A BIBLIOGRAPHICAL NOTEBarry Lyndon—far from the best known, but by som dịch - A BIBLIOGRAPHICAL NOTEBarry Lyndon—far from the best known, but by som Việt làm thế nào để nói

A BIBLIOGRAPHICAL NOTEBarry Lyndon—


A BIBLIOGRAPHICAL NOTE

Barry Lyndon—far from the best known, but by some critics acclaimed as the finest, of Thackeray's works—appeared originally as a serial a few years before VANITY FAIR was written; yet it was not published in book form, and then not by itself, until after the publication of VANITY FAIR, PENDENNIS, ESMOND and THE NEWCOMES had placed its author in the forefront of the literary men of the day. So many years after the event we cannot help wondering why the story was not earlier put in book form; for in its delineation of the character of an adventurer it is as great as VANITY FAIR, while for the local colour of history, if I may put it so, it is no undistinguished precursor of ESMOND.
In the number of FRASER'S MAGAZINE for January 1844 appeared the first instalment of 'THE LUCK OF BARRY LYNDON, ESQ., A ROMANCE OF THE LAST CENTURY, by FitzBoodle,' and the story continued to appear month by month—with the exception of October—up to the end of the year, when the concluding portion was signed 'G. S. FitzBoodle.' FITZBOODLE'S CONFESSIONS, it should be added, had appeared occasionally in the magazine during the years immediately precedent, so that the pseudonym was familiar to FRASER'S readers. The story was written, according to its author's own words, 'with a great deal of dulness, unwillingness and labour,' and was evidently done as the instalments were required, for in August he wrote 'read for "B. L." all the morning at the club,' and four days later of '"B. L." lying like a nightmare on my mind.' The journey to the East—which was to give us in literary results NOTES OF A JOURNEY FROM CORNHILL TO GRAND CAIRO—was begun with BARRY LYNDON yet unfinished, for at Malta the author noted on the first three days of November—'Wrote Barry but slowly and with great difficulty.' 'Wrote Barry with no more success than yesterday.' 'Finished Barry after great throes late at night.' In the number of Fraser's for the following month, as I have said, the conclusion appeared. A dozen years later, in 1856, the story formed the first part of the third volume of Thackeray's MISCELLANIES, when it was called MEMOIRS OF BARRY LYNDON, ESQ., WRITTEN BY HIMSELF. Since then, it has nearly always been issued with other matter, as though it were not strong enough to stand alone, or as though the importance of a work was mainly to be gauged by the number of pages to be crowded into one cover. The scheme of the present edition fortunately allows fitting honour to be done to the memoirs of the great adventurer.
To come from the story as a whole to the personality of the eponymous hero. Three widely-differing historical individuals are suggested as having contributed to the composite portrait. Best known of these was that very prince among adventurers, G. J. Casanova de Seingalt, a man who in the latter half of the eighteenth century played the part of adventurer—and generally that of the successful adventurer—in most of the European capitals; who within the first five-and-twenty years of his life had been 'abbe, secretary to Cardinal Aquaviva, ensign, and violinist, at Rome, Constantinople, Corfu, and his own birthplace (Venice), where he cured a senator of apoplexy.' His autobiography, MEMOIRES ECRIT PAR LUI MEME (in twelve volumes), has been described as 'unmatched as a self-revelation of scoundrelism.' It has also been suggested, with I think far less colour of probability, that the original of Barry was the diplomatist and satiric poet Sir Charles Hanbury Williams, whom Dr Johnson described as 'our lively and elegant though too licentious lyrick bard.' The third original, and one who, there cannot be the slightest doubt, contributed features to the great portrait, is a certain Andrew Robinson Stoney, afterwards Stoney-Bowes.
The original of the Countess Lyndon was Mary Eleanor Bowes, Dowager Countess of Strathmore, and heiress of a very wealthy Durham family. This lady had many suitors, but in 1777 Stoney, a bankrupt lieutenant on half pay, who had fought a duel on her behalf, induced her to marry him, and subsequently hyphenated her name with his own. He became member of Parliament, and ran such extravagant courses as does Barry Lyndon, treated his wife with similar barbarity, abducted her when she had escaped from him, and then, after being divorced, found his way to a debtors' prison. There are similarities here which no seeker after originals can overlook. Mrs Ritchie says that her father had a friend at Paris, 'a Mr Bowes, who may have first told him this history of which the details are almost incredible, as quoted from the papers of the time.' The name of Thackeray's friend is a curious coincidence, unless, as may well have been the case, he was a connection of the family into which the notorious adventurer had married. It is not unlikely that Thackeray had seen the work published in 1810—the year of Stoney-Bowes's death—in which the whole unhappy romance was set forth. This was 'THE LIVES OF ANDREW ROBINSON BOWES ESQ., and THE COUNTESS OF STRATHMORE. Written from thirty-three years' Professional Attendance, from letters and other well authenticated Documents by Jesse Foot, Surgeon.' In this book we find several incidents similar to ones in the story. Bowes cut down all the timber on his wife's estate, but 'the neighbours would not buy it.' Such practical jokes as Barry Lyndon played upon his son's tutor were played by Bowes on his chaplain. The story of Stoney and his marriage will be found briefly given in the notice of the Countess's life in the DICTIONARY OF NATIONAL BIOGRAPHY.
Whence that part of the romantic interlude dealing with the stay in the Duchy of X——, dealt with in chapter x., etc., was inspired, Thackeray's own noteooks (as quoted by Mrs Ritchie) conclusively show: 'January 4,1844. Read in a silly book called L'EMPIRE, a good story about the first K. of Wurtemberg's wife; killed by her husband for adultery. Frederic William, born in 1734 (?), m. in 1780 the Princess Caroline of Brunswick Wolfenbuttel, who died the 27th September 1788. For the rest of the story see L'EMPIRE, OU DIX ANS SOUS NAPOLEON, PAR UN CHAMBELLAN: Paris, Allardin, 1836; vol. i. 220.' The 'Captain Freny' to whom Barry owed his adventures on his journey to Dublin (chapter iii.) was a notorious highwayman, on whose doings Thackeray had enlarged in the fifteenth chapter of his IRISH SKETCH BOOK.
Despite the slowness with which it was written, and the seeming neglect with which it was permitted to remain unreprinted, BARRY LYNDON was to be hailed by competent critics as one of Thackeray's finest performances, though the author himself seems to have had no strong regard for the story. His daughter has recorded, 'My father once said to me when I was a girl: "You needn't read BARRY LYNDON, you won't like it." Indeed, it is scarcely a book to LIKE, but one to admire and to wonder at for its consummate power and mastery.' Another novelist, Anthony Trollope, has said of it: 'In imagination, language, construction, and general literary capacity, Thackeray never did anything more remarkable than BARRY LYNDON.' Mr Leslie Stephen says: 'All later critics have recognised in this book one of his most powerful performances. In directness and vigour he never surpassed it.'
W.J.

0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
MỘT LƯU Ý BIBLIOGRAPHICALBarry Lyndon — xa nổi tiếng nhất, nhưng một số nhà phê bình ca ngợi như là tốt nhất, của Thackeray của hoạt động-xuất hiện ban đầu là một sê-ri một vài năm trước khi tạp chí VANITY FAIR được viết; nhưng nó đã không được xuất bản thành sách, và sau đó không phải của chính nó, cho đến khi sau khi công bố của tạp chí VANITY FAIR, PENDENNIS, ESMOND và gia đình NEWCOME đã đặt tác giả của nó trong hàng đầu của những người đàn ông văn học trong ngày. Nhiều năm sau khi sự kiện này chúng tôi không thể không tự hỏi tại sao câu chuyện không trước đó được đưa thành sách; Đối với trong phân định các ký tự của một nhà thám hiểm nó là như tuyệt vời như hội chợ phù hoa, trong khi đối với màu sắc địa phương của lịch sử, nếu tôi có thể đặt nó vì vậy, nó là không có tiền thân vị của ESMOND.Trong số FRASER của tạp chí dành cho năm 1844 xuất hiện đầu tiên góp của ' THE may mắn của BARRY LYNDON, ESQ., A ROMANCE OF THE thế kỷ trước, bởi FitzBoodle,' và câu chuyện tiếp tục xuất hiện tháng theo tháng — với ngoại lệ của ngày-lên đến cuối năm, khi phần kết luận ký 'G. S. FitzBoodle.' CONFESSIONS của FITZBOODLE, nó nên thêm vào, đã xuất hiện thường xuyên trong các tạp chí trong những năm ngay lập tức tiền lệ, nỗi bút danh là quen thuộc với độc giả của FRASER. Câu chuyện được viết, theo các tác giả của riêng từ, 'với một thỏa thuận tuyệt vời của dulness, unwillingness và lao động,' và rõ ràng đã được thực hiện như các đợt được yêu cầu, cho vào tháng tám, ông đã viết 'đọc cho "B. L." tất cả buổi sáng tại câu lạc bộ', và bốn ngày sau đó của '"B. L." nằm như một cơn ác mộng vào tâm trí của tôi.' Cuộc hành trình về phía đông — đã cho chúng tôi trong văn học kết quả ghi chú của A cuộc hành trình từ CORNHILL tới GRAND CAIRO — được bắt đầu với BARRY LYNDON nhưng chưa hoàn thành, cho tại Malta tác giả lưu ý trên ba ngày đầu tiên của tháng mười một-'Đã viết Barry nhưng chậm và rất khó khăn.' 'Đã viết Barry với không có thành công hơn so với hôm qua'. 'Kết thúc Barry sau khi tuyệt vời throes khuya.' Trong số Fraser's cho một tháng sau đó, như tôi đã nói, việc ký kết xuất hiện. Một chục năm sau, vào năm 1856, câu chuyện hình thành phần đầu tiên của tập thứ ba của Thackeray của MISCELLANIES, khi nó được gọi là hồi ức của BARRY LYNDON, ESQ., viết bởi chính mình. Kể từ đó, nó đã gần như luôn luôn được cấp với các vấn đề khác, như thể nó đã không đủ mạnh để đứng một mình, hoặc là mặc dù tầm quan trọng của một tác phẩm chủ yếu là để được đo bằng số lượng trang để được đông đúc vào một bìa. Các đề án của phiên bản hiện nay may mắn thay cho phép lắp vinh dự được thực hiện để hồi ức của phiêu lưu tuyệt vời.Đến từ những câu chuyện như một toàn thể đến nhân cách của anh hùng cùng tên. Ba rộng rãi khác nhau cá nhân lịch sử được cho là có đóng góp cho các gương điển hình hỗn hợp. Nổi nhất là rằng hoàng tử rất trong số những nhà thám hiểm, G. J. Casanova de Seingalt, một người đàn ông người trong nửa cuối thế kỷ 18 đóng vai phiêu lưu — và nói chung là phiêu lưu thành công — trong hầu hết những thủ đô châu Âu; những người trong vòng hai mươi lăm năm đầu tiên của cuộc sống của mình có là 'abbe, thư ký đại hồng y giáo chủ Aquaviva, ensign, và nghệ sĩ vĩ cầm, tại Rome, Constantinople, Corfu, và nơi sinh của riêng của ông (Venice), nơi ông chữa khỏi một thượng nghị sĩ apoplexy.' Tự truyện của mình, MEMOIRES ECRIT PAR LUI MEME (trong mười hai tập), đã được mô tả như là 'chưa từng có như là một self-revelation scoundrelism.' Nó cũng đã được đề xuất, với, tôi nghĩ rằng ít màu xác suất, bản gốc của Barry là diplomatist và nhà thơ kiểu Sir Charles Hanbury Williams, người mà tiến sĩ Johnson mô tả như là 'của chúng tôi sôi động và thanh lịch mặc dù quá licentious lyrick bard.' Ban đầu thứ ba, và một trong những người, không có nghi ngờ nhỏ nhất, các tính năng góp để bức chân dung tuyệt vời, là một nhất định Andrew Robinson Stoney, sau đó Stoney-Bowes.The original of the Countess Lyndon was Mary Eleanor Bowes, Dowager Countess of Strathmore, and heiress of a very wealthy Durham family. This lady had many suitors, but in 1777 Stoney, a bankrupt lieutenant on half pay, who had fought a duel on her behalf, induced her to marry him, and subsequently hyphenated her name with his own. He became member of Parliament, and ran such extravagant courses as does Barry Lyndon, treated his wife with similar barbarity, abducted her when she had escaped from him, and then, after being divorced, found his way to a debtors' prison. There are similarities here which no seeker after originals can overlook. Mrs Ritchie says that her father had a friend at Paris, 'a Mr Bowes, who may have first told him this history of which the details are almost incredible, as quoted from the papers of the time.' The name of Thackeray's friend is a curious coincidence, unless, as may well have been the case, he was a connection of the family into which the notorious adventurer had married. It is not unlikely that Thackeray had seen the work published in 1810—the year of Stoney-Bowes's death—in which the whole unhappy romance was set forth. This was 'THE LIVES OF ANDREW ROBINSON BOWES ESQ., and THE COUNTESS OF STRATHMORE. Written from thirty-three years' Professional Attendance, from letters and other well authenticated Documents by Jesse Foot, Surgeon.' In this book we find several incidents similar to ones in the story. Bowes cut down all the timber on his wife's estate, but 'the neighbours would not buy it.' Such practical jokes as Barry Lyndon played upon his son's tutor were played by Bowes on his chaplain. The story of Stoney and his marriage will be found briefly given in the notice of the Countess's life in the DICTIONARY OF NATIONAL BIOGRAPHY.Nơi đó là một phần của các giao dịch interlude lãng mạn với ở Duchy X — —, giải quyết trong chương x., vv, được lấy cảm hứng, của Thackeray noteooks (như trích dẫn bởi bà Ritchie) conclusively Hiển thị: ' ngày 4,1844. Đọc trong một cuốn sách ngớ ngẩn được gọi là L'EMPIRE, một câu chuyện tốt về các đầu tiên K. của Wurtemberg của vợ; bị giết bởi chồng cho tội ngoại tình. Frederic William, sinh năm 1734 (?), m. năm 1780 công chúa Caroline của Brunswick Wolfenbuttel, người mất ngày 27 tháng 9 năm 1788. Cho phần còn lại của câu chuyện xem L'EMPIRE, OU DIX ANS SOUS NAPOLEON, PAR UN CHAMBELLAN: Paris, Allardin, 1836; Vol. i. 220.' 'Thuyền trưởng Freny' mà Barry nợ cuộc phiêu lưu của mình trên hành trình của mình để Dublin (chương iii.) là một highwayman khét tiếng, ngày mà doings Thackeray có mở rộng trong 15 chương của cuốn sách ký họa AILEN.Mặc dù chậm đi mà nó đã được viết, và bỏ bê dường như mà nó được cho phép ở lại unreprinted, BARRY LYNDON là để được có thẩm quyền phê bình ca ngợi là một trong những màn trình diễn tốt nhất của Thackeray, mặc dù tác giả tự dường như đã không có liên quan mạnh mẽ cho câu chuyện. Con gái của ông đã ghi nhận, ' cha tôi từng nói với tôi khi tôi đã là một cô gái: "bạn không cần phải đọc BARRY LYNDON, bạn sẽ không thích nó." Thật vậy, nó là hiếm là một cuốn sách để như thế, nhưng một để chiêm ngưỡng và tự hỏi tại quyền lực consummate và làm chủ.' Một tiểu thuyết gia, Anthony Trollope, đã nói về nó: ' Trong trí tưởng tượng, ngôn ngữ, xây dựng, và năng lực văn học chung, Thackeray không bao giờ làm bất cứ điều gì hơn đáng kể so với BARRY LYNDON.' Ông Leslie Stephen nói: ' tất cả các nhà phê bình sau này đã công nhận trong cuốn sách này một trong viôlông mạnh nhất. Ở ngay thẳng và hưởng dân ông không bao giờ vượt qua nó.'WJ
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Chú thích Sách, thư mục Barry Lyndon-xa nổi tiếng nhất, nhưng do một số nhà phê bình đánh giá là tốt nhất, của Thackeray của các công trình xuất hiện ban đầu như là một nối tiếp một vài năm trước khi Vanity FAIR được viết; nhưng nó đã không được xuất bản thành sách, và sau đó không phải bởi chính nó, cho đến khi sau khi công bố Vanity FAIR, Pendennis, Esmond và THE NEWCOMES đã đặt tác giả của nó trong hàng đầu của những người đàn ông văn học trong ngày. Vì vậy, nhiều năm sau khi các sự kiện chúng ta không thể không tự hỏi tại sao những câu chuyện đã không sớm đưa vào dạng sách; cho trong phân định của các nhân vật của một nhà thám hiểm nó cũng tuyệt vời như Vanity FAIR, trong khi đối với các màu sắc địa phương của lịch sử, nếu tôi có thể đặt nó như vậy, nó không có tiền thân tầm thường của Esmond. Trong số MAGAZINE FRASER'S cho tháng 1 năm 1844 xuất hiện phiên bản đầu tiên của 'THE LUCK HÀNH BARRY Lyndon, ESQ., A ROMANCE của thế kỷ trước, bởi FitzBoodle,' và câu chuyện tiếp tục xuất hiện từng tháng-ngoại trừ tháng Mười-up đến cuối năm, khi phần kết luận đã được ký kết 'GS FitzBoodle.' FITZBOODLE'S Confessions, nó nên được bổ sung, đã xuất hiện thỉnh thoảng trong các tạp chí trong những năm ngay tiền lệ, vì vậy mà các bút danh quen thuộc với độc giả FRASER'S. Câu chuyện được viết ra, theo lời của chính tác giả của nó, 'với một thỏa thuận tuyệt vời của dulness, thiếu thiện chí và lao động, và rõ ràng là được thực hiện như các đợt đã được yêu cầu, vì trong tháng Tám, ông đã viết "đọc cho" BL "tất cả các buổi sáng tại các câu lạc bộ, và bốn ngày sau đó của "BL" nằm giống như một cơn ác mộng trong tâm trí của tôi. ' Cuộc hành trình về phía Đông-đó là để cho chúng ta kết quả trong văn học THUYẾT CỦA MỘT HÀNH TRÌNH TỪ Cornhill TO GRAND CAIRO-được bắt đầu với BARRY Lyndon nào chưa hoàn thành, cho tại Malta tác giả ghi nhận trong ba ngày đầu tiên của tháng mười một-'Wrote Barry nhưng chậm và rất khó khăn. " 'Wrote Barry không có nhiều thành công hơn ngày hôm qua. " 'Xong Barry sau khi đau đớn lớn cuối vào ban đêm. " Trong số Fraser cho các tháng tiếp theo, như tôi đã nói, những kết luận đã xuất hiện. Một chục năm sau đó, vào năm 1856, câu chuyện hình thành phần đầu tiên của tập thứ ba của Miscellanies Thackeray, khi nó được gọi là hồi ký của BARRY Lyndon, ESQ., VĂN BẢN THEO mình. Kể từ đó, nó đã gần như luôn luôn được ban hành với các chất khác, như thể đó là không đủ mạnh để đứng một mình, hoặc là mặc dù tầm quan trọng của một tác phẩm là chủ yếu được đo bằng số lượng các trang được đông đúc vào một bìa. Đề án của phiên bản hiện tại may mắn thay cho phép lắp vinh dự được thực hiện hồi ức của các nhà thám hiểm vĩ đại. Để đến từ những câu chuyện như một toàn với tính cách của người anh hùng cùng tên. Ba cá nhân lịch sử rộng rãi khác nhau được đề xuất như là có công với chân dung composite. Nổi tiếng nhất trong số này là rất hoàng tử giữa các nhà thám hiểm, GJ Casanova de Seingalt, một người đàn ông trong nửa sau của thế kỷ thứ mười tám đóng vai nhà thám hiểm và thường là của các nhà thám hiểm thành công trong hầu hết các thủ đô châu Âu; người trong vòng năm-và-hai mươi năm cuộc đời mình đã 'Abbe đầu tiên, thư ký cho Đức Hồng Y Aquaviva, cờ, và nghệ sĩ violin, tại Roma, Constantinople, Corfu, và nơi sinh của ông (Venice), nơi ông chữa khỏi một thượng nghị sĩ của apoplexy . ' Tự truyện của mình, Hồi Ký ECRIT PAR LUI MEME (trong mười hai quyển), được mô tả là "chưa từng có như một tự mặc khải của scoundrelism. ' Nó cũng đã được đề nghị, với tôi nghĩ rằng ít màu sắc của xác suất, mà bản gốc của Barry là nhà ngoại giao và nhà thơ châm biếm Sir Charles Hanbury Williams, người mà Tiến sĩ Johnson mô tả là 'mặc dù quá hoang dâm lyrick bard sinh động và thanh lịch của chúng tôi.' Bản thứ ba, và một trong những người, không thể có sự nghi ngờ nhỏ, đóng góp các tính năng vào bức chân dung tuyệt vời, là một số Andrew Robinson Stoney, sau đó Stoney-Bowes. Bản gốc của Countess Lyndon là Mary Eleanor Bowes, Thái hậu Countess của Strathmore, và người thừa kế của một gia đình rất giàu có Durham. Người phụ nữ này đã có nhiều người theo đuổi, nhưng vào năm 1777 Stoney, một trung úy bị phá sản nửa lương, người đã chiến đấu một cuộc đấu thay mặt cô, gây ra cô kết hôn với anh ta, và sau đó gạch ngang tên với mình. Ông trở thành thành viên của Nghị viện, và chạy các khóa học ngông cuồng như không Barry Lyndon, đối xử với vợ dã man tương tự, bắt cóc cô khi cô đã thoát khỏi anh ta, và sau đó, sau khi ly hôn, tìm thấy con đường của mình để một nhà tù 'con nợ. Có những điểm tương đồng ở đây mà không có người tìm kiếm sau khi bản gốc có thể bỏ qua. Bà Ritchie nói rằng cha cô đã có một người bạn ở Paris, 'một ông Bowes, người có thể có đầu tiên nói với anh điều này lịch sử trong đó các chi tiết là gần như không thể tin được, theo trích dẫn từ các giấy tờ của thời gian. " Tên của bạn Thackeray là một sự trùng hợp kỳ lạ, trừ khi, cũng có thể là trường hợp, ông là sự kết nối của các gia đình vào đó các nhà thám hiểm nổi tiếng đã kết hôn. Nó không phải là không chắc rằng Thackeray đã nhìn thấy những tác phẩm xuất bản năm 1810-năm Stoney-Bowes của cái chết, trong đó toàn bộ lãng mạn không hạnh phúc được đặt ra. Đây là "cuộc sống của ANDREW ROBINSON Bowes ESQ., Và tước HÀNH STRATHMORE. Viết 30-3 năm Professional khán giả, từ những lá thư và tài liệu cũng chứng thực khác bởi Jesse chân, bác sĩ phẫu thuật. " Trong cuốn sách này, chúng tôi tìm thấy một số sự cố tương tự với những người trong câu chuyện. Bowes cắt giảm tất cả các gỗ trên bất động của vợ, nhưng "hàng xóm sẽ không mua nó." Đùa thực tế như Barry Lyndon chơi khi gia sư của con trai mình được chơi bởi Bowes trên tuyên úy của mình. Câu chuyện của Stoney và cuộc hôn nhân của mình sẽ được tìm thấy được một thời gian ngắn trong thông báo của cuộc sống của nữ bá tước trong DICTIONARY QUỐC TIỂU SỬ. Từ đâu mà một phần của Interlude lãng mạn đối phó với việc ở lại trong lãnh địa của X--, xử lý trong chương x vv.,, được lấy cảm hứng, riêng lưu ý sách của Thackeray (như trích dẫn của bà Ritchie) kết luận cho thấy: 'Tháng một 4,1844. Đọc trong một cuốn sách gọi là ngớ ngẩn L'EMPIRE, một câu chuyện hay về K. đầu tiên của vợ Wurtemberg của; giết chồng vì tội ngoại tình. Frederic William, sinh năm 1734 (?), M. năm 1780 công chúa Caroline của Brunswick Wolfenbuttel, người đã qua đời vào ngày 27 tháng chín năm 1788. Đối với phần còn lại của câu chuyện nhìn thấy L'EMPIRE, OU DIX ANS SOUS NAPOLEON, cải cách hành chính của Liên Hợp Quốc Chambellan: Paris, Allardin năm 1836; vol. tôi. 220. ' Các 'Captain Freny' mà Barry nợ cuộc phiêu lưu của mình trên hành trình của mình đến Dublin (chương iii.) Là một Highwayman khét tiếng, mà trên phạm Thackeray đã mở rộng trong chương mười lăm của IRISH SKETCH SÁCH của mình. Mặc dù sự chậm chạp mà nó đã được viết , và bỏ bê vẻ mà nó đã được phép ở lại unreprinted, BARRY Lyndon đã được ca ngợi bởi các nhà phê bình có thẩm quyền là một trong những màn trình diễn tốt nhất của Thackeray, mặc dù chính tác giả dường như đã không có liên quan mạnh mẽ cho những câu chuyện. Con gái của ông đã ghi lại, "Cha tôi đã từng nói với tôi khi tôi còn là một cô gái:". Bạn không cần phải đọc BARRY Lyndon, bạn sẽ không thích nó " Thật vậy, nó là một cuốn sách khó để LIKE, nhưng để chiêm ngưỡng và tự hỏi tại cho điện consummate của nó và làm chủ. " Một tiểu thuyết gia, Anthony Trollope, đã nói về điều đó: "Trong trí tưởng tượng, ngôn ngữ, xây dựng, năng lực và văn học nói chung, Thackeray không bao giờ làm điều gì nhiều hơn đáng kể hơn so với BARRY Lyndon. ' Ông Leslie Stephen nói: "Tất cả các nhà phê bình sau này đã được công nhận trong cuốn sách này một trong những màn trình diễn mạnh mẽ nhất của ông. Trong thẳng và sức sống ông không bao giờ vượt qua nó. "WJ









đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: