They moved to the car and Suoh helped him inside. Tao ignored the shar dịch - They moved to the car and Suoh helped him inside. Tao ignored the shar Việt làm thế nào để nói

They moved to the car and Suoh help

They moved to the car and Suoh helped him inside. Tao ignored the sharp pain in his chest as he tried to settle into a comfortable position.

"Is it true that you stayed inside the entire time?" Suoh asked him evenly from where he stood outside the car door, eyes full with curiosity and newfound respect.

Tao nodded weakly. Shit, even nodding was painful. He gripped his chest to control his breaths.

"Not many men can watch such thing without pissing in their pants," Suoh commented. "Moreover assisting to do any of that."

"I am not those 'many men'," Tao replied simply.

Suoh looked at him intensely for a long minute. "I can't believe you are only 15. Shit. There isn't much left there to be identified as human. It looks more like…a mess of beef stew or…something. Something but a living being. Well, at least we don't have to hide the body, can just feed the remains to the dogs. But the blood, geez, it is everywhere. It will take days to completely clean the entire room. What did the two of you do? Painting the room with her blood or what?"

Tao gave a wicked smile that lightened his dark opal eyes and brightened his handsome face. "She hurt my best friend. Just killing her would be way too easy. Fortunately, it looks like Asami and I have a similar mindset about that."

Stunned, the giant shook his head in disbelief. "You do remind me of Asami-sama when he was younger. Well, welcome to the family, boy. You just proved your worth in our organisation."

Part 2. You Gain Some, You Lose Some

"Akiiii," Kou practically squealed in pure joy when he saw me. "Do you bring what I asked you to bring?"

Dumping all the things that I bring with me to his lap, I scowled at my best friend, "Stop screaming, jerk! You are at a hospital!"

Kou started rummaging around the piles of magazines. Porn magazines, I might need to add. I sighed. As long as he got better, I would bring him porn everyday if he wanted to. Anything to get my best friend back to health.

I felt guilty for what Kou had gone through. My best friend got a few stitches at different part of his body, a lot of bruises and some broken bones. He had done nothing to deserve it, nothing but being in the wrong place at the wrong time. But when I had told him how sorry I was, he had merely dismiss my apology, insisting that there was nothing to forgive. If I kept insisting he would kick me in the ass, so I pretended that nothing was wrong, which was a total lie to me.

Takato shook his head in disbelief at Kou's attitude. "Geez, did you buy the entire adult shop, Akihito? I believe that could last for months."

"You are only jealous because you are married and you can't openly read this kind of thing anymore," Kou snickered at his friend.

With a huge grin in his face, Takato merely replied, "Well, why do I need to read those crap when I can enjoy the real thing?"

I shrugged at my best friends' stupid bantering, knowing that it would soon escalated to a friendly yet somewhat violent brawl. Before I could stop their bitching, though, Kou had already threw a magazine at Takato. It was written in our unsaid agreement that being friends since we were five meant that every hit we threw at each other would always be considered as a joke and not to be taken seriously. So, I was a bit confused when Takato fell silent while taking the magazine that hit his head from the floor.

Until I realised that it was a gay porn magazine.

I was not sure whether Kou had told Takato about his newfound interest towards men or his feeling for Arata. But it was better not to take any chance.

"Ummm," I started, trying to save the situation from being even more awkward. "My mistake, I just grabbed whatever-"

Takato merely sighed. "Well, I guessed it already, you know. I am just waiting for you to tell me," he hit the back of Kou's head with the magazine. "And now that I know you told Aki already, I feel hurt and left behind." He feigned a dramatic hurt pose, both hands grasping his chest.

"Hey, I just told Aki like…I don't know, weeks ago?" Kou rubbed the back of his head while glancing at me, silently asking for confirmation. I simply nodded. "Besides, how come you know already? And fyi, I still like women."

Takato snorted. "The term is bi, idiot. And everyone who saw how you ogled Arata would-"

Realising that I was there, Takato stopped short and looked at me guiltily. "Umm…"

Geez, was I the only one who didn't notice my best friend's feeling for my ex? Like seriously, I couldn't be that dense, could I?

"It is okay, Takato," I sighed. Now, everything was really so awkward. "We broke up, remember? I told you months ago. Arata and I was over long time ago."

"Well, that was not what I heard last from Kou," Takato said while throwing a meaningful look at Kou, who by now was staring intensely at his bandaged hands as if it was the most fascinating thing in the whole universe.

I didn't even blink before I answered without an ounce of hesitation. "Well, I reconfirmed it with Kou a few weeks ago, when I just got back in Tokyo. Arata and I was over. Kou can ogle him all he wants. There, no more misunderstanding," I firmly stated with a grin in my face.

Strangely, Kou didn't say anything. He didn't even look at us.

"Hey, man. Are you okay? Any pain?" I asked with another wave of guilt and worry.

Kou just played with his fingers, a familiar habit that showed his definite nervousness.

"Have you talked to him, Aki?" Kou finally asked with a miserable expression in his face right before I started to think about calling the nurse. Kou being this silent must mean trouble of some sort and my first thought was his many injuries.

"To whom? The nurse?" I asked absentmindedly in alarm. Should I talk to the nurse about anything?

Kou rolled his eyes exasperatedly. "To Arata, idiot."

The storage room had been dark and smelled like rotten meat. But all my focus had went to Arata's screaming.'You..who are you? You are not Akihito!' Arata's voice had been raw in fear. He'd been scared of me and he had wanted to get away from me.

Shaking my head to remove that scene from my mind, I tried to delay the inevitable, "Umm, nope. I am planning to go to his room after I visit you. It is very convenient that you all are in the same hospital. Saving time, you see."

It was somewhat a lie. I would prefer to stay away from Arata after what had happened. I had postponed to visit him or Mariko for as long as I could. Besides, in that filthy storage, he had made it clear that he also preferred it that way.

I had tried to move closer, but Arata's howl had stopped me. 'You killed that guy! You killed him! Get away from me!'

"Perhaps, you better talk to him. I mean, soon. He feels bad about the whole thing, said something about saying the wrong thing to you."

'Murderer! MURDERER!'

I closed my eyes and swallowed, trying to stop Arata's accusation from playing like a broken record inside my head. "All is forgiven and forgotten," I said but my voice was thick with insincerity. I didn't blame Arata. Just like Kou, he was another victim. If there was anyone who needed to ask for forgiveness it would be me. I was the one who dragged them all to this mess. But still, Arata's words was a reminder of what I had done. There would be no way I could forget that I had killed someone.

Thankfully, Kou didn't notice that I lied. "Not for him," Kou replied, "Come on, Aki, give him a second chance. You both need to talk asap. He feels bad that-"

I cut his tirade in frustration. "He doesn't need to feel bad. And you need to stop trying to get Arata and I back together. It is not going to happen. I have a lover, remember?"

"Whoa wait, wait, you have a new lover?" Takato asked in irritation. "Hey, this is not nice, guys. I thought we are brother in arms and all. How come I am the only one who doesn't know anything?"

"Because you were busy going in a family vacation abroad and were not reachable?" I snapped back at him. Suddenly, I felt tired with the emotional roller coaster.

Takato quickly raised his hands in a surrender gesture. "Whoa, calm down, Aki-kun. I am just asking. That is all."

I rubbed my eyes wearily. "Sorry, Takato, I am just…I am not going through this argument anymore, Kou. Stop trying to get Arata and I back together."

"Is that because he helped that bitch to get you? The bitch who looks like you? Is that why you don't want to be together with him anymore?" Kou asked quietly.

"Geez, no! I told you this even before all that happened. Don't be stupid! Why are you trying to deny your feelings for him anyway?"

Avoiding my gaze, Kou mumbled, "I…I am just…it is all very frightening. I always love girls before him. Then suddenly he came and I…you know. But, there were you, his boyfriend, and I didn't have problem to be just a close friend. Then suddenly all changed and…there is my family expectation as well. God, my mother will have a heart attack if she knows, for sure. A heart attack and a lot of migraine. It is all just too much. And he does feel bad about you." He stopped his rambling to take a deep calming breath before continued, "He still loves you."

"No, he doesn't. He thought that he loved me and I thought so too, but our love had burnt out long time ago. I know it. After all of this, I am sure he knows it, too. It is you who keep denying it." I looked at Kou in the eyes. "I know it is frightening, okay? I have gone through that. But if you don't try, nothing will happen. Just take baby steps. You don't have to declare your love from the rooftop of this hospital and propose him today. In fact, you don't have to do anything you are not ready for. Your fated one might be him or it might be another guy or girl. Whoever it is and no matter what that old hag you called mother said, I will always support you. Just, please, stop denying your own feeling."

I smiled at Kou, hoping that it would soften my words and calm him down. "We'll be here whenever you need someone to talk to," I added, pulling him i
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Họ di chuyển để xe và Nanano giúp hắn vào trong. Tao bỏ qua đau nhói ở ngực của mình khi ông đã cố gắng để giải quyết vào một vị trí thoải mái."Là sự thật rằng bạn ở lại bên trong suốt thời gian?" Nanano hỏi ông đều từ nơi ông đứng bên ngoài cửa xe, đôi mắt đầy đủ với sự tò mò và tôn trọng newfound.Tao gật đầu yếu. Chết tiệt, thậm chí nodding là đau đớn. Ông gripped ngực của mình để kiểm soát hơi thở của mình."Không có nhiều người có thể xem những điều mà không pissing trong quần của mình," Nanano nhận xét. "Hơn nữa việc hỗ trợ để làm bất kỳ điều đó.""Tôi không những 'nhiều người đàn ông'," Tao trả lời đơn giản.Nanano nhìn vào anh ta mạnh mẽ cho một phút dài. "Tôi không thể tin rằng bạn đang chỉ 15. Chết tiệt. Có không nhiều trái đó được xác định là con người. Có vẻ hơn như... một mớ hỗn độn của món hầm thịt bò hoặc... một cái gì đó. Một cái gì đó nhưng một sinh hoạt. Vâng, ít chúng tôi không có để ẩn cơ thể, có thể chỉ cần ăn vẫn còn đến những con chó. Nhưng máu, geez, nó là ở khắp mọi nơi. Nó sẽ mất ngày để hoàn toàn làm sạch toàn bộ căn phòng. Hai của bạn đã làm gì? Sơn phòng với máu của mình hoặc những gì?"Tao đã cho một nụ cười độc ác mà làm sáng mắt tối opal và sáng khuôn mặt đẹp trai của mình. "Nó làm tổn thương bạn bè tốt nhất của tôi. Chỉ giết cô ấy sẽ là cách quá dễ dàng. May mắn thay, có vẻ như Asami và tôi có một suy nghĩ tương tự về điều đó. "Choáng váng, người khổng lồ lắc đầu trong sự hoài nghi. "Bạn nhắc nhở tôi về Asami-sama khi ông còn trẻ. Vâng, chào mừng đến với gia đình, cậu bé. Bạn chỉ cần chứng minh giá trị của bạn trong tổ chức của chúng tôi."Phần 2. Bạn có được một số, bạn sẽ mất một số"Akiiii," Kou thực tế squealed trong niềm vui tinh khiết khi nhìn thấy tôi. "Bạn có mang những gì tôi yêu cầu bạn để mang lại?"Bán phá giá tất cả những điều mà tôi mang với tôi đến vòng của mình, tôi scowled tại người bạn tốt nhất của tôi, "ngừng la hét, jerk! Bạn đang ở một bệnh viện!"Kou bắt đầu rummaging xung quanh đống tạp chí. Tạp chí khiêu dâm, tôi có thể cần phải thêm. Tôi thở dài. Chừng nào ông nhận tốt hơn, tôi sẽ mang anh ta khiêu dâm hàng ngày nếu ông muốn. Bất cứ điều gì để có được bạn của tôi tốt nhất về sức khỏe.Tôi cảm thấy có tội cho những gì Kou đã đi qua. Người bạn tốt nhất của tôi có một vài mũi khâu tại phần khác nhau của cơ thể của mình, rất nhiều vết bầm tím và một số xương bị hỏng. Ông đã không làm gì để xứng đáng nó, không có gì nhưng ở sai chỗ tại thời sai. Nhưng khi tôi đã nói với ông như thế nào xin lỗi tôi đã, anh đã chỉ đơn thuần là bỏ qua lời xin lỗi của tôi, nhấn mạnh rằng có là không có gì để tha thứ. Nếu tôi giữ nhấn mạnh ông sẽ kick tôi trong ass, vì vậy tôi giả vờ rằng không có gì là sai, mà là một lời nói dối tất cả với tôi.Takato lắc đầu trong sự hoài nghi lúc Kou của Thái độ. "Geez, bạn đã mua các cửa hàng dành cho người lớn toàn bộ, Akihito? Tôi tin rằng có thể kéo dài trong vài tháng.""Bạn đang chỉ ghen tị bởi vì bạn là vợ chồng và bạn công khai không thể đọc này loại điều nữa," Kou snickered lúc bạn bè của mình.Với một grin lớn trong khuôn mặt của mình, Takato chỉ trả lời, "Vâng, tại sao tôi cần để đọc crap khi tôi có thể tận hưởng thật?"Tôi shrugged tại bantering ngu ngốc của bạn bè tốt nhất của tôi, biết rằng nó sẽ nhanh chóng leo thang tới một brawl thân thiện nhưng hơi bạo lực. Trước khi tôi có thể ngừng của bitching, mặc dù, Kou đã ném một tạp chí tại Takato. Nó được viết trong của chúng tôi thỏa thuận unsaid là bạn bè kể từ khi chúng tôi đã là 5 có nghĩa là mỗi hit chúng tôi đã ném vào nhau sẽ luôn luôn được coi là như một trò đùa và phải được thực hiện nghiêm túc. Vì vậy, tôi đã được một chút nhầm lẫn khi Takato rơi im lặng trong khi tham gia các tạp chí nhấn đầu từ sàn nhà.Cho đến khi tôi nhận ra rằng nó đã là một tạp chí khiêu dâm đồng tính.Tôi đã không chắc chắn cho dù Kou đã nói với Takato về lợi ích newfound của mình đối với nam giới hay của mình cảm giác cho Arata. Nhưng nó là tốt hơn không để mất bất kỳ cơ hội."um," tôi bắt đầu, cố gắng để tiết kiệm tình hình bị khó khăn hơn. "Sai lầm của tôi, tôi chỉ nắm lấy bất cứ điều gì-"Takato chỉ thở dài. "Vâng, tôi đoán nó đã có, bạn biết. Tôi chỉ cần chờ đợi để bạn có thể cho tôi biết,"ông trúng phía sau đầu của Kou với tạp chí. "Và bây giờ mà tôi biết bạn nói với Aki đã có, tôi cảm thấy đau đớn và trái phía sau." Ông feigned một gây ra đau đáng kể, cả hai tay nắm ngực của mình."Hey, tôi chỉ nói với Aki như... Tôi không biết, tuần trước?" Kou cọ xát phía sau đầu của mình trong khi glancing tại tôi, âm thầm yêu cầu xác nhận. Tôi chỉ cần gật đầu. "Bên cạnh đó, làm thế nào đến bạn đã biết? "Và fyi, tôi vẫn thích phụ nữ."Takato snorted. "Thuật ngữ là bi, thằng ngốc. Và tất cả những người đã thấy làm thế nào bạn ogled Arata nào-"Nhận ra rằng tôi đã có, Takato dừng lại ngắn hạn và nhìn tôi guiltily. "um..."Geez, tôi chỉ có một người đã không nhận thấy bạn tốt nhất của tôi đã cảm thấy cho cũ của tôi? Như nghiêm túc, tôi không thể là dày đặc, có thể tôi?"Đó là chấp nhận được, Takato," tôi thở dài. Bây giờ, tất cả mọi thứ đã thực sự khó khăn như vậy. "Chúng tôi đã chia, nhớ không? Tôi nói với bạn vài tháng trước đây. Arata và tôi là trong thời gian dài trước đây.""Vâng, đó là không phải là những gì tôi nghe nói cuối từ Kou," Takato nói trong khi ném một cái nhìn có ý nghĩa về Kou, những người bây giờ mạnh mẽ nhìn chằm chằm vào tay bandaged như thể nó là điều hấp dẫn nhất trong toàn bộ vũ trụ.Tôi thậm chí không nhấp nháy trước khi tôi trả lời mà không có một ounce của do dự. "Vâng, tôi reconfirmed nó với Kou một vài tuần trước, khi tôi chỉ có trở lại ở Tokyo. Arata và tôi đã hơn. Kou có thể ogle anh ta ông muốn. Đó, không có nhiều sự hiểu lầm,"tôi chắc chắn đã nói với một grin vào mặt tôi.Kỳ lạ, Kou đã không nói bất cứ điều gì. Ông thậm chí không nhìn vào chúng tôi."Hey, anh bạn. Bạn có ổn không? Bất kỳ đau đớn?" Tôi hỏi với một làn sóng của tội lỗi và lo lắng.Kou chỉ chơi với ngón tay của mình, một thói quen quen thuộc cho thấy căng thẳng nhất định của mình."Có bạn nói chuyện với anh ta, Aki?" Kou cuối cùng yêu cầu với một biểu hiện đau khổ trong khuôn mặt của mình ngay trước khi tôi bắt đầu suy nghĩ về cách gọi y tá. Kou được điều này im lặng phải có nghĩa là rắc rối của một số loại và suy nghĩ đầu tiên của tôi là do bị thương nhiều."Cho ai? Y tá?" Tôi hỏi absentmindedly trong báo động. Tôi nên nói chuyện với y tá về bất cứ điều gì?Kou cán mắt của ông exasperatedly. "Để Arata, thằng ngu."Phòng lưu trữ đã được tối tăm và sặc như thối thịt. Nhưng tất cả các tập trung của tôi đã đến la hét của Arata.' bạn... Bạn là ai? Mày không Akihito!' Arata của giọng nói đã được sống trong sợ hãi. Ông đã được sợ hãi của tôi và ông muốn để tránh xa tôi ra.Lắc đầu của tôi để loại bỏ cảnh đó từ tâm trí của tôi, tôi đã cố gắng để trì hoãn việc không thể tránh khỏi, "um, không. Tôi đang lập kế hoạch để đi đến phòng của mình sau khi tôi truy cập vào bạn. Nó là rất thuận tiện rằng tất cả các bạn đang ở trong cùng một bệnh viện. Tiết kiệm thời gian, bạn nhìn thấy."Nó hơi là dối trá. Tôi muốn ở lại đi từ Arata sau khi những gì đã xảy ra. Tôi đã trì hoãn đến thăm anh ta hay Mariko cho miễn là tôi có thể. Bên cạnh đó, trong đó bẩn thỉu lí, ông đã làm cho nó rõ ràng rằng ông cũng thích nó như vậy.Tôi đã cố gắng để di chuyển gần hơn, nhưng của Arata howl đã dừng lại tôi. ' Bạn giết gã đó! Mày đã giết anh ta! Tránh xa tôi ra!'"Có lẽ, bạn tốt hơn nói chuyện với anh ta. Ý tôi là, sớm. Ông cảm thấy xấu về toàn bộ điều, nói điều gì đó về nói những điều sai trái với bạn. "' Kẻ giết người! KẺ GIẾT NGƯỜI!'Tôi nhắm mắt của tôi và nuốt, cố gắng để ngăn chặn lời buộc tội của Arata từ chơi giống như một bản ghi bị hỏng bên trong đầu của tôi. "Tất cả được tha thứ và quên," tôi nói nhưng giọng nói của tôi là dày với insincerity. Tôi không đổ lỗi cho Arata. Giống như Kou, ông là một nạn nhân. Nếu có bất cứ ai cần thiết để yêu cầu cho sự tha thứ đó sẽ là tôi. Tôi là một trong những người kéo họ tất cả để mess này. Nhưng vẫn còn, Arata của từ là một lời nhắc nhở của những gì tôi đã làm. Sẽ có không có cách nào tôi có thể quên rằng tôi đã giết ai đó.Rất may, Kou đã không nhận thấy rằng tôi đã nói dối. "Không cho anh ta," Kou trả lời: "thôi, chị Aki, cho anh ta một cơ hội thứ hai. Bạn cả hai cần nói chuyện càng sớm càng tốt. Ông cảm thấy xấu rằng-"Tôi cắt tirade của mình trong thất vọng. "Ông không cần phải cảm thấy xấu. Và bạn cần phải ngừng cố gắng để có được Arata và tôi trở lại với nhau. Nó sẽ không xảy ra. Tôi có một người yêu, hãy nhớ?""Whoa chờ đợi, chờ đợi, bạn có một người yêu mới?" Takato hỏi trong kích thích. "Hey, điều này không phải là tốt đẹp, guys. Tôi nghĩ rằng chúng tôi là anh em trong vòng tay và tất cả. Tại sao tôi là người duy nhất không biết bất cứ điều gì?""Bởi vì bạn đang bận rộn đi trong một gia đình đi nghỉ ở nước ngoài và không thể truy cập?" Tôi gãy trở lại vào anh ta. Đột nhiên, tôi cảm thấy mệt mỏi với roller coaster cảm xúc.Takato một cách nhanh chóng nâng lên bàn tay của mình trong một cử chỉ đầu hàng. "Whoa, bình tĩnh, Aki-kun. Tôi chỉ yêu cầu. Đó là tất cả."Tôi cọ xát mắt của tôi wearily. "Xin lỗi, Takato, tôi chỉ... Tôi sẽ không đi qua đối số này nữa, Kou. Ngừng cố gắng để có được Arata và tôi trở lại với nhau.""Là bởi vì ông đã giúp con khốn đó để có được bạn? Các bitch người trông giống như bạn? Đó là lý do bạn không muốn cùng với anh ta nữa?" Kou yêu cầu lặng lẽ."Geez, không có! Tôi nói với bạn điều này thậm chí trước khi tất cả những gì đã xảy ra. Đừng có ngu ngốc! Tại sao bạn muốn từ chối cảm xúc của bạn cho anh ta dù sao?"Tránh của tôi chiêm ngưỡng, Kou mumbled, "tôi... Tôi chỉ... nó là tất cả rất đáng sợ. Tôi luôn luôn yêu cô gái trước khi anh ta. Sau đó đột nhiên ông đến và I... bạn biết. Tuy nhiên, có là bạn, bạn trai của mình, và tôi không có vấn đề là chỉ là một người bạn thân. Sau đó, đột nhiên tất cả thay đổi and...there là kỳ vọng gia đình của tôi. Thiên Chúa, mẹ tôi sẽ có một cơn đau tim nếu cô ấy biết, chắc chắn. Một cơn đau tim và rất nhiều đau nửa đầu. Đó là tất cả chỉ cần quá nhiều. "Và ông cảm thấy xấu về bạn." Ông ngừng của ông rambling để có một sâu làm dịu hơi thở trước khi tiếp tục, "ông vẫn còn yêu bạn.""Không, ông không. Ông nghĩ rằng ông yêu tôi và tôi nghĩ như vậy quá, nhưng tình yêu chúng tôi đã đốt cháy trong thời gian dài trước đây. Tôi biết điều đó. Sau khi tất cả những điều này, tôi chắc chắn ông biết điều đó, quá. Đó là bạn của những người tiếp tục từ chối nó." Tôi đã xem xét Kou trong mắt. "Tôi biết nó là đáng sợ, được chứ? Tôi đã đi qua đó. Nhưng nếu bạn không cố gắng, không có gì sẽ xảy ra. Chỉ cần thực hiện các bước em bé. Bạn không cần phải tuyên bố tình yêu của bạn từ trên mái nhà của bệnh viện này và đề nghị anh ta vào ngày hôm nay. Trong thực tế, bạn không cần phải làm bất cứ điều gì bạn không phải là sẵn sàng cho. Một trong những bất hạnh của bạn có thể là anh ta hoặc nó có thể là một anh chàng hay cô gái. Nó là ai và không có vấn đề gì hag cũ mà bạn gọi là mẹ nói, tôi sẽ luôn hỗ trợ bạn. Xin vui lòng, đừng từ chối cảm giác của riêng bạn."Tôi cười Kou, Hy vọng rằng nó sẽ làm mềm từ của tôi và bình tĩnh anh ta. "Chúng tôi sẽ ở đây bất cứ khi nào bạn cần người để nói chuyện," tôi nói thêm, kéo anh ta tôi
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: