Computers are a relatively new invention. The first computers were bui dịch - Computers are a relatively new invention. The first computers were bui Việt làm thế nào để nói

Computers are a relatively new inve


Computers are a relatively new invention. The first computers were built fifty years ago and it is only in the last thirty or so years that their influence has affected our everyday life. Personal computers were introduced as recently as the early eighties. In this short time they have made a tremendous impact on our lives. We are now so dependent on computers that it is hard to imagine what things would be like today without them. You have only got to go into a bank when their main computer is broken to appreciate the chaos that would occur if computers were suddenly removed world-wide.

In the future computers will be used to create bigger and even more sophisticated computers. The prospects for this are quite alarming. They will be so complex that no individual could hope to understand how they work. They will bring a lot of benefits but they will also increase the potential for unimaginable chaos. They will, for example, be able to fly planes and they will be able to co ordinate the movements of several planes in the vicinity of an airport. Providing all the computers are working correctly nothing can go wrong. If one small program fails disaster.

There is a certain inevitability that technology will progress and become increasingly complex. We should, however, ensure that we are still in a position where we are able to control technology. It will be all too easy to suddenly discover that technology is controlling us. By then it might be too late I believe that it is very important to be suspicious of the benefits that computers will bring and to make sure that we never become totally dependent on a completely technological world.

Should parents be obliged to immunise their children against childhood diseases? Or do individuals have the right to choose not to immunise their children?

The issue of whether we should force parents to immunise their children against common diseases is, in my opinion, a social rather than a medical question. Since we are free to choose what we expose our bodies to in the way of food, drink, or religion for that matter, why should the question of medical 'treatment' be any different?

Medical researchers and governments are primarily interested in overall statistics and trends and in money-saving schemes which fail to take into consideration the individual's concerns and rights. While immunisation against diseases such as tetanus and whooping cough may be effective, little information is released about the harmful effects of vaccinations which can sometimes result in stunted growth or even death.

The body is designed to resist disease and to create its own natural immunity through contact with that disease. So when children are given artificial immunity, we create a vulnerable society which is entirely dependent on immunisation. In the event that mass immunisation programmes were to cease, the society as a whole would be more at risk than ever before.

In addition there is the issue of the rights of the individual. As members of a society, why should we be obliged to subject our children to this potentially harmful practice? Some people may also be against immunisation on religious grounds and their needs must also be considered.

For these reasons I feel strongly that immunisation programmes should not be obligatory and that the individual should have the right to choose whether or not to participate.

Should parents be obliged to immunise their children against childhood diseases? Or do individuals have the right to choose not to immunise their children?

Some people argue that the state does not have the right to make parents immunise their children. However, I feel the question is not whether they should immunise but whether, as members of society, they have the right not to.

Preventative medicine has proved to be the most effective way of reducing the incidence of fatal childhood diseases. As a result of the widespread practice of immunising young children in our society, many lives have been saved and the diseases have been reduced to almost zero.

In previous centuries children died from ordinary illnesses such as influenza and tuberculosis and because few people had immunity, the diseases spread easily. Diseases such as dysentery were the result of poor hygiene but these have long been eradicated since the arrival of good sanitation and clean water. Nobody would suggest that we should reverse this good practice now because dysentery has been wiped out.

Serious diseases such as polio and smallpox have also been eradicated through national immunisation programmes. In consequence, children not immunised are far less at risk in this disease-free society than they would otherwise be. Parents choosing not to immunise are relying on the fact that the diseases have already been eradicated. If the number of parents choosing not to immunise increased, there would be a similar increase in the risk of the diseases returning.

Immunisation is not an issue like seatbelts which affects only the individual. A decision not to immunise will have widespread repercussions for the whole of society and for this reason, I do not believe that individuals have the right to stand aside. In my opinion immunisation should be obligatory.

Disruptive school students have a negative influence on others. Students who are noisy and disobedient should be grouped together and taught separately. Do you agree or disagree? Give reasons for your answer.

There is no doubt that some students in schools behave badly and their behaviour causes difficulty for others either because it has a negative effect on the group or because ordinary students find it difficult to study with them.

One solution is to take these students away and teach them on their own. However, if we simply have them removed after one or two warnings, we are limiting their educational opportunities because it seems to me that a school which caters for difficult students is a sort of "prison" whatever name you give it and the people who go there may never recover from the experience. This can then cause problems for the wider society.

Perhaps we need to look at why the disruptive students behave badly before we separate them. Disruptive students may be very intelligent and find the classes boring because the work is too easy. Perhaps these students need extra lessons rather than separate lessons. Or perhaps the teachers are uninspiring and this results in behavioural problems so we need better teachers. On the other hand, most students put up with this situation rather than cause trouble, and some people argue that we have to learn to suffer bad teachers and boring situations and that students who can't learn this lesson need to be taught separately.

So before we condemn the students to a special school, we should look at factors such as the teaching, because once the children have been separated, it is very unlikely that they will be brought back.

" Although abuse of the system are inevitable, social welfare payments are essential to protect the rights citizens have to a guaranteed minimum income in a democratic society" Discuss.

Social welfare is an essential element of an advanced society. Good systems are always abused, but that does not mean they are faulty. In my opinion, the two main reasons why welfare payments are necessary are as follows:

First of all, critics forget that there are many forms of welfare besides payments to the unemployed. Their negative opinions harm those who are not capable of earning a wage, such as single-parent mothers, the disabled, and the sick. Moreover, the unemployed have the right to an income, too. They are not always at fault for not having a job, and in most cases the tax they have paid in the past entitles them to assistance.

The second reason is that crime increases when people have no means of support. The desperately poor inevitably turn to crime, which is not only dangerous but costly. Policing the streets is more expensive than providing welfare. A policeman's wage is four or five times higher than a "dole" payment.

Certain members of society believe that people should look after themselves. They point out that welfare increases dependency on others and destroys dignity. This may be true, but in the case of the unemployed, the relief payments are usually temporary. It is surely the fault of the government if there are long-term unemployed. Welfare critics also believe that it is the responsibility of a victim's family to provide financial assistance. However, it is too expensive to provide complete help for a severely disabled person.

To conclude, it is vital to understand the need for welfare in a modern democratic society. Without welfare payments the poor are destined to become poorer. The first duty of a government is to provide a financial safety net for all disadvantaged persons, and that includes those without work.

Studying the English language in an English-speaking country is the best but not the only way to learn language. Studying the English language in an English-speaking country is the best but not the only way to learn language. Do you agree or disagree with this statement?

Studying a language in a country where it is widely spoken has many advantages. It is, therefore, a good idea to study English in a country such as Britain. However, I believe it is not the only way to learn the language.

In the first place, most students in non-English-speaking countries learn English at secondary school, and sometimes at university nowadays. Although their spoken English is not usually of a very high standard, their knowledge of grammar is often quite advanced. This is certainly useful when students come to an English-speaking country to perfect the language.

Secondly, studying the basics of English at secondary school is less stressful than learning the language while overseas. This is because students living at home do not have to worry about problems such as finding acc
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!

Máy tính là một phát minh tương đối mới. Các máy tính đầu tiên được chế tạo năm mươi năm trước đây và nó là chỉ trong những năm cuối ba mươi hay như vậy là ảnh hưởng của họ đã ảnh hưởng cuộc sống hàng ngày của chúng tôi. Máy tính cá nhân đã được giới thiệu như gần đây như eighties sớm. Trong thời gian ngắn này họ đã thực hiện một tác động to lớn vào cuộc sống của chúng tôi. Chúng tôi là bây giờ vì vậy phụ thuộc vào máy tính rằng thật khó để tưởng tượng những gì những điều sẽ như ngày hôm nay mà không có chúng. Bạn có chỉ đi vào một ngân hàng khi máy tính chính của họ bị hỏng để đánh giá cao, loại bỏ sự hỗn loạn đó sẽ xảy ra nếu máy tính đột nhiên thế giới-rộng.

trong các máy tính trong tương lai sẽ được sử dụng để tạo ra máy tính lớn hơn và tinh vi hơn. Những triển vọng cho điều này là khá đáng báo động. Họ sẽ như vậy phức tạp mà không có cá nhân có thể hy vọng để hiểu làm thế nào họ làm việc. Họ sẽ mang lại rất nhiều lợi ích, nhưng họ cũng sẽ làm tăng khả năng không thể tưởng tượng hỗn loạn. Họ sẽ, ví dụ, có thể để bay máy bay và họ sẽ có thể co ordinate các phong trào của nhiều máy bay trong vùng lân cận một sân bay. Cung cấp tất cả các máy tính đang làm việc một cách chính xác không có gì có thể đi sai. Nếu một chương trình nhỏ thất bại thảm họa.

có là một nhất định không thể tránh được rằng công nghệ sẽ tiến bộ và trở thành ngày càng phức tạp. Chúng ta nên, Tuy nhiên, đảm bảo rằng chúng tôi là vẫn còn trong một vị trí nơi mà chúng tôi có thể kiểm soát công nghệ. Nó sẽ tất cả quá dễ dàng để đột nhiên phát hiện ra rằng công nghệ kiểm soát chúng tôi. Sau đó nó có thể là quá muộn tôi tin rằng nó là rất quan trọng để được đáng ngờ của những lợi ích mà máy tính sẽ mang lại và để đảm bảo rằng chúng tôi không bao giờ trở nên hoàn toàn phụ thuộc vào một thế giới hoàn toàn công nghệ.

nên cha mẹ có nghĩa vụ để immunise con cái của họ chống lại thời thơ ấu bệnh? Hoặc cá nhân có quyền chọn không immunise con cái của họ?

Vấn đề cho dù chúng tôi nên ép buộc phụ huynh để immunise con cái của họ chống lại các bệnh thường gặp là, trong quan điểm của tôi, một xã hội chứ không phải một câu hỏi y tế. Kể từ khi chúng tôi được tự do lựa chọn những gì chúng tôi phơi bày cơ thể chúng ta trong cách thức ăn, thức uống, hoặc tôn giáo cho rằng vấn đề, tại sao nên các câu hỏi của y tế 'điều trị' bất kỳ khác nhau?

Các nhà nghiên cứu y tế và các chính phủ chủ yếu được quan tâm trong tổng thể các số liệu thống kê và xu hướng và ở chương trình tiết kiệm tiền mà không đi vào xem xét mối quan tâm của cá nhân và quyền. Trong khi các chủng ngừa chống lại bệnh như bệnh uốn ván và ho có thể được hiệu quả, ít thông tin được phát hành về tác hại của tiêm chủng mà đôi khi có thể dẫn đến còi cọc phát triển hoặc thậm chí tử vong.

cơ thể được thiết kế để chống lại bệnh và tạo riêng của mình miễn dịch tự nhiên thông qua tiếp xúc với bệnh đó. Vì vậy khi trẻ em được cung cấp miễn dịch nhân tạo, chúng tôi tạo ra một xã hội dễ bị tổn thương đó là hoàn toàn phụ thuộc vào chủng ngừa. Trong trường hợp đó chương trình tiêm chủng hàng loạt đã ngừng, xã hội như một toàn thể sẽ có nhiều nguy cơ hơn bao giờ hết.

thêm vào đó có là vấn đề quyền của cá nhân. Là thành viên của một xã hội, tại sao nên chúng tôi có nghĩa vụ để chủ đề trẻ em của chúng tôi để thực hành này có thể gây hại? Một số người cũng có thể chống lại các chủng ngừa trên cơ sở tôn giáo và nhu cầu của họ cũng phải được xem xét.

vì những lý do tôi cảm thấy mạnh mẽ rằng chương trình tiêm chủng không phải là bắt buộc và rằng các cá nhân cần phải có quyền chọn hay không để tham gia.

nên cha mẹ có nghĩa vụ để immunise con cái của họ chống lại thời thơ ấu bệnh? Hoặc cá nhân có quyền chọn không immunise con cái của họ?

một số người cho rằng nhà nước không có quyền làm cho cha mẹ immunise con cái của họ. Tuy nhiên, tôi cảm thấy các câu hỏi là không cho dù họ nên immunise nhưng cho dù, là thành viên của xã hội, họ có quyền không.

Y học dự phòng đã chứng tỏ là cách hiệu quả nhất của việc giảm tỷ lệ mắc các bệnh nghiêm trọng thời thơ ấu. Là kết quả của việc phổ biến rộng rãi các immunising trẻ em trong xã hội của chúng tôi, nhiều cuộc sống đã được lưu và các bệnh đã được giảm xuống gần như bằng không.

Trong nhiều thế kỷ trước đó trẻ em chết vì bệnh thông thường như bệnh cúm và bệnh lao và vì ít người có khả năng miễn dịch, các bệnh lây lan dễ dàng. Bệnh như bệnh lỵ là kết quả của vệ sinh kém nhưng lâu đã được loại trừ từ sự xuất hiện của vệ sinh tốt và nước sạch. Không ai sẽ đề nghị chúng ta nên đảo ngược này thực hành tốt bây giờ vì bệnh lỵ đã được wiped out.

các chứng bệnh nghiêm trọng như bệnh bại liệt và bệnh đậu mùa cũng đã được chữa khỏi thông qua chương trình quốc gia chủng ngừa. Trong đó, trẻ em không chủng ít nguy cơ trong này miễn phí bệnh xã hội hơn họ nếu không sẽ có. Cha mẹ chọn không immunise dựa trên một thực tế rằng các bệnh đã có được chữa khỏi. Nếu số cha mẹ chọn không immunise tăng lên, sẽ có một sự gia tăng nguy cơ mắc bệnh trở lại tương tự như.

chủng ngừa không phải là một vấn đề như dây an toàn mà ảnh hưởng đến chỉ có cá nhân. Một quyết định không để immunise sẽ có ảnh hưởng rộng rãi cho toàn bộ xã hội và vì lý do này, tôi không tin rằng cá nhân có quyền đứng sang một bên. Theo tôi chủng ngừa nên được bắt buộc.

gây rối học sinh có một ảnh hưởng tiêu cực trên những người khác. Sinh viên có ồn ào và ngô nghịch nên được nhóm lại với nhau và giảng dạy một cách riêng biệt. Bạn có đồng ý hoặc không đồng ý? Cung cấp cho các lý do cho câu trả lời của bạn.

không có nghi ngờ rằng một số sinh viên trong trường học cư xử xấu và hành vi của họ gây khó khăn cho những người khác bởi vì nó có một tác động tiêu cực nhóm hoặc vì sinh viên bình thường tìm thấy nó khó khăn để học tập với họ.

một giải pháp là để có những sinh viên đi và dạy cho họ ngày của riêng mình. Tuy nhiên, Nếu chúng tôi chỉ đơn giản là có họ gỡ bỏ sau khi một hoặc hai cảnh báo, chúng tôi giới hạn của cơ hội giáo dục vì dường như với tôi rằng một trường đó phục vụ cho sinh viên khó khăn là một loại "nhà tù" bất cứ điều gì tên bạn cung cấp cho nó và những người đó có thể không bao giờ phục hồi từ những kinh nghiệm. Điều này sau đó có thể gây ra vấn đề cho xã hội rộng lớn hơn.

Có lẽ chúng ta cần phải nhìn vào lý do tại sao các sinh viên gây rối cư xử xấu trước khi chúng tôi tách chúng. Sinh viên phá hoại có thể rất thông minh và tìm thấy các lớp học nhàm chán vì công việc quá dễ dàng. Có lẽ những học sinh cần phụ bài học chứ không phải là bài học riêng biệt. Hoặc có lẽ các giáo viên được uninspiring và điều này dẫn đến hành vi vấn đề do đó chúng tôi cần giáo viên tốt hơn. Mặt khác Hầu hết sinh viên đưa lên với tình trạng này thay vì gây rắc rối, và một số người cho rằng chúng ta phải tìm hiểu để bị giáo viên xấu và tình huống nhàm chán và rằng học sinh người không thể tìm hiểu bài học này cần phải được giảng dạy một cách riêng biệt.

vì vậy trước khi chúng tôi lên án các sinh viên vào một trường học đặc biệt, chúng tôi sẽ xem xét các yếu tố chẳng hạn như giảng dạy, bởi vì một khi các em đã được tách ra, nó là rất khó xảy rằng họ sẽ được đưa trở lại.

"mặc dù lạm dụng của hệ thống là không thể tránh khỏi, an sinh xã hội thanh toán là rất cần thiết để bảo vệ các quyền công dân phải một thu nhập tối thiểu bảo đảm trong một xã hội dân chủ" thảo luận.

phúc lợi xã hội là một yếu tố thiết yếu của một xã hội tiên tiến. Hệ thống tốt luôn luôn bị lạm dụng, nhưng đó không có nghĩa là họ đang bị lỗi. Ý kiến của tôi, hai lý do chính tại sao phúc lợi thanh toán là cần thiết là như sau:

trước hết, nhà phê bình quên rằng có rất nhiều hình thức của các phúc lợi bên cạnh việc thanh toán cho những người thất nghiệp. Ý kiến tiêu cực của họ làm hại những người không có khả năng kiếm một mức lương, chẳng hạn như đĩa đơn-cha mẹ bà mẹ, người tàn tật và các bệnh. Hơn nữa, những người thất nghiệp có quyền thu nhập một, quá. Họ là không phải luôn luôn do lỗi vì không có một công việc, và trong nhiều trường hợp thuế họ đã trả tiền trong quá khứ cho phép họ để hỗ trợ.

lý do thứ hai là tội phạm tăng khi người dân không có phương tiện hỗ trợ. Nghèo tuyệt vọng chắc chắn sẽ tội phạm, đó là không chỉ nguy hiểm nhưng tốn kém. Lập chính sách trên đường phố là đắt hơn cung cấp phúc lợi. Một cảnh sát lương là bốn hoặc năm lần cao hơn một thanh toán "dole".

một số thành viên của xã hội tin rằng mọi người nên chăm sóc bản thân. Họ chỉ ra rằng phúc lợi làm tăng sự phụ thuộc vào những người khác và phá hủy nhân phẩm. Điều này có thể đúng, nhưng trong trường hợp của những người thất nghiệp, các khoản thanh toán cứu trợ là thường tạm thời. Nó chắc chắn là do lỗi của chính phủ nếu có những người thất nghiệp dài hạn. Phúc lợi nhà phê bình cũng tin rằng nó là trách nhiệm của một nạn nhân của gia đình để cung cấp hỗ trợ tài chính. Tuy nhiên, nó là quá đắt để cung cấp trợ giúp đầy đủ cho một người bị Khuyết tật.

để kết luận, nó là rất quan trọng để hiểu sự cần thiết cho các phúc lợi trong một xã hội dân chủ hiện đại. Mà không cần thanh toán phúc lợi người nghèo được mệnh để trở nên nghèo hơn. Nhiệm vụ đầu tiên của một chính phủ là cung cấp một mạng lưới an toàn tài chính đối với tất cả những hoàn cảnh khó khăn, và bao gồm những người không có công việc.

học tiếng Anh trong một quốc gia nói tiếng Anh là tốt nhất nhưng không phải là cách duy nhất để tìm hiểu ngôn ngữ. Học tiếng Anh trong một quốc gia nói tiếng Anh là tốt nhất nhưng không phải là cách duy nhất để tìm hiểu ngôn ngữ. Bạn có đồng ý hoặc không đồng ý với tuyên bố này?

việc học một ngôn ngữ trong một quốc gia nơi nó được nói rộng rãi có nhiều thuận lợi. Đó là, do đó, một ý tưởng tốt để học tiếng Anh tại một quốc gia như anh. Tuy nhiên, tôi tin rằng nó không phải là cách duy nhất để tìm hiểu ngôn ngữ.

Tại địa điểm đầu tiên, hầu hết học sinh trong phòng không-nước nói tiếng Anh học tiếng Anh tại trường trung học, và đôi khi tại trường đại học ngày nay. Mặc dù của họ nói tiếng Anh không phải là thường của một tiêu chuẩn rất cao, kiến thức về ngữ pháp là thường là khá cao. Điều này chắc chắn là hữu ích khi học sinh đi đến một quốc gia nói tiếng Anh hoàn hảo ngôn ngữ.

Secondly, học những điều cơ bản của tiếng Anh tại trường trung học là ít căng thẳng hơn học ngôn ngữ trong khi ở nước ngoài. Điều này là bởi vì sinh viên sống ở nhà không phải lo lắng về các vấn đề chẳng hạn như việc tìm kiếm acc
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Máy vi tính là một phát minh tương đối mới. Các máy tính đầu tiên được xây dựng năm mươi năm trước đây và nó là duy nhất trong ba mươi năm qua, hay như vậy mà ảnh hưởng của họ đã ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của chúng tôi. Máy tính cá nhân đã được giới thiệu gần đây nhất là vào đầu thập niên tám mươi. Trong thời gian ngắn này, họ đã thực hiện một tác động to lớn đối với cuộc sống của chúng tôi. Chúng tôi hiện đang quá phụ thuộc vào máy tính rất khó để tưởng tượng điều gì sẽ được như ngày hôm nay mà không có họ. Bạn chỉ có để đi vào một ngân hàng khi máy tính chính của họ bị phá vỡ để đánh giá cao sự hỗn loạn sẽ xảy ra nếu máy tính đột nhiên bị loại bỏ trên toàn thế giới. Trong các máy tính trong tương lai sẽ được sử dụng để tạo ra lớn hơn và thậm chí cả máy tính tinh vi hơn. Triển vọng cho điều này là khá đáng báo động. Họ sẽ rất phức tạp và không có cá nhân có thể hy vọng sẽ hiểu cách họ làm việc. Họ sẽ mang lại rất nhiều lợi ích, nhưng họ cũng sẽ làm tăng khả năng hỗn loạn không thể tưởng tượng. Họ sẽ, ví dụ, có thể bay máy bay và họ sẽ có thể phối hợp các phong trào của một số máy bay trong vùng lân cận của sân bay. Cung cấp tất cả các máy tính đang làm việc một cách chính xác không có gì có thể đi sai. Nếu một chương trình nhỏ không thảm họa. Có một tất yếu chắc chắn rằng công nghệ sẽ tiến bộ và ngày càng trở nên phức tạp. Chúng ta nên, tuy nhiên, đảm bảo rằng chúng tôi vẫn đang ở trong một vị trí mà chúng tôi có thể kiểm soát công nghệ. Nó sẽ được tất cả quá dễ dàng để đột nhiên phát hiện ra công nghệ được kiểm soát chúng ta. Đến lúc đó nó có thể là quá muộn Tôi tin rằng nó là rất quan trọng để nghi ngờ những lợi ích mà máy tính sẽ mang lại và để đảm bảo rằng chúng tôi không bao giờ trở nên hoàn toàn phụ thuộc vào một thế giới hoàn toàn công nghệ. cha mẹ nên có nghĩa vụ để chủng ngừa cho trẻ em của họ chống lại thời thơ ấu bệnh? Hay cá nhân có quyền lựa chọn không để chủng ngừa cho trẻ em của họ? Các vấn đề liệu chúng ta nên buộc cha mẹ để chủng ngừa cho trẻ em chống lại bệnh thông thường, trong quan điểm của tôi, một xã hội chứ không phải là một câu hỏi y tế. Vì chúng tôi là tự do lựa chọn những gì chúng ta tiếp xúc với cơ thể chúng ta trong cách ăn, uống, hay tôn giáo cho rằng vấn đề, ​​tại sao những câu hỏi về 'điều trị' y tế được bất kỳ khác nhau? các nhà nghiên cứu y tế và các chính phủ chủ yếu quan tâm đến việc thống kê tổng thể và xu hướng và trong các chương trình tiết kiệm tiền mà không đi vào xem xét mối quan tâm và quyền lợi của cá nhân. Trong khi chủng ngừa chống lại các bệnh như uốn ván và ho gà có thể có hiệu quả, rất ít thông tin được công bố về tác hại của việc chủng ngừa mà đôi khi có thể dẫn đến tăng trưởng còi cọc hoặc thậm chí tử vong. Cơ thể được thiết kế để chống lại bệnh tật và để tạo ra khả năng miễn dịch tự nhiên của riêng mình thông qua liên hệ với căn bệnh đó. Vì vậy, khi trẻ em được miễn dịch nhân tạo, chúng tôi tạo ra một xã hội dễ bị tổn thương là hoàn toàn phụ thuộc vào chủng ngừa. Trong trường hợp chương trình tiêm chủng hàng loạt đã chấm dứt, xã hội như một toàn thể sẽ có nhiều nguy cơ hơn bao giờ hết. Ngoài ra còn có các vấn đề về quyền của cá nhân. Là thành viên của một xã hội, tại sao chúng ta có nghĩa vụ đến chủ đề trẻ em của chúng tôi để thực hành khả năng gây hại này? Một số người cũng có thể chống lại chủng ngừa trên cơ sở tôn giáo và nhu cầu của họ cũng phải được xem xét. Vì những lý do tôi cảm thấy mạnh mẽ rằng chương trình tiêm chủng không phải là bắt buộc và rằng cá nhân có quyền lựa chọn có hay không tham gia. nên cha mẹ có nghĩa vụ để chủng ngừa cho trẻ em chống lại bệnh ở trẻ? Hay cá nhân có quyền lựa chọn không để chủng ngừa cho trẻ em của họ? Một số người cho rằng nhà nước không có quyền làm cho cha mẹ miễn dịch con cái của họ. Tuy nhiên, tôi cảm thấy vấn đề không phải là liệu họ có nên chủng ngừa nhưng cho dù, như các thành viên của xã hội, họ có quyền không. thuốc phòng ngừa đã được chứng minh là cách hiệu quả nhất để giảm tỷ lệ mắc các bệnh gây tử vong ở trẻ em. Như một kết quả của việc thực hành rộng rãi của chủng ngừa cho trẻ em trong xã hội của chúng tôi, nhiều sinh mạng đã được cứu và các bệnh đã được giảm xuống gần như bằng không. Trong những thế kỷ trước đó trẻ em chết vì bệnh thông thường như cúm và bệnh lao và bởi vì số ít người có khả năng miễn dịch, các bệnh dễ lây lan. Bệnh như bệnh lỵ là kết quả của vệ sinh kém nhưng từ lâu đã được loại trừ vì sự xuất hiện của vệ sinh môi trường tốt và nước sạch. Không ai sẽ đề nghị rằng chúng ta nên đảo ngược thực hành tốt này bây giờ bởi vì bệnh lỵ đã bị xóa sổ. các bệnh nghiêm trọng như bệnh bại liệt và bệnh đậu mùa cũng đã được loại trừ thông qua các chương trình tiêm chủng quốc gia. Kết quả là, trẻ em không được tiêm chủng là ít có nguy cơ trong xã hội bệnh miễn phí này hơn họ sẽ khác có thể. Các bậc cha mẹ chọn cách không chủng ngừa được dựa trên thực tế là các bệnh đã được loại trừ. Nếu số lượng các bậc phụ huynh chọn cách không chủng ngừa tăng, sẽ có một sự gia tăng tương tự trong các nguy cơ của bệnh quay trở lại. Tiêm chủng không phải là một vấn đề như dây an toàn mà chỉ ảnh ​​hưởng đến cá nhân. Một quyết định không để chủng ngừa sẽ có ảnh hưởng rộng rãi cho toàn xã hội và vì lý do này, tôi không tin rằng các cá nhân có quyền đứng sang một bên. Trong quan điểm của tôi nên tiêm chủng là bắt buộc. học sinh gây rối có ảnh hưởng tiêu cực đến những người khác. Học sinh là người ồn ào và không vâng lời sẽ được nhóm lại với nhau và dạy riêng. Bạn có đồng ý hay không đồng ý? Đưa ra lý do cho câu trả lời của bạn. Không có nghi ngờ rằng một số sinh viên trong các trường học cư xử tồi tệ và hành vi của họ gây khó khăn cho những người khác hoặc là bởi vì nó có một tác động tiêu cực về nhóm hoặc bởi vì học sinh thường cảm thấy khó khăn để học tập với họ. Một giải pháp là có những sinh viên đi và dạy cho họ một mình. Tuy nhiên, nếu chúng ta chỉ đơn giản là họ đã gỡ bỏ sau khi một hoặc hai cảnh báo, chúng ta đang hạn chế các cơ hội giáo dục của họ, vì có vẻ như với tôi rằng một trường học trong đó phục vụ cho các sinh viên khó khăn là một loại "nhà tù" bất cứ điều gì tên mà bạn cung cấp cho nó và những người đi có thể không bao giờ phục hồi từ kinh nghiệm. Điều này sau đó có thể gây ra vấn đề cho xã hội rộng lớn hơn. Có lẽ chúng ta cần phải xem xét lý do tại sao các sinh viên gây rối cư xử tồi tệ trước khi chúng ta tách chúng. Sinh viên gây rối có thể rất thông minh và tìm thấy những lớp học nhàm chán vì công việc quá dễ dàng. Có lẽ các sinh viên cần học thêm chứ không phải là bài ​​học riêng biệt. Hoặc có lẽ các giáo viên là tẻ và điều này dẫn đến các vấn đề về hành vi như vậy chúng ta cần giáo viên tốt hơn. Mặt khác, hầu hết học sinh đưa lên với tình trạng này chứ không phải là nguyên nhân gây ra rắc rối, và một số người cho rằng chúng ta phải học bị giáo viên xấu và các tình huống nhàm chán và những học sinh không thể học bài học này cần phải được giảng dạy một cách riêng biệt. Vì vậy, trước khi chúng tôi lên án các sinh viên một trường học đặc biệt, chúng ta nên nhìn vào các yếu tố như giảng dạy, bởi vì một khi các em đã được tách ra, nó là rất không chắc rằng họ sẽ được đưa trở lại. "Mặc dù tình trạng lạm dụng của hệ thống là không thể tránh khỏi, phúc lợi xã hội thanh toán là rất cần thiết để bảo vệ các quyền công dân phải có thu nhập tối thiểu được đảm bảo trong một xã hội dân chủ "Thảo luận. phúc lợi xã hội là một yếu tố thiết yếu của một xã hội tiên tiến. Hệ thống tốt luôn bị lạm dụng, nhưng điều đó không có nghĩa là họ đang bị lỗi. Theo tôi, hai lý do chính lý do tại sao tiền trợ cấp là cần thiết như sau: Trước hết, các nhà phê bình quên rằng có rất nhiều hình thức phúc lợi bên cạnh việc thanh toán cho những người thất nghiệp. Ý kiến tiêu cực của họ gây tổn hại cho những người không có khả năng kiếm được một mức lương như bà mẹ độc thân, cha mẹ, người tàn tật, và các bệnh nhân. Hơn nữa, những người thất nghiệp có quyền thu nhập, quá. Họ không phải là luôn luôn có lỗi vì không có việc làm, và trong nhiều trường hợp thuế đã nộp trong quá khứ được trợ họ để được giúp đỡ. Lý do thứ hai là tội phạm gia tăng khi người dân không có phương tiện hỗ trợ. Các nghèo nhất chắc chắn chuyển sang tội phạm, đó là không chỉ nguy hiểm nhưng tốn kém. Soát các đường phố là đắt hơn cung cấp phúc lợi. Lương của một viên cảnh sát cao hơn bốn hoặc năm lần một "phát chẩn" thanh toán. Một số thành viên của xã hội tin rằng mọi người nên chăm sóc bản thân. Họ chỉ ra rằng phúc lợi làm tăng sự phụ thuộc vào người khác và hủy hoại phẩm giá. Điều này có thể đúng, nhưng trong trường hợp của những người thất nghiệp, các khoản thanh toán cứu trợ thường là tạm thời. Nó chắc chắn là lỗi của chính phủ nếu có thất nghiệp dài hạn. Chỉ trích phúc lợi cũng tin rằng đó là trách nhiệm của gia đình của nạn nhân để cung cấp hỗ trợ tài chính. Tuy nhiên, nó là quá đắt để cung cấp sự giúp đỡ đầy đủ cho một người tàn tật. Để kết luận, điều quan trọng để hiểu được nhu cầu phúc lợi trong một xã hội dân chủ hiện đại. Nếu không có tiền trợ cấp người nghèo được mệnh để trở nên nghèo hơn. Nhiệm vụ đầu tiên của một chính phủ là cung cấp một mạng lưới an toàn tài chính cho tất cả những người hoàn cảnh khó khăn, và bao gồm những người không có việc làm. Nghiên cứu ngôn ngữ tiếng Anh tại một nước nói tiếng Anh là tốt nhất nhưng không phải là cách duy nhất để học ngôn ngữ. Nghiên cứu ngôn ngữ tiếng Anh tại một nước nói tiếng Anh là tốt nhất nhưng không phải là cách duy nhất để học ngôn ngữ. Bạn có đồng ý hay không đồng ý với tuyên bố này? Nghiên cứu ngôn ngữ ở một đất nước nơi mà nó được sử dụng rộng rãi có nhiều lợi thế. Đó là, do đó, một ý tưởng tốt để học tiếng Anh ở một quốc gia như Anh. Tuy nhiên, tôi tin rằng nó không phải là cách duy nhất để học ngôn ngữ. Trước hết, hầu hết học sinh ở các nước không nói tiếng Anh học tiếng Anh ở trường trung học, và đôi khi tại trường đại học hiện nay. Mặc dù tiếng Anh ngữ nói của họ thường không phải là một tiêu chuẩn rất cao, kiến thức về ngữ pháp thường là khá cao. Điều này là chắc chắn hữu ích khi học sinh đi đến một nước nói tiếng Anh để hoàn thiện ngôn ngữ. Thứ hai, nghiên cứu cơ bản về tiếng Anh tại trường trung học là ít căng thẳng hơn so với học ngôn ngữ khi ở nước ngoài. Điều này là do sinh viên sống ở nhà không phải lo lắng về các vấn đề như việc tìm kiếm acc

























































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: