Ecological Economics 28 (1999) 323–335SURVEYWhy the WTA–WTP disparity  dịch - Ecological Economics 28 (1999) 323–335SURVEYWhy the WTA–WTP disparity  Việt làm thế nào để nói

Ecological Economics 28 (1999) 323–

Ecological Economics 28 (1999) 323–335
SURVEY
Why the WTA–WTP disparity matters
Thomas C. Brown a,*, Robin Gregory b
a Rocky Mountain Research Station, US Forest Ser6ice, 3825 E. Mulberry Street, Fort Collins, CO 80524, USA b Decision Research, 1124 West 19th Street, North Vancou6er, BC V7P 1Z9, Canada
Received 6 November 1997; received in revised form 17 April 1998; accepted 22 April 1998
Abstract
The disparity between willingness to pay (WTP) and willingness to accept compensation (WTA) has been
demonstrated repeatedly. Because using WTP estimates of value where a WTA estimate is appropriate tends to
undervalue environmental assets, this issue is important to environmental managers. We summarize reasons for the
disparity and then discuss some of the implications for management of environmental assets. We end by suggesting
some approaches for dealing with the lack of credible methods for estimating WTA values of environmental goods.
© 1999 Elsevier Science B.V. All rights reserved.
Keywords: Economic value; Willingness to pay; Willingness to accept compensation; Resource allocation; Damage
assessment
1. Introduction
Interesting anomalies act as a magnet on our
curiosity, encouraging us to try to make sense of
something that is surprising. One of the more
popular anomalies, at least among resource
economists and behavioral psychologists, is the
observed disparity between two familiar and supposedly
equivalent measures of economic value.
One is willingness to pay (WTP), which reflects
the maximum monetary amount that an individual
would pay to obtain a good. The other is
willingness to accept compensation (WTA), which
reflects the minimum monetary amount required
to relinquish the good. WTP therefore provides a
purchase price, relevant for valuing the proposed
gain of a good, whereas WTA provides a selling
price, relevant for valuing a proposed relinquishment.
WTP measures are widely used to provide information
to policy makers regarding the eco-
* Corresponding author. Fax: +1 970 4981660. nomic value of nonmarket, or non-pecuniary,
0921-8009/99/$ - see front matter © 1999 Elsevier Science B.V. All rights reserved.
PII: S0921-8009(98)00050-0324 T.C. Brown, R. Gregory / Ecological Economics 28 (1999) 323–335
environmental assets, for example as inputs to
cost–benefit analyses (e.g. to determine the merit
of a proposed habitat improvement program) or
as part of resource damage studies (e.g. to establish
levels of compensation for coastal fishers after
an oil spill). The first case considers an environmental
improvement or gain, for which a WTP
measure is conceptually appropriate. The case of
resource damages, however, considers a loss, for
which a WTA measure should instead be used
(Bromley, 1995). Yet WTA measures of economic
value for environmental losses are seldom
employed.
Why is the wrong measure of value so freely
used? A principal reason is that it is permitted
under conventional economic theory, which informs
us that, in most circumstances, the two
measures will yield roughly equal estimates of
value (Willig, 1976). This is acknowledged to not
be true when the value of the exchange in question
is a significant proportion of income or when
the associated transaction costs are large. Except
for these income or transaction cost effects, however,
the economic community has agreed for
over 50 years that ‘‘we shall normally expect the
results to be so close together that it would not
matter which [measure] we choose’’ (Henderson,
1941) because ‘‘…for many goods, services, and
amenities that command a modest fraction of the
consumer’s budget, the differences between…[WTA
and WTP] measures are trivial’’
(Randall, 1987).
This general assumption of equivalence in gain
(WTP) and loss (WTA) measures of value is
contrary to a large body of empirical evidence
demonstrating that WTA measures of value are
typically two or more times parallel estimates of
WTP. These results come from experiments and
contingent valuation surveys as well as real-world
environmental policy applications (Knetsch,
1995). This constitutes one-half of the anomaly
referred to earlier, in that empirical results fail to
agree with the predictions of established and verymuch-alive
theory. The other half of the
anomaly—more relevant from the standpoint of
environmental managers—is that because the
lower WTP values are commonly used in allocating
environmental resources among competing
uses, in establishing monetary awards for environmental
damages, in determining preferred levels
of mitigation activities, and in justifying expenditures
to protect rare habitats or endangered species,
decisions based on the attendant economic
studies may well be wrong. Further, the bias in
these decisions is both widely recognized and consistent—it
diminishes the non-market environmental
costs of resource use or damage due to the
error in selection of an evaluation approach.
In this paper we briefly review evidence for the
disparity and the variety of explanations given for
its occurrence. Our focus, however, is on the
implications of the disparity for environmental
decisionmakers, with an emphasis on reasons why
more attention should be paid to this anomaly by
those concerned with protection of the natural
environment.
2. Evidence of the disparity
Evidence of the disparity between WTA and
WTP measures of value comes from a variety of
sources: experimental studies using consumer
goods, hypothetical and cash evaluations involving
environmental goods, and real-exchange policies
that include gain–loss dimensions. The
evidence from these sources is overwhelming:
losses matter more to people than do commensurate
gains, and reductions in losses are worth
more than foregone gains.
A classic series of real-money experiments was
conducted by Knetsch and Sinden (1984) using a
lottery for a merchandise voucher, redeemable for
either goods or cash. In one of their conditions,
tickets were first passed out to all lottery participants.
Then one-half of the players (randomly
selected) was asked to pay $2 to keep their ticket,
whereas the other half was asked if they would
accept $2 to give it up (i.e. to forego their entitlement).
Given a random distribution of preferences,
the percentage of people paying $2 should
be the same as the percentage refusing $2. However,
the results from the two groups were very
different: 50% (19/38) of those in the WTP side
paid the $2 to play, whereas 76% (29/38) of those
offered compensation refused the $2 offer. Subse-T.C. Brown, R. Gregory / Ecological Economics 28 (1999) 323–335 325
Table 1
Chronological list of studies comparing WTA and WTPa
Good Mean or median values Procedure Real money? Authors b
WTA ($) WTP ($) Ratio
Environmental goodsc
Hammack and Brown (1974) Waterfowl hunting Mail CV No 4.2 1044 247
Banford et al. (1979) No Fishing pier Interview CV 120 2.8 43
Bishop and Heberlein (1979) Goose hunting permit Mail CV No 101 21 4.8
Brookshire et al. (1980) No Elk hunting quality Interview CV 69 13 5.4
Rowe et al. (1980) Air visibility Interview CV No 5.2 24 5
Brookshire and Coursey Park tree density Interview CV 61.0 No 855 14
(1987)
Smith auction 18 7 2.4 d Brookshire and Coursey Yes Park tree density
(1987)
Bishop et al. (1988) Yes Deer hunting permit Mail/phone bids 153 31 4.9
Boyce and McCollum (1993) Bison hunting permit Market price exch. Yes 12 233 215 56.9
MacDonald and Bowker Interview CV No Industrial plant odor 735 7.0 105
(1994)
Non-environmental goods
Knetsch and Sinden (1984) Lottery ticket Dichotomous Yes 5.18 4.1 1.28
choice
Coursey et al. (1987) Drink bitter liquid Vickrey auction 2.9 1.6 d Yes 4.7
Harlow (1988) Lottery ticket Vickrey auction Yes 1.5 2.14 1.39
Harless (1989) Yes Lottery ticket Vickrey auction na na 2.7
Hof et al. (1989) Cattle grazing permit Mail CV No 7.00 1.50 4.7
Kahneman et al. (1990) Yes Mug BDM auction 5.78 2.21 2.6
Boyce et al. (1992) House plant BDM auction Yes 8.00 4.81 1.7 d
Kachelmeier and Shehata Yes Lottery ticket BDM auction 11 6 1.8
(1992)
Adamowicz et al. (1993) Movie ticket Classroom CV No 9.30 4.76 2.0
Shogren et al. (1994) Yes Risk of sickness Vickrey auction 3.5 0.9 3.9 d
Franciosi et al. (1994) Mug BDM auction Yes 5.36 2.19 2.4
Eisenberger and Weber (1995) Yes Lottery ticket BDM auction 6.11 4.23 1.4
2.20e 0.99 Morrison (1997) Mug BDM auction 2.2 Yes e
a Some studies used more than one procedure, more than one good, or several versions or levels of the same good. We did not
attempt to list them all here. In most cases, results were similar to those reported here.
b CV refers to contingent valuation. BDM refers to the random price auction of Becker et al. (1964).
c Additional early, unpublished, contingent valuation studies of environmental goods include the Eby (1975) study of fishing in a
park, that of Meyer (1975) of saltwater recreation, and that of Sinclair (1976) of a favorite fishing site. These studies also found
substantial WTA/WTP ratios. See Gordon and Knetsch (1979). d Several iterations were used, with the last or binding iteration reported here.
e Pounds Sterling rather than US dollars.
quent experiments—using lottery tickets or familiar
and inexpensive goods such as mugs, candy
bars, and pens—have replicated and extended
these results under a variety of between- and
within-subject conditions, with results consistently
demonstrating a substantial and persistent disparity
(Table 1).
Results from studies by environmental
economists typically show even higher ratios for
the disparity in valuation measures. An early example
is the response of duck hunters (Hammack
and Brown, 1974) who indicated that, on average,
they would pay $247 above actual costs to hunt
waterfowl for a year but demanded a minimum of
$1044 to give up that opportunity to hunt. Such
large differences in WTA and WTP responses are
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Kinh tế sinh thái 28 (1999) 323-335KHẢO SÁTTại sao sự chênh lệch WTA-WTP vấn đềThomas C. Brown một, *, Robin Gregory bmột đá núi nghiên cứu Station, US rừng Ser6ice, 3825 E. Mulberry Street, Fort Collins, CO 80524, Mỹ b quyết định nghiên cứu, 1124 West 19th Street, North Vancou6er, BC V7P 1Z9, CanadaNhận được 6 tháng 11 năm 1997; nhận được cải tiến thành 17 tháng 4 năm 1998; chấp nhận 22 tháng 4 năm 1998Tóm tắtSự chênh lệch giữa sẵn sàng để trả tiền (WTP) và sẵn sàng để chấp nhận bồi thường (WTA) đãchứng minh nhiều lần. Bởi vì sử dụng WTP ước tính của giá trị nơi một ước tính WTA là thích hợp có xu hướng đểundervalue môi trường tài sản, vấn đề này là quan trọng để quản lý môi trường. Chúng tôi tóm tắt lý do cho cácchênh lệch và sau đó thảo luận về một số các tác động đối với các quản lý môi trường tài sản. Chúng tôi kết thúc bằng cách gợi ýmột số phương pháp tiếp cận để đối phó với việc thiếu các phương pháp đáng tin cậy để ước tính giá trị WTA môi trường hàng hóa.© 1999 Elsevier khoa học B.V Tất cả các quyền.Từ khóa: Giá trị kinh tế; Sẵn sàng để trả tiền; Sẵn sàng để chấp nhận bồi thường; Phân bổ nguồn lực; Thiệt hạiđánh giá1. giới thiệuThú vị bất thường hoạt động như một nam châm trên chúng tôitò mò, khuyến khích chúng tôi để cố gắng làm cho cảm giácmột cái gì đó là đáng ngạc nhiên. Một trong các chi tiếtphổ biến bất thường, ít trong số tài nguyênnhà kinh tế học và nhà tâm lý học hành vi, là cácquan sát sự khác nhau giữa hai quen thuộc và được cho làCác biện pháp tương đương của giá trị kinh tế.Một là sẵn sàng để trả tiền (WTP), mà phản ánhtối đa tiền tệ số tiền mà một cá nhânsẽ trả tiền để có được một tốt. Khác làsẵn sàng để chấp nhận bồi thường (WTA), màphản ánh số lượng tiền tệ tối thiểu yêu cầuđể từ bỏ tốt. WTP do đó cung cấp mộtgiá mua, có liên quan nhất định giá các đề xuấtđạt được của một tốt, trong khi WTA cung cấp một bángiá, có liên quan nhất định giá một trí được đề xuất.WTP các biện pháp được sử dụng rộng rãi để cung cấp thông tinđể các nhà hoạch định chính sách liên quan đến sinh thái -* Tác giả tương ứng. Số Fax: + 1 970 4981660. giá trị nomic nonmarket, hoặc phòng không bằng tiền,0921-8009/99 / $ – xem trước vấn đề © 1999 Elsevier khoa học B.V Tất cả các quyền.PII: S0921-8009 (98) 00050-0324 T.C. Brown, R. Gregory / sinh thái kinh tế 28 (1999) 323-335tài sản môi trường, ví dụ như đầu vào đểchi phí-lợi ích phân tích (ví dụ: để xác định các bằng khencủa một chương trình cải thiện môi trường sống được đề xuất) hoặcnhư một phần của tài nguyên thiệt hại nghiên cứu (ví dụ: để thiết lậpcác cấp độ bồi thường cho các ngư dân ven biển sau khimột vụ tràn dầu). Trường hợp đầu tiên sẽ xem xét một môi trườngcải tiến hoặc đạt được, mà một WTPbiện pháp là khái niệm thích hợp. Trường hợp củathiệt hại tài nguyên, Tuy nhiên, xem xét một mất mát, chocó một biện pháp WTA thay vào đó nên được sử dụng(Bromley, 1995). Tuy nhiên, các biện pháp WTA của kinh tếgiá trị cho những thiệt hại môi trường là hiếm khilàm việc.Tại sao là biện pháp sai giá trị như vậy một cách tự dođược sử dụng? Một lý do chính là rằng nó được phépTheo lý thuyết kinh tế truyền thống, mà thông báo chochúng tôi rằng, trong hầu hết trường hợp, haiCác biện pháp sẽ mang lại đương ước tínhgiá trị (Willig, 1976). Điều này được công nhận để khônglà đúng khi giá trị của sở giao dịch trong câu hỏilà một tỷ lệ đáng kể thu nhập hoặc khiCác chi phí liên quan đến giao dịch được lớn. Ngoại trừcho các thu nhập hoặc giao dịch chi phí hiệu quả, Tuy nhiên,cộng đồng kinh tế đã đồng ý chohơn 50 năm đó '' chúng tôi sẽ bình thường mong đợi cáckết quả là quá gần với nhau rằng nó sẽ khôngvấn đề có [biện pháp] chúng tôi chọn '' (Henderson,năm 1941) vì ''.. .vì nhiều hàng hoá, Dịch vụ, vàCác tiện ích mà chỉ huy một phần khiêm tốn của cácngân sách của người tiêu dùng, sự khác biệt giữa...[WTAvà WTP] các biện pháp được tầm thường ''(Randall, 1987).Này giả định chung tương đương trong đạt được(WTP) và mất (WTA) các biện pháp giá trị làtrái ngược với một cơ thể lớn của bằng chứng thực nghiệmchứng minh rằng các biện pháp WTA của giá trịthông thường hai hay nhiều lần song song ước tính củaWTP. Những kết quả này đến từ các thử nghiệm vàđội ngũ thẩm định giá khảo sát cũng như thế giới thựcchính sách môi trường ứng dụng (Knetsch,Năm 1995). điều này tạo thành một nửa của sự bất thườnggiới thiệu đến trước đó, trong đó kết quả thực nghiệm khôngđồng ý với dự đoán của các thiết lập và sống verymuchlý thuyết. Nửa kia của cácbất thường-có liên quan hơn từ quan điểm củaquản lý môi trường-là bởi vì cácgiá trị WTP thấp hơn thường được sử dụng trong phân bổCác tài nguyên môi trường trong cạnh tranhsử dụng, trong việc xây dựng các giải thưởng tiền tệ cho môi trườngthiệt hại, trong việc xác định mức độ ưu tiênCác hoạt động giảm nhẹ, và chứng minh chi phíđể bảo vệ môi trường sống hiếm hoặc nguy cơ tuyệt chủng loài,quyết định dựa trên số tổng đài kinh tếnghiên cứu cũng có thể sai. Hơn nữa, xu hướng trongnhững quyết định này là rộng rãi được công nhận lẫn phù hợp-nólàm giảm phòng không-thị trường môi trườngchi phí của tài nguyên sử dụng hoặc thiệt hại do cáclỗi trong lựa chọn của một cách tiếp cận đánh giá.Trong bài này chúng tôi một thời gian ngắn xem xét các bằng chứng cho cácchênh lệch và sự đa dạng của các lời giải thích chosự xuất hiện của nó. Tập trung của chúng tôi, Tuy nhiên, là trên cáctác động của sự chênh lệch về cho môi trườngdecisionmakers, với trọng tâm về lý do tại saosự chú ý hơn nên được trả cho bất thường này bởinhững người quan tâm đến bảo vệ tự nhiênmôi trường.2. bằng chứng về sự chênh lệchBằng chứng về sự chênh lệch giữa WTA vàWTP biện pháp giá trị xuất phát từ một sốNguồn: nghiên cứu thử nghiệm bằng cách sử dụng người tiêu dùngđánh giá hàng hóa, giả và tiền mặt liên quan đếnmôi trường hàng hoá, và thực tế-trao đổi chính sáchđiều đó bao gồm đạt được-mất kích thước. Cácbằng chứng từ các nguồn khác nhau là áp đảo:thiệt hại quan trọng hơn với người dân hơn làm xứnglợi nhuận, và giảm tổn thất có giá trịlợi nhuận nhiều hơn foregone.Một loạt các thí nghiệm thực-tiền cổ điểnthực hiện bởi Knetsch và Sinden (1984) sử dụng mộtxổ số kiến thiết cho một phiếu hàng hóa, redeemable chohàng hóa hoặc tiền mặt. Trong một trong điều kiện của họ,vé đã lần đầu tiên thông qua để xổ số tất cả những người tham gia.Sau đó một nửa của những người chơi (ngẫu nhiênchọn) được yêu cầu phải trả $2 cho vé của họ,trong khi một nửa khác đã được yêu cầu nếu họ sẽchấp nhận $2 để cung cấp cho nó (tức là để từ bỏ quyền lợi của họ).Đưa ra một phân phối ngẫu nhiên tuỳ chọn,tỷ lệ phần trăm của người trả tiền $2 nênlà giống như tỷ lệ phần trăm từ chối $2. Tuy nhiên,kết quả từ các nhóm hai là rấtkhác nhau: 50% (19/38) của những người ở phía bên WTPtrả tiền $2 để chơi, trong khi 76% (29/38) những ngườibồi thường được cung cấp từ chối lời đề nghị $2. Subse-T.C. Brown, R. Gregory / sinh thái kinh tế 28 (1999) 323-335 325Bảng 1Danh sách của nghiên cứu so sánh WTA và WTPaCó nghĩa là tốt hoặc giá trị trung bình thủ tục thực tế tiền? Tác giả bWTA ($) WTP ($) tỷ lệMôi trường goodscHammack và chim nước (1974) nâu săn bắn thư CV No 4.2 1044 247Banford et al. (1979) No Fishing pier phỏng vấn CV 120 2.8 43Giám mục và Heberlein (1979) ngỗng săn bắn cho phép thư CV No 101 21 4.8Brookshire et al. (1980) No Elk săn bắn chất lượng cuộc phỏng vấn CV 69 13 5.4Các khả năng hiển thị cho các máy Rowe et al. (1980) phỏng vấn CV No 5.2 24 5Brookshire và Coursey Park cây mật độ cuộc phỏng vấn CV 61.0 No 855 14(1987)Đấu giá Smith 18 7 2.4 d Brookshire và Coursey có công viên cây mật độ(1987)Giám mục et al. (1988) có Deer săn bắn giấy phép Mail/điện thoại giá thầu 153 31 4.9Boyce và săn bò rừng bizon McCollum (1993) cho phép giá cả thị trường exch. Có 12 233 215 56.9MacDonald và Bowker cuộc phỏng vấn CV No công nghiệp thực vật mùi 735 7.0 105(1994)Hàng hóa môi trường phòng khôngKnetsch và Sinden (1984) xổ số lo vé Dichotomous có 5,18 4.1 1,28sự lựa chọnCoursey et al. (1987) uống đắng chất lỏng Vickrey đấu giá 2.9 1.6 d có 4.7Harlow (1988) xổ số vé Vickrey đấu giá có 1.5 2.14 1.39Harless (1989) có xổ số vé Vickrey bán đấu giá na na 2,7Hof et al. (1989) gia súc chăn thả cho phép thư CV No 7,00 1,50 4.7Kahneman et al. (1990) có Mug BDM bán đấu giá 5.78 2,21 2.6Boyce et al. (1992) nhà thực vật BDM đấu giá có 8,00 4,81 1,7 dKachelmeier và Shehata có xổ số vé BDM bán đấu giá 11 6 1,8(1992)Adamowicz et al. (1993) phim lo vé lớp học CV No 9,30 4.76 2.0Shogren et al. (1994) có nguy cơ của bệnh tật Vickrey bán đấu giá 3.5 0.9 3.9 dFranciosi et al. (1994) Mug BDM đấu giá có 5,36 2,19 2.4Eisenberger và vé Weber (1995) có số BDM bán đấu giá 6.11 4.23 1.42.20E 0.99 Morrison (1997) Mug BDM đấu giá 2.2 có emột nghiên cứu một số sử dụng nhiều hơn một thủ tục, tốt hơn một, hoặc một số phiên bản hoặc mức độ như vậy tốt. Chúng tôi đã khôngcố gắng để liệt kê chúng tất cả ở đây. Trong hầu hết trường hợp, kết quả đã được tương tự như báo cáo ở đây.b CV đề cập đến đội ngũ thẩm định giá. BDM đề cập đến cuộc đấu giá ngẫu nhiên giá của Becker et al. (1964).c bổ sung đầu, chưa được công bố, đội ngũ nghiên cứu xác định giá trị của hàng hoá môi trường bao gồm nghiên cứu Eby (1975) đánh bắt cá trong mộtcông viên, của Meyer (1975) nước mặn giải trí, và của Sinclair (1976) của một trang web yêu thích câu cá. Các nghiên cứu này cũng được tìm thấyđáng kể WTA/WTP tỷ lệ. Xem Gordon và Knetsch (1979). d lặp đi lặp lại một số được sử dụng, với cuối hoặc ràng buộc lặp đi lặp lại báo cáo ở đây.e bảng Anh chứ không phải đô la Mỹ.quent thí nghiệm — sử dụng vé xổ số hoặc quen thuộcvà hàng hóa rẻ tiền như cốc, kẹoquán bar và bút — có nhân rộng và mở rộngCác kết quả dưới nhiều giữa- vàtrong vòng-chủ đề điều kiện, với kết quả một cách nhất quánthể hiện một sự khác biệt đáng kể và liên tục(Bảng 1).Các kết quả từ các nghiên cứu của môi trườngnhà kinh tế thường hiển thị các tỷ lệ cao hơn chosự chênh lệch về các biện pháp đánh giá. Một ví dụ sớmlà các phản ứng của thợ săn vịt (Hammackvà Brown, 1974) đã chỉ ra rằng, trên trung bình,họ sẽ chỉ phải trả $247 ở trên các chi phí thực tế để sănchim nước cho một năm nhưng yêu cầu tối thiểu$1044 bỏ cơ hội đó để săn. Như vậyCác khác biệt lớn trong phản ứng WTA và WTP
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Kinh tế sinh thái 28 (1999) 323-335
KHẢO SÁT
Tại sao sự chênh lệch WTA-WTP trọng
Thomas C. Brown một, *, Robin Gregory b
Trạm Rocky Mountain Research, Mỹ Forest Ser6ice, 3825 E. Mulberry Street, Fort Collins, CO 80524, b Quyết định Research USA, 1124 19th Street West, North Vancou6er, BC V7P 1Z9, Canada
nhận ngày 06 Tháng 11 năm 1997; nhận được trong hình thức sửa đổi ngày 17 tháng 4 năm 1998; chấp nhận ngày 22 Tháng 4 1998
Tóm tắt
Sự chênh lệch giữa sẵn lòng chi trả (WTP) và sẵn sàng chấp nhận bồi thường (WTA) đã được
chứng minh nhiều lần. Bởi vì sử dụng WTP ước tính về giá trị mà một dự WTA là thích hợp có xu hướng
đánh giá thấp tài sản môi trường, vấn đề này là quan trọng đối với các nhà quản lý môi trường. Chúng tôi tóm tắt lý do cho sự
chênh lệch và sau đó thảo luận về một số các tác động đối với quản lý tài sản môi trường. Chúng tôi kết thúc bằng cách gợi ý
một số phương pháp để đối phó với việc thiếu các phương pháp đáng tin cậy để ước tính giá trị của WTA hàng hóa môi trường.
© 1999 Elsevier Science BV Tất cả các quyền.
Từ khóa: giá trị kinh tế; Sẵn sàng chi trả; Sẵn sàng chấp nhận đền bù; Phân bổ nguồn lực; Damage
đánh giá
1. Giới thiệu
Thú vị bất thường đóng vai trò như một nam châm trên của chúng tôi
tò mò, khuyến khích chúng ta cố gắng làm cho ý nghĩa của
một cái gì đó là đáng ngạc nhiên. Một số chi tiết
bất thường phổ biến, ít nhất trong số các tài nguyên
kinh tế và tâm lý học hành vi, là
sự chênh lệch giữa hai quan sát quen thuộc và được cho là
biện pháp tương đương giá trị kinh tế.
Một là sẵn lòng chi trả (WTP), trong đó phản ánh
số lượng tiền tệ tối đa mà một cá nhân
sẽ trả tiền để có được một tốt. Khác là
sẵn sàng chấp nhận bồi thường (WTA), trong đó
phản ánh số tiền tối thiểu cần thiết
để từ bỏ những điều tốt. Do đó WTP cung cấp một
giá mua, có liên quan để định giá các đề xuất
đạt được của một tốt, trong khi cung cấp một WTA bán
giá, phù hợp cho việc đánh giá một đề xuất từ bỏ.
WTP biện pháp được sử dụng rộng rãi để cung cấp thông tin
cho các nhà hoạch định chính sách liên quan đến các tế
* tác giả tương ứng. Fax: +1 970 4981660. giá trị kinh của phi thị trường, hoặc không bằng tiền,
0921-8009 / 99 / $ - xem vấn đề trước © 1999 Elsevier Science BV Tất cả quyền được bảo lưu.
PII: S0921-8009 (98) 00.050-0.324 TC Brown , R. Gregory / Kinh tế Sinh thái 28 (1999) 323-335
tài sản môi trường, ví dụ như đầu vào cho
chi phí-lợi ích phân tích (ví dụ như để xác định công đức
của một chương trình cải thiện môi trường sống đề nghị) hoặc
như là một phần của nghiên cứu thiệt hại tài nguyên (ví dụ như thành lập
mức bồi thường cho ngư dân ven biển sau
sự cố tràn dầu). Trường hợp đầu tiên xem xét một môi trường
cải thiện hoặc tăng, mà một WTP
đo là khái niệm thích hợp. Các trường hợp
thiệt hại tài nguyên, tuy nhiên, xem xét một mất mát, cho
đó là một biện pháp WTA nên thay vì được sử dụng
(Bromley, 1995). Tuy nhiên, các biện pháp kinh tế của WTA
giá trị so với thiệt hại về môi trường thường ít khi được
sử dụng.
Tại sao các biện pháp sai trái của giá trị để tự do
sử dụng? Một lý do chính là nó được phép
theo lý thuyết kinh tế thông thường, trong đó thông báo
với chúng tôi rằng, trong hầu hết các trường hợp, hai
biện pháp này sẽ mang lại ước tính tương đương của các
giá trị (Willig, 1976). Điều này được công nhận là không
đúng khi giá trị của việc trao đổi trong câu hỏi
là một tỷ lệ đáng kể trong thu nhập hoặc khi
các chi phí giao dịch liên quan là lớn. Ngoại trừ
cho các hiệu ứng thu nhập hoặc chi phí giao dịch, tuy nhiên,
các cộng đồng kinh tế đã đồng ý cho
hơn 50 năm '' chúng ta thường sẽ mong đợi các
kết quả được quá gần nhau nên nó sẽ không
thành vấn đề [biện pháp], chúng tôi chọn '' (Henderson,
1941) vì '' ... cho nhiều hàng hóa, dịch vụ và
tiện nghi mà chỉ huy một phần khiêm tốn của
ngân sách của người tiêu dùng, sự khác biệt giữa ... [WTA
và WTP] biện pháp này là tầm thường ''
(Randall, 1987).
Điều này giả định chung về tính tương đương trong tăng
(WTP) và các biện pháp mất (WTA) có giá trị là
trái với một cơ thể lớn các bằng chứng thực nghiệm
chứng minh rằng các biện pháp của WTA là giá trị
ước tính song song thường là hai hoặc nhiều lần
WTP. Những kết quả này đến từ các thí nghiệm và
khảo sát đánh giá ngẫu nhiên cũng như trong thế giới thực
các ứng dụng chính sách về môi trường (Knetsch,
1995). Điều này tạo thành một nửa của sự bất thường
nhắc đến trước đó, trong đó kết quả thực nghiệm không
đồng ý với những dự đoán của thành lập và verymuch-sống
lý thuyết. Nửa kia của
sự bất thường hơn nữa là có liên quan từ quan điểm của
các nhà quản lý môi trường-là vì
giá trị WTP thấp hơn thường được sử dụng trong việc phân bổ
các nguồn tài nguyên môi trường cạnh tranh giữa các
ứng dụng, thiết lập giải thưởng bằng tiền đối với môi trường
thường thiệt hại, trong việc xác định mức độ ưu tiên
của các hoạt động giảm nhẹ, và trong chứng minh chi phí
để bảo vệ môi trường sống của các loài quý hiếm và đang bị đe dọa,
các quyết định dựa trên kinh tế thị giả
nghiên cứu cũng có thể là sai. Hơn nữa, sự thiên vị trong
các quyết định được cả hai thừa nhận rộng rãi và nhất quán-nó
làm giảm các phi thị trường môi trường
chi phí của việc sử dụng nguồn tài nguyên hoặc thiệt hại do
lỗi trong việc lựa chọn một phương pháp đánh giá.
Trong bài báo này, chúng tôi lại ngắn gọn bằng chứng cho sự
chênh lệch và nhiều lời giải thích được đưa ra cho
xuất hiện của nó. Trọng tâm của chúng tôi, tuy nhiên, là trên
ý nghĩa của sự chênh lệch cho môi trường
ra quyết định, với sự nhấn mạnh về lý do tại sao
sự chú ý nhiều hơn nên được trả cho sự bất thường này của
những người liên quan với bảo vệ thiên nhiên
môi trường.
2. Bằng chứng của sự chênh lệch
Bằng chứng về sự chênh lệch giữa WTA và
WTP biện pháp có giá trị đến từ nhiều
nguồn: nghiên cứu thực nghiệm sử dụng của người tiêu dùng
hàng hóa, các đánh giá giả thuyết và tiền mặt liên quan đến
hàng hóa môi trường, chính sách và thực hối
bao gồm kích thước được-mất. Những
bằng chứng từ các nguồn này là áp đảo:
tổn thất quan trọng hơn với mọi người hơn làm xứng
tăng, và giảm tổn thất có giá trị
hơn so với lợi tức dự tính được.
Một loạt thí nghiệm cổ điển của tiền thật đã được
tiến hành bởi Knetsch và Sinden (1984) sử dụng một
số dự một chứng từ hàng hóa, quy đổi thành
hai hàng hoặc tiền mặt. Trong một trong những điều kiện của họ,
vé đã được đầu tiên được truyền tới tất cả các thành viên tham gia xổ số.
Sau đó, một nửa của các cầu thủ (ngẫu nhiên
chọn) được yêu cầu phải trả $ 2 để giữ vé của họ,
trong khi nửa còn lại đã được hỏi liệu họ có
chấp nhận $ 2 để cung cấp cho nó lên (tức là từ bỏ quyền lợi của họ).
Cho một phân phối ngẫu nhiên ưu đãi,
tỷ lệ người trả $ 2 nên
được giống như tỷ lệ từ chối 2 $. Tuy nhiên,
các kết quả từ hai nhóm đều rất
khác nhau: 50% (19/38) của những người ở phía bên WTP
trả $ 2 để chơi, trong khi 76% (29/38) của những người
từ chối cung cấp bồi thường $ 2 vụ. Subse-TC Brown, R. Gregory / Kinh tế Sinh thái 28 (1999) 323-335 325
Bảng 1
danh sách Chronological các nghiên cứu so sánh WTA và WTPa
Tốt Mean hoặc giá trị trung bình Procedure Bất tiền bỏ ra? Tác giả b
WTA ($) WTP ($) Tỷ lệ
goodsc môi trường
Hammack và Brown (1974) chim nước Thư săn CV No 4,2 1044 247
Banford et al. (1979) Không có cầu tàu cá Interview CV 120 2.8 43
Giám mục và Heberlein (1979) săn ngỗng Thư Giấy phép số 101 CV 21 4.8
Brookshire et al. (1980) Không Elk chất lượng săn Interview CV 69 13 5.4
Rowe et al. (1980) tầm nhìn Air Interview CV Không 5.2 24 5
Brookshire và Coursey viên mật độ cây Interview CV 61.0 No 855 14
(1987)
bán đấu giá Smith 18 7 2.4 d Brookshire và Coursey Có Công viên mật độ cây
(1987)
Giám mục et al. (1988) Có hồ sơ dự thầu Deer Mail / điện thoại giấy phép săn bắn 153 31 4,9
Boyce và McCollum (1993) Bison giấy phép săn bắn giá thị trường Exch. Có 12 233 215 56,9
MacDonald và Bowker Interview CV Không mùi công nghiệp nhà máy 735 7.0 105
(1994)
hàng Non-môi trường
Knetsch và Sinden (1984) vé xổ số nhị giá Có 5,18 4,1 1,28
lựa chọn
Coursey et al. (1987) Uống đắng đấu giá Vickrey lỏng 2,9 1,6 4,7 d Có
Harlow (1988) vé xổ số Vickrey đấu giá Có 1,5 2,14 1,39
Harless (1989) Có vé xổ số Vickrey đấu giá na na 2,7
Hof et al. (1989) Gia súc Thư giấy phép chăn thả CV Không 7.00 1.50 4.7
Kahneman et al. (1990) Có Mug BDM đấu giá 5,78 2,21 2,6
Boyce et al. (1992) Nhà máy BDM đấu giá Có 8.00 4.81 1.7 d
Kachelmeier và Shehata Có BDM vé xổ số đấu giá 11 6 1.8
(1992)
Adamowicz et al. (1993) Movie vé Classroom CV No 9,30 4,76 2,0
Shogren et al. (1994) Có nguy cơ bệnh tật Vickrey đấu giá 3,5 0,9 3,9 d
Franciosi et al. (1994) Mug BDM đấu giá Có 5,36 2,19 2,4
Eisenberger và Weber (1995) Có Lottery BDM vé bán đấu giá 6,11 4,23 1,4
0,99 2.20e Morrison (1997) Mug BDM đấu giá 2.2 Có e
một số nghiên cứu đã sử dụng nhiều hơn một thủ tục, nhiều hơn một tốt , hoặc một vài phiên bản hoặc mức độ của cùng tốt. Chúng tôi không
cố gắng để liệt kê tất cả ở đây. Trong hầu hết các trường hợp, kết quả cũng tương tự như những báo cáo ở đây.
b CV đề cập đến đánh giá ngẫu nhiên. BDM đề cập đến việc bán đấu giá giá ngẫu nhiên của Becker et al. (1964).
c thêm sớm, các nghiên cứu đánh giá ngẫu nhiên chưa được công bố của hàng hóa môi trường bao gồm các Eby (1975) nghiên cứu về đánh bắt cá trong một
công viên, mà của Meyer (1975) của giải trí nước mặn, và của Sinclair (1976) của một cá yêu thích site. Những nghiên cứu này cũng cho thấy
tỷ lệ WTA / WTP đáng kể. Xem Gordon và Knetsch (1979). d Một số đã được sử dụng lặp đi lặp lại, với người cuối cùng hay ràng buộc lặp báo cáo ở đây.
e Pounds Sterling thay vì dollar Mỹ.
thí nghiệm có sử dụng quent vé xổ số hoặc quen thuộc
hàng và không tốn kém như cốc, kẹo
thanh, bút-đã nhân rộng và mở rộng
các kết quả dưới nhiều between- và
điều kiện có thể trong phạm vi-, với những kết quả nhất quán
thể hiện một sự chênh lệch đáng kể và dai dẳng
(Bảng 1).
Kết quả nghiên cứu của môi trường
kinh tế thường cho thấy tỷ lệ cao hơn cho
sự chênh lệch về các biện pháp định giá. Một ví dụ
là phản ứng của những người săn vịt (Hammack
và Brown, 1974), người đã chỉ ra rằng, trung bình,
họ sẽ phải trả $ 247 trên chi phí thực tế để săn
chim nước trong một năm nhưng yêu cầu tối thiểu là
$ 1044 bỏ cơ hội đó để đi săn. Như vậy
sự khác biệt lớn trong WTA và WTP phản ứng là
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: