Tôi thấy mình may mắn khi tuổi thơ tôi gắn liền với những câu chuyện cổ tích. Và cho đến bây giờ, nó vẫn chiếm vị trí không nhỏ trên giá sách của tôi.Có mùa bạn cho rằng, các cổ tích chỉ dành cho con con và những sống hay mơ mộng. Còn tôi, tôi không cho là vậy. Tôi nghĩ rằng dù chúng ta có lớn, có trưởng thành đến đâu thì khát khao về một câu chuyện cổ tích cho riêng mình cũng không bao giờ mất."Nàng Bạch Tuyết và Bảy Chú Lùn" là một trong những truyện cổ tích hay, không phải tự nhiên mà nó được hàng triệu triệu con em trên thế giới yêu thích, và biết bao giờ trưởng thành, cho đến bây giờ vẫn nhớ như trong phần chi tiết, về ".. .một người con gái da trắng như tuyết, môi đỏ như son và tóc đen như gỗ mun..." , về bảy chú lùn tốt bụng "Ai đã ăn bánh mì của tôi không?", "ai đã dùng cái đĩa của tôi",... về mụ hoàng tỉnh hậu xấu xa với chiếc gương thần "Xưa kia bà đẹp nhất trần, ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn" và tất nhiên không mùa quên đoàn chàng hoàng nên đã vô tình cứu sống Bạch Tuyết...
đang được dịch, vui lòng đợi..
