Chương 61. SIXS VÀ SEVENS Gần 8.30 giờ chiều, nó là gần như là thời gian để lại. Đào tạo không phải là cuối nhưng... Palm đã muộn... (Những người yêu cầu bạn kiêu ngạo như vậy!) Nhưng không thể ông bắt kịp và ngay trước khi các động cơ cháy, ông nhảy trên tàu. (Điều đó không phải là rào cản trường damn...) Có bị khiển trách cách gay gắt của nhân viên. Vì vậy làm nhục. Đừng nói với ai, chúng tôi biết anh ta-*- Bạn phải chịu trách nhiệm cho lateness của bạn để tất cả mọi người và đối mặt với sự trừng phạt! Phút ông bước trong đó cao cấp chào đón từ trước dấu gạch ngang qua. Đó là đúng. Đó là một trong những buộc tôi vào mùi hôi nách của tôi. (Một kinh nghiệm khó chịu nổi trong tâm trí của tôi! Có thể tôi chỉ quên rằng?) "Banana da cam! Banana da cam! Banana da cam! Hahahaha"chúng tôi không thể giúp đỡ để tham gia vào các Chúc vui vẻ. Bởi vì những gì Palm sẽ phải đối mặt tiếp theo là nghiêm túc... Hahahaha tôi không thể giữ lại tiếng cười. Gần như đã ném ra đi tàu tới bên dưới nó. Nhưng P này vẫn tiếp tục hát táo, đu đủ, chuối và cam. Buộc Palm để di chuyển hướng tới một chuyển đổi giới tính, những người mouthing "chuối Orange! Banana da cam! Banana da cam!" Họ chuẩn bị buộc anh ta để kết thúc. Hahahahaha có vẻ như tất cả mọi thứ cố định bây giờ. Palm đã không có lựa chọn, nhưng để tham gia trong điệu múa của họ. Những người hiểu biết, là rất lớn hình đến bên cạnh chúng, càng chúng tôi nhìn thấy nó, và ông là hơn pathetic. Hahahaha thôi! "Banana da cam!" P cách nhấn khó trên mặt khác. Cười. Chúng tôi ngồi ở phần cuối của cabin clapping away in jovial. Palm is planning to escape (hahaha). He avoids the big guy and dash straight in our direction, assuming we will save him. But for friends like us, we certainly get up to our feet and escape right away. (It was merely a matter of brotherhood). Palm at the moment is boiling with rage, and the entire cabin is reverberating his curses (Laughs). He takes a glance both ways, wishing he could bury himself in some cracks. Yet the big guy pounce over........................ ... The innocent Phun is swept up in this. Hahahahahahahhaha his face is totally blank! Everyone passing by please don’t miss this opportunity, hurry up and look here. That expression... can’t be put into words. Hahahaha. The eight of us (including Palm who just had a close shave) rolled on the floor in uncontrollable feats of laughter. That dude, in that particular scene, our Phun Pumipat simply enveloped by the big guy in a tight embrace. The air is overwhelmed with sound of bursting firecrackers and the din of clashing gongs and cymbals, fused with the cheers of everyone in the camping group (How brutal! Haha.) “I want to dance ‘Banana Orange’ with this nong~” The big guy pleads, while the tightly grasped Phun come to his senses at last. He shakes his head in pity which send us laughing off our feet again. Finally when the other staff can’t stand to watch, they scrambled over to rescue Phun from the terrible situation. (What a close call!) Phun, who finally got free, scrambled to the last row of chairs and sat down. But is still suffering from shock. Laugh. Guess he’s scared if he will run into mishaps again. Pong and I are still helping Palm (the one who escaped successfully) to drag the suitcase to the empty space in front. Just then, I saw Yuri sitting in this cabin as well, with her two - three friends beside. To be frank, there’s actually nothing strange about it. The seniors have buyout the same cabin for all students attending the camp leaving from Bangkok to Khon Kaen. I steal a few glances over at the familiar smiling face, who is sitting with her friends around some tidbits and chatting happily. Haha you’re the same, still can’t survive without tidbits. However the only change is.. I will never be in those eyes again. …… I smack on my head hard to prevent further thoughts, and continue to help Palm shift the suitcase into the empty cabinet. Then walk to the end of the cabin and sit back at my place. Before long, piggy Pong can’t withstand further and take out bread and pineapple jam -_-…. Gosh.. making sandwiches on the noisy train, you’re something! I sighed in defeat. I’m craving for blueberry jam (Laugh..) But that’s all right, I can eat anything right now because I haven’t had any since this
đang được dịch, vui lòng đợi..