There is a snake in your bed, Harry!

There is a snake in your bed, Harry

There is a snake in your bed, Harry!" Draco informed him the moment he opened the door to the dormitory. For some reason, he did not seem terribly pleased at this exciting news.

"He seems to be very found of sausages," said Ron, petting the little basilisk fondly on the head. "Friendly little fellow, isn't he?" Basil licked the last remnants of sausage grease off Ron's hand and hissed contentedly. Harry could see Basil's stomach bulging out at interesting angles, and he could tell that Ron had been very generous with the sausages.

"It's been hissing and carrying on as if it owns the place." There was a slight note of complaint in Draco's voice.

"Well..." Harry scratched Basil thoughtfully on the head, "I suppose that he does own the place, in a way. He said he used to belong to Salazar Slytherin, and this is the Slytherin dormitory, after all."

His words were greeted with a stunned silence.

"He used to belong to Slytherin?' Ron withdrew his hand quickly, much to Basil's dismay. "But Slytherin lived ages ago! Snakes don't live that long, do they?"

"Oh, he's not a regular snake, Ron." Harry beamed at his friend. "He's a basilisk. I think they live for a really long time. I found him down in the Chamber of Secrets, next to the huge statue of an sad-looking old man with a beard."

"This is Salazar Slytherin's basilisk-?" Draco stared at Basil with something resembling awe now. "From the legendary Chamber of Secrets? Just... Just wait till my father hears about this! They didn't have anything like this in the Slytherin dormitory when he went to school!"

Blaise Zabini frowned. "But I thought basilisks were usually much larger than this, Harry. Are you sure he's a real basilisk? My second cousin's wife's ancestors used to have one in their dungeon, and I believe that theirs was quite enormous."

"Of course he's a basilisk!" said Harry eagerly. "Basil was a lot bigger when I found him, but I used some shrinking magic. I also dimmed his vision a bit so he won't turn people to stone all the time."

"Ah." Blaise looked rather impressed. "Too bad my cousin's wife's family didn't think of that. They had some casualties over the years, I believe."

*And too bad Salazar himself didn't think to use some of that Night and Mist Magic on my eyes,* chuckled Basil sleepily, curling into a ball. *Then we could have avoided that whole unfortunate accident.*

*Accident?* asked Harry curiously.

Basil rubbed his head lazily against Harry's hand. *Salazar was not a bad wizard, and he spoke Snake very nicely, but we had a little bit of a run-in one day. I said something about his friend Rowena looking rather tasty, and he took it completely the wrong way and started screaming at me. I informed him that I wasn't going to let some human tell me what I could have for lunch, and one thing led to another. Instead of shrinking me down to his size, Salazar decided to use his magic to make himself my size, and we had a bit of a shuffle..." Basil sighed. "Too bad. I was rather fond of him, in a way, in spite of his absurd attachment to that female.*

*What happened, then?* Harry stared at Basil.

The basilisk squirmed a little, obviously ill at ease. *Well, it was an accident, more or less. You know how one's temper can run away with one sometimes? Well, the long and short of it is... I'm afraid the giant statue of Salazar Slytherin down in the Chamber of Secrets is... well, not really a statue.* He looked down. *I mean, who wouldn't glare a little when someone turns into a giant and tries to attack you? I did feel quite bad about it for many years afterwards, although Salazar did have himself to blame for it, really. Erm... I would of course appreciate if you did not mention that unfortunate incident to your Slytherin friends. Sort of embarrassing, the whole thing.*

Harry shook his head slowly. *All right, Basil. I won't say a word. But you do have to work on controlling that temper.*

...

As soon as all the other boys were asleep that evening, Harry pulled out his diary and began writing to Tom. At first, Basil was a little jealous and hissed a few nasty things at Tom, but when Tom explained that he himself was a descendant of Slytherin's and a great admirer of snakes, Basil began warming up to him. Harry had to translate what Tom wrote for Basil, of course, since the basilisk didn't read Human. But then Tom had the excellent idea of trying to write in Parseltongue, so both Harry and Basil could read it. As far as Harry knew, no one had ever tried to write in Snake before, and all the writhing chains of ssssSsss looked very weird on the page. Before long, all three of them were laughing so hard that they had to use Silencing magic not to wake up the rest of the dormitory.

Hours later, as Harry was finally drifting off to sleep, with Basil wrapped around his head and the diary open across his chest, Basil hissed softly in his ear: *Your friend Tom is actually rather charming. Even if he does seem as strangely obsessed with you as Salazar was with Rowena...*

Harry was too sleepy to answer, so he just closed his eyes and smiled. For a moment, it almost seemed as if the diary was thumping slightly against his chest, as if a heart was beating against his own.

...

"So you missed potions class yesterday because...?" Professor Snape was staring blankly at Harry and ran a hand warily through his hair. Harry admired Snape's hair tremendously; it was black and smooth as a cormorant's wing.

Harry sighed and tried again: "Because I went to see if Professor Lockhart was all right after the pixies crashed through the window, and then I heard someone speaking Snake in the plumbing, and I walked through the marble of the misty girl's bathroom, and Mr. Malfoy's diary fell out, and the words became a beautiful boy with curls, and I shrank the basilisk and gave him an apple, only he seems to like sausages better. He's in the Slytherin dormitory now, resting."

Snape blinked slowly. "Mr. Malfoy is resting in the Slytherin dormitory?" He sounded very confused.

"No, the basilisk is resting in the Slytherin dormitory," explained Harry patiently. "But he is small now, so he will fit under my pillow."

Snape ran a hand over his forehead. He looked very tired. "There is a basilisk under your pillow?"

"That's right!" Harry beamed, relieved that the potions master was finally understanding him. "And he's very sorry about turning Slytherin to stone, but he wouldn't let him eat Ravenclaw, and he's got a bit of a temper."

Snape looked baffled again. "Eat Ravenclaw? I don't quite follow... Oh, never mind, Harry." He sighed deeply and muttered to himself. "I suppose you are speaking the truth; even your blasted godfather couldn't have come up with a fib like that..."

"Godfather?" Harry was curious. "What's that, professor?"

Snape rubbed his temples as if the subject was almost too painful to contemplate. "A godfather or godmother is a person appointed by the parents to look after their child in case something left them unable to care for the child, a guardian of sorts. A godfather is supposed to watch over the child, protect him, and keep him safe. Most parents would naturally choose someone mature, stable, and sane for this responsibility, but your deluded father, for reasons no one will ever understand, instead chose his old school friend Sirius Black. Even their homicidal wolf friend would have made a better godfather than that! I have always wondered if James didn't imperius Lily to make her go along with such a preposterous suggestion. And then they even trusted Black with the secret of their hiding place..." Snape's voice sank to a whisper.

"I have a godfather called Sirius Black?" Harry looked up at Snape in wonder. "How wonderful! I have never heard about him until now. Where is he? I want to find him right away."

"You will not find Sirius Black," said Snape curtly. "That cruel villain is finally where he belongs, Harry. In Azkaban."

"Azkaban?" Harry loved the sound of the name; it sounded like an enchanted faraway land. "Where is that, Professor?"

Snape's pale face was emotionless. "Azkaban is a prison, located on a small remote island in the North Sea. Black is locked up there, and will remain there till the end of his days for what he has done. He was secretly devoted to Lord Voldemort, Harry, and he is the one who told the Dark Lord where to find your mother and father..." Snape's voice trembled. "He will stay there, imprisoned behind those stony walls, until the day he dies. Too bad, in a way. I would have liked to see him, just so I could tear him limb from limb." Snape got up abruptly and turned his back to Harry. Harry couldn't see his face, but he saw Snape's shoulders shaking slightly, as if he was crying silently to himself.

"Oh." Harry didn't know what to say, so he just patted Snape's back gently and left the teacher's office.

Harry's heart was hammering in his chest as he walked towards the Slytherin dungeon. He had a godfather! What a wonderful surprise! Of course he had Leaf, who would always love him like a parent, and Twig as well - but to imagine that there was another guardian out there, one who had been chosen by his fist parents! And this mysterious godfather seemed to love Voldemort, just as Harry himself did! Harry could feel something warm stirring in his heart, just thinking about Sirius Black. How he would love to meet him!

How strange, though, that Snape seemed to dislike him so! Oh, well - Harry was sure that he himself was going to like his godfather very much. But for some reason, Sirius Black was trapped somewhere, on a distant island. Harry realized that he had to go there right away and help his poor godfather.

He reached down and patted the diary in his pocket gently. "We are going on a journey, Tom!" he whispered excitedly. "To a distant place called Azkaban!"

Tom stirred moodily in the diary, and Harry could sense that for some reason Tom was not very thrilled about going to Azkaban and freeing poor Sir
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Không có một con rắn trong giường của bạn, Harry!" Draco thông báo với ông này ông đã mở cửa cho các ký túc xá. Đối với một số lý do, ông đã không có vẻ hài lòng terribly lúc này tin tức thú vị."Ông dường như được tìm thấy rất xúc xích," nói Ron, vuốt ve basilisk ít thương yêu trên đầu. "Đồng bào ít thân thiện, không ông?" Basil licked tàn xúc xích mỡ ra khỏi bàn tay của Ron, cuối cùng và hissed tượng. Harry có thể nhìn thấy dạ dày của húng quế phồng ở góc độ thú vị, và ông có thể nói rằng Ron đã rất hào phóng với xúc xích."Nó đã được kêu xèo xèo và mang về như nếu nó sở hữu nơi." Có là một lưu ý nhỏ của các khiếu nại trong giọng nói của Draco."Vâng..." Harry trầy xước Basil thoughtfully trên đầu, "tôi giả sử rằng ông sở hữu nơi này, trong một cách. Ông nói ông đã sử dụng để thuộc về Salazar Slytherin, và đây là phòng ngủ tập thể Slytherin, sau khi tất cả."Lời nói của ông đã được chào đón với một sự im lặng choáng váng.' Ông đã sử dụng để thuộc về Slytherin?' Ron rút bàn tay của mình một cách nhanh chóng, nhiều để mất tinh thần của húng quế. "Nhưng Slytherin sống lứa tuổi trước đây! Rắn không sống lâu, làm họ?""Oh, ông không phải là một con rắn thường xuyên, Ron." Harry beamed lúc bạn bè của mình. "Ông là một basilisk. Tôi nghĩ rằng họ sống trong một thời gian dài thực sự. Tôi tìm thấy anh ta xuống trong Chamber of Secrets, bên cạnh tượng một buồn, tìm kiếm người đàn ông cũ với một bộ râu, rất lớn.""Đây là Salazar Slytherin basilisk –?" Draco stared lúc Basil với một cái gì đó tương tự như kinh hoàng bây giờ. "Từ the Chamber of Secrets huyền thoại? Chỉ cần... Chỉ cần chờ đợi cho đến khi cha tôi nghe về việc này! Họ đã không có bất cứ điều gì như thế này trong ký túc xá Slytherin khi ông đã đi học!"Blaise Zabini cau mày. "Nhưng tôi nghĩ basilisks là thường lớn hơn nhiều hơn này, Harry. Bạn có chắc chắn ông là một thực tế basilisk? Tổ tiên của tôi anh em họ của vợ được sử dụng để có một trong dungeon của họ, và tôi tin rằng họ là khá lớn.""Tất nhiên ông là một basilisk!", ông Harry hăm hở. "Basil là lớn hơn rất nhiều khi tôi tìm thấy anh ta, nhưng tôi đã sử dụng một số ma thuật thu hẹp lại. Tôi cũng làm mờ tầm nhìn của mình một chút vì vậy ông sẽ không biến mọi người để đá tất cả thời gian.""Ah." Blaise trông khá ấn tượng. "Thật tệ gia đình em vợ không nghĩ về điều đó. Họ đã có một số thương vong trong những năm qua, tôi tin."* Và quá xấu Salazar mình không nghĩ đến sử dụng một số trong đó ban đêm và sương mù Magic trên đôi mắt của tôi, * chuckled Basil sleepily, quăn thành một quả bóng. * Sau đó chúng tôi có thể tránh đó hoàn toàn không may accident.** Tai nạn? * hỏi Harry tò mò.Basil cọ xát đầu lazily chống lại của Harry tay. * Salazar đã không một thuật sĩ xấu, và ông nói con rắn rất độc đáo, nhưng chúng tôi đã có một chút của một run-in một ngày. Tôi nói điều gì đó về người bạn của ông Rowena tìm kiếm khá ngon, và ông đã hoàn toàn sai cách và bắt đầu la hét vào tôi. Tôi thông báo với ông rằng tôi sẽ không để cho một số con người cho tôi biết những gì tôi có thể có cho ăn trưa, và một điều đã dẫn đến một. Thay vì thu hẹp lại tôi xuống đến kích thước của ông, Salazar đã quyết định sử dụng phép thuật của mình để làm cho mình kích thước của tôi, và chúng tôi đã có một chút của một shuffle..." Basil thở dài. "Quá xấu. Tôi đã khá thích của anh ta, trong một cách, mặc dù ông tập tin đính kèm ngớ ngẩn để female.* rằng* Những gì đã xảy ra, sau đó? * Harry stared lúc húng quế.Basilisk squirmed một chút, rõ ràng là bị bệnh thoải mái. * Tốt, nó là một tai nạn, nhiều hơn hoặc ít hơn. Bạn biết làm thế nào của một bình tĩnh có thể chạy đi với một đôi khi? Vâng, dài và ngắn của nó là... Tôi sợ những bức tượng khổng lồ của Salazar Slytherin xuống trong các Chamber of Secrets là... tốt, không thực sự là một statue.* ông nhìn xuống. * Tôi có nghĩa là, những người sẽ không lóa một chút khi một người nào đó biến thành một người khổng lồ và cố gắng để tấn công bạn? Tôi đã cảm thấy khá xấu về nó trong nhiều năm sau đó, mặc dù Salazar đã có mình để đổ lỗi cho nó, thực sự. ERM... Tôi tất nhiên sẽ đánh giá cao nếu bạn đã không đề cập đến rằng sự cố không may bạn Slytherin. Loại lúng túng, toàn bộ thing.*Harry đã bắt đầu chậm. * Tất cả các quyền, húng quế. Tôi sẽ không nói một từ. Nhưng bạn phải làm việc vào việc kiểm soát mà temper.*...Ngay sau khi tất cả các bé trai khác đã ngủ rằng buổi tối, Harry kéo ra Nhật ký của mình và bắt đầu bằng văn bản cho Tom. Lúc đầu, Basil là một chút ghen tuông và hissed một vài điều khó chịu tại Tom, nhưng khi Tom giải thích rằng ông đã tự mình là hậu duệ của Slytherin và một ngưỡng mộ lớn của rắn, Basil bắt đầu khởi động với anh ta. Harry đã phải dịch những gì Tom đã viết cho Basil, tất nhiên, kể từ khi basilisk không đọc con người. Nhưng sau đó Tom đã có ý tưởng tuyệt vời của cố gắng để viết trong Parseltongue, vì vậy Harry và húng quế có thể đọc nó. Xa như Harry biết, không ai có bao giờ cố gắng để viết trong con rắn trước khi, và tất cả các chuỗi writhing của ssssSsss nhìn rất lạ trên trang. Trước khi dài, tất cả ba trong số họ đã cười khó khăn như vậy rằng họ đã phải sử dụng phép thuật Silencing không phải thức dậy phần còn lại của ký túc xá.Giờ sau đó, như Harry cuối cùng trôi dạt ra ngủ, với Basil quấn quanh đầu và Nhật ký mở trên ngực của mình, Basil hissed nhẹ nhàng vào tai của mình: * bạn Tom là thực sự là duyên dáng. Ngay cả khi ông có vẻ là lạ bị ám ảnh với bạn như Salazar là với Rowena... *Harry là quá buồn ngủ để trả lời, do đó, ông chỉ cần nhắm mắt và cười. Cho một thời điểm, nó gần như có vẻ như nếu quyển nhật ký to lớn một chút so với ngực của mình, nếu như một trái tim đập chống lại mình...."Vì vậy, bạn bị mất potions lớp học vào ngày hôm nay vì...?" Giáo sư Snape staring blankly tại Harry và chạy một bàn tay warily qua mái tóc của mình. Harry ngưỡng mộ của Snape tóc rất nhiều; nó là màu đen và mịn như một cormorant cánh.Harry sighed and tried again: "Because I went to see if Professor Lockhart was all right after the pixies crashed through the window, and then I heard someone speaking Snake in the plumbing, and I walked through the marble of the misty girl's bathroom, and Mr. Malfoy's diary fell out, and the words became a beautiful boy with curls, and I shrank the basilisk and gave him an apple, only he seems to like sausages better. He's in the Slytherin dormitory now, resting."Snape blinked slowly. "Mr. Malfoy is resting in the Slytherin dormitory?" He sounded very confused."No, the basilisk is resting in the Slytherin dormitory," explained Harry patiently. "But he is small now, so he will fit under my pillow."Snape ran a hand over his forehead. He looked very tired. "There is a basilisk under your pillow?""That's right!" Harry beamed, relieved that the potions master was finally understanding him. "And he's very sorry about turning Slytherin to stone, but he wouldn't let him eat Ravenclaw, and he's got a bit of a temper."Snape looked baffled again. "Eat Ravenclaw? I don't quite follow... Oh, never mind, Harry." He sighed deeply and muttered to himself. "I suppose you are speaking the truth; even your blasted godfather couldn't have come up with a fib like that...""Godfather?" Harry was curious. "What's that, professor?"Snape rubbed his temples as if the subject was almost too painful to contemplate. "A godfather or godmother is a person appointed by the parents to look after their child in case something left them unable to care for the child, a guardian of sorts. A godfather is supposed to watch over the child, protect him, and keep him safe. Most parents would naturally choose someone mature, stable, and sane for this responsibility, but your deluded father, for reasons no one will ever understand, instead chose his old school friend Sirius Black. Even their homicidal wolf friend would have made a better godfather than that! I have always wondered if James didn't imperius Lily to make her go along with such a preposterous suggestion. And then they even trusted Black with the secret of their hiding place..." Snape's voice sank to a whisper."I have a godfather called Sirius Black?" Harry looked up at Snape in wonder. "How wonderful! I have never heard about him until now. Where is he? I want to find him right away.""You will not find Sirius Black," said Snape curtly. "That cruel villain is finally where he belongs, Harry. In Azkaban.""Azkaban?" Harry loved the sound of the name; it sounded like an enchanted faraway land. "Where is that, Professor?"Snape's pale face was emotionless. "Azkaban is a prison, located on a small remote island in the North Sea. Black is locked up there, and will remain there till the end of his days for what he has done. He was secretly devoted to Lord Voldemort, Harry, and he is the one who told the Dark Lord where to find your mother and father..." Snape's voice trembled. "He will stay there, imprisoned behind those stony walls, until the day he dies. Too bad, in a way. I would have liked to see him, just so I could tear him limb from limb." Snape got up abruptly and turned his back to Harry. Harry couldn't see his face, but he saw Snape's shoulders shaking slightly, as if he was crying silently to himself."Oh." Harry didn't know what to say, so he just patted Snape's back gently and left the teacher's office.Harry's heart was hammering in his chest as he walked towards the Slytherin dungeon. He had a godfather! What a wonderful surprise! Of course he had Leaf, who would always love him like a parent, and Twig as well - but to imagine that there was another guardian out there, one who had been chosen by his fist parents! And this mysterious godfather seemed to love Voldemort, just as Harry himself did! Harry could feel something warm stirring in his heart, just thinking about Sirius Black. How he would love to meet him!How strange, though, that Snape seemed to dislike him so! Oh, well - Harry was sure that he himself was going to like his godfather very much. But for some reason, Sirius Black was trapped somewhere, on a distant island. Harry realized that he had to go there right away and help his poor godfather.He reached down and patted the diary in his pocket gently. "We are going on a journey, Tom!" he whispered excitedly. "To a distant place called Azkaban!"Tom stirred moodily in the diary, and Harry could sense that for some reason Tom was not very thrilled about going to Azkaban and freeing poor Sir
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Có một con rắn trên giường của bạn, Harry! "Draco thông báo với ông lúc ông mở cửa cho các ký túc xá. Đối với một số lý do, ông không có vẻ khủng khiếp hài lòng với tin tức thú vị này." Anh ấy có vẻ được rất tìm thấy xúc xích, " Ron nói, vuốt ve những Basilisk chút trìu mến trên đầu. "Friendly bạn nhỏ, không phải là anh?" Basil liếm những tàn tích cuối cùng của xúc xích mỡ ra khỏi tay Ron và rít mãn. Harry có thể nhìn thấy dạ dày Basil phình ra ở góc độ thú vị, và anh có thể nói rằng Ron đã rất hào phóng với xúc xích. "Nó được rít lên và mang về như thể nó sở hữu nơi này." Có một lưu ý nhẹ khiếu nại trong giọng nói của Draco. "Vâng ..." Harry gãi Basil thận vào người đứng đầu, "Tôi nghĩ rằng anh ta sở hữu nơi này, theo một cách. Ông cho biết ông từng thuộc về Salazar Slytherin, và điều này là ký túc xá nhà Slytherin, sau khi tất cả. "Lời nói của ông đã được chào đón bằng một sự im lặng sững sờ." Ông từng thuộc về Slytherin? ' Ron rút tay của mình một cách nhanh chóng, nhiều để mất tinh thần của Basil. "Nhưng Slytherin sống từ lâu! Rắn không sống lâu như vậy, phải không nào?" "Ồ, anh ấy không phải là một con rắn thông thường, Ron." Harry cười rạng rỡ với bạn bè của mình. "Anh ấy là một xà. Tôi nghĩ rằng họ đang sống trong một thời gian rất dài. Tôi thấy ông xuống trong Chamber of Secrets, bên cạnh những bức tượng khổng lồ của một ông già buồn nhìn với một bộ râu." "Đây là basilisk- Salazar Slytherin không? " Draco nhìn chằm chằm vào một cái gì đó giống như Basil với awe bây giờ. "Từ Chamber of Secrets huyền thoại? Chỉ cần ... Chỉ cần chờ đợi cho đến khi cha tôi nghe về điều này! Họ không có bất cứ điều gì như thế này trong các ký túc xá nhà Slytherin khi ông đã đi học!" Blaise Zabini cau mày. "Nhưng tôi nghĩ basilisks thường là lớn hơn nhiều so với điều này, Harry. Bạn có chắc chắn anh ấy là một Basilisk thực? Tổ tiên anh em họ thứ hai của tôi vợ đã sử dụng để có một trong ngục tối của họ, và tôi tin rằng họ là khá lớn." "Tất nhiên anh ấy là một Basilisk! " Harry hởi. "Basil là lớn hơn rất nhiều khi tôi thấy anh ta, nhưng tôi sử dụng một số phép thuật thu hẹp lại. Tôi cũng mờ đi tầm nhìn của mình một chút vì vậy anh sẽ không quay người để đá tất cả các thời gian." "Ah." Blaise trông khá ấn tượng. "Gia đình Quá xấu anh em họ của tôi của người vợ đã không nghĩ về điều đó. Họ đã có một số thương vong trong những năm qua, tôi tin." * Và quá xấu Salazar mình đã không nghĩ rằng để sử dụng một số trong đó đêm và Mist ma thuật vào mắt tôi, * Basil cười ngái ngủ, cuộn thành một quả bóng. * Sau đó, chúng ta có thể tránh được mà toàn bộ tai nạn đáng tiếc. * * Tai nạn? * Harry hỏi một cách tò mò. Basil xoa đầu mình uể oải chống tay Harry. * Salazar không phải là một thuật sĩ xấu, và anh nói rắn rất độc đáo, nhưng chúng tôi đã có một chút của một chạy trong một ngày. Tôi nói điều gì đó về người bạn của mình Rowena trông khá ngon, và ông mất nó hoàn toàn sai đường và bắt đầu la hét vào tôi. Tôi thông báo với ông rằng tôi sẽ không để cho một số người cho tôi biết những gì tôi có thể có cho bữa trưa, và một trong những điều dẫn đến khác. Thay vì thu hẹp tôi xuống cỡ của mình, Salazar đã quyết định sử dụng ma thuật của mình để làm cho mình kích thước của tôi, và chúng tôi đã có một chút của một shuffle ... "Basil thở dài." Quá xấu. Tôi khá thích anh ta, trong một cách, mặc dù tập tin đính kèm vô lý của mình để phụ nữ mà. * * Điều gì đã xảy ra, sau đó? * Harry nhìn chằm chằm vào Basil. Các basilisk quằn quại một chút, rõ ràng là không thoải mái. * Vâng, đó là một tai nạn, nhiều hơn hoặc ít hơn. Bạn biết làm thế nào một người bình tĩnh có thể ra đi với một đôi? Vâng, dài và ngắn của nó là ... tôi sợ những bức tượng khổng lồ của Salazar Slytherin xuống trong Chamber of Secrets là ... tốt, không thực sự là một bức tượng. * Ông nhìn xuống. * Tôi có nghĩa là, những người sẽ không trừng mắt một chút khi một người nào đó biến thành một người khổng lồ và cố gắng để tấn công bạn? Tôi đã cảm thấy khá xấu về nó trong nhiều năm sau đó, mặc dù Salazar đã có bản thân để đổ lỗi cho nó, thực sự. Erm ... tôi tất nhiên sẽ đánh giá cao nếu bạn đã không đề cập rằng sự cố đáng tiếc cho bạn bè của bạn Slytherin. Sắp xếp lúng túng, toàn bộ điều. * Harry chậm rãi lắc đầu. * Tất cả các quyền, Basil. Tôi sẽ không nói một lời. Nhưng bạn không phải làm việc vào việc kiểm soát tính khí đó. * ... Ngay sau khi tất cả các chàng trai khác đang ngủ tối hôm đó, Harry lôi ra cuốn nhật ký của mình và bắt đầu viết cho Tom. Lúc đầu, Basil là một chút ghen tị và rít lên một vài điều khó chịu Tom, nhưng khi Tom giải thích rằng bản thân ông là một hậu duệ của Slytherin và một người hâm mộ lớn của loài rắn, Basil đã bắt đầu nóng lên với anh ta. Harry đã phải dịch những gì Tom đã viết cho Basil, tất nhiên, kể từ khi một loại rắn không đọc Nhân. Nhưng sau đó Tom đã có ý tưởng tuyệt vời của cố gắng để viết trong Xà ngữ, vì vậy cả Harry và Basil có thể đọc nó. Theo như Harry biết, không có ai đã từng cố gắng để viết trong Snake trước, và tất cả các chuỗi quằn quại của ssssssss trông rất lạ trên trang. Chẳng bao lâu, cả ba người họ đều cười khó khăn như vậy mà họ đã phải sử dụng sự im lặng kỳ diệu không để đánh thức những phần còn lại của ký túc xá. Vài giờ sau đó, khi Harry cuối cùng cũng đã trôi vào giấc ngủ, với Basil quấn quanh đầu và cuốn nhật ký mở ngực, Basil rít khẽ vào tai anh: * Bạn của bạn Tom thực sự là khá quyến rũ. Ngay cả khi ông không có vẻ như bị ám ảnh kỳ lạ với các bạn như Salazar là với Rowena ... * Harry đã quá buồn ngủ để trả lời, vì vậy anh chỉ cần nhắm mắt lại và mỉm cười. Trong một khoảnh khắc, nó gần như có vẻ như cuốn nhật ký đã được đập mạnh nhẹ vào ngực của anh, như một trái tim đang đập chống lại chính mình. ... "Vì vậy, bạn đã bỏ lỡ potions lớp ngày hôm qua bởi vì ...?" Giáo sư Snape đã nhìn chằm chằm vào Harry và chạy một tay cảnh giác qua mái tóc của mình. Harry ngưỡng mộ mái tóc của Snape rất nhiều; nó là màu đen và mịn như cánh của chim cốc. Harry thở dài và cố gắng một lần nữa: "Bởi vì tôi đã đi để xem nếu Giáo sư Lockhart là tất cả ngay sau khi các pixies bị rơi qua cửa sổ, và sau đó tôi nghe thấy ai đó nói rắn trong các đường ống dẫn nước, và tôi đi thông qua cẩm thạch trong phòng tắm cô gái mù sương, và cuốn nhật ký của ông Malfoy rơi ra, và những lời đã trở thành một cậu bé xinh đẹp với những lọn tóc xoăn, và tôi đã giảm các xà và trao cho anh một quả táo, chỉ có ông có vẻ như xúc xích tốt hơn. Anh ấy ở Slytherin ký túc xá bây giờ, nghỉ ngơi. "Snape chớp mắt từ từ. "Ông Malfoy đang nghỉ ngơi ở ký túc xá nhà Slytherin?" Ông có vẻ rất bối rối. "Không, các basilisk được nghỉ ngơi trong ký túc xá nhà Slytherin," Harry giải thích một cách kiên nhẫn. "Nhưng ông là nhỏ, vì vậy ông sẽ phù hợp dưới gối của tôi." Snape chạy một tay lên trán. Ông trông rất mệt mỏi. "Có một xà dưới gối của bạn?" "Đúng vậy!" Harry tươi cười, nhẹ nhõm rằng potions chủ cuối cùng đã hiểu anh ta. "Và cậu ấy rất xin lỗi về biến Slytherin để đá, nhưng ông sẽ không để cho anh ta ăn Ravenclaw, và anh ấy có một chút của một bình tĩnh." Snape nhìn bối rối một lần nữa. "Ăn Ravenclaw? Tôi hoàn toàn không hiểu ... Oh, không sao đâu, Harry." Ông thở dài và lẩm bẩm một mình. "Tôi cho rằng bạn đang nói sự thật, thậm chí cha đỡ đầu thổi của bạn không thể đưa ra một lời nói dối như thế ..." "Bố già"? Harry tò mò. "Đó, giáo sư là gì?" Snape xoa thái dương, nếu như chủ đề là hầu như quá đau đớn để chiêm ngưỡng. "A cha đỡ đầu hoặc mẹ đỡ đầu là người được cha mẹ bổ nhiệm trông coi con em của họ trong trường hợp một cái gì đó để lại cho họ không thể chăm sóc cho đứa trẻ, một người giám hộ của các loại. Một bố già là nghĩa vụ phải trông chừng đứa trẻ, bảo vệ anh ta, và giữ anh ta an toàn. Hầu hết các bậc cha mẹ tự nhiên sẽ chọn ai đó trưởng thành, ổn định và lành mạnh cho trách nhiệm này, nhưng cha lừa dối bạn, vì những lý do không ai có thể hiểu được, thay vì chọn người bạn học cũ của mình Sirius Black. Ngay cả người bạn sói giết người của họ đã có thể làm tốt hơn cha đỡ hơn thế! Tôi đã luôn luôn tự hỏi nếu James đã không Imperius Lily để làm cho cô ấy đi cùng với một đề nghị vô lý như vậy. Và sau đó họ thậm chí còn đáng tin cậy Đen với những bí mật của nơi ẩn náu của họ ... "giọng nói của Snape chìm xuống thì thầm. "Tôi có một bố già gọi là Sirius Black?" Harry nhìn Snape kinh ngạc. "Thật tuyệt vời! Tôi chưa bao giờ nghe nói về Ngài cho đến bây giờ. Anh ta đâu? Tôi muốn tìm cho nó ngay lập tức." "Bạn sẽ không tìm thấy Sirius Black," Snape nói cộc lốc. "Đó là nhân vật phản diện độc ác cuối cùng là nơi anh thuộc về, Harry. Trong Azkaban." "Azkaban?" Harry yêu thích âm thanh của tên; nó có vẻ giống như một vùng đất xa xôi mê hoặc. "Ở đâu đó, Giáo sư?" Khuôn mặt nhợt nhạt của Snape là vô cảm. "Azkaban là một nhà tù, nằm ​​trên một hòn đảo xa xôi nhỏ ở Biển Bắc. Đen đang bị nhốt ở đó, và sẽ ở lại đó cho đến cuối ngày mình cho những gì ông đã làm. Ông đã bí mật dành cho Chúa tể Voldemort, Harry, và ông là một trong những người nói với Dark Lord nơi để tìm mẹ và cha của bạn ... "Giọng Snape run lên. "Anh ấy sẽ ở lại đó, bị bỏ tù phía sau những bức tường đá, cho đến ngày ông qua đời. Quá xấu, theo một cách. Tôi đã rất muốn gặp anh ấy, chỉ để tôi có thể xé anh chi từ chi." Snape đứng dậy đột ngột và quay lưng lại với Harry. Harry không thể nhìn thấy khuôn mặt của mình, nhưng ông thấy vai Snape lắc nhẹ, như thể anh đang khóc thầm với chính mình. "Oh." Harry không biết phải nói gì, vì vậy ông chỉ vỗ nhẹ vào lưng của Snape nhẹ nhàng và rời khỏi văn phòng của giáo viên. Tim của Harry đã được dập trong lồng ngực của anh khi anh bước về phía dungeon Slytherin. Ông đã có một bố già! Thật là một bất ngờ tuyệt vời! Tất nhiên ông đã có lá, những người sẽ luôn luôn yêu anh ấy như một phụ huynh, và cành là tốt - nhưng để tưởng tượng rằng có một người giám hộ trên mạng, một trong những người đã được lựa chọn bởi cha mẹ nắm tay của mình! Và cha đỡ đầu bí ẩn này dường như yêu Voldemort, cũng giống như Harry mình đã làm! Harry có thể cảm thấy một cái gì đó ấm khuấy trong trái tim của mình, chỉ cần suy nghĩ về Sirius Black. Làm thế nào anh muốn được gặp lại anh! Thật lạ lùng, mặc dù, rằng Snape dường như không thích anh ta như vậy! Oh, tốt - Harry chắc chắn rằng anh ấy cũng sẽ thích cha đỡ đầu của mình rất nhiều. Nhưng đối với một số lý do, Sirius Black đã bị mắc kẹt ở đâu đó, trên một hòn đảo xa xôi. Harry nhận ra rằng anh đã phải đi đến đó ngay lập tức và giúp cha đỡ người nghèo của ông. Ông cúi xuống và vỗ nhẹ vào nhật ký trong túi của mình một cách nhẹ nhàng. "Chúng tôi đang đi trên một cuộc hành trình, Tom!" anh thì thầm một cách hào hứng. "Để một nơi xa xôi gọi là Azkaban!" Tom khuấy đăm chiêu trong cuốn nhật ký, và Harry có thể cảm nhận được rằng đối với một số lý do Tom không phải là rất vui mừng về việc đi đến Azkaban và giải phóng người nghèo Sir













































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: