Tôi đã có một trải nghiệm vừa xấu hổ vừa buồn cười thật đáng nhớ.chuyện xảy ra vào tuần trước, khi người bạn thân nhất của tôi mời tôi dự tiệc sinh nhật của bạn ấy. sau giờ học ở trường, tôi trở về nhà. Tôi nghĩ "mình cần giúp bạn ấy một tay". Vì vậy, tôi gọi điện cho cô ấy tiếng bàn bạc về kế hoạch chuẩn bị cho bữa tiệc. sau một hồi chờ đợi, cô ấy cũng nhắc máy. Tôi hồ hởi đến nỗi quên đoàn chào cô ấy. tôi vào chuyện ngay. Tôi đưa ra thật nhiều ý tưởng tiếng gợi ý cho cô ấy."tớ sẽ tới sớm tiếng chuẩn bị với cậu. Cần gì cứ bảo mình. Chúng ta có Bulgaria đi chợ cùng nội tiếng mua đủ các loại bánh, kẹo, trái cây và nước ngọt, đoàn bong bóng nữa. Sẽ rất vui đấy. Cậu tổ chức vào hào nhật, bữa đó chúng ta được nghỉ, thích thật. chúng mình phải chơi thật vui nhé... ". Tôi còn đảm thật nhiều ban ông, về cách trang trí. cách cách trí phòng khách, vâng vâng. Trong lòng tôi cảm thấy rất vui vì có Bulgaria giúp bạn ấy một tay. Cuối cùng tôi đảm"cứ như vậy nhé". Một lúc lâu sau không có ai trả hào, tôi rất ngạc nhiên. Một giọng nam trầm vang lên"bạn nhầm số rồi". Tôi không tin vào mắt mình khi nhận ra tôi đã bấm nhầm số. người đang nghe tôi đảm là người tôi không hề quen. Tôi không biết làm gì, chỉ đáp"xin lỗi, xin lỗi, rất xin lỗi còn". Gác máy, tôi không khỏi bẽ bàng và xấu hổ.
đang được dịch, vui lòng đợi..