the modern history of international arbitration is, however, generally dịch - the modern history of international arbitration is, however, generally Việt làm thế nào để nói

the modern history of international

the modern history of international arbitration is, however, generally recognized as dating from the so-called Jay Treaty of 1794 between the United States of America and Great Britain. This Treaty of Amity, Commerce and Navigation provided for the creation of three mixed commissions, composed of American and British nationals in equal numbers, whose task it would be to settle a number of outstanding questions between the two countries which it had not been possible to resolve by negotiation. Whilst it is true that these mixed commissions were not strictly speaking organs of third-party adjudication, they were intended to function to some extent as tribunals. They reawakened interest in the process of arbitration. Throughout the nineteenth century, the United States and the United Kingdom had recourse to them, as did other States in Europe and the Americas.

The Alabama Claims arbitration in 1872 between the United Kingdom and the United States marked the start of a second, and still more decisive, phase. Under the Treaty of Washington of 1871, the United States and the United Kingdom agreed to submit to arbitration claims by the former for alleged breaches of neutrality by the latter during the American Civil War. The two countries stated certain rules governing the duties of neutral governments that were to be applied by the tribunal, which they agreed should consist of five members, to be appointed respectively by the Heads of State of the United States, the United Kingdom, Brazil, Italy and Switzerland, the last three States not being parties to the case. The arbitral tribunal’s award ordered the United Kingdom to pay compensation and it was duly complied with. The proceedings served as a demonstration of the effectiveness of arbitration in the settlement of a major dispute and it led during the latter years of the nineteenth century to developments in various directions, namely:

sharp growth in the practice of inserting in treaties clauses providing for recourse to arbitration in the event of a dispute between the parties;
the conclusion of general treaties of arbitration for the settlement of specified classes of inter-State disputes;
efforts to construct a general law of arbitration, so that countries wishing to have recourse to this means of settling disputes would not be obliged to agree each time on the procedure to be adopted, the composition of the tribunal, the rules to be followed and the factors to be taken into consideration in making the award;
proposals for the creation of a permanent international arbitral tribunal in order to obviate the need to set up a special ad hoc tribunal to decide each arbitrable dispute.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
the modern history of international arbitration is, however, generally recognized as dating from the so-called Jay Treaty of 1794 between the United States of America and Great Britain. This Treaty of Amity, Commerce and Navigation provided for the creation of three mixed commissions, composed of American and British nationals in equal numbers, whose task it would be to settle a number of outstanding questions between the two countries which it had not been possible to resolve by negotiation. Whilst it is true that these mixed commissions were not strictly speaking organs of third-party adjudication, they were intended to function to some extent as tribunals. They reawakened interest in the process of arbitration. Throughout the nineteenth century, the United States and the United Kingdom had recourse to them, as did other States in Europe and the Americas.The Alabama Claims arbitration in 1872 between the United Kingdom and the United States marked the start of a second, and still more decisive, phase. Under the Treaty of Washington of 1871, the United States and the United Kingdom agreed to submit to arbitration claims by the former for alleged breaches of neutrality by the latter during the American Civil War. The two countries stated certain rules governing the duties of neutral governments that were to be applied by the tribunal, which they agreed should consist of five members, to be appointed respectively by the Heads of State of the United States, the United Kingdom, Brazil, Italy and Switzerland, the last three States not being parties to the case. The arbitral tribunal’s award ordered the United Kingdom to pay compensation and it was duly complied with. The proceedings served as a demonstration of the effectiveness of arbitration in the settlement of a major dispute and it led during the latter years of the nineteenth century to developments in various directions, namely:sharp growth in the practice of inserting in treaties clauses providing for recourse to arbitration in the event of a dispute between the parties;the conclusion of general treaties of arbitration for the settlement of specified classes of inter-State disputes;efforts to construct a general law of arbitration, so that countries wishing to have recourse to this means of settling disputes would not be obliged to agree each time on the procedure to be adopted, the composition of the tribunal, the rules to be followed and the factors to be taken into consideration in making the award;proposals for the creation of a permanent international arbitral tribunal in order to obviate the need to set up a special ad hoc tribunal to decide each arbitrable dispute.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
lịch sử hiện đại của trọng tài quốc tế, tuy nhiên, thường được công nhận là có niên đại từ Hiệp ước Jay cái gọi là của năm 1794 giữa Hoa Kỳ và Vương quốc Anh. Hiệp ước này của Amity, Thương mại và Navigation cung cấp cho việc tạo ra ba hoa hồng hỗn hợp, gồm các công dân Mỹ và Anh ở số lượng bằng nhau, mà nhiệm vụ đó sẽ được giải quyết một số vấn đề nổi bật giữa hai nước mà nó đã không thể giải quyết bằng thương lượng. Trong khi sự thật là những hoa hồng hỗn hợp đã không nói đúng cơ quan của bên thứ ba xét xử, họ dự định để hoạt động một mức độ như tòa án. Họ đánh thức lại quan tâm trong quá trình tố tụng trọng tài. Trong suốt thế kỷ XIX, Hoa Kỳ và Vương quốc Anh đã tin tưởng cho họ, cũng như các nước khác ở châu Âu và châu Mỹ. Các trọng tài Alabama bố năm 1872 giữa Vương quốc Anh và Hoa Kỳ đánh dấu sự khởi đầu của một giây, và vẫn còn tính quyết định, giai đoạn. Theo Hiệp ước Washington năm 1871, Hoa Kỳ và Anh Quốc đã đồng ý để trình yêu cầu trọng tài bởi cựu vi phạm bị cáo buộc trung lập bởi sau này trong cuộc nội chiến Mỹ. Hai nước đã nêu một số nguyên tắc quản lý các nhiệm vụ của chính phủ trung lập mà đã được áp dụng bởi các tòa án, mà họ đã đồng ý nên bao gồm năm thành viên, được bổ nhiệm tương ứng của những người đứng đầu nhà nước của Hoa Kỳ, Vương quốc Anh, Brazil, Ý và Thụy Sĩ, ba Hoa cuối cùng không phải là các bên trong trường hợp. Giải thưởng hội đồng trọng tài của lệnh Vương quốc Anh để bồi thường và nó là hợp lệ tuân thủ. Các thủ tục phục vụ như là một minh chứng về hiệu quả của các trọng tài trong việc giải quyết các vụ tranh chấp lớn và nó đã dẫn trong những năm cuối thế kỷ XIX đến những phát triển theo các hướng khác nhau, cụ thể là: tăng trưởng mạnh trong việc thực hành chèn trong các điều ước điều khoản cung cấp cho quyền truy đòi trọng tài trong trường hợp có tranh chấp giữa các bên; kết luận của các hiệp ước chung của trọng tài để giải quyết các lớp học quy định các tranh chấp liên bang; nỗ lực để xây dựng một luật chung của trọng tài, để các nước có nhu cầu phải dùng đến phương tiện này giải quyết tranh chấp sẽ không bị buộc phải đồng ý mỗi lần về các thủ tục để được thông qua, các thành phần của tòa án, các quy tắc để được theo và các yếu tố được đưa vào xem xét trong việc đưa ra các giải thưởng; đề xuất cho việc tạo ra một quốc tế vĩnh viễn Hội đồng trọng tài để tránh việc phải thiết lập một tòa án đặc biệt quảng cáo đặc biệt để quyết định mỗi vụ tranh chấp phân xử.






đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: