Disclaimer : VF belongs to its authorWarning : ViolenceChapter 13. The dịch - Disclaimer : VF belongs to its authorWarning : ViolenceChapter 13. The Việt làm thế nào để nói

Disclaimer : VF belongs to its auth

Disclaimer : VF belongs to its author

Warning : Violence

Chapter 13. The Unstoppable Lady Boss

Part 1. Choices

4.14 PM, around 10 hours before Akihito met Emi

"Arata, wait!"

Kou tried his best to catch up with Arata, but his friend didn't slow down at all. "Hey! I said, wait for me!" He finally managed to grab Arata's arm and bring the angry man into a stop. Arata turned around in irritation and Kou couldn't help but to flinch at the fury he saw in his friend's eyes.

"What, Kou?" Arata snapped.

They were both standing outside an abandoned manufacturing complex, around an hour drive outside the city. The complex was huge but it was totally empty. No one would hear his voice even if Kou screamed at the top of his lungs. Their phones didn't get any coverage here. It wasn't possible to call anyone if anything went wrong. Kou didn't think that it was wise for the two of them to walk into one of the building just because a text message that Arata received less than two hours ago.

Kou leaned towards his friend to catch his breath. He could understand his friend's need to get here as fast as possible. He truly did. But he still believed that they should go back to the city to get more friends before they entered the building. It would be better if they could ask the police to come. But Arata refused to involve the police, afraid that Mariko's kidnaper would somehow know that they didn't follow his order and hurt Mariko.

"Let's...," Kou tried to breath more air into his lungs as fast as possible. "Let's get back and get more people with us before we go there. No one would notice if something happened to us here. At least, someone else can stand here and report to the police if -"

"My sister needed me, Kou! I don't have time to waste! If you are too afraid to go there, just go home!"

Kou took another deep breath before he tried to argue one more time, "Listen to me, Arata! I just want us to be careful, okay? You are in panic. You don't think. Now, you need to calm down. Let's get a few more people-"

"Who?"

The flat question stopped Kou's reasoning. "Who what?"

'Great, I am so nervous, I can't even form a more comprehensible sentence. What a great preparation we had before we jumped into danger!' Kou thought bitterly.

"Who will come? The only friends I had were those people from the office. And they didn't want to have anything to do with me anymore after I was fired. I doubt they would come here even if I asked them to. Takato was on vacation with his family. And the text message clearly told us not to bring the police."

Well, this was the difficult part.

"Umm, I know someone, " Kou explained carefully. "He could help us. But I really, really, need to call him first. Let's drive to a place where we can get signal so I can make a phone call."

"Who is this guy? I couldn't trust just anyone. What if he called the police and jeopardizes everything? Mariko's life is in danger here."

Kou started fidgeting. How could he explain to Arata that the person he wanted to call was Akihito? Akihito would know what to do. His best friend was made to survive danger. Kou? He didn't even know how to escape when someone robbed his wallet and beat him into a pulp on his way home a few years ago.

"I can't tell you, Arata, but you have to trust me," he tried to calm his friend down. "My friend knows some people who can help us."

"Who. Is. He?" Arata let out each word through his gritted teeth.

Arata looked at Kou suspiciously and Kou couldn't blame him. Arata just received a short text message with Mariko's photo attached. The message was a typical threat that Kou often heard in any action movie. Basically it told Arata to come here if he wanted to get his sister back otherwise this person wouldn't guarantee what would happen to his sister. Kou wouldn't believe that message if not for the photo that was attached with the message. The photo was horrible and Kou vomited right after he took a look at that photo. He couldn't imagine what Arata felt and he understood why his friend couldn't trust anyone by now. Not even Kou.

Shit. This is the worst case ever.

"It is Akihito," Kou answered as calm as he could. He didn't want to anger Arata more than he already had. "Let me call Akihito. He will know what to do. Please, Arata. You have to trust me."

His answer rendered Arata speechless. Obviously, his friend didn't expect that name.

"Akihito was gone, Kou. You said that you couldn't contact him for months. No one could contact him."

"He was. But he contacted me two days ago. He was on a photography project in South East Asia or something. You know how he is," Kou tried to lighten the mood. This was not the time to explain about Akihito's lover and all. "Jobs come and he will fly there immediately. Akihito will know what to do, Arata. He was... You know that he worked as a crime photographer before, right? He knows these kinds of thing, how to handle it, the right people to contact and so on. It is in his blood. We? We know nothing."

"He's back and he doesn't call me." Arata looked lost and Kou didn't have the heart to break his friend's heart into more pieces.

"He is worried about you," Kou replied diplomatically while petting his friend's arm. "He asked me about you and he wanted to offer his help to find Mariko. Let's call him, Arata. He can help us."

For a short moment, Kou thought that he managed to persuade Arata to postpone his crazy plan to go into that building without preparation. His friend opened his mouth as if he wanted to agree. But then Arata's face turned harder and his friend shook his head bitterly.

"No. I wouldn't ask for his help," Arata replied in a sour tone.

Good god, have mercy on me. Why does Arata have to be stubborn about this now of all the time?

"Come on, man! Don't be ridiculous. We can't handle this alone," Kou argued.

"He wanted to be out of my life! He made his choice, Kou! I made mine! I am not going to ask for his help!" Arata shouted in anger. "Now, you made yours. Are you coming or not?"

What else could he say? He couldn't let Arata walking into danger alone. Kou let out a long sigh as he replied, "Of course I am coming with you."

5.44 PM, around 8 hours before Akihito met Emi

Kirishima sipped his coffee slowly as he watched the boy moving around the kitchen. Takaba-sama looked tired. He was sure the boy must be very angry at Asami-sama until he couldn't sleep. But Suoh was right. At least, Takaba-sama didn't run away like he usually did. Kirishima could only hope that he somehow managed to soften the boy's heart to forgive his boss. If the boy couldn't learn anything from Kirishima's experience with his sister, there would be nothing more he could do to change the boy's mind.

"How is he?" The soft voice pulled Kirishima back from his own thought.

"Asami-sama is well," he answered absentmindedly.

The boy laughed resentfully. "I am so angry at him these last two days that I can't think of anything else. And he isn't affected at all."

Oh. He gave the wrong answer, did he not? "Well, now that I think about it, Asami-sama looked distracted and he made mistakes in his works," he quickly fixed his answer.

Takaba-sama chuckled dryly, knowing his obvious attempt to save his boss' ass from the boy's anger. "Ryu doesn't make mistake in his works. Ever. But you will do anything for him, even lying, won't you, Kirishima?"

He shrugged. There was no use to pretend anymore. "I will but I didn't lie to you when I told you about my sister."

The boy didn't say anything to that.

"Asami-sama can be very difficult to understand. But he is a good person in his own way. Whatever he did, he did it for you. I know it is hard for you to believe at the moment. I..."

Shit. What was he doing now, trying to defend Asami-sama in front of his boss' lover? Didn't he tell Haruka to stay away from this affair? Why can't he do the same?

The boy's easy laugh stopped his remorse. For the first time that evening, Takaba-sama didn't sound so bitter.

"No one will devote his or her life so willingly to a person who is bad, Kirishima. But Ryu has at least two persons who will die for him willingly. I believe that he can't be all that bad to be able to gain Suoh's and your trust. Don't worry. I love him way too much to hate him forever. But I need more time to calm down, okay?"

Too speechless to answer, Kirishima merely nodded.

"And stop ringing the bell, you jerk. Use your own key!"

Shaking his head, he explained, "I can't. Asami-sama told us to respect your space for now and-"

"Yeah. Yeah. And you will do whatever he said exactly to the last letter."

"He also told me to tell you that he will have a business trip for a few days. He will leave in a few hours but he will be back soon. He wanted me to remind you that you can always call him anytime. Anytime, he said. Of course, you can also call me if you prefer. But I need to strongly emphasize that when he said anytime it meant that you-"

"Fine. Fine. I got what he meant. He wanted me to call him as soon as I calm down. Actually, It will be easier for both of us if he just come and tell me himself. Nevermind. I promise I will do it, okay? Now, get out!" The smile softened the harsh words. "I am so tired. I want to clean the house a bit then go to sleep."

He was at the door when the boy called him softly, "Kirishima?"

He stopped and turned around.

"Thank you. You are a good friend."

The simple appreciation was enough for him. Kirishima felt something intangible choking his throat and he couldn't say anything without sounding like he was going to cry. So he bowed low in respect to Asami Ryuichi's partner and left the penthouse without another words.

8.12 PM, around 6 hours before Akihito met Emi

"Urghh," Kou grumbled while rubbing the back of his head.

What was going on? He was lying on a hard, cold concrete floor. His head hurt like hell. And his entire body ached.

Kou remembered walking behind Arata into a building, one that was specified in
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tuyên bố từ chối: VF thuộc về tác giả của nóCảnh báo: bạo lựcChương 13. Ông chủ không thể ngăn cản LadyPhần 1. Sự lựa chọn4,14 PM, khoảng 10 giờ trước khi Akihito gặp Emi"Arata, chờ đợi!"Kou đã cố gắng tốt nhất của mình để bắt kịp với Arata, nhưng người bạn của ông đã không làm chậm ở tất cả. "Hey! Tôi đã nói, chờ đợi cho tôi!" Ông cuối cùng đã lấy Arata của cánh tay và mang lại cho người đàn ông tức giận vào dừng lại. Arata quay lại trong kích thích và Kou không thể giúp đỡ, nhưng để flinch tại chiếc fury, ông đã thấy trong đôi mắt của bạn mình."Những gì, Kou?" Arata bị gãy.Họ cả hai đã đứng bên ngoài một phức tạp bị bỏ rơi sản xuất, khoảng một giờ lái xe bên ngoài thành phố. Khu phức hợp là rất lớn nhưng nó đã được hoàn toàn trống rỗng. Không ai sẽ nghe thấy tiếng nói của mình ngay cả khi Kou gào lên ở đầu phổi của ông. Điện thoại của họ đã không nhận được bất kỳ phạm vi bảo hiểm ở đây. Không thể để kêu gọi mọi người nếu bất cứ điều gì đã đi sai. Kou đã không nghĩ rằng nó là khôn ngoan cho hai người trong số họ để đi bộ vào một trong tòa nhà chỉ vì một tin nhắn văn bản đó Arata nhận được ít hơn hai giờ trước.Kou cúi về phía bạn bè của mình để đón hơi thở của mình. Ông có thể hiểu của bạn mình cần phải có được ở đây càng nhanh càng tốt. Ông thực sự đã làm. Nhưng ông vẫn tin rằng họ nên quay lại đến thành phố để có được bạn bè nhiều hơn trước khi họ bước vào tòa nhà. Nó sẽ là tốt hơn nếu họ có thể yêu cầu cảnh sát tới. Nhưng Arata từ chối liên quan đến cảnh sát, sợ rằng Mariko của kidnaper bằng cách nào đó sẽ biết rằng họ không theo thứ tự của mình và làm tổn thương Mariko."Chúng ta hãy...," Kou đã cố gắng để hít thở không thêm máy vào phổi của mình càng nhanh càng tốt. "Hãy quay lại và nhận được nhiều người hơn với chúng tôi trước khi chúng tôi đến đó. Không có ai sẽ thông báo nếu một cái gì đó xảy ra với chúng tôi ở đây. Ít nhất, một người nào khác có thể đứng ở đây và báo cáo với cảnh sát nếu-""Chị cần tôi, Kou! Tôi không có thời gian để lãng phí! Nếu bạn đang quá sợ hãi để đi đến đó, chỉ cần đi nhà!"Kou lấy một hơi thở sâu trước khi ông đã cố gắng để tranh luận một lần nữa, "lắng nghe tôi, Arata! Tôi chỉ muốn chúng ta phải cẩn thận, được chứ? Bạn đang ở trong hoảng loạn. Bạn không nghĩ rằng. Bây giờ, bạn cần phải bình tĩnh. Chúng ta hãy có được một vài người thêm-""Ai?"Các câu hỏi bằng phẳng dừng lại lý luận của Kou. "Ai những gì?"' Tuyệt vời, tôi rất lo lắng, tôi thậm chí không thể hình thành một câu dễ hiểu hơn. Những gì một sự chuẩn bị tuyệt vời chúng tôi đã có trước khi chúng tôi đã nhảy vào nguy hiểm!' Kou nghĩ cay đắng."Những người sẽ đến? Những người bạn duy nhất tôi đã có là những người từ văn phòng. Và họ không muốn có bất cứ điều gì để làm với tôi nữa sau khi tôi bị sa thải. Tôi nghi ngờ họ sẽ tới đây ngay cả khi tôi yêu cầu họ. Takato vào kỳ nghỉ với gia đình. "Và tin nhắn văn bản rõ ràng nói với chúng tôi không mang lại cho cảnh sát."Vâng, đây là một phần khó khăn."um, tôi biết một ai đó,"Kou đã giải thích một cách cẩn thận." Ông có thể giúp chúng tôi. Nhưng tôi thực sự, thực sự, cần phải gọi anh ta lần đầu tiên. Hãy lái xe đến một nơi mà chúng tôi có thể nhận được tín hiệu vì vậy tôi có thể thực hiện cuộc gọi điện thoại.""Cái gã này là ai? Tôi không thể tin tưởng bất cứ ai chỉ. Điều gì nếu ông gọi cảnh sát và hỏng tất cả mọi thứ? Cuộc sống của Mariko đang có nguy cơ ở đây."Kou bắt đầu fidgeting. Làm thế nào có thể ông giải thích cho Arata người ông muốn gọi là Akihito? Akihito sẽ biết phải làm gì. Người bạn tốt nhất của ông đã được thực hiện để sống sót nguy hiểm. Kou? Ông thậm chí không biết làm thế nào để thoát khỏi khi ai đó bị cướp ví của mình và đánh bại anh ta vào một bột giấy trên đường về nhà một vài năm trước đây."Tôi không thể nói với bạn, Arata, nhưng bạn phải tin tưởng tôi," ông đã cố gắng bình tĩnh bạn. "Tôi biết một số người có thể giúp chúng tôi.""Người. Là. Ông?" Arata thả ra mỗi từ thông qua răng gritted của mình.Arata nhìn Kou đáng ngờ và Kou không thể đổ lỗi cho anh ta. Arata vừa nhận được một tin nhắn văn bản ngắn với hình ảnh của Mariko gắn liền. Thư là một mối đe dọa tiêu biểu Kou thường nghe nói trong bất kỳ bộ phim hành động. Về cơ bản nó nói với Arata đến đây nếu ông muốn để có được em gái mình trở lại nếu không người này sẽ không đảm bảo những gì sẽ xảy ra với chị em của mình. Kou sẽ không tin rằng thông điệp nếu không cho các bức ảnh được đính kèm với thư. Các bức ảnh đã được khủng khiếp và Kou vomited ngay sau khi ông đã xem hình ảnh đó. Ông không thể hình dung những gì Arata cảm thấy và ông hiểu tại sao bạn bè của mình không thể tin tưởng bất cứ ai bây giờ. Thậm chí không Kou.Chết tiệt. Đây là trường hợp xấu nhất bao giờ hết."It's Akihito," Kou trả lời là bình tĩnh như ông có thể. Ông không muốn giận dữ Arata nhiều hơn ông đã có. "Hãy để tôi gọi Akihito. Ông sẽ biết phải làm gì. Xin vui lòng, Arata. Bạn phải tin tưởng tôi."Câu trả lời của mình trả lại Arata speechless. Rõ ràng, người bạn của ông đã không mong đợi tên đó."Akihito đã biến mất, Kou. Bạn nói rằng bạn không thể liên hệ với anh ta cho vài tháng. Không ai có thể liên hệ với anh ta.""Ông. Nhưng ông liên lạc với tôi hai ngày trước. Ông là một dự án nhiếp ảnh tại đông nam á hoặc một cái gì đó. Bạn biết làm thế nào ông là,"Kou đã cố gắng để làm sáng tâm trạng. Điều này đã không thời gian để giải thích về người yêu của Akihito và tất cả. "Cho đến công việc và ông sẽ bay có ngay lập tức. Akihito sẽ biết những gì để làm, Arata. Ông là... Bạn biết rằng ông làm việc như một nhiếp ảnh gia tội phạm trước khi, phải không? Ông biết những loại điều, làm thế nào để xử lý nó, quyền con người để liên lạc và vân vân. It's trong máu của mình. Chúng tôi? Chúng tôi biết không có gì.""Ông là trở lại và ông không gọi cho tôi." Arata nhìn bị mất và Kou đã không có trái tim để phá vỡ trái tim của bạn mình vào Thêm miếng."Ông là lo lắng về bạn," Kou trả lời ngoại giao trong khi bách cánh tay của bạn mình. "Ông hỏi tôi về bạn và ông muốn cung cấp cho mình giúp đỡ để tìm Mariko. Hãy gọi anh ta, Arata. Ông có thể giúp chúng tôi."Cho một thời điểm ngắn, thị trấn này có Kou nghĩ rằng ông quản lý để thuyết phục Arata để trì hoãn kế hoạch điên của ông đi vào tòa nhà đó mà không cần chuẩn bị. Người bạn của ông đã mở miệng của mình như nếu ông muốn đồng ý. Nhưng sau đó khuôn mặt của Arata biến khó khăn hơn và bạn bè của mình lắc đầu cay đắng."Số tôi sẽ không yêu cầu giúp đỡ của ông," Arata trả lời trong một giai điệu chua.Thiên Chúa tốt, có lòng thương xót trên tôi. Tại sao Arata phải được bướng bỉnh về này ngay bây giờ tất cả thời gian?"Thôi mà, anh bạn! Đừng vô lý. Chúng tôi không thể xử lý này một mình,"Kou lập luận."Ông muốn ra khỏi cuộc sống của tôi! Ông thực hiện sự lựa chọn của mình, Kou! Tôi đã làm cho tôi! Tôi sẽ không yêu cầu giúp đỡ của mình!" Arata hét lên trong sự tức giận. "Bây giờ, bạn đã thực hiện của bạn. Bạn đang hoặc không?"Ông có thể nói gì khác? Ông không thể để Arata đi bộ vào nguy hiểm một mình. Kou để cho ra một sigh dài như ông trả lời, "của khóa học tôi sẽ đi với anh."5.44 AM, khoảng 8 giờ trước khi Akihito gặp EmiKirishima sipped cà phê của mình từ từ, như ông dõi cậu bé di chuyển xung quanh nhà bếp. Takaba-sama trông mệt mỏi. Ông đã chắc chắn cậu bé phải rất tức giận lúc Asami-sama cho đến khi ông không thể ngủ. Nhưng Nanano đã đúng. Ít nhất, Takaba-sama đã không chạy đi như ông đã làm thường. Kirishima chỉ có thể hy vọng rằng ông bằng cách nào đó quản lý để làm mềm trái tim của cậu bé để tha thứ cho ông chủ của mình. Nếu cậu bé không thể tìm hiểu bất cứ điều gì từ kinh nghiệm của Kirishima với chị em của mình, sẽ có không có gì nhiều hơn ông có thể làm để thay đổi tâm trí của cậu bé."Ông ấy thế nào?" Tiếng nói mềm kéo Kirishima trở lại từ suy nghĩ riêng của mình."Asami-sama là tốt," ông trả lời absentmindedly.Cậu bé cười resentfully. "Tôi là như vậy tức giận lúc anh ta hai ngày cuối cùng mà tôi không thể nghĩ về bất cứ điều gì khác. "Và ông không phải là bị ảnh hưởng ở tất cả."Ôi. Ông đã cho câu trả lời sai, đúng không? "Vâng, bây giờ mà tôi nghĩ về nó, Asami-sama nhìn bị phân tâm và ông đã sai lầm trong tác phẩm của ông," ông nhanh chóng cố định câu trả lời của mình.Takaba-sama chuckled tỏ, biết rõ ràng của mình, cố gắng để lưu ass của ông chủ của mình từ sự tức giận của cậu bé. "Ryu không làm cho sai lầm trong tác phẩm của ông. Bao giờ hết. "Nhưng bạn sẽ làm bất cứ điều gì cho anh ta, ngay cả nói dối, phải không, Kirishima?"Ông shrugged. Có là không có sử dụng để giả vờ nữa. "Tôi sẽ nhưng tôi đã không nói dối với bạn khi tôi nói với bạn về chị em của tôi."Cậu bé đã không nói bất cứ điều gì đó."Asami-sama có thể rất khó hiểu. Nhưng ông là một người tốt theo cách riêng của mình. Bất cứ điều gì ông đã làm, ông đã làm nó cho bạn. Tôi biết thật khó để bạn có thể tin rằng tại thời điểm này. I..."Chết tiệt. Ông làm gì bây giờ, cố gắng để bảo vệ Asami-sama ở phía trước của người yêu của ông chủ của mình? Ông không cho biết Haruka tránh xa vụ này? Tại sao ông không thể làm như vậy?Cười dễ dàng của cậu bé dừng lại hối lỗi của mình. Lần đầu tiên tối hôm đó, Takaba-sama không âm thanh như vậy cay đắng."Không ai sẽ cống hiến cuộc sống của mình để sẵn sàng cho một người xấu, Kirishima. Nhưng Ryu có ít nhất hai người sẽ chết vì anh ta sẵn sàng. Tôi tin rằng ông không thể có tất cả những gì xấu để có thể đạt được của Nanano và tin tưởng của bạn. Đừng lo lắng. Tôi yêu anh ấy cách quá nhiều để ghét anh ta mãi mãi. "Nhưng tôi cần thêm thời gian để bình tĩnh xuống, được chứ?"Quá không nói nên lời để trả lời, Kirishima chỉ gật đầu."Và ngừng đổ chuông chuông, bạn giật. Sử dụng khóa riêng của bạn!"Lắc đầu, ông giải thích, "tôi không thể. Asami-sama nói với chúng tôi để tôn trọng không gian của bạn bây giờ và -""có. Có. "Và bạn sẽ làm bất cứ điều gì ông nói chính xác để lá thư cuối cùng.""Ông cũng nói với tôi để cho bạn biết rằng ông sẽ có một chuyến đi kinh doanh cho một vài ngày. Ông sẽ để lại trong một vài giờ, nhưng ông sẽ trở lại sớm. Ông muốn tôi để nhắc nhở bạn rằng bạn có thể luôn luôn gọi anh ta bất cứ lúc nào. Bất cứ lúc nào, ông nói. Tất nhiên, bạn cũng có thể gọi tôi nếu bạn thích. Nhưng tôi cần phải mạnh mẽ nhấn mạnh rằng khi ông nói bất cứ lúc nào nó có nghĩa rằng bạn-""Tốt. Mỹ. Tôi có những gì ông có nghĩa. Ông muốn tôi gọi anh ta ngay sau khi tôi bình tĩnh lại. Trên thực tế, nó sẽ dễ dàng hơn cho cả hai chúng tôi nếu ông chỉ cần đi và cho tôi biết mình. Nevermind. Tôi hứa tôi sẽ làm điều đó, được chứ? Bây giờ, có được!" Những nụ cười làm mềm từ khắc nghiệt. "Tôi rất mệt mỏi. Tôi muốn làm sạch nhà một chút sau đó đi vào giấc ngủ."Ông đã ở cửa khi cậu bé gọi là ông nhẹ nhàng, "Kirishima?"Ông dừng lại và quay lại."Cảm ơn bạn. Bạn là một người bạn tốt."Sự đánh giá cao đơn giản là đủ cho anh ta. Kirishima cảm thấy một cái gì đó vô hình nghẹt thở cổ họng của ông và ông không thể nói bất cứ điều gì mà không sounding như ông ấy khóc. Vì vậy, ông cúi thấp đối với đối tác của Asami Ryuichi và để lại penthouse mà không có một từ.8,12 PM, khoảng 6 giờ trước khi Akihito gặp Emi"Urghh," Kou grumbled trong khi cọ xát ở mặt sau của đầu.Những gì đã xảy ra? Ông nằm trên sàn bê tông cứng, lạnh. Đầu đau như địa ngục. Và toàn bộ cơ thể của mình ached.Kou nhớ đi bộ đằng sau Arata vào một tòa nhà, một trong đó đã được chỉ định trong
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Disclaimer: VF thuộc về tác giả của nó Warning: Bạo lực Chương 13. Unstoppable Lady Boss Part 1. Lựa chọn 16:14, khoảng 10 giờ trước khi Akihito gặp Emi "Arata, chờ đã!" Kou đã cố gắng hết sức để bắt kịp với Arata, nhưng người bạn của mình không làm chậm ở tất cả. "Hey! Tôi nói, chờ đợi cho tôi!" Cuối cùng ông đã quản lý để lấy cánh tay của Arata và mang lại cho người đàn ông giận dữ vào một điểm dừng. Arata quay xung quanh trong sự kích thích và Kou không thể không đến rùng mình ở fury ông nhìn thấy trong đôi mắt của bạn mình. "Cái gì, Kou?" Arata gãy. Cả hai đều đứng bên ngoài một khu liên hợp sản xuất bị bỏ rơi, khoảng một giờ lái xe bên ngoài thành phố. Sự phức tạp là rất lớn nhưng nó hoàn toàn trống rỗng. Không ai có thể nghe thấy giọng nói của mình ngay cả khi Kou hét lên ở phía trên của phổi. Điện thoại của họ đã không nhận được bất kỳ bảo hiểm ở đây. Đó không phải là có thể gọi bất cứ ai nếu có gì sai. Kou đã không nghĩ rằng đó là khôn ngoan cho hai người họ bước vào một trong những tòa chỉ vì một tin nhắn văn bản mà Arata nhận được ít hơn hai giờ trước. Kou nghiêng người về phía bạn mình để nắm bắt hơi thở của mình. Anh có thể hiểu nhu cầu của bạn mình để có được ở đây càng nhanh càng tốt. Ông thực sự đã làm. Tuy nhiên, ông vẫn tin rằng họ nên trở về thành phố để có được bạn bè nhiều hơn trước khi họ bước vào tòa nhà. Nó sẽ là tốt hơn nếu họ có thể yêu cầu cảnh sát tới. Nhưng Arata từ chối liên quan đến cảnh sát, sợ rằng kidnaper Mariko của sẽ bằng cách nào đó biết rằng họ đã không làm theo đơn đặt hàng của mình và làm tổn thương Mariko. "Chúng ta hãy ..." Kou đã cố gắng để thở không khí vào phổi của mình càng nhanh càng tốt. "Hãy quay trở lại và được nhiều người hơn với chúng tôi trước khi chúng tôi đến đó không ai để ý nếu có điều gì xảy ra với chúng ta ở đây ít nhất, người khác có thể đứng đây và báo cáo với cảnh sát nếu -.." "Em gái tôi cần tôi, Kou! Tôi không có thời gian để lãng phí! Nếu bạn quá sợ hãi để đi đến đó, chỉ cần đi về nhà! " Kou mất một hơi thật sâu trước khi ông đã cố gắng để tranh luận một lần nữa, "Hãy nghe tôi, Arata! Tôi chỉ muốn chúng tôi được cẩn thận, được không? Bạn đang trong cơn hoảng loạn. Anh không nghĩ. Bây giờ, bạn cần phải bình tĩnh lại. Hãy lấy thêm một vài người- " "Ai?" Câu hỏi phẳng dừng lại lý luận của Kou. "Ai làm gì?" Tôi 'Tốt, rất lo lắng, tôi thậm chí không thể tạo thành một câu dễ hiểu hơn. Thật là một sự chuẩn bị tuyệt vời, chúng tôi đã có trước khi chúng tôi nhảy vào trong nguy hiểm! " Kou cay đắng nghĩ. "Ai sẽ đến? Những người bạn duy nhất tôi có là những người từ văn phòng. Và họ không muốn có bất cứ điều gì để làm với tôi nữa sau khi tôi bị sa thải. Tôi nghi ngờ họ sẽ đến đây ngay cả khi tôi hỏi họ. Takato đã đi nghỉ với gia đình của mình. Và các tin nhắn văn bản rõ ràng nói với chúng tôi không phải để mang lại cho cảnh sát. " Vâng, đây là phần khó khăn. "Umm, tôi biết một người nào đó," Kou giải thích một cách cẩn thận. "Anh có thể giúp chúng tôi. Nhưng tôi thực sự, thực sự, cần phải gọi anh ấy trước. Hãy lái xe đến một nơi mà chúng ta có thể nhận được tín hiệu để tôi có thể thực hiện cuộc gọi điện thoại." "anh chàng này là ai? Tôi không thể tin tưởng bất cứ ai chỉ . Điều gì nếu ông gọi cảnh sát và gây nguy hiểm cho tất cả mọi thứ? cuộc sống Mariko là nguy hiểm ở đây. " Kou bắt đầu bồn chồn. Làm thế nào ông có thể giải thích cho Arata rằng người mà anh muốn gọi là Akihito? Akihito sẽ biết phải làm gì. Người bạn tốt nhất của ông đã được thực hiện để tồn tại nguy hiểm. Kou? Ông thậm chí không biết làm thế nào để thoát ra khi một người nào đó bị cướp ví của mình và đánh bại anh ta thành một bột giấy trên đường về nhà một vài năm trước đây. "Tôi không thể nói cho bạn biết, Arata, nhưng bạn phải tin tưởng tôi", ông đã cố gắng để bình tĩnh bạn bè của mình xuống. "Bạn tôi biết một số người có thể giúp chúng ta." "Ai. Is. Ông?" Arata cho ra mỗi từ nghiến răng của mình. Arata nhìn Kou Kou nghi ngờ và không thể đổ lỗi cho anh. Arata vừa nhận được một tin nhắn văn bản ngắn với hình ảnh của Mariko đính kèm. Thông điệp này là một mối đe dọa điển hình mà Kou thường nghe thấy trong bất kỳ bộ phim hành động. Về cơ bản nó nói với Arata đến đây nếu anh muốn có được em gái của mình trở lại nếu không người này sẽ không đảm bảo điều gì sẽ xảy ra với em gái mình. Kou sẽ không tin nhắn rằng nếu không cho các bức ảnh đã được gắn liền với các tin nhắn. Những hình ảnh thật kinh khủng và Kou nôn ngay sau khi anh lấy một cái nhìn vào bức ảnh đó. Anh không thể tưởng tượng những gì Arata cảm và ông hiểu lý do tại sao bạn mình không thể tin tưởng bất cứ ai bây giờ. Không, ngay cả Kou. Shit. Đây là trường hợp tồi tệ nhất bao giờ hết. "Đó là Akihito," Kou đã trả lời như bình tĩnh nhất có thể. Anh không muốn làm phật Arata hơn anh đã có. "Hãy để tôi gọi Akihito. Anh ấy sẽ biết phải làm gì. Xin vui lòng, Arata. Bạn phải tin tôi." Câu trả lời của ông Arata trả lời. Rõ ràng, người bạn của ông đã không mong đợi tên đó. "Akihito đã ra đi, Kou. Bạn nói rằng bạn không thể liên lạc với anh trong nhiều tháng. Không ai có thể liên lạc với anh." "Anh ấy. Nhưng anh ấy liên lạc với tôi cách đây hai ngày. Ông là một dự án nhiếp ảnh trong khu vực Đông Nam Á hoặc một cái gì đó. Bạn biết thế nào, anh "Kou đã cố gắng để làm sáng tâm trạng. Đây không phải là thời gian để giải thích về tình Akihito và tất cả. "Việc đến và ông sẽ bay tới đó ngay lập tức. Akihito sẽ biết phải làm gì, Arata. Ông là ... Bạn có biết rằng ông đã làm việc như là một nhiếp ảnh gia tội phạm trước, phải không? Anh ấy biết những loại điều, làm thế nào để xử lý nó, đúng người để liên lạc và như vậy. Đó là trong máu của ông. Chúng tôi? Chúng tôi biết không có gì. " "Anh ấy trở lại và anh không gọi cho tôi." Arata nhìn bị mất và Kou đã không có trái tim để phá vỡ trái tim của bạn mình thành miếng hơn. "Ông là lo lắng cho anh," Kou trả lời ngoại giao trong khi vuốt ve cánh tay của bạn mình. "Ông hỏi tôi về bạn và anh ấy muốn đề nghị giúp đỡ để tìm Mariko. Hãy gọi anh ta, Arata. Ngài có thể giúp chúng ta." Trong một khoảnh khắc ngắn, Kou nghĩ rằng ông đã thuyết phục được Arata hoãn kế hoạch điên rồ của mình để đi vào rằng, xây dựng mà không chuẩn bị. Người bạn của ông mở miệng như thể ông muốn đồng ý. Nhưng sau đó khuôn mặt của Arata quay khó và bạn mình lắc đầu cay đắng. "Không, tôi sẽ không yêu cầu sự giúp đỡ của ông," Arata trả lời với giọng chua. Tốt thần, xin thương xót tôi. Tại sao Arata phải cứng đầu về việc này hiện nay của tất cả các thời gian? "Thôi nào, người đàn ông! Đừng ngớ ngẩn. Chúng tôi không thể xử lý này một mình," Kou lập luận. "Anh ấy muốn được ra khỏi cuộc sống của tôi! Anh thực hiện sự lựa chọn của mình, Kou! Tôi làm mỏ! Tôi sẽ không yêu cầu giúp đỡ của ông! " Arata hét lên tức giận. "Bây giờ, bạn đã thực hiện của bạn. Bạn có đến hay không?" Những gì người khác anh có thể nói gì? Anh không thể để Arata đi vào nguy hiểm một mình. Kou buông ra một tiếng thở dài khi anh trả lời: "Tất nhiên tôi đang đi với anh." 17:44, khoảng 8 giờ trước khi Akihito gặp Emi Kirishima nhấm nháp cà phê của mình từ từ khi anh nhìn cậu bé di chuyển xung quanh nhà bếp. Takaba-sama có vẻ mệt mỏi. Cậu chắc chắn cậu bé phải rất tức giận với Asami-sama cho đến khi anh không thể ngủ. Nhưng Suoh đã đúng. Ít nhất, Takaba-sama không bỏ chạy như ông thường làm. Kirishima chỉ có thể hy vọng rằng ông nào đó quản lý để làm mềm trái tim của cậu bé để tha thứ cho ông chủ của mình. Nếu chàng trai không thể học được bất cứ điều gì từ kinh nghiệm của Kirishima với em gái của mình, sẽ không có gì hơn anh ta có thể làm gì để thay đổi tâm trí của cậu bé. "Anh ấy thế nào?" Giọng nói êm dịu kéo Kirishima lại từ suy nghĩ của riêng mình. "Asami-sama là tốt," ông trả lời lơ đãng. Cậu bé cười bực bội. "Tôi rất tức giận với anh ta hai ngày qua các rằng tôi không thể nghĩ ra bất cứ điều gì khác. Và anh không bị ảnh hưởng gì cả." Oh. Ông đã cho câu trả lời sai, đã làm ông không? "Vâng, bây giờ mà tôi nghĩ về nó, Asami-sama nhìn phân tâm và ông đã sai lầm trong các tác phẩm của mình", ông đã nhanh chóng sửa câu trả lời của mình. Takaba-sama cười khúc khích một cách khô khan, biết nỗ lực của anh ta để cứu ông chủ 'lừa mình ra khỏi sự tức giận của cậu bé . "Ryu không làm cho sai lầm trong các tác phẩm của mình. Bao giờ. Nhưng bạn sẽ làm bất cứ điều gì cho anh ta, thậm chí nói dối, phải không bạn, Kirishima?" Anh nhún vai. Không có sử dụng để giả vờ nữa. "Tôi sẽ nhưng tôi đã không nói dối với bạn khi tôi nói với bạn về cô em gái của tôi." Cậu bé đã không nói bất cứ điều gì đó. "Asami-sama có thể rất khó hiểu. Nhưng anh là một người tốt ở riêng của mình cách. Dù ông đã làm, ông đã làm điều đó cho bạn. Tôi biết điều đó là khó khăn cho bạn để tin rằng tại thời điểm. Tôi ... " Shit. Anh ta làm gì bây giờ, cố gắng bảo vệ Asami-sama trước mặt người yêu ông chủ của mình '? Không phải anh ấy nói với Haruka để tránh xa chuyện này? Tại sao anh không thể làm như vậy? Các cậu bé dễ cười dừng lại hối hận. Lần đầu tiên vào tối hôm đó, Takaba-sama không phải là quá cay đắng. "Không ai sẽ cống hiến cuộc đời của mình để sẵn sàng cho một người là xấu, Kirishima. Nhưng Ryu có ít nhất hai người sẽ chết cho anh ta sẵn sàng . Tôi tin rằng ông không thể là tất cả những gì xấu để có thể đạt được của Suoh và niềm tin của bạn. Đừng lo lắng. Tôi yêu anh ấy quá nhiều cách để ghét anh mãi mãi. Nhưng tôi cần thêm thời gian để bình tĩnh lại, được không? " Quá nói nên lời để trả lời, Kirishima chỉ gật đầu. "Và đừng nhấn chuông, bạn giật mạnh. Sử dụng khóa riêng của bạn!" Lắc đầu, ông giải thích, "Tôi không thể. Asami-sama nói với chúng ta tôn trọng không gian của bạn bây giờ và - " ".. Yeah Yeah Và bạn sẽ làm bất cứ điều gì ông nói một cách chính xác để lá thư cuối cùng." "Ông ấy cũng bảo tôi nói với bạn rằng anh ấy sẽ có một chuyến đi kinh doanh cho một vài ngày ông sẽ để lại trong một vài giờ, nhưng anh. sẽ quay lại ngay. Ông muốn tôi nhắc nhở bạn rằng bạn luôn có thể gọi anh ta bất cứ lúc nào. Bất cứ lúc nào, ông nói. Tất nhiên, bạn cũng có thể gọi cho tôi nếu bạn thích. Nhưng tôi cần phải nhấn mạnh mạnh mẽ rằng khi anh nói bất cứ lúc nào nó có nghĩa là anh- " "Fine. Fine. Tôi đã nhận những gì anh muốn nói. Ông muốn tôi gọi anh ta ngay sau khi tôi bình tĩnh lại. Trên thực tế, nó sẽ được dễ dàng hơn cho cả hai chúng ta nếu anh ta chỉ đến và cho tôi biết bản thân mình. Đừng bận tâm. Tôi hứa tôi sẽ làm điều đó, được không? Bây giờ, nhận ra! "Những nụ cười dịu những lời phàn nàn khó chịu." Tôi rất mệt mỏi. Tôi muốn dọn sạch nhà một chút, sau đó đi ngủ. " Ông đứng ở cửa khi cậu bé gọi ông nhẹ nhàng, "Kirishima?" Anh dừng lại và quay lại. "Cảm ơn bạn. Bạn là một người bạn tốt. " Việc đánh giá đơn giản là đủ cho anh ta. Kirishima cảm thấy một cái gì đó vô hình nghẹn cổ họng của anh và anh không thể nói bất cứ điều gì mà không có vẻ như anh ấy sẽ khóc. Vì vậy, ông cúi thấp đối với các đối tác Asami Ryuichi và trái penthouse không lời khác. 20:12, khoảng 6 giờ trước khi Akihito gặp Emi "Urghh," Kou càu nhàu trong khi cọ sát phía sau đầu của mình. Những gì đã xảy ra? Ông đang nằm trên sàn bê tông lạnh cứng. Đầu anh đau như địa ngục. Và toàn bộ cơ thể của mình đau nhói. Kou nhớ đi phía sau Arata vào một tòa nhà, một trong đó đã được quy định tại





























































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: