Once upon a time, there lived a woodcutter and his wife, who had three dịch - Once upon a time, there lived a woodcutter and his wife, who had three Việt làm thế nào để nói

Once upon a time, there lived a woo

Once upon a time, there lived a woodcutter and his wife, who had three sons. The eldest two were strong and tall, and their mother and father were always telling them how handsome and clever they were – but the youngest son was, to tell you the truth, just a bit simple in the head. He wasn’t very tall, and he wasn’t very strong, and his family thought he was good for nothing. They hardly ever called him by his real name, but instead they gave him a cruel nickname. They called him Dummy, because they said he was stupid.

One day the eldest son wanted to go to the forest to cut wood. The mother praised him for being such a useful boy, and before he set out she gave him some of her best fruit cake for his lunch, and a bottle of wine to wash it down. While the boy was walking through the forest, he met a little grey old man who said to him: “Do give me a little piece of your cake and a swig of your wine. I’m so terribly hungry and thirsty.”

And the eldest son replied: “Be off with you, you filthy old beggar.”

The little grey old man went away, but not without taking his revenge. He put a curse on the boy, so that when he started to cut a tree down, his axe slipped and went into his leg. The boy limped home to his mother who washed his wound and bandaged him.

The next day, the second eldest son went out to the forest to cut wood. Before he set out, his mother praised him for being such a useful boy, but especially asked him to be careful with the axe, so as not to have a nasty accident like his brother. The boy promised not to be careless, and his mother gave him some of her best sponge cake for his lunch, and a bottle of wine to wash it down.

It happened that as the boy was walking through the woods, he came across the same little grey old man. The man said to him: “Do please share your sponge cake and your wine with me, for I am so terribly weak with hunger and thirst.”

The boy said: “Be off with you, you lazy old scoundrel. If you want to eat, you’d better work.”

The little grey old man went away, but not without taking his revenge. Not long after, when the boy was cutting down a tree, his axe flew out of his hand and hit him on the head. He crawled home to his mother who bandaged up his wound and asked him why he had not kept his promise to be more careful.

For the rest of the week, the two eldest sons were both lying in bed recovering from their wounds. The father said to the third and youngest son: “Get on your feet, you lazy Dummy. Why are you sitting around doing nothing, when both brothers are hurt and unable to work? Get out to the forest and cut some wood – if you’re not too stupid to do that.”

The mother laughed at him and said: “It’s more than likely that Dummy will cut his own head off – but it won’t be much of a loss to anyone.” Before he left she gave him some cake that she had burned almost to a crust in the oven, and a bottle of sour beer to wash it down.

As the youngest boy was going through the woods, he met the same little grey old man who had crossed the path of his brothers. The man said to him: “Do please share some of your cake and beer with me. I am so terribly hungry and thirsty, and I fear that if I don’t have something to eat and drink soon, I will surely die”

The young boy replied: “Old man, I will gladly share with you what I have – but the cake is burnt and the beer is sour.”

“Never mind that,” said the man. “I am grateful for what you can give me.”

The boy and the little grey old man sat down and shared the cake and the beer. After they had finished their lunch, the man said: “Since you have a good heart, and have shared what you have with me, I will give you a reward. You see that old tree over there. Cut it down with your axe and you will find something of value inside its hollow trunk.”

So when the little grey old man had left, the young boy, whose parents called him “Dummy”, took his axe and cut down the hollow tree just as he had been told. Inside he found a goose – but this was no ordinary bird, for its feathers were made of gold.

The boy realised that he was in luck, and thought to himself: “Why should I go home now and suffer the insults of my parents and brothers? They will take this valuable bird from me, and I shall have nothing.” So the boy decided to run away from home. He put the golden goose under his arm and set out for the town. Then he went to the inn, intending to stay there. He stood at the bar and asked the innkeeper if he would accept a golden feather as payment for his board and lodgings. When the innkeeper saw the golden goose, he readily agreed.

After the boy had gone to bed he said to his three daughters: “That young boy whose parents call Dummy is staying up in our guest room. But he can’t be as simple in the head as they say – for he’s got a valuable bird with him – a goose with feathers made of gold.”

The eldest daughter thought to herself: “Well fancy that; feathers made of gold. I’ll pluck one or maybe more of those for myself.”

After the clock struck midnight, she sneaked into the boy’s room, and saw that he was asleep with his arm around the golden goose. She crept up and tried to pluck a feather, but the feather wouldn’t budge, and when she tried to take her hand away, she found that she was stuck to it. She couldn’t move, and she couldn’t cry out for fear of waking the boy. She had to stay where she was – on her knees by the bed, with her hand on the feather.

After the clock struck one in the morning, the second sister came in the room, planning to take one feather or more for herself. In the dark she didn’t see her sister, but as soon as she touched her back, she found that her hand was stuck fast to her, and she had to stay where she was, not moving and not making a sound.

After the clock struck two in the morning, the third sister came in. The other two shouted: “Stay back!” But it was too late – she reached out hoping to steal a feather and found that her hand was stuck to the middle sister.

The boy and the goose slept soundly through all of this. In the morning the boy got up, paid his bill with a golden feather, and left the inn with the goose under his arm. The sisters had no choice but to follow on behind him. What a pretty procession they made!

Along the way they met the bishop: “What a sight!” He exclaimed. “It’s hardly right for three young women to follow a boy around like that!”

As the girls went past he tapped the youngest on the shoulder. In doing so he found that he was stuck to her and had to follow.

Further up the road they met a police sergeant. The bishop called out to him: “Sergeant. Help me get free from this young woman’s shoulder. I’m stuck to her and people are bound to start all kinds of gossip about it!”

The police sergeant tried to pull the bishop free, but in doing so he found that both his hands were stuck to his waist, and he had to follow along with the procession.

At the top of the road they met the mayor. “What’s this town coming to?” Cried the mayor. “The bishop and the police sergeant are following three young girls who are following a young boy; all holding on to each other in a most unseemly fashion. Have they gone mad?”

As he spoke, he tried to pull the police sergeant and the bishop away – but in doing so he found that he was stuck to both of them, and had to follow on.

The boy led the little line of the townspeople along up the road, and at the top of the hill they passed the King’s palace. Now the King’s daughter was very beautiful, but she had the saddest face in the whole wide world. She had never laughed and not once even smiled. The King was so troubled by the young princess’ unhappiness, that he had made a special law: Whosoever could make her laugh and smile would win her hand in marriage.

But the truth was that nothing very funny ever happened inside the royal palace. All the King’s servants and advisers were far too high and mighty to understand what would make a young girl laugh – or indeed to allow anything amusing to happen at all.

As the boy, known as Dummy, went past the palace, he still held the golden goose under his arm; and he was followed by the innkeeper’s three daughters, the bishop, the police sergeant, and the mayor. The princess looked out and saw the important people in their uniforms being tugged along behind three girls and a boy with a goose. She thought that it was the first thing she had seen in her life that was truly funny. She burst out laughing and ran, still giggling, to her father to tell him all about what she had seen. When the King looked out of his window and saw the procession, he couldn’t help laughing himself. He sent for his guards and told them to bring the boy and his followers directly to him. When the boy entered the King’s chamber, with the followers behind him; the mayor, the bishop and the policeman all called out angrily that he should pay for his crime with his head. The king, still laughing, said that on the contrary – he would be rewarded with the hand in marriage of his daughter, the princess.

For an entire week after that, the innkeeper’s three daughters, the bishop, the policeman, and the mayor were all stuck to the golden goose and to one another. While they were stuck, all the townspeople and the whole court laughed and laughed at them. The boy whose family called him Dummy married the princess and inherited the kingdom. He lived with his beautiful wife and they had six happy smiling children, and the palace was often filled with laughter.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Once upon a time, có sống một woodcutter và vợ, người có ba con trai. Cả hai đã được mạnh mẽ và cao, và mẹ và cha của họ đã luôn luôn nói với họ như thế nào đẹp trai và thông minh họ đã- nhưng con trai út là, để cho bạn biết sự thật, chỉ cần một chút đơn giản vào đầu. Ông không phải là rất cao, và ông đã không rất mạnh, và gia đình ông nghĩ rằng ông là tốt nhất không có gì. Họ hầu như không bao giờ gọi ông bằng tên thật của mình, nhưng thay vào đó họ đã cho hắn một biệt hiệu tàn nhẫn. Họ gọi ông là Dummy, bởi vì họ nói rằng ông là ngu ngốc.Một ngày con muốn đi vào rừng để cắt gỗ. Mẹ khen ngợi anh ta vì một cậu bé hữu ích, và trước khi ông đặt ra cô cho ông một số bánh trái cây tốt nhất của cô cho ăn trưa của mình, và một chai rượu vang để rửa nó xuống. Trong khi cậu bé đã đi bộ qua rừng, ông gặp một chút ông già màu xám nói với ông: "cung cấp cho tôi một mảnh nhỏ của bánh của bạn và một swig rượu vang của bạn. Tôi là như vậy terribly đói và khát."Và con trai trả lời: "ra với bạn, bạn bẩn thỉu cũ beggar."Ông già màu xám nhỏ đã đi xa, nhưng không phải mà không phải trả thù của mình. Ông đặt lời nguyền trên cậu bé, do đó, khi ông bắt đầu giảm một cây, axe của mình trượt và đi vào chân của mình. Cậu bé gặp nhà mẹ là người rửa sạch vết thương của mình và bandaged anh ta.Ngày hôm sau, con trai thứ hai đi ra vào rừng để cắt gỗ. Trước khi ông đặt ra, mẹ ông ca ngợi ông ta cho là một cậu bé hữu ích, nhưng đặc biệt là yêu cầu ông phải cẩn thận với các axe, để không làm có một tai nạn khó chịu như anh trai của ông. Cậu bé đã hứa không phải là bất cẩn, và mẹ của ông đã cho anh ta một số bánh xốp tốt nhất của mình cho bữa ăn trưa của mình, và một chai rượu vang để rửa nó xuống.Nó xảy ra rằng như cậu bé đã đi bộ qua rừng, ông đã xem qua cùng một ông già ít màu xám. Người đàn ông nói với ông: "xin vui lòng chia sẻ của bạn bánh xốp và rượu vang của bạn với tôi, cho tôi là như vậy terribly yếu với đói và khát."Cậu bé nói: "ra với bạn, bạn lười biếng cũ scoundrel. Nếu bạn muốn ăn, bạn sẽ tốt hơn làm việc."Ông già màu xám nhỏ đã đi xa, nhưng không phải mà không phải trả thù của mình. Không lâu sau đó, khi cậu bé cắt giảm một cây rìu của mình bay ra khỏi bàn tay của mình và nhấn anh ta trên đầu. Ông thu thập nhà mẹ là người bandaged lên vết thương của mình và hỏi ông tại sao ông đã không giữ lời hứa để cẩn thận hơn.Cho phần còn lại trong tuần, hai con trai con đã cả hai nằm trên giường phục hồi từ vết thương của họ. Cha nói với con trai út: "có được trên đôi chân của bạn, bạn lười biếng Dummy. Tại sao bạn đang ngồi xung quanh không làm gì, khi cả hai anh em là đau đớn và không thể để công việc? Ra khỏi rừng và cắt một số gỗ-nếu bạn không quá ngu ngốc để làm điều đó."Mẹ cười lúc anh ta và nói: "Đó là nhiều hơn khả năng rằng Dummy sẽ cắt giảm đầu của mình ra- nhưng nó sẽ không có nhiều thứ của một mất mát cho bất cứ ai." Trước khi ông rời cô cho ông một số bánh mà cô đã đốt cháy gần như để một lớp vỏ trong lò nướng, và một chai bia chua để rửa nó xuống.Như cậu bé nhỏ tuổi nhất đã đi qua rừng, ông đã gặp cùng một ít màu xám cũ người đàn ông đã vượt qua con đường của anh em của mình. Người đàn ông nói với ông: "xin vui lòng chia sẻ một số bánh và bia của bạn với tôi. Tôi là như vậy terribly đói và khát, và tôi lo sợ rằng nếu tôi không có cái gì để ăn và uống ngay sau đó, tôi sẽ chắc chắn chết"Đứa trẻ trả lời: "ông già, tôi sẽ sẵn sàng chia sẻ với bạn những gì tôi có- nhưng bánh đốt cháy và bia là chua.""Không bao giờ nhớ rằng," cho biết người đàn ông. "Tôi biết ơn đối với những gì bạn có thể cho tôi."Các cậu bé và ông già màu xám nhỏ ngồi xuống và chia sẻ bánh và bia. Sau khi họ đã hoàn thành bữa ăn trưa của họ, người đàn ông nói: "kể từ khi bạn có một trái tim tốt, và đã chia sẻ những gì bạn có với tôi, tôi sẽ cung cấp cho bạn một phần thưởng. Bạn thấy rằng cây cũ đằng kia. Cắt nó với rìu của bạn và bạn sẽ tìm thấy một cái gì đó có giá trị bên trong thân cây rỗng của nó."Vì vậy, khi người đàn ông nhỏ màu xám cũ đã rời, cậu bé, mà cha mẹ gọi ông là "Giả", đã axe của mình và cắt giảm cây rỗng cũng giống như ông đã được cho biết. Bên trong ông tìm thấy một ngỗng- nhưng điều này là không có gia cầm bình thường, cho lông của nó được làm bằng vàng.Cậu bé nhận ra rằng ông là may mắn, và nghĩ đến mình: "tại sao nên tôi về nhà bây giờ và đau khổ nhục mạ của cha mẹ và anh em của tôi? Họ sẽ đưa này chim có giá trị từ tôi, và tôi sẽ không có gì." Vì vậy, cậu bé đã quyết định bỏ nhà đi. Ông đặt ngỗng vàng dưới cánh tay của mình và đặt ra cho thị trấn. Sau đó, ông đã đi đến quán trọ, có ý định ở lại đó. Ông đứng tại quầy bar và yêu cầu chủ lư quán nếu ông sẽ chấp nhận một lông vàng như thanh toán cho hội đồng quản trị và phòng cho mướn của mình. Khi chủ lư quán thấy ngỗng vàng, ông dễ dàng đồng ý.Sau khi cậu bé đã đi ngủ ông nói với con gái của ông ba: "rằng cậu bé mà cha mẹ gọi Dummy ở lên trong phòng của chúng tôi. "Nhưng ông không thể đơn giản ở đầu, như họ nói-cho anh ta có một con chim có giá trị với anh ta-một ngỗng với lông làm bằng vàng."Con gái cho mình: "cũng ưa thích đó; lông làm bằng vàng. Tôi sẽ nhổ một hoặc có thể nhiều hơn nữa những người cho bản thân mình."Sau khi đồng hồ đánh nửa đêm, cô lẻn vào phòng của cậu bé, và thấy rằng ông đã ngủ với cánh tay của mình xung quanh thành phố ngỗng vàng. Nó bậc lên và cố gắng để nhổ lông, nhưng lông sẽ không budge, và khi cô đã cố gắng để lấy bàn tay của cô đi, cô nhận thấy rằng cô đã bị mắc kẹt với nó. Cô không thể di chuyển, và cô không thể khóc ra vì sợ đánh thức cậu bé. Cô đã phải ở lại nơi nó-trên đầu gối của cô bởi giường, với bàn tay của cô trên lông.Sau khi đồng hồ đánh trúng một buổi sáng, em gái thứ hai nằm trong phòng, lập kế hoạch để có một lông hoặc nhiều hơn cho mình. Trong bóng tối, cô đã không nhìn thấy chị em với nó, nhưng ngay sau khi cô chạm vào cô ấy trở lại, cô nhận thấy rằng bàn tay của cô đã bị mắc kẹt nhanh với cô, và cô phải ở lại nơi nó, không di chuyển và không làm cho một âm thanh.Sau khi đồng hồ đánh hai vào buổi sáng, em gái thứ ba đến trong. Hai người khác hét lên: "Lùi lại!" Nhưng nó đã quá muộn-cô đã đạt ra hy vọng để ăn cắp một lông và phát hiện rằng bàn tay của cô đã bị mắc kẹt giữa chị em.Các cậu bé và ngỗng ngủ ngon thông qua tất cả những điều này. Vào buổi sáng thằng bé đứng dậy, trả tiền hóa đơn của mình với một lông vàng, và trái quán trọ với ngỗng dưới cánh tay của mình. Các chị em đã không có sự lựa chọn nhưng để làm theo phía sau anh ta. Những gì một cuộc diễu hành đẹp họ thực hiện!Trên đường đi, họ gặp Giám mục: "Những gì một cảnh!" Ông kêu lên. "Nó là hầu như không phù hợp với ba phụ nữ trẻ để theo một cậu bé xung quanh như thế!"Như các cô gái đã đi qua ông khai thác trẻ nhất trên vai. Làm như vậy, ông thấy rằng ông bị mắc kẹt với cô và đã phải làm theo.Tiếp tục lên đường họ đã gặp một trung sĩ cảnh sát. Các giám mục được gọi là với anh ta: "Trung sĩ. Giúp tôi có được miễn phí từ vai của người phụ nữ trẻ này. Tôi đang bị mắc kẹt với cô ấy và những người đang bị ràng buộc để bắt đầu tất cả các loại gossip về nó!"Trung sĩ cảnh sát đã cố gắng để kéo các giám mục miễn phí, nhưng làm như vậy, ông thấy rằng cả hai bàn tay của mình đã bị mắc kẹt vào eo của mình, và ông đã phải làm theo cùng với đám rước.Ở phía trên của đường họ đáp ứng thị trưởng. "Thị trấn này đến là gì?" Khóc thị trưởng. "Các giám mục và Trung sĩ cảnh sát đang theo dõi ba cô gái trẻ người đang theo dõi một cậu bé; Tất cả đang nắm giữ vào với nhau trong một thời trang đặt unseemly. Có họ đi điên?"Như ông nói, ông đã cố gắng để kéo Trung sĩ cảnh sát và các giám mục đó- nhưng làm như vậy ông đã tìm thấy rằng ông khó khăn cho cả hai người trong số họ, và đã phải làm theo.Cậu bé dẫn đường nhỏ của người dân thành phố dọc theo lên đường, và đỉnh đồi họ đưa ra cung điện của vua. Bây giờ con gái của nhà vua đã rất đẹp, nhưng cô đã có mặt buồn nhất trên thế giới rộng toàn bộ. Cô đã không bao giờ cười và thậm chí một lần không cười. Vua vì vậy được bối rối bởi công chúa trẻ bất hạnh, rằng ông đã thực hiện một luật đặc biệt: nguyên vẹn có thể làm cho cô ấy cười và nụ cười sẽ giành chiến thắng tay trong hôn nhân.Nhưng sự thật là không có gì rất buồn cười đã từng xảy ra bên trong cung điện Hoàng gia. Tất cả các vua của công chức và các cố vấn được quá cao và hùng vĩ để hiểu những gì sẽ làm cho một cô gái trẻ cười- hoặc thực sự để cho phép bất cứ điều gì thú vị xảy ra ở tất cả.Như cậu bé, được gọi là giả, đã đi qua cung điện, ông vẫn tổ chức ngỗng vàng dưới cánh tay của mình; và ông được tiếp tục innkeeper của ba con gái, giám mục, Trung sĩ cảnh sát và thị trưởng. Công Chúa nhìn và nhìn thấy những người quan trọng trong đồng phục của họ được tugged dọc theo phía sau ba cô gái và một cậu bé với một ngỗng. Cô nghĩ rằng đó là lần đầu tiên cô đã nhìn thấy trong cuộc sống của cô là thực sự buồn cười. Cô bung ra cười và chạy, vẫn giggling, để cha cho biết tất cả về những gì cô đã thấy. Khi vua nhìn ra khỏi cửa sổ của mình và thấy diễu hành, ông không thể giúp đỡ cười mình. Ông đã gửi cho vệ sĩ của mình và nói với họ để mang lại cho các cậu bé và những người theo ông trực tiếp với anh ta. Khi cậu bé bước vào phòng của nhà vua, với những người theo phía sau anh ta; thị trưởng, giám mục và cảnh sát tất cả gọi là ra giận dữ rằng ông phải trả tiền cho tội phạm của mình với đầu của mình. Vua, vẫn cười, nói rằng ngược lại-ông sẽ được đền đáp bằng tay trong cuộc hôn nhân của con gái của mình, công chúa.Cho cả tuần sau đó, con gái của chủ lư quán, giám mục, cảnh sát, và thị trưởng đã tất cả bị mắc kẹt để ngỗng vàng và với nhau. Trong khi họ đã bị mắc kẹt, tất cả những người dân thành phố và tòa án toàn bộ cười và cười lúc chúng. Cậu bé mà họ gọi ông là Dummy kết hôn với công chúa và được thừa kế Vương Quốc. Ông sống với vợ đẹp và họ có sáu người con mỉm cười hạnh phúc, và cung điện thường đã được lấp đầy với cười.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Ngày xửa ngày xưa, có một tiều phu và vợ ông, người có ba con trai. Là con cả hai đều tăng mạnh và cao lớn, mẹ và cha của họ luôn nói với họ như thế nào đẹp trai và thông minh họ - nhưng con trai út là, để cho bạn biết sự thật, chỉ đơn giản một chút vào đầu. Ông không phải là rất cao, và anh không phải là rất mạnh mẽ, và gia đình của ông nghĩ ông là tốt cho không có gì. Họ hầu như không bao giờ được gọi ông bằng tên thật của mình, nhưng thay vào đó họ đã cho anh một biệt danh độc ác. Họ gọi ông là giả, vì họ nói rằng ông là ngu ngốc. Một hôm con trai cả muốn đi vào rừng đốn củi. Các mẹ ca ngợi anh ta cho là một cậu bé rất hữu ích như vậy, và trước khi ông đặt ra cô ấy đã cho anh ta một số cô bánh trái cây tốt nhất cho bữa trưa của mình, và một chai rượu để rửa nó xuống. Trong khi các cậu bé đang đi bộ xuyên rừng, ông đã gặp một lão già nhỏ màu xám người đã nói với ông: "Đừng đưa cho tôi một mảnh nhỏ của chiếc bánh của bạn và uống một hơi rượu của bạn. Tôi rất kinh khủng đói và khát ". Và con trai cả trả lời: "Hãy đi với bạn, bạn bẩn thỉu ăn xin già". Các lão già nhỏ màu xám đã đi xa, nhưng không phải không có trả thù của mình. Ông ta đặt một lời nguyền trên cậu bé, để khi ông bắt đầu để cắt một cây xuống, rìu trượt và đi vào chân của mình. Cậu bé khập khiễng về với mẹ của mình những người rửa sạch vết thương và băng bó anh. Ngày hôm sau, người con trai cả hai đi ra ngoài vào rừng đốn củi. Trước khi ông đặt ra, mẹ của ông ca ngợi anh ta cho là một cậu bé rất hữu ích như vậy, nhưng đặc biệt là yêu cầu anh phải cẩn thận với những chiếc rìu, như vậy là không có một tai nạn hiểm nghèo như anh trai của mình. Cậu bé hứa sẽ không được bất cẩn, và mẹ của mình cho ông một số bánh xốp nhất của cô cho bữa trưa của mình, và một chai rượu để rửa nó xuống. Nó đã xảy ra mà như cậu bé đã đi bộ qua rừng, ông đã đi qua cùng lão già nhỏ màu xám. Người đàn ông nói với ông: "Đừng xin vui lòng chia sẻ bánh xốp và rượu vang của bạn với tôi, vì tôi là khủng khiếp như vậy yếu vì đói và khát." Cậu bé nói: "Hãy đi với bạn, bạn lười biếng vô lại cũ. Nếu bạn muốn ăn, bạn sẽ làm việc tốt hơn. " Các lão già nhỏ màu xám đã đi xa, nhưng không phải không có trả thù của mình. Không lâu sau, khi cậu bé đã được cắt xuống một cái cây, cái rìu của anh đã bay ra khỏi bàn tay của mình và đánh hắn trên đầu. Ông trườn về nhà cho mẹ của mình những người băng bó lên vết thương của mình và hỏi tại sao ông đã không giữ lời hứa của mình phải cẩn thận hơn. Đối với phần còn lại của tuần, hai người con trai cả đều nằm trên giường hồi phục vết thương của họ. Người cha nói với con trai thứ ba và trẻ nhất: "Nhận được trên đôi chân của bạn, bạn lười biếng giả. Tại sao các bạn ngồi xung quanh không làm gì, khi cả hai anh em bị thương và không thể làm việc? Hãy ra khỏi rừng và cắt giảm một số gỗ - nếu bạn không quá ngu ngốc để làm điều đó ". Người mẹ cười với anh và nói: "Đó là nhiều hơn khả năng mà Dummy sẽ cắt đầu của mình ra - nhưng nó sẽ không được nhiều thiệt hại cho bất cứ ai. "Trước khi rời đi, cô đã cho anh ta một số bánh mà cô đã bị đốt cháy gần như đến một lớp vỏ trong lò, và một chai bia chua để rửa nó xuống. Khi cậu bé nhỏ tuổi nhất đã đi qua rừng, ông gặp ít ông già màu xám cùng những người đã vượt qua con đường của anh em mình. Người đàn ông nói với ông: "Đừng xin chia sẻ một số bánh và bia của bạn với tôi. Tôi rất kinh khủng đói và khát, và tôi sợ rằng nếu tôi không có một cái gì đó để ăn và uống sớm, tôi chắc chắn sẽ chết " Chàng trai trẻ trả lời: "Cũ người đàn ông, tôi sẽ sẵn sàng chia sẻ với bạn những gì tôi có - nhưng bánh là thiêu và bia chua. " "Không sao mà," người đàn ông nói. "Tôi biết ơn những gì bạn có thể cung cấp cho tôi." Cậu bé và lão già nhỏ màu xám ngồi xuống và chia sẻ bánh và bia. Sau khi họ đã hoàn thành bữa ăn trưa của họ, người đàn ông nói: "Vì anh có một trái tim tốt, và đã chia sẻ những gì bạn có với tôi, tôi sẽ cung cấp cho bạn một phần thưởng. Bạn thấy rằng cây cổ thụ ở đó. Cắt nó xuống với chiếc rìu của bạn và bạn sẽ tìm thấy một cái gì đó có giá trị bên trong thân cây rỗng của nó. " Vì vậy, khi lão già nhỏ màu xám đã để lại, các cậu bé, có cha mẹ gọi ông là "giả", lấy rìu và chặt cây rỗng cũng giống như ông đã nói. . Bên trong, ông tìm thấy một con ngỗng - nhưng điều này là không có con chim bình thường, cho lông của nó được làm bằng vàng Cậu bé nhận ra rằng anh là người may mắn, và tự nghĩ: "Tại sao tôi nên về nhà ngay bây giờ và chịu đựng những lời lăng mạ của cha mẹ tôi và anh em? Họ sẽ lấy con chim này có giá trị từ tôi, và tôi sẽ không có gì. "Vì vậy, các cậu bé đã quyết định bỏ nhà ra đi. Ông đưa con ngỗng vàng dưới cánh tay của mình và đặt ra cho thị trấn. Sau đó, ông đã đi đến quán trọ, có ý định ở lại đó. Anh đứng ở quầy rượu và hỏi chủ quán nếu ông sẽ chấp nhận một chiếc lông vàng như thanh toán cho hội đồng quản trị và chỗ ở của mình. Khi chủ quán thấy con ngỗng vàng, ông sẵn sàng đồng ý. Sau khi cậu bé đã đi ngủ, ông nói với ba cô con gái của mình: "Đó là cậu bé có cha mẹ gọi Dummy đang ở trong phòng khách của chúng ta. Nhưng ông không có thể đơn giản trong đầu khi họ nói - cho anh ấy có một con chim có giá trị với anh ta - một con ngỗng lông vũ làm bằng vàng ". Các con gái lớn tự nghĩ: "Vâng ưa thích mà; lông làm bằng vàng. Tôi sẽ nhổ một hoặc nhiều hơn những cho bản thân mình. " Sau khi đồng hồ điểm nửa đêm, cô ấy lẻn vào phòng của cậu bé, và thấy rằng ông đã ngủ với cánh tay của mình xung quanh con ngỗng vàng. Cô rón rén bước lên và cố gắng để nhổ một chiếc lông, nhưng lông sẽ không nhúc nhích, và khi cô đã cố gắng để nắm lấy tay ​​cô ấy đi, cô thấy rằng cô đã bị mắc kẹt với nó. Cô không thể di chuyển, và cô không thể khóc vì sợ đánh thức cậu bé. Cô đã phải ở lại nơi cô -. Trên đầu gối của cô trên giường, với bàn tay của mình trên lông Sau khi đồng hồ điểm một vào buổi sáng, em gái thứ hai đến phòng, kế hoạch để có một lông hoặc nhiều hơn cho bản thân mình. Trong bóng tối cô không nhìn thấy em gái mình, nhưng ngay sau khi cô chạm vào lưng cô, cô thấy rằng bàn tay của cô đã bị mắc kẹt nhanh với cô ấy, và cô ấy đã phải ở lại nơi cô, không được di chuyển và không một tiếng động. Sau khi đồng hồ điểm hai giờ sáng, các em gái thứ ba đến trong Hai đứa kia hét lên:. "! Lùi lại" Nhưng nó đã quá muộn - cô đưa tay ra hy vọng để ăn cắp một chiếc lông và thấy rằng bàn tay của cô đã bị mắc kẹt vào giữa chị. Các cậu bé và con ngỗng ngủ ngon lành thông qua tất cả những điều này. Trong buổi sáng, cậu bé đứng dậy, trả tiền hóa đơn của mình với một chiếc lông vàng, và rời khỏi quán trọ với con ngỗng dưới cánh tay. Các chị em đã có sự lựa chọn nhưng để làm theo về phía sau. ! Thật là một đám rước khá họ làm Trên đường đi họ gặp vị giám mục: "Thật là một cảnh" Ông kêu lên. "Nó hầu như không phù hợp với ba người phụ nữ trẻ đi theo một cậu bé xung quanh như thế!" Khi các cô gái đã đi qua, ông vỗ út trên vai. Khi làm như vậy, ông thấy rằng ông đã bị mắc kẹt với cô ấy và phải làm theo. tiếp tục lên đường họ gặp một trung sĩ cảnh sát. Đức cha mời gọi cậu: "Trung sĩ. Giúp tôi có được miễn phí từ vai người phụ nữ trẻ này. Tôi đang mắc kẹt với cô ấy và mọi người đang bị ràng buộc để bắt đầu tất cả các loại tin đồn về nó! " Vị trung sĩ cảnh sát đã cố gắng để kéo các giám mục miễn phí, nhưng làm như vậy, ông phát hiện ra rằng cả hai bàn tay của mình đã bị mắc kẹt với vòng eo của mình, và anh đã phải theo cùng với đám rước. Ở phía trên đường họ gặp thị trưởng. "Thị trấn này đến là gì?" Khóc thị trưởng. "Các giám mục và các trung sĩ cảnh sát được sau ba cô gái trẻ, những người đang theo dõi một cậu bé; tất cả nắm vào nhau trong một thời trang khó coi nhất. Họ đã đi điên "? Khi anh nói, ông đã cố gắng để kéo trung sĩ cảnh sát và các giám mục đi -. nhưng làm như vậy, ông thấy rằng ông đã bị mắc kẹt với cả hai, và phải theo về Cậu bé dẫn đường nhỏ người dân thị trấn dọc theo con đường đó, và ở đỉnh đồi họ thông qua của cung điện vua. Bây giờ con gái của nhà vua đã rất xinh đẹp, nhưng cô đã có mặt buồn thảm nhất trong thế giới rộng lớn. Cô chưa bao giờ cười và một lần thậm chí không mỉm cười. The King đã rất bối rối bởi công chúa trẻ bất hạnh, mà ông đã thực hiện một bộ luật đặc biệt:. Nếu người nào có thể làm cho tiếng cười và nụ cười của cô sẽ giành chiến thắng tay của cô trong hôn nhân Nhưng sự thật là không có gì rất vui từng xảy ra bên trong cung điện hoàng gia. Tất cả công chức và các cố vấn của nhà vua đã quá cao và hùng mạnh để hiểu những gì sẽ làm cho một cô gái cười trẻ -. Hoặc thực sự cho phép bất cứ điều gì thú vị xảy ra ở tất cả Như các cậu bé, được gọi là giả, đã đi qua cung điện, ông vẫn giữ chức ngỗng vàng dưới cánh tay của mình; và ông đã được theo sau bởi ba cô con gái của chủ quán trọ, các giám mục, các trung sĩ cảnh sát, và thị trưởng. Công chúa nhìn ra ngoài và nhìn thấy những người quan trọng trong bộ đồng phục của họ được kéo theo sau lưng ba cô gái và một chàng trai với một con ngỗng. Cô nghĩ rằng đó là điều đầu tiên cô nhìn thấy trong cuộc sống của mình mà thực sự là buồn cười. Cô cười phá lên và chạy, vẫn cười khúc khích, để cha mẹ và nói với anh tất cả về những gì cô đã nhìn thấy. Khi vua nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy đám rước, ông không thể không cười mình. Ông đã gửi cho nhân viên bảo mình và nói với họ để đưa cậu bé và những người theo ông trực tiếp với anh ta. Khi cậu bé bước vào phòng Hoàng đế, với những người theo phía sau; thị trưởng, các giám mục và các cảnh sát tất cả được gọi ra một cách giận dữ rằng anh nên trả cho tội ác của mình với cái đầu của mình. Nhà vua, vẫn cười, nói rằng trái lại - ông sẽ được khen thưởng với tay trong cuộc hôn nhân của con gái mình, công chúa. Đối với toàn bộ một tuần sau đó, ba cô con gái của chủ quán trọ, các giám mục, các cảnh sát, và thị trưởng là tất cả bị mắc kẹt vào con ngỗng vàng và với nhau. Trong khi họ đang bị mắc kẹt, tất cả người dân thành phố và toàn bộ tòa cười và cười vào họ. Các cậu bé mà gia đình gọi ông Dummy kết hôn với công chúa và thừa hưởng vương quốc. Ông sống với người vợ xinh đẹp của mình và họ có sáu người con mỉm cười hạnh phúc, và cung điện được thường đầy ắp tiếng cười.





























































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: