Asami grabbed his chin and Akihito trembled, trying to mentally drag h dịch - Asami grabbed his chin and Akihito trembled, trying to mentally drag h Việt làm thế nào để nói

Asami grabbed his chin and Akihito

Asami grabbed his chin and Akihito trembled, trying to mentally drag himself away from the kiss he knew would be coming. But Asami didn’t kiss him. Instead, he looked at him, frowning. “You’re too thin. I’m getting you something to eat.” Akihito couldn’t look away though he wanted to. He realized he wanted to lose himself in Asami’s eyes but he was afraid he would disappear, become a shell of a person if he did.

“No,” Akihito said, his voice shaking a little, “I don’t need….” He couldn’t finish the sentence. Before he could stop himself he reached up for Asami and kissed him. He wanted and needed so badly he felt like he was going to burst. Their mouths melted together, tasting, their tongues circling together. He gripped Asami’s jacket as the kiss deepened, the warmth of Asami’s lips and tongue making him shudder.

“Ahhh! Asami!” he cried out when the kiss was over. Asami settled his hands on Akihito’s hips, having pulled him onto his lap.

“Come home with me, Akihito. Let me look after you,” he said, gazing up at him. His beautiful eyes were liquid heat.

Alarms went off in Akihito’s head and he started to pull away. “I…I can’t. Don’t you see?”

Asami kissed him on the cheek, still holding him. His hands were gentle. There was something different in Asami’s eyes, a kind of softness. Akihito sensed a shift but he couldn’t tell if it was coming from Asami or himself. The shift eased his anxiety and he let himself relax. He put his arms around Asami’s neck and they pressed their foreheads together. He gazed into Asami’s eyes. He didn’t feel like he was going to lose himself. Instead, he felt the nagging sense of incompleteness fall away. There was a silence and another unexpected feeling of deep contentment. Nothing happened. There was just the stillness that seemed to surround them. A cool flame of clarity flickered in Akihito’s mind. He knew if he let the moment go on they would merely exist here, completely happy together.

He pulled away, more from the unexpected shift than anything else. Asami held him tight for a moment and then let him go, his face sullen. Akihito slid back onto the car seat.

“Please let me off here, Kirishima-san,” called Akihito, still looking at Asami. He didn’t want to stop looking at him even after pulling away. Asami looked towards the front of the car and nodded. The car pulled to a slow stop.

“I need to rebuild my life. I can’t keep doing this with you,” Akihito said. He sat up straighter. “Why do you want to cage me, Asami? It makes no sense.” He felt steady enough saying it but he knew that conviction would run away once he exited the car. He took a breath, trying to summon his indignation but those earlier moments of sitting on Asami’s lap made it difficult to do so.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Asami grabbed his chin and Akihito trembled, trying to mentally drag himself away from the kiss he knew would be coming. But Asami didn’t kiss him. Instead, he looked at him, frowning. “You’re too thin. I’m getting you something to eat.” Akihito couldn’t look away though he wanted to. He realized he wanted to lose himself in Asami’s eyes but he was afraid he would disappear, become a shell of a person if he did.“No,” Akihito said, his voice shaking a little, “I don’t need….” He couldn’t finish the sentence. Before he could stop himself he reached up for Asami and kissed him. He wanted and needed so badly he felt like he was going to burst. Their mouths melted together, tasting, their tongues circling together. He gripped Asami’s jacket as the kiss deepened, the warmth of Asami’s lips and tongue making him shudder.“Ahhh! Asami!” he cried out when the kiss was over. Asami settled his hands on Akihito’s hips, having pulled him onto his lap.“Come home with me, Akihito. Let me look after you,” he said, gazing up at him. His beautiful eyes were liquid heat.Alarms went off in Akihito’s head and he started to pull away. “I…I can’t. Don’t you see?”Asami kissed him on the cheek, still holding him. His hands were gentle. There was something different in Asami’s eyes, a kind of softness. Akihito sensed a shift but he couldn’t tell if it was coming from Asami or himself. The shift eased his anxiety and he let himself relax. He put his arms around Asami’s neck and they pressed their foreheads together. He gazed into Asami’s eyes. He didn’t feel like he was going to lose himself. Instead, he felt the nagging sense of incompleteness fall away. There was a silence and another unexpected feeling of deep contentment. Nothing happened. There was just the stillness that seemed to surround them. A cool flame of clarity flickered in Akihito’s mind. He knew if he let the moment go on they would merely exist here, completely happy together.He pulled away, more from the unexpected shift than anything else. Asami held him tight for a moment and then let him go, his face sullen. Akihito slid back onto the car seat.“Please let me off here, Kirishima-san,” called Akihito, still looking at Asami. He didn’t want to stop looking at him even after pulling away. Asami looked towards the front of the car and nodded. The car pulled to a slow stop.“I need to rebuild my life. I can’t keep doing this with you,” Akihito said. He sat up straighter. “Why do you want to cage me, Asami? It makes no sense.” He felt steady enough saying it but he knew that conviction would run away once he exited the car. He took a breath, trying to summon his indignation but those earlier moments of sitting on Asami’s lap made it difficult to do so.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Asami nắm lấy cằm và Akihito run rẩy, cố gắng để tinh thần kéo mình ra khỏi nụ hôn ông biết sẽ đến. Nhưng Asami đã không hôn anh. Thay vào đó, ông nhìn anh, cau mày. "Bạn đang quá mỏng. Tôi nhận được bạn điều gì đó để ăn. "Akihito không thể rời mắt dù anh muốn. Ông nhận ra rằng ông muốn để mất chính mình trong mắt Asami nhưng anh sợ anh sẽ biến mất, trở thành một lớp vỏ của một người nếu anh đã làm. "Không," Akihito nói, giọng run rẩy một chút, "Tôi không cần ...." Ông không thể nói hết câu. Trước khi có thể ngăn mình anh với tay lên cho Asami và hôn anh. Ông ấy muốn và cần thiết như vậy xấu anh cảm thấy như anh ta sẽ nổ tung. Miệng tan chảy cùng nhau, nếm, lưỡi lượn quanh nhau. Ông nắm chặt áo khoác của Asami như nụ hôn sâu đậm, sự ấm áp của đôi môi Asami và lưỡi khiến anh rùng mình. "Ahhh! Asami! "Ông kêu lên khi nụ hôn đã được hơn. Asami định cư tay lên hông Akihito, đã kéo cậu vào lòng mình. "Hãy đến nhà tôi, Akihito. Hãy để tôi chăm sóc bạn, "ông nói, nhìn chằm chằm vào anh. Đôi mắt đẹp của ông là nhiệt chất lỏng. Báo động lên trong đầu Akihito và ông bắt đầu để kéo đi. "Tôi ... tôi không thể. Anh không thấy? " Asami hôn vào má anh, vẫn giữ anh ta. Tay anh nhẹ nhàng. Có cái gì đó khác nhau trong mắt của Asami, một loại mềm mại. Akihito cảm nhận được một sự thay đổi, nhưng ông không thể nói nếu nó đã đến từ Asami hoặc mình. Sự thay đổi dịu sự lo lắng của mình và ông cho phép mình thư giãn. Anh vòng tay quanh cổ Asami và họ ép trán của họ với nhau. Cậu nhìn chằm chằm vào mắt của Asami. Anh không cảm thấy có vẻ như cậu để mất chính mình. Thay vào đó, anh cảm thấy những cảm giác dai dẳng của bất toàn tan biến. Có một sự im lặng và một cảm giác bất ngờ của sự mãn nguyện sâu. Không có gì xảy ra. Có chỉ là sự tĩnh lặng mà dường như bao quanh chúng. Một ngọn lửa bập bùng mát của sự rõ ràng trong tâm trí của Akihito. Ông biết rằng nếu ông để cho thời điểm đi vào họ sẽ chỉ tồn tại ở đây, hoàn toàn hạnh phúc với nhau. Ông kéo đi, nhiều hơn từ sự thay đổi bất ngờ hơn bất cứ điều gì khác. Asami giữ anh chặt một lúc và sau đó để cho anh ta đi, khuôn mặt sưng húp. Akihito trượt trở lại vào ghế xe. "Xin vui lòng cho tôi xuống đây Kirishima-san," gọi là Akihito, vẫn nhìn Asami. Ông không muốn dừng lại nhìn anh ta thậm chí sau khi kéo đi. Asami nhìn về phía trước của xe và gật đầu. Chiếc xe kéo đến một điểm dừng chậm. "Tôi cần phải xây dựng lại cuộc sống của tôi. Tôi không thể tiếp tục làm điều này với bạn, "Akihito nói. Anh ngồi thẳng lên. "Tại sao bạn muốn lồng tôi, Asami? Nó làm cho không có ý nghĩa. "Anh cảm thấy đủ vững nói nó, nhưng anh biết niềm tin rằng sẽ bỏ chạy khi ông bước ra khỏi xe. Anh hít một hơi, cố gắng triệu tập sự phẫn nộ của mình, nhưng những khoảnh khắc trước đó ngồi trên đùi của Asami đã làm cho nó khó khăn để làm như vậy.















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: