Following the first experimental treatment period, the mother was inst dịch - Following the first experimental treatment period, the mother was inst Việt làm thế nào để nói

Following the first experimental tr

Following the first experimental treatment period, the mother was instructed to return to her former behavior to determine whether it was the shift in her rein- lorccmcnt behavior that was determining the change in her sons behavior. Dur ing this second baseline period, her sons objectionable behavior ranged between 2 and 24 per session (Figure 10.2). There was an increase in this behavior, thfjugh not a return to the former baseline level. However, the mother reported that she had trouble responding in her previous way because she now felt more "sure of herself.1" Thus, even during this period she gave her son firmer commands. gave in less after denying a request, and showed more affection in response to positive behaviors in her son than was previously the ease. Following this there was a return to a full emphasis on the treatment program, resulting in a decline in ob¬jectionable behavior (second experimental period). The rate of objectionable be¬havior was found to remain low after a 24-day interval (follow-up period), and the mother reported a continuing positive change in the relationship.
The study we just reviewed illustrates an experimental method known as an AHA research design (Krasner, 1971). In this research design, one measures behavior at one point in time (the “A" time period), introduces a rcinforccr and measures behavior again at a second point in time (the "B" period), and then one takes away the rcinforccr to see if the behavior returns to its original level (one returns to the "A" state of affairs). Instead of assigning groups of people to different experimental conditions, then, the Skinnerian studies a given individual at multiple time points in the presence or absence of a given rcinforccr. Skinner believed that this was a more powerful method of research than arc the typical experimental strategies used in psychology.
One last important point about behavioral assessment is that it illustrates the distinction between a sign and a sample approach to assessment f Mischel.
1968, 1971). In a sign approach, a given test response is seen as an indicator of (i.e.. a "sign" of) some inner characteristic possessed by the individual. For example, if the person says. "I like parties!" a trait theorist implicitly embracing a sign approach might say that the response indicates that the person has a par¬ticular inner characteristic, such as the trait of extraversión. In a sign approach, then, the question one asks is "What inner characteristic is the response a sign of?" This is not the question bchaviorists ask. Behaviorists adopt a sample approach. When assessing a person who emits a certain response (docs some¬thing, says something, etc.), the bchaviorists view the response merely as a sample of behavior, that is, as one example of the sort of behavior the person engages in when faced with a particular stimulus. If the person says. “1 like parties!" then the behavionst will merely conclude that saying “1 like parties’ is a behavior that, in the past, has been reinforced for this individual. There will be no additional inferences about unseen psychological structures in the mind of the individual. This approach may seem superficial. Yet it has big advantages. It stops the psychologist from engaging in highlv speculative inferences about a person’s inner mental life—inferences that may be Utile more than guesses. It also helps to identify rcinforcers in the environment that, in principle, could be changed in a manner that helps a given individual
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Following the first experimental treatment period, the mother was instructed to return to her former behavior to determine whether it was the shift in her rein- lorccmcnt behavior that was determining the change in her sons behavior. Dur ing this second baseline period, her sons objectionable behavior ranged between 2 and 24 per session (Figure 10.2). There was an increase in this behavior, thfjugh not a return to the former baseline level. However, the mother reported that she had trouble responding in her previous way because she now felt more "sure of herself.1" Thus, even during this period she gave her son firmer commands. gave in less after denying a request, and showed more affection in response to positive behaviors in her son than was previously the ease. Following this there was a return to a full emphasis on the treatment program, resulting in a decline in ob¬jectionable behavior (second experimental period). The rate of objectionable be¬havior was found to remain low after a 24-day interval (follow-up period), and the mother reported a continuing positive change in the relationship.The study we just reviewed illustrates an experimental method known as an AHA research design (Krasner, 1971). In this research design, one measures behavior at one point in time (the “A" time period), introduces a rcinforccr and measures behavior again at a second point in time (the "B" period), and then one takes away the rcinforccr to see if the behavior returns to its original level (one returns to the "A" state of affairs). Instead of assigning groups of people to different experimental conditions, then, the Skinnerian studies a given individual at multiple time points in the presence or absence of a given rcinforccr. Skinner believed that this was a more powerful method of research than arc the typical experimental strategies used in psychology.One last important point about behavioral assessment is that it illustrates the distinction between a sign and a sample approach to assessment f Mischel.1968, 1971). In a sign approach, a given test response is seen as an indicator of (i.e.. a "sign" of) some inner characteristic possessed by the individual. For example, if the person says. "I like parties!" a trait theorist implicitly embracing a sign approach might say that the response indicates that the person has a par¬ticular inner characteristic, such as the trait of extraversión. In a sign approach, then, the question one asks is "What inner characteristic is the response a sign of?" This is not the question bchaviorists ask. Behaviorists adopt a sample approach. When assessing a person who emits a certain response (docs some¬thing, says something, etc.), the bchaviorists view the response merely as a sample of behavior, that is, as one example of the sort of behavior the person engages in when faced with a particular stimulus. If the person says. “1 like parties!" then the behavionst will merely conclude that saying “1 like parties’ is a behavior that, in the past, has been reinforced for this individual. There will be no additional inferences about unseen psychological structures in the mind of the individual. This approach may seem superficial. Yet it has big advantages. It stops the psychologist from engaging in highlv speculative inferences about a person’s inner mental life—inferences that may be Utile more than guesses. It also helps to identify rcinforcers in the environment that, in principle, could be changed in a manner that helps a given individual
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Sau thời gian điều trị thử nghiệm đầu tiên, người mẹ đã được lệnh quay trở lại hành vi trước đây của mình để xác định xem đó là sự thay đổi trong hành vi lorccmcnt rein- cô rằng đã xác định sự thay đổi trong hành vi của con trai cô. Dur ing giai đoạn cơ bản thứ hai này, con trai của cô bị phản đối hành vi dao động giữa 2 và 24 mỗi phiên (Hình 10.2). Có sự gia tăng trong hành vi này, thfjugh không quay trở lại với mức độ cơ sở cũ. Tuy nhiên, các mẹ thông báo rằng cô đã gặp rắc rối đáp ứng theo cách trước đây của cô, vì bây giờ cô cảm thấy nhiều hơn "chắc chắn về herself.1" Như vậy, ngay cả trong thời gian này cô đã cho con trai bà lệnh vững chắc hơn. đã cho trong ít hơn sau khi từ chối một yêu cầu, và cho thấy tình cảm nhiều hơn để đáp ứng với những hành vi tích cực trong con trai của mình hơn trước đây là một cách dễ dàng. Sau này đã có sự trở lại của một sự nhấn mạnh đầy đủ về chương trình điều trị, dẫn đến một sự suy giảm trong hành vi ob¬jectionable (giai đoạn thử nghiệm thứ hai). Tỷ lệ be¬havior phản đối đã được tìm thấy vẫn còn thấp sau một khoảng thời gian 24 ngày (thời gian theo dõi), và người mẹ báo cáo một sự thay đổi tích cực tiếp tục trong các mối quan hệ.
Các nghiên cứu chúng tôi chỉ xem xét một minh họa phương pháp thực nghiệm được biết đến như là một AHA thiết kế nghiên cứu (Krasner, 1971). Trong thiết kế nghiên cứu này, một trong những biện pháp hành vi tại một điểm trong thời gian ("A" khoảng thời gian), giới thiệu một rcinforccr và các biện pháp hành vi một lần nữa tại một điểm thứ hai trong thời gian ("B" thời gian), và sau đó người ta mất đi những rcinforccr để xem nếu hành vi đó trở về mức ban đầu của nó (một trả về cho "A" tình trạng của tiểu bang). Thay vì chỉ định các nhóm người với điều kiện thí nghiệm khác nhau, sau đó, các nghiên cứu Skinnerian một cá nhân được đưa ra tại nhiều thời điểm trong sự hiện diện hay sự vắng mặt của một rcinforccr nhất định. Skinner tin rằng đây là một phương pháp mạnh mẽ hơn của nghiên cứu hơn arc các chiến lược thử nghiệm điển hình được sử dụng trong tâm lý học.
Một điểm quan trọng cuối cùng về đánh giá hành vi được rằng nó minh họa sự khác biệt giữa một dấu hiệu và cách tiếp cận mẫu để đánh giá f Mischel.
1968, 1971). Trong một phương pháp tiếp cận dấu hiệu, một phản ứng thử nghiệm nhất định được coi là một chỉ số (ví dụ. một "dấu hiệu" của) một số đặc điểm bên trong sở hữu bởi các cá nhân. Ví dụ, nếu người đó nói. "Tôi thích bên! "một nhà lý thuyết đặc điểm ngầm ôm một cách tiếp cận dấu hiệu có thể nói rằng phản ứng chỉ ra rằng những người có một đặc tính bên trong par¬ticular, chẳng hạn như các đặc điểm của hướng ngoại. Trong một phương pháp tiếp cận hiệu, sau đó, câu hỏi đặt ra là "Có gì đặc trưng bên trong là một dấu hiệu của phản ứng?" Đây không phải là câu hỏi bchaviorists hỏi. Behaviorists áp dụng một cách tiếp cận mẫu. Khi đánh giá một người phát ra một phản ứng nhất định (docs some¬thing, nói điều gì đó, vv), các bchaviorists xem các phản ứng chỉ đơn thuần là một mẫu của hành vi, đó là, như một ví dụ về các loại hành vi người tham gia trong khi phải đối mặt với một kích thích cụ thể. Nếu người đó nói. "1 như bên!", Sau đó các behavionst sẽ chỉ kết luận rằng nói "1 như bên 'là một hành vi đó, trong quá khứ, đã được tăng cường thêm cho người này. Sẽ không có suy luận thêm về cấu trúc tâm lý vô hình trong tâm trí của các cá nhân. Cách tiếp cận này có thể có vẻ bề ngoài. Tuy nhiên, nó có lợi thế lớn. Nó dừng lại các nhà tâm lý từ tham gia vào những suy luận mang tính đầu cơ highlv về nội tâm sống suy luận của một người có thể có Utile hơn dự đoán. Nó cũng giúp xác định rcinforcers trong môi trường đó , về nguyên tắc, có thể được thay đổi một cách giúp một cá nhân nhất định
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: