Volume 9, Chapter 8 And then, Yukinoshita Yukino…Part 1 – Part 2 – Par dịch - Volume 9, Chapter 8 And then, Yukinoshita Yukino…Part 1 – Part 2 – Par Việt làm thế nào để nói

Volume 9, Chapter 8 And then, Yukin

Volume 9, Chapter 8
And then, Yukinoshita Yukino…

Part 1 – Part 2 – Part 3 – Part 4

Once it was night, chilly winds began to blow through Destinyland, positioned in a section of the coastline.

If the winds grew too strong, the fireworks would likely be suspended. But there hadn’t been an announcement regarding that, so the fireworks were probably going to be held as scheduled.

After finishing our shopping at the Pan-san store, we visited numerous other attractions, taking pictures for material. I was extremely dubious of whether these pictures would turn out useful at all, but ultimately, it’s not like there was much else we could do during the two days we had off. With that in mind, this wasn’t totally a fruitless endeavor even if the pictures were, at most, just reference material.

Constantly walking and standing caused fatigue to accumulate. While we had taken occasional breaks, the crowd didn’t allow us to move as we wanted, making every single one of us considerably exhausted.

Presently, we were wandering around hoping to ride one last attraction before the parade started. But unlike the afternoon, everyone’s pace was slower.

Naturally, I ended up at the back of the group, a habit that started up whenever I moved with a group. But thanks to that, I was able to get a glimpse of all the exhausted expressions of the group, whom as a whole spoke less and less.

Particularly, diagonally ahead of me, Isshiki talking to Tobe left an impression on me.

“…Tobe-senpai, do you have a second?”

“Ooh, what’s up, Irohasu?”

Isshiki spoke to Tobe in a low voice, carefully avoiding any unwanted attention, though Tobe’s voice was loud in response. She then pulled Tobe’s sleeve downwards, finding that problematic, and whispered into his ear.

“…Eh, ya serious?” Tobe said with a surprised expression, or rather, unpleasant. After making a complicated look and glancing around him, he lowered his voice and whispered something. Seeing Tobe who was normally loud secretly whispering like that was bizarrely unnatural.

Once their conversation ended after a few words, Isshiki lightly bowed to Tobe and she quickly scuttled to the front where Hayama and Miura were. It looked like she had asked Tobe for something. As for Tobe, he was incessantly pulling the back of his hair looking stumped.

After reaching the front, Isshiki stood next to Hayama with Miura at his side as well. It looked like we were going to continue straight ahead until we made it out of the plaza.

Hayama, not visibly exhausted, chatted with Isshiki, who nonchalantly came up to talk to him, while Miura walked sluggishly in exhaustion.

Following behind them were Yuigahama and Ebina-san who were yapping to each other, still energetic.

And then there was me. I was trailing behind them, currently set in slightly tired mode.

Yukinoshita, who was similarly positioned to me, was trudging along as well. For someone who wasn’t confident in her own stamina, here she was, in this crowd of people. She was the most visibly tired of us all.

She was heavily dragging her slender legs heavily even now. She suddenly let out a deep breath.

“You okay?”

“Yes.” Yukinoshita answered briefly. She didn’t look at me, though I wasn’t sure if that was because she was too exhausted to, or that our distance was still somewhat strained.

“Ah, crap.” Yuigahama said as she was walking ahead.

I looked in her direction and the street that extended to the plaza that we were going to leave was just about to be barred away with ropes for the parade.

Yuigahama and Ebina-san noisily dashed off ahead and was barely able to make it past the rope that was about to be set in place. Both Yukinoshita and I, further behind them, were completely late in getting our start.

Both of us were separated from Yuigahama and the others by a single street. Noticing that we had fell behind, Yuigahama called out.

I lifted my hand lightly and answered. “Go on ahead. We’ll be right behind you.”

“Gooot it!” Yuigahama shook her arms and went after Hayama and the others.

I saw her off and turned to Yukinoshita. “…Okay, we should get going.”

“I suppose so.”

It wasn’t a big deal since we knew where they were heading. It was a little out of the way since we had to take a detour around the plaza, but that wasn’t bad. But with the street blockaded for the parade, our side was seeing an increasing density of people.

On top of that, it was night time and the lights of the attractions were all brilliantly lighting up. There were numerous people who stopped and prepared to take pictures as if they were paying their offerings. Because of that, we couldn’t proceed as we had wanted to.

It took a considerable amount of time to reach Spride Mountain, the next ride we planned to ride. I took a look at the entrance, but Yuigahama and the others were nowhere to be seen.

Yukinoshita tried looking around as well and spoke when she noticed that they didn’t seem to be in the area. “Shall we call them?”

“I guess so…”

I took out my cellphone and called the one number I knew from their group. It took three rings for the other side to finally answer.

“Yeees?” Along with Yuigahama’s voice were other noisy ones. They were probably Hayama’s and the others’.

“Where are you? We’re both here.”

“Ah, sorry, we already went inside.”

“O-Okay…”

I thought they were going to wait for us, but I guess not… I received a light shock.

Perceiving that, Yuigahama said frantically, “It’s okay, it’s okay! If you take the FASTPASS line, we’ll meet up right away. It’s not very crowded right now too, so you’ll get through the line super quick. That’s why we ended up talking about how it’d be okay for us to go on ahead and stuff…”

I glanced at the waiting line while listening.

As she said, the line was shorter than usual. The display with the wait times indicated about thirty minutes. Considering how fast the line was moving now, it was likely going to be much shorter. Also, if we took the FASTPASS line as per Yuigahama’s suggestion, we should easily be able to meet up. Sometimes, there were people who would use it to go to the restroom while waiting in line, so there shouldn’t be much of a problem using it to meet up with others.

“Got it.”

“Okay, see you in a bit.”

I hung up and looked at Yukinoshita’s face. “It looks like we’ll meet with them inside.”

Yukinoshita nodded back and we headed towards the line.

The FASTPAST line couldn’t be used at the beginning. There were set times in which the FASTPASS could be used and it was also closely watched. That’s why we ended up lining up in the normal line. But even in this line, we could smoothly continue on. This was likely due to the customers migrating towards the parade area.

“For now, I guess we should stay in this line until it stops moving.”

We’d go as far as we could in this line. From there, if we took the FASTPASS line like switching over traffic lanes, then we should be able to find Yuigahama and the others immediately.

As we stayed in line, it progressed further and we had already covered a lot of ground.

And then, there was a group of seemingly high school students from some high school wearing gakuran[^1] uniforms at the front in a dispute. When it was the opening of the parade and fireworks, the young people waiting for their chance would dash with all their might so they could ride the attractions over and over again. It looked like that their dashing was the main cause of the dispute. They were quarreling about who was first and who had cut them and the sort.

The staff immediately flew in and they were all asked to leave. The line continued solemnly with that warning in place.

Yukinoshita looked at the faces of the people at front and at the back.

“It doesn’t seem like we’ll be able to use our friends as an excuse to move up ahead…”

“Yeah. I’ll try calling her one more time…” I took out my phone and pressed the redial. But no matter how many rings went by, there was no answer. “And she’s not picking up…”

Yuigahama’s number was the only one I actually knew… I had given my number to Hayama before, but I never got his.

“Do you know any of the other guys’ contact info?”

I asked Yukinoshita just to be sure, but she shook her head. Figures… I tried calling several more times as we reluctantly stayed in line and with the line moving forward, we could already see the lower level. Once we went down that curb, we would arrive at the boarding area.

“At this rate, it’d be faster to just get on the ride than go back. They might be waiting at the exit, anyway.”

“…I-I suppose so.” Yukinoshita answered with a voice that sounded agitated.

When I glanced over at her, she was quietly looking away.

“…Something wrong?”

“……”

I asked her, but she didn’t respond.

…Wait. Now just wait a second. Wait, wait. It feels like I’ve seen this several times before… A little concerned, I asked Yukinoshita, “Can I check something with you?”

“What could that be?” Yukinoshita looked at me with a tense expression.

I looked at Yukinoshita’s eyes and slowly asked her while paying attention to her reaction, “Could it be you can’t handle this kind of stuff?”

The both of us still quiet, we stared at each other expressionlessly. And then, Yukinoshita’s gaze smoothly slid to the side. “…It’s not that I can’t.”

Yeah, I remember her saying something evasive like that before… She said the same thing when I told her she couldn’t handle dogs.

Ahh, I knew it was totally something like that. It’s totally the usual Yukinoshita pattern. Thinking back on it, I did recall her staggering on her feet after getting off SpaMt. It’s not that she couldn’t handle crowds, but that she couldn’t handle rollercoasters.

“You really need to say that stuff ahead of time… We’re going back.”

“I’m fine.”

“But you’re not good with this, right?” I asked.

Yukinoshita frowned
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tập 9, chương 8 Và sau đó, Yukinoshita Yukino...Phần 1-phần 2-một phần 3-phần 4Một khi nó đã là đêm, gió lạnh bắt đầu thổi qua Destinyland, vị trí trong một phần của bờ biển.Nếu những cơn gió lớn quá mạnh, pháo hoa nào có khả năng bị đình chỉ. Nhưng hiện đã không là một thông báo liên quan đến, vì vậy các pháo hoa có lẽ sẽ được tổ chức như dự kiến.Sau khi kết thúc của chúng tôi mua sắm tại Pan-san lưu trữ, chúng tôi viếng thăm nhiều điểm tham quan khác, chụp ảnh cho các tài liệu. Tôi đã rất đáng ngờ của cho dù những ảnh này sẽ lần lượt ra hữu ích ở tất cả, nhưng cuối cùng, nó là không giống như đã có nhiều khác chúng tôi có thể làm trong hai ngày chúng tôi đã tắt. Với ý nghĩ đó, đây không phải là hoàn toàn một nỗ lực không hiệu quả ngay cả khi những hình ảnh là, tối đa, chỉ có tài liệu tham khảo.Liên tục đi bộ và đứng gây ra mệt mỏi để tích lũy. Trong khi chúng tôi đã thực hiện thường xuyên phá vỡ, đám đông đã không cho phép chúng tôi để di chuyển như chúng tôi muốn, làm cho mỗi người trong chúng ta đáng kể kiệt sức.Hiện nay, chúng tôi đã lang thang xung quanh hy vọng để đi xe một điểm thu hút cuối cùng trước khi các cuộc diễu hành bắt đầu. Nhưng không giống như buổi chiều, tốc độ của tất cả mọi người là chậm hơn.Đương nhiên, tôi đã kết thúc ở mặt sau của nhóm, một thói quen mà bắt đầu lên bất cứ khi nào tôi di chuyển với một nhóm. Nhưng nhờ đó, tôi đã có thể để có được một cái nhìn của tất cả những biểu hiện kiệt sức của nhóm, mà như một toàn thể nói ít hơn và ít.Đặc biệt là, theo đường chéo phía trước của tôi, Isshiki nói chuyện với Tobe để lại một ấn tượng trên tôi.“… Tobe-senpai, làm bạn có một thứ hai?""Ooh, what's up, Irohasu?"Isshiki đã nói chuyện với Tobe trong một giọng nói thấp, cẩn thận tránh bất kỳ sự chú ý không mong muốn, mặc dù giọng nói của Tobe là lớn để đáp ứng. Cô sau đó kéo Tobe của tay áo xuống dưới, thấy rằng vấn đề, và thì thầm vào tai của mình.“… Eh, ya nghiêm trọng? " Tobe nói với một biểu hiện ngạc nhiên, hay đúng hơn, khó chịu. Sau khi làm cho một cái nhìn phức tạp và glancing xung quanh anh ta, ông hạ xuống giọng nói của mình và thì thầm một cái gì đó. Nhìn thấy Tobe đã thường lớn bí mật thì thầm như thế là bizarrely không tự nhiên.Khi cuộc đàm thoại kết thúc sau khi một vài từ, Isshiki nhẹ cúi để Tobe và cô nhanh chóng đánh đắm để phía trước nơi Hayama và Miura. Nó trông giống như bà đã yêu cầu Tobe cho một cái gì đó. Đối với Tobe, ông đã không ngừng kéo phía sau của mái tóc của mình tìm stumped.Sau khi đạt tới phía trước, Isshiki đứng bên cạnh Hayama với Miura ở bên mình. Nó trông giống như chúng tôi sẽ tiếp tục thẳng về phía trước cho đến khi chúng tôi đã làm cho nó ra khỏi plaza.Hayama, không rõ rệt kiệt sức, chatted với Isshiki, người thản đến nói chuyện với anh ta, trong khi Miura đi sluggishly trong kiệt sức.Sau phía sau họ là Yuigahama và Ebina-san yapping với nhau, vẫn tràn đầy năng lượng.Và sau đó sau khi bạn đã có tôi. Tôi đã theo sau họ, hiện đang thiết lập ở chế độ hơi mệt mỏi.Yukinoshita, người được bố trí tương tự như vậy với tôi, trudging cùng là tốt. Đối với một người không tin tưởng vào sức chịu đựng của riêng mình, ở đây cô, trong đám đông này người. Cô đã mệt mỏi đặt rõ rệt của tất cả chúng ta.Cô ấy rất nhiều kéo mảnh chân rất nhiều ngay cả bây giờ. Cô đột nhiên để cho ra một hơi thở sâu."Anh không sao chứ?""Có." Yukinoshita trả lời một thời gian ngắn. Cô đã không nhìn vào tôi, mặc dù tôi đã không chắc chắn nếu đó là bởi vì cô đã quá kiệt sức để, hoặc khoảng cách của chúng tôi vẫn còn một chút căng thẳng."Ah, crap." Yuigahama nói như cô ấy đã đi bộ về phía trước.Tôi nhìn theo hướng của cô và đường phố kéo dài đến plaza mà chúng tôi đã đi để chỉ định sẽ bị cấm đến đi với những sợi dây cho cuộc diễu hành.Yuigahama và Ebina-san ồn tiêu tan ra phía trước và đã gần như không thể để làm cho nó qua những sợi dây thừng mà là về để được đặt ở vị trí. Cả hai Yukinoshita và tôi, tiếp tục phía sau họ, đã hoàn toàn trễ trong việc bắt đầu của chúng tôi.Cả hai chúng tôi đã được tách ra từ Yuigahama và những người khác bằng một con đường duy nhất. Nhận thấy rằng chúng tôi đã rớt lại phía sau, Yuigahama gọi là.Tôi nâng lên bàn tay của tôi nhẹ và trả lời. "Đi trước. Chúng tôi sẽ phải phía sau bạn.""Gooot nó!" Yuigahama lắc cánh tay của mình và đã đi sau khi Hayama và những người khác.Tôi thấy cô ấy và quay sang Yukinoshita. “… Được rồi, chúng ta nên đi.""Tôi nghĩ như vậy."Nó không phải là một vấn đề lớn kể từ khi chúng tôi biết nơi mà họ đã nhóm. Nó đã là một ít ra khỏi đường đi kể từ khi chúng tôi đã phải mất một đường vòng quanh plaza, nhưng đó không phải là xấu. Nhưng với đường đã bị phong tỏa cho cuộc diễu hành, phía chúng tôi đã nhìn thấy một mật độ ngày càng tăng của người dân.Trên đầu trang của rằng, đó là thời gian ban đêm và ánh đèn của các điểm tham quan đã là tất cả rực rỡ ánh sáng. Đã có rất nhiều những người dừng lại và chuẩn bị để chụp ảnh như thể họ đã trả tiền dịch vụ của họ. Do đó, chúng tôi không thể tiến hành như chúng tôi đã muốn.Phải mất một số lượng đáng kể thời gian để đạt được Spride núi, đi tiếp theo chúng tôi kế hoạch để đi xe. Tôi đã xem xét lối vào, nhưng Yuigahama và những người khác đã là hư không để được nhìn thấy.Yukinoshita đã cố gắng tìm kiếm xung quanh là tốt và nói khi cô nhận thấy họ dường như không trong khu vực. "Thì chúng tôi gọi họ?""Tôi đoán vậy..."Tôi đã diễn ra của tôi điện thoại di động và được gọi là một số tôi biết từ nhóm của họ. Phải mất ba vòng cho phía bên kia để cuối cùng đã trả lời."Yeees?" Cùng với giọng nói của Yuigahama là khác người ồn ào. Họ có lẽ của Hayama và những người khác."Where are bạn? Chúng tôi cả hai ở đây.""Ah, xin lỗi, chúng tôi đã đi bên trong.""O-Okay..."Tôi nghĩ rằng họ sẽ chờ đợi cho chúng tôi, nhưng tôi đoán không... Tôi nhận được một cú sốc nhẹ.Nhận thấy rằng, Yuigahama nói điên cuồng, "rồi, không sao đâu! Nếu bạn có dòng FASTPASS, chúng tôi sẽ đáp ứng ngay lập tức. Nó không phải là rất đông đúc ngay bây giờ quá, do đó, bạn sẽ nhận được thông qua dòng siêu nhanh chóng. Đó là lý do tại sao chúng tôi đã kết thúc nói chuyện về làm thế nào nó sẽ được okay để chúng tôi đi về phía trước và công cụ... "Tôi glanced ở dòng chờ đợi trong khi lắng nghe.Như cô nói, dòng là ngắn hơn so với bình thường. Màn hình với thời gian chờ đợi chỉ ra khoảng ba mươi phút. Xem xét tốc độ dòng đã di chuyển bây giờ, nó có khả năng sẽ có nhiều ngắn hơn. Ngoài ra, nếu chúng tôi đã FASTPASS theo đề nghị của Yuigahama dòng, chúng ta nên dễ dàng có thể đáp ứng. Đôi khi, đã có những người sẽ sử dụng nó để đi nhà vệ sinh trong khi chờ đợi trong dòng, do đó, đó không phải là nhiều của một vấn đề bằng cách sử dụng nó để đáp ứng với những người khác."Có nó"."Được rồi, thấy bạn trong một chút."Tôi treo lên và nhìn vào khuôn mặt của Yukinoshita. "Có vẻ như chúng tôi sẽ đáp ứng với họ bên trong."Yukinoshita gật đầu trở lại và chúng tôi đứng đầu về phía dòng.Dòng FASTPAST không thể được sử dụng ở đầu. Có thiết lập thời gian trong đó các FASTPASS có thể được sử dụng và nó cũng chặt chẽ được theo dõi. Đó là lý do tại sao chúng tôi đã kết thúc xếp hàng trong dòng bình thường. Nhưng ngay cả trong dòng này, chúng tôi có thể trôi chảy tiếp tục trên. Điều này là có thể do khách di chuyển hướng tới khu vực cuộc diễu hành."Bây giờ, tôi đoán chúng tôi nên ở trong dòng này cho đến khi nó dừng lại di chuyển."Chúng tôi sẽ đi xa như chúng tôi có thể trong dòng này. Từ đó, nếu chúng tôi đã FASTPASS dòng như chuyển đổi trên làn xe lưu lượng truy cập, sau đó chúng tôi có thể tìm thấy Yuigahama và những người khác ngay lập tức.Như chúng tôi ở lại trong dòng, nó tiếp tục tiến triển và chúng tôi đã có bảo hiểm rất nhiều đất.Và sau đó, đã có một nhóm dường như học sinh trung học từ một số trường trung học mặc gakuran [^ 1] đồng phục ở phía trước trong một vụ tranh chấp. Khi nó là mở cửa của các cuộc diễu hành và pháo hoa, những người trẻ tuổi, chờ đợi cơ hội của họ sẽ dash với tất cả các có thể của họ để họ có thể đi xe các điểm tham quan hơn và hơn nữa. Nó trông giống như rằng rạng ngời của họ là nguyên nhân chính của tranh chấp. Họ quarreling về người đầu tiên và những người đã cắt họ và phân loại.Các nhân viên ngay lập tức cất cánh năm và họ được yêu cầu để lại. Các dòng tiếp tục đã long trọng với cảnh báo rằng tại chỗ.Yukinoshita nhìn khuôn mặt của người dân ở trước và ở phía sau."Nó không có vẻ như chúng tôi sẽ có thể sử dụng bạn bè của chúng tôi như một cái cớ để di chuyển lên phía trước...""có. Tôi sẽ cố gắng gọi điện thoại của mình một lần nữa..." Tôi đã diễn ra điện thoại của tôi và ép quay số lại. Nhưng không có vấn đề bao nhiêu vòng đã đi theo, đã có không có câu trả lời. "Và nó không chọn lên..."Yuigahama của số là người duy nhất tôi thực sự biết... Tôi đã cho số của tôi để Hayama trước khi, nhưng tôi không bao giờ có của mình."Làm bạn biết bất kỳ thông tin liên hệ của kẻ khác?"Tôi hỏi Yukinoshita chỉ để chắc chắn, nhưng cô đã bắt đầu. Con số... Tôi đã cố gắng gọi nhiều lần như chúng tôi miễn cưỡng ở trong dòng và có dòng di chuyển về phía trước, chúng tôi đã có thể nhìn thấy cấp độ thấp hơn. Một khi chúng tôi đã đi xuống đó lề đường, chúng tôi sẽ đến khu vực nội trú."Ở mức này, nó sẽ nhanh hơn để chỉ có được trên xe hơn trở lại. Họ có thể chờ đợi ở lối ra, dù sao."“… Tôi-tôi cho rằng như vậy. " Yukinoshita trả lời với một giọng nói có vẻ giao động.Khi tôi glanced lên tại của cô, cô đã lặng lẽ tìm đi.“… Một cái gì đó sai?"“……”Tôi yêu cầu cô, nhưng cô không trả lời.… Đợi. Bây giờ chỉ cần chờ một lần thứ hai. Chờ đợi, chờ đợi. Nó cảm thấy như tôi đã nhìn thấy điều này nhiều lần trước khi... Một chút quan tâm, tôi yêu cầu Yukinoshita, "Có thể tôi kiểm tra một cái gì đó với bạn?""Mà có thể những gì?" Yukinoshita xem xét tôi với một biểu hiện căng thẳng.Tôi nhìn vào mắt của Yukinoshita và chậm yêu cầu cô trong khi chú ý đến phản ứng của cô, "Có thể nó là bạn không thể xử lý này loại công cụ?"Cả hai chúng tôi vẫn yên tĩnh, chúng tôi stared vào nhau expressionlessly. Và sau đó, của Yukinoshita chiêm ngưỡng thuận lợi trượt sang một bên. “… Nó không phải là tôi không thể."Vâng, tôi nhớ cô nói điều gì đó lẫn tránh như thế trước khi... Cô nói điều tương tự khi tôi nói với cô ấy cô ấy không thể xử lý các con chó.Ahh, tôi biết đó là hoàn toàn một cái gì đó như thế. Nó hoàn toàn là mô hình Yukinoshita bình thường. Suy nghĩ trở lại vào nó, tôi đã nhớ lại kinh ngạc của cô trên đôi chân của mình sau khi nhận được ra khỏi SpaMt. Nó không phải là cô không thể xử lý các đám đông, nhưng cô không thể xử lý các rollercoasters."Bạn thực sự cần phải nói thế trước thời gian... Chúng tôi sẽ trở lại.""Tôi đang tốt.""Nhưng cậu không tốt với điều này, phải không?" Tôi yêu cầu.Yukinoshita cau mày
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Tập 9, Chương 8
Và sau đó, Yukinoshita Yukino ... Part 1 - Part 2 - Part 3 - Part 4 . Một khi đó là đêm, gió lạnh bắt đầu thổi qua Destinyland, vị trí trong một phần của bờ biển Nếu gió đã tăng trưởng quá mạnh, pháo hoa có khả năng sẽ bị đình chỉ. Nhưng đó chưa được thông báo về điều đó, vì vậy pháo hoa có lẽ sắp được tổ chức như dự kiến. Sau khi hoàn tất mua sắm của chúng tôi tại các cửa hàng Pan-san, chúng tôi đến thăm rất nhiều điểm tham quan khác, chụp hình cho vật liệu. Tôi đã vô cùng đáng ngờ liệu những hình ảnh sẽ lần lượt ra hữu ích ở tất cả, nhưng cuối cùng, nó không giống như là có nhiều khác chúng ta có thể làm trong thời gian hai ngày, chúng tôi đã tắt. Với ý nghĩ đó, điều này không hoàn toàn là một nỗ lực không kết quả ngay cả khi các bức ảnh đều, nhiều nhất, chỉ cần tham khảo tài liệu. Thường xuyên đi bộ và đứng gây ra mệt mỏi để tích lũy. Trong khi chúng tôi đã thực hiện thường xuyên nghỉ giải lao, đám đông đã không cho phép chúng ta di chuyển như chúng ta muốn làm cho mỗi người trong chúng ta kiệt sức đáng kể. Hiện nay, chúng tôi đã lang thang xung quanh hy vọng để đi xe một sức hấp dẫn cuối cùng trước khi cuộc diễu hành bắt đầu. Nhưng không giống như các buổi chiều, tốc độ của tất cả mọi người là chậm hơn. Đương nhiên, tôi đã kết thúc ở mặt sau của nhóm, một thói quen mà bắt đầu lên mỗi khi tôi di chuyển với một nhóm. Nhưng nhờ đó, tôi đã có thể có được một cái nhìn thoáng qua của tất cả các biểu hiện mệt mỏi của các nhóm, mà như một toàn thể nói ít hơn và ít hơn. Đặc biệt, theo đường chéo phía trước của tôi, Isshiki nói chuyện với Tobe để lại một ấn tượng cho tôi. "... Tobe -senpai, làm bạn có một thứ hai? " "Ồ, có chuyện gì thế, Irohasu?" Isshiki nói chuyện với Tobe bằng một giọng thấp, cẩn thận tránh bất kỳ sự chú ý không mong muốn, mặc dù giọng Tobe là lớn trong phản ứng. Sau đó, cô kéo tay áo của Tobe xuống dưới, thấy rằng có vấn đề, ​​và thì thầm vào tai anh. "... Eh, ya nghiêm trọng?" Tobe nói với vẻ ngạc nhiên, hay đúng hơn, khó chịu. Sau khi thực hiện một cái nhìn phức tạp và liếc nhìn xung quanh, hạ giọng thì thầm điều gì đó. Thấy Tobe người được thường lớn bí mật thì thầm như thế là kỳ lạ không tự nhiên. Khi cuộc trò chuyện của họ đã kết thúc sau một vài từ, Isshiki nhẹ cúi chào Tobe và cô nhanh chóng đánh đắm vào phía trước nơi Hayama và Miura đã. Nó trông giống như cô đã hỏi Tobe cho một cái gì đó. Đối với Tobe, ông đã không ngừng kéo phía sau mái tóc của mình nhìn bối rối. Sau khi đạt đến phía trước, Isshiki đứng cạnh Hayama với Miura ở bên mình là tốt. Nó trông giống như chúng ta sẽ tiếp tục thẳng về phía trước cho đến khi chúng tôi đã làm cho nó ra khỏi quảng trường. Hayama, nhìn không kiệt sức, nói chuyện với Isshiki, người thờ ơ đã đưa ra để nói chuyện với anh ta, trong khi Miura bước chậm chạp do kiệt sức. Theo sau họ là Yuigahama và Ebina-san, người đã yapping với nhau, vẫn tràn đầy năng lượng. Và sau đó là tôi. Tôi đã được theo sau họ, hiện đang thiết lập ở chế độ hơi mệt mỏi. Yukinoshita, người được bố trí tương tự như tôi, đã lê bước dọc là tốt. Đối với một người không tự tin vào khả năng chịu đựng của riêng mình, ở đây cô ấy, trong đám đông này của người dân. Bà là người rõ ràng mệt mỏi nhất của tất cả chúng ta. Cô đã rất nhiều cách kéo đôi chân thon thả của cô rất nhiều ngay cả bây giờ. Cô đột nhiên buông ra một hơi thở sâu. "Bạn có sao không?" "Có." Yukinoshita trả lời ngắn gọn. Cô không nhìn tôi, mặc dù tôi không chắc chắn nếu đó là vì cô ấy quá mệt mỏi, hoặc là khoảng cách của chúng tôi là vẫn còn hơi căng thẳng. "Ah, crap." Yuigahama nói khi cô đang đi bộ phía trước. Tôi nhìn vào trong hướng của cô và các đường phố mà mở rộng đến các quảng trường mà chúng tôi đã đi để lại chỉ là khoảng không được đi xa bằng dây thừng cho cuộc diễu hành. Yuigahama và Ebina-san ồn ào lao đi trước và hầu như không thể làm cho nó qua sợi dây đó là sắp được thiết lập tại chỗ. Cả hai Yukinoshita và tôi, hơn nữa phía sau họ, hoàn toàn là trễ trong việc khởi đầu của chúng tôi. Cả hai chúng tôi đã được tách ra từ Yuigahama và những người khác bằng một con đường duy nhất. Nhận thấy rằng chúng tôi đã rớt lại phía sau, Yuigahama gọi ra. Tôi đưa tay tôi nhẹ nhàng và trả lời. "Đi về phía trước. Chúng tôi sẽ đến ngay phía sau bạn. " "Gooot nó!" Yuigahama lắc tay và đi sau Hayama và những người khác. Tôi thấy cô ấy ra và quay sang Yukinoshita. "... Được rồi, chúng ta nên đi thôi." "Tôi cũng nghĩ vậy." Nó không phải là một vấn đề lớn vì chúng ta biết nơi họ đang trên đường. Đó là một chút ra đường vì chúng tôi phải đi đường vòng xung quanh quảng trường, nhưng đó không phải là xấu. Nhưng với các đường phố bị phong tỏa cho cuộc diễu hành, bên cạnh chúng tôi đã nhìn thấy một mật độ ngày càng tăng của người dân. Trên hết, đó là thời gian ban đêm và ánh sáng của các điểm tham quan đều rực rỡ ánh sáng lên. Có rất nhiều người dừng lại và chuẩn bị sẵn sàng để chụp ảnh, nếu như họ đã trả tiền dịch vụ của họ. Do đó, chúng tôi không thể tiến hành như chúng ta đã muốn. Phải mất một thời gian đáng kể để đạt Spride núi, đi xe tới, chúng tôi có kế hoạch để đi xe. Tôi lấy một cái nhìn tại lối vào, nhưng Yuigahama và những người khác bị hư không để được nhìn thấy. Yukinoshita cố gắng nhìn xung quanh cũng như đã nói chuyện và khi cô nhận thấy rằng họ không có vẻ là trong khu vực. "Chúng ta sẽ gọi cho họ?" "Tôi đoán vậy ..." Tôi lấy điện thoại ra và gọi một số tôi biết từ nhóm của họ. Phải mất ba nhẫn cho các bên khác để cuối cùng trả lời. "Yeees?" Cùng với giọng nói của Yuigahama là những ồn ào khác. Họ có lẽ là của Hayama và những người khác ". "Anh đang ở đâu? Chúng ta đều ở đây. " "Ah, xin lỗi, chúng ta đã đi vào trong." "O-Okay ..." Tôi nghĩ họ sẽ phải chờ đợi cho chúng tôi, nhưng tôi đoán không ... Tôi đã nhận được một cú sốc nhẹ. Nhận thấy rằng, Yuigahama nói điên cuồng, "Không sao, không sao! Nếu bạn có những dòng FastPass, chúng tôi sẽ đáp ứng ngay lập tức. Nó không phải rất đông đúc ngay bây giờ, vì vậy bạn sẽ nhận được thông qua các dòng siêu nhanh. Đó là lý do tại sao chúng tôi đã kết thúc nói chuyện về làm thế nào nó muốn được ổn cho chúng tôi đi về phía trước và các công cụ ... " Tôi liếc nhìn dòng chờ đợi trong khi nghe. Khi cô nói, dòng ngắn hơn so với bình thường. Màn hình hiển thị với thời gian chờ đợi chỉ khoảng ba mươi phút. Xem xét cách nhanh chóng các dòng đã được di chuyển bây giờ, nó đã có khả năng sẽ ngắn hơn nhiều. Ngoài ra, nếu chúng ta lấy dòng FastPass theo đề nghị Yuigahama, chúng ta dễ dàng nên có thể đáp ứng. Đôi khi, có những người sẽ sử dụng nó để đi vào nhà vệ sinh, trong khi chờ đợi trong dòng, vì vậy không nên có nhiều của một vấn đề bằng cách sử dụng nó để đáp ứng với những người khác. "Rõ." "Được rồi, nhìn thấy bạn trong một bit . " Tôi cúp máy và nhìn vào khuôn mặt của Yukinoshita. "Có vẻ như chúng ta sẽ gặp họ bên trong." Yukinoshita gật đầu lại và chúng tôi đi về phía dòng. Dòng FASTPAST không thể được sử dụng ngay từ đầu. Có thiết lập thời gian trong đó FastPass có thể được sử dụng và nó cũng được theo dõi chặt chẽ. Đó là lý do tại sao chúng tôi đã kết thúc xếp hàng trong dòng bình thường. Nhưng ngay cả trong dòng này, chúng ta có thể tiếp tục trôi chảy trên. Đây là khả năng do các khách hàng di chuyển về phía vùng kheo. "Còn bây giờ, tôi đoán chúng ta nên ở trong dòng này cho đến khi nó ngừng di chuyển." Chúng tôi muốn đi xa như chúng tôi có thể trong dòng này. Từ đó, nếu chúng ta lấy dòng FastPass như chuyển qua làn xe lưu thông, sau đó chúng ta sẽ có thể tìm thấy Yuigahama và những người khác ngay lập tức. Khi chúng tôi ở lại trong đường dây, nó tiến triển hơn nữa và chúng tôi đã đề cập rất nhiều đất. Và sau đó, có một nhóm học sinh trung dường như cao từ một số trường trung học mặc gakuran [^ 1] đồng phục ở phía trước trong một vụ tranh chấp. Khi nó đã được khai mạc cuộc diễu hành và pháo hoa, các bạn trẻ chờ đợi cơ hội của họ sẽ chạy nhào với tất cả sức mạnh của họ để họ có thể đi xe hấp dẫn hơn và hơn nữa. Nó trông như thế rạng ngời của họ là nguyên nhân chính của các vụ tranh chấp. Họ đã cãi nhau về việc ai là người đầu tiên và những người đã cắt chúng và phân loại. Các nhân viên lập tức bay trong và tất cả họ đã được yêu cầu rời khỏi. Các dòng tiếp long trọng với cảnh báo rằng ở nơi. Yukinoshita nhìn những khuôn mặt của những người ở phía trước và ở phía sau. "Nó không có vẻ như chúng ta sẽ có thể sử dụng những người bạn của chúng tôi như một cái cớ để di chuyển lên phía trước ..." "Yeah. Tôi sẽ cố gắng gọi cô ấy thêm một lần nữa ... "Tôi lấy điện thoại ra và bấm gọi lại. Nhưng không có vấn đề bao nhiêu vòng trôi qua, không có câu trả lời. "Và cô ấy không chọn lên ..." số Yuigahama là người duy nhất tôi thực sự biết ... Tôi đã cho số của tôi để Hayama trước, nhưng tôi không bao giờ có anh. "Bạn có biết bất kỳ thông tin liên lạc của kẻ khác?" Tôi hỏi Yukinoshita chỉ để chắc chắn, nhưng cô lắc đầu. Con số ... Tôi đã thử gọi nhiều lần hơn khi chúng ta miễn cưỡng ở lại trong đường dây và với các dòng di chuyển về phía trước, chúng ta đã có thể thấy mức độ thấp hơn. Một khi chúng tôi đã đi xuống lề đường đó, chúng tôi sẽ đến các khu vực nội trú. "Với tốc độ này, nó muốn được nhanh hơn để chỉ nhận được trên xe vì đi lại. Họ có thể được chờ đợi ở lối ra, dù sao. " "... II cũng nghĩ vậy." Yukinoshita trả lời với một giọng nói nghe có vẻ kích động. Khi tôi liếc nhìn cô ấy, cô ấy đã lặng lẽ quay đi chỗ khác. "... Cái gì vậy?" "......" Tôi hỏi cô ấy, nhưng cô ấy không trả lời. ... Chờ đợi. Bây giờ chỉ cần chờ đợi một giây. Đợi chút. Nó cảm thấy như tôi đã nhìn thấy điều này một vài lần trước khi ... Một chút lo lắng, tôi hỏi Yukinoshita, "Tôi có thể kiểm tra một cái gì đó với bạn?" "Có gì mà có thể được?" Yukinoshita nhìn tôi với vẻ mặt căng thẳng. Tôi nhìn vào đôi mắt của Yukinoshita và từ từ hỏi cô trong khi chú ý đến phản ứng của cô, "Có thể là bạn không thể xử lý các loại công cụ này?" Cả hai chúng tôi vẫn yên tĩnh, chúng tôi nhìn nhau cảm. Và sau đó, ánh mắt của Yukinoshita suốt trượt sang một bên. "... Đó không phải là tôi không thể." Vâng, tôi nhớ cô ấy nói cái gì đó lấp lửng như thế trước đó ... Cô ấy nói những điều tương tự khi tôi nói với cô, cô không thể xử lý chó. Ahh, tôi biết đó là hoàn toàn như thế. Nó hoàn toàn mô hình Yukinoshita bình thường. Suy nghĩ lại về nó, tôi đã nhớ lại cô đáng kinh ngạc trên đôi chân của mình sau khi rời khỏi SpaMt. Nó không phải là cô không thể xử lý đám đông, nhưng cô không thể xử lý rollercoasters. "Bạn thực sự cần phải nói rằng những thứ trước thời hạn ... Chúng tôi sẽ trở lại." "Tôi ổn." "Nhưng bạn không tốt với điều này, phải không? "Tôi hỏi. Yukinoshita cau mày






















































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: