***Flashback“Hi, what’s your name?”Not again. I ignored the guy who sa dịch - ***Flashback“Hi, what’s your name?”Not again. I ignored the guy who sa Việt làm thế nào để nói

***Flashback“Hi, what’s your name?”

***Flashback
“Hi, what’s your name?”
Not again. I ignored the guy who sat beside me in the bar
counter and sipped on my gin. I had enough of men
asking my name. They were like bees, coming to me
agressively. Either offering to buy me a drink or asking
me to dance. I knew what they really wanted – to take
me to bed.
I looked down at the skimpy red dress and red stilettos I
was wearing. It belonged to Liv, the girl who was with
me that evening. She became my instant best friend
when I met her at a friend’s party a week ago. She was
bubbly, full of energy, a bit wild and loved to party all the
time. She didn’t have worries, problems and any hang
ups in life. She had freedom – freedom to do whatever
she wanted.
Liv was the person I needed at that time. It had been
three weeks since dad died and I was so miserable. The
pain of losing him really tore me apart. Liv saved me
from losing my sanity. She helped me forget all my
problems and lessen the pain I was carrying.
When dad died, Mom and Sapphire were very miserable.
They were crying non-stop and really grieved intensely.
They didn’t eat and sleep well and I was afraid that they
would get sick also, like dad. I comforted them and took
care of their needs. I appeared to be strong when I was
with them, so they wouldn’t be too weak and think about
dying too.
Instead of grieving, I became so busy, preparing the
wake, the funeral – and talked to visiting relatives, friends
and collegues of my dad. I became numb at that
moment. I forgot to grieve anymore. I didn’t even shed a
tear. There was no one to comfort me… no one to listen
to my pain… and no one to make me feel better.
It was almost three weeks when Mom and Sapphire
stopped crying all the time. I was relieved that slowly,
they functioned normally again. I became so worried of
them that I forgot to take care of my own needs too.
Mom began attending bible studies and was looking for a
caregiver job. It didn’t take too long for her to find a new
job. Her friend helped her.
Sapphire also recovered slowly. She became very busy
with her projects in school. She joined several cosplay
contests and won most of the time. She enjoyed being
with her otaku friends. She was with them every
weekend. They helped her to recuperate and start
moving on in life after losing dad.
What about me? No one helped me ease my pain.
Unfortuately, my best friend since grade school, Kathryn,
already moved with her family to the Philippines.
And of course, Joseph. Who used to listen to all my
worries and problems, also left me. Oh Joseph… where
were you when I needed you most.
I heaved a frustrated sigh and swallowed the remaining
content of my gin and tonic. The bitterness made me
wince, but I loved it
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
***Flashback“Hi, what’s your name?”Not again. I ignored the guy who sat beside me in the barcounter and sipped on my gin. I had enough of menasking my name. They were like bees, coming to meagressively. Either offering to buy me a drink or askingme to dance. I knew what they really wanted – to takeme to bed.I looked down at the skimpy red dress and red stilettos Iwas wearing. It belonged to Liv, the girl who was withme that evening. She became my instant best friendwhen I met her at a friend’s party a week ago. She wasbubbly, full of energy, a bit wild and loved to party all thetime. She didn’t have worries, problems and any hangups in life. She had freedom – freedom to do whatevershe wanted.Liv was the person I needed at that time. It had beenthree weeks since dad died and I was so miserable. Thepain of losing him really tore me apart. Liv saved mefrom losing my sanity. She helped me forget all myproblems and lessen the pain I was carrying.When dad died, Mom and Sapphire were very miserable.They were crying non-stop and really grieved intensely.They didn’t eat and sleep well and I was afraid that theywould get sick also, like dad. I comforted them and tookcare of their needs. I appeared to be strong when I waswith them, so they wouldn’t be too weak and think aboutdying too.Instead of grieving, I became so busy, preparing thewake, the funeral – and talked to visiting relatives, friendsand collegues of my dad. I became numb at thatmoment. I forgot to grieve anymore. I didn’t even shed atear. There was no one to comfort me… no one to listento my pain… and no one to make me feel better.It was almost three weeks when Mom and Sapphirestopped crying all the time. I was relieved that slowly,they functioned normally again. I became so worried ofthem that I forgot to take care of my own needs too.Mom began attending bible studies and was looking for acaregiver job. It didn’t take too long for her to find a newjob. Her friend helped her.Sapphire also recovered slowly. She became very busywith her projects in school. She joined several cosplaycontests and won most of the time. She enjoyed beingwith her otaku friends. She was with them everyweekend. They helped her to recuperate and startmoving on in life after losing dad.What about me? No one helped me ease my pain.Unfortuately, my best friend since grade school, Kathryn,already moved with her family to the Philippines.And of course, Joseph. Who used to listen to all myworries and problems, also left me. Oh Joseph… wherewere you when I needed you most.I heaved a frustrated sigh and swallowed the remainingcontent of my gin and tonic. The bitterness made mewince, but I loved it
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
*** Flashback
"Hi, tên của bạn là gì?"
Không phải một lần nữa. Tôi bỏ qua những chàng trai ngồi bên cạnh tôi trong thanh
truy cập và nhấm nháp trên gin của tôi. Tôi đã có đủ của người đàn ông
hỏi tên của tôi. Họ giống như những con ong, đến với tôi
mạnh quá. Hoặc cung cấp để mua cho tôi một thức uống hoặc yêu cầu
tôi nhảy. Tôi biết những gì họ thực sự muốn - để
tính. Tôi ngủ
tôi nhìn xuống chiếc váy đỏ thiếu vải và giày cao gót màu đỏ tôi
đang mặc. Nó thuộc về Liv, các cô gái đã được với
tôi tối hôm đó. Cô đã trở thành người bạn tốt nhất của tôi ngay lập tức
khi tôi gặp cô ấy ở bữa tiệc của một người bạn cách đây một tuần. Cô đã
sôi nổi, đầy năng lượng, một chút hoang dã và thích tiệc tùng tất cả các
thời gian. Cô không phải lo lắng, vấn đề và bất cứ treo
up trong cuộc sống. Cô đã tự do - tự do làm bất cứ điều gì
cô muốn.
Liv là người tôi cần thiết tại thời điểm đó. Đã
ba tuần kể từ khi cha qua đời và tôi đã rất đau khổ. Những
nỗi đau mất anh thực sự xé tôi ra xa nhau. Liv đã cứu tôi
khỏi mất tỉnh táo của tôi. Cô ấy đã giúp tôi quên đi tất cả của tôi
vấn đề và làm giảm bớt nỗi đau mà tôi mang theo.
Khi cha qua đời, mẹ và Sapphire là rất khổ sở.
Họ đã khóc không ngừng và thực sự buồn mãnh liệt.
Họ không ăn và ngủ tốt và tôi sợ rằng họ
sẽ bị bệnh cũng có, như cha. Tôi an ủi họ và đã
chăm sóc các nhu cầu của họ. Tôi xuất hiện để được mạnh mẽ khi tôi
với họ, vì vậy họ sẽ không quá yếu và suy nghĩ về
chết quá.
Thay vì đau buồn, tôi trở nên bận rộn, chuẩn bị
thức tỉnh, đám tang - và nói chuyện với thăm thân nhân, bạn bè
và đồng nghiệp của cha tôi. Tôi đã tê tại mà
thời điểm. Tôi quên đau buồn nữa. Tôi thậm chí không đổ một
giọt nước mắt. Không có ai để an ủi tôi ... không ai nghe
đến nỗi đau của tôi ... và không có ai để làm cho tôi cảm thấy tốt hơn.
Nó đã được gần ba tuần khi mẹ và Sapphire
ngừng khóc tất cả các thời gian. Tôi thấy nhẹ nhõm mà từ từ,
họ hoạt động bình thường trở lại. Tôi trở nên rất lo lắng của
họ mà tôi quên chăm sóc nhu cầu riêng của tôi quá.
Mẹ bắt đầu tham gia nghiên cứu kinh thánh và đang tìm kiếm một
công việc chăm sóc. Nó đã không mất quá nhiều thời gian cho cô ấy để tìm một mới
công việc. Người bạn của cô đã giúp cô.
Sapphire cũng phục hồi chậm. Bà trở nên rất bận rộn
với các dự án của mình ở trường. Cô từng tham gia nhiều cosplay
các cuộc thi và giành hầu hết thời gian. Cô rất thích được
với bạn bè otaku cô. Cô ấy với họ mỗi
cuối tuần. Họ đã giúp cô hồi phục và bắt đầu
di chuyển vào trong cuộc sống sau khi mất cha.
Những gì về tôi? Không ai giúp tôi giảm bớt nỗi đau của tôi.
RDP, người bạn tốt nhất của tôi kể từ khi học lớp, Kathryn,
đã chuyển đến sống tại Philippines.
Và tất nhiên, Joseph. Ai sử dụng để lắng nghe tất cả của tôi
lo lắng và vấn đề, ​​cũng để lại cho tôi. Oh Joseph ... mà
là bạn khi tôi cần bạn nhất.
Tôi thở dài thất vọng và nuốt còn lại
nội dung của gin và tonic của tôi. Sự cay đắng khiến tôi
nhăn mặt, nhưng tôi yêu thích nó
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: