All children, except one, grow up. They soon know that they will grow  dịch - All children, except one, grow up. They soon know that they will grow  Việt làm thế nào để nói

All children, except one, grow up.

All children, except one, grow up. They soon know that they will grow up, and the way Wendy knew was this. One day when she was two years old she was playing in a garden, and she plucked another flower and ran with it to her mother. I suppose she must have looked rather delightful, for Mrs. Darling put her hand to her heart and cried, "Oh, why can't you remain like this for ever!" This was all that passed between them on the subject, but henceforth Wendy knew that she must grow up. You always know after you are two. Two is the beginning of the end.
Of course they lived at 14 [their house number on their street], and until Wendy came her mother was the chief one. She was a lovely lady, with a romantic mind and such a sweet mocking mouth. Her romantic mind was like the tiny boxes, one within the other, that come from the puzzling East, however many you discover there is always one more; and her sweet mocking mouth had one kiss on it that Wendy could never get, though there it was, perfectly conspicuous in the right-hand corner.
The way Mr. Darling won her was this: the many gentlemen who had been boys when she was a girl discovered simultaneously that they loved her, and they all ran to her house to propose to her except Mr. Darling, who took a cab and nipped in first, and so he got her. He got all of her, except the innermost box and the kiss. He never knew about the box, and in time he gave up trying for the kiss. Wendy thought Napoleon could have got it, but I can picture him trying, and then going off in a passion, slamming the door.
Mr. Darling used to boast to Wendy that her mother not only loved him but respected him. He was one of those deep ones who know about stocks and shares. Of course no one really knows, but he quite seemed to know, and he often said stocks were up and shares were down in a way that would have made any woman respect him.
Mrs. Darling was married in white, and at first she kept the books perfectly, almost gleefully, as if it were a game, not so much as a Brussels sprout was missing; but by and by whole cauliflowers dropped out, and instead of them there were pictures of babies without faces. She drew them when she should have been totting up. They were Mrs. Darling's guesses.
Wendy came first, then John, then Michael.
For a week or two after Wendy came it was doubtful whether they would be able to keep her, as she was another mouth to feed. Mr. Darling was frightfully proud of her, but he was very honourable, and he sat on the edge of Mrs. Darling's bed, holding her hand and calculating expenses, while she looked at him imploringly. She wanted to risk it, come what might, but that was not his way; his way was with a pencil and a piece of paper, and if she confused him with suggestions he had to begin at the beginning again.
"Now don't interrupt," he would beg of her.
"I have one pound seventeen here, and two and six at the office; I can cut off my coffee at the office, say ten shillings, making two nine and six, with your eighteen and three makes three nine seven, with five naught naught in my cheque-book makes eight nine seven—who is that moving?—eight nine seven, dot and carry seven—don't speak, my own—and the pound you lent to that man who came to the door—quiet, child—dot and carry child—there, you've done it!—did I say nine nine seven? yes, I said nine nine seven; the question is, can we try it for a year on nine nine seven?"
"Of course we can, George," she cried. But she was prejudiced in Wendy's favour, and he was really the grander character of the two.
"Remember mumps," he warned her almost threateningly, and off he went again. "Mumps one pound, that is what I have put down, but I daresay it will be more like thirty shillings—don't speak—measles one five, German measles half a guinea, makes two fifteen six—don't waggle your finger—whooping-cough, say fifteen shillings"—and so on it went, and it added up differently each time; but at last Wendy just got through, with mumps reduced to twelve six, and the two kinds of measles treated as one.
There was the same excitement over John, and Michael had even a narrower squeak; but both were kept, and soon, you might have seen the three of them going in a row to Miss Fulsom's Kindergarten school, accompanied by their nurse.
Mrs. Darling loved to have everything just so, and Mr. Darling had a passion for being exactly like his neighbours; so, of course, they had a nurse. As they were poor, owing to the amount of milk the children drank, this nurse was a prim Newfoundland dog, called Nana, who had belonged to no one in particular until the Darlings engaged her. She had always thought children important, however, and the Darlings had become acquainted with her in Kensington Gardens, where she spent most of her spare time peeping into perambulators, and was much hated by careless nursemaids, whom she followed to their homes and complained of to their mistresses. She proved to be quite a treasure of a nurse. How thorough she was at bat
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
All children, except one, grow up. They soon know that they will grow up, and the way Wendy knew was this. One day when she was two years old she was playing in a garden, and she plucked another flower and ran with it to her mother. I suppose she must have looked rather delightful, for Mrs. Darling put her hand to her heart and cried, "Oh, why can't you remain like this for ever!" This was all that passed between them on the subject, but henceforth Wendy knew that she must grow up. You always know after you are two. Two is the beginning of the end.Of course they lived at 14 [their house number on their street], and until Wendy came her mother was the chief one. She was a lovely lady, with a romantic mind and such a sweet mocking mouth. Her romantic mind was like the tiny boxes, one within the other, that come from the puzzling East, however many you discover there is always one more; and her sweet mocking mouth had one kiss on it that Wendy could never get, though there it was, perfectly conspicuous in the right-hand corner.The way Mr. Darling won her was this: the many gentlemen who had been boys when she was a girl discovered simultaneously that they loved her, and they all ran to her house to propose to her except Mr. Darling, who took a cab and nipped in first, and so he got her. He got all of her, except the innermost box and the kiss. He never knew about the box, and in time he gave up trying for the kiss. Wendy thought Napoleon could have got it, but I can picture him trying, and then going off in a passion, slamming the door.Mr. Darling used to boast to Wendy that her mother not only loved him but respected him. He was one of those deep ones who know about stocks and shares. Of course no one really knows, but he quite seemed to know, and he often said stocks were up and shares were down in a way that would have made any woman respect him.Mrs. Darling was married in white, and at first she kept the books perfectly, almost gleefully, as if it were a game, not so much as a Brussels sprout was missing; but by and by whole cauliflowers dropped out, and instead of them there were pictures of babies without faces. She drew them when she should have been totting up. They were Mrs. Darling's guesses.Wendy came first, then John, then Michael.For a week or two after Wendy came it was doubtful whether they would be able to keep her, as she was another mouth to feed. Mr. Darling was frightfully proud of her, but he was very honourable, and he sat on the edge of Mrs. Darling's bed, holding her hand and calculating expenses, while she looked at him imploringly. She wanted to risk it, come what might, but that was not his way; his way was with a pencil and a piece of paper, and if she confused him with suggestions he had to begin at the beginning again."Now don't interrupt," he would beg of her."I have one pound seventeen here, and two and six at the office; I can cut off my coffee at the office, say ten shillings, making two nine and six, with your eighteen and three makes three nine seven, with five naught naught in my cheque-book makes eight nine seven—who is that moving?—eight nine seven, dot and carry seven—don't speak, my own—and the pound you lent to that man who came to the door—quiet, child—dot and carry child—there, you've done it!—did I say nine nine seven? yes, I said nine nine seven; the question is, can we try it for a year on nine nine seven?""Of course we can, George," she cried. But she was prejudiced in Wendy's favour, and he was really the grander character of the two."Remember mumps," he warned her almost threateningly, and off he went again. "Mumps one pound, that is what I have put down, but I daresay it will be more like thirty shillings—don't speak—measles one five, German measles half a guinea, makes two fifteen six—don't waggle your finger—whooping-cough, say fifteen shillings"—and so on it went, and it added up differently each time; but at last Wendy just got through, with mumps reduced to twelve six, and the two kinds of measles treated as one.There was the same excitement over John, and Michael had even a narrower squeak; but both were kept, and soon, you might have seen the three of them going in a row to Miss Fulsom's Kindergarten school, accompanied by their nurse.Mrs. Darling loved to have everything just so, and Mr. Darling had a passion for being exactly like his neighbours; so, of course, they had a nurse. As they were poor, owing to the amount of milk the children drank, this nurse was a prim Newfoundland dog, called Nana, who had belonged to no one in particular until the Darlings engaged her. She had always thought children important, however, and the Darlings had become acquainted with her in Kensington Gardens, where she spent most of her spare time peeping into perambulators, and was much hated by careless nursemaids, whom she followed to their homes and complained of to their mistresses. She proved to be quite a treasure of a nurse. How thorough she was at bat
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Tất cả trẻ em, ngoại trừ một, lớn lên. Họ sớm biết rằng họ sẽ lớn lên, và cách Wendy biết được điều này. Một ngày nọ khi cô hai tuổi, cô đã được chơi trong một khu vườn, và cô hái hoa khác và chạy với nó cho mẹ mình. Tôi cho rằng cô phải trông khá thú vị, cho bà Em yêu đặt tay lên trái tim mình và kêu lên: "Ôi, tại sao bạn không thể duy trì như thế này mãi mãi!" Đây là tất cả những gì được thông qua giữa chúng về đề tài này, nhưng từ đó trở đi Wendy biết rằng cô phải lớn lên. Bạn luôn biết sau khi bạn là hai. Hai là sự khởi đầu của sự kết thúc.
Tất nhiên họ sống tại 14 [số nhà của họ trên đường phố của họ], và cho đến khi Wendy đến mẹ cô là một trong những giám đốc. Cô ấy là một phụ nữ đáng yêu, với một tâm trí lãng mạn và như một cái miệng mỉa mai ngọt ngào. Tâm trí lãng mạn của cô giống như các hộp nhỏ, một trong những khác, mà đến từ phương Đông khó hiểu, tuy nhiên nhiều bạn phát hiện ra luôn có một nhiều hơn; và mocking miệng ngọt ngào của cô đã có một nụ hôn trên đó mà Wendy không bao giờ có thể nhận được, mặc dù nó đã như vậy, hoàn toàn dễ thấy ở góc bên phải.
Cách ông Em yêu đã đoạt được điều này: nhiều quý ông đã được chàng trai khi cô một cô gái phát hiện ra cùng một lúc mà họ yêu cô, và tất cả họ đều chạy đến nhà cô ấy cầu hôn cô, ngoại trừ ông Darling, người đã một chiếc taxi và bóp chết trong lần đầu tiên, và do đó ông đã nhận của cô. Ông có tất cả các cô, ngoại trừ hộp trong cùng và nụ hôn. Ông không bao giờ biết về chiếc hộp, và trong thời gian ông đã từ bỏ cố gắng cho những nụ hôn. Wendy nghĩ Napoleon có thể có được nó, nhưng tôi có thể hình dung anh cố gắng, và sau đó đi ra trong một niềm đam mê, đóng sầm cửa lại.
Ông Em yêu sử dụng để tự hào với Wendy rằng mẹ cô không chỉ yêu anh nhưng vẫn tôn trọng anh ấy. Ông là một trong những cái sâu người biết về cổ phiếu và cổ phiếu. Tất nhiên không ai biết, nhưng anh hoàn toàn có vẻ biết, và ông thường nói cổ phiếu tăng, cổ phiếu đã giảm trong một cách mà có thể đã thực hiện bất kỳ người phụ nữ tôn trọng anh ấy.
Bà Em yêu đã kết hôn trong trắng, lúc đầu cô vẫn giữ những cuốn sách hoàn hảo, gần như hân hoan, như thể nó là một trò chơi, không quá nhiều như một mầm Brussels đã mất tích; nhưng do và của toàn lơ bỏ, và thay vì họ có hình ảnh của em bé mà không cần khuôn mặt. Cô đã thu hút họ khi cô ấy nên đã bị chững lại lên. Họ dự đoán của bà Darling.
Wendy đến đầu tiên, sau đó John, sau đó Michael.
Đối với một hoặc hai tuần sau khi Wendy đến nó đã nghi ngờ liệu họ sẽ có thể để giữ cho cô, vì cô là một miệng ăn. Ông Em yêu là kinh khủng tự hào về cô ấy, nhưng ông rất vinh dự, và ông ngồi trên mép giường của bà Darling, nắm tay cô ấy và tính toán chi phí, trong khi cô nhìn anh kêu nài. Cô muốn mạo hiểm hơn, đến những gì có thể, nhưng đó không phải là cách của mình; cách của ông là với một cây bút chì và một tờ giấy, và nếu cô ấy bối rối anh ta với lời đề nghị anh phải bắt đầu từ đầu một lần nữa.
"Bây giờ không gián đoạn", anh sẽ cầu xin của cô.
"Tôi có một pound mười bảy ở đây, và hai và sáu ở văn phòng, tôi có thể cắt cà phê của tôi tại văn phòng, nói mười shilling, làm cho hai chín sáu, với mười tám và ba làm cho ba chín bảy, với năm hư vô trong tôi check-book làm cho tám chín bảy người là chuyển động? -eight chín bảy, dấu chấm và mang theo bảy đừng nói chuyện, của riêng tôi và đồng bảng anh bạn mượn để người đàn ông đó đã đến cửa, yên tĩnh, con dấu chấm và mang theo trẻ em ở đó, bạn đã thực hiện nó nào.LINEBREAK_TAGLINEBREAK_TAG Gợi ý tôi nói chín chín bảy có, tôi nói chín chín bảy;!? câu hỏi là, chúng ta có thể thử nó cho một năm trên chín chín bảy "
" Tất nhiên chúng tôi có thể, George ", cô đã khóc . Nhưng cô đã thành kiến ủng hộ của Wendy, và ông thực sự là nhân vật vĩ đại của cả hai.
"Ghi quai bị," ông cảnh báo cô gần như đe dọa, và ông này đi một lần nữa. "Quai một pound, đó là những gì tôi đã đặt xuống, nhưng tôi dám chắc nó sẽ được nhiều hơn như ba mươi shilling do not speak-sởi một năm, bệnh sởi Đức là một nửa guinea, làm cho hai 1506-đừng lúc lắc ngón tay của bạn -whooping-ho, nói mười lăm siling "-và như vậy nó đã đi, và nó thêm lên khác nhau mỗi lần; nhưng Wendy cuối cùng chỉ có thông qua, với quai bị giảm xuống còn 1206, và hai loại bệnh sởi được điều trị như một.
Có sự phấn khích cùng hơn John, và Michael đã có ngay cả một tiếng rít hẹp hơn; nhưng cả hai đều giữ, và ngay sau đó, bạn có thể đã thấy ba người họ sẽ liên tiếp đến trường Mẫu giáo Hoa hậu Fulsom của, cùng với y tá của mình.
Bà Em yêu thích có tất cả mọi thứ chỉ như vậy, và ông yêu đã có một niềm đam mê cho được chính xác giống như các nước láng giềng của mình; như vậy, tất nhiên, họ đã có một y tá. Khi họ là những người nghèo, do số lượng sữa trẻ uống, y tá này là một con chó Newfoundland prim, gọi là Nana, người đã thuộc về không có ai đặc biệt cho đến khi Darlings tham gia của cô. Cô đã luôn luôn nghĩ rằng em quan trọng, tuy nhiên, và Darlings đã làm quen với cô ấy ở Kensington Gardens, nơi mà cô đã dành hầu hết thời gian rảnh rỗi của mình nhìn trộm vào perambulators, và được nhiều người thù ghét nursemaids bất cẩn, người mà cô theo về nhà của họ và kêu cho tình nhân của họ. Cô tỏ ra khá một kho tàng của một y tá. Làm thế nào triệt để cô ở dơi
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: