Nutritional and functional characteristics of the patients (n = 170) a dịch - Nutritional and functional characteristics of the patients (n = 170) a Việt làm thế nào để nói

Nutritional and functional characte

Nutritional and functional characteristics of the patients (n = 170) according to whether or not they met ≥ 2 of 3 factors of the multifactor profile of cachexia (weight loss ≥10%, food intake ≤1500 kcal/d, C-reactive protein ≥10 mg/L)1
To test the prognostic significance of the 3-factor cachexia profile (and its component subparts), a Cox proportional hazards regression model was constructed by using known prognostic variables (stage of disease, log CA19-9, KPS, and age), the cachexia profile (met all 3 factors present, met ≥2 of 3 factors, or met individual factors of the profile), and the other variables used as markers of patients' physical function and quality of life (EORTC QLQ-C30 scores for physical function, dyspnea, and fatigue; health status; LBM; grip strength). When variables were entered into the stepwise model for the 3-factor cachexia profile model (Table 5⇓), log CA19-9, LBM, health status, and the 3-factor profile itself were prognostic. When the cachexia profile model in which ≥2 of the 3 factors were met was used, the results were similar in that log CA19-9, LBM, health status, and the variable met ≥2 of 3 factors in the cachexia profile itself all carried prognostic value. When the individual factors in the 3-factor cachexia profile were included, log CA19-9, KPS, LBM, health status, food intake, and CRP (but not weight loss) carried prognostic value.
View this table:
• In this window

• In a new window
TABLE 5
. Survival analysis (n = 148) with the stepwise Cox proportional hazards model1
To control as closely as possible for the influence of stage of disease, stepwise models were constructed by using only those patients with localized disease (stages II and III, n = 80) or metastatic disease (stage IV, n = 68). When the 3-factor cachexia profile was included in the model for patients with localized disease, log CA19-9 [hazard ratio (HR): 1.35; P = 0.019] and the profile itself (HR: 4.94; P < 0.001) were prognostic. When the cachexia profile model in which ≥2 of the 3 factors were met was use included, log CA19-9 (HR: 1.31; P = 0.026) and the profile itself (HR: 2.40; P< 0.001) were prognostic. When the individual factors were used, log CA19-9 (HR: 1.43; P = 0.005), food intake factor (HR: 2.00; P = 0.01), and CRP (HR: 3.74; P < 0.001) carried prognostic significance. For patients with metastatic disease, log CA19-9 (HR: 1.47; P = 0.007) and dyspnea (HR: 1.01;P = 0.025) were prognostic when either the 3-factor cachexia profile or the met ≥2 of 3 factors in the profile were included in the model. When the individual factors were used in the model, only log CA19-9 (HR: 1.43; P = 0.01) and CRP (HR: 1.83; P = 0.022) carried prognostic significance.
Previous SectionNext Section
DISCUSSION
In the present study weight loss alone (≥10%) did not define a population that differed for self-reported functional aspects of quality of life. A weight loss ≥10% did, however, define a group of patients with different physician-reported performance scores and grip strengths. In marked contrast, a multifactor cachexia profile that was based on weight loss, food intake, and inflammatory status defined a cachectic population that had both a lower subjective and objective functional ability (Table 3⇑). Although this finding does not prove a cause-and-effect relation between such variables and the development or effects of cachexia, it does suggest that food intake and systemic inflammation may be important factors that affect patients' function and may therefore be worthy targets for specific intervention in the multimodal management of the cachexia syndrome (15)
Previous studies have suggested a strong link between systemic inflammation and fatigue or depression in advanced cancer (4, 16). Thus, the inclusion of a marker of systemic inflammation (ie, CRP) in a cachexia stratification system could account for patients with objective loss of function also perceiving themselves to have reduced function. Alternatively, it might be that a stage of cachexia characterized by weight loss alone is associated with objective impairment of function and that a generally more advanced stage of cachexia (characterized by weight loss, systemic inflammation, and reduced food intake) results in the patient having both an objective and subjective reduction in functional ability. The use of CRP as a generic marker for systemic inflammation in the present study does not preclude the testing of alternative markers (which may be even more predictive) in future studies.
In the present study (which included only patients with pancreatic cancer), weight loss alone was not identified as an independent prognostic variable, and this finding agrees with previous studies from our own (14) and other groups (17). The lack of an association may possibly relate to the confounding effect of edema and ascites on body weight measurement or the almost uniform development of weight loss (18) and shortened survival (14) in pancreatic cancer. In contrast, studies in patients with other types of cancer have suggested weight loss to be a negative prognostic indicator (19). However, whether weight loss in such patients is an independent prognostic indicator or is more related to the ability of patients without weight loss to complete chemotherapy (20) and thus survive longer is not known.
Pancreatic cancer is difficult to stage accurately. In particular, it is difficult to distinguish on a CT scan a localized tumor from peritumor pancreatitis or the presence or absence of lymph node metastases. Further refinement of staging may result from more routine use of positron emission tomography or CT scanning. However, within these limitations, in the present study stage of disease was not selected as a significant prognostic variable in the 3-factor model or subcomponents thereof. These findings emphasize the cachexia phenotype as a valid therapeutic target not only for function (described earlier) but also prognosis. Interestingly, for patients with localized disease, the 3-factor cachexia profile carried strong prognostic value. In contrast, for patients with metastatic disease it was CRP (known to increase with tumor progression) and CA19-9 (a potential marker of tumor bulk) that individually were significant prognostic indicators. Thus, although a multidimensional view of cachexia would appear to be important for prognosis in localized disease, tumor-related factors (CA19-9 and CRP) appear to dominate prognosis in patients with metastatic disease. These findings emphasize the changing problems faced by patients with cancer as their disease advances. It is of substantial interest that cachexia may be a more meaningful therapeutic target (for altering prognosis) when patients have an earlier stage of disease.
Previous studies in the treatment of malnourished or high-risk patients with artificial nutritional support have suggested that it is those patients with the poorest nutritional status and food intake that respond best (21). In reaching a definition of cachexia for trial purposes it is important to balance the inclusion of those who will survive long enough to benefit from the intervention (moderate to good prognosis) compared with identifying those who may respond most to the intervention (poor nutritional or functional status). Use of a multifactor profile of cachexia to stratify patients entering therapy trials might be one method to help resolve this question prospectively.
In the present study when all 3 factors were used to characterize cachexia, 22% of the population was identified with both objective and subjective loss of functional ability. However, when the profile was modified so that ≥2 of the 3 factors were required, 60% of the population was identified as cachectic with no loss of the ability to discriminate a population that had reduced subjective and objective functional capacity (Table 4⇑). Thus, the cachexia profile in which ≥2 of 3 factors were met would appear to be the more inclusive, and therefore more useful, at least for use as an entry criterion for clinical trials. It must be recognized, however, that the documentation of food intake by a 3-d diet diary may be difficult in routine clinical practice and that an alternative method may be required to allow deployment of the cachexia profile outside a research environment.
The present study was conducted with a uniform cohort of patients who all had advanced pancreatic cancer, and this is one of the main strengths of the study. It could be argued, however, that the particular factors used to characterize cachexia in more detail might not be applicable to different types of malignancy. Pancreatic cancer is thought to be a useful paradigm for cancer cachexia because of the patients' almost uniform pattern of weight loss and shortened duration of survival (18). Thus, the results may be applicable to other groups, but this would require prospective validation.
The patients in the present study were not considered suitable to receive systemic chemotherapy either because of advanced stage of disease, being too ill, or the balance of benefit compared with toxicity being felt to be in favor of the latter. Some centers would routinely consider palliative chemotherapy for patients with pancreatic cancer, which has been documented to provide a 1-mo survival advantage and a limited improvement in quality of life (22). Given the relatively limited effect of chemotherapy on outcome and the recognized interaction between chemotherapy and nutritional status, it would seem likely that the predictive profile identified in the present population would be applicable to a population so treated, particularly those with more advanced disease. However, this would also require prospective validation.
In conclusion, cachexia is a multidimensional, multifactorial syndrome and is not synonymous with weight loss alone. A profiling system for cachexia needs to reflect such complexity, esp
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Đặc điểm về dinh dưỡng và chức năng của các bệnh nhân (n = 170) theo hay không họ gặp ≥ 2 của 3 yếu tố của hồ sơ multifactor của mòn (trọng lượng mất ≥10%, thực phẩm tiêu thụ ≤1500 kcal/d, C - reactive protein ≥10 mg/L) 1Để kiểm tra prognostic ý nghĩa của cấu hình 3-yếu tố mòn (và của nó subparts thành phần), một mô hình hồi quy Cox tỉ lệ nguy hiểm được xây dựng bằng cách sử dụng nổi tiếng prognostic biến (các giai đoạn của bệnh, Nhật ký CA19-9, KPS và tuổi), cấu hình mòn (đáp ứng tất cả 3 yếu tố hiện diện, đáp ứng ≥2 của 3 yếu tố, hoặc gặp các yếu tố cá nhân của cấu hình), và các biến khác được sử dụng như là dấu hiệu của bệnh nhân vật lý chức năng và chất lượng cuộc sống (EORTC QLQ-C30 phổ nhạc cho chức năng thể chất , khó thở, và mệt mỏi; tình trạng sức khỏe; LBM; kẹp sức mạnh). Khi biến đã được nhập vào các mô hình stepwise cho mẫu hồ sơ 3 yếu tố mòn (bảng 5⇓), Nhật ký CA19-9, LBM, tình trạng sức khỏe, và hồ sơ 3-yếu tố chính nó được prognostic. Khi hồ sơ mòn mô hình trong đó ≥2 3 yếu tố đã được đáp ứng được sử dụng, kết quả đều tương tự như trong đó log CA19-9, LBM, tình trạng sức khỏe, và biến đáp ứng ≥2 của 3 yếu tố trong hồ sơ mòn chính nó tất cả mang prognostic giá trị. Khi các yếu tố cá nhân trong hồ sơ yếu tố 3 mòn được đính kèm, đăng nhập CA19-9, KPS, LBM, sức khỏe tình trạng, lượng thức ăn, và CRP (nhưng không giảm cân) thực hiện prognostic giá trị.Xem bảng này:• Trong cửa sổ này • Trong một cửa sổ mớiBẢNG 5. Sự sống còn phân tích (n = 148) với tỷ lệ nguy hiểm model1 stepwise của CoxĐể kiểm soát chặt chẽ càng tốt cho ảnh hưởng của các giai đoạn của bệnh, stepwise mô hình được xây dựng bằng cách sử dụng chỉ là những bệnh nhân với bản địa hoá bệnh (giai đoạn II và III, n = 80) hoặc bệnh di căn (giai đoạn IV, n = 68). Khi cấu hình 3-yếu tố mòn bao gồm trong các mô hình cho các bệnh nhân với bản địa hoá bệnh, đăng CA19-9 [tỷ lệ nguy hiểm (HR): 1.35; P = 0.019] và cấu hình chính nó (HR: 4,94; P < 0,001) được prognostic. Khi các mô hình hồ sơ mòn trong đó ≥2 3 yếu tố đã được đáp ứng là sử dụng bao gồm, đăng nhập CA19-9 (HR: 1.31; P = 0.026) và cấu hình chính nó (HR: 2,40; P < 0,001) được prognostic. Khi các yếu tố cá nhân đã được sử dụng, đăng CA19-9 (HR: 1,43; P = 0,005), thực phẩm tiêu thụ yếu tố (HR: 2.00; P = 0,01), và CRP (HR: 3.74; P < 0,001) mang prognostic ý nghĩa. Cho bệnh nhân với bệnh di căn, đăng nhập CA19-9 (HR: 1.47; P = 0,007) và khó thở (HR: 1,01; P = 0.025) được prognostic khi cấu hình 3-yếu tố mòn hoặc ≥2 3 yếu tố trong hồ sơ, đáp ứng được áp dụng trong các mô hình. Khi các yếu tố cá nhân được sử dụng trong các mô hình, chỉ đăng nhập CA19-9 (HR: 1,43; P = 0,01) và CRP (HR: 1,83; P = 0.022) thực hiện prognostic ý nghĩa.Trước SectionNext phầnTHẢO LUẬNTrong nghiên cứu hiện nay giảm cân một mình (≥10%) đã xác định một dân khác với cho tự báo cáo các khía cạnh chức năng của chất lượng cuộc sống. Một trọng lượng mất ≥10% đã làm, Tuy nhiên, xác định một nhóm các bệnh nhân với số điểm hiệu suất bác sĩ báo cáo khác nhau và thế mạnh va li. Ngược lại đánh dấu, sơ mòn multifactor dựa trên trọng lượng mất mát, lượng thức ăn, và tình trạng viêm định nghĩa dân cachectic có cả hai một thấp chủ quan và khách quan chức năng khả năng (bảng 3⇑). Mặc dù việc tìm kiếm này không chứng minh một nguyên nhân và có hiệu lực mối quan hệ giữa các biến và phát triển hoặc ảnh hưởng của mòn, nó đề nghị rằng lượng thức ăn và viêm hệ thống có thể là yếu tố quan trọng mà ảnh hưởng đến chức năng bệnh nhân và do đó có thể là xứng đáng các mục tiêu cho các can thiệp cụ thể trong đa phương thức quản lý Hội chứng mòn (15)Nghiên cứu trước đây đã đề nghị một liên kết mạnh mẽ giữa hệ thống viêm và mệt mỏi hoặc trầm cảm trong ung thư cao cấp (4, 16). Do đó, sự bao gồm của một điểm đánh dấu hệ thống viêm (tức là, CRP) trong một hệ thống phân tầng mòn có thể tài khoản cho các bệnh nhân với mục tiêu mất chức năng cũng nhận thấy mình có giảm chức năng. Ngoài ra, nó có thể là một giai đoạn của mòn đặc trưng bởi giảm cân một mình được liên kết với mục tiêu suy chức năng và một giai đoạn tiên tiến hơn của mòn (đặc trưng của giảm cân, viêm hệ thống, và lượng giảm thức ăn) kết quả ở bệnh nhân có một mục tiêu và chủ quan giảm chức năng khả năng. Việc sử dụng của CRP như một điểm đánh dấu chung cho viêm hệ thống trong nghiên cứu hiện nay không ngăn cản các thử nghiệm của các dấu hiệu thay thế (có thể hơn kiểu) trong các nghiên cứu trong tương lai.Trong nghiên cứu hiện nay (mà bao gồm chỉ bệnh nhân ung thư tuyến tụy), trọng lượng mất mát một mình đã không được xác định như là một biến prognostic độc lập, và tìm kiếm này đồng ý với nghiên cứu trước đây từ riêng của chúng tôi (14) và các nhóm khác (17). Việc thiếu một hiệp hội có thể có thể liên quan đến tác dụng confounding của phù nề và ascites trên cơ thể cân đo lường hoặc sự phát triển gần như thống nhất trọng lượng mất mát (18) và sự sống còn ngắn hơn (14) trong ung thư tuyến tụy. Ngược lại, các nghiên cứu ở những bệnh nhân với các loại bệnh ung thư đã đề nghị giảm cân là một chỉ số prognostic tiêu cực (19). Tuy nhiên, việc giảm cân trong những bệnh nhân là một chỉ báo prognostic độc lập hay hơn liên quan đến khả năng của bệnh nhân không có giảm cân để hoàn thành hóa trị (20) và do đó tồn tại lâu hơn không biết đến.Pancreatic cancer is difficult to stage accurately. In particular, it is difficult to distinguish on a CT scan a localized tumor from peritumor pancreatitis or the presence or absence of lymph node metastases. Further refinement of staging may result from more routine use of positron emission tomography or CT scanning. However, within these limitations, in the present study stage of disease was not selected as a significant prognostic variable in the 3-factor model or subcomponents thereof. These findings emphasize the cachexia phenotype as a valid therapeutic target not only for function (described earlier) but also prognosis. Interestingly, for patients with localized disease, the 3-factor cachexia profile carried strong prognostic value. In contrast, for patients with metastatic disease it was CRP (known to increase with tumor progression) and CA19-9 (a potential marker of tumor bulk) that individually were significant prognostic indicators. Thus, although a multidimensional view of cachexia would appear to be important for prognosis in localized disease, tumor-related factors (CA19-9 and CRP) appear to dominate prognosis in patients with metastatic disease. These findings emphasize the changing problems faced by patients with cancer as their disease advances. It is of substantial interest that cachexia may be a more meaningful therapeutic target (for altering prognosis) when patients have an earlier stage of disease.Các nghiên cứu trước đây trong điều trị bệnh nhân bị suy dinh dưỡng hoặc nguy cơ cao với sự hỗ trợ dinh dưỡng nhân tạo đã gợi ý rằng nó là những bệnh nhân với tình trạng dinh dưỡng nghèo nhất và lượng thức ăn mà đáp ứng tốt nhất (21). Trong việc tiếp cận một định nghĩa của mòn cho mục đích thử nghiệm, nó là quan trọng để cân bằng sự bao gồm của những người sẽ tồn tại đủ lâu để hưởng lợi từ sự can thiệp (trung bình đến tiên lượng tốt) so với việc xác định những người có thể đáp ứng đặt để can thiệp (nghèo dinh dưỡng hoặc chức năng trạng thái). Sử dụng một cấu hình multifactor của mòn để stratify bệnh nhân nhập thử nghiệm điều trị có thể là một phương pháp để giải quyết câu hỏi này tới.Trong nghiên cứu hiện nay khi tất cả các yếu tố 3 đã được sử dụng để mô tả mòn, 22% tổng số dân được xác định với mục tiêu lẫn chủ quan mất chức năng khả năng. Tuy nhiên, khi hồ sơ được sửa đổi để cho ≥2 của 3 yếu tố cần thiết, 60% tổng số dân được xác định là cachectic không làm giảm khả năng để phân biệt đối xử dân đã giảm khả năng chức năng chủ quan và khách quan (bảng 4⇑). Vì vậy, Hồ sơ mòn trong đó ≥2 3 yếu tố đã được đáp ứng sẽ xuất hiện để là bao gồm hơn, và do đó hữu ích hơn, ít để sử dụng như là một mục tiêu chí cho thử nghiệm lâm sàng. Nó phải được công nhận, Tuy nhiên, các tài liệu của lượng thức ăn bởi một cuốn nhật ký chế độ ăn uống 3-d có thể là khó khăn trong thực hành lâm sàng thường xuyên và một phương pháp thay thế có thể được yêu cầu để cho phép triển khai cấu hình mòn bên ngoài một môi trường nghiên cứu.Nghiên cứu hiện nay được tiến hành với một đội quân thống nhất của bệnh nhân có ung thư tuyến tụy cao cấp, và đây là một trong những thế mạnh chính của nghiên cứu. Nó có thể được lập luận, Tuy nhiên, rằng các yếu tố cụ thể được sử dụng để mô tả mòn chi tiết hơn có thể không được áp dụng cho các loại khác nhau của bệnh ác tính. Ung thư tuyến tụy được cho là một mô hình hữu ích cho bệnh ung thư mòn vì bệnh nhân gần như thống nhất mô hình của giảm cân và rút ngắn thời gian của sự sống còn (18). Vì vậy, kết quả có thể được áp dụng đối với các nhóm khác, nhưng điều này sẽ yêu cầu tiềm năng xác nhận.Các bệnh nhân trong nghiên cứu hiện nay không được coi là phù hợp để nhận được hệ thống hóa trị hoặc vì các giai đoạn tiên tiến của bệnh, được quá bị bệnh hoặc sự cân bằng của lợi ích so với độc tính cảm thấy được trong lợi của sau này. Một số Trung tâm sẽ thường xuyên xem xét giảm nhẹ hóa trị cho các bệnh nhân ung thư tuyến tụy, đã được ghi lại để cung cấp một lợi thế của sự sống còn 1-mo và một giới hạn cải thiện chất lượng cuộc sống (22). Cho tác động tương đối hạn chế của hóa trị liệu kết quả và được công nhận tương tác giữa các hóa trị và tình trạng dinh dưỡng, nó sẽ có vẻ có khả năng cấu hình kiểu được xác định trong dân số hiện tại sẽ được áp dụng đối với dân vì vậy điều trị, đặc biệt là những người có bệnh tiên tiến hơn. Tuy nhiên, điều này cũng sẽ yêu cầu tiềm năng xác nhận.Trong kết luận, mòn là một hội chứng đa chiều, multifactorial và không phải là đồng nghĩa với giảm cân một mình. Một hệ thống profiling cho mòn cần để phản ánh phức tạp, đặc biệt
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Đặc tính dinh dưỡng và chức năng của bệnh nhân (n = 170) theo hay không mà họ gặp ≥ 2 của 3 yếu tố của cấu đa cấp của suy mòn (giảm cân ≥10%, lượng thức ăn ≤1500 kcal / d, C-reactive protein ≥ 10 mg / L) 1
Để kiểm tra ý nghĩa tiên lượng của hồ sơ cá nhân suy mòn 3 yếu tố (và subparts thành phần của nó), một tỉ lệ may rủi mô hình hồi quy Cox đã được xây dựng bằng cách sử dụng các biến tiên lượng được biết đến (giai đoạn bệnh, đăng CA19-9, KPS, và tuổi), hồ sơ suy mòn (đáp ứng tất cả 3 yếu tố hiện diện, đáp ứng ≥2 của 3 yếu tố, hoặc gặp các yếu tố cá nhân của hồ sơ), và các biến số khác sử dụng như là dấu hiệu của chức năng thể chất của bệnh nhân và chất lượng cuộc sống (EORTC QLQ- điểm số C30 cho chức năng thể chất, khó thở và mệt mỏi, tình trạng sức khỏe; LBM, sức mạnh grip). Khi biến được nhập vào trong mô hình bậc thang cho 3 yếu tố cấu suy mòn mô hình (Bảng 5⇓), đăng nhập CA19-9, LBM, tình trạng sức khỏe, và 3 yếu tố cấu tự thân tiên lượng. Khi mô hình hồ sơ suy mòn trong đó ≥2 3 yếu tố đã được đáp ứng đã được sử dụng, kết quả tương tự trong việc đăng nhập CA19-9, LBM, tình trạng sức khỏe, và các biến gặp ≥2 của 3 yếu tố trong suy mòn hồ sơ bản thân tất cả các thực giá trị tiên lượng. Khi các yếu tố cá nhân trong hồ sơ cá nhân suy mòn 3 yếu tố đã được bao gồm, đăng nhập CA19-9, KPS, LBM, tình trạng sức khỏe, chế độ ăn, và CRP (nhưng không giảm cân) thực giá trị tiên lượng.
Xem bảng này:
• Trong cửa sổ này • Trong một cửa sổ mới TABLE 5 . phân tích Survival (n = 148) với các bậc thang Cox tỉ lệ may rủi model1 Để kiểm soát chặt chẽ nhất có thể cho các ảnh hưởng của giai đoạn bệnh, mô hình từng bước được xây dựng bằng cách sử dụng chỉ những bệnh nhân bị bệnh khu trú (giai đoạn II và III, n = 80) hoặc bệnh di căn (giai đoạn IV, n = 68). Khi cấu suy mòn 3 yếu tố được đưa vào mô hình cho bệnh nhân bị bệnh khu trú, đăng nhập CA19-9 [tỷ số nguy cơ (HR): 1,35; P = 0,019] và hồ sơ cá nhân riêng của mình (HR: 4,94; P <0,001) đã tiên lượng. Khi mô hình hồ sơ suy mòn trong đó ≥2 3 yếu tố đã được gặp nhau là sử dụng bao gồm, đăng nhập CA19-9 (HR: 1,31; P = 0,026) và các hồ sơ chính nó (HR: 2.40; P <0,001) đã tiên lượng. Khi các yếu tố cá nhân được sử dụng, đăng nhập CA19-9 (HR: 1,43; P = 0,005), yếu tố lượng thức ăn (HR: 2,00; P = 0,01), và CRP (HR: 3.74; P <0,001) thực có ý nghĩa tiên lượng. Đối với những bệnh nhân có bệnh di căn, đăng nhập CA19-9 (HR: 1,47; P = 0,007) và khó thở (HR: 1,01; P = 0,025) là tiên lượng khi một trong hai hồ sơ cá nhân suy mòn 3 yếu tố hoặc gặp ≥2 của 3 yếu tố trong hồ sơ đã được đưa vào mô hình. Khi các yếu tố cá nhân được sử dụng trong mô hình, chỉ đăng nhập CA19-9 (HR: 1,43; P = 0,01) và CRP (HR: 1,83; P = 0,022) thực có ý nghĩa tiên lượng. Trước mục mục tiếp THẢO LUẬN Trong giảm cân nghiên cứu này một mình (≥10%) không xác định một quần thể khác nhau cho các khía cạnh chức năng tự báo cáo về chất lượng của cuộc sống. A giảm cân ≥10% đã làm, tuy nhiên, xác định một nhóm bệnh nhân có điểm hiệu suất bác sĩ báo cáo khác nhau và thế mạnh grip. Trong tương phản rõ rệt, một hồ sơ đa hệ số suy mòn đó được dựa trên sự mất trọng lượng, chế độ ăn và tình trạng viêm xác định dân số thuộc về bịnh suy nhược mà đã có cả một khả năng chức năng thấp hơn chủ quan và khách quan (Bảng 3⇑). Mặc dù phát hiện này không chứng minh mối quan hệ nhân-quả giữa các biến như vậy và sự phát triển hoặc ảnh hưởng của suy mòn, nó cho thấy rằng chế độ ăn và viêm nhiễm có thể là những yếu tố quan trọng có ảnh hưởng đến chức năng của bệnh nhân và do đó có thể sẽ là mục tiêu xứng đáng cho cụ thể can thiệp vào việc quản lý đa phương thức của hội chứng suy mòn (15) nghiên cứu trước đây đã chỉ ra mối liên hệ chặt chẽ giữa viêm toàn thân và mệt mỏi hay trầm cảm ở bệnh ung thư tiên tiến (4, 16). Như vậy, sự bao gồm của một dấu hiệu của viêm nhiễm (ví dụ, CRP) trong một hệ thống phân tầng suy mòn có thể tài khoản cho bệnh nhân mất quan chức năng cũng nhận thức bản thân để có giảm chức năng. Ngoài ra, nó có thể là một giai đoạn của suy mòn đặc trưng bởi giảm cân một mình gắn liền với suy giảm chức năng và mục tiêu của một giai đoạn thường cao cấp hơn của suy mòn (đặc trưng bởi giảm cân, viêm nhiễm và giảm lượng thức ăn) kết quả trong các bệnh nhân có cả một giảm khách quan và chủ quan trong khả năng chức năng. Việc sử dụng của CRP là một dấu hiệu chung cho viêm hệ thống trong nghiên cứu này không ngăn cản việc thử nghiệm các dấu ấn khác (có thể là nhiều hơn dự đoán) trong các nghiên cứu trong tương lai. Trong nghiên cứu này (trong đó bao gồm chỉ những bệnh nhân ung thư tuyến tụy), trọng lượng mất mát một mình không được xác định như là một biến tiên lượng độc lập, và phát hiện này đồng ý với các nghiên cứu trước đó từ chính chúng ta (14) và các nhóm khác (17). Việc thiếu một hiệp hội có thể có thể liên quan đến các tác động gây nhiễu của phù và cổ trướng về đo lường trọng lượng cơ thể hoặc sự phát triển gần như thống nhất của việc giảm cân (18) và sự sống còn rút ngắn (14) trong ung thư tuyến tụy. Ngược lại, các nghiên cứu ở những bệnh nhân với các loại ung thư khác đã đề nghị giảm cân là một chỉ số tiên lượng âm (19). Tuy nhiên, dù giảm cân ở những bệnh nhân này là một chỉ số tiên lượng độc lập hoặc là có liên quan đến khả năng của bệnh nhân mà không cần giảm cân để hoàn hóa trị liệu (20) và do đó tồn tại lâu hơn là không biết đến. Ung thư tụy là khó khăn đến giai đoạn chính xác. Đặc biệt, rất khó để phân biệt trên CT scan một khối u khu trú từ peritumor viêm tụy hoặc sự hiện diện hay vắng mặt của di căn hạch. Tinh tế hơn của dàn có thể do nhiều thói quen sử dụng của cắt lớp phát xạ positron hoặc CT scan. Tuy nhiên, trong những hạn chế này, trong giai đoạn nghiên cứu hiện tại của bệnh không được lựa chọn như là một biến tiên lượng quan trọng trong mô hình 3-factor hoặc phần con của nó. Những phát hiện này nhấn mạnh các kiểu hình suy mòn như một mục tiêu điều trị hợp lệ không chỉ cho chức năng (được mô tả trước đó) mà còn tiên lượng. Thật thú vị, cho bệnh nhân bị bệnh địa phương, hồ sơ suy mòn 3 yếu tố mang giá trị tiên lượng mạnh mẽ. Ngược lại, đối với những bệnh nhân có bệnh di căn đó là CRP (được biết đến với sự tiến triển của khối u tăng) và CA19-9 (một dấu hiệu tiềm năng của số lượng lớn khối u) mà cá nhân là chỉ số tiên lượng đáng kể. Như vậy, mặc dù một cái nhìn đa chiều của suy mòn sẽ xuất hiện quan trọng đối với tiên lượng bệnh khu trú, các yếu tố liên quan đến khối u (CA19-9 và CRP) xuất hiện để thống trị tiên lượng bệnh nhân di căn. Những phát hiện này nhấn mạnh những vấn đề thay đổi phải đối mặt với những bệnh nhân bị ung thư như tiến bệnh của mình. Đó là mối quan tâm đáng kể mà suy mòn có thể là một mục tiêu điều trị có ý nghĩa hơn (để thay đổi tiên lượng) khi bệnh nhân có một giai đoạn sớm của bệnh. Các nghiên cứu trước trong việc điều trị các bệnh nhân bị suy dinh dưỡng hoặc có nguy cơ cao với sự hỗ trợ dinh dưỡng nhân tạo đã cho rằng đó là những bệnh nhân có tình trạng và thực phẩm dinh dưỡng ăn nghèo nhất mà đáp ứng tốt nhất (21). Đạt tới một định nghĩa của suy mòn cho mục đích thử nghiệm, điều quan trọng là để cân bằng sự bao gồm của những người sẽ tồn tại đủ lâu để được hưởng lợi từ sự can thiệp (trung bình đến tiên lượng tốt) so với việc xác định những người có thể đáp ứng hầu hết các can thiệp (nghèo dinh dưỡng hoặc chức năng trạng thái). Sử dụng một hồ sơ đa hệ của suy mòn phân tầng bệnh nhân nhập thử nghiệm liệu pháp có thể là một phương pháp để giúp giải quyết câu hỏi này hồi tố. Trong nghiên cứu này khi tất cả 3 yếu tố được sử dụng để mô tả suy mòn, 22% dân số được xác định với cả khách quan và chủ quan mất khả năng chức năng. Tuy nhiên, khi hồ sơ đã được sửa đổi để ≥2 3 yếu tố đã được yêu cầu, 60% dân số được xác định là thuộc về bịnh suy nhược mà không làm giảm khả năng phân biệt một dân số đã giảm khả năng chức năng chủ quan và khách quan (Bảng 4⇑) . Như vậy, hồ sơ suy mòn trong đó ≥2 của 3 yếu tố đã được đáp ứng sẽ xuất hiện để được toàn diện hơn, và do đó hữu ích hơn, ít nhất là để sử dụng như một tiêu chuẩn nhập cảnh cho các thử nghiệm lâm sàng. Phải công nhận, tuy nhiên, các tài liệu về lượng thức ăn bằng một 3-d ăn kiêng nhật ký có thể khó khăn trong thực hành lâm sàng và là phương pháp thay thế có thể được yêu cầu để cho phép triển khai các hồ sơ cá nhân suy mòn bên ngoài một môi trường nghiên cứu. Các nghiên cứu hiện nay được tiến hành với một nhóm đồng phục của bệnh nhân tất cả những người bị ung thư tuyến tụy cao, và đây là một trong những ưu điểm chính của nghiên cứu. Nó có thể được lập luận, tuy nhiên, các yếu tố đặc biệt được sử dụng để mô tả suy mòn chi tiết hơn có thể không được áp dụng đối với các loại khác nhau của các khối u ác tính. Ung thư tuyến tụy được cho là một mô hình hữu ích cho suy mòn ung thư vì mô hình gần như thống nhất của các bệnh nhân của việc giảm cân và thời gian rút ngắn sự sống còn (18). Như vậy, kết quả có thể được áp dụng đối với các nhóm khác, nhưng điều này sẽ yêu cầu xác nhận tương lai. Các bệnh nhân trong nghiên cứu này không được coi là phù hợp để được hóa trị toàn thân hoặc do giai đoạn tiến triển của bệnh, quá ốm, hoặc cân bằng của lợi ích so với độc tính được cảm nhận là có lợi cho sau này. Một số trung tâm sẽ thường xuyên xem xét hóa trị giảm nhẹ cho bệnh nhân ung thư tuyến tụy, mà đã được ghi nhận để cung cấp khả năng sống sót 1-mo và một cải tiến hạn chế trong chất lượng cuộc sống (22). Với các hiệu ứng tương đối hạn chế về hóa trị trên kết quả và sự tương tác giữa công nhận hóa trị và tình trạng dinh dưỡng, nó sẽ có vẻ có khả năng rằng các hồ sơ dự đoán được xác định trong số dân hiện tại sẽ được áp dụng cho một dân số nên được điều trị, đặc biệt là những người có bệnh cao cấp hơn. Tuy nhiên, điều này cũng sẽ yêu cầu xác nhận tương lai. Trong kết luận, suy mòn là một đa chiều, hội chứng đa yếu và không đồng nghĩa với giảm cân một mình. Một hệ thống profiling cho suy mòn cần phản ánh sự phức tạp như vậy, đặc biệt















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: