The Kuo Kuang Opera Troupe delighted audiences at the National Theater dịch - The Kuo Kuang Opera Troupe delighted audiences at the National Theater Việt làm thế nào để nói

The Kuo Kuang Opera Troupe delighte

The Kuo Kuang Opera Troupe delighted audiences at the National Theater in Taipei with its recent performances of a unique and innovative new Peking opera titled "A Celestial Romance Between the Galaxy." The legendary Chinese love story of the cowherd and weaving girl has been told and retold for thousands of years. According to the folk tale, the weaving girl wove silk for heavenly garments and her lover, the cowherd, plowed the fields with his ox.

After the cowherd married his bride, both began to neglect their work. The cowherd did not produce as much rice as when he was single, and the weaving girl did not weave as much silk as before. The jade emperor soon became angry and separated the two lovers, placing each on opposite sides of the Milky Way. They were only allowed to meet one night a year -- on the seventh night of the seventh month of the lunar calendar. Today, this is commonly known as Chinese Valentine's Day, and it is a very special day for lovers.

Every year on the appointed night of the lovers' rendezvous, thousands of magpies gather to form a bridge across the Milky Way so that the couple may cross the expanse of the heavenly river.

In this new Peking opera, however, playwright Tseng Yung-yi has changed the traditional Chinese myth into a love triangle with the addition of a new character, the heavenly wolf, as the cowherd's competitor for the affections of the weaving girl. Although the weaving girl does not love the heavenly wolf, he still employs a variety of schemes to interfere with the love between her and the cowherd.

The two lovers do their best to avoid the heavenly wolf. First, they leave heaven and come to earth, but the wolf still catches up with them. Then, with the help of the magpies, they journey to the Peach Blossom Garden, a utopia for people who pursue truth, wisdom, peace and love; a place where only respectable people can enter.

Tseng, the author of this new take on an old tale, has been a professor of Chinese literature and classical Chinese opera at the National Taiwan University for decades, and his writing has been called witty and poetic. In the last scene, he uses a technique most commonly associated with Wei Ming-lun, an outstanding mainland Chinese playwright, that brings together many famous historical personalities who have pursued truth, wisdom, peace and love, regardless of time or place. The audience even finds the Shakespearean characters of Romeo and Juliet mingling with ancient Chinese characters.

Mainland Chinese composer Chu Hsiao-yu wrote the music for the performance. The directors were Chu Tsu-shan and Chu Ching-yung. The cowherd was played by Kuo Kuang's leading actor Tang Wen-hwa, the heavenly wolf was played by Kuo Kuang's leading martial actor Chu Lu-hao, and the weaving girl was played by Chen Mei-lan.

One of the most famous stories in Chinese mythology, the tale of the cowherd and weaving girl dates back to before the Chou Dynasty in 1066 B.C. As such, the story incorporates aspects of Chinese society throughout the ages, covering periods of primitive society, slave society and the feudal era.

The story is thought to have originated as an explanation for the two bright stars that stand at either end of the Milky Way. The cowherd, carrying his two children, is represented by Altair, which is flanked by two slightly smaller stars. The weaving girl is Vega, part of the Lyra family of stars, with four stars set in a diamond pattern reminiscent of an ancient weaving apparatus.

The myth subsequently evolved into a love story, which was quickly transformed into a fight against authority. The tale contains allegories of the primitive social system, customs, conceptions and culture, which are all quite involved.

From the "Records of the Grand Historian" and the "Book of Odes" we learn that the ancient Chinese had advanced knowledge of astronomy. Shih, an astronomer who lived a century before Christ, recorded 126 stars. From ancient Chinese astronomy texts we find that the Chinese placed Polaris--the North Star--at the center and formed a star kingdom in the sky around it. They observed the movement of the stars to divine the destiny of the nation, the harvest or to predict disaster.

In the "Book of Odes" there was already a poem about the cowherd and the weaving girl. The verse "Ta-tung," in the chapter titled Hsiao-ya--or Minor Odes of the Kingdom--reads:

There is a heavenly river, Shining like a mirror.

The stars of the weaving girl form a triangle.

It changes positions seven times a day, Running around seven times, Like the weaver's shuttle back and forth.

But no patterned cloth has been produced.

Looking at the star of the cowherd, He cannot pull his cart.

This poem anthropomorphizes the stars and describes how the weaving girl and cowherd are both working, though without result. Although there is a clear metaphor in this poem, there was no actual story recorded until the end of the Han Dynasty in the third century A.D.

Another ancient poem, this one titled "The Faraway Cowherd Star," reads:

The faraway cowherd star, The maiden is beside the shining Milky Way.

Her tiny and delicate hands, Busy on the weaving machine.

All day long no patterned cloth, Tears drop like rain.

The heavenly river is clear and shallow, But the distance is far away.

Only separated by the abundant water, Deep affection cannot be spoken.

The love story aspect of the myth is well framed in this poem. The expression "all day long, no patterned cloth" is an obvious reference to the "Book of Odes," but the reference to tears dropping like rain clearly reflects the sorrow of the weaving girl.

People throughout the ages have been touched by this sad love story. The Han Dynasty's "Huai Nan Tze," a book of philosophy by Liu An, the King of Huai Nan, includes a statement that magpies formed a bridge over the Milky Way for the weaving girl to cross. The magpies worked so hard that they lost the feathers on their heads, which is why today magpies are bald.

Ying Yun of the Liang Dynasty wrote the first novel about the cowherd and weaving girl at the beginning of the sixth century. Although this novel no longer exists, the Ming Dynasty (A.D. 1368-1644) writer Feng Ying-ching made mention of Ying Yun's story:

"On the eastern side of the heavenly river, was the weaving girl. Year in and year out, making colorful cloth, she was the daughter of the Heavenly God. He had pity on her for such hard work; therefore, he married her to the cowherd, who was on the western side of the heavenly river. After the marriage, they both neglected their work. The Heavenly God was angry and forced her to return to the eastern side of the river, only allowing them to meet once a year."

In another version of the myth, the cowherd was a naive man whose cow was actually a fairy that helped him to plow the rice field. After a long time of working together, the cow recognized that the cowherd was an honest, diligent and good man. The cow then encouraged him to get married, have children and build a happy family.

The cowherd refused because he was so poor that he had no money to pay for the expenses of a marriage. The cow told him that on a certain day there would be nine beautiful fairy maidens bathing in a pond. The cowherd was instructed to steal one maiden's clothes from the bank. Since she would have no magic clothes to wear, she could not fly back to heaven.

The cowherd did as the cow told him, and he happened to steal the youngest and most beautiful maiden's clothes. After their bath, the other eight fairies flew back to heaven, but the weaving girl lost her heavenly clothes and could not fly. She therefore had to marry the cowherd. After the wedding they had two children, a boy and a girl.

The cow told the cowherd to hide the magic clothes inside the well in the yard and never give them back to the weaving girl. One day, the heavenly drum--thunder--started pounding and the weaving girl asked to have her magic clothes back. When the cowherd gave them back to her, she immediately flew to heaven. The cowherd then mounted his fairy cow to chase after her. Just as they caught up to her, she pulled a golden hairpin from her head and cut a wide dividing line in the sky, which became the Milky Way.

Scholars of traditional Chinese opera usually divide scripts into two categories: the player's script and the poet's script. The former has a very good story, many climaxes in the opera and is very attractive to the audience. The latter does not emphasize the story, climax or logic, or attract the attention of the audience, but is beautifully written, with refined poetic lines and sophisticated sentences. Professor Tseng's script incorporates both.

Peking opera is a unique performing art that combines literature, history, music, dance and other fine arts. It represents many aspects of a refined Chinese civilization and is considered to be the apex of Chinese culture. In the last decade, however, Peking opera has declined as a result of government neglect.

The number of opera troupes, performers and even audiences have dwindled. Fortunately, the Kuo Kuang Chinese Opera Troupe is upholding its sacred duty of perpetuating one of the highest levels of Chinese art forms, and Director Wu Jui-chuan is fully committed to encouraging this performing art.

Audiences of "A Celestial Romance Between the Galaxy" were impressed by the excellent performances by the students from the Chinese opera department of the Chinese Culture University. Every student plays many roles: a magpie in one scene; a peach flower girl in another; a dancer or even a soldier. Watching these energetic young college students perform generates optimi
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Đoàn kịch Opera Kuang Kuo rất vui mừng khán giả tại nhà hát quốc gia tại Đài Bắc với các buổi biểu diễn tại một độc đáo và sáng tạo mới Peking Opera có tiêu đề "Một thiên thể lãng mạn giữa các thiên hà." Huyền thoại Trung Quốc yêu câu chuyện của cowherd và dệt cô gái đã được nói và được nhắc lại cho hàng ngàn năm. Theo câu chuyện dân gian, các cô gái dệt wove lụa cho sản phẩm may mặc trên trời và người yêu của cô, cowherd, cày các lĩnh vực với bò của mình. Sau khi cowherd kết hôn với cô dâu của ông, cả hai bắt đầu để bỏ qua công việc của họ. Cowherd đã không sản xuất ra nhiều gạo như khi ông là duy nhất, và các cô gái dệt không dệt lụa càng nhiều như trước. Ngọc Hoàng sớm trở nên tức giận và tách đôi tình nhân, đặt mỗi ngày cạnh đối diện của Ngân Hà. Họ chỉ được phép để đáp ứng một đêm một năm - thứ bảy đêm thứ bảy tháng âm lịch. Hôm nay, điều này thường được gọi là Trung Quốc Valentine's Day, và nó là một ngày rất đặc biệt cho những người yêu thích. Hàng năm vào đêm bổ nhiệm của những người yêu thích hẹn, hàng nghìn Old tập hợp để tạo thành một cây cầu trên dải Ngân Hà để các cặp vợ chồng có thể vượt qua sự mở rộng của sông trên trời. Trong này mới Peking opera, Tuy nhiên, nhà soạn kịch Tseng Yung-yi đã thay đổi huyền thoại Trung Quốc truyền thống thành một tam giác tình yêu với việc bổ sung của một nhân vật mới, sói trên trời, như là đối thủ cạnh tranh của cowherd cho affections cô gái dệt. Mặc dù cô gái dệt không tình yêu Thiên Chúa sói, ông vẫn còn sử dụng một số chương trình can thiệp với tình yêu giữa cô và cowherd. Đôi tình nhân làm hết sức mình để tránh sói trên trời. Trước tiên, họ để lại thiên đàng và đến trái đất, nhưng sói vẫn bắt lên với họ. Sau đó, với sự giúp đỡ của các Newcastle, họ hành trình đến khu vườn hoa đào, một utopia đối với những người theo đuổi sự thật, sự khôn ngoan, hòa bình và tình yêu; một nơi mà chỉ có những người đáng kính có thể tham gia. Tseng, tác giả của này mới mất trên một câu chuyện cũ, đã là một giáo sư của Trung Quốc văn học và cổ điển opera Trung Quốc tại trường đại học quốc gia Đài Loan trong nhiều thập kỷ, và văn bản của ông đã được gọi là dí dỏm và thơ mộng. Trong cảnh cuối cùng, ông đã sử dụng một kỹ thuật phổ biến nhất liên quan đến vĩ Ming-Luân, một nhà soạn kịch Trung Quốc đại lục xuất sắc, tập hợp nhiều nhân vật lịch sử nổi tiếng người đã theo đuổi sự thật, sự khôn ngoan, hòa bình và tình yêu, bất kể thời gian và chỗ. Khán giả thậm chí tìm thấy các nhân vật Shakespeare của Romeo và Juliet mingling với ký tự Trung Quốc cổ đại. Nhà soạn nhạc người Trung Quốc Mainland Chu Hsiao-yu đã viết nhạc cho hiệu suất. Các giám đốc đã là Chu Tsu-shan và Chu Ching-yung. Cowherd được tổ chức bởi diễn viên hàng đầu Kuo Kuang Tang Wen-hwa, sói Thiên Chúa được thể hiện bởi Kuo Kuang hàng đầu võ diễn viên Chu Lu-hào, và các cô gái dệt được thể hiện bởi Chen Mei-lan. Một trong những câu chuyện nổi tiếng nhất trong thần thoại Trung Quốc, câu chuyện của cowherd và dệt cô gái có từ trước khi nhà Chou, 1066 TCN. Như vậy, câu chuyện kết hợp các khía cạnh của xã hội Trung Quốc trong suốt thời cổ, bao gồm các giai đoạn của xã hội nguyên thủy, xã hội nô lệ và thời kỳ phong kiến. Câu chuyện được cho là có nguồn gốc như là một lời giải thích cho các ngôi sao sáng hai đứng ở hai đầu của dải Ngân Hà. Cowherd, mang hai đứa con của mình, được đại diện bởi Altair, hai bên bởi hai ngôi sao nhỏ hơn một chút. Các cô gái dệt là Vega, một phần của gia đình Lyra của ngôi sao, với bốn ngôi sao nằm trong một mô hình kim cương gợi nhớ của một bộ máy dệt cổ đại. Huyền thoại sau đó phát triển thành một câu chuyện tình yêu, được nhanh chóng chuyển sang một cuộc chiến chống lại quyền lực. Câu chuyện có ngụ của hệ thống xã hội nguyên thủy, Hải quan, quan niệm và văn hóa, đó là tất cả khá tham gia. Từ "Hồ sơ của the Grand nhà sử học" và "Cuốn sách soạn" chúng tôi tìm hiểu rằng Trung Quốc cổ đại đã nâng cao kiến thức về thiên văn học. Shih, một nhà thiên văn học người đã sống một thế kỷ trước khi Chúa Kitô, ghi lại 126 sao. Từ thiên văn học Trung Quốc cổ đại văn bản chúng tôi thấy rằng Trung Quốc đặt Polaris--North Star--ở tâm và thành lập một Vương Quốc ngôi sao trên bầu trời xung quanh nó. Họ quan sát sự chuyển động của các ngôi sao để divine số phận của các quốc gia, thu hoạch hoặc dự đoán thiên tai. Trong "Cuốn sách soạn" đã là một bài thơ về cowherd và các cô gái dệt. Câu "Ta-tung," trong chương có tiêu đề Hsiao-ya--hoặc tiểu soạn Quốc--lượt đọc: Đó là một con sông trên trời, sáng như một máy nhân bản. Sao cô gái dệt tạo thành một hình tam giác. Nó thay đổi vị trí bảy lần một ngày, chạy khoảng bảy lần, như của weaver đưa đón trở lại và ra. But no patterned cloth has been produced. Looking at the star of the cowherd, He cannot pull his cart. This poem anthropomorphizes the stars and describes how the weaving girl and cowherd are both working, though without result. Although there is a clear metaphor in this poem, there was no actual story recorded until the end of the Han Dynasty in the third century A.D. Another ancient poem, this one titled "The Faraway Cowherd Star," reads: The faraway cowherd star, The maiden is beside the shining Milky Way. Her tiny and delicate hands, Busy on the weaving machine. All day long no patterned cloth, Tears drop like rain. The heavenly river is clear and shallow, But the distance is far away. Only separated by the abundant water, Deep affection cannot be spoken. The love story aspect of the myth is well framed in this poem. The expression "all day long, no patterned cloth" is an obvious reference to the "Book of Odes," but the reference to tears dropping like rain clearly reflects the sorrow of the weaving girl. People throughout the ages have been touched by this sad love story. The Han Dynasty's "Huai Nan Tze," a book of philosophy by Liu An, the King of Huai Nan, includes a statement that magpies formed a bridge over the Milky Way for the weaving girl to cross. The magpies worked so hard that they lost the feathers on their heads, which is why today magpies are bald. Ying Yun of the Liang Dynasty wrote the first novel about the cowherd and weaving girl at the beginning of the sixth century. Although this novel no longer exists, the Ming Dynasty (A.D. 1368-1644) writer Feng Ying-ching made mention of Ying Yun's story: "On the eastern side of the heavenly river, was the weaving girl. Year in and year out, making colorful cloth, she was the daughter of the Heavenly God. He had pity on her for such hard work; therefore, he married her to the cowherd, who was on the western side of the heavenly river. After the marriage, they both neglected their work. The Heavenly God was angry and forced her to return to the eastern side of the river, only allowing them to meet once a year." In another version of the myth, the cowherd was a naive man whose cow was actually a fairy that helped him to plow the rice field. After a long time of working together, the cow recognized that the cowherd was an honest, diligent and good man. The cow then encouraged him to get married, have children and build a happy family. The cowherd refused because he was so poor that he had no money to pay for the expenses of a marriage. The cow told him that on a certain day there would be nine beautiful fairy maidens bathing in a pond. The cowherd was instructed to steal one maiden's clothes from the bank. Since she would have no magic clothes to wear, she could not fly back to heaven. Cowherd đã làm như những con bò nói với ông, và ông đã xảy ra để ăn cắp trẻ nhất và đẹp nhất thời con gái của quần áo. Sau khi tắm của họ, các nàng tiên tám khác đã bay trở về trời, nhưng các cô gái dệt mất quần áo của cô trên trời và không thể bay. Cô do đó đã kết hôn với cowherd. Sau đám cưới, họ có hai con, một cậu bé và một cô gái. Những con bò nói với cowherd để ẩn các quần áo ma thuật bên trong tốt trong xưởng và không bao giờ cho họ trở lại với các cô gái dệt. Một ngày, trống trên trời--sấm sét--bắt đầu đập và các cô gái dệt yêu cầu có quần áo ma thuật của cô trở lại. Khi cowherd đã cho họ trở lại với cô, cô ngay lập tức đã bay đến thiên đàng. Cowherd sau đó gắn bò cổ tích của ông để đuổi cô ấy. Cũng giống như họ bắt kịp với cô ấy, cô kéo một nư vàng từ đầu và cắt một đường rộng phân chia trong bầu trời trở thành dải Ngân Hà. Truyền thống Trung Quốc Opera các học giả thường chia kịch bản thành hai loại: kịch bản của máy nghe nhạc và kịch bản của nhà thơ. Trước đây có một câu chuyện rất hay, nhiều climaxes trong vở opera và là rất hấp dẫn đối với khán giả. Thứ hai không nhấn mạnh câu chuyện, đỉnh cao hoặc logic, hoặc thu hút sự chú ý của khán giả, nhưng được đẹp viết, với dòng thơ mộng tinh chế và tinh vi câu. Giáo sư Tseng kịch bản kết hợp cả hai. Peking opera là một nghệ thuật biểu diễn duy nhất kết hợp văn học, lịch sử, âm nhạc, khiêu vũ và nghệ thuật khác. Nó đại diện cho nhiều khía cạnh của văn minh Trung Hoa tinh tế và được coi là đỉnh của văn hóa Trung Quốc. Trong thập kỷ qua, Tuy nhiên, Peking opera đã từ chối là kết quả của chính phủ bỏ bê. Số lượng đoàn kịch opera, biểu diễn và khán giả thậm chí đã thu hẹp. May mắn thay, đoàn kịch Opera Trung Quốc Kuo Kuang phát huy nhiệm vụ thiêng liêng của việc duy trì một độ cao nhất của hình thức nghệ thuật Trung Quốc, và giám đốc Wu Jui-chuan là hoàn toàn cam kết khuyến khích này nghệ thuật biểu diễn. Khán giả của "A thiên thể lãng mạn giữa the Galaxy" đã được ấn tượng bởi những màn trình diễn tuyệt vời của các sinh viên từ Trung Quốc opera, tỉnh đại học văn hóa Trung Quốc. Mỗi học sinh đóng nhiều vai trò: ác là một trong một cảnh; một cô gái hoa đào khác; một vũ công hoặc thậm chí là một người lính. Xem những sinh viên trường cao đẳng trẻ tràn đầy năng lượng thực hiện tạo ra optimi
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Các Kuo Kuang Opera Đoàn vui mừng khán giả tại Nhà hát Quốc gia ở Đài Bắc với màn trình diễn gần đây của một vở opera Bắc Kinh mới độc đáo và sáng tạo mang tên "A Celestial Lãng mạn giữa Galaxy." Câu chuyện tình yêu của Trung Quốc huyền thoại của người nuôi bò và dệt cô gái đã được kể đi kể lại hàng ngàn năm. Theo câu chuyện dân gian, các cô gái dệt lụa wove cho hàng may mặc trên trời và người yêu của mình, những người nuôi bò, cày các lĩnh vực với ox của mình. Sau khi kết hôn cô dâu chăn bò của mình, cả hai bắt đầu bỏ bê công việc của họ. Việc chăn bò đã không sản xuất nhiều gạo như khi ông còn độc thân, và các cô gái dệt không dệt lụa càng nhiều như trước. Các hoàng đế ngọc sớm đã nổi giận và tách hai người yêu nhau, đặt mỗi bên đối diện của thiên hà Milky Way. Họ chỉ được phép để đáp ứng một đêm một năm - vào đêm thứ bảy của tháng bảy âm lịch. Hôm nay, điều này thường được gọi là ngày Trung Quốc Valentine, và nó là một ngày rất đặc biệt đối với những người yêu thích. Hàng năm vào đêm định của điểm hẹn của những người yêu thích, hàng ngàn Newcastle tập hợp để tạo thành một cây cầu bắc qua dải Ngân hà để các cặp vợ chồng có thể qua sự mở rộng của các dòng sông trên trời. Trong kinh kịch mới này, tuy nhiên, nhà viết kịch Tseng Yung-yi đã thay đổi các huyền thoại truyền thống của Trung Quốc thành một tam giác tình yêu với sự bổ sung của một nhân vật mới, những con sói trên trời, là đối thủ cạnh tranh của chăn bò cho tình cảm của cô gái dệt. Mặc dù cô gái dệt không yêu con sói trên trời, ông vẫn sử dụng một loạt các chương trình can thiệp vào tình yêu giữa cô và những người nuôi bò. Hai người yêu làm hết sức mình để tránh những con sói trên trời. Đầu tiên, họ rời khỏi thiên đường và đến thế gian, nhưng sói vẫn bắt kịp với họ. Sau đó, với sự giúp đỡ của Newcastle, cuộc hành trình của họ đến Peach Blossom Garden, một điều không tưởng đối với những người theo đuổi chân lý, sự khôn ngoan, hòa bình và tình yêu; một nơi mà chỉ có những người đáng kính có thể nhập. Tseng, tác giả này mới đi vào một câu chuyện cũ, đã được một giáo sư văn học Trung Quốc và opera cổ điển Trung Quốc tại Đại học Quốc gia Đài Loan trong nhiều thập kỷ, và tác phẩm của ông đã được gọi là dí dỏm và thơ mộng . Trong cảnh cuối cùng, ông đã sử dụng một kỹ thuật phổ biến nhất liên quan đến Wei Ming-lun, một Trung Quốc đại lục nhà viết kịch xuất sắc, quy tụ nhiều nhân vật lịch sử nổi tiếng, người đã theo đuổi chân lý, sự khôn ngoan, hòa bình và tình yêu, bất kể thời gian hay địa điểm. Các khán giả thậm chí tìm thấy các nhân vật của Shakespeare của Romeo và Juliet hòa lẫn với các ký tự Trung Quốc cổ đại. soạn nhạc đại lục Trung Quốc Chu Hsiao-yu đã viết nhạc cho việc thực hiện. Giám đốc là Chu Tsu-shan và Chu Ching-yung. Việc chăn bò đã được đóng bởi Kuo Kuang của nam diễn viên hàng đầu Tang Wen-hwa, chó sói trời đã được đóng bởi Kuo Kuang hàng đầu của võ diễn viên Chu Lu-hao, và cô gái dệt đã được đóng bởi Chen Mei-lan. Một trong những câu chuyện nổi tiếng nhất ở Trung Quốc thần thoại, những câu chuyện về những người nuôi bò và dệt gái ngày trở lại trước khi triều đại nhà Chou năm 1066 BC Như vậy, câu chuyện kết hợp các khía cạnh của xã hội Trung Quốc qua các thời đại, bao gồm các giai đoạn của xã hội nguyên thủy, xã hội nô lệ và thời đại phong kiến. Các câu chuyện là nghĩ để có nguồn gốc như một lời giải thích cho hai ngôi sao sáng mà đứng ở hai đầu của thiên hà Milky Way. Việc chăn bò, mang theo hai đứa con, được đại diện bởi Altair, mà hai bên là hai ngôi sao nhỏ hơn một chút. Các cô gái dệt là Vega, một phần của gia đình Lyra của các ngôi sao, với bốn ngôi sao đặt trong một mô hình kim cương gợi nhớ của một bộ máy dệt cổ xưa. Những huyền thoại sau đó phát triển thành một câu chuyện tình yêu, mà đã nhanh chóng biến thành một cuộc chiến chống lại chính quyền. Những câu chuyện chứa những câu tục ngữ của hệ thống xã hội nguyên thủy, hải quan, các quan niệm và văn hóa, mà tất cả đều khá tham gia. Từ "Sử Ký Tư Mã Thiên" và "Book of Odes" chúng ta biết rằng người Trung Quốc cổ đại đã có kiến thức tiên tiến của thiên văn học. Shih, một nhà thiên văn người đã sống một thế kỷ trước khi Chúa Kitô, ghi 126 ngôi sao. Từ bản văn thiên văn học cổ đại Trung Quốc, chúng ta thấy rằng người Trung Quốc đặt Polaris - Sao Bắc Đẩu - tại trung tâm và hình thành một vương quốc sao trên bầu trời xung quanh nó. Họ quan sát sự chuyển động của các ngôi sao để thần thánh mệnh của dân tộc, thu hoạch hoặc dự đoán thảm họa. Trong "Book of Odes" đã có một bài thơ về chăn bò và cô gái dệt. Những câu thơ "Ta-tung," trong chương có tiêu đề Hsiao-ya - hoặc nhỏ Odes của Kingdom - đọc: Có một dòng sông trên trời, Tỏa sáng như một tấm gương. Các ngôi sao của cô gái dệt tạo thành một tam giác. Nó thay đổi vị trí bảy lần một ngày, chạy khoảng bảy lần, giống như tàu con thoi dệt cửi qua lại. Nhưng không có vải có hoa văn trang đã được sản xuất. Nhìn vào các ngôi sao của chăn bò, Ngài không thể kéo giỏ hàng của mình. Bài thơ này anthropomorphizes các ngôi sao và mô tả như thế nào dệt và cô gái chăn bò là cả hai làm việc, mặc dù không có kết quả. Mặc dù là một phép ẩn dụ rõ ràng trong bài thơ này, không có câu chuyện thực tế ghi nhận cho đến khi kết thúc của triều đại nhà Hán vào thế kỷ thứ ba Một bài thơ cổ đại, điều này có tựa đề "The Faraway chăn bò Star," lần đọc: Ngôi sao người nuôi bò xa xôi, The đầu tiên là bên cạnh các sáng Milky Way. bàn tay nhỏ bé và mong manh của cô, bận rộn trên máy dệt. Tất cả các ngày dài không có vải có hoa văn, Tears drop như mưa. Các dòng sông trên trời là rõ ràng và nông cạn, nhưng khoảng cách rất xa. Chỉ cách nhau bởi nước dồi dào, tình cảm sâu không thể nói ra. Các khía cạnh câu chuyện tình yêu của huyền thoại nổi đóng khung trong bài thơ này. Khái niệm "tất cả các ngày dài, không có vải có hoa văn" là một tham chiếu rõ ràng để các "Book of Odes," nhưng các tài liệu tham khảo để nước mắt rơi như mưa rõ ràng phản ánh nỗi buồn của cô gái dệt. Mọi người qua các thời đại đã được xúc động bởi buồn này chuyện tình. "Huai Nan Tze," triều đại của Han một cuốn sách về triết học của Liu An, Vua của Huai Nan, bao gồm một tuyên bố rằng Newcastle hình thành một cây cầu bắc qua dải Ngân hà cho các cô gái dệt để vượt qua. Newcastle đã làm việc rất chăm chỉ mà họ đã mất lông trên đầu của họ, đó là lý do tại sao Newcastle ngày hôm nay là hói. Ying Yun của Nhà Lương đã viết cuốn tiểu thuyết đầu tiên về chăn bò và dệt gái vào đầu thế kỷ thứ sáu. Mặc dù cuốn tiểu thuyết này không còn tồn tại, triều đại nhà Minh (AD 1368-1644) nhà văn Feng Ying-ching đã đề cập đến câu chuyện của Yun Ying: "Về phía đông của sông trên trời, là cô gái dệt Năm này qua năm khác, làm cho. vải đầy màu sắc, cô là con gái của Thiên Chúa trên trời Ông đã có lòng thương xót của mình cho công việc khó khăn như vậy;.. do đó, ông kết hôn với cô đến chăn bò, người ở phía tây của sông trên trời Sau khi kết hôn, cả hai đều bị bỏ quên của họ công việc. Các Thiên Chúa trên trời đã tức giận và ép cô phải trở về phía đông của sông, chỉ cho phép họ đáp ứng một lần một năm. " Trong một phiên bản khác của huyền thoại, những người nuôi bò là một người ngây thơ mà bò đã thực sự là một cổ tích mà giúp ông để cày ruộng. Sau một thời gian dài làm việc cùng nhau, con bò nhận ra rằng những người nuôi bò là một người đàn ông trung thực, siêng năng và tốt. Con bò sau đó khuyến khích ông để có được kết hôn, có con và xây dựng một gia đình hạnh phúc. Những người nuôi bò từ chối vì quá nghèo mà anh không có tiền để trả cho các chi phí của một cuộc hôn nhân. Con bò nói với ông rằng vào một ngày nào đó sẽ có chín thiếu nữ cổ tích xinh đẹp đang tắm ở một cái ao. Việc chăn bò đã được hướng dẫn để ăn cắp quần áo một thời con gái của ngân hàng. Vì thế cô không có quần áo ma thuật để mặc, cô không thể bay về trời. Những người nuôi bò làm y như con bò nói với ông, và ông đã xảy ra để ăn cắp quần áo trẻ nhất và đẹp nhất thời con gái của. Sau khi tắm của họ, tám nàng tiên đã bay về trời, nhưng cô gái dệt bị mất quần áo trên trời của mình và không thể bay. Do đó cô đã kết hôn với người nuôi bò. Sau đám cưới họ đã có hai con, một trai và một gái. Con bò nói với chăn bò để che giấu những bộ quần áo kỳ diệu bên trong giếng trong sân và không bao giờ bỏ chúng trở lại với cô gái dệt. Một hôm, trời trống - sấm - bắt đầu đập thình thịch và cô gái dệt hỏi có quần áo ma thuật của cô trở lại. Khi chăn bò bèn đưa cho cô ấy, cô ấy lập tức bay lên trời. Việc chăn bò rồi gắn bò cổ tích của mình để đuổi theo. Cũng như họ đuổi kịp cô, cô kéo một cái kẹp tóc vàng từ đầu và cắt một đường phân chia rộng trên bầu trời, mà đã trở thành thiên hà Milky Way. Các học giả về opera truyền thống Trung Quốc thường chia các kịch bản thành hai loại: kịch bản của người chơi và nhà thơ của kịch bản. Trước đây có một câu chuyện rất tốt, nhiều cao trào trong vở opera và rất hấp dẫn với khán giả. Sau này không nhấn mạnh những câu chuyện, cao trào hay logic, hoặc thu hút được sự chú ý của khán giả, nhưng là đẹp bằng văn bản, với dòng thơ tinh tế và câu phức tạp. Kịch bản của giáo sư Tseng kết hợp cả hai. Peking opera là một nghệ thuật biểu diễn độc đáo kết hợp giữa văn học, lịch sử, âm nhạc, múa và nghệ thuật khác. Nó đại diện cho nhiều khía cạnh của một nền văn minh tinh Trung Quốc và được coi là đỉnh của văn hóa Trung Quốc. Trong thập kỷ qua, tuy nhiên, Bắc Kinh opera đã từ chối như là kết quả của sự bỏ rơi của chính phủ. Các số đoàn opera, người biểu diễn và thậm chí cả khán giả đã bị thu hẹp. May mắn thay, Kuo Kuang Trung Quốc Opera Đoàn đang hộ trì nhiệm vụ thiêng liêng của việc duy trì một trong những mức cao nhất của hình thức nghệ thuật Trung Quốc, và Giám đốc Wu Jui-chuan cam kết đầy đủ để khuyến khích nghệ thuật biểu diễn này. Khán giả của "Một Celestial Lãng mạn giữa Galaxy" đã bị ấn tượng bởi những màn trình diễn tuyệt vời của các sinh viên từ các bộ phận opera Trung Quốc của Đại học Văn hóa Trung Quốc. Mỗi sinh viên đóng nhiều vai trò: a chim ác trong một cảnh; một cô gái đào hoa ở tỉnh khác; một vũ công hoặc thậm chí là một người lính. Xem các sinh viên đại học trẻ đầy nhiệt huyết thực hiện tạo optimi





































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: