In the aftermath of an accident, Asami wakes up with a severe case of  dịch - In the aftermath of an accident, Asami wakes up with a severe case of  Việt làm thế nào để nói

In the aftermath of an accident, As

In the aftermath of an accident, Asami wakes up with a severe case of amnesia. With his memories of Takaba gone, and enemies of the Yakuza working to split both businessman and photographer apart, will their love prevail? Or was it even love to begin with?

AN: I just had the idea, though I am working on my others stories, and I'm nearly done with Chapter 2 of entertaining angels.

Disclaimer: Don't own the Finder Series.

OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO

As he walked slowly to the hospital room, his heart bounced around his ribcage like an angry sea-urchin. His every step caused an unbearable anguish to flare in his entire being, and at random times, he fought the urge to turn around and run away.

Save for the time he'd been shot by Fei Long, Takaba had never seen Asami in a weak light, meaning he tended to hold his Yakuza to be invincible.

He knew it was rather silly, believing something so cheesy, but due to Asami's hectic life, he liked to trick himself that at the end of the day, the man would always come home unscathed.

However, this was not the case, and though he denied it for the majority of his prolonged relationship, Asami coule be, and had been seriously injured.

Whatever accident had befallen the crime lord, had been so bad, apparently, that Kirishima didn't even personally escort Takaba to the hospital.

The phone conversation between both Secretary and Photographer had been short and rushed. Kirishima only supplied Takaba with the address of the hospital, and the information that Asami had been seriously injured.

Why should I even care, he had humorously asked himself, Why do I even care?

He was at odds with himself.

His confusion stretched far about mind, like the North Pole and the South Pole.

One part urged him to stay away from Asami, to turn this catastrophic page in his life once and for all. And as always, the other part urged him to do the exact opposite, and for the first time in forever, warned him that this may be the last time he saw Asami.

Asami and Akihito both lived their lives addicted to the thrill, despite this, Death had rarely crossed Takaba's mind, at least not when regarding Asami.

Death and himself, however, as a different story.

When Asami had captured him, he's obtained more than Akihito's heart. He'd stolen his sanity. Every ounce of it balanced on Asami's being, his survival, and his life.

Takaba could die, but Asami had to survive, no matter what. He had to live, because without Asami, Takaba couldn't do it.

Without Asami, Takaba could not live. It was a sad compromise, but it was what Takaba had become.

And though part of him warned him to run, he happily shoved it to the darkest depths of his mind. If he himself wanted to live, then he needed Asami to be alive, to be breathing, to be fighting.

Than after that, he could leave, and their quirky cycle could resume once again.

His mind chatter had blindly led him before the door of the white hospital room.

He brought a shaky hand up to the cool knob, and braced himself for what he was going to see. Whether maimed, bruised, or broken, Takaba would accept Asami no matter what. The man had literally stolen his heart, and abandoning it was not an option.

OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO

With confidence built, Takaba twisted the knob and strode into the room.

His tunnel vision had directed his gaze quickly to the bed that resided near the center of the hospital room, where Asami lay sleeping.

Disregarding the figures lined up against the wall, who had been stunned by his sudden appearance, Takaba ran straight towards Asami, his heart beating frantically throughout his chest as he did so.

The photographer stood above the bed, and slowly took in the form below him.

Asami was pale, deathly pale. His hair was blown messily across his face, the way Takaba liked it.

He bore a peaceful expression, and Takaba concentrated on the rise and fall of his chest.

He'd been changed into more comfortable clothing, and the thick sheets were neatly wrapped around his body.

There weren't many machines he'd been hooked up to, only one in his wrist, but other than that, nothing else.

Takaba sighed a sigh of relief. For just a moment, it was only he and Asami in the small hospital room, he had to deal with no else...if only.

Turning around, he searched for Kirishima in the miniature crowd that had formed in Asami's hospital room. Against his better judgemnet, he assumed these "extra's" were business partners of the Asami, perhaps friends, but other than that, they didn't peak his interest.

He hardly even cast them a second glance.

It was Kirishima he was looking for, Kirishima who would update him on the situation.

Like magic, he found him leaning on the wall, making a hushed phone call, most likely to another business partner of Asami's.

Quickly, he strode over to him, and with a fury, grabbed at the man's suit jacked, and interrupting his phone call.

Takaba's gaze was full of anger, anger directed at the man who was supposed to protect Asami.

"What the hell happened?" he hissed, "You're supposed to be his damn bodyguard, why the hell does he look like a corpse?!"

Kirishima sighed and ended his phone call, "Takaba, calm down. It was a freak accident, do you think I intended to let something like this happen?"

"What do you mean "freak accident"?", completely disregarding questioned directed towards him, Takaba pressed for more answers, "Did one of his enemies try to kill him?!"

By now, the worry was evident in his voice, and he was sure that hot tears had welled up in his eyes.

His own father had been the victim to a "freak accident", and by the grace of God, he managed to pull through...it was terrible, a terrible bloody mess, and Takaba could not even fathom Asami being in the same situation.

"It wasn't anything terribly serious, so you can calm down. While normally, I wouldn't so easily provide you with information regarding Asami, I think now, I can oblige. We were-"

"And who," one of the members of the crowd spoke, and Takaba's grip on Kirishima loosened instantly, as he turned to see who the interrupter was, "are you, to be warranted such important information?"

She was tall, and absolutely gorgeous. Pale and cunning, she mirrored Asami almost identically, had it not been for certain features being slightly off, he would have assumed this to be Asami's twin sister.

"I'm-"

"No one important, just look at his clothing," from behind her came another figure dressed smartly like Asami normally was. Unlike the other, however, his hair hung messily in his face, almost obscuring his eyes. His hand's were buried in his pocket, and his dark gaze pierced Takaba's soul, "You look like a dirty puppy, just helpless...what business do you have with our brother? Surely, you must be the cleaning lady."

I kind of am...Takaba thought weakly, feeling slightly intimidated by the wealthiness in front of him.

Like he assumed, these were Asami's siblings, they looked exactly like him.

they were slightly younger, but that hardly deterred their distaste for him.

"Ah, let me introduce you," Kirishima adjusted his glasses and stepped away from the puzzled photographer, "Isadora Asami, Asami's younger sister," he motioned to the beautiful woman standing before him, "And Hideo Asami, Asami's younger brother."

Hideo snorted, still baffled by Takaba's appearnce, "And you would be_"
"Takaba Akihito," he introduced himself before Kirsihima could slander his title anymore than he had himself, "I'm Asami's assistant."

"And i'm his father," Takaba jumped at the harshness of the voice that seemed to come from nowhere, and nearly yelped when he saw the ageless being.

Hardly a touch of grey had lightened this man's hair, and his face was nearly free of wrinkle's, save for the areas around his eyes.

Like his children, he dressed rather expensively, and smartly. His suit was well tailored and dark, most likely mirroring his gaunt personality.

He bore a striking resemblance to all of his children, and sported the same golden eyes that Asami did. Accept, his gaze was crueler and stern. Takaba felt trapped under a microscope as these three beings burned holes into his soul.

It didn't help that Kirishima had moved away from Takaba, therefore, leaving him alone, on his own.

Suddenly, the door swung open, revealing a red-faced, panting young woman_who, like the others in the room, bore a air of prestige.

However, she wasn't related to Asami, at least not as far as Takaba could tell.

Her heels clicked on the floor as she entered the room, roughly brushing past Takaba and almost knocking him off of his feet, as she made her way to the bed.

"Ryuichi..." her voice was tight as she breathed his name. Slowly, she leaned over the bed, and gently stroked his face.

Takaba stiffened at the gesture, and moved forward to stop it. But a quick reality check, and Mr. Asami's glance from behind him told him to stay put.

The siblings' gazes softened at the act committed by the woman, and they moved forward to comfort her.

Her shoulders shook slightly as she looked at the figure in the bed, and a trail of tears began to slowly fall down her cheeks.

"It's okay Kotomi," Hideo placed a warming hand on her shoulder, "he'll be okay."
"Why..." she whispered, "if he only listened to me...and..and stopped all of this, than may-"

"It was a freak accident," against his better judgment, Takaba chimed in to the private conversation, "None of his enemies attacked him."
She straightened up, obviously offended by his outburst.

"Who are you? I've known Ryiuchi for years, and I know what he does! You don't know anything about him," she hissed, "Don't act like you do."

Boiling with rage, Takaba made to counter her claim, "Actu-"
"Don't worry about him," Isadora cut him off, "he's just...a cleaning boy."

As if a light had been turned off, this Kotomi went back to ignoring Takaba, and back to oogling over an u
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Sau một tai nạn, Asami đánh thức lên với một trường hợp nghiêm trọng của chứng mất trí nhớ. Tình yêu của họ sẽ áp dụng với những kỷ niệm của Takaba đi, và kẻ thù của Yakuza làm việc để tách rời nhau cả hai doanh nhân và nhiếp ảnh gia? Hoặc là nó ngay cả tình yêu để bắt đầu với?MỘT: tôi chỉ có ý tưởng, mặc dù tôi đang làm việc trên những người khác của tôi những câu chuyện, và tôi gần như thực hiện với chương 2 của giải trí thiên thần.Disclaimer: Không sở hữu dòng Finder.OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOKhi ông đi từ từ phòng bệnh viện, trái tim của ông bị trả xung quanh thành phố ribcage của ông như một urchin biển tức giận. Ông từng gây ra một nỗi đau đớn khó chịu để bùng ở của mình đang được toàn bộ, và ngẫu nhiên lần, ông tham gia việc đôn đốc để quay lại và chạy đi.Tiết kiệm trong thời gian ông đã bị bắn bởi Fei Long, Takaba đã không bao giờ nhìn thấy Asami trong một ánh sáng yếu, có nghĩa là ông có xu hướng giữ của mình Yakuza là bất khả chiến bại.Ông biết nó đã được khá ngớ ngẩn, tin rằng một cái gì đó rất rẻ tiền, nhưng do cuộc sống bận rộn của Asami, ông thích để lừa mình rằng vào cuối ngày, người đàn ông sẽ luôn luôn đến nhà nguyên vẹn.Tuy nhiên, điều này đã không các trường hợp, và mặc dù ông nhận nó đối với phần lớn mối quan hệ kéo dài, Asami coule, và đã bị thương nặng.Tai nạn bất cứ điều gì có befallen Chúa tội phạm, có xấu như vậy, rõ ràng, Kirishima đó thậm chí cá nhân đã không hộ tống Takaba đến bệnh viện.Cuộc trò chuyện điện thoại giữa thư ký và nhiếp ảnh gia đã được ngắn và vội vàng. Kirishima chỉ cung cấp Takaba với địa chỉ của bệnh viện, và các thông tin rằng Asami đã bị chấn thương nghiêm trọng.Tại sao nên tôi thậm chí chăm sóc, ông có hài hước hỏi mình, tại sao tôi thậm chí quan tâm?Ông là mâu thuẫn với chính mình.Sự nhầm lẫn của ông kéo dài đến nay về tâm trí, như Bắc cực và Nam cực.Một phần kêu gọi anh ta tránh xa Asami, để biến này trang nghiêm trọng trong cuộc sống của mình một lần và cho tất cả. Và như mọi khi, phần khác kêu gọi anh ta làm chính xác đối diện, và lần đầu tiên trong mãi mãi, cảnh báo ông rằng điều này có thể là lần cuối cùng ông thấy Asami.Asami và cả hai đã sống cuộc sống của họ nghiện hộp, mặc dù vậy, cái chết đã hiếm khi vượt qua tâm trí của Takaba, tối thiểu không khi Akihito về Asami.Cái chết và mình, Tuy nhiên, như một câu chuyện khác nhau.Khi Asami đã bắt anh ta, ông đã thu được nhiều hơn Akihito của trái tim. Ông đã đánh cắp sự tỉnh táo của mình. Mỗi ounce của nó cân bằng của Asami, sự sống còn của mình và cuộc sống của mình.Takaba có thể chết, nhưng Asami đã phải tồn tại, không có vấn đề gì. Ông phải sống, bởi vì không có Asami, Takaba không thể làm điều đó.Nếu không có Asami, Takaba không thể sống. Đó là một sự thỏa hiệp buồn, nhưng đó là những gì Takaba đã trở thành.Và mặc dù một phần của ông cảnh báo ông chạy, ông hạnh phúc Xô đẩy nó đến độ sâu đen tối nhất của tâm trí của mình. Nếu ông đã tự mình muốn sống, sau đó ông cần Asami để được sống, để thở, để chiến đấu.Hơn sau đó, ông có thể để lại, và chu kỳ quirky của họ có thể tiếp tục một lần nữa.Răng nghiến tâm trí của mình một cách mù quáng đã dẫn ông trước cửa phòng bệnh viện trắng.Ông đã mang một bàn tay run rẩy đến nhô lên mát mẻ, và braced mình cho những gì ông sẽ thấy. Cho dù maimed, thâm tím, hoặc bị hỏng, Takaba sẽ chấp nhận Asami không có vấn đề gì. Người đàn ông này có nghĩa là đánh cắp trái tim của mình, và từ bỏ nó không phải là một lựa chọn.OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOVới sự tự tin xây dựng, Takaba xoắn nhô lên và strode vào phòng.Tầm nhìn đường hầm của ông đã chỉ đạo chiêm ngưỡng của mình một cách nhanh chóng để giường định cư gần trung tâm của căn phòng bệnh viện, nơi mà Asami nằm ngủ.Bỏ qua những con số xếp lên chống lại các bức tường, những người đã được choáng váng bởi xuất hiện bất ngờ của mình, Takaba chạy thẳng về phía Asami, trái tim của mình đánh bại điên cuồng trong ngực của mình như ông đã làm như vậy.Các nhiếp ảnh gia đứng ở trên giường, và từ từ mất trong các hình thức dưới đây anh ta.Asami được nhạt, bảo nhạt. Tóc của ông đã thổi bay messily trên khuôn mặt của mình, cách Takaba thích nó.Ông mang một biểu hiện hòa bình, và Takaba tập trung vào sự nổi lên và sụp đổ của ngực.Ông đã được thay đổi vào quần áo thoải mái hơn, và các tấm dày được gọn gàng quấn quanh cơ thể của mình.Không có nhiều máy ông có được nối đến, chỉ có một trong cổ tay của mình, nhưng khác với đó, không có gì khác.Takaba thở dài một sigh cứu trợ. Chỉ cần một chút thời gian, nó là chỉ có ông và Asami trong phòng bệnh viện nhỏ, ông đã phải đối phó với no khác... nếu chỉ.Quay xung quanh, ông kiếm Kirishima trong đám đông nhỏ đã thành lập trong phòng bệnh viện của Asami. Chống lại judgemnet của mình tốt hơn, ông giả định "phụ" là đối tác kinh doanh của Asami, có lẽ bạn bè, nhưng khác hơn là, họ không cao điểm quan tâm của mình.Ông khó thậm chí đúc chúng một nháy mắt thứ hai.Nó là Kirishima ông đang tìm kiếm, Kirishima người nào Cập Nhật cho ông về tình hình.Giống như ảo thuật, ông đã tìm thấy anh ta dựa trên tường, thực hiện cuộc gọi điện thoại hushed, nhiều khả năng để một đối tác kinh doanh của của Asami.Một cách nhanh chóng, ông strode hơn với anh ta, và với một cơn giận dữ, nắm lấy tại phù hợp với người đàn ông jacked, và gián đoạn cuộc gọi điện thoại của mình.Chiêm ngưỡng của Takaba là đầy đủ của sự tức giận, tức giận vào những người đã yêu cầu để bảo vệ Asami."Những gì địa ngục đã xảy ra?" ông hissed, "Bạn đang nghĩ đến là vệ sĩ chết tiệt của ông, tại sao các địa ngục ông trông giống như một xác chết?!"Kirishima thở dài và kết thúc cuộc gọi điện thoại của mình, "Takaba, bình tĩnh xuống. Đó là một tai nạn freak, bạn có nghĩ rằng tôi nhằm mục đích cho một cái gì đó như thế này xảy ra?""Những gì làm bạn có nghĩa là"freak tai nạn"?", hoàn toàn bỏ qua hỏi hướng về phía Anh ta, Takaba ép cho thêm câu trả lời, "Đã làm một kẻ thù của ông cố gắng giết hắn?!"Bởi bây giờ, những lo lắng là điều hiển nhiên trong giọng nói của ông, và ông đã chắc chắn rằng nóng nước mắt đã welled trong mắt ông.Cha của mình đã là nạn nhân của một tai nạn freak"", và bởi ân sủng của Thiên Chúa, ông quản lý để rút thông qua... nó là khủng khiếp, một mess đẫm máu khủng khiếp, và Takaba có thể không thậm chí fathom Asami trong tình huống tương tự."Nó không phải là bất cứ điều gì terribly nghiêm trọng, do đó, bạn có thể bình tĩnh. Trong khi bình thường, tôi sẽ không dễ dàng như vậy cung cấp cho bạn các thông tin liên quan đến Asami, tôi nghĩ rằng bây giờ, tôi có thể giúp đỡ. Chúng tôi đã-""Và người," một trong các thành viên của đám đông nói, và Takaba của grip trên Kirishima nới lỏng ngay lập tức, như ông đã chuyển sang xem người interrupter là, "bạn có, để được bảo hành thông tin quan trọng như vậy?"Nó là cao, và hoàn toàn tuyệt đẹp. Nhạt và khôn ngoan, cô nhân đôi Asami hầu như giống nhau, nó đã không đối với một số tính năng là hơi ra, ông sẽ có cho rằng điều này là chị em sinh đôi của Asami."Tôi là-""Không có ai quan trọng, chỉ cần nhìn vào quần áo của mình," từ phía sau của mình đến một con số mặc quần áo thông minh như Asami bình thường. Không giống như các khác, Tuy nhiên, mái tóc của mình treo messily trong khuôn mặt của mình, hầu như che khuất mắt. Bàn tay của mình đã được chôn cất trong túi của mình, và chiêm ngưỡng tối của mình xỏ Takaba của linh hồn, "bạn trông giống như một con chó bẩn, chỉ cần vô vọng... những gì kinh doanh bạn có với anh em của chúng tôi? Chắc chắn, bạn phải có phụ nữ làm sạch."Tôi là loại... Takaba nghĩ yếu, cảm thấy hơi bị đe dọa bởi wealthiness ở phía trước của anh ta.Như ông cho rằng, đây là anh chị em của Asami, họ nhìn chính xác giống như ông.họ là một chút trẻ, nhưng mà hầu như không nản chí không ưa của họ cho anh ta."Ah, hãy để tôi giới thiệu cho bạn," Kirishima điều chỉnh kính của mình và bước ra khỏi các nhiếp ảnh gia hoang mang, "Isadora Asami, cô em gái của Asami," ông motioned cho người phụ nữ xinh đẹp đứng trước khi Ngài, "Và Hideo Asami, Asami của em trai."Hideo snorted, vẫn còn bối rối bởi Takaba của appearnce, "và bạn sẽ be_""Takaba Akihito," ông giới thiệu mình trước khi Kirsihima có thể vu khống các tiêu đề của mình nữa vì ông đã tự mình, "tôi là trợ lý của Asami.""Và tôi là cha của ông," Takaba đã nhảy thô của giọng nói rằng dường như đến từ hư không, và gần như yelped khi ông thấy ageless.Hầu như không một liên lạc của màu xám có lightened tóc của người đàn ông này, và khuôn mặt của mình là gần như miễn phí của nếp nhăn, tiết kiệm cho các khu vực xung quanh mắt của ông.Như trẻ em của ông, ông mặc quần áo khá expensively, và thông minh. Phù hợp với mình là tốt phù hợp và tối tăm, rất có thể phản ánh cá tính gaunt của mình.Ông khoan một giống nổi bật cho tất cả các trẻ em của mình, và có đôi mắt vàng cùng Asami đã làm. Chấp nhận, chiêm ngưỡng của mình là crueler và nghiêm khắc. Takaba cảm thấy bị mắc kẹt dưới một kính hiển vi như các con ba đốt lỗ vào tâm hồn của mình.Nó không giúp rằng Kirishima đã chuyển ra khỏi Takaba, do đó, để lại một mình, ngày của riêng mình.Đột nhiên, cửa đu mở, tiết lộ một đỏ, panting trẻ woman_who, giống như những người khác trong phòng, mang một không khí của uy tín.Tuy nhiên, cô không phải là liên quan đến Asami, ít không như xa như Takaba có thể cho biết.Gót của mình, nhấp vào trên sàn khi cô bước vào phòng, khoảng đánh răng qua Takaba và gần như gõ anh ta tắt của bàn chân của mình, như cô thực hiện theo cách của mình để giường."Ryuichi..." tiếng nói của mình được chặt chẽ như cô hít tên của ông. Từ từ, cô cúi trên giường, và nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của mình.Takaba stiffened at the gesture, and moved forward to stop it. But a quick reality check, and Mr. Asami's glance from behind him told him to stay put.The siblings' gazes softened at the act committed by the woman, and they moved forward to comfort her.Her shoulders shook slightly as she looked at the figure in the bed, and a trail of tears began to slowly fall down her cheeks."It's okay Kotomi," Hideo placed a warming hand on her shoulder, "he'll be okay.""Why..." she whispered, "if he only listened to me...and..and stopped all of this, than may-""It was a freak accident," against his better judgment, Takaba chimed in to the private conversation, "None of his enemies attacked him."She straightened up, obviously offended by his outburst."Who are you? I've known Ryiuchi for years, and I know what he does! You don't know anything about him," she hissed, "Don't act like you do."Boiling with rage, Takaba made to counter her claim, "Actu-""Don't worry about him," Isadora cut him off, "he's just...a cleaning boy."As if a light had been turned off, this Kotomi went back to ignoring Takaba, and back to oogling over an u
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Trong hậu quả của một tai nạn, Asami tỉnh dậy với một trường hợp nghiêm trọng của chứng mất trí nhớ. Với ký ức của Takaba đi, và kẻ thù của Yakuza làm việc để chia cả doanh nhân và nhiếp ảnh gia ngoài, tình yêu của họ sẽ thắng thế? Hoặc là nó ngay cả tình yêu để bắt đầu với? AN: Tôi chỉ có ý tưởng, mặc dù tôi đang làm việc trên những câu chuyện khác của tôi, và tôi gần như làm với chương 2 của giải trí thiên thần. Đừng sở hữu Finder Series: Disclaimer. OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO Khi ông bước chậm rãi đến phòng bệnh viện, tim của ông được lên lồng ngực của mình như một tức giận biển nhím. Bước mỗi anh gây ra một nỗi đau đớn không thể chịu đựng để bùng nổ trong toàn thể con người của mình, và tại thời điểm ngẫu nhiên, ông đã chiến đấu các yêu cầu để quay lại và bỏ chạy. Tiết kiệm cho những lần anh đã bị bắn bởi Fei Long, Takaba đã bao giờ nhìn thấy Asami trong một ánh sáng yếu, có nghĩa là ông có xu hướng giữ Yakuza của mình là bất khả chiến bại. Ông biết nó là khá ngớ ngẩn, tin một điều gì quá tồi, nhưng do cuộc sống bận rộn Asami, anh thích để lừa mình rằng vào cuối ngày, người đàn ông sẽ luôn luôn trở về nhà không bị tổn thương. Tuy nhiên, đây không phải là trường hợp, và mặc dù ông từ chối nó cho phần lớn các mối quan hệ kéo dài của mình, Asami coule được, và đã bị thương nghiêm trọng. Dù tai nạn đã xảy chúa tội phạm, đã xấu như vậy, rõ ràng, Kirishima mà thậm chí không đích thân hộ tống Takaba đến bệnh viện. Các cuộc trò chuyện điện thoại giữa cả Bộ trưởng và Nhiếp ảnh gia đã ngắn và vội vã. Kirishima chỉ cung cấp Takaba với địa chỉ của bệnh viện, và các thông tin mà Asami đã bị thương nghiêm trọng. Tại sao tôi nên ngay cả chăm sóc, ông đã hài hước tự hỏi, Tại sao tôi thậm chí còn quan tâm? Ông là mâu thuẫn với chính mình. sự nhầm lẫn của ông kéo dài đến nay về tâm trí, như Bắc Cực và Nam Cực. Một phần thôi thúc anh phải ở lại đi từ Asami, lật trang thảm họa này trong cuộc sống của mình một lần và cho tất cả. Và như mọi khi, phần khác thôi thúc anh phải làm ngược lại, và lần đầu tiên trong đời, đã cảnh báo ông rằng đây có thể là lần cuối cùng anh nhìn thấy Asami. Asami và Akihito cả hai đã sống cuộc sống của họ nghiện cảm giác hồi hộp, bất chấp điều này , Death đã hiếm khi vượt qua tâm trí của Takaba, ít nhất là không phải khi về Asami. Cái chết và bản thân mình, tuy nhiên, như một câu chuyện khác nhau. Khi Asami đã bắt anh ta, anh ta thu được nhiều hơn trái tim của Akihito. Anh đã đánh cắp sự tỉnh táo. Mỗi ounce của nó cân bằng trên con Asami của, sự tồn tại của mình, và cuộc sống của mình. Takaba có thể chết, nhưng Asami đã phải tồn tại, không có vấn đề gì. Anh phải sống, bởi vì không có Asami, Takaba không thể làm điều đó. Nếu không có Asami, Takaba không thể sống. Đó là một sự thỏa hiệp buồn, nhưng đó là những gì Takaba đã trở thành. Và mặc dù một phần của anh đã cảnh báo anh ta để chạy, ông vui vẻ đẩy nó đến độ sâu tối nhất của tâm trí của mình. Nếu bản thân ông muốn sống, sau đó ông cần Asami để được sống, được hít thở, được chiến đấu. Thân sau đó, ông có thể ra đi, và chu kỳ quặc của mình có thể tiếp tục một lần nữa. tâm nhí của ông đã mù quáng dẫn cậu đến trước cửa của căn phòng bệnh viện trắng. Ông đưa tay run rẩy lên đến núm mát mẻ, và chuẩn bị tinh thần mình cho những gì anh ta sẽ nhìn thấy. Cho dù bị thương, thương nhẹ, hoặc bị hỏng, Takaba sẽ chấp nhận Asami không có vấn đề gì. Người đàn ông đã bị đánh cắp trái tim đen của mình, và từ bỏ nó không phải là một lựa chọn. OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO Với sự tự tin xây dựng, Takaba xoắn núm và sải bước vào phòng. tầm nhìn đường hầm của ông đã chỉ đạo cái nhìn của mình một cách nhanh chóng vào giường mà cư gần trung tâm của bệnh viện phòng, nơi Asami đang nằm ngủ. Bất chấp những con số lên tiếng chống lại các bức tường, người đã bị choáng váng bởi sự xuất hiện đột ngột của ông, Takaba chạy thẳng về phía Asami, tim mình đập điên cuồng khắp ngực của mình như ông đã làm như vậy. Các nhiếp ảnh gia đứng ở trên giường, và từ từ đưa vào form bên dưới anh ta. Asami xanh xao, nhợt nhạt như chết. Mái tóc của anh đã bị thổi cẩu thả đến trên khuôn mặt của mình, cách Takaba thích nó. Ngài mang một gương mặt yên bình, và Takaba tập trung vào sự thăng trầm của ngực anh. Anh đã được thay đổi vào quần áo thoải mái hơn, và các tấm dày được bọc gọn gàng xung quanh cơ thể của mình. Không có nhiều máy anh được nối với, chỉ có một trong cổ tay của mình, nhưng khác hơn là, không có gì khác. Takaba thở dài một tiếng thở dài nhẹ nhõm. Đối với chỉ một khoảnh khắc, nó chỉ là ông và Asami trong phòng bệnh viện nhỏ, ông đã phải đối phó với không có gì khác ... nếu chỉ. Xoay quanh, ông tìm kiếm Kirishima trong đám đông nhỏ mà đã hình thành trong phòng bệnh của Asami. Against judgemnet tốt hơn của mình, ông cho rằng các "thêm của" là đối tác kinh doanh của Asami, có lẽ bạn bè, nhưng khác hơn là, họ không đạt mức cao nhất lợi ích của mình. Ông thậm chí hầu như quăng một cái nhìn thứ hai. Đó là Kirishima ông đang tìm kiếm , Kirishima người sẽ cập nhật cho Ngài vào tình hình. Giống như ma thuật, ông đã tìm thấy anh ấy dựa vào tường, làm cho một cuộc gọi điện thoại tĩnh lặng, rất có thể đến một đối tác kinh doanh của. Asami của Nhanh chóng, anh sải bước về phía anh ta, và với một cơn giận dữ, nắm lấy ở phù hợp của người đàn ông jacked, và gián đoạn cuộc gọi điện thoại của mình. Ánh mắt Takaba là đầy tức giận, tức giận hướng vào người đàn ông được cho là để bảo vệ Asami. "Cái quái gì đã xảy ra?" ông rít lên, "Bạn đang nghĩ để làm vệ sĩ chết tiệt của mình, tại sao các địa ngục không anh trông giống như một xác chết ?!" Kirishima thở dài và kết thúc cuộc gọi điện thoại của mình, "Takaba, bình tĩnh lại. Đó là một tai nạn quái, bạn có nghĩ tôi dự định để cho một cái gì đó như thế này xảy ra? " "Ý anh là gì" tai nạn quái vật "?", hoàn toàn không tính đến vấn hướng về phía anh, Takaba ép cho câu trả lời thêm, "Có phải một trong những kẻ thù của mình cố gắng để giết anh ta ?!" Bởi bây giờ, những lo lắng hiện rõ trong giọng nói của anh, và anh chắc chắn rằng những giọt nước mắt nóng đã dâng lên trong mắt anh. Cha của Ngài đã từng là nạn nhân của một "tai nạn quái vật", và nhờ ân sủng của Thiên Chúa, ông quản lý để kéo qua .. .it là khủng khiếp, một mớ hỗn độn đẫm máu khủng khiếp, và Takaba thậm chí không thể hiểu Asami đang trong tình trạng tương tự. "Đó không phải là bất cứ điều gì hết sức nghiêm túc, vì vậy bạn có thể bình tĩnh lại. Trong khi bình thường, tôi sẽ không phải như vậy dễ dàng cung cấp cho bạn thông tin về Asami, tôi nghĩ bây giờ, tôi có thể bắt buộc. Chúng tôi were- " "Và ai", một trong những thành viên của đám đông đã nói, và nắm Takaba trên Kirishima nới lỏng ngay lập tức, khi anh quay để xem ai là ngắt, "là bạn, để được bảo hành thông tin quan trọng như vậy? " Cô ta cao, và hoàn toàn tuyệt đẹp. Pale và xảo quyệt, cô nhân đôi Asami gần như giống nhau, đã có nó không được cho một số tính năng được hơi ra, anh sẽ giả định này là chị em sinh đôi của Asami. "I'm-" "Không ai quan trọng, chỉ cần nhìn vào quần áo của mình," từ phía sau cô đến một con số khác mặc quần áo thông minh như Asami bình thường được. Tuy nhiên, không giống như các khác, tóc của ông treo cẩu thả trong khuôn mặt của mình, gần như che khuất đôi mắt của mình. Mặt ông được chôn cất trong túi của mình, và cái nhìn đen tối của mình đâm linh hồn của Takaba, "Bạn trông giống như một con chó con bẩn, chỉ bất lực ... những gì doanh nghiệp bạn có với người anh em của chúng tôi? Chắc chắn, bạn phải là người phụ nữ làm sạch." Tôi loại của am ... Takaba nghĩ một cách yếu ớt, cảm thấy hơi bị đe dọa bởi các wealthiness trước mặt anh. Giống như ông thừa nhận, đây là những anh chị em của Asami, họ trông giống hệt như anh. họ hơi trẻ hơn, nhưng mà hầu như không ngăn cản sự chán ghét của mình cho anh ta. " Ah, hãy để tôi giới thiệu với bạn, "Kirishima điều chỉnh kính của mình và bước đi từ các nhiếp ảnh gia bối rối," Isadora Asami, em gái của Asami ", anh ra hiệu cho người phụ nữ xinh đẹp đứng trước mặt anh," Và Hideo Asami, em trai Asami của. " Hideo khịt mũi, vẫn còn bối rối bởi appearnce Takaba của, "Và bạn sẽ be_" "Takaba Akihito," ông tự giới thiệu mình trước khi Kirsihima có thể vu khống danh hiệu của mình nữa vì ông đã tự mình, "Tôi là trợ lý của Asami." "Và tôi là người cha của mình, "Takaba đã nhảy vào sự khắc nghiệt của những tiếng nói mà dường như đến từ đâu, và gần như hét lên khi nhìn thấy những con người trẻ mãi không già. Hầu như không một liên lạc của màu xám đã làm sáng tóc của người đàn ông này, và khuôn mặt của anh gần như miễn phí của nếp nhăn của, tiết kiệm cho các khu vực xung quanh mắt của mình. Giống như con của mình, anh ăn mặc khá tốn kém, và thông minh. Phù hợp với mình là được may đo và tối, rất có thể phản ánh tính cách hốc hác của mình. Ngài mang một sự tương đồng nổi bật với tất cả con cái của mình, và chưng diện những đôi mắt vàng cùng mà Asami đã làm. Chấp nhận, ánh mắt của ông là crueler và nghiêm khắc. Takaba cảm thấy bị mắc kẹt dưới kính hiển vi như ba con đốt lỗ vào tâm hồn mình. Nó không giúp đỡ mà Kirishima đã chuyển đi từ Takaba, do đó, để lại anh một mình, một mình. Đột nhiên, cánh cửa bật mở, để lộ một đỏ phải đối mặt, thở hổn hển woman_who trẻ, giống như những người khác trong phòng, mang một không khí uy tín. Tuy nhiên, cô đã không liên quan đến Asami, ít nhất là không theo như Takaba có thể nói. gót của cô nhấp vào sàn khi cô bước vào phòng , khoảng chải qua Takaba và gần như gõ anh ta ra chân của mình, như cô đã tự mình tới giường. "Ryuichi ..." giọng cô chặt như cô thở tên của mình. Dần dần, cô cúi xuống giường, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của mình. Takaba cứng ở cử chỉ, và di chuyển về phía trước để ngăn chặn nó. Nhưng một thực tế kiểm tra nhanh chóng, và cái nhìn của ông Asami từ phía sau anh ta bảo anh ta ở lại. Ánh mắt của anh chị em 'làm mềm ở các hành vi của người phụ nữ, và họ di chuyển về phía trước để an ủi cô. Vai cô lắc nhẹ khi cô nhìn vào con số ở trên giường, và một vệt nước mắt bắt đầu từ từ rơi xuống má cô. "Nó không sao Kotomi," Hideo đặt một bàn tay ấm lên trên vai cô, "anh sẽ ổn thôi." "Tại sao ..." cô thì thầm, "nếu anh ta chỉ lắng nghe tôi ... and..and dừng lại tất cả những điều này, hơn Mây" "Đó là một tai nạn freak," với sự phán đoán tốt hơn mình, Takaba bẽn cuộc trò chuyện riêng tư, "Không ai trong số những kẻ thù của ông đã tấn công anh ta. " Cô đứng thẳng lên, rõ ràng là bị xúc phạm bởi sự bột phát của mình. "Bạn là ai? Tôi đã biết Ryiuchi trong nhiều năm, và tôi biết những gì anh ấy làm! Bạn không biết bất cứ điều gì về anh ta," cô rít lên, "Không hành động như bạn làm. " sôi với cơn giận dữ, Takaba thực hiện để chống lại luận cứ của mình, "Actu-" "Đừng lo lắng về anh ta" Isadora ngắt lời anh, "anh chỉ là ... một cậu bé làm sạch." Như một ánh sáng đã được tắt, Kotomi này đã trở lại bỏ qua Takaba, và trở lại oogling hơn một u















































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: