vị?" "Tôi đã nói với bạn, bạn không cần phải biết!" Chín ngày vẫn cho đến các hạn chót. Trong thời gian đó, Mashiro đã phải rút ra 32 trang, vì vậy anh quyết định đưa ra đào tạo Mashiro cho đến sau đó. Ông không giải thích về lỗi việt vị hoặc. Một tuần đã trôi qua kể từ sau đó, và đó là ngày 29 tháng sáu. Khi anh bước ra khỏi phòng tắm và đi vào phòng, anh thấy Misaki, người đang xâm phạm như bình thường trong quần short và áo thun chơi một trò chơi với đôi mắt dán mắt vào TV. Một RPG chơi đơn. Các giờ chơi đã hơn 30 tuổi, và cô ấy đã ở trong dungeon thức. Đó là lối chơi của Misaki để tránh tất cả các tay sai yếu, những NPC và tiểu nhiệm vụ, vì vậy mức độ của cô trong game nhập vai luôn cực kỳ thấp. Như anh mong đợi, cô đang đi bộ vào ngục tối cuối cùng với một đội bóng rất yếu mà thậm chí không thể đánh bại các tay sai bên trong. Cô tiếp tục nhấn nút reset để lặp lại quá trình hơn và hơn. "Nó sẽ là nhanh hơn cho bạn để lên cấp đầu tiên. " "Tôi thà bỏ hơn mạnh mẽ hơn bằng cách quấy rối các yếu!" "Oh, thật sao?" Nhưng trình độ của cô đã thấp hơn so với các 'yếu' ... "Dù sao thì, có một trò chơi mà tôi muốn để chơi, để di chuyển trên một chút vui lòng. " Misaki thậm chí không nhìn vào Sorata và rực rỡ cuộc tấn tránh khỏi những kẻ tay sai và đã thoát ngục tối. "Tôi nhìn thấy, chỉ cần bỏ qua hoàn toàn ..." Đó là một kỹ thuật tuyệt vời để chạy trốn, "Tôi chắc chắn đây wasn ' t một trò chơi như thế. " "Không, không, Kohai-kun! Bạn chỉ cần phải chơi theo cách mà bạn muốn chơi! Đó là không có niềm vui chơi bằng cách thiết lập bởi những người khác! Tôi sẽ làm cho phong cách của riêng tôi chơi! " "Mặc dù vậy, không bắt đầu cá cược cuộc sống của bạn về trò chơi này." Trong khi hét lên những điều vô nghĩa, Misaki đến trước cửa phòng ông chủ cuối cùng của. Nếu cô ấy tránh được một đám đông cuối cùng của tay sai, cô sẽ đến với ông chủ cuối cùng. Với max HP của Misaki, cô ấy sẽ không thể tồn tại một hit từ các ông chủ cuối cùng anyway. Nó xử lý gần 3000 damage mỗi hit, nhưng Misaki đã không còn có 2000 HP. Có một khoảng cách 20 độ giữa chúng. Các ông chủ cuối cùng cũng đã có một hình thức thứ hai, nơi các cuộc tấn công của nó có độc hay hóa đá trộn lẫn trong đó xử lý thiệt hại nghiêm trọng. Misaki, những người không biết gì về việc này, đã phá vỡ thông qua các đám đông và đạt đến cứu điểm ở phía trước của ông chủ cuối cùng . Cô thở phào nhẹ nhõm và mở trình đơn tiết kiệm. Vào lúc đó màn hình chết và họ trở nên im lặng. Sau đó, logo của máy xuất hiện. "Huh? Điều gì đã xảy ra! " Sorata và Misaki đã kiểm tra các trò chơi giao diện điều khiển, và thấy Kodama, mèo Calico, cho một cú đấm con mèo ở nút nguồn. Một bất ngờ, mèo reset trong tình huống này. Và trong trò chơi này, được nổi tiếng với thiết kế phần mềm của nó, nó đã không có bất kỳ tùy chọn tiết kiệm trừ tại một điểm lưu-. Vì vậy, Misaki đã phải quay trở lại lối vào của các dungeon và bắt đầu từ cuối lưu điểm. Misaki đã bị sốc và đặt phẳng trên lưng cô nhìn thất thần. "Hai giờ nỗ lực chỉ bay đi. Tôi không thể làm điều đó không có nhiều ~. Tôi cảm thấy như linh hồn của tôi đã bị phá vỡ thành nghìn mảnh. Nó không phải là một phá vỡ trái tim, nhưng một break linh hồn. Tôi không muốn làm điều đó nữa. " "Tôi biết làm thế nào bạn cảm thấy." Sorata thường có các thiết lập lại cùng một con mèo. Anh nhặt Kodama và mỉm cười với nó. "Sigh ~." Misaki đột nhiên thở dài. "Bạn biết ~, Kohai-kun." "Bạn sẽ nói rằng một số những điều kỳ lạ nữa không?" "nguyền rủa một nữ hoàng để trở thành một con chó là hơi khiêu dâm. " "Anh đang nói gì bây giờ!" "「 Ha ha ha! Tôi sẽ biến bạn thành một con chó! 」「 Tôi sẽ không quay trở lại không có vấn đề gì! 」「 Sẽ có tiếp tục bao lâu nữa? Bây giờ, biến thành một con chó ~! 」「 Kyaaa ... 」và chỉ cần như thế, hoàng hậu đã trở thành một con chó!" "lời nguyền Đó là âm thanh quá Nhật Bản." "「 Cảm giác thế nào là một con chó. 」「 Whine ~. 」 「Nếu bạn là một con chó, sau đó hành động như một, trả lời với một woof!」 「... woof, woof woof ... ...」 「Paw!」 「Woof.」 「Hãy ngồi.」 「Woof.」 「Làm thế nào dễ thương, tôi có trách nhiệm chăm sóc của bạn mãi mãi. Triệu ha ha ha ha ... 」「 Whine ~ ... 」như thế! Làm thế nào là nó, không phải là nó thực sự khiêu dâm? Nó khác xa với việc có thể nhìn thấy quần lót hoặc đi commando! [7] Điều này là nó, ero sự thật! Tên chính nó là Eden rực rỡ! " "Bạn Sho

































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: