We should be arriving at Kou's place soon!

We should be arriving at Kou's plac

We should be arriving at Kou's place soon!" Akihito said cheerfully, in attempts to divert their attention. "You remember Kou, right? He's kind enough to move to Takato's place for a few days so you can stay at his place. Oh, and after that, we'll go to Tokyo Tower. Kaa-san, didn't you say that you wanted to visit the tower?" He laughed nervously.

The trick worked. Natsuko's eyes lit up at the mention of the tower and patted her husband's arm repeatedly. "Anata, we're going to visit the tower today! I hope it's not crowded because it'll be difficult to move about."

"Yes, you have been talking about it since last night," Hidenori patted his wife's hands. "Akihito, was it difficult to get the tickets?"

Grateful that he had finally evaded the topic on Asami, Akihito shook his head. "No, I called to reserve the tickets but we have to be there to collect them."

Hidenori and Natsuko took over the conversation, leaving Haruhito to sulk at the corner of the limousine. When the car pulled into a stop, Akihito wasn't expecting to step out on the red carpet of Keio Hotel, greeted by the manager himself.

Just when he thought he managed to solve the issue of about the car, another problem surfaced. What sort of excuse should he say to his parents and that overprotective brother of his now? Controlling his urges to whip out his phone to call Asami, Akihito strode to the front of the limo, knocking on the window.

The window rolled down automatically, revealing a very worried Ando. "Takaba sama?" he whispered after making sure Akihito was alone.

Akihito leaned forward, bending down. "What the hell is going on?" he hissed. "I thought Toru have briefed you about going to Kou's place?"

"I – I'm very sorry Takaba sama," Ando stuttered. "I received orders from Asami sama this morning," he bowed, knocking his head on the steering wheel. He sat up, rubbing his sore forehead and quickly took out his phone.

"Here," Ando said, showing the text message from Asami to back up his earlier statement.

It was useless taking it out on Ando when he was merely following orders so Akihito walked back to his family members who were still looking at the majestic hotel in awe.

"Welcome Takaba sama, allow my staff to carry your luggage while I do the necessary check-ins. Your rooms will be ready when you return from your visit," the manager bowed at Akihito's father.

A few doormen came forward to take the luggage from Toru's hands before disappearing into the glass doors.

"Akihito, I thought we're going over to Kou's place?" Natsuko looked at Akihito, awaiting an explanation.

"I don't think I have enough to pay for a night here," Hidenori looked around worriedly.

"There's no need to pay, tou-san. The hotel is owned by Asami."

Haruhito grabbed Akihito's shoulders, forcing his brother to look at him. "Who's this Asami guy? Why would he do so much for us?"

"We couldn't possibly impose on Asami san's generosity," Hidenori protested.

"But this is such a beautiful place," Natsuko clapped her hands together, still staring at the building in front of her.

With all the commotion in front of the hotel, Akihito felt like running away. Damn Asami and his plans. If only he kept the news away from the bastard, Akihito wouldn't have to suffer. Instead of screaming in frustration, he said, "Why don't we talk in the car? We have to be at the Tower or we'll be late."

Akihito climbed in the limousine again and instructed Ando to drive on.

"Akihito, you have to tell your oniisan who is this Asami; he might be someone dangerous," Haruhito said desperately.

Ugh, how true. Akihito wanted to answer; instead he laughed. "Don't be a worrywart, Haru-nii."

"But – but he's merely your landlord; don't you think he's doing too much?" His brother protested.

"Haruhito, you shouldn't speak ill of someone like that," Natsuko said disapprovingly.

Haruhito turned to his mother. "Kaa-san, don't tell me you're not suspicious of this Asami guy!"

"You're being paranoid, Haru-nii."

The elder Takaba sibling remained obstinate. "You're hiding something, Aki," he accused.

"If I may, Haruhito san," Toru interrupted. "Asami sama is a highly distinguished individual who owns several business interests."

"I wasn't asking for your opinion," Haruhito retorted rudely.

"Haruhito!" Natsuko looked appalled. "You're being rude to Toru san. Apologize to him."

When Haruhito refused, Natsuko knocked his son's head. "Act your age, Haru. And stop spewing questions at your brother. He's tired," she added firmly.

Haruhito sulked but mumbled a half-hearted apology to Toru. The guard noted that whilst the head of the Takaba family is Hidenori, the person who holds the reins is actually Takaba Natsuko. Toru concluded that it was rather interesting seeing his master in front of his family. Akihito was surprisingly dotted and accommodative. Toru supposed that was how Haruhito's brother complex was formed.

As Natsuko chatted animatedly about her visit, Toru quickly took the opportunity to text his boss about the earlier incidents.

Xx Business as Usual xX

Akihito was at least relieved to find out that Asami did not use whatever connections he had to close down the entire Tokyo Tower. Tokyo's most influential man or not; the Tower remains open to the public.

Natsuko seemed genuinely excited as she rode up the elevator. She giggled and made a lot of noise that reminded Akihito about himself when he was moaning under Asami. Pushing that image away, Akihito looked at his family again. They looked happy; even Haruhito had forgotten about the incident in the car and started joking around with his parents. That's Haru-nii for you, Akihito thought, ever optimistic.

The photographer was beginning to relax, thinking that nothing could ever go wrong visiting government-owned public places like this. Apart from the free tickets and a personal guide, nothing seemed out of the ordinary as they rode up the elevator to the observatory deck.

And he was wrong, again. There were nothing wrong with the first observatory deck but when his mother suggested moving to the special observatory deck for a more spectacular view, Akihito didn't expect the entire special observatory to be closed for private visiting. By private visiting, Akihito learnt from the personal guide, it meant that the deck was only reserved for Akihito and his entourage.

After having a tough time trying to make his family believed him why it was closed exclusively for their viewing pleasure, Akihito found his patience wearing thin. He excused himself, hid at the emergency staircase and took out his phone.

"Akihito, how are you enjoying your visit?"

"You bastard, you're doing it on purpose!" Akihito nearly screamed in frustration.

"Isn't it more comfortable to travel when you have your itinerary planned?" The yakuza drawled.

"No! Do you know what sort of excuses I have to come out with?" Akihito said irritably.

"You could have said it's a favor from your landlord."

Ugh – Toru and his excellent reporting skills. "No landlord goes that far for a tenant," Akihito pointed out. "And Haru-nii is right, whatever you're doing, it's suspicious."

"Except that you are not a tenant, but a yakuza's lover."

Color flooded Akihito's cheeks immediately. "I – I am not your lo –ver."

"Oh? Would you rather be known as my wife then?"

"St—op it, you pervert."

The yakuza let out a low, amused chuckle. "Enjoy your sightseeing, Akihito. And here's an advance notice of your itinerary so you can start figuring your excuses. Ando will be taking you to Hyotan for dinner after this."

The photographer groaned immediately; his brain immediately went to the amount of fresh excuses he had to come out with. "Can't Ando take us to a family restaurant instead?"

Again, the same chuckle. "Stick to Toru and be good," he said, avoiding the question altogether. "And stay out of trouble."

The line went dead before Akihito could retaliate. He stared at his phone, infuriated that he was forced into Asami's pace. "That jerk!" he muttered.

"Akihito?"

He turned and saw his brother looking at him. Again, there was the same skeptical look.

"What are you doing here? Who were you talking to?"

Akihito laughed nervously. "No one, let's go."

Haruhito's arm shot out, gripping his arm as he attempted to walk past him. Akihito looked up nervously at his brother.

"Are you hiding something from us?"

It was never good if his brother started using a serious tone. Like him, Haruhito can be relentless in pursuing for answers. It was something that both brothers unconsciously share.

"Nothing, Haru-nii." He averted his eyes to the side.

"You're lying." Haruhito tightened his grip on Akihito. "I'm your nii-san, I know you. You're fidgety, nervous and you've been avoiding the topic on Asami. Who's he to you?"

Damn his brother for being observant. "He's my landlord," he replied guiltily.

"Aki, if you're in trouble, tell me. I'll help you," his voice softened.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chúng ta nên đến tại địa điểm của Kou sớm!" Akihito nói vui vẻ, trong nỗ lực để chuyển hướng sự chú ý của họ. "Bạn có nhớ Kou, phải không? Ông là loại đủ để di chuyển đến vị trí của Takato trong một vài ngày để bạn có thể ở tại địa điểm của mình. Oh, và sau đó, chúng tôi sẽ đi đến Tokyo Tower. Kaa-san, không bạn nói rằng bạn muốn đến thăm tháp?" Ông cười nervously.Bí quyết làm việc. Natsuko của mắt sáng lên tại đề cập đến tháp và patted cánh tay của chồng nhiều lần. "Anata, chúng tôi sẽ đến thăm tháp vào ngày hôm nay! Tôi hy vọng nó không đông đúc bởi vì nó sẽ được khó khăn để di chuyển.""Vâng, bạn đã nói về nó kể từ đêm qua," Hidenori patted tay của vợ. "Akihito, là nó khó khăn để có được vé?"Biết ơn rằng ông cuối cùng đã trốn chủ đề trên Asami, Akihito lắc đầu. "Không, tôi gọi là để dự trữ vé nhưng chúng ta cần phải có để thu thập chúng."Hidenori và Natsuko đã qua cuộc đàm thoại, để lại Haruhito để sulk ở góc limousine. Khi xe kéo vào một trạm, Akihito đã không hy vọng để bước ra trên thảm đỏ của khách sạn Keio, chào đón bởi quản lý bản thân.Chỉ khi ông nghĩ ông quản lý để giải quyết vấn đề về xe, một vấn đề khác bề mặt. Những gì sắp xếp của lý do gì, ông nên nói với cha mẹ và cậu mức của mình bây giờ? Kiểm soát của ông kêu gọi để whip trong điện thoại của mình để gọi Asami, Akihito strode để ở mặt trước của xe limo, gõ cửa sổ.Cửa sổ cuộn xuống tự động, tiết lộ một Ando rất lo lắng. "Takaba sama?" ông thì thầm sau khi làm chắc chắn Akihito là một mình.Akihito cúi về phía trước, uốn cong xuống. "Những gì địa ngục đang xảy ra?" ông hissed. "Tôi nghĩ rằng Toru có thông báo cho bạn về đi đến vị trí của Kou?""Tôi-tôi rất tiếc-Takaba-sama," Ando stuttered. "Tôi nhận được đơn đặt hàng từ Asami sama sáng nay," ông cúi, gõ đầu của mình trên tay lái. Ông ngồi lên, cọ xát trán đau và nhanh chóng lấy ra điện thoại của mình."Ở đây," ông nói, Hiển thị tin nhắn văn bản từ Asami sao lưu tuyên bố trước đó của ông.Nó là vô dụng lấy nó ra trên Ando khi ông chỉ đơn thuần là làm theo lệnh để Akihito đi lại cho các thành viên gia đình của ông vẫn đang tìm kiếm tại majestic hotel trong awe."Chào mừng Takaba sama, cho phép nhân viên của tôi để mang theo hành lý của bạn trong khi tôi làm những phòng cần thiết-in. Phòng của bạn sẽ được sẵn sàng khi bạn trở về từ chuyến thăm của bạn,"người quản lý cúi tại Akihito của cha.Một vài doormen đi về phía trước để có hành lý từ của Toru tay trước khi biến mất vào cửa kính."Akihito, tôi nghĩ chúng ta sẽ của Kou nơi?" Natsuko nhìn Akihito, đang chờ một lời giải thích."Tôi không nghĩ rằng tôi có đủ để trả tiền cho một đêm ở đây," Hidenori nhìn xung quanh worriedly."Không có không cần phải trả, tou-san. Khách sạn được sở hữu bởi Asami."Haruhito nắm lấy Akihito của vai, buộc anh trai của ông để nhìn vào anh ta. "Ai là gã Asami? Sao anh lại làm rất nhiều cho chúng tôi?""Chúng tôi không thể có thể áp đặt vào lòng hảo tâm của Asami san," Hidenori phản đối."Nhưng điều này là một nơi tuyệt đẹp," Natsuko clapped hai bàn tay với nhau, vẫn còn nhìn chằm chằm vào tòa nhà ở phía trước của cô.Với tất cả hôn ở phía trước của khách sạn, Akihito cảm thấy giống như chạy đi. Damn Asami và kế hoạch của mình. Nếu chỉ có ông giữ các tin tức ra khỏi tên khốn đó, Akihito sẽ không phải gánh chịu. Thay vì la hét trong thất vọng, ông nói, "tại sao không chúng tôi nói chuyện trong xe? Chúng tôi có ở tháp hoặc chúng tôi sẽ bị trễ."Akihito leo lên trong chiếc limousine của một lần nữa và hướng dẫn ông để lái xe trên."Akihito, bạn phải nói với oniisan của bạn ai là Asami này; Ông có thể là người nguy hiểm,"Haruhito nói tuyệt vọng.Ugh, làm thế nào đúng sự thật. Akihito muốn trả lời; thay vào đó ông cười. "Đừng có một worrywart, Haru-nii.""Nhưng- nhưng ông là chỉ đơn thuần là chủ nhà của bạn; không bạn nghĩ rằng ông làm quá nhiều?" Anh trai của ông phản đối."Haruhito, bạn không nên nói bị bệnh của ai đó như thế," Natsuko nói disapprovingly.Haruhito quay sang mẹ. "Kaa-san, không cho tôi biết anh không đáng ngờ của gã Asami!""Bạn đang hoang tưởng, Haru-nii."Anh chị em Takaba elder vẫn ương ngạnh. "Bạn đang ẩn một cái gì đó, Aki," ông cáo buộc."Nếu tôi có thể, Haruhito san," Toru gián đoạn. "Asami sama là một cá nhân rất phân biệt những người sở hữu một số quyền lợi thương mại.""Tôi đã không hỏi ý kiến của bạn," Haruhito retorted rudely."Haruhito!" Natsuko nhìn appalled. "Bạn đang được thô lỗ với Toru san. Xin lỗi cho anh ta."Khi Haruhito từ chối, Natsuko gõ con trai đầu. "Hành động của bạn tuổi, Haru. Và ngừng phun câu hỏi lúc anh trai của bạn. Ông là mệt mỏi,"bà nói thêm vững chắc.Haruhito sulked nhưng mumbled một lời xin lỗi half-hearted để Toru. Bảo vệ Allmusic nhấn mạnh rằng trong khi người đứng đầu của gia đình Takaba Hidenori, người giữ các reins là thực sự Takaba Natsuko. Toru kết luận rằng nó đã được khá thú vị nhìn thấy chủ của mình ở phía trước của gia đình. Akihito là đáng ngạc nhiên rải rác và accommodative. Toru nghĩa vụ mà là làm thế nào anh trai của Haruhito phức tạp được thành lập.Như Natsuko animatedly chatted về chuyến thăm của bà, Toru nhanh chóng lấy cơ hội để văn bản ông chủ của mình về các sự cố trước đó.XX kinh doanh như bình thường xXAkihito là ít thuyên giảm để tìm hiểu rằng Asami đã không sử dụng kết nối bất cứ điều gì ông đã phải đóng cửa toàn bộ Tokyo Tower. Tokyo của có ảnh hưởng nhất người đàn ông hay không; Tháp vẫn còn mở cửa cho công chúng.Natsuko dường như thực sự vui mừng khi nó vượt qua lên Thang máy. Cô cười khúc khích và làm cho rất nhiều tiếng ồn đó Akihito nhắc nhở về mình khi ông rên rỉ dưới Asami. Đẩy hình ảnh đó đi, Akihito nhìn vào gia đình của mình một lần nữa. Họ nhìn hạnh phúc; Haruhito thậm chí đã quên về các sự cố trong xe và bắt đầu nói đùa xung quanh với cha mẹ. Đó là Haru-nii cho bạn, Akihito nghĩ, bao giờ lạc quan.Các nhiếp ảnh gia đã bắt đầu để thư giãn, nghĩ rằng không có gì bao giờ có thể đi sai tham quan thuộc sở hữu của chính phủ nơi công cộng như thế này. Ngoài các vé miễn phí và hướng dẫn cá nhân, không có gì có vẻ không bình thường như họ cưỡi lên Thang máy đến tầng quan sát.And he was wrong, again. There were nothing wrong with the first observatory deck but when his mother suggested moving to the special observatory deck for a more spectacular view, Akihito didn't expect the entire special observatory to be closed for private visiting. By private visiting, Akihito learnt from the personal guide, it meant that the deck was only reserved for Akihito and his entourage.After having a tough time trying to make his family believed him why it was closed exclusively for their viewing pleasure, Akihito found his patience wearing thin. He excused himself, hid at the emergency staircase and took out his phone."Akihito, how are you enjoying your visit?""You bastard, you're doing it on purpose!" Akihito nearly screamed in frustration."Isn't it more comfortable to travel when you have your itinerary planned?" The yakuza drawled."No! Do you know what sort of excuses I have to come out with?" Akihito said irritably."You could have said it's a favor from your landlord."Ugh – Toru and his excellent reporting skills. "No landlord goes that far for a tenant," Akihito pointed out. "And Haru-nii is right, whatever you're doing, it's suspicious.""Except that you are not a tenant, but a yakuza's lover."Color flooded Akihito's cheeks immediately. "I – I am not your lo –ver.""Oh? Would you rather be known as my wife then?""St—op it, you pervert."The yakuza let out a low, amused chuckle. "Enjoy your sightseeing, Akihito. And here's an advance notice of your itinerary so you can start figuring your excuses. Ando will be taking you to Hyotan for dinner after this."The photographer groaned immediately; his brain immediately went to the amount of fresh excuses he had to come out with. "Can't Ando take us to a family restaurant instead?"Again, the same chuckle. "Stick to Toru and be good," he said, avoiding the question altogether. "And stay out of trouble."The line went dead before Akihito could retaliate. He stared at his phone, infuriated that he was forced into Asami's pace. "That jerk!" he muttered."Akihito?"He turned and saw his brother looking at him. Again, there was the same skeptical look."What are you doing here? Who were you talking to?"Akihito laughed nervously. "No one, let's go."Haruhito's arm shot out, gripping his arm as he attempted to walk past him. Akihito looked up nervously at his brother."Are you hiding something from us?"It was never good if his brother started using a serious tone. Like him, Haruhito can be relentless in pursuing for answers. It was something that both brothers unconsciously share."Nothing, Haru-nii." He averted his eyes to the side."You're lying." Haruhito tightened his grip on Akihito. "I'm your nii-san, I know you. You're fidgety, nervous and you've been avoiding the topic on Asami. Who's he to you?"
Damn his brother for being observant. "He's my landlord," he replied guiltily.

"Aki, if you're in trouble, tell me. I'll help you," his voice softened.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Chúng ta cần phải đi đến nơi Kou sớm! "Akihito nói vui vẻ, trong nỗ lực để chuyển hướng sự chú ý của họ." Bạn nhớ Kou, phải không? Anh ấy là loại, đủ để di chuyển đến nơi Takato cho một vài ngày, do đó bạn có thể ở tại vị trí của mình. Oh, và sau đó, chúng ta sẽ đi đến Tokyo Tower. Kaa-san, cậu không nói rằng bạn muốn đến thăm tháp? "Anh cười một cách lo lắng. Bí quyết làm việc. Natsuko mắt sáng lên khi đề cập đến tháp và vỗ nhẹ vào cánh tay của chồng nhiều lần. "Anata, chúng ta đang đi đến thăm tháp ngày hôm nay! Tôi hy vọng nó không đông đúc bởi vì nó sẽ được khó khăn để di chuyển về. " "Vâng, bạn đã nói chuyện về nó kể từ đêm qua," Hidenori vỗ tay của vợ mình. "Akihito, đã được khó khăn để có được vé?" Biết ơn mà cuối cùng anh cũng từng trốn tránh chủ đề về Asami, Akihito lắc đầu. "Không, tôi gọi để đặt vé nhưng chúng ta phải có mặt ở đó để thu thập chúng." Hidenori và Natsuko đã qua các cuộc trò chuyện, để lại Haruhito để hờn dỗi ở góc limousine. Khi chiếc xe kéo vào một điểm dừng, Akihito đã không hy vọng để bước trên thảm đỏ của Keio sạn, chào đón bởi người quản lý mình. Chỉ khi ông nghĩ rằng ông quản lý để giải quyết các vấn đề về chiếc xe, một vấn đề khác nổi lên. Những loại lý do ông nên nói với cha mẹ và anh trai quá mức cần thiết của doanh nghiệp mình? Kiểm soát ham muốn của mình để lôi điện thoại của mình để gọi Asami, Akihito sải bước vào phía trước của chiếc limo, gõ vào cửa sổ. Cửa sổ cuộn xuống tự động, tiết lộ một Ando rất lo lắng. "Takaba sama?" anh thì thầm sau khi đảm bảo Akihito đã một mình. Akihito nghiêng người về phía trước, cúi đầu xuống. "Cái quái gì đang xảy ra vậy?" ông rít lên. "Tôi nghĩ rằng Toru đã giới thiệu tóm tắt về bạn đi đến nơi Kou không?" "Tôi - Tôi rất xin lỗi Takaba sama," Ando lắp bắp. "Tôi đã nhận được đơn đặt hàng từ Asami sama sáng nay," ông cúi đầu, gõ đầu của mình trên tay lái. Anh ngồi dậy, xoa xoa trán đau của mình và nhanh chóng lấy điện thoại ra. "Ở đây," Ando nói, hiển thị các tin nhắn văn bản từ Asami để sao lưu tuyên bố trước đó của mình. Đó là vô dụng lấy nó ra trên Ando khi ông được chỉ đơn thuần là làm theo lệnh như vậy Akihito đi lại cho các thành viên trong gia đình của mình những ai vẫn đang tìm kiếm tại khách sạn hùng vĩ trong sự sợ hãi. "Chào mừng Takaba sama, cho phép nhân viên của tôi mang theo hành lý của bạn trong khi tôi làm việc cần thiết check-ins. phòng của bạn sẽ sẵn sàng khi bạn trở về từ chuyến thăm của bạn , "người quản lý cúi chào cha Akihito. Một vài doormen đến phía trước để lấy hành lý từ tay Toru trước khi biến mất vào cánh cửa kính. "Akihito, tôi nghĩ rằng chúng tôi đang đi qua vị trí của Kou?" Natsuko nhìn Akihito, chờ một lời giải thích. "Tôi không nghĩ rằng tôi có đủ tiền để trả cho một đêm ở đây," Hidenori nhìn quanh một cách lo lắng. "Không cần phải trả, tou-san. Khách sạn này thuộc sở hữu của Asami." Haruhito nắm lấy vai Akihito, buộc anh trai của mình để nhìn vào anh. "Ai là anh chàng Asami này? Tại sao anh lại làm như vậy nhiều cho chúng tôi?" "Chúng tôi không thể nào áp đặt vào lòng hảo tâm Asami san," Hidenori phản đối. "Nhưng đây là một nơi đẹp như vậy", Natsuko vỗ hai tay vào nhau, vẫn nhìn chằm chằm tại tòa nhà trước mặt cô. Với tất cả những bạo động ở phía trước của khách sạn, Akihito cảm giác như chạy đi. Chết tiệt Asami và kế hoạch của mình. Nếu chỉ ông giữ những tin tức ra khỏi khốn, Akihito sẽ không phải gánh chịu. Thay vì la hét trong sự thất vọng, ông nói, "Tại sao chúng ta không nói chuyện trong xe? Chúng tôi phải có mặt ở tháp hoặc chúng tôi sẽ bị trễ." Akihito leo vào chiếc limousine một lần nữa và chỉ Ando để lái xe về. "Akihito , bạn phải nói oniisan bạn là người Asami này, ông có thể là một người nào đó nguy hiểm, "Haruhito nói một cách tuyệt vọng. Ugh, làm thế nào sự thật. Akihito muốn trả lời; thay vào đó anh cười. "Không phải là một worrywart, Haru-nii." "Nhưng - nhưng anh ấy chỉ đơn thuần là chủ nhà của bạn, không bạn nghĩ rằng anh ấy đang làm quá nhiều"? Anh trai của ông phản đối. "Haruhito, bạn không nên nói xấu của một người như thế," Natsuko nói chê bai. Haruhito quay sang mẹ mình. "Kaa-san, không cho tôi biết bạn không phải nghi ngờ của anh chàng Asami này!" "Bạn đang bị hoang tưởng, Haru-nii." Ông lão Takaba anh chị em vẫn cố chấp. "Bạn đang che giấu điều gì, Aki," ông buộc tội. "Nếu tôi có thể, Haruhito san," Toru bị gián đoạn. "Asami sama là một cá nhân có phân biệt người sở hữu nhiều lợi ích kinh doanh." "Tôi đã không hỏi ý kiến của bạn," Haruhito vặn lại một cách thô lỗ. "Haruhito!" Natsuko nhìn phát hoảng. "Bạn đang là thô lỗ với Toru san. Apologize với anh." Khi Haruhito từ chối, Natsuko đập đầu con trai mình. "Act tuổi của bạn, Haru. Và ngừng phun câu hỏi ở anh. Anh ấy mệt mỏi," cô nói thêm vững chắc. Haruhito giận dỗi nhưng lẩm bẩm một lời xin lỗi nửa vời để Toru. Người bảo vệ lưu ý rằng trong khi người đứng đầu của gia đình Takaba là Hidenori, người giữ dây cương thực sự là Takaba Natsuko. Toru kết luận rằng nó đã được khá thú vị khi nhìn thấy ông chủ của mình ở phía trước của gia đình ông. Akihito đã bất ngờ chấm và accommodative. Toru coi đó là cách anh phức tạp Haruhito đã được hình thành. Như Natsuko trò chuyện sôi nổi về chuyến thăm của bà, Toru nhanh chóng nắm lấy cơ hội để nhắn tin cho ông chủ của mình về các sự cố trước đó. Xx Business as Usual XX Akihito đã được ít nhất nhẹ nhõm khi nhận ra rằng Asami không sử dụng bất cứ kết nối ông đã phải đóng cửa toàn bộ tòa tháp Tokyo. Người đàn ông có ảnh hưởng nhất của Tokyo hay không; Tháp vẫn mở cửa cho công chúng. Natsuko dường như thực sự vui mừng khi cô cưỡi lên thang máy. Cô cười khúc khích và thực hiện rất nhiều tiếng ồn mà nhắc nhở Akihito về mình khi ông đang rên rỉ dưới Asami. Đẩy hình ảnh đó đi, Akihito nhìn gia đình mình nữa. Họ trông rất hạnh phúc; thậm chí Haruhito đã quên về các sự cố trong xe và bắt đầu đùa với cha mẹ của mình. Đó là Haru-nii cho bạn, Akihito nghĩ, bao giờ lạc quan. Các nhiếp ảnh gia đã bắt đầu để thư giãn, suy nghĩ rằng không có gì bao giờ có thể đi sai đến thăm những nơi công cộng của chính phủ nước như thế này. Ngoài vé miễn phí và hướng dẫn cá nhân, không có gì có vẻ ngoài bình thường như họ cưỡi lên thang máy đến tầng đài quan sát. Và anh đã sai, một lần nữa. Có gì sai với boong đài quan sát đầu tiên nhưng khi mẹ của ông đề nghị chuyển đến tầng đài quan sát đặc biệt cho một cái nhìn ngoạn mục hơn, Akihito không mong đợi toàn bộ đài quan sát đặc biệt để được đóng cửa để thăm tin. Bằng cách truy cập riêng, Akihito đã học được từ các hướng dẫn cá nhân, nó có nghĩa là các boong chỉ dành riêng cho Akihito và đoàn tùy tùng của mình. Sau khi có một thời gian khó khăn cố gắng để làm cho gia đình của ông tin rằng ông tại sao nó đã được đóng riêng cho niềm vui của họ, Akihito tìm thấy của mình kiên nhẫn mặc mỏng. Ông bào chữa cho mình, giấu ở cầu thang thoát hiểm và lấy điện thoại ra. "Akihito, làm thế nào bạn tận hưởng chuyến thăm của bạn?" "Đồ khốn, bạn đang làm nó vào mục đích!" Akihito gần hét lên trong thất vọng. "Không phải là nó thoải mái hơn đi du lịch khi bạn có kế hoạch hành trình của bạn?" Các yakuza dài giọng. "Không! Bạn có biết những gì sắp xếp của tôi bào chữa phải đi ra với?" Akihito nói cáu kỉnh. "Bạn có thể nói đó là một hồng ân của chủ nhà." Ugh - Toru và kỹ năng báo cáo tuyệt vời của mình. "Không có chủ nhà đi xa cho một người thuê nhà," Akihito chỉ ra. "Và Haru-nii là đúng, bất cứ điều gì bạn đang làm, đó là nghi ngờ." "Ngoại trừ rằng bạn không phải là người thuê nhà, nhưng người yêu của một yakuza." Màu ngập má Akihito ngay lập tức. "Tôi - tôi không phải là -ver lo của bạn." "Oh có bạn chứ không được gọi là vợ tôi sau đó"? "St-op nó, bạn biến thái." Các yakuza để cho ra một thấp, thích thú cười khúc khích. "Thưởng thức tham quan của bạn, Akihito Và đây là một thông báo trước hành trình của bạn, do đó bạn có thể bắt đầu tìm lời bào chữa của bạn Ando sẽ đưa bạn đến Hyotan cho bữa ăn tối sau này..." Các nhiếp ảnh gia rên rỉ ngay lập tức; bộ não của mình ngay lập tức đi đến số lượng bào chữa lành ông đã phải đi ra với. "Không thể Ando đưa chúng tôi đến một nhà hàng gia đình thay thế?" Một lần nữa, những tiếng cười khúc khích như vậy. "Dính vào Toru và được tốt," ông nói, tránh những câu hỏi hoàn toàn. "Và ở lại ra khỏi rắc rối." Dòng đã chết trước khi Akihito có thể trả đũa. Anh nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại của mình, tức giận mà ông bị buộc vào tốc độ của Asami. "Giật đó!" anh lẩm bẩm. "Akihito?" Ông quay lại và thấy anh em mình đang nhìn anh. Một lần nữa, có cùng một cái nhìn hoài nghi. "Anh đang làm gì ở đây? bạn đã nói chuyện với ai?" Akihito cười lo lắng. "Không một ai, chúng ta hãy đi." cánh tay Haruhito của bắn ra, nắm chặt cánh tay của mình khi ông cố gắng đi qua anh ta. Akihito nhìn lên lo lắng anh trai mình. "Bạn có đang che giấu điều gì ở chúng tôi?" Nó không bao giờ là tốt nếu anh trai của ông bắt đầu sử dụng một giọng nghiêm túc. Giống như anh, Haruhito có thể không ngừng theo đuổi cho câu trả lời. Đó là một cái gì đó mà cả hai anh em vô thức chia sẻ. "Không có gì, Haru-nii". Ông ngoảnh mắt sang một bên. "Bạn đang nói dối." Haruhito nắm chặt Akihito. "Tôi là bạn nii-san, tôi biết bạn. Bạn đang bồn chồn, lo lắng và bạn đã được tránh các chủ đề về Asami. Ai là anh với em?" Chết tiệt anh trai của mình để được quan sát. "Anh ấy là chủ nhà của tôi," ông trả lời có tội. "Aki, nếu bạn đang gặp rắc rối, cho tôi biết. Tôi sẽ giúp bạn," giọng anh dịu lại.
































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: