Harry walked silently through the grounds. He was heading back after a dịch - Harry walked silently through the grounds. He was heading back after a Việt làm thế nào để nói

Harry walked silently through the g



Harry walked silently through the grounds. He was heading back after a few hours of training. He knew that all the Death Eaters were inside the Manor but he still kept a hold of his mask in his hand, just in case he needed to use it.

Harry was beyond tired. He had trained for nearly five hours straight. He never usually spent that kind of time training but lately it was all he wanted to do. He knew it was the pent up frustration inside him that wanted out and this was the only way out. Well, this and going on assignments.

Harry continued walking through the woodland area that separated his training grounds from the main Manor. Just as he walked deeper into the woodland he heard it, a sound behind him. Harry didn't stop walking but he instinctively strained to hear where the sound was coming from.

His wand was safely tucked in the upholster on his arm. Harry continued walking, making it look like he didn't notice that someone was following him. He could hear the footsteps behind him clearly now.

It all happened in an instant.

With one hand Harry threw on his mask and with the same hand he reached for his wand. He turned around on the spot and blindly grabbed the person that was sneaking up on him. Harry's hand was wrapped around the person's neck before he realised who it was. Harry slammed the person into the nearest tree before aiming his wand at their throat.

He was more than surprised to see the blond boy in his grip, moaning at the pain of being slammed against a tree.

"Ow! Paranoid much, Harry?!" the boy said angrily.

Harry smirked behind his mask and released him. Harry reached over and took off his mask before pocketing his wand.

"Draco, why were you sneaking up on me?" Harry asked his childhood friend.

Draco Malfoy was rubbing the back of his head and shot Harry an angrily look.

"I wasn't sneaking anywhere! I was just being quiet, that's all." He said.

Harry smirked in response.

"Afraid father would catch you?" Harry asked.

It was no secret the Lord Voldemort hated Draco Malfoy. He blamed him for distracting Harry from his training and his lessons.

Draco didn't say anything but cast a wary glance around him.

"See, this is why you should come over to my house." Draco told him.

Harry laughed in response. They started walking towards the Manor. Draco was a lot more relaxed now. If he was with Harry, then he was fine, even facing Lord Voldemort was possible if Harry was by his side. If he was alone, then there was the chance that he wouldn't make it back home.

"So, when did you get back?" Harry asked as the trudged their way up the hill.

"I got back ages ago, but father thought it was best to stay away for a while. He said you were busy with things, so I had to sit around and get bored senseless for a few weeks." Draco replied.

"I had assignments." Harry answered simply.

"I wish I could go on an assignment with you." sighed Draco.

Harry snorted and gave Draco a funny look.

"You, in battle! I would like to see that!" Harry said while silently loving the look of incredulity that appeared on his friend's face.

"What! Why not? I am a good dueller!" he replied in a dignified voice.

"You would probably keep on asking the opponent if your hair had fallen out of place." laughed Harry as Draco threw him a dirty look.

"It's no crime to look good, but of course you wouldn't know anything about that! When was the last time you tried brushing that mop you call hair?" Draco asked while shooting Harry a half heartened glare.

Harry just shrugged and ran his hand through his hair while replying:

"Not everyone is as high maintenance as you, Draco."

Harry watched his best friend fumble around trying to find a good enough insult to throw back at him. He had gone quite red.

"Yeah, well you're a…"

"A what?" asked a high cold voice.

Draco spun around to see Lord Voldemort standing behind him. His red, merciless eyes were fixed on him. Draco fell to his knees at once as he was brought up to do.

"I hope you were not about to insult my son, were you?" Voldemort asked, dislike lacing his words.

"No, my Lord! I would never…" Draco started.

"Leave!" Voldemort ordered him.

Draco stood up and without as much as a backward glance at Harry, he made to leave. Lord Voldemort stopped the very pale and scared looking Draco and looked at him up and down with plain disgust on his face.

"Young Malfoy. I understand it that you have come home for the holidays. I want to remind you that this is not your home so I don't want to see you here!" He paused here to look over at Harry who was watching the entire scene with a curious look on his face. "You may come here only when Harry wishes you to be here, otherwise stay away. Understand!"

"Y-yes M-master." Draco managed to stutter out before hastily leaving, not even looking back to see Harry glaring at Lord Voldemort.

Once Draco had disappeared from view, Lord Voldemort turned towards the dark haired boy to see him glaring at him. Harry never disrespected his father in front of company; he always waited until they were alone to do that.

"What?" asked Lord Voldemort as Harry continued to give him an icy glare.

"I don't treat your friends that way." Harry said, eyes still locked with ruby red ones.

"That is because I have no friends, I have no need for them and neither do you, especially no-good cowards like that young Malfoy."

Harry folded his arms around his chest and looked at his father.

"I don't need Malfoy but it is nice to talk to someone who isn't decades older than me!"

Lord Voldemort smiled at Harry's comment and walked over to him. He placed his hands on both of Harry's shoulders and for a moment just stood over him. Harry looked up into his father's face and felt some of his anger fade away. 'He always does that with one look' thought Harry as he looked into his father's face.

"Why do you have a problem with Draco?" asked Harry in a more hushed tone.

"I don't have any problems with him. I just don't think he is worthy of being in close company with you. I don't like the disrespectful way he talks to you."

Lord Voldemort had overheard many conversations to know the way Draco Malfoy had talked to Harry. How he teased and sometimes even ridiculed him. It took everything Voldemort had, and Harry's intervention, to ensure that Draco Malfoy still had all limbs intact.

"Well, that's between me and Draco." Harry sighed, he was getting tired of arguing with his father. "Anyway, what are you doing out here? Is the meeting over?" Harry asked.

"Yes, it's over. I was expecting you to be back in the Manor by this time. I wanted to see where you were. Now I see why you were held back." Voldemort said, looking in the direction Draco had run off in.

"I only met him a few minutes before you came. I lost track of time in training." Harry answered.

Voldemort looked at Harry closely.

"You've been training a lot more these days." He commented.

Harry shrugged his shoulders.

"It doesn't hurt to be more prepared."

Voldemort didn't comment but walked Harry back to Riddle Manor.

xxx

It was late in the evening and most of the members of the Order wanted nothing more than to go home. Lily sat again with James on one side and Sirius on the other. James had been released a week ago now and had already resumed his post as Auror. She thanked all her Gods that James was okay. Thankfully there was no scarring, otherwise James would have had an ugly scar running from below his left ear all the way to the back of his neck, where the blade had cut him. She was brought out of her thoughts as Dumbledore stood up to start the meeting.

Albus Dumbledore took his position in front of the tired looking group of people.

"Thank you all for coming." He started. He looked at the faces sitting before him before looking at James, Sirius and Kingsley. "It's true." He stated simply. "Voldemort has an heir."

The atmosphere in the room changed almost instantly. Surprised gasps were echoed as were distressed sighs. James looked at Lily and tried to give her a small smile, to comfort her. It didn't work.

"How is this possible? How can no one know of his existence until now?" McGonagall asked.

"I don't know, Minerva but Severus has confirmed to me that the boy who killed Larry Hunt was in fact Voldemort's son. His true name is not known and so he is referred to as the Dark Prince." Dumbledore replied.

"I can't believe Voldemort managed to keep him a secret. This is just unbelievable." Tonks commented, shock written on her face.

"I believe that Voldemort kept him a secret from his own men. He was revealed to the Death Eaters only two years ago. Even now, no one has seen his face or knows his real name. Only the Death Eaters that are trusted and close to Voldemort have met with his son." Dumbledore said.

"How come Snape didn't tell us about him?!" James asked at once.

"Because, Potter, I wasn't part of the meeting when he was revealed!" Snape answered back icily.

"You must have learnt about him afterwards." Sirius added in.

"There are many rumours floating around in that place. I didn't want to say anything until I saw anything with my own eyes." Snape curtly responded.

"So he's the one who has been killing all those Death Eaters? You were right. The Dark Prince has been killing on Voldemort's orders." Arthur Weasley asked.

Dumbledore looked at Snape before answering.

"It seems that the Death Eaters found murdered in their homes had misgivings with Voldemort. It seems that Voldemort sends his son out to carry out what he likes to call 'assignments' and gets rid of those he feels are threatening him or are in his way."

Lily felt a shiver run up her spine. What a way for a child to be brought up.

"Do you know what age he is? Has he come of age yet?" Molly asked.

"We can't be certain but I think he is still under the age of seventeen. This is based on the information we have been able to gather." Here he gave Snape another appreciative nod before continuing.

"He works alone
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Harry đi âm thầm qua các căn cứ. Ông đã nhóm trở lại sau một vài giờ đào tạo. Ông biết rằng tất cả những ăn cái chết đã bên trong the Manor nhưng ông vẫn giữ một giữ của mặt nạ của mình ở bàn tay của mình, chỉ trong trường hợp ông cần thiết để sử dụng nó.Harry đã vượt quá mệt mỏi. Ông đã đào tạo trong gần năm giờ thẳng. Ông không bao giờ thường dành rằng loại thời gian đào tạo nhưng gần đây nó đã là tất cả các ông muốn làm. Ông biết nó đã là các bị dồn nén lên thất vọng bên trong anh ta muốn ra và đây là cách duy nhất ra. Vâng, điều này và đi vào bài tập.Harry tiếp tục đi bộ qua vùng rừng tách ra Sân vườn đào tạo của mình từ Manor chính. Cũng giống như ông đã đi sâu hơn vào rừng ông nghe nó, một âm thanh phía sau anh ta. Harry đã không ngừng đi bộ nhưng ông bản năng căng thẳng khi biết nơi âm thanh đến từ.Cây đũa phép của mình một cách an toàn được giấu trong upholster trên cánh tay. Harry tiếp tục đi bộ, làm cho nó trông giống như ông đã không nhận thấy rằng ai đó sau anh ta. Ông có thể nghe bước chân phía sau anh ta rõ ràng bây giờ.Tất cả đã xảy ra ngay lập tức.Với một tay Harry đã ném trên mặt nạ của mình và với cùng một bàn tay ông đạt đến cho cây đũa phép của ông. Ông quay lại chỗ và mù quáng nắm lấy người nham hiểm về anh ta. Harry's tay được quấn quanh cổ của người trước khi ông nhận ra người đó là. Harry nhảy người vào cây gần nhất trước khi mục tiêu của mình cây đũa phép tại cổ họng của họ.Ông đã nhiều hơn so với ngạc nhiên khi thấy cậu bé tóc vàng ở kẹp của mình, rên rỉ cơn đau của được nhảy chống lại một cây."Ow! Hoang tưởng nhiều, Harry?!"cậu bé nói giận dữ.Harry cười đằng sau mặt nạ của mình và phát hành anh ta. Harry đạt trên và đã diễn ra mặt nạ của mình trước khi túi cây đũa phép của ông."Draco, tại sao bạn đang nham hiểm trên tôi?" Harry hỏi người bạn thời thơ ấu của ông.Draco Malfoy đã cọ xát ở mặt sau của đầu và bắn Harry một giận dữ nhìn."Tôi đã không nham hiểm bất cứ nơi nào! Tôi đã chỉ là yên tĩnh, đó là tất cả." Ông nói.Harry cười trong phản ứng."Sợ cha sẽ bắt bạn?" Harry hỏi.Nó là không có bí mật Chúa tể Voldemort ghét Draco Malfoy. Ông buộc tội ông cho distracting Harry từ đào tạo của mình và bài học của mình.Draco không nói bất cứ điều gì nhưng đúc một nháy mắt cảnh giác xung quanh anh ta."See, đây là lý do tại sao bạn nên đi qua để nhà của tôi." Draco nói với anh ta.Harry cười trong phản ứng. Họ bắt đầu đi bộ về phía Manor. Draco là thoải mái nhiều hơn bây giờ. Nếu ông là với Harry, sau đó ông đã được tốt đẹp, thậm chí phải đối mặt với Chúa tể Voldemort đã có thể nếu Harry là bên cạnh ông. Nếu ông là một mình, sau đó có là cơ hội mà ông sẽ không làm cho nó trở về nhà."Vì vậy, khi bạn đã nhận được trở lại?" Harry hỏi như các trudged theo cách của họ lên đồi."Tôi đã nhận trở lại lứa tuổi trước đây, nhưng cha nghĩ rằng nó là tốt nhất để tránh xa trong một thời gian. Ông ta nói bạn là bận rộn với những thứ, vì vậy tôi đã phải ngồi xung quanh và nhận được chán vô tri trong một vài tuần." Draco trả lời."Tôi đã có bài tập." Harry trả lời đơn giản."Tôi muốn tôi có thể đi trên một nhiệm vụ với bạn." thở dài Draco.Harry snorted và đã cho Draco một cái nhìn funny."Bạn, trong trận chiến! Tôi muốn để thấy rằng!" Harry nói trong khi âm thầm yêu thương nhìn của incredulity đó xuất hiện trên khuôn mặt của bạn mình."Những gì! Tại sao không? Tôi là một dueller tốt!"ông trả lời trong một giọng nói trang nghiêm."Bạn sẽ có thể giữ trên yêu cầu đối thủ nếu tóc của bạn rơi ra khỏi chỗ." cười Harry như Draco đã ném anh ta một cái nhìn bẩn."Nó là không có tội phạm để nhìn tốt, nhưng tất nhiên bạn sẽ không biết bất cứ điều gì về điều đó! Khi lần cuối cùng bạn đã cố gắng đánh răng đó lau bạn gọi tóc?" Draco hỏi trong khi chụp Harry một nửa heartened lóa.Harry chỉ shrugged và chạy bàn tay của mình thông qua mái tóc của mình trong khi trả lời:"Không phải ai cũng như bảo dưỡng cao như bạn, Draco."Harry dõi người bạn tốt nhất của ông fumble xung quanh cố gắng để tìm thấy một sự xúc phạm đủ tốt để ném trở lại vào anh ta. Ông đã đi khá màu đỏ."Vâng, Vâng bạn đang một...""Một điều gì?" hỏi một giọng nói lạnh cao.Draco tách xung quanh để xem Chúa tể Voldemort đứng phía sau anh ta. Màu đỏ của mình, tàn nhẫn đôi mắt đã được cố định vào anh ta. Draco giảm đến đầu gối của mình cùng một lúc như ông đã được đưa lên để làm."Tôi hy vọng bạn đã không về để xúc phạm con trai tôi, đã bạn?" Voldemort hỏi, không thích cột dây giày nói cách của mình."Không, thưa ngài! Tôi sẽ không bao giờ..." Draco bắt đầu."Để lại!" Voldemort đã ra lệnh cho ông.Draco đứng lên và không có như nhiều càng tốt một glance lạc hậu tại Harry, ông đã để lại. Chúa tể Voldemort dừng lại rất nhạt và sợ hãi Draco tìm kiếm và nhìn vào anh ta lên và xuống với đồng bằng ghê tởm trên khuôn mặt của mình."Trẻ Malfoy. Tôi hiểu nó mà bạn đã đến trang chủ cho các ngày lễ. Tôi muốn nhắc nhở bạn rằng đây không phải là nhà của bạn vì vậy tôi không muốn để xem bạn ở đây!" Ông dừng lại ở đây để nhìn qua tại Harry người đã xem toàn bộ khung cảnh với tò mò sau một-the-cảnh nhìn vào khuôn mặt của mình. "Bạn có thể đến đây chỉ khi Harry mong muốn bạn được ở đây, nếu không trú đi. Hiểu!""Y-có M-master." Draco được quản lý để nói lắp trong trước khi vội vã để lại, thậm chí không nhìn lại để xem Harry rõ ràng lúc Chúa tể Voldemort.Một khi Draco đã biến mất khỏi chế độ xem, Chúa tể Voldemort biến đối với cậu bé tóc tối để xem anh ta rõ ràng lúc anh ta. Harry không bao giờ disrespected cha ông ở phía trước của công ty; ông luôn đợi cho tới khi một mình để làm điều đó."Những gì?" hỏi Chúa tể Voldemort khi Harry tiếp tục để cho anh ta một lóa băng giá."Tôi không đối xử với bạn bè của bạn như vậy." Harry nói, mắt vẫn còn bị khóa với ruby màu đỏ."Đó là bởi vì tôi đã không có bạn bè, tôi đã không cần cho họ và không phải bạn, đặc biệt là hèn nhát không thích rằng Malfoy trẻ."Harry gấp cánh tay của mình xung quanh thành phố ngực của mình và nhìn cha."Tôi không cần Malfoy nhưng nó là tốt đẹp để nói chuyện với một người không phải là nhiều thập kỷ cũ hơn tôi!"Chúa tể Voldemort cười lúc bình luận của Harry và đi qua để anh ta. Ông đặt bàn tay của mình trên cả hai của Harry của vai và cho một thời điểm chỉ cần đứng trên anh ta. Harry nhìn vào khuôn mặt của cha mình và cảm thấy một số sự tức giận của mình biến mất. 'Ông luôn luôn nào đó với một cái nhìn' nghĩ rằng Harry khi ông nhìn vào khuôn mặt của người cha."Tại sao bạn có một vấn đề với Draco?" hỏi Harry trong một giai điệu hơn hushed."Tôi không có bất kỳ vấn đề với anh ta. Tôi chỉ không nghĩ rằng ông là xứng đáng trong công ty chặt chẽ với bạn. Tôi không thích thiếu tôn trọng cách ông nói chuyện với bạn."Chúa tể Voldemort đã nghe lỏm nhiều cuộc hội thoại để biết cách Draco Malfoy đã nói chuyện với Harry. Làm thế nào ông chọc ghẹo và đôi khi thậm chí còn nhạo báng Ngài. Phải mất tất cả mọi thứ Voldemort đã có, và sự can thiệp của Harry, để đảm bảo rằng Draco Malfoy vẫn có tất cả tay chân còn nguyên vẹn."Vâng, đó là giữa tôi và Draco." Harry thở dài, ông đã nhận được mệt mỏi của tranh cãi với cha mình. "Dù sao, những gì là bạn làm ra ở đây? Là cuộc họp hơn?" Harry hỏi."Vâng, đó là hơn. Tôi đã mong bạn để quay tại the Manor bởi thời gian này. Tôi muốn nhìn thấy bạn ở đâu. Bây giờ tôi thấy tại sao bạn được tổ chức trở lại." Voldemort nói, tìm kiếm theo hướng Draco đã chạy ra trong."Tôi chỉ mới gặp anh ta một vài phút trước khi bạn đến. Tôi mất theo dõi thời gian trong đào tạo." Harry trả lời.Voldemort xem xét Harry chặt chẽ."Bạn đã đào tạo rất nhiều những ngày này." Ông nhận xét.Harry shrugged vai của mình."Nó không đau để được chuẩn bị hơn."Voldemort đã không bình luận nhưng Harry đi quay lại câu đố Manor.XXXIt was late in the evening and most of the members of the Order wanted nothing more than to go home. Lily sat again with James on one side and Sirius on the other. James had been released a week ago now and had already resumed his post as Auror. She thanked all her Gods that James was okay. Thankfully there was no scarring, otherwise James would have had an ugly scar running from below his left ear all the way to the back of his neck, where the blade had cut him. She was brought out of her thoughts as Dumbledore stood up to start the meeting.Albus Dumbledore took his position in front of the tired looking group of people."Thank you all for coming." He started. He looked at the faces sitting before him before looking at James, Sirius and Kingsley. "It's true." He stated simply. "Voldemort has an heir."The atmosphere in the room changed almost instantly. Surprised gasps were echoed as were distressed sighs. James looked at Lily and tried to give her a small smile, to comfort her. It didn't work."How is this possible? How can no one know of his existence until now?" McGonagall asked."I don't know, Minerva but Severus has confirmed to me that the boy who killed Larry Hunt was in fact Voldemort's son. His true name is not known and so he is referred to as the Dark Prince." Dumbledore replied."I can't believe Voldemort managed to keep him a secret. This is just unbelievable." Tonks commented, shock written on her face."I believe that Voldemort kept him a secret from his own men. He was revealed to the Death Eaters only two years ago. Even now, no one has seen his face or knows his real name. Only the Death Eaters that are trusted and close to Voldemort have met with his son." Dumbledore said."How come Snape didn't tell us about him?!" James asked at once."Because, Potter, I wasn't part of the meeting when he was revealed!" Snape answered back icily."You must have learnt about him afterwards." Sirius added in."There are many rumours floating around in that place. I didn't want to say anything until I saw anything with my own eyes." Snape curtly responded."So he's the one who has been killing all those Death Eaters? You were right. The Dark Prince has been killing on Voldemort's orders." Arthur Weasley asked.Dumbledore looked at Snape before answering."It seems that the Death Eaters found murdered in their homes had misgivings with Voldemort. It seems that Voldemort sends his son out to carry out what he likes to call 'assignments' and gets rid of those he feels are threatening him or are in his way."Lily felt a shiver run up her spine. What a way for a child to be brought up."Do you know what age he is? Has he come of age yet?" Molly asked."We can't be certain but I think he is still under the age of seventeen. This is based on the information we have been able to gather." Here he gave Snape another appreciative nod before continuing.
"He works alone
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: