This process of encapsulation is then repeated at each level of the pr dịch - This process of encapsulation is then repeated at each level of the pr Việt làm thế nào để nói

This process of encapsulation is th

This process of encapsulation is then repeated at each level of the protocol graph; for example, HHP encapsulates RRP’s message by attaching
a header of its own. If we now assume that HHP sends the message to
its peer over some network, then when the message arrives at the destination host, it is processed in the opposite order: HHP first interprets
the HHP header at the front of the message (i.e., takes whatever action is
appropriate given the contents of the header) and passes the body of the
message (but not the HHP header) up to RRP, which takes whatever action
is indicated by the RRP header that its peer attached and passes the body
of the message (but not the RRP header) up to the application program.
The message passed up from RRP to the application on host 2 is exactly
the same message as the application passed down to RRP on host 1; the
application does not see any of the headers that have been attached to
it to implement the lower-level communication services. This whole process is illustrated in Figure 1.12. Note that in this example, nodes in the network (e.g., switches and routers) may inspect the HHP header at the
front of the message.
Note that when we say a low-level protocol does not interpret the message it is given by some high-level protocol, we mean that it does not
know how to extract any meaning from the data contained in the message. It is sometimes the case, however, that the low-level protocol applies
some simple transformation to the data it is given, such as to compress
or encrypt it. In this case, the protocol is transforming the entire body
of the message, including both the original application’s data and all the
headers attached to that data by higher-level protocols.
Multiplexing and Demultiplexing
Recall from Section 1.2.3 that a fundamental idea of packet switching is
to multiplex multiple flows of data over a single physical link. This same
idea applies up and down the protocol graph, not just to switching nodes.
In Figure 1.11, for example, we can think of RRP as implementing a logical
communication channel, with messages from two different applications
multiplexed over this channel at the source host and then demultiplexed
back to the appropriate application at the destination host.
Practically speaking, this simply means that the header that RRP
attaches to its messages contains an identifier that records the application
to which the message belongs. We call this identifier RRP’s demultiplexing
key, or demux key for short. At the source host, RRP includes the appropriate demux key in its header. When the message is delivered to RRP on
the destination host, it strips its header, examines the demux key, and
demultiplexes the message to the correct application.
RRP is not unique in its support for multiplexing; nearly every protocol
implements this mechanism. For example, HHP has its own demux key
to determine which messages to pass up to RRP and which to pass up
to MSP. However, there is no uniform agreement among protocols—even
those within a single network architecture—on exactly what constitutes a
demux key. Some protocols use an 8-bit field (meaning they can support
only 256 high-level protocols), and others use 16- or 32-bit fields. Also,
some protocols have a single demultiplexing field in their header, while
others have a pair of demultiplexing fields. In the former case, the same
demux key is used on both sides of the communication, while in the latter
case each side uses a different key to identify the high-level protocol (or
application program) to which the message is to be delivered.
The 7-Layer Model
The ISO was one of the first organizations to formally define a common
way to connect computers. Their architecture, called the Open Systems
Interconnection (OSI) architecture and illustrated in Figure 1.13, defines a
partitioning of network functionality into seven layers, where one or more
protocols implement the functionality assigned to a given layer. In this
sense, the schematic given in Figure 1.13 is not a protocol graph, per se,
but rather a reference model for a protocol graph. It is often referred to as
the 7-layer model.
Starting at the bottom and working up, the physical layer handles the
transmission of raw bits over a communications link. The data link layer
then collects a stream of bits into a larger aggregate called a frame. Net
work adaptors, along with device drivers running in the node’s operating
system, typically implement the data link level. This means that frames,
not raw bits, are actually delivered to hosts. The network layer handles
routing among nodes within a packet-switched network. At this layer, the
unit of data exchanged among nodes is typically called a packet rather
than a frame, although they are fundamentally the same thing. The lower
three layers are implemented on all network nodes, including switches
within the network and hosts connected to the exterior of the network.
The transport layer then implements what we have up to this point been
calling a process-to-process channel. Here, the unit of data exchanged is
commonly called a message rather than a packet or a frame.
The transport layer and higher layers typically run only on the end hosts and not
on the intermediate switches or routers.
There is less agreement about the definition of the top three layers,
in part because they are not always all present, as we will see below.
Skipping ahead to the top (seventh) layer, we find the application layer.
Application layer protocols include things like the Hypertext Transfer Protocol (HTTP), which is the basis of the World Wide Web and is what
enables web browsers to request pages from web servers. Below that,
the presentation layer is concerned with the format of data exchanged
between peers—for example, whether an integer is 16, 32, or 64 bits long,
whether the most significant byte is transmitted first or last, or how a
video stream is formatted. Finally, the session layer provides a name space
that is used to tie together the potentially different transport streams that
are part of a single application. For example, it might manage an audio
stream and a video stream that are being combined in a teleconferencing
application.
1.3.2 Internet Architecture
The Internet architecture, which is also sometimes called the TCP/IP
architecture after its two main protocols, is depicted in Figure 1.14. An
alternative representation is given in Figure 1.15. The Internet architecture evolved out of experiences with an earlier packet-switched network
called the ARPANET. Both the Internet and the ARPANET were funded by
the Advanced Research Projects Agency (ARPA), one of the research and
development funding agencies of the U.S. Department of Defense. The
Internet and ARPANET were around before the OSI architecture, and the
experience gained from building them was a major influence on the OSI
reference model.
While the 7-layer OSI model can, with some imagination, be applied
to the Internet, a 4-layer model is often used instead. At the lowest level
is a wide variety of network protocols, denoted NET1, NET2, and so
on. In practice, these protocols are implemented by a combination of
hardware (e.g., a network adaptor) and software (e.g., a network device
driver). For example, you might find Ethernet or wireless protocols (such
as the 802.11 Wi-Fi standards) at this layer. (These protocols in turn may
actually involve several sublayers, but the Internet architecture does not
presume anything about them.) The second layer consists of a single
protocol—the Internet Protocol (IP). This is the protocol that supports the
interconnection of multiple networking technologies into a single, logical
internetwork. The third layer contains two main protocols—the Transmission Control Protocol (TCP) and the User Datagram Protocol (UDP).
TCP and UDP provide alternative logical channels to application programs: TCP provides a reliable byte-stream channel, and UDP provides
an unreliable datagram delivery channel (datagram may be thought of as
a synonym for message). In the language of the Internet, TCP and UDP
are sometimes called end-to-end protocols, although it is equally correct
to refer to them as transport protocols.
Running above the transport layer is a range of application protocols,
such as HTTP, FTP, Telnet (remote login), and the Simple Mail Transfer
Protocol (SMTP), that enable the interoperation of popular applications.
To understand the difference between an application layer protocol and
an application, think of all the different World Wide Web browsers that
are or have been available (e.g., Firefox, Safari, Netscape, Mosaic, Internet
Explorer). There is a similarly large number of different implementations
of web servers. The reason that you can use any one of these application
programs to access a particular site on the Web is that they all conform
to the same application layer protocol: HTTP. Confusingly, the same term
sometimes applies to both an application and the application layer pro
tocol that it uses (e.g., FTP is often used as the name of an application that
implements the FTP protocol).
Most people who work actively in the networking field are familiar with
both the Internet architecture and the 7-layer OSI architecture, and there
is general agreement on how the layers map between architectures. The
Internet’s application layer is considered to be at layer 7, its transport
layer is layer 4, the IP (internetworking or just network) layer is layer 3,
and the link or subnet layer below IP is layer 2.
The Internet architecture has three features that are worth highlight
ing. First, as best illustrated by Figure 1.15, the Internet architecture does
not imply strict layering. The application is free to bypass the defined
transport layers and to directly use IP or one of the underlying net
works. In fact, programmers are free to define new channel abstractions
or applications that run on top of any of the existing protocols.
Seco
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Quá trình đóng gói sau đó lặp đi lặp lại mỗi cấp độ của đồ thị giao thức; Ví dụ, HHP đóng gói RRP của tin nhắn bằng cách gắnmột tiêu đề của riêng của mình. Nếu chúng ta bây giờ thừa nhận rằng HHP sẽ gửi thư đếnngang hàng của nó trên một số mạng, sau đó khi tin nhắn đến máy chủ đích, nó được xử lý theo thứ tự ngược lại: HHP đầu tiên diễn giảitiêu đề HHP ở phía trước của thư (tức là, phải mất bất kỳ hành động làthích hợp cho các nội dung của tiêu đề) và vượt qua cơ thể của cáctin nhắn (nhưng không phải là tiêu đề HHP) lên đến RRP, mà phải mất bất kỳ hành độngđược chỉ định bởi các tiêu đề RRP ngang hàng của nó gắn bó và vượt qua cơ thểtin nhắn (nhưng không phải là tiêu đề RRP) lên đến chương trình ứng dụng.Tin nhắn thông qua từ RRP với các ứng dụng trên máy chủ 2 là chính xácthông báo tương tự như các ứng dụng truyền sang RRP trên máy chủ 1; Cácứng dụng không nhìn thấy bất kỳ của các tiêu đề đã được gắn liền vớinó thực hiện các dịch vụ truyền thông cấp thấp hơn. Toàn bộ quá trình này được minh họa trong hình 1.12. Lưu ý trong ví dụ này, các nút trong mạng (ví dụ: thiết bị chuyển mạch và bộ định tuyến) có thể kiểm tra tiêu đề HHP tại cácmặt trước của thư.Lưu ý rằng khi chúng tôi nói một giao thức cấp thấp không giải thích thông điệp nó được đưa ra bởi một số giao thức cao cấp, chúng tôi có nghĩa là rằng nó khôngbiết làm thế nào để trích xuất bất kỳ ý nghĩa từ dữ liệu chứa trong thư. Đó là đôi khi trường hợp, Tuy nhiên, giao thức thấp áp dụngmột số chuyển đổi đơn giản để các dữ liệu nó được đưa ra, chẳng hạn như nénhoặc mã hóa nó. Trong trường hợp này, giao thức chuyển đổi toàn bộ cơ thểcủa thư, bao gồm cả dữ liệu ứng dụng ban đầu và tất cả cáctiêu đề gắn liền với dữ liệu đó bởi các giao thức cao cấp.Ghép kênh và DemultiplexingThu hồi từ phần 1.2.3 đó là một ý tưởng cơ bản về chuyển mạch góiđể Bits nhiều dòng của dữ liệu trên một liên kết duy nhất của vật lý. Này như nhauý tưởng áp dụng lên và xuống các biểu đồ giao thức, không chỉ để chuyển đổi các nút.Trong con số 1.11, ví dụ, chúng tôi có thể nghĩ về RRP như là thực hiện một hợp lýKênh thông tin liên lạc, với các tin nhắn từ hai ứng dụng khác nhaumultiplexed qua kênh này tại nguồn máy chủ và sau đó demultiplexedQuay lại các ứng dụng thích hợp tại các máy chủ đích.Thực tế nói, điều này chỉ đơn giản là có nghĩa là tiêu đề đó RRPgắn vào các tin nhắn có chứa thông tin nhận dạng ghi lại các ứng dụngmà thư thuộc về. Chúng tôi gọi này nhận dạng RRP của demultiplexingphím, hoặc demux phím tắt. Tại máy chủ lưu trữ nguồn, RRP bao gồm phím thích hợp demux trong tiêu đề của nó. Khi thư được gửi đến RRP ngàyCác máy chủ đích, nó thanh tiêu đề của nó, kiểm tra phím demux, vàdemultiplexes tin nhắn đến các ứng dụng chính xác.RRP không phải là duy nhất trong hỗ trợ cho ghép kênh; gần như mọi giao thứcthực hiện cơ chế này. Ví dụ, HHP có khóa demux của riêng của nóđể xác định thư nào để vượt qua lên đến RRP và đó để vượt lênđể MSP. Tuy nhiên, có là không có thỏa thuận thống nhất giữa các giao thức — thậm chínhững người trong một kiến trúc đơn mạng — trên chính xác những gì tạo mộtdemux phím. Một số giao thức sử dụng độ dài 8 bit (có nghĩa là họ có thể hỗ trợchỉ 256 cấp cao giao thức), và những người khác sử dụng lĩnh vực 16 hoặc 32 bit. Ngoài ra,một số giao thức có một đĩa đơn demultiplexing trường trong tiêu đề của họ, trong khinhững người khác có một cặp của demultiplexing lĩnh vực. Trong trường hợp trước đây, như vậydemux phím được sử dụng trên cả hai mặt của các giao tiếp, trong khi ở sau nàytrường hợp mỗi bên sử dụng một khóa khác nhau để xác định các giao thức cao cấp (hoặcchương trình ứng dụng) để mà thư này sẽ được chuyển giao.Các mô hình 7 lớpCác tiêu chuẩn ISO là một trong những tổ chức đầu tiên chính thức xác định một phổ biếncách để kết nối máy tính. Kiến trúc của họ, được gọi là các hệ thống mởKết nối (OSI) kiến trúc và minh họa trong hình 1.13, định nghĩa mộtphân vùng của mạng chức năng vào lớp bảy, trong trường hợp một hoặc nhiều hơngiao thức thực hiện các chức năng được gán cho một lớp nhất định. Trong điều nàyý nghĩa, sơ đồ được đưa ra trong hình 1.13 không phải là một biểu đồ giao thức, mỗi se,nhưng thay vì một tài liệu tham khảo mô hình cho một đồ thị giao thức. Nó thường được gọi làCác mô hình 7 lớp.Bắt đầu từ phía dưới và làm việc lên, xử lý tầng vật lý cáctruyền dẫn của nguyên bit trên một liên kết thông tin liên lạc. Tầng liên kết dữ liệusau đó thu thập một dòng của các bit vào một tổng hợp lớn hơn gọi là một khung. Mạnglàm việc adaptor, cùng với trình điều khiển thiết bị đang chạy trong các nút hoạt độngHệ thống, thường thực hiện mức độ liên kết dữ liệu. Điều này có nghĩa rằng khung,không nguyên bit, thực sự được gửi đến máy chủ. Xử lý lớp mạngđịnh tuyến giữa các nút trong một gói-switched mạng. Ở lớp này, cácCác đơn vị dữ liệu trao đổi giữa các nút thường được gọi là một gói thay vìhơn một khung, mặc dù họ là về cơ bản những điều tương tự. Thấp hơnba lớp được thực hiện trên tất cả các nút mạng, bao gồm cả thiết bị chuyển mạchtrong vòng mạng và máy chủ được kết nối với bên ngoài của mạng.Tầng giao vận sau đó thực hiện những gì chúng tôi đã đến thời điểm nàykêu gọi một quá trình, quá trình kênh. Ở đây, các đơn vị dữ liệu trao đổi làthường được gọi là thư thay vì một gói hoặc một khung.Tầng giao vận và các lớp cao hơn thường chỉ chạy trên các máy chủ kết thúc và khôngtrên các thiết bị chuyển mạch trung gian hoặc bộ định tuyến.Đó là ít hơn thỏa thuận về định nghĩa của ba lớp trên cùng,một phần vì họ không luôn luôn tất cả hiện nay, như chúng ta sẽ thấy dưới đây.Bỏ qua phía trước để các lớp đầu trang (thứ bảy), chúng tôi tìm thấy các lớp ứng dụng.Ứng dụng lớp giao thức bao gồm những thứ như các siêu văn bản chuyển giao thức (HTTP), đó là cơ sở của World Wide Web và là những gìcho phép trình duyệt web để yêu cầu trang từ máy chủ web. Sau đó,trình bày lớp là có liên quan với các định dạng dữ liệu trao đổigiữa các đồng nghiệp — ví dụ, cho dù một số nguyên là 16, 32 hoặc 64 bit dài,cho dù các byte quan trọng nhất truyền đầu tiên hoặc cuối, hay như thế nào mộtluồng video được định dạng. Cuối cùng, tầng phiên cung cấp một không gian tênđó được sử dụng để tie với nhau khác nhau có khả năng vận tải suối màlà một phần của một ứng dụng duy nhất. Ví dụ, nó có thể quản lý một âm thanhdòng và một luồng video được được kết hợp trong một teleconferencingứng dụng.1.3.2 Internet kiến trúcKiến trúc Internet, đôi khi cũng được gọi là TCP/IPCác kiến trúc sau khi hai giao thức chính của nó, được mô tả trong hình 1.14. Mộtđại diện thay thế được đưa ra trong hình 1.15. Kiến trúc Internet phát triển ra khỏi kinh nghiệm với một gói-switched mạng trước đóđược gọi là ARPANET. Internet lẫn ra ARPANET đã mở được tài trợ bởiCác nâng cao nghiên cứu dự án cơ quan (ARPA), một trong các nghiên cứu vàphát triển nguồn tài trợ các cơ quan của bộ quốc phòng Hoa Kỳ. CácInternet và mạng ARPANET đã xung quanh trước khi kiến trúc OSI, và cáckinh nghiệm thu được từ xây dựng cho họ là một ảnh hưởng lớn đến OSItham khảo model.Trong khi mô hình 7 lớp OSI có thể, với một số trí tưởng tượng, được áp dụngInternet, một mô hình 4 lớp thường được sử dụng để thay thế. Ở mức thấp nhấtrất nhiều các giao thức mạng, kí hiệu là NET1, NET2, và như vậyngày. Trong thực tế, các giao thức này được thực hiện bởi một sự kết hợp củaphần cứng (ví dụ như, một vỉ mạng) và phần mềm (ví dụ như, một thiết bị mạngtrình điều khiển). Ví dụ, bạn có thể tìm thấy Ethernet hay không dây giao thức (như vậynhư các tiêu chuẩn Wi-Fi 802.11) ở lớp này. (Các giao thức này lần lượt có thểtrên thực tế liên quan đến một số đặc, nhưng kiến trúc Internet khôngđoán bất cứ điều gì về họ.) Lớp thứ hai bao gồm một đĩa đơngiao thức — giao thức Internet (IP). Đây là giao thức hỗ trợ cáckết nối nhiều công nghệ mạng vào một đĩa đơn, hợp lýInternetwork. Lớp thứ ba bao gồm hai giao thức chính — giao thức kiểm soát truyền (TCP) và giao thức Datagram người dùng (UDP).TCP và UDP cung cấp thay thế hợp lý kênh để chương trình ứng dụng: TCP cung cấp một kênh dòng byte đáng tin cậy, và UDP cung cấpmột kênh phân phối datagram không đáng tin cậy (datagram có thể được dùng nhưđồng nghĩa thư). Trong ngôn ngữ của Internet, TCP và UDPđôi khi được gọi là giao thức kết thúc để kết thúc, mặc dù nó là chính xác như nhauđể đề cập đến chúng như là giao thức vận tải.Chạy trên tầng giao vận là một loạt các giao thức ứng dụng,chẳng hạn như HTTP, FTP, Telnet (đăng nhập từ xa), và chuyển tiếp thư đơn giảnProtocol (SMTP), qua đó cho phép interoperation ứng dụng phổ biến.Để hiểu sự khác biệt giữa một giao thức tầng ứng dụng vàmột ứng dụng, hãy suy nghĩ của tất cả các trình duyệt khác nhau của thế giới rộng Web màđang hoặc đã có sẵn (ví dụ như, Firefox, Safari, Netscape, khảm, InternetExplorer). Đó là một số tương tự như vậy lớn của việc triển khai khác nhaucủa máy chủ web. Lý do mà bạn có thể sử dụng bất kỳ một trong ứng dụngCác chương trình để truy cập vào một trang web cụ thể trên Web là họ tất cả phù hợpĐối với cùng một ứng dụng lớp giao thức: HTTP. Gây nhầm lẫn, cùng một thuật ngữđôi khi áp dụng cho một ứng dụng và các lớp ứng dụng chuyên nghiệptocol mà nó sử dụng (ví dụ: FTP thường được sử dụng như là tên của một ứng dụng đóthực hiện các giao thức FTP).Hầu hết những người làm việc tích cực trong lĩnh vực mạng quen thuộc vớikiến trúc Internet và 7 lớp OSI kiến trúc, và cólà Hiệp ước chung về làm thế nào các lớp bản đồ giữa kiến trúc. CácLớp ứng dụng của Internet được coi là ở lớp 7, của nó giao thông vận tảilớp là lớp 4, IP (internetworking hoặc chỉ mạng) lớp là lớp 3,và các liên kết hoặc mạng con lớp dưới IP là lớp 2.Kiến trúc Internet có ba tính năng có giá trị nổi bậting. Đầu tiên, là tốt nhất minh họa bởi nhân vật 1.15, kiến trúc Internet nàobao hàm lớp nghiêm ngặt. Các ứng dụng hoàn toàn miễn phí để bỏ qua các quy địnhvận chuyển lớp và trực tiếp sử dụng IP hoặc một trong mạng cơ bảnhoạt động. Trong thực tế, lập trình viên có thể tự do xác định mới kênh abstractionshoặc các ứng dụng chạy trên đầu trang của bất kỳ giao thức sẵn có.Seco
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Quá trình này đóng gói sau đó được lặp đi lặp lại ở mỗi cấp của đồ thị giao thức; Ví dụ, gói gọn HHP nhắn RRP của bằng cách gắn
một tiêu đề riêng của mình. Nếu bây giờ chúng ta giả định rằng HHP gửi tin nhắn tới
một số đồng đẳng của nó trên mạng, sau đó khi tin nhắn đến ở máy đích, nó được xử lý theo thứ tự ngược lại: HHP đầu tiên giải thích
các tiêu đề HHP ở phía trước của các tin nhắn (tức là, mất bất cứ hành động là
thích hợp cho các nội dung của tiêu đề), và qua cơ thể của các
tin nhắn (nhưng không phải là tiêu đề HHP) lên đến RRP, trong đó có bất cứ hành động
được chỉ định bởi các tiêu đề RRP là đồng đẳng của nó gắn liền và chuyển cơ thể
của thông điệp . (nhưng không phải là tiêu đề RRP) đến các chương trình ứng dụng
Thông điệp truyền lên từ RRP cho các ứng dụng trên máy chủ 2 là chính xác
cùng một thông điệp như các ứng dụng truyền lại cho RRP trên máy chủ 1; các
ứng dụng không nhìn thấy bất kỳ các tiêu đề đó đã được gắn liền với
nó để thực hiện các dịch vụ truyền thông cấp thấp hơn. Toàn bộ quá trình này được minh họa trong hình 1.12. Lưu ý rằng trong ví dụ này, các nút trong mạng (ví dụ, chuyển mạch và định tuyến) có thể kiểm tra các tiêu đề HHP ở
phía trước của các tin.
Lưu ý rằng khi chúng ta nói một giao thức cấp thấp không giải thích thông điệp đó là do một số cao giao thức -level, chúng tôi có nghĩa là nó không
biết làm thế nào để trích xuất bất kỳ ý nghĩa từ các dữ liệu chứa trong tin nhắn. Đó là đôi khi các trường hợp, tuy nhiên, các giao thức cấp thấp áp dụng
một số chuyển đổi đơn giản để các dữ liệu mà nó được đưa ra, chẳng hạn như để nén
hoặc mã hóa nó. Trong trường hợp này, các giao thức được chuyển toàn bộ cơ thể
của thông báo, bao gồm cả dữ liệu các ứng dụng ban đầu và tất cả các
tiêu đề gắn liền với dữ liệu đó bằng các giao thức cấp cao hơn.
Multiplexing và giải mã kênh
Nhớ lại từ mục 1.2.3 là một ý tưởng cơ bản của gói tin chuyển đổi là
để ghép nhiều luồng dữ liệu qua một liên kết vật lý duy nhất. Điều này cùng một
ý tưởng áp dụng lên và xuống các đồ thị giao thức, không chỉ để chuyển đổi các nút.
Trong hình 1.11, ví dụ, chúng ta có thể nghĩ về RRP như thực hiện một logic
kênh truyền thông, với những thông điệp từ hai ứng dụng khác nhau
gộp kênh này tại máy chủ nguồn và sau đó demultiplexed
lại các ứng dụng thích hợp ở máy đích.
Thực tế nói, điều này chỉ đơn giản có nghĩa là tiêu đề mà RRP
gắn vào thông điệp của nó chứa một định danh có ghi lại các ứng dụng
mà thông thuộc. Chúng tôi kêu gọi giải mã kênh tin định danh này RRP của
key, hoặc phím demux cho ngắn. Tại các máy chủ nguồn, RRP bao gồm mã khóa demux thích hợp trong tiêu đề của nó. Khi tin nhắn được gửi đến RRP trên
các máy chủ đích, dải tiêu đề của nó, xem xét các chính demux, và
demultiplexes tin nhắn tới các ứng dụng đúng.
RRP là không độc đáo trong việc hỗ trợ ghép kênh; gần như mọi giao thức
thực hiện cơ chế này. Ví dụ, HHP đã chính demux riêng của mình
để xác định các thông điệp được truyền lên đến RRP và đó để vượt lên
để MSP. Tuy nhiên, không có thoả thuận thống nhất giữa các giao thức, ngay cả
những người trong một kiến trúc mạng đơn chính xác những gì cấu thành một
trọng điểm demux. Một số giao thức sử dụng một trường 8-bit (có nghĩa là họ có thể hỗ trợ
chỉ có 256 giao thức cấp cao), và những người khác sử dụng các trường 16- hoặc 32-bit. Ngoài ra,
một số giao thức có một lĩnh vực giải mã kênh duy nhất trong đầu của họ, trong khi
những người khác có một cặp của các lĩnh vực giải mã kênh. Trong trường hợp trước đây, cùng
chính demux được sử dụng trên cả hai mặt của truyền thông, trong khi ở sau
trường hợp mỗi bên sử dụng một chìa khóa khác nhau để xác định các giao thức cấp cao (hoặc
chương trình ứng dụng) mà các thông điệp phải được chuyển giao.
7-Layer Mẫu
ISO là một trong những tổ chức đầu tiên chính thức xác định một phổ biến
cách để kết nối máy tính. Kiến trúc của họ, được gọi là hệ thống mở
(OSI) kiến trúc nối và minh họa trong hình 1.13, định nghĩa một
phân vùng chức năng của mạng thành bảy lớp, có một hoặc nhiều
giao thức thực hiện các chức năng được gán cho một lớp nhất định. Trong này
có ý nghĩa, sơ đồ ở hình 1.13 không phải là một đồ thị giao thức, mỗi se,
mà là một mô hình tham chiếu cho một đồ thị giao thức. Nó thường được gọi là
mô hình 7 lớp.
Bắt đầu từ phía dưới và làm việc lên, lớp vật lý xử lý
truyền tải các bit liệu qua một liên kết truyền thông. Các lớp liên kết dữ liệu
sau đó thu thập một dòng bit vào một tập hợp lớn hơn được gọi là một frame. Net
adapter làm việc, cùng với trình điều khiển thiết bị chạy trong điều hành của nút
hệ thống, thường thực hiện các mức liên kết dữ liệu. Điều này có nghĩa rằng khung,
không bit thô, đang thực sự chuyển giao cho chủ nhà. Các lớp mạng xử lý
định tuyến giữa các nút trong một mạng chuyển mạch gói. Tại lớp này, các
đơn vị dữ liệu trao đổi giữa các nút thường được gọi là một gói tin thay
vì một khung hình, mặc dù họ là về cơ bản là giống nhau. Thấp hơn
ba lớp được thực hiện trên tất cả các nút mạng, kể cả ghi
trong mạng và máy chủ kết nối với bên ngoài của mạng.
Lớp giao thông sau đó thực hiện những gì chúng tôi có được đến thời điểm này được
gọi là một kênh quá trình-to-quá trình. Ở đây, các đơn vị dữ liệu trao đổi được
thường được gọi là một thông điệp hơn là một gói hoặc một khung.
Các lớp vận chuyển và lớp cao hơn thường chỉ chạy trên các máy chủ đích chứ không phải
trên các công tắc trung gian hoặc router.
Có ít thỏa thuận về định nghĩa của ba lớp trên,
một phần vì họ không phải lúc nào tất cả các mặt, như chúng ta sẽ thấy dưới đây.
Bỏ qua và tiếp tục với (thứ bảy) lớp trên, chúng ta thấy các lớp ứng dụng.
giao thức lớp ứng dụng bao gồm những thứ như Hypertext Transfer Protocol (HTTP) , đó là cơ sở của World Wide Web và là những gì
cho phép các trình duyệt web để yêu cầu các trang từ các máy chủ web. Dưới đây rằng,
các lớp trình bày là có liên quan với các định dạng dữ liệu trao đổi
giữa các đồng nghiệp, ví dụ, cho dù một số nguyên dài 16, 32, hoặc 64 bit,
cho dù các byte quan trọng nhất được truyền đầu tiên hoặc cuối cùng, hoặc làm thế nào một
dòng video định dạng. Cuối cùng, lớp phiên cung cấp một không gian tên
được sử dụng để kết hợp chặt chẽ các luồng vận tải có nguy khác nhau mà
là một phần của một ứng dụng duy nhất. Ví dụ, nó có thể quản lý một audio
stream và một dòng video đang được kết hợp trong một teleconferencing
ứng dụng.
1.3.2 Internet Kiến trúc
Kiến trúc Internet, mà đôi khi cũng được gọi là / TCP IP
kiến trúc sau khi hai giao thức chính của nó, được mô tả trong Hình 1.14. Một
đại diện thay thế được đưa ra trong hình 1.15. Các kiến trúc Internet phát triển từ kinh nghiệm với một mạng chuyển mạch gói trước đó
được gọi là ARPANET. Cả Internet và ARPANET được tài trợ bởi
Cơ quan các dự án nghiên cứu nâng cao (ARPA), một trong những nghiên cứu và
các cơ quan tài trợ phát triển của Bộ Quốc phòng Mỹ. The
Internet và ARPANET là xung quanh trước khi kiến trúc OSI, và những
kinh nghiệm có được từ việc xây dựng chúng là một ảnh hưởng lớn trên OSI
mô hình tham chiếu.
Trong khi 7 lớp OSI mô hình có thể, với một số trí tưởng tượng, được áp dụng
cho Internet, một 4- Mô hình lớp thường được sử dụng để thay thế. Ở cấp thấp nhất
là một loạt các giao thức mạng, ký hiệu là net1, NET2, và do đó
trên. Trong thực tế, các giao thức này được thực hiện bởi sự kết hợp của
phần cứng (ví dụ, một bộ điều hợp mạng) và phần mềm (ví dụ, một thiết bị mạng
driver). Ví dụ, bạn có thể tìm thấy Ethernet hoặc các giao thức không dây (chẳng hạn
như các tiêu chuẩn Wi-Fi 802.11) tại lớp này. (Các giao thức này lần lượt có thể
thực sự liên quan đến nhiều lớp con, nhưng kiến trúc Internet không
đoán bất cứ điều gì về họ.) Lớp thứ hai là của một đơn
giao thức Internet Protocol (IP). Đây là giao thức hỗ trợ các
kết nối của nhiều công nghệ kết nối mạng vào một duy nhất, hợp lý
liên mạng. Lớp thứ ba có hai giao thức chính Transmission Control Protocol (TCP) và User Datagram Protocol (UDP).
TCP và UDP cung cấp các kênh logic thay thế cho chương trình ứng dụng: TCP cung cấp một kênh byte dòng đáng tin cậy, và UDP cung cấp
một gói dữ liệu không đáng tin cậy kênh phân phối (datagram có thể được dùng như
một từ đồng nghĩa với tin nhắn). Trong ngôn ngữ của Internet, TCP và UDP
đôi khi được gọi là end-to-end giao thức, mặc dù nó cũng không kém phần chính xác
để chỉ cho họ như các giao thức vận chuyển.
Chạy trên lớp truyền tải được một loạt các giao thức ứng dụng,
chẳng hạn như HTTP, FTP , Telnet (đăng nhập từ xa), và Simple Mail Transfer
Protocol (SMTP), cho phép các ứng dụng phổ biến của interoperation.
Để hiểu sự khác biệt giữa một giao thức lớp ứng dụng và
một ứng dụng, suy nghĩ của tất cả các thế giới khác nhau Wide Web trình duyệt đó
là hay đã có sẵn (ví dụ, Firefox, Safari, Netscape, Mosaic, Internet
Explorer). Có một số lượng lớn tương tự của hiện thực khác nhau
của máy chủ web. Lý do mà bạn có thể sử dụng bất kỳ một trong những ứng dụng
chương trình để truy cập vào một trang web cụ thể trên Web là chúng đều phù hợp
với cùng giao thức lớp ứng dụng: HTTP. Gây nhầm lẫn, cùng kỳ hạn
đôi khi áp dụng cho cả một ứng dụng và các lớp ứng dụng pro
tocol mà nó sử dụng (ví dụ, FTP thường được sử dụng như là tên của một ứng dụng
thực hiện các giao thức FTP).
Hầu hết những người làm việc tích cực trong lĩnh vực mạng là quen thuộc với
cả hai kiến trúc Internet và 7 lớp OSI kiến trúc, và có
được sự đồng thuận về cách các lớp bản đồ giữa kiến trúc. Các
lớp ứng dụng của Internet được coi là ở lớp 7, giao thông vận tải của
lớp là lớp 4, IP (liên mạng hoặc chỉ mạng) lớp là lớp 3,
và các liên kết hoặc subnet lớp dưới IP là lớp 2.
Các kiến trúc Internet có ba tính năng có giá trị nổi bật
ing. Thứ nhất, như minh hoạ bằng hình 1.15, các kiến trúc Internet không
không bao hàm sự lớp nghiêm ngặt. Ứng dụng này là miễn phí để bỏ qua các định nghĩa
lớp vận tải và trực tiếp sử dụng IP hoặc một trong các mạng cơ bản
các công trình. Trong thực tế, người lập trình tự do định nghĩa trừu tượng hóa kênh mới
hoặc các ứng dụng chạy trên đầu trang của bất kỳ các giao thức hiện có.
Seco
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: