Ever since they're coming home from the family trip, Yamada's family b dịch - Ever since they're coming home from the family trip, Yamada's family b Việt làm thế nào để nói

Ever since they're coming home from

Ever since they're coming home from the family trip, Yamada's family become closer. The house atmosphere really different now that his son willing to smile with them. He even request his favorite for dinner which the mother happily made it. While watching tv together after the delicious food is begin to be their habit ever since his son ask his younger brother to accompany him watching his favorite night channel, and pull the parents to join them. Slowly but sure, they start to become a real family. Or so the parents thought they would be after the trip they planned. It's true that the family having dinner together. But in the reality, its so quiet which only the sound of their cutlery that can be heard. Everyone eating silently. Despite this days still consider New Year, there's nothing but the gloomy air.

The father already calmed down but not knowing what happened between their sons, they feel awkward to speak with the boys, thinking that they still fight with each other. And knowing his father, Ryosuke has expected this to happen. So he keep his mouth sealed in order to keep things this way.

A sound made into that quiet space as he stand up from his seat, leaving the dining room without greetings. Yuri who finished afterward, glance at his gloomy parents before following Ryosuke going up.

"Nii-chan, what actually happened between you and father?" He asked while they climb the stairs.

"Hm? Nothing for you need to know."

"I don't really care, but the situation make me hard to swallow or even feel my food taste."

Hearing it makes Ryosuke turning up the corner of his lip, as if he winning something.

"Well isn't that how it should be? It’s not like we’re a real family. We’re nothing to each other."

"But aren’t we already too close to have nothing between us?”

“What do you mean?”

“I meant like.. we’re kissing several times."

Those words make Ryosuke startled, remembering they still not that far from downstairs. He turned to face the boy behind him, "Are you insane?! They could hear you."

"Doesn't matter for me." Yuri replied with a composed tone as usual.

Ryosuke pissed off, if there is one person beyond his expectation, its this boy indeed. And the worse he's been agree to begin that 'kind' of relationship with him.

"Whatever. We have school tommorow." He said while entering his bedroom.

Once he’s inside, he thrown his body on his comfortable bed. He actually relieved that school start again tommorow instead have to be inside this house the whole day. Aside that school means he has to tell Ryutaro that he’s no longer can help him. It won’t be easy knowing his bestfriend is.

Although the fact is, nothing has change eventhough they now in a relationship. Ever since he back to this house, it feels so hard to suddenly act softer towards his stepbrother. He just back to his usual behavior and Yuri didn't seem to mind. It makes him started to feel the night when they accept each other presence and feel each other warmth, not really happening. Like it was just a sweet dream.

Maybe it was.

------------------------

The day went on and the bell rings indicating his first day of school is over. A day passed before he could has a chance to tell Ryutaro about his new relationship with his crush. So like other students in the classroom, he stuffed his things and about to get up from his seat when the said friend holding his chair.

“Where are you going Yama-chan?"

He confuse upon hearing such a question, "I'm going back of course. Don't you hear the bell, Ryutaro?"

"Of course I heard. But sensei left me a task, told me to finish it today after class." He point at the mount of paper on his desk. "So how can you go back, I think you agree to help me when you nod your head earlier."

"I did?"

“You did. So let's start with this and this too.” Ryutaro put some paper on his desk, making Ryosuke unable to pull back anymore. And since this is a good chance to tell Ryutaro, he sit back and start helping.

After few hours, they seems finishing the task.

“It’s done!” Ryutaro yelled happily.

“Thanks to me. Or I'm sure you won't be home before night.”

"Arigatou Yama-chan. I'll bring the report to sensei. You can go ahead.” He stand up.

“Before that, Ryutaro..”

"Hm?" Ryutaro turn, waiting his friend to speak while Ryosuke debating about telling him or not.

"What is it?"

"..nothing, nevermind.”

"..oh okay then." He turn around leaving the classroom.

Ryosuke let out a sigh. Yappari, he couldn’t tell him. He doesn’t have the heart for it. He decided to just go home for now.

He took his shoes out from the locker and made his way through the schoolyard. Walking pass some trees along the way as the wind start blewing his brownie hair, causing his pair of charming eyes to squint. Yet he could still see the sky already darker than usual, and the other students whom attending clubs and the council, also on their way back. It's nothing out of ordinary in the way out but this time Ryosuke caught something flashy when about to reach the gate.

There’s someone standing there, wearing an uniform that not belong to their school.

The person looks very conspicuous with that different set of uniform known from an elite school in town, although the good looking face of him already enough to make every students who passed the gate definitely took a glance at him. Ryosuke's eyes grew widen as he couldn't believe the person whom now standing in front of his school is none other than his stepbrother.

Yuri close the book on his left hand as he notice Ryosuke’s presence.

"Nii—mmph," Ryosuke quickly stop him by covering the younger’s mouth with his palm. He doesn't want anybody to know the boy has any relation with him.

"Y-you...! What are you doing here in my school?"

But of course the younger boy cannot answer due to the palm covering his mouth. The hand’s owner notice it and take his hand off but still glared at him.

Dogding his glare, Yuri titled his head while directing his view toward his back, like checking whether he's alone or not. "He's not with Nii-chan today?"

Ryosuke frown as he trying to get his point, "Who? Ryutaro?”

"Yeah."

“If you here to look for him, don't worry, he will get here shortly."

He walked away when Yuri holding his bare hand to make him stop moving, "Why would I look for him? Of course I was waiting for you Nii-chan."

Just by feeling the cold of his hand, Ryosuke can predict how long he's been standing here, so that his voice turn softer.

"...what for?”

“Let's just eat outside for today.”

"Huh?" He turn around while raise a brow. "Why so sudden?"

"It's not sudden. I said it last night that I don't feel like eating at home."

“Well that’s your problem. Why I have to go with y—"

But suddenly he like getting the idea as his eyes grew narrowed.

“...wait, you just making an excuse for a date, don’t you?"

The younger doesn't answer, but seeing how Yuri stare at him while smiling lightly, definitely not denying at all, Ryosuke heart began to beat faster. So it seems they're indeed going out now.

"O-okay." Ryosuke pulled out and put both of his hands inside his pockets. "On one condition. I pick the place."

"I don't mind."

"Okay.." He took off while the younger boy following.

They passed some nice diner place along the way but Ryosuke keep on passing it. And after walking some road, they arrive at a park. Its nothing but bunch of trees and empty benches but as they go further inside, there's a booth of food in the center could be seen. After make sure there's no one from his school or anyone he know is there, he stopped in front of the booth to order something.

"Here?"

"Well isn't this perfect. No one could find us here." He pass one bundle of food to Yuri after paid. Then he move to sit on the near bench and open the hamburger he just bought while Yuri did the same.

"Does it mean we can do something more than eat since no one around?"

"Wha? Of course not!!"

"Then why does it matter if someone recognize us?"

"Of course its matter. I don't want to be seen hanging out with you."

Yuri eyes widen a little, looked a bit shock of the answer. He blink and then looking down, "Sou.."

Ryosuke feels weird as the younger boy suddenly silent. He realize that he might say too much. They eating out cause they don't like the situation at home, and now it's no different. Still.. silence.

He snapped out when heard Yuri rumpling the empty wrapper on his hand and throw it to dustbin. It encourage him to look and suddenly burst into laughter.

"Khh..khahaha..." He continue to chuckle while the younger just giving him a confused look.

"What a face. You've got mayo all over your lip." Ryosuke unconsciously reach out and wipe Yuri's lip with his thumb. That slight touch seems have melt the air between them.

After a second, he realize what he do and pulled out his hand immediately. Yuri who notice this, smiled.

"Arigatou, Nii-chan.”

“You.. you eat like a kid.”

"Maa.. it's the first time I eat this."

"Maji de?"

"Un, umai yo."

Ryosuke frown, “It's not that good.”

"Of course it is."

"Of course?" Ryosuke confused when Yuri suddenly locking his dark eyes with him.

"Since I eat this together with you, Nii-chan."

Ryosuke blush at the sudden confession.

"I read that anything will be good so long you together with someone you love. Now I know it's true."

"Hum.." He mumbled while looked away, seeing how it turns out to look like a real date. But still, this much better than those recent dinner at home.

__________

Once arrived, Ryosuke took off his shoes while yawn, positively intend to straightly going up to his bed when so
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Kể từ khi họ đang đến nhà từ những chuyến đi gia đình, gia đình của Yamada trở nên gần gũi hơn. Khí quyển ngôi nhà thực sự khác nhau bây giờ mà con trai ông sẵn sàng nụ cười với họ. Ông thậm chí yêu cầu yêu thích của mình cho bữa ăn tối mẹ hạnh phúc đã làm cho nó. Trong khi xem truyền hình với nhau sau khi các món ăn ngon là bắt đầu phải thói quen của họ kể từ khi con trai ông hỏi em trai của ông để đi cùng với anh ta xem kênh yêu thích đêm của mình, và kéo các bậc cha mẹ để tham gia cùng họ. Chậm nhưng chắc chắn, họ bắt đầu để trở thành một gia đình thực sự. Hoặc vì vậy các bậc cha mẹ nghĩ rằng họ sẽ sau khi chuyến đi họ lên kế hoạch. Nó đã đúng là gia đình ăn tối cùng nhau. Nhưng trong thực tế, nó rất yên tĩnh mà chỉ là những âm thanh của dao kéo có thể nghe thấy. Tất cả mọi người ăn âm thầm. Mặc dù vẫn còn ngày này xem xét tết, không có gì nhưng không khí ảm đạm. Cha đã calmed xuống nhưng không biết những gì đã xảy ra giữa các con trai của họ, họ cảm thấy khó khăn để nói chuyện với các bé trai, suy nghĩ rằng họ vẫn chiến đấu với nhau. Và biết cha của mình, Ryosuke đã dự kiến điều này xảy ra. Vì vậy, ông giữ miệng kín để giữ cho mọi thứ theo cách này. Một âm thanh làm thành không gian yên tĩnh khi ông đứng từ chỗ ngồi của mình, để lại phòng ăn mà không có lời chào. Yuri đã hoàn thành sau đó, trong nháy mắt tại cha mẹ ảm đạm trước đây Ryosuke đi lên. "Nii-chan, những gì thực sự xảy ra giữa bạn và cha?" Ông yêu cầu trong khi họ leo lên cầu thang. "Hm? Không có gì cho bạn phải biết." "Tôi không thực sự quan tâm, nhưng tình hình làm cho tôi khó nuốt hoặc thậm chí cảm thấy hương vị thực phẩm của tôi." Nghe nó làm cho Ryosuke chuyển lên góc môi của mình, như thể ông chiến thắng một cái gì đó. "Cũng không phải là làm thế nào nó sẽ? Nó là không giống như chúng tôi là một gia đình thực sự. Chúng tôi không có gì với nhau." "Nhưng không phải là chúng tôi đã quá gần với không có gì giữa chúng ta?" "Bạn làm là gì?" "Tôi có nghĩa là giống như... chúng tôi đang hôn nhau nhiều lần." Những từ đó làm cho Ryosuke giật mình, ghi nhớ họ vẫn không phải là xa cái. Ông đã phải đối mặt với cậu bé phía sau anh ta, "là bạn điên?! Họ có thể nghe thấy bạn." "Không quan trọng đối với tôi." Yuri trả lời với một giai điệu sáng tác như bình thường. Ryosuke pissed off, nếu có ai ngoài mong đợi của ông, các điều này cậu bé thực sự. Và các tệ hơn ông đã được đồng ý để bắt đầu 'loại' mối quan hệ với anh ta. "Bất cứ điều gì. Chúng tôi có học ngày mai." Ông nói trong khi bước vào phòng ngủ của mình. Một khi ông là bên trong, ông ném cơ thể của mình trên giường thoải mái của mình. Ông thực sự thuyên giảm mà bắt đầu học một lần nữa ngày mai thay vào đó phải bên trong ngôi nhà này cả ngày. Sang một bên trường học có nghĩa là ông đã nói với Ryutaro rằng ông là không còn có thể giúp anh ta. Nó sẽ không dễ dàng hiểu biết của ông bestfriend. Mặc dù thực tế là, không có gì đã thay đổi eventhough họ bây giờ trong một mối quan hệ. Kể từ khi ông trở lại nhà này, nó cảm thấy khó khăn như vậy để bất ngờ hành động nhẹ nhàng hơn hướng tới nghiêm của mình. Ông chỉ quay lại hành vi thông thường của mình và Yuri đã không có vẻ để tâm trí. Nó làm cho anh ta bắt đầu cảm thấy đêm khi họ chấp nhận sự hiện diện của nhau và cảm thấy ấm áp nhau, không thực sự xảy ra. Như nó đã là chỉ là một giấc mơ ngọt ngào. Có lẽ nó đã.------------------------ Ngày tiếp tục và vòng chuông cho biết ngày đầu tiên của trường là hơn. Một ngày trôi qua trước khi ông có thể có một cơ hội để cho biết Ryutaro về mối quan hệ mới với lòng mình. Như vậy giống như các sinh viên trong lớp học, ông nhồi những điều của mình và về để có được từ của mình chỗ khi những người bạn nói giữ ghế của mình. "Nơi bạn sẽ Yama-chan?" Ông gây nhầm lẫn khi nghe một câu hỏi, "tôi sẽ quay lại khóa học. Không bạn nghe thấy chuông, Ryutaro?" "Tất nhiên tôi nghe. "Nhưng sensei để lại cho tôi một nhiệm vụ, nói với tôi để hoàn thành nó vào ngày hôm qua sau khi lớp học." Ông chỉ lắp giấy trên bàn làm việc của mình. "Vậy làm thế nào có thể bạn trở lại, tôi nghĩ rằng bạn đồng ý để giúp tôi khi bạn gật đầu của bạn trước đó." "Tôi đã làm?" "Bạn đã làm. Vì vậy, hãy bắt đầu với điều này và điều này quá." Ryutaro đặt một số giấy trên bàn làm việc của mình, làm cho Ryosuke không thể kéo trở lại nữa. Và kể từ này là một cơ hội tốt cho Ryutaro, ông ngồi lại và bắt đầu giúp đỡ. Sau vài giờ, họ có vẻ hoàn thành nhiệm vụ. "Nó được thực hiện!" Ryutaro hét hạnh phúc. "Nhờ tôi. Hoặc tôi chắc rằng bạn sẽ không nhà trước khi đêm. " "Arigatou Yama-chan. Tôi sẽ mang lại cho các báo cáo để sensei. Bạn có thể đi trước." Ông đứng dậy. "Trước khi đó, Ryutaro.." "Hm?" Ryutaro bật, chờ đợi bạn bè của mình để nói chuyện trong khi Ryosuke tranh luận về nói cho anh ta hay không. "Những gì là nó?" ".. không có gì, nevermind." ".. Oh rồi sau đó." Ông quay lại rời khỏi lớp học. Ryosuke để cho ra một sigh. Yappari, ông không thể nói cho anh ta. Ông không có trái tim cho nó. Ông đã quyết định chỉ cần đi về nhà bây giờ. Ông lấy giày của mình ra từ khóa và thực hiện theo cách của mình thông qua schoolyard. Đi bộ qua một số cây trên đường đi như gió bắt đầu blewing tóc của mình sô cô la hạnh, gây ra của ông đôi mắt quyến rũ để lé. Nhưng ông vẫn có thể nhìn thấy bầu trời đã tối hơn bình thường, và các sinh viên khác người mà tham dự câu lạc bộ và hội đồng, cũng trên đường trở lại. Không có gì ra khỏi bình thường ở lối ra nhưng thời gian này Ryosuke đánh bắt một cái gì đó xa khi về để đạt được các cửa khẩu. Có là ai đó đứng ở đó, mặc một bộ đồng phục thuộc về trường học của họ. Người trông rất dễ thấy với đó tập khác nhau của trang phục được biết đến từ một trường ưu tú trong thị trấn, mặc dù bộ mặt tìm kiếm tốt của ông đã đủ để làm cho mỗi sinh viên thông qua các cửa khẩu chắc chắn lấy một cái nhìn vào anh ta. Ryosuke của mắt lớn mở rộng như ông không thể tin rằng những người mà bây giờ đứng ở phía trước của trường học của mình là không ai khác hơn của ông nghiêm. Yuri close the book on his left hand as he notice Ryosuke’s presence. "Nii—mmph," Ryosuke quickly stop him by covering the younger’s mouth with his palm. He doesn't want anybody to know the boy has any relation with him. "Y-you...! What are you doing here in my school?" But of course the younger boy cannot answer due to the palm covering his mouth. The hand’s owner notice it and take his hand off but still glared at him. Dogding his glare, Yuri titled his head while directing his view toward his back, like checking whether he's alone or not. "He's not with Nii-chan today?" Ryosuke frown as he trying to get his point, "Who? Ryutaro?” "Yeah." “If you here to look for him, don't worry, he will get here shortly." He walked away when Yuri holding his bare hand to make him stop moving, "Why would I look for him? Of course I was waiting for you Nii-chan." Just by feeling the cold of his hand, Ryosuke can predict how long he's been standing here, so that his voice turn softer. "...what for?” “Let's just eat outside for today.” "Huh?" He turn around while raise a brow. "Why so sudden?" "It's not sudden. I said it last night that I don't feel like eating at home." “Well that’s your problem. Why I have to go with y—" But suddenly he like getting the idea as his eyes grew narrowed. “...wait, you just making an excuse for a date, don’t you?" The younger doesn't answer, but seeing how Yuri stare at him while smiling lightly, definitely not denying at all, Ryosuke heart began to beat faster. So it seems they're indeed going out now. "O-okay." Ryosuke pulled out and put both of his hands inside his pockets. "On one condition. I pick the place." "I don't mind." "Okay.." He took off while the younger boy following. They passed some nice diner place along the way but Ryosuke keep on passing it. And after walking some road, they arrive at a park. Its nothing but bunch of trees and empty benches but as they go further inside, there's a booth of food in the center could be seen. After make sure there's no one from his school or anyone he know is there, he stopped in front of the booth to order something. "Here?" "Well isn't this perfect. No one could find us here." He pass one bundle of food to Yuri after paid. Then he move to sit on the near bench and open the hamburger he just bought while Yuri did the same. "Does it mean we can do something more than eat since no one around?" "Wha? Of course not!!" "Then why does it matter if someone recognize us?" "Of course its matter. I don't want to be seen hanging out with you." Yuri eyes widen a little, looked a bit shock of the answer. He blink and then looking down, "Sou.." Ryosuke feels weird as the younger boy suddenly silent. He realize that he might say too much. They eating out cause they don't like the situation at home, and now it's no different. Still.. silence. He snapped out when heard Yuri rumpling the empty wrapper on his hand and throw it to dustbin. It encourage him to look and suddenly burst into laughter. "Khh..khahaha..." He continue to chuckle while the younger just giving him a confused look. "What a face. You've got mayo all over your lip." Ryosuke unconsciously reach out and wipe Yuri's lip with his thumb. That slight touch seems have melt the air between them. After a second, he realize what he do and pulled out his hand immediately. Yuri who notice this, smiled. "Arigatou, Nii-chan.” “You.. you eat like a kid.” "Maa.. it's the first time I eat this." "Maji de?" "Un, umai yo." Ryosuke frown, “It's not that good.” "Of course it is." "Of course?" Ryosuke confused when Yuri suddenly locking his dark eyes with him. "Since I eat this together with you, Nii-chan." Ryosuke blush at the sudden confession. "I read that anything will be good so long you together with someone you love. Now I know it's true." "Hum.." He mumbled while looked away, seeing how it turns out to look like a real date. But still, this much better than those recent dinner at home.__________ Once arrived, Ryosuke took off his shoes while yawn, positively intend to straightly going up to his bed when so
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Kể từ khi chúng tôi trở về nhà từ chuyến đi gia đình, gia đình Yamada trở nên gần gũi hơn. Bầu không khí nhà ở thật sự khác nhau bây giờ mà con trai của ông sẵn sàng mỉm cười với họ. Ông thậm chí còn yêu cầu yêu thích của mình cho bữa ăn tối mà người mẹ hạnh phúc đã làm cho nó. Trong khi xem tv với nhau sau khi thức ăn ngon là bắt đầu có thói quen của họ kể từ khi con mình xin em trai của mình để đi cùng anh xem kênh đêm yêu thích của mình, và kéo các bậc phụ huynh tham gia cùng họ. Chậm nhưng chắc chắn, họ bắt đầu trở thành một gia đình thật sự. Hoặc vì vậy các bậc cha mẹ nghĩ rằng họ sẽ là sau chuyến đi họ lên kế hoạch. Đó là sự thật mà các gia đình đang ăn tối cùng nhau. Nhưng trong thực tế, rất yên tĩnh của nó mà chỉ có âm thanh của dao kéo của họ có thể nghe được. Mọi người đều ăn âm thầm. Mặc dù ngày nay vẫn coi năm mới, không có gì nhưng không khí ảm đạm của. Người cha đã bình tĩnh lại nhưng không biết chuyện gì đã xảy ra giữa con trai của họ, họ cảm thấy khó khăn khi phải nói chuyện với các chàng trai, nghĩ rằng họ vẫn chiến đấu với nhau. Và biết cha mình, Ryosuke đã chờ đợi điều này xảy ra. Vì vậy, ông giữ miệng kín để giữ cho mọi thứ theo cách này. Một âm thanh làm thành không gian yên tĩnh như anh đứng lên từ chỗ ngồi của mình, rời khỏi phòng ăn mà không có lời chào. Yuri đã hoàn thành sau đó, liếc nhìn cha mẹ ảm đạm của mình trước sau Ryosuke đi lên. "Nii-chan, những gì thực sự xảy ra giữa bạn và người cha?" Ông hỏi trong khi họ leo lên cầu thang. "Hm? Không có gì cho bạn cần biết." "Tôi không thực sự quan tâm, nhưng tình hình làm cho tôi khó nuốt hoặc thậm chí cảm thấy hương vị thực phẩm của tôi." Nghe nó làm cho Ryosuke chuyển lên góc môi của anh, như anh chiến thắng một cái gì đó. "Cũng không phải là làm thế nào nó nên được? Nó không giống như chúng ta là một gia đình thực sự. Chúng tôi không có gì với nhau." "Nhưng không phải là chúng ta đã quá gần không có gì giữa chúng ta? "" Ý anh là gì? "" Tôi có nghĩa là như thế .. chúng tôi đang hôn nhau nhiều lần. "Những lời nói làm cho Ryosuke giật mình, nhớ họ vẫn không phải là xa từ dưới cầu thang. Ông quay lại nhìn cậu bé đằng sau anh ta, "Anh điên à ?! Họ có thể nghe thấy." "Không thành vấn đề đối với tôi." Yuri trả lời với một giọng điềm tĩnh như thường lệ. Ryosuke bực mình, nếu có một người vượt quá mong đợi của mình, cậu bé này thực sự của nó. Và tồi tệ hơn anh ấy đã đồng ý để bắt đầu là 'loại' các mối quan hệ với anh ta. "Bất cứ điều gì. Chúng tôi có ngày mai đi học." Ông nói trong khi bước vào phòng ngủ của mình. Khi anh ấy bên trong, anh ném cơ thể của mình trên giường thoải mái của mình. Ông đã thực sự nhẹ nhõm rằng trường bắt đầu lại ngày mai thay vì phải ở trong căn nhà này cả ngày. Ngoài trường đó có nghĩa là ông có nói với Ryutaro rằng anh không còn có thể giúp anh ta. Nó sẽ không được dễ dàng biết bạn thân của mình là. Mặc dù thực tế là, không có gì thay đổi dù cho họ đã bây giờ trong một mối quan hệ. Kể từ khi ông trở lại căn nhà này, nó cảm thấy rất khó để bất ngờ hành động nhẹ nhàng hơn đối với anh ghẻ của mình. Ông chỉ trở lại hành vi bình thường của mình và Yuri đã không có vẻ để tâm trí. Nó làm cho anh ấy bắt đầu cảm thấy đêm khi họ chấp nhận sự hiện diện mỗi khác và cảm thấy ấm áp mỗi khác, không thực sự xảy ra. Cũng giống như nó chỉ là một giấc mơ ngọt ngào. Có lẽ nó được. ------------------------ Các ngày đã đi vào và chuông báo chỉ trong ngày đầu tiên của trường kết thúc. Một ngày trôi qua, ông có thể có một cơ hội để nói với Ryutaro về mối quan hệ mới của mình với lòng mình. Vì vậy, như các học sinh khác trong lớp học, ông nhồi những thứ của mình và về để có được lên từ chỗ ngồi của mình khi người bạn cho biết đang nắm giữ chiếc ghế của mình. "Anh đi đâu Yama-chan?" Ông nhầm lẫn khi nghe một câu hỏi như vậy, "Tôi đi lại của khóa học. Anh không nghe thấy tiếng chuông, Ryutaro? "" Tất nhiên tôi nghe. Nhưng thầy để lại cho tôi một công việc, nói với tôi để hoàn thành nó ngày hôm nay sau giờ học. "Ông chỉ vào cái núi giấy trên bàn." Vì vậy, làm thế nào bạn có thể quay trở lại, tôi nghĩ rằng bạn đồng ý giúp đỡ tôi khi bạn gật đầu của bạn trước đó. "" Tôi đã làm? "" Bạn đã làm. Vì vậy, chúng ta hãy bắt đầu với điều này và điều này quá. "Ryutaro đưa một số giấy trên bàn của mình, làm Ryosuke không thể kéo lại được nữa. Và vì đây là một cơ hội tốt để nói cho Ryutaro, ông ngồi lại và bắt đầu giúp đỡ. Sau vài giờ, họ dường như hoàn thành nhiệm vụ. "Thế là xong!" Ryutaro hét lên sung sướng. "Nhờ có tôi. Hoặc tôi chắc chắn rằng bạn sẽ không được về nhà trước khi đêm." "Arigatou Yama-chan. Tôi sẽ mang lại cho các báo cáo để sensei. Bạn có thể đi trước. "Ông đứng lên." Trước đó, Ryutaro .. "" Hm? " Ryutaro lượt, chờ đợi người bạn của mình để nói chuyện trong khi Ryosuke tranh luận về nói cho anh ta hay không. "Cái gì?" "..nothing, Nevermind." "..oh Ổn rồi." Ông quay lại lớp học. Ryosuke để cho ra một tiếng thở dài. Yappari, anh không thể nói với anh ấy. Anh ấy không có trái tim cho nó. Ông quyết định chỉ đi về nhà bây giờ. Ông mất đôi giày của mình ra khỏi tủ và làm theo cách của mình thông qua sân trường. Đi bộ qua một số cây trên đường đi như gió bắt đầu blewing tóc brownie, khiến cặp của ông đôi mắt quyến rũ nheo mắt. Tuy nhiên, anh vẫn có thể nhìn thấy bầu trời đã tối hơn so với bình thường, và các sinh viên khác, là người tham gia các câu lạc bộ và các hội đồng, cũng trên đường về nhà. Nó không có gì ngoài bình thường trong cách ra nhưng lần này Ryosuke bắt gặp một thứ hào nhoáng khi sắp đến cổng. Có ai đó đang đứng đó, mặc một bộ đồng phục mà không nằm trong các trường của họ. Người trông rất dễ thấy với bộ khác nhau của bộ đồng phục nổi tiếng từ một trường học ưu tú trong thành phố, mặc dù nhìn mặt tốt của anh đã đủ để làm cho mọi sinh viên thông qua cổng chắc chắn liếc nhìn anh. Mắt Ryosuke đã tăng mở rộng như anh không thể tin rằng người mà giờ đây đứng trước trường học của mình là không ai khác hơn anh ghẻ của mình. Yuri đóng cuốn sách trên tay trái của anh khi anh nhận thấy sự hiện diện của Ryosuke của. "Nii-mmph," Ryosuke nhanh chóng dừng lại anh ta bằng cách che miệng của trẻ với lòng bàn tay của mình. Anh ấy không muốn bất cứ ai biết cậu bé có bất kỳ mối quan hệ với anh ta. "Y-bạn ...! Là gì bạn làm ở đây trong trường học của tôi?" Nhưng tất nhiên cậu nhóc không thể trả lời do sự cọ che miệng của mình. Chủ sở hữu của tay nhận thấy nó và đưa tay ra nhưng vẫn nhìn anh trừng trừng. Dogding chói của mình, Yuri tựa đầu mình trong khi chỉ đạo điểm của ông về phía lưng, như kiểm tra xem liệu anh ấy một mình hay không. "Hôm nay Anh ấy không phải với Nii-chan?" Ryosuke cau có như ông cố gắng để có được quan điểm của mình, "Ryutaro Ai?" "Ừ." "Nếu bạn vào đây để tìm kiếm ông ta, đừng lo, anh sẽ nhận được ở đây một thời gian ngắn. "Anh đi đi khi Yuri nắm tay trần của mình để làm cho anh ta ngừng chuyển động," Tại sao tôi sẽ xem xét cho anh ta? Tất nhiên tôi đã chờ đợi cho bạn Nii-chan. "Chỉ cần cảm thấy lạnh tay, Ryosuke có thể dự đoán bao lâu anh ấy đã đứng đây, để tiếng nói của mình biến nhẹ nhàng hơn. "... để làm gì?" "Hãy chỉ ra ngoài ăn cho ngày hôm nay." "Huh?" Ông quay xung quanh trong khi nâng cao một chân mày. "Tại sao rất bất ngờ?" "Đó không phải là đột ngột. Tôi nói nó đêm qua mà tôi không cảm thấy thích ăn ở nhà. "" Vâng đó là vấn đề của bạn. Tại sao tôi phải đi với y- "Nhưng đột nhiên anh ta giống như nhận được những ý tưởng như đôi mắt của mình đã tăng trưởng thu hẹp." ... Chờ , bạn chỉ cần làm một cái cớ cho một ngày, phải không? "Người trẻ không trả lời, nhưng nhìn thấy như thế nào Yuri nhìn chằm chằm vào anh ta trong khi mỉm cười nhẹ, chắc chắn không thể phủ nhận ở tất cả, Ryosuke tim bắt đầu đập nhanh hơn. Vì vậy, có vẻ như họ đang thực sự xảy ra ngay bây giờ. "O-okay." Ryosuke kéo ra và đưa cả hai bàn tay của mình bên trong túi của mình. "Trên một điều kiện. Tôi chọn nơi này. "" Tôi không nghĩ. "" Được rồi .. "Ông đã tắt trong khi cậu bé trai sau. Họ đi qua một số địa điểm quán ăn đẹp dọc đường đi, nhưng Ryosuke tiếp tục đi qua nó. Và sau khi đi một đoạn đường, họ đến một công viên. không có gì của nó nhưng bó của cây và ghế đá trống rỗng, nhưng khi họ đi xa hơn bên trong, có một gian hàng thực phẩm ở trung tâm có thể được nhìn thấy. Sau khi chắc chắn rằng không có một từ trường hoặc bất cứ ai anh biết mình đang có, ông dừng lại trước gian hàng để đặt hàng một cái gì đó. "Ở đây?" "Cũng không phải là hoàn hảo này. Không ai có thể tìm thấy chúng tôi ở đây. "Anh ta vượt qua một gói thực phẩm để Yuri sau khi thanh toán. Sau đó, ông chuyển sang ngồi trên băng ghế gần và mở chiếc bánh hamburger ông chỉ cần mua trong khi Yuri đã làm như vậy." Liệu nó có nghĩa là chúng ta có thể làm một cái gì đó nhiều hơn hơn ăn vì không có ai xung quanh? "" Hả? Tất nhiên là không !! "" Vậy tại sao nó quan trọng nếu một người nào đó nhận ra chúng tôi? "" Tất nhiên vấn đề của nó. Tôi không muốn bị nhìn thấy đi chơi với bạn. "Yuri mắt mở to một chút, nhìn một chút sốc của câu trả lời. Ông nhấp nháy và sau đó nhìn xuống," Sou .. "Ryosuke cảm thấy lạ là cậu bé đột nhiên im lặng. Ông nhận ra rằng ông có thể nói quá nhiều. Họ ăn ra nguyên nhân họ không thích những tình trạng ở nhà, và bây giờ nó không có gì khác nhau. Tuy nhiên .. im lặng. Ông bị gãy ra khi nghe Yuri rumpling các wrapper trống trên bàn tay của mình và ném nó để thùng rác. Nó khuyến khích anh ta để xem xét và đột nhiên bật cười. "Khh..khahaha ..." Anh tiếp tục cười khúc khích trong khi trẻ chỉ cho anh ta một cái nhìn bối rối. "Thật là một khuôn mặt. Bạn đã có mayo trên tất cả các môi của bạn. "Ryosuke vô thức tiếp cận và lau môi của Yuri với ngón tay cái của mình. Đó là cảm ứng nhẹ dường như có tan không khí giữa chúng. Sau một giây, ông nhận ra những gì anh làm và rút tay ra ngay lập tức. Yuri đã nhận thấy điều này, mỉm cười. "Arigatou, Nii-chan." "Bạn .. bạn ăn như một đứa trẻ." "Maa .. đó là lần đầu tiên tôi ăn này." "Maji de?" "Un, umai yo. "Ryosuke cau mày," Thật không tốt mà. "" Dĩ nhiên là có. "" Tất nhiên? " Ryosuke nhầm lẫn khi Yuri đột nhiên ánh mắt nhìn đen tối của mình với anh ta. "Kể từ khi tôi ăn này cùng với các bạn, Nii-chan." Ryosuke blush tại thú nhận bất ngờ. "Tôi đọc mà bất cứ điều gì sẽ là tốt quá lâu bạn cùng với người bạn yêu thương. Bây giờ tôi biết đó là sự thật. "" Hum .. "Anh lầm bầm trong khi nhìn ra xa, nhìn thấy nó như thế nào hóa ra trông giống như một ngày thực sự. Nhưng vẫn còn, điều này tốt hơn nhiều so với những người ăn tối gần đây ở nhà. __________ Sau khi đến, Ryosuke cởi giày của mình trong khi ngáp, tích cực có ý định thẳng đi lên giường của mình khi có









































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: