As any mother will tell you -- probably until you are sick of hearing  dịch - As any mother will tell you -- probably until you are sick of hearing  Việt làm thế nào để nói

As any mother will tell you -- prob

As any mother will tell you -- probably until you are sick of hearing it -- sons never cease to surprise you. My own, Josh, is no different in that respect, but I think that maybe his latest bundle of surprises are a little out of the ordinary. Let's see what you think....

At the start of the summer, just after Josh had sat his exams and began the anxious wait for the results that would, or would not, see him accepted by the university of his choice, life itself gave me something of a surprise. I received a lovely letter informing that after three years of trying I had finally been successful in winning a major web-content design contract. Better yet, with the letter came an advance payment of sufficient size that I could immediately drop all of the fiddly, dull little contracts I had been eking a living out of, and finally pay off some of the bills that had been mounting up ever since my ex had left for pastures unknown the previous year.

I opened a bottle of something cold and bubbly and was already quite well 'celebrated' by the time Josh arrived home that evening.

Fuelled by the booze, I waxed lyrical on all of the things that the new contract would enable us to do -- buy clothes, go on holiday, eat, that sort of thing -- and although my son's enthusiasm levels didn't quite reach mine, he seemed happy enough to be sharing a few glasses with me.

Now before anyone raises an eyebrow, I don't let Josh drink at home as a rule -- his father was far too fond of the bottle for my liking, and although Josh is eighteen now, if he wants to drink he can go to a bar with his friends as far as I'm concerned.

That night, though, the rules were suspended, and by ten o'clock Josh was almost as giggly as I was. There hadn't been a whole load of things to celebrate in the past year and we were both making the most of the opportunity. After twelve months of tension and stress, a few glasses of beer stripped away all the repression and gloom, and we were soon chatting away as openly and delightedly as we had done before the departure of 'it'.

Looking back now, it's hard to believe how much more open -- and how much more mature -- Josh had become in those intervening twelve months. At the time, though, I was far too pre-occupied with my success (okay, and with the booze) to take any notice.

"So, mom," Josh began somewhere around the eighth beer, "Does this mean you're going to by some decent clothes, or are you just going to replace all your ratty jeans and baggy sweaters with newer versions?"

"My jeans are not ratty!" I protested. I looked down and saw my right knee poking through the over-worn denim, "Well... not very ratty. And anyway, since when are you my fashion guru?"

"Just offering an observation," Josh shrugged.

I laughed, "This from a guy who two years ago was wearing a pair of jeans with the crotch somewhere between his knees!"

"That was just a fashion thing Call it a youthful misjudgement."

"A youthful tragedy, more like. Mind you, it did give Melissa and me a good laugh." Melissa was our neighbour and was, like myself, 'blessed' with a teenage son.

"Gee thanks, mom. Glad to know I've managed to cheer up a couple of frumpy housewives."

"Hey! I am not frumpy and I am definitely not a housewife."

Josh grinned, "I'll let you off the last bit, but those sweaters..."

"I like my baggy sweaters. They're comfortable to work in when I'm sitting up designing stuff on the computer."

"Point take, but you don't just wear them while you're working, do you? You wear them to the shops, in the garden, everywhere. It wouldn't surprise me if you wore one to bed at night."

"Well I don't!" I tried not to let my boy see the lie, and tried to change tack, "And anyway, would you rather I dressed myself up like a middle-aged Barbie doll like Matt's mother?"

Gemima Gordon, mother of Josh's friend Matt, had something of a reputation for her dress-sense (or lack thereof) in the local area. A bleached-blonde air-head with a barely controlled weight problem, she wore the absolute minimum that decency -- and probably the law -- allowed. Her make-up on any given day probably weighed more than her entire wardrobe -- and I'm talking about the mirror-fronted oak one she has in her bedroom, not the clothes that are in it.

Josh looked appalled, "No! No, no, no, no. She looks frightening."

"I thought all you boys ogled her at every opportunity. After all, whenever she sneezes her boobs almost fall out of whatever little top she's wearing -- and she has hay-fever."

"Well... I mean...." Josh looked embarrassed for a few seconds, then laughed, "Okay, okay, so I guess maybe when we were like fourteen we did think that she was ... you know?"

"Cheap? Tarty?"

"Kinda sexy is what I meant. I mean she always shows so much flesh and... well, I wasn't used to it."

I laughed, "Are you suggesting that my innate shyness about my clothing drove you to leering at your friend's mother?"

"Yeah, that's be right!"

For a fraction of a second, I wondered how much truth there was in that statement -- but then Josh grinned from ear to ear. I sighed at him, "In that case you have my apologies. It must have been so traumatic for you."

"It was just fine as it was, I guess."

"You only guess?"

This time there was the tiniest flash of evasiveness before he shrugged, "Seriously though, mom, I really wouldn't want you to dress like Gemma the Bimbo."

"Nice nickname. And I'm glad to hear it about my clothes."

"It fits. Well, at a push. Anyway... your clothes. I guess what I mean is... well...."

"So erudite, so sophisticated...."

"Mom! It's just... like, you know, a bit awkward trying to give you advice."

I laughed, "Just try -- I really do need another good laugh."

Josh sighed, "I suppose now you've mentioned Matt's mom, that kinda illustrates my point. I was just trying to say that the baggy sweaters and jeans make you look like the dead opposite of her. She's all over-blown female and you're..."

"Under-blown male?"

"No! But... well.. maybe sorta... like you cover up the fact that you're female."

"It's the law. Public decency, that sort of thing."

"I didn't mean-" Josh broke off and laughed when he realised I'd been teasing him, "Very funny. I just meant that you could wear things that didn't hide the fact that you're.... you know? A good-looking woman."

"I'm...." I was genuinely surprised, and rather touched, "Well, that's very sweet of you to say so."

Josh took a deep breath -- he clearly figured that he has dived in now so he might as well enjoy the water, "I mean you've got a great figure under all those clothes and sometimes I want to tell the other guys when they're bragging about their own moms that, you know, my mom looks like way younger than she is and she's like, you know, really pretty even though she's kinda tiny, and I guess what I mean with the clothes is, guys could kinda see for themselves just how cute you can look."

My jaw was drooping slightly. "I... " Words wouldn't come so I reached across and gave Josh a hug while I gathered my thoughts.

My son was clearly pleased with the way I looked and wanted to prove it somehow with his friends. I guessed that teenage guys often compare each other's moms in all sorts of ways, and if that was one of them, fine -- it wasn't as if us moms didn't sometimes have a little sessions like that comparing our sons!

"I'm truly honoured," I told him, rather stuffily, once I'd disentangled my arms from his shoulders and my tongue from the roof of my mouth, "But even so, I think I'm a little too used to my ratty old clothes to change my ways now."

"You make it sound as if you're ancient. You're only thirty-five, mom and let's face it, you don't even look that old."

"My, my," I laughed, "Will the compliments never cease?"

Josh's words and his stoic attempt to appear assured as he said them sent the tiniest frisson through my veins. Nothing naughty or in any way sexual, just a tiny electrical shiver brought about by the realisation that my little boy was maturing into a fully-fledged man, with a man's opinions and perspectives. As a mother we see lots of these as our children grow up -- the first word, the first step, the first journey into school on their own, their first beer, even -- but this one was as surprising as the others were eagerly awaited.

Josh tried to look serious and confident, "I mean it, mom. Dad's long gone and I'll be off to university at the end of the summer and you'll find yourself feeling all alone if you don't make a bit of an effort."

I laughed, "I think I understand what you mean -- you don't want me ending up on the shelf just yet, huh?"

"I guess it's something like that, but I was kinda meaning in general, like."

"That almost made sense."

"What I really mean..." Josh paused, presumably trying to work out what he actually meant for his own benefit as much as mine, ""I mean... that you... don't do yourself justice. I already said that you're, you know, cute and that, but even I forget it sometimes because you always look so... bundled up."

I might well have shrugged off my son's comments with a nonchalant shrug but for two things. Firstly, despite his clumsy way of putting things, he was complimenting me and striving so hard to appear mature and reasoned, so it wouldn't really be fair of me to dismiss his words lightly. And secondly, something very similar had been on my mind of late in any case.

I seemed to recall that 'back in the day', I rather enjoyed the dating game and all that it entailed. If memory served me correctly, I was rather adventurous in many ways, not the least of which was sexually. My recently failed marriage had pushed such thoughts so far to the back of my brain that I now needed a telescope about the size of Hubble to even see the outlines of them.

These two reasons came together in the manner of nitro and glycerine. I ruffled Josh's floppy hair, "You know something? You might just be right."

My response had Josh raising an eyebro
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Như bất kỳ người mẹ sẽ cho bạn biết - có lẽ cho đến khi bạn đang bị bệnh của buổi điều trần nó--con trai không bao giờ chấm dứt để làm bạn ngạc nhiên. Của tôi của riêng, Josh, là không có khác trong sự tôn trọng đó, nhưng tôi nghĩ rằng có lẽ của mình bó đặt ngạc nhiên là một chút ra khỏi bình thường. Chúng ta hãy xem những gì bạn nghĩ...Vào đầu mùa hè, chỉ sau khi Josh đã ngồi kỳ thi của mình và bắt đầu chờ đợi lo lắng cho kết quả nào, hoặc sẽ không, xem anh ta chấp nhận bởi các trường đại học của mình lựa chọn, bản thân cuộc sống cho tôi một cái gì đó của một bất ngờ. Tôi nhận được một lá thư đáng yêu thông báo rằng sau khi ba năm cố gắng tôi cuối cùng đã thành công trong chiến thắng một hợp đồng thiết kế nội dung web nghiêm trọng. Tốt hơn, với bức thư đến nộp tiền tạm ứng kích thước lớn mà tôi ngay lập tức có thể thả tất cả các fiddly, ngu si đần độn ít hợp đồng tôi đã được eking sống trong, và cuối cùng trả hết một số các hóa đơn đã gắn lên kể từ khi cũ của tôi đã để lại cho đồng cỏ không rõ năm trước.Tôi mở một chai của một cái gì đó lạnh và bubbly và đã khá tốt 'tổ chức' khi Josh đến nhà tối hôm đó.Thúc đẩy bởi rượu, tôi được bôi sáp lên trữ tình trên tất cả những điều mà hợp đồng mới này sẽ cho phép chúng tôi--mua quần áo, đi nghỉ, ăn, rằng loại điều - và mặc dù mức độ nhiệt tình của con trai tôi đã không khá đạt được tôi, ông có vẻ hạnh phúc, đủ để chia sẻ một vài ly với tôi.Bây giờ trước khi bất cứ ai làm tăng một lông mày, tôi không để cho Josh uống ở nhà như là một quy luật--cha ông là quá ngây thơ của chai cho thích của tôi, và mặc dù Josh là mười tám bây giờ, nếu ông muốn uống ông có thể đi đến một quán bar với bạn bè của mình như xa như tôi là có liên quan. Đêm đó, Tuy nhiên, các quy tắc đã bị đình chỉ, và bởi 10: 00 Josh là gần như giggly như tôi đã. Hiện đã không là một tải toàn bộ điều để kỷ niệm trong năm qua và chúng tôi cả hai đã làm cho hầu hết các cơ hội. Sau mười hai tháng của căng thẳng và căng thẳng, một vài ly bia tước đi tất cả đàn áp và gloom, và chúng tôi đã sớm trò chuyện đó là công khai và delightedly như chúng tôi đã làm trước khi khởi hành của 'nó'.Nhìn lại bây giờ, thật khó để tin rằng làm thế nào nhiều hơn nữa mở - và làm thế nào nhiều hơn nữa trưởng thành - Josh đã trở thành trong những tháng mười hai can thiệp. Lúc đó, mặc dù, tôi đã quá trước chiếm đóng với thành công của tôi (chấp nhận được, và với rượu) để có bất kỳ thông báo."Vì vậy, mẹ," Josh bắt đầu một nơi nào đó xung quanh thành phố bia thứ tám, "điều này có nghĩa là bạn đang đi để theo một số quần áo phong nha, hoặc là bạn chỉ sẽ thay thế tất cả các ratty quần jean và áo len baggy với phiên bản mới hơn?""Quần jean của tôi được không ratty!" Tôi phản đối. Tôi nhìn xuống và thấy đầu gối của tôi đúng poking thông qua cửa sổ mặc denim, "Vâng... không rất ratty. Và dù sao, kể từ khi là bạn của tôi thời trang guru?""Chỉ cung cấp một quan sát," Josh shrugged.Tôi cười, "Điều này từ một guy những người hai năm trước đây đã mặc một chiếc quần bò với đáy quần một nơi nào đó giữa đầu gối của mình!""Đó là chỉ là một điều thời trang gọi nó là một misjudgement trẻ trung.""Một bi kịch trẻ trung, giống như. Tâm trí bạn, nó đã làm cho Melissa và tôi một cười tốt." Melissa là hàng xóm của chúng tôi và đã, như bản thân mình, 'may mắn' có một con trai thiếu niên."Gee cảm ơn, mẹ. Vui mừng khi biết tôi đã quản lý để vui lên một cặp vợ chồng của bà nội trợ frumpy.""Hey! Tôi không frumpy và tôi chắc chắn không phải là một bà nội trợ."Josh grinned, "Tôi sẽ cho phép bạn tắt bit cuối cùng, nhưng những áo len...""Tôi thích áo len baggy của tôi. Họ cảm thấy thoải mái để làm việc trong khi tôi đang ngồi lên thiết kế các công cụ trên máy tính.""Điểm đi, nhưng bạn không chỉ mặc chúng trong khi bạn đang làm việc, làm bạn? Bạn mặc chúng để các cửa hàng, trong vườn, ở khắp mọi nơi. Nó sẽ không ngạc nhiên với tôi nếu bạn mặc một ngủ vào ban đêm.""Tốt tôi không!" Tôi đã cố gắng không để cho con trai tôi thấy nói dối, và cố gắng để thay đổi tack, "và dù sao, nào bạn thay vì tôi mặc quần áo mình lên như một con búp bê Barbie trung niên như Matt của mẹ?"Gemima Gordon, mẹ của người bạn của Josh Matt, có một cái gì đó của một danh tiếng cho cô ý thức ăn (hoặc thiếu đó) trong khu vực địa phương. Một tóc vàng tẩy trắng máy đầu với một vấn đề hiếm khi kiểm soát trọng lượng, cô mặc tối thiểu tuyệt đối đoan - và có lẽ là pháp luật--cho phép. Trang điểm trên bất kỳ ngày nào có thể nặng hơn tủ quần áo toàn bộ của mình--và tôi đang nói về ngực gương một trong sồi cô có trong phòng ngủ của mình, không có quần áo được trong nó.Josh trông appalled, "không! Không, không, không, không. Cô ấy trông đáng sợ.""Tôi nghĩ rằng tất cả các bạn trai ogled của mình ở mọi cơ hội. Sau khi tất cả, bất cứ khi nào cô hắt hơi cô ấy boobs gần như rơi ra khỏi bất cứ điều gì ít đầu cô đang mặc--và cô ấy có sốt cỏ khô.""Vâng... Tôi có nghĩa là..." Josh trông xấu hổ trong vài giây, sau đó cười, "rồi, được rồi, do đó, tôi đoán có lẽ khi chúng tôi đã như mười bốn chúng tôi đã nghĩ rằng cô ấy đã... bạn biết?""Giá rẻ? Tarty?""Kinda sexy là những gì tôi có nghĩa là. Tôi có nghĩa là cô ấy luôn luôn thể hiện rất nhiều thịt và... Vâng, tôi đã không sử dụng để nó. "Tôi cười, "Là bạn gợi ý rằng sự nhút nhát bẩm sinh của tôi về quần áo của tôi đã lái xe bạn để leering lúc mẹ của bạn?""Vâng, đó có phải!" Đối với một phần nhỏ của một giây, tôi tự hỏi bao nhiêu sự thật có trong tuyên bố đó--nhưng sau đó Josh grinned từ tai. Tôi thở dài lúc anh ta, "trong trường hợp đó bạn có lời xin lỗi của tôi. Nó phải có như vậy chấn thương tâm lý cho bạn.""Nó đã chỉ là tốt như nó, tôi đoán.""Bạn chỉ đoán?"Thời gian này đã có đèn flash tiniest của evasiveness trước khi ông shrugged, "Nghiêm túc mặc dù, mẹ, tôi thực sự không muốn bạn để ăn mặc như Gemma Bimbo.""Biệt hiệu tốt đẹp. "Và tôi vui mừng khi biết nó về quần áo của tôi.""Nó phù hợp. Cũng, một đẩy. Dù sao... quần áo của bạn. Tôi đoán những gì tôi có nghĩa là... cũng... ""Vì vậy Uyên bác, rất tinh vi...""Mẹ! Nó chỉ là... như thế, bạn đã biết, một chút vụng về cố gắng để cung cấp cho bạn tư vấn. "Tôi cười, "chỉ cần cố gắng - tôi thực sự cần một cười tốt."Josh thở dài, "tôi cho rằng bây giờ bạn đã đề cập đến của Matt mẹ, mà kinda minh họa điểm của tôi. Tôi đã chỉ cố gắng để nói rằng baggy áo len và quần Jean làm cho bạn trông giống như người chết đối diện của cô ấy. Cô là nữ hơn-thổi tất cả và bạn...""Thổi theo Nam?""Không! Nhưng... tốt... có lẽ sorta... như bạn che phủ lên một thực tế rằng bạn là nữ. ""Đó là luật. Khu vực đoan, rằng loại điều.""Tôi không có nghĩa là-" Josh đã phá vỡ và cười khi ông nhận ra tôi đã trêu chọc anh ta, "rất buồn cười. Tôi chỉ muốn nói rằng bạn có thể mặc những thứ không giấu một thực tế rằng bạn đang... bạn biết? Một phụ nữ rất đẹp trai.""Tôi" Tôi đã thực sự ngạc nhiên, và thay vì cảm động, "Vâng, đó là rất ngọt của bạn để nói như vậy."Josh lấy một hơi thở sâu - ông rõ ràng đã tìm ông có dived bây giờ, do đó, ông cũng có thể thưởng thức nước, "tôi có nghĩa là bạn đã có một nhân vật tuyệt vời trong tất cả những quần áo và đôi khi tôi muốn nói với người khác khi họ đang khoác lác về mẹ mình rằng, bạn đã biết, tôi mẹ trông giống như cách trẻ hơn cô ấy và cô ấy giống như bạn biết, thực sự khá, mặc dù cô ấy là kinda nhỏ, và tôi đoán những gì tôi có nghĩa là với những bộ quần áo là, kẻ có thể kinda thấy cho mình dễ thương như thế nào bạn có thể nhìn. "Hàm của tôi drooping hơi. "I... "Từ sẽ không đến vì vậy tôi đến trên toàn và đã cho Josh ôm một trong khi tôi thu thập suy nghĩ của tôi. My son was clearly pleased with the way I looked and wanted to prove it somehow with his friends. I guessed that teenage guys often compare each other's moms in all sorts of ways, and if that was one of them, fine -- it wasn't as if us moms didn't sometimes have a little sessions like that comparing our sons!"I'm truly honoured," I told him, rather stuffily, once I'd disentangled my arms from his shoulders and my tongue from the roof of my mouth, "But even so, I think I'm a little too used to my ratty old clothes to change my ways now.""You make it sound as if you're ancient. You're only thirty-five, mom and let's face it, you don't even look that old.""My, my," I laughed, "Will the compliments never cease?" Josh's words and his stoic attempt to appear assured as he said them sent the tiniest frisson through my veins. Nothing naughty or in any way sexual, just a tiny electrical shiver brought about by the realisation that my little boy was maturing into a fully-fledged man, with a man's opinions and perspectives. As a mother we see lots of these as our children grow up -- the first word, the first step, the first journey into school on their own, their first beer, even -- but this one was as surprising as the others were eagerly awaited.Josh tried to look serious and confident, "I mean it, mom. Dad's long gone and I'll be off to university at the end of the summer and you'll find yourself feeling all alone if you don't make a bit of an effort."I laughed, "I think I understand what you mean -- you don't want me ending up on the shelf just yet, huh?""I guess it's something like that, but I was kinda meaning in general, like.""That almost made sense.""What I really mean..." Josh paused, presumably trying to work out what he actually meant for his own benefit as much as mine, ""I mean... that you... don't do yourself justice. I already said that you're, you know, cute and that, but even I forget it sometimes because you always look so... bundled up."I might well have shrugged off my son's comments with a nonchalant shrug but for two things. Firstly, despite his clumsy way of putting things, he was complimenting me and striving so hard to appear mature and reasoned, so it wouldn't really be fair of me to dismiss his words lightly. And secondly, something very similar had been on my mind of late in any case. I seemed to recall that 'back in the day', I rather enjoyed the dating game and all that it entailed. If memory served me correctly, I was rather adventurous in many ways, not the least of which was sexually. My recently failed marriage had pushed such thoughts so far to the back of my brain that I now needed a telescope about the size of Hubble to even see the outlines of them.These two reasons came together in the manner of nitro and glycerine. I ruffled Josh's floppy hair, "You know something? You might just be right."My response had Josh raising an eyebro
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: