‘What? Finally the God has showered his blessings over you son!’, moth dịch - ‘What? Finally the God has showered his blessings over you son!’, moth Việt làm thế nào để nói

‘What? Finally the God has showered

‘What? Finally the God has showered his blessings over you son!’, mother endorsed with her joy and moved her palms, full of soap, over his cheeks to bless without realizing that now Vijay’s face was covered with bubbles.
‘Go and get some sweets!’, she said while hastily going to offer her prayers.
By that time, Shalini, Vijay’s sister too had come there and was staring at him with her expressionless face. Vijay felt tempted to share the good news with her but knowing fully well that her emotions were completely frozen, he restrained himself and went behind his mother inside the home.
In the meantime Priya’s post-graduation diploma was going on and even Vijay was doing well in his job. The first thing he did after receiving his first salary was to arrange for a good medical treatment for his sister, Shalini. The main question he confronted at that time was to which doctor should he approach so that he will get a proper medical treatment for his sister and that too at an affordable price mainly because neither there was any psychiatrist in his hometown nor did he want to approach any other general medical practitioner and waste both his money and time since his overall experience so far in dealing with the general practitioners was much the same. Therefore, it became necessary to look for a competent psychiatrist from the nearby towns because he himself did not know any. Therefore he followed the advice of Priya and Priya too suggested him the name of a good psychiatrist known to one of her medical college professor. Vijay sought to approach this psychiatrist and he too dealt with Vijay in a gentlemanly manner and tried to make a proper diagnosis of Shalini’s psychological health given the fact that Vijay had contacted him through one of his personal friend. After spending almost two hours with Vijay and Shalini, this psychiatrist prescribed him some medicines for her. After paying the fees of this psychiatrist and after obtaining the medicines Vijay realized that arranging all this was impossible for his father in his insufficient salary. It was only then did he sense the significance of the salary he was earning but he was happy that the psychiatrist had assured him that Shalini was recoverable and his salary was being instrumental in achieving this and even in the future also his earnings were to be used for this sacred purpose. After toiling so hard in life Vijay had got this job he truly deserved to get and therefore it was really important that his earnings would be used for a proper purpose and above all this was the most significant use of the earnings he was making than spending the money for any other.
During this phase of life there was a lot of correspondence taking place between Vijay and Priya. It was because of Vijay’s advice alone that Priya had ventured to continue with her education further even though she was disinclined for it. Frankly speaking, it was indeed going very difficult for Priya to stay away from Vijay under the pretext of continuing with her additional medical education but even then she was also not in a position to avoid pursuing a post-graduation diploma as advised by Vijay because she had, long ago, assumed Vijay to be the guide of her life and she had also long ago started filling colors into her picture of life with an aspiration of being into Vijay’s constant company. Going by the way the things were happening Priya did not see any obstacle in her desires being fulfilled but at the same time she was feeling sad why was Vijay ignoring her emotional desires. But then, she would counsel herself that this was happening because Vijay was paying all his attention at the moment to restoring the order of his home first.
Besides all this, Priya was finding it extremely necessary to address and possibly solve one more intriguing question of the distancing of Rajesh with both Priya and Vijay, apparently for no sound reason. One day, Priya received a very long letter from Vijay in which Vijay had narrated a long story of how he had personally been to Rajesh’s home, as per the advice of Priya, to discuss this issue of why their thick friendship had eventually become so dry and why Rajesh had started distancing himself from both of them. At first, the participation of Rajesh in this discussion was very superficial but in the course of time even he did not realize how deeply he got involved in that discussion such that both, neither Rajesh nor Vijay realized how the whole night passed away. Through the course of talks all old memories were revitalized and even it dawned upon Vijay that although Rajesh was apparently maintaining distance, he was nevertheless the same old friend of Vijay during his college days and Rajesh was still the same old friend just like a coconut appears to be hard and impenetrable on its skin but soft inside. Perhaps he had acquired the hardness superficially because of the circumstances and challenges of life he had had to endure after leaving behind the protected days of college life and this entire distance had perpetuated to grow for no reason sheer because of the misunderstandings remaining unresolved over a longer duration of time. On the contrary, the very moment if such a round of long discussion was to have occurred right at the moment when this distance started developing then perhaps their friendship would not have been reduced to such a dryness between all of them. Sometimes during the talks, with their old memories being aroused again, their eyes were turning wet such that both of them were realizing that it is the friendship during the school or college days is indeed the true friendship because during those days no selfish interests govern the relationships being formed then and no one expects anything else but a pure joy of companionship from such a friendship. Getting such intense friends during the remaining course of life is indeed rare because by that time, individual aspirations, selfish interests, and other expectations tend to have entered into our lives.
Only when did Vijay get up after finishing the discussion to go back home that he realized how the whole night had passed and a new day had already begun. When Vijay took a few steps and approached the door, Rajesh called him from behind, ‘Vijay’. Vijay now stopped for a brief while and looked back at Rajesh only to witness a pleasant surprise.
Rajesh got up from his chair and coming forward he hugged Vijay with overwhelming emotions. That was one such divine moment between them that for few seconds they were speechless and a serene exchange of many emotions, which were perhaps beyond their ability to express, were being expressed between both of them. All said and done, every human being needs an outlet for expressing his or her emotions and their ways to achieve this can vary from individual to individual. Throughout their talks spread over the whole night, may be, Rajesh may not have even spoken as much as Vijay had because Rajesh’s oratory and talking skills were no match to that of Vijay but now this emotions filled action he had spoken far too more than what he might not have done verbally. Your friendship does not depend upon how much and how frequently you talk with your friends but it entirely depends on how much of an exchange of emotions is there between both of you and to what extent you are capable of understanding each other.
Priya felt extremely delighted when Vijay informed her about this latest exciting development through a sufficiently long letter and she even felt slightly disappointed to have missed the opportunity to attend that meeting between both, Vijay and Rajesh because even she wanted to recall those beautiful moments of their strong friendship. As much right Rajesh and Vijay had over those memories equally deserving right did belong to Priya also since majority of the times all three of them were always together and in the absence of Priya through that night along with both of them, Priya felt, that meeting was essentially incomplete. But at the same time Priya was happy that finally the misunderstandings between both, Vijay and Rajesh, have finally been overcome and eventually all the three have come together. It would have been difficult to judge whether the situation then, when this distancing started actually taking place between them, was sufficiently in favour of thinking for such a mediation but it is equally true that for certain wounds to get healed, time is the only perfect medicine and one needs to wait for it to happen.
Now the letters Priya had started receiving also included letters being sent by Rajesh. Sometimes she would even receive letters sent by Rajesh much before the letters written by Vijay as though he was trying to satiate the unfilled hunger of sending letters earlier. Priya was, in fact, writing to Rajesh but looking at his reluctance to respond, even Priya had curtailed her frequency of being in touch with Rajesh. This was as if a water streamed clogged in the form of a pond after coming across some hindrance had started flowing again after that obstacle was removed. But there was no difference in the overall style and tone of the letters being written by Vijay. On the contrary, his letters were no more full of emotions as it were earlier and nowadays his letters were typically impartial. Priya had even questioned him once about this and his reply was as calm as a philosopher, ‘During those days were childish students stepped into the outer world just recently but now having endured the real life for such a long spell we ought to have become impartial and mentally strong’.
After listening to this grossly philosophical and utterly practical answer, Priya dared not to counter it nor did she have any desire to discuss it any further.
Priya’s post-graduate diploma had now been completed and again she was confronting the same question, ‘What next?’. Priya had by now got so full of boredom of acquiring any more education
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
' Những gì? Cuối cùng là Thiên Chúa đã showered phước lành của mình hơn bạn trai!' mẹ xác nhận với niềm vui của cô và di chuyển lòng bàn tay của mình, đầy đủ các xà phòng, trong má của mình để chúc lành mà không nhận ra khuôn mặt đó bây giờ Vijay được bọc bong bóng.'Đi và nhận được một số đồ ngọt!', cô nói trong khi vội vàng sẽ cung cấp lời cầu nguyện của mình.Bởi thời gian đó, thanhloan, Vijay chị quá đã đến đó và nhìn chằm chằm vào anh ta với khuôn mặt của cô expressionless. Vijay cảm thấy bị cám dỗ để chia sẻ những tin tức tốt với cô ấy nhưng ông hiểu biết đầy đủ tốt những cảm xúc của cô đã được đông lạnh hoàn toàn, hạn chế bản thân và đã đi đằng sau mẹ bên trong nhà.Trong khi chờ đợi của Priya sau tốt nghiệp cao đẳng đang diễn ra và ngay cả Vijay đã làm tốt trong công việc của mình. Lần đầu tiên ông đã làm sau khi nhận được tiền lương đầu tiên của ông là để sắp xếp cho một điều trị y tế tốt cho chị em của mình, thanhloan. Câu hỏi chính, ông phải đối mặt tại thời điểm đó là với bác sĩ đó nên ông phương pháp tiếp cận để rằng ông sẽ nhận được một điều trị y tế thích hợp cho chị em của mình và đã quá chăng chủ yếu là bởi vì không có là bất kỳ bác sĩ tâm thần ở quê hương của ông cũng không phải đã làm ông muốn để tiếp cận bất kỳ khác chuyên viên y tế nói chung và lãng phí tiền lẫn thời gian kể từ khi kinh nghiệm tổng thể của mình cho đến nay trong giao dịch với các bác sĩ của ông là nhiều như vậy. Do đó, nó đã trở thành cần thiết để tìm một bác sĩ tâm thần có thẩm quyền từ các thị trấn gần đó bởi vì ông đã tự mình không biết bất kỳ. Do đó, ông theo lời khuyên của Priya và Priya quá đề nghị anh ta tên của một bác sĩ tâm thần tốt được biết đến với một giáo sư đại học y tế của mình. Vijay đã tìm cách tiếp cận này bác sĩ tâm thần và ông quá Vijay xử lý một cách gentlemanly và cố gắng để làm cho một chẩn đoán đúng của thanhloan sức khỏe tâm lý cho một thực tế rằng Vijay đã liên lạc với anh ta thông qua một người bạn cá nhân của ông. Sau gần hai giờ với Vijay và thanhloan, bác sĩ tâm thần này quy định anh ta một số loại thuốc cho cô ấy. Sau khi trả tiền lệ phí này bác sĩ tâm thần và sau khi có các loại thuốc Vijay nhận ra rằng sắp xếp tất cả điều này là không thể cho cha ông ở mức lương không đủ. Nó đã chỉ sau đó đã làm ông cảm nhận ý nghĩa của tiền lương, ông đã kiếm nhưng ông đã hài lòng rằng bác sĩ tâm thần đã đảm bảo với ông rằng thanhloan là có thể phục hồi và tiền lương của ông đã được cụ trong việc đạt được điều này và ngay cả trong tương lai cũng thu nhập của ông đã được sử dụng cho mục đích này thiêng liêng. Sau khi toiling vì vậy khó khăn trong cuộc sống Vijay đã có công việc này ông thực sự xứng đáng để có được và do đó nó đã thực sự quan trọng rằng thu nhập của mình sẽ được sử dụng cho một mục đích thích hợp và trên tất cả điều này là việc sử dụng quan trọng nhất của các khoản thu nhập, ông đã làm cho hơn chi tiêu tiền cho bất kỳ khác.Trong giai đoạn này của cuộc sống đã có rất nhiều thư diễn ra giữa Vijay và Priya. Đó là vì Vijay lời khuyên một mình Priya đã mạo hiểm để tiếp tục với giáo dục của mình hơn nữa mặc dù cô ấy thuyền cho nó. Thẳng thắn mà nói, nó thực sự sẽ rất khó khăn cho Priya tránh xa Vijay theo lý do của tiếp tục giáo dục y tế bổ sung của mình nhưng thậm chí sau đó cô cũng không ở một vị trí để tránh theo đuổi một văn bằng cán sự tốt nghiệp sau khi thông báo của Vijay vì cô lâu trước đây, đã có, cho rằng Vijay để là hướng dẫn của cuộc sống của cô và cô cũng lâu bắt đầu làm đầy màu sắc vào hình ảnh của cô của cuộc sống với một khát vọng trở thành Vijay công ty liên tục. Cô có đi bằng cách những điều đã xảy ra Priya đã không nhìn thấy bất kỳ trở ngại trong mong muốn của cô được thực hiện nhưng cùng một lúc đã cảm thấy buồn sao Vijay bỏ qua những ham muốn tình cảm của cô. Nhưng sau đó, cô sẽ tư vấn cho mình rằng điều này đã xảy ra bởi vì Vijay đã trả tất cả sự chú ý của mình lúc này để khôi phục lại thứ tự của nhà của ông lần đầu tiên.Bên cạnh đó tất cả điều này, Priya tìm thấy nó cực kỳ cần thiết đến địa chỉ và có thể giải quyết một hấp dẫn hơn câu hỏi của những nhượng của Rajesh với Priya và Vijay, rõ ràng không có lý do âm thanh. Một ngày, Priya đã nhận được một lá thư rất dài từ Vijay trong đó Vijay đã thuật lại một câu chuyện dài về làm thế nào ông cá nhân đã nhà của Rajesh, theo lời khuyên của Priya, để thảo luận về vấn đề này tại sao tình bạn dày của họ cuối cùng đã trở thành rất khô và tại sao Rajesh đã bắt đầu nhượng mình từ cả hai người trong số họ. Lúc đầu, sự tham gia của Đức tiến vào cuộc thảo luận này là rất hời hợt nhưng trong quá trình thời gian thậm chí ông đã không nhận ra như thế nào sâu sắc ông đã tham gia vào cuộc thảo luận rằng như vậy mà cả hai, cả Rajesh và Vijay nhận ra như thế nào cả đêm qua đời. Thông qua quá trình cuộc đàm phán, tất cả những kỷ niệm cũ đã được hồi sinh và thậm chí nó dawned on Vijay rằng mặc dù Rajesh dường như việc duy trì khoảng cách, ông vẫn là cùng một người bạn cũ của Vijay trong ngày đại học của mình và Rajesh vẫn là một người bạn cũ cùng một giống như một dừa dường như là khó khăn và không thể hiểu được trên da của nó nhưng mềm bên trong. Có lẽ ông đã mua lại độ cứng bề ngoài vì hoàn cảnh và những thách thức của cuộc sống ông đã phải chịu đựng sau khi để lại đằng sau những ngày được bảo vệ của cuộc sống ở trường và khoảng cách toàn bộ này đã tồn tại để phát triển không có lý do tuyệt vì những hiểu lầm còn chưa được giải quyết trong một thời gian dài hơn thời gian. Ngược lại, thời điểm nếu một vòng của cuộc thảo luận dài là đã xảy ra ngay tại thời điểm này khi khoảng cách này bắt đầu phát triển sau đó có lẽ của tình bạn không nào đã được giảm xuống một khô giữa tất cả chúng. Đôi khi trong các cuộc đàm phán với của những kỷ niệm cũ đang được đánh thức một lần nữa, đôi mắt của họ đã được chuyển ẩm ướt như vậy mà cả hai người trong số họ đã nhận ra rằng nó là tình bạn trong trường học hoặc trường đại học ngày thực sự là tình bạn thật sự bởi vì trong những ngày không có quyền lợi ích kỷ chi phối các mối quan hệ đang được hình thành sau đó và không có ai mong muốn bất cứ điều gì khác, nhưng một niềm vui tinh khiết của đồng hành từ một tình bạn. Nhận được bạn bè dữ dội như vậy trong quá trình cuộc sống, còn lại là thực sự hiếm bởi vì lúc đó, cá nhân nguyện vọng, quyền lợi ích kỷ và mong đợi khác có xu hướng để có nhập vào cuộc sống của chúng tôi.Chỉ khi Vijay đã nhận được sau khi kết thúc các cuộc thảo luận để đi trở về nhà rằng ông nhận ra như thế nào cả đêm đã thông qua và một ngày mới đã bắt đầu. Khi Vijay đã một vài bước và tiếp cận cửa, Rajesh gọi là anh ta từ phía sau, 'Vijay'. Vijay bây giờ dừng lại cho một giới thiệu tóm tắt trong khi và nhìn lại Rajesh chỉ để chứng kiến một bất ngờ thú vị.Rajesh đứng dậy từ ghế của mình và đi về phía trước ông ôm Vijay với áp đảo những cảm xúc. Đó là một khoảnh khắc thiêng liêng như vậy giữa họ rằng cho vài giây, họ đã không nói nên lời và một trao đổi thanh thản của nhiều cảm xúc, mà đã có lẽ vượt ra ngoài khả năng của mình để thể hiện, đã được thể hiện giữa cả hai người trong số họ. Tất cả nói và thực hiện, mỗi con người cần một lối thoát cho thể hiện mình hoặc cảm xúc của mình và cách của họ để đạt điều này có thể khác nhau từ cá nhân đến cá nhân. Trong suốt cuộc đàm phán của lây lan trên cả đêm, có thể là, Rajesh có thể không có thậm chí nói càng nhiều càng tốt, Vijay có bởi vì của Rajesh oratory và nói kỹ năng sống không phù hợp của Vijay nhưng bây giờ cảm xúc này đầy hành động ông đã nói quá nhiều hơn những gì ông có thể không có làm bằng lời nói. Tình bạn của bạn không phụ thuộc vào làm thế nào nhiều và mức độ thường xuyên bạn nói chuyện với bạn bè của bạn nhưng nó hoàn toàn phụ thuộc vào bao nhiêu của một cuộc trao đổi của cảm xúc là có giữa cả hai của bạn và đến mức độ nào bạn có khả năng của sự hiểu biết lẫn nhau.Priya cảm thấy rất vui mừng khi Vijay thông báo của mình về sự phát triển này đặt thú vị thông qua một lá thư đầy đủ dài và cô thậm chí còn cảm thấy một chút thất vọng khi đã bỏ lỡ cơ hội để tham dự cuộc họp đó giữa cả hai, Vijay và Rajesh bởi vì ngay cả cô muốn nhớ lại những khoảnh khắc đẹp của tình hữu nghị mạnh mẽ của họ. Như nhiều Rajesh đúng và Vijay đã có hơn những kỷ niệm đều xứng đáng phải đã thuộc về Priya cũng kể từ khi đa số thời gian tất cả ba trong số họ đã luôn luôn với nhau và trong sự vắng mặt của Priya qua đêm đó cùng với cả hai người trong số họ, Priya cảm thấy, rằng cuộc họp được về cơ bản không đầy đủ. Nhưng cùng một lúc Priya đã hài lòng rằng cuối cùng những hiểu lầm giữa cả hai, Vijay và Rajesh, cuối cùng đã được khắc phục và cuối cùng tất cả ba đã đến với nhau. Nó đã được khó khăn để đánh giá cho dù tình hình sau đó, khi nhượng này bắt đầu thực sự diễn ra giữa họ, là đủ ủng hộ tư duy cho hòa giải như vậy nhưng đó là bằng nhau sự thật rằng đối với một số vết thương để chữa lành, thời gian là loại thuốc chỉ hoàn hảo và cần phải chờ đợi cho nó xảy ra.Bây giờ các chữ cái Priya đã bắt đầu nhận được cũng bao gồm thư được gửi bởi Rajesh. Đôi khi nó thậm chí sẽ nhận được thư gửi bởi Rajesh nhiều trước khi các chữ cái viết bởi Vijay là mặc dù ông đã cố gắng để ăn cho No đói unfilled gửi thư trước đó. Priya là, trong thực tế, bằng văn bản để Đức tiến nhưng nhìn của ông miễn cưỡng để đáp ứng, Priya thậm chí có curtailed tần số của mình đang được liên lạc với Rajesh. Điều này như thể một nước trực tiếp bị tắc dưới hình thức một ao sau khi đi qua một số trở ngại đã bắt đầu chảy một lần nữa sau đó trở ngại đã được gỡ bỏ. Nhưng không có sự khác biệt trong phong cách tổng thể và giai điệu của các chữ cái được viết bởi Vijay. Ngược lại, thư từ của ông không đầy đủ của những cảm xúc như nó đã được trước đó và hiện nay thư từ của ông được thường vô tư. Priya đã thậm chí hỏi anh ta một lần về việc này và trả lời của ông bình tĩnh là một nhà triết học, 'Trong những ngày đã được trẻ con học sinh bước vào thế giới bên ngoài chỉ gần đây nhưng bây giờ có chịu đựng cuộc sống thực sự cho một chính tả dài chúng ta nên đã trở thành khách quan và tinh thần mạnh mẽ'.Sau khi nghe câu trả lời này hiển nhiên triết học và thực tế hoàn toàn, Priya dám không truy cập nó cũng đã làm cô có bất kỳ mong muốn thảo luận về nó bất kỳ hơn nữa.Văn bằng sau đại học của Priya bây giờ đã được hoàn thành và một lần nữa cô ấy phải đối mặt với cùng một câu hỏi, 'Điều gì tiếp theo?'. Priya đã bây giờ có như vậy đầy đủ của chán nản của có được giáo dục nhiều hơn bất kỳ
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
"Cái gì? Cuối cùng, Thiên Chúa đã tuôn phước lành của mình hơn bạn trai! ", Mẹ tán thành với niềm vui của mình và chuyển lòng bàn tay nàng, đầy xà bông, trên má của mình để ban phước mà không nhận ra rằng bây giờ khuôn mặt Vijay đã được bao phủ với bong bóng.
"Đi và nhận được một số bánh kẹo! ', cô nói trong khi vội vã đi đến cầu nguyện của cô.
Vào thời điểm đó, chị Shalini, Vijay của cũng đã đến đó và nhìn chằm chằm vào anh với khuôn mặt biểu lộ cảm xúc của mình. Vijay cảm thấy bị cám dỗ để chia sẻ những tin tức tốt với cô ấy nhưng biết hoàn toàn rõ rằng tình cảm của cô đã hoàn toàn đông lạnh, anh kiềm chế mình và đi sau lưng mẹ mình trong nhà.
Trong khi chờ đợi các văn bằng sau tốt nghiệp Priya đã xảy ra và thậm chí Vijay đã làm tốt trong công việc của mình. Điều đầu tiên anh làm sau khi nhận được tiền lương đầu tiên của ông là thu xếp cho một điều trị tốt cho em gái mình, Shalini. Câu hỏi chính anh phải đối mặt vào thời điểm đó là bác sĩ mà ông nên tiếp cận để ông sẽ có được điều trị y tế thích hợp cho em gái của mình và rằng quá ở một mức giá phải chăng chủ yếu là bởi vì không có bất kỳ bác sĩ tâm thần ở quê ông cũng không muốn tiếp cận bất kỳ học viên kia nói chung và chất thải y tế cả tiền bạc của mình và thời gian kể từ kinh nghiệm tổng thể của mình cho đến nay trong việc đối phó với các học viên nói chung cũng hệt như vậy. Vì vậy, nó đã trở thành cần thiết để tìm một bác sĩ tâm thần có thẩm quyền từ các thị trấn lân cận vì bản thân ông không biết bất kỳ. Do đó, ông theo lời khuyên của Priya và Priya quá đề nghị anh ta tên của một bác sĩ tâm thần tốt được biết đến với một trong những giáo sư đại học y khoa của cô. Vijay tìm cách tiếp cận bác sĩ tâm lý này và ông cũng bị xử lý Vijay một cách lịch sự và cố gắng để làm cho một chẩn đoán đúng về sức khỏe tâm lý của Shalini được thực tế là Vijay đã liên lạc với anh qua một người bạn của cá nhân mình. Sau khi trải qua gần hai giờ với Vijay và Shalini, bác sĩ tâm thần này quy định một số loại thuốc cho ông bà. Sau khi thanh toán các chi phí của bác sĩ tâm thần này và sau khi có các thuốc Vijay nhận ra rằng việc sắp xếp tất cả điều này là không thể đối với cha của mình trong tiền lương không đủ của mình. Đó là chỉ sau đó ông đã cảm nhận được ý nghĩa của tiền lương ông đã kiếm được nhưng ông rất vui vì các bác sĩ tâm thần đã đảm bảo với ông rằng Shalini đã thu hồi và tiền lương của ông đã được quyết định trong cuộc đạt được điều này và thậm chí trong tương lai thu nhập của anh cũng đã được sử dụng cho mục đích thiêng liêng này. Sau khi làm việc cực nhọc vất vả trong cuộc sống Vijay đã nhận công việc này ông thực sự xứng đáng để có được và do đó nó là thực sự quan trọng là thu nhập của anh sẽ được sử dụng cho một mục đích phù hợp và trên tất cả điều này là việc sử dụng quan trọng nhất của ông đã làm cho lợi nhuận hơn so với chi tiêu tiền cho bất kỳ khác.
Trong giai đoạn này của cuộc sống có rất nhiều thư diễn ra giữa Vijay và Priya. Đó là bởi vì các lời khuyên Vijay của mình rằng Priya đã mạo hiểm để tiếp tục việc học của mình hơn nữa mặc dù cô ấy không hứng thú với nó. Thẳng thắn mà nói, nó đã thực sự diễn ra rất khó khăn cho Priya tránh xa Vijay với lý do tiếp tục giáo dục y tế bổ sung của cô, nhưng thậm chí sau đó cô cũng không ở trong một vị trí để tránh theo đuổi một văn bằng sau tốt nghiệp như tư vấn bởi Vijay vì cô đã có, từ lâu, giả Vijay được hướng dẫn cuộc sống của cô và cô cũng đã lâu rồi bắt đầu làm đầy màu sắc vào hình ảnh của cô về cuộc sống với một khát vọng trở thành công ty liên tục của Vijay. Đi theo cách mà mọi thứ đã xảy ra Priya đã không thấy bất kỳ trở ngại trong ham muốn của mình được hoàn thiện nhưng đồng thời cô đã cảm thấy buồn tại sao Vijay bỏ qua những ham muốn về tình cảm của mình. Nhưng sau đó, cô sẽ tư vấn mình rằng đây là xảy ra vì Vijay đã trả tất cả sự chú ý của mình vào lúc này để khôi phục lại trật tự của nhà đầu tiên của mình.
Bên cạnh đó tất cả điều này, Priya đã tìm thấy nó vô cùng cần thiết để giải quyết và có thể giải quyết một câu hỏi hấp dẫn hơn sự cách ly của Rajesh với cả Priya và Vijay, dường như không có lý do âm thanh. Một ngày nọ, Priya nhận được một lá thư rất dài từ Vijay trong đó Vijay đã thuật lại một câu chuyện dài về cách ông đã đích thân được đến nhà Rajesh của, theo lời khuyên của Priya, để thảo luận về vấn đề này tại sao tình bạn dày của họ cuối cùng đã trở nên quá khô và tại sao Rajesh đã bắt đầu xa cách mình từ cả hai. Lúc đầu, sự tham gia của Rajesh trong cuộc thảo luận này là rất hời hợt, nhưng trong quá trình thời gian thậm chí ông đã không nhận ra sâu sắc, ông đã tham gia vào cuộc thảo luận như vậy mà cả hai, không phải Rajesh cũng không Vijay nhận ra cả đêm qua đời. Thông qua quá trình đàm phán tất cả những kỷ niệm cũ đã được hồi sinh và thậm chí nó bừng lên chiếu rọi Vijay rằng mặc dù Rajesh được duy trì khoảng cách rõ ràng, ông vẫn là người bạn cũ của Vijay trong ngày đại học của mình và Rajesh vẫn là những người bạn cũ cùng giống như một quả dừa xuất hiện được khó khăn và bất khả xâm phạm trên da của nó, nhưng bên trong mềm. Có lẽ ông đã mua lại độ cứng bề ngoài vì hoàn cảnh và thách thức của cuộc sống, ông đã phải chịu đựng sau khi để lại đằng sau những ngày bảo vệ đời sống đại học và toàn bộ khoảng cách này đã tồn để phát triển không có lý do tuyệt đối vì những hiểu lầm còn lại chưa được giải quyết qua một còn thời gian thời gian. Ngược lại, thời điểm rất nếu như một vòng thảo luận dài là đã xảy ra đúng vào thời điểm khi khoảng cách này bắt đầu phát triển thì có lẽ tình bạn của họ sẽ không được giảm xuống như một khô giữa tất cả chúng. Đôi khi trong các cuộc đàm phán, với những kỷ niệm cũ của họ được khơi dậy một lần nữa, đôi mắt của họ đã biến ướt như vậy mà hai người đều nhận ra rằng đó là tình bạn trong trường đại học hoặc ngày được thực sự là tình bạn thật sự bởi vì trong những ngày không có lợi ích kỷ chi phối các mối quan hệ được hình thành sau đó và không ai hy vọng bất cứ điều gì khác mà là một niềm vui tinh khiết của đồng từ một tình bạn như vậy. Bắt bạn bè dữ dội như vậy trong quá trình còn lại của cuộc sống thực sự là rất hiếm bởi thời điểm đó, nguyện vọng cá nhân, lợi ích kỷ, và kỳ vọng khác có xu hướng đã nhập vào cuộc sống của chúng tôi.
Chỉ khi nào Vijay dậy sau khi kết thúc cuộc thảo luận để đi về nhà mà ông nhận ra cả đêm đã trôi qua và một ngày mới đã bắt đầu. Khi Vijay mất một vài bước và bước đến gần cửa, Rajesh gọi ông từ phía sau, 'Vijay'. Vijay giờ dừng lại trong một thời gian ngắn và quay lại nhìn Rajesh chỉ để chứng kiến một bất ngờ thú vị.
Rajesh đứng dậy khỏi ghế và đi về phía trước anh ấy ôm Vijay với cảm xúc tràn ngập. Đó là một trong những khoảnh khắc thiêng liêng như vậy giữa họ rằng trong vài giây họ đã không nói nên lời và trao đổi thanh bình của rất nhiều cảm xúc, đó là lẽ vượt ra ngoài khả năng của họ để thể hiện, đã được thể hiện giữa hai người họ. Tất cả nói và làm, mỗi con người cần một lối thoát cho thể hiện cảm xúc của mình và cách thức của họ để đạt được điều này có thể khác nhau ở mỗi người. Trong suốt cuộc đàm phán của họ trải rộng trên toàn bộ ban đêm, có thể được, Rajesh không thể có ngay cả nói nhiều như Vijay đã vì nguyện Rajesh và kỹ năng nói là không phù hợp với các Vijay nhưng bây giờ, cảm xúc đầy hành động ông đã nói chuyện quá nhiều so với những gì ông đã có thể không được thực hiện bằng lời nói. Tình bạn của bạn không phụ thuộc vào bao nhiêu và như thế nào thường xuyên nói chuyện với bạn bè của bạn, nhưng nó hoàn toàn phụ thuộc vào bao nhiêu của một trao đổi cảm xúc là có giữa cả hai bạn và đến mức độ nào bạn có khả năng hiểu được nhau.
Priya cảm thấy vô cùng vui mừng Vijay khi thông báo cô về sự phát triển thú vị mới nhất này thông qua thư đủ dài và thậm chí cô còn cảm thấy hơi thất vọng khi bỏ lỡ cơ hội tham dự các cuộc họp giữa cả hai, Vijay và Rajesh bởi vì ngay cả cô muốn nhớ lại những khoảnh khắc đẹp của tình bạn mạnh mẽ của họ. Như nhiều quyền Rajesh và Vijay đã có hơn những ký ức đều xứng đáng đúng không thuộc về Priya cũng kể từ khi phần lớn của thời cả ba chúng tôi luôn bên nhau và trong sự vắng mặt của Priya qua đêm đó cùng với cả hai người, Priya cảm thấy, cuộc họp đó về cơ bản là không đầy đủ. Nhưng cùng một lúc Priya là hạnh phúc mà cuối cùng là hiểu lầm giữa cả hai, Vijay và Rajesh, cuối cùng cũng đã được khắc phục và cuối cùng tất cả ba đã cùng nhau. Nó sẽ rất khó khăn để đánh giá liệu các tình huống sau đó, khi tạo khoảng cách này bắt đầu thực sự xảy ra giữa họ, là đủ ủng hộ suy nghĩ cho một trung gian như vậy nhưng nó cũng không kém phần đúng cho vết thương nhất định để được chữa lành, thời gian là chỉ hoàn hảo thuốc và người ta cần phải chờ đợi cho nó xảy ra.
Bây giờ các chữ Priya đã bắt đầu nhận được thư cũng bao gồm được gửi bởi Rajesh. Đôi khi cô ấy thậm chí sẽ nhận được thư gửi bởi Rajesh nhiều trước các chữ cái được viết bởi Vijay là mặc dù ông đã cố gắng để thỏa mãn cơn đói không hàn gửi thư trước đó. Priya là, trên thực tế, văn bản cho Rajesh nhưng nhìn vào sự miễn cưỡng của mình để đáp ứng, thậm chí Priya đã giảm bớt tần số của việc tiếp xúc với Rajesh cô. Điều này giống như là một nước trực tiếp bị tắc trong các hình thức của một ao sau khi đến qua một số trở ngại đã bắt đầu chảy trở lại sau khi trở ngại đó đã được gỡ bỏ. Nhưng không có sự khác biệt trong phong cách tổng thể và giai điệu của các chữ cái được viết bởi Vijay. Ngược lại, những bức thư của ông đã không có đầy đủ hơn về những cảm xúc như nó đã trước đó và hiện nay là bức thư của ông thường vô tư. Priya thậm chí đã hỏi anh ấy một lần về việc này và trả lời của ông là bình tĩnh như một triết gia, "Trong những ngày đó là những sinh viên trẻ con bước vào thế giới bên ngoài chỉ gần đây nhưng bây giờ phải chịu đựng cuộc sống thực cho một câu thần chú dài như vậy chúng ta phải trở nên vô tư và tinh thần mạnh mẽ ".
Sau khi nghe câu trả lời hiển nhiên triết học và hoàn toàn thực tế này, Priya không dám chống lại nó cũng không phải cô ấy có bất kỳ mong muốn thảo luận về nó thêm nữa.
bằng tốt nghiệp sau đại học Priya của bây giờ đã được hoàn thành và một lần nữa cô đã đối mặt với cùng một câu hỏi, "Điều gì tiếp theo?". Priya có bây giờ đã quá đầy đủ của sự nhàm chán của việc mua bất kỳ giáo dục nhiều hơn
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: