Truyện "cô bé bán Diệm" đó là một thực tế phũ phàng đến cay nghiệt, đau khổ và sau xa. Đoạn kết như là cái tát (rất đau) vào mặt của những sống vô tâm trong một đêm giáng sinh đẹp đẽ nhưng ko kém phần đau thương ấy. Scholars ý của Andersen ko chỉ khắc họa sự đáng thương đến tội nghiệp của cô bé, và ước mơ của cô, được gặp bà, được ăn một đêm giáng sinh êm ấm ko chỉ đảm lên tình thương yêu vô hạn từ hai bà cháu mà còn lên án xã hội tư bản vô tâm thời đó nữa. Cô bé tuy chết nhưng trên môi cô nở một nụ cười... cô đã hạnh phúc trong cái đêm cuối cùng định mệnh ấy... cô đã thoát khỏi cái xã hội vô tình và đầy rẫy sự bất công tiếng về với bà, người thực sự thương yêu cô và tiếng làm một ngôi sao tỏa dự trên gọi đông Noel lạnh lùng và khắc nghiệt...:)
đang được dịch, vui lòng đợi..