CHAPTER 4 The New Century THE

CHAPTER 4 The New Century THE "OLD

CHAPTER 4 The New Century THE "OLD HOUSE" was what some independent producers called Standard Oil among themselves. It rose up as a vast and imposing structure, casting its shadow in all directions, dominating every inch of the oil landscape in the United States. While foreign competitors were challenging the "Old House" abroad, there was a certain resignation throughout the United States; it seemed inevitable that Standard would end up owning or controlling everything. Yet developments in the 1890s and the first decade of the new century would pose threats to the preeminence of the Old House. The markets on which the oil industry was based were about to shift drastically. At almost exactly the same time, the producing map of the United States would also change dramatically, and significant new American competitors would emerge to challenge Standard's dominance. Not only was the world becoming too large even for Standard Oil, so was the United States.1 Markets Lost and Gained At the end of the nineteenth century, demand for artificial light was met mostly by kerosene, gas, and candles, where it was met by anything at all. The gas was derived by local utilities from coal or oil or by direct production and transport of natural gas. All three of those sources—kerosene, gas and candles—had the same serious problems; they produced soot, dirt, and heat; they consumed oxygen; and there was always the danger of fire. For that last reason, many buildings, including Gore Hall, the library of Harvard College, were not illu­minated at all. The dominance of kerosene, gas, and candles would not last. The polymath inventor Thomas Alva Edison—among whose major innovations were the mim-




eograph, the stock ticker, the phonograph, storage batteries, and motion pic­tures—had turned to the problem of electric illumination in 1877. Within two years, he had developed the heat-resistant incandescent light bulb. For him, invention was not a hobby, it was a business. "We have got to keep working up things of commercial value—that is what this laboratory is for," he once wrote. "We can't be like the old German professor who as long as he can get his black bread and beer is content to spend his whole life studying the fuzz on a bee!" Edison immediately applied himself to the question of commercializing his invention, and in the process, created the electric generation industry. He even worked very carefully to price electricity so that it would be highly com­petitive—at exactly the equivalent of the town gas price of $2.25 per thousand cubic feet. He built a demonstration project in Lower Manhattan, whose territory just happened to include Wall Street. In 1882, standing in the office of his banker, J. P. Morgan, Edison threw a switch, starting the generating plant and opening the door not only on a new industry but on an innovation that would transform the world. Electricity offered superior light, it needed no attention from its user, and it was hardly resistible where available. By 1885, 250,000 light bulbs were in use; by 1902, 18 million. The "new light" was now derived from electricity, not kerosene. The natural gas industry had to shift its markets to heating and cooking, while the United States market for kerosene, the staple of the oil industry, leveled out and was increasingly restricted to rural America. The new technology of electricity was quickly transferred to Europe as well. An electric light system was installed in the Holborn Viaduct Station in London in 1882. So swiftly and so thoroughly did electricity—and the electrical indus­tries—penetrate Berlin that the city was called Elektropolis. The development of electricity in London was more haphazard and disorganized. In the early twentieth century, London was served by sixty-five different electric utilities. "Londoners who could afford electricity toasted bread in the morning with one kind, lit their offices with another, visited associates in nearby office buildings using still another variety, and walked home along streets that were illuminated by yet another kind." To those who had access to it, electricity was a great boon. But its rapid development was deeply threatening to the oil industry, and, in particular, to the Old House. What kind of future could Standard Oil—with its massive in­vestment in production, refineries, pipelines, storage facilities, and distribu­tion—look toward if it were to lose its major market, illumination?2 Yet just as one market was about to slip away, another was opening—that of the "horseless carriage," otherwise known as the automobile. Some of those vehicles were powered by the internal combustion engine, which harnessed a channeled explosion of gasoline for propulsion. It was a noisy, noxious, and none too reliable means of transportation, but vehicles powered by internal combustion gained credibility in Europe after a Paris-Bordeaux-Paris race in 1895, in which the remarkable speed of fifteen miles per hour was achieved. The next year, the first auto track race was held in Narragansett, Rhode Island. It was so slow and so boring that there was first heard the cry, "Get a horse!" Nevertheless, in the United States, as well as in Europe, the horseless carriage quickly captured the minds of entrepreneurial inventors. One such 79




person was the chief engineer of the Edison Illuminating Company in Detroit, who quit his job so that he could design, manufacture, and sell a gasoline-powered vehicle that he named after himself—the Ford. Henry Ford's first car was sold to one man, who in turn sold it to another, one A. W. Hall, who told Ford that he had caught "the Horseless Carriage fever." Hall would deserve a special place in the hearts of all future motorists as the first recorded purchaser of a used car. By 1905 the gasoline-powered car had defeated its competitors for auto­motive locomotion—steam and electricity—and had established total suzerainty. Still, there were doubts about the ruggedness and reliability of the car. Those questions were laid to rest, once and for all, by the San Francisco earthquake of 1906. Two hundred private cars were pressed into service for rescue and relief, fueled by fifteen thousand gallons of gasoline donated by Standard Oil. "I was skeptical about the automobile previous to the disaster," said the acting chief of the San Francisco fire department, who commanded three cars for round-the-clock work, "but now give it my hearty endorsement." That same year a leading journalist wrote that the automobile "is no longer a theme for jokers, and rarely do we hear the derisive expression, 'Get a horse!' " Even more than that, the car had become a status symbol. "The automobile is the idol of the modern age," said another writer. "The man who owns a motorcar gets for himself, besides the joys of touring, the adulation of the walking crowd, and . . . is a god to the women." The growth of the automobile industry was phenomenal. Registrations in the United States rose from 8,000 in 1900 to 902,000 in 1912. In a decade, the automobile went from a novelty to a familiar practicality, changing the face and mores of modern society. And it was all based on oil. Heretofore, gasoline had been an insignificant part of the output of the refining process, with some small value for solvents and as a fuel for stoves, but with little other use. In 1892, an oil man had congratulated himself for managing to sell gasoline for as much as two cents a gallon. That changed with the motorcar, which turned gasoline into an increasingly valuable product. In addition to gasoline, a second major new market for petroleum was developing with the growth in use of fuel oil in the boilers of factories, trains, and ships. Yet even as the worrying question of future markets for oil was swiftly being resolved, a new question was asked with increasing pessimism: How were these exploding markets going to be supplied? Pennsylvania was clearly in decline. The Lima field in Ohio and Indiana was inadequate. Were new oil reserves to be found? And where? And who would control them?3 Breakouts Standard's hold on the oil industry had begun to erode even before the end of the nineteenth century. Some producers and suppliers were at last able to escape the trust's vise of gathering systems and pipelines and refineries to win some measure of real independence. In the early 1890s, a group of independent oil men in Pennsylvania, teaming up with refiners, organized the Producers' and Refiners' Oil Company. Recognizing that they had no real chance against the Old House if they could not find a way to get their petroleum out of the Oil 80




Regions and to the seaboard at competitive cost, they undertook to construct their own pipeline. The construction workers were forced to brave armed attacks from railway men, as well as steam, hot water, and hot coals poured over them from locomotives. Such may have been the "gloved hand" of Standard Oil at work. Nevertheless, the pipeline got built. In 1895, mese various independent interests formed the Pure Oil Company to organize marketing overseas and on the East Coast. Pure Oil was set up as a trust, with the trustees designated "champions of independence." Standard Oil, as was its wont, persistently tried to buy out and gain control of Pure's constituent parts; but, despite some close calls, it failed to do so; and within a few years, Pure turned itself into a fully integrated company, with significant export markets. While Pure was small compared to the mammoth Standard Oil, the independent producers and refiners had at last realized their dream: They had successfully challenged Standard Oil and had managed to insulate themselves from it. And Standard Oil, though certainly through no choice of its own, was now forced to accustom itself to the distasteful reality of significant and lasting domestic competition.4 But Pure was entirely based in Pennsylvania. The conventional wisdom remained that oil was
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chương 4 thế kỷ mới "OLD HOUSE" là những gì một số nhà sản xuất độc lập gọi là Standard Oil giữa họ. Nó tăng lên như là một cấu trúc lớn và hùng vĩ, đúc bóng tối của nó ở mọi hướng, thống trị mỗi inch của cảnh quan dầu ở Hoa Kỳ. Trong khi đối thủ cạnh tranh nước ngoài đã thử thách "Old House" ở nước ngoài, có là một từ chức nhất định trên khắp nước Mỹ; nó dường như không thể tránh khỏi rằng tiêu chuẩn sẽ kết thúc việc sở hữu hoặc kiểm soát tất cả mọi thứ. Được phát triển trong những năm 1890 và thập niên đầu của thế kỷ mới sẽ đặt ra mối đe dọa để bảo Old House. Thị trường ngành công nghiệp dầu được dựa trên đã là về để thay đổi đáng kể. Gần như chính xác cùng một lúc, sản xuất bản đồ Hoa Kỳ cũng sẽ thay đổi đáng kể, và đáng kể đối thủ cạnh tranh Mỹ mới sẽ xuất hiện để thách thức sự thống trị của tiêu chuẩn. Không chỉ là thế giới trở nên quá lớn ngay cả đối với Standard Oil, vì vậy đã là các Vương States.1 thị trường mất và đã đạt được vào cuối thế kỷ 19, nhu cầu về ánh sáng nhân tạo đã được đáp ứng chủ yếu là do dầu hỏa, khí đốt và nến, nơi nó đã được đáp ứng bởi bất cứ điều gì ở tất cả. Khí bắt nguồn bằng địa phương tiện ích từ than đá hoặc dầu hoặc trực tiếp sản xuất và vận chuyển khí đốt tự nhiên. Tất cả ba trong số các nguồn — dầu hỏa, khí đốt và nến — có cùng một vấn đề nghiêm trọng; họ sản xuất Bồ hóng, bụi bẩn, và nhiệt độ; họ tiêu thụ ôxy; và đã luôn luôn có nguy cơ cháy. Vì vậy cuối cùng, nhiều ngôi nhà, bao gồm cả Gore Hall, thư viện của đại học Harvard, đã không được thắp sáng ở tất cả. Sự thống trị của dầu hỏa, khí đốt và nến không kéo. Các nhà phát minh đóng Thomas Alva Edison — trong số có sáng kiến lớn là mim -eograph, tường thuật cổ phiếu, phonograph, ác và hình ảnh chuyển động-đã chuyển cho vấn đề của điện chiếu sáng năm 1877. Trong vòng hai năm, ông đã phát triển các bóng đèn sợi đốt chịu nhiệt. Cho anh ta, sáng chế không phải là một sở thích, nó là một doanh nghiệp. "Chúng tôi đã phải tiếp tục làm việc lên những thứ giá trị thương mại-đó là phòng thí nghiệm này là gì," ông một lần đã viết. "Chúng tôi không thể như giáo sư Đức cũ đã miễn là ông có thể nhận được của ông bánh mì đen và bia là nội dung để dành toàn bộ cuộc sống của ông nghiên cứu lông tơ trên một con ong!" Edison ngay lập tức áp dụng mình cho câu hỏi của thương mại hóa các phát minh của mình, và trong quá trình, tạo ra các ngành công nghiệp điện thế hệ. Ông thậm chí làm việc rất cẩn thận để giá điện để nó sẽ cạnh tranh cao — tại chính xác tương đương với thị xã khí giá $2,25 cho mỗi nghìn feet khối. Ông đã xây dựng một dự án trình diễn ở thấp hơn Manhattan, lãnh thổ mà chỉ xảy ra để bao gồm Wall Street. Năm 1882, đứng trong văn phòng của ông chủ ngân hàng, J. P. Morgan, Edison đã ném một chuyển đổi, bắt đầu thực vật tạo và mở cửa không chỉ một ngành công nghiệp mới, nhưng trên một sự đổi mới nào chuyển đổi trên thế giới. Điện cung cấp cấp trên ánh sáng, nó là cần thiết không có sự chú ý từ người sử dụng nó, và nó đã hầu như không resistible nếu có. Bởi 1885, 250.000 ánh sáng bóng đèn sử dụng; bởi năm 1902, 18.000.000. Ánh sáng mới"" bây giờ có nguồn gốc từ điện, không dầu hỏa. Ngành công nghiệp khí tự nhiên đã thay đổi thị trường của nó để sưởi ấm và nấu ăn, trong khi thị trường Hoa Kỳ cho dầu hỏa, yếu tố chính của ngành công nghiệp dầu, San lấp và đã ngày càng bị giới hạn để nông thôn Mỹ. Công nghệ mới điện một cách nhanh chóng được chuyển sang châu Âu là tốt. Một hệ thống điện nhẹ đã được cài đặt trong nhà Holborn cạn ở London năm 1882. Rất nhanh chóng và triệt để như vậy đã làm điện — và các ngành công nghiệp điện — xâm nhập Berlin thành phố được gọi là Elektropolis. Sự phát triển của điện ở London hơn lộn xộn và vô tổ chức. Trong đầu thế kỷ XX, London đã được phục vụ bởi sáu mươi lăm Tiện ích điện khác nhau. "London người có thể đủ khả năng điện nướng bánh mì vào buổi sáng với một loại, thắp sáng văn phòng của họ với nhau, viếng thăm nhân viên ở gần đó cao ốc văn phòng sử dụng vẫn còn một loạt các, và đi gia đình dọc theo đường phố được chiếu sáng bởi một loại." Để những người có quyền truy cập vào nó, điện là một lợi ích tuyệt vời. Nhưng phát triển nhanh chóng của nó sâu sắc đe dọa để ngành công nghiệp dầu, và, đặc biệt, để nhà cũ. Những loại trong tương lai có thể Standard Oil — với đầu tư lớn trong sản xuất, nhà máy lọc dầu, đường ống dẫn, hành lý, và phân phối — nhìn về hướng nếu nó là để mất thị trường lớn của nó, chiếu sáng? 2 nhưng cũng giống như một thị trường đã là về để trượt đi, khác mở — mà "vận chuyển ô," còn được gọi là ô tô. Một số mấy chiếc xe được trang bị động cơ đốt trong, khai thác một vụ nổ channeled xăng cho hệ thống động lực. Đó là một ồn ào, khí độc hại, và không có gì quá đáng tin cậy có nghĩa là giao thông vận tải, nhưng cuộc đua xe được tài trợ bởi đốt trong đạt được uy tín ở châu Âu sau khi một Paris-Bordeaux-Paris vào năm 1895, trong đó đáng kể tốc độ của mười lăm dặm / giờ đã đạt được. Năm sau, tự động theo dõi đua đầu tiên được tổ chức tại Narragansett, Rhode Island. Nó là rất chậm và vì vậy nhàm chán mà có đầu tiên nghe nói tiếng khóc, "nhận được một con ngựa!" Tuy nhiên, tại Hoa Kỳ, cũng như ở châu Âu, việc vận chuyển ô nhanh chóng chiếm tâm trí của nhà phát minh kinh doanh. Một như vậy 79 người là kỹ sư trưởng của công ty chiếu sáng Edison ở Detroit, người từ bỏ công việc của mình để ông có thể thiết kế, sản xuất và bán một chiếc xe xăng ông tên của mình-Ford. Henry Ford xe hơi đầu tiên đã được bán cho một người đàn ông, những người lần lượt bán nó cho khác, một A. W. Hall, người đã nói với Ford rằng ông đã đánh bắt "sốt vận chuyển ô." Hall nào xứng đáng một vị trí đặc biệt trong trái tim của tất cả người lái xe trong tương lai như là người mua được ghi nhận đầu tiên của một chiếc xe được sử dụng. Bởi 1905 xe hơi xăng đã đánh bại đối thủ cạnh tranh cho ô tô vận động — hơi nước và điện — và đã thành lập quyền bá chủ tất cả. Tuy nhiên, đã có nghi ngờ về ruggedness và độ tin cậy của xe. Những câu hỏi đã được đặt để phần còn lại, một lần và cho tất cả, bởi trận động đất San Francisco 1906. Hai trăm chiếc xe riêng được ép vào dịch vụ cứu hộ và cứu trợ, thúc đẩy bởi 15.000 gallon xăng tặng của Standard Oil. "Tôi đã hoài nghi về ô tô trước thảm họa," nói quyền trưởng của San Francisco cho sở cứu hỏa, người chỉ huy ba xe ô tô cho công việc suốt ngày đêm, "nhưng bây giờ cung cấp cho nó sự chứng thực thịnh soạn của tôi." Năm đó một nhà báo hàng đầu đã viết rằng ô tô "không còn là một chủ đề cho lá Joker, và hiếm khi chúng tôi nghe thấy sự biểu hiện derisive, 'Có được một con ngựa!' "Thậm chí nhiều hơn thế, xe đã trở thành một biểu tượng trạng thái." Ô tô là thần tượng của thời đại hiện đại,"nói một nhà văn. "Người đàn ông những người sở hữu một xe được cho mình, bên cạnh những niềm vui của chuyến lưu diễn, adulation đám đông đi bộ, và... là một Thiên Chúa để những người phụ nữ." Sự phát triển của ngành công nghiệp ô tô là một hiện tượng. Đăng ký tại Hoa Kỳ đã tăng từ 8.000 năm 1900 đến 902,000 vào năm 1912. Trong một thập kỷ, ô tô đi từ một tính mới đến một thực tiễn quen thuộc, thay đổi khuôn mặt và các tập tục của xã hội hiện đại. Và đó dựa trên dầu. Trước đây, xăng đã là một phần không đáng kể của đầu ra của quá trình tinh chế, với một số giá trị nhỏ nhất dung môi và làm nhiên liệu lò, nhưng với ít khác sử dụng. Năm 1892, một người đàn ông dầu đã chúc mừng mình để quản lý để bán xăng cho càng nhiều càng hai xu một gallon. Mà thay đổi với xe, biến xăng thành một sản phẩm ngày càng có giá trị. Ngoài xăng, một thị trường mới lớn thứ hai cho dầu khí đang phát triển với sự tăng trưởng trong sử dụng nhiên liệu dầu trong các nồi hơi của nhà máy, xe lửa và tàu. Nhưng ngay cả khi các câu hỏi đáng lo ngại về các thị trường trong tương lai đối với dầu được nhanh chóng được giải quyết, một câu hỏi mới đã được yêu cầu với sự gia tăng bi quan: làm thế nào là những thị trường bùng nổ sẽ được cung cấp? Pennsylvania là rõ ràng suy giảm. Lĩnh vực Lima trong Ohio và Indiana là không đủ. Đã là dự trữ dầu mới được tìm thấy? Và ở đâu? Và những người sẽ kiểm soát chúng? 3 mụn tiêu chuẩn giữ trên ngành công nghiệp dầu đã bắt đầu xói mòn thậm chí trước khi kết thúc thế kỷ 19. Một số nhà sản xuất và nhà cung cấp đã cuối cùng có thể thoát khỏi sự tin tưởng vise của tập hợp hệ thống và đường ống dẫn dầu và nhà máy lọc dầu để giành chiến thắng một số biện pháp thực sự độc lập. Trong đầu những năm 1890, một nhóm người đàn ông độc lập dầu ở Pennsylvania, teaming với refiners, tổ chức các nhà sản xuất và Refiners' công ty dầu. Công nhận rằng họ đã không có cơ hội thực sự chống lại nhà cũ nếu họ không thể tìm thấy một cách để có được của dầu khí ra khỏi dầu 80 Khu vực và đến bờ biển phía cạnh tranh chi phí, họ đã tiến hành xây dựng đường ống dẫn riêng của họ. Công nhân xây dựng bị buộc phải dũng cảm cuộc tấn công vũ trang từ người đàn ông sắt, cũng như hơi nước, nước nóng, và than nóng đổ trên chúng từ đầu máy xe lửa. Như vậy có thể đã là "bàn tay đeo găng" của Standard Oil tại nơi làm việc. Tuy nhiên, các đường ống đã được xây dựng. Năm 1895, mese lợi ích khác nhau độc lập thành lập công ty dầu tinh khiết để tổ chức tiếp thị ở nước ngoài và trên bờ biển phía đông. Pure dầu đã được thiết lập như là một sự tin tưởng, với các ủy viên khu vực cho phép "vô địch của độc lập." Standard Oil, như là wont của nó, liên tục cố gắng để mua ra và giành quyền kiểm soát của bộ phận cấu thành của Pure; Tuy nhiên, mặc dù một số cuộc gọi gần gũi, nó đã không làm như vậy; và trong vòng một vài năm, Pure biến chính nó thành một công ty tích hợp đầy đủ, với thị trường xuất khẩu quan trọng. Trong khi Pure là nhỏ so với voi ma mút Standard Oil, nhà sản xuất độc lập và refiners có cuối cùng nhận ra ước mơ của họ: họ có thành công thách thức Standard Oil và có quản lý để cách nhiệt mình từ nó. Standard Oil, mặc dù chắc chắn thông qua không có sự lựa chọn riêng của mình, bây giờ phải accustom chính nó với thực tế khó chịu của quan trọng và kéo dài trong nước competition.4 nhưng tinh khiết hoàn toàn dựa ở Pennsylvania. Sự khôn ngoan thông thường ở lại rằng dầu là
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
CHƯƠNG 4 The New Century THE "OLD HOUSE" là những gì một số nhà sản xuất độc lập gọi là Standard Oil nhau. Nó tăng lên như là một cấu trúc rộng lớn và hùng vĩ, đúc bóng của nó trong tất cả các hướng, thống trị mỗi inch của cảnh quan dầu tại Hoa Kỳ. Trong khi đối thủ cạnh tranh nước ngoài đã thách thức các "Old House" ở nước ngoài, đã có một số chức trên khắp nước Mỹ; nó dường như không thể tránh khỏi rằng tiêu chuẩn sẽ kết thúc việc sở hữu hoặc kiểm soát mọi thứ. Tuy nhiên, sự phát triển trong những năm 1890 và thập niên đầu tiên của thế kỷ mới sẽ đặt ra mối đe dọa đến tính ưu việt của nhà cũ. Các thị trường mà trên đó các ngành công nghiệp dầu dựa sắp chuyển mạnh. Tại gần như chính xác cùng một lúc, bản đồ sản xuất của Hoa Kỳ cũng sẽ thay đổi đáng kể, và đối thủ cạnh tranh mới của Mỹ có ý nghĩa sẽ nổi lên để thách thức sự thống trị của Standard. Không chỉ được thế giới trở nên quá lớn ngay cả đối với Standard Oil, như vậy là United States.1 Markets Lost và tăng nhiều Vào cuối thế kỷ XIX, nhu cầu đối với ánh sáng nhân tạo đã được đáp ứng chủ yếu bởi dầu hỏa, khí đốt và nến, nơi nó được đáp ứng bởi bất cứ điều gì ở tất cả. Khí được bắt nguồn bởi các tiện ích địa phương từ than, dầu hoặc bằng sản xuất và vận chuyển khí tự nhiên trực tiếp. Tất cả ba trong số những nguồn-dầu hỏa, khí đốt và nến-có những vấn đề nghiêm trọng như nhau; họ sản xuất muội than, bụi bẩn, và nhiệt; họ tiêu thụ oxy; và luôn luôn có nguy cơ hỏa hoạn. Vì lý do đó cuối cùng, nhiều tòa nhà, bao gồm cả Gore Hall, thư viện của Đại học Harvard, đã không được chiếu sáng vào tất cả. Sự thống trị của dầu lửa, khí đốt và nến sẽ không kéo dài. Nhà bác học phát minh Thomas Alva Edison-số có sự đổi mới chính là những mim- eograph, mã chứng khoán là chứng khoán, máy quay đĩa, pin lưu trữ, và hình ảnh chuyển động-đã quay sang vấn đề chiếu sáng điện trong năm 1877. Trong vòng hai năm, ông đã phát triển chịu nhiệt bóng đèn sợi đốt. Đối với ông, phát minh không phải là một sở thích, đó là một doanh nghiệp. "Chúng ta phải tiếp tục làm việc lên những thứ của thương mại giá trị đó là những gì trong phòng thí nghiệm này là cho", ông đã từng viết. "Chúng tôi không thể giống như các giáo sư già người Đức khi anh ta có thể có được bánh mì đen và bia là nội dung để dành toàn bộ cuộc sống của mình nghiên cứu các lông tơ trên một con ong!" Edison áp dụng ngay bản thân mình cho câu hỏi của thương mại hóa phát minh của mình, và trong quá trình đó, tạo ra các ngành công nghiệp thế hệ điện. Ông thậm chí còn làm việc rất cẩn thận để giá điện để nó sẽ cạnh tranh-tại cao chính xác tương đương với giá gas thị trấn $ 2,25 cho mỗi nghìn feet khối. Ông đã xây dựng một dự án trình diễn tại Lower Manhattan, lãnh thổ mà chỉ xảy ra để bao gồm Wall Street. Năm 1882, đứng trong văn phòng của nhân viên ngân hàng của mình, JP Morgan, Edison đã ném một chuyển đổi, bắt đầu từ các nhà máy phát điện và mở cánh cửa không chỉ về một ngành công nghiệp mới, nhưng về một sự đổi mới đó sẽ làm thay đổi thế giới. Điện được cung cấp ánh sáng tốt hơn, nó cần thiết không có sự chú ý từ người dùng của nó, và nó đã được hầu như không thể chống lại nếu có. By 1885, 250.000 bóng đèn đã được sử dụng; bởi 1902, 18 triệu. "Ánh sáng mới" bây giờ đã bắt nguồn từ điện, không dầu hỏa. Các ngành công nghiệp khí tự nhiên đã phải thay đổi thị trường của mình để sưởi ấm và nấu ăn, trong khi các thị trường Hoa Kỳ đối với dầu hỏa, lương thực chính của ngành công nghiệp dầu mỏ, san lấp ra ngoài và đã ngày càng bị hạn chế đến các vùng thôn quê. Các công nghệ mới của điện đã được nhanh chóng chuyển đến châu Âu là tốt. Một hệ thống đèn điện đã được lắp đặt tại Trạm Viaduct Holborn ở London vào năm 1882. Vì vậy, nhanh chóng và triệt để đã làm điện và điện công nghiệp-thâm nhập Berlin là thành phố được gọi là Elektropolis. Sự phát triển của điện tại London là lộn xộn và vô tổ chức. Trong những năm đầu thế kỷ XX, London đã được phục vụ bởi sáu mươi lăm công ty điện khác nhau. "London, người có thể đủ khả năng điện nướng bánh mì vào buổi sáng với một loại, ánh sáng văn phòng của họ với nhau, đến thăm các cộng sự trong các tòa nhà văn phòng gần đó sử dụng vẫn còn một giống, và đi về nhà dọc theo đường phố được chiếu sáng bởi có một lớp." Đối với những người có quyền truy cập vào nó, điện là một lợi ích rất lớn. Nhưng sự phát triển nhanh chóng của nó đã đe dọa sâu sắc cho ngành công nghiệp dầu mỏ, và đặc biệt, với nhà cũ. Những loại trong tương lai có thể Standard Oil-với sự đầu tư lớn của nó trong sản xuất, nhà máy lọc dầu, đường ống, thiết bị lưu trữ, và phân phối-nhìn về phía nó là để mất thị trường lớn, chiếu sáng của nó? 2 Tuy chỉ là một trong những thị trường đã được về để mất ưu thế, khác đã mở-mà của "cỗ xe không có ngựa," hay còn gọi là ô tô. Một số trong những chiếc xe được trang bị động cơ đốt trong, trong đó khai thác một vụ nổ chuyển xăng dầu cho động cơ đẩy. Đó là một ồn ào, độc hại, và không có phương tiện quá đáng tin cậy của giao thông vận tải, nhưng xe chạy bằng đốt được sự tín nhiệm ở châu Âu sau khi một cuộc đua Paris-Bordeaux-Paris năm 1895, trong đó tốc độ vượt trội của mười lăm dặm một giờ đã đạt được. Các năm tiếp theo, lần đầu tiên, game đua xe theo dõi đã được tổ chức tại Narragansett, Rhode Island. Đó là quá chậm và quá nhàm chán mà có lần đầu tiên được nghe tiếng khóc, "Có được một con ngựa!" Tuy nhiên, tại Hoa Kỳ, cũng như ở châu Âu, việc vận chuyển không có ngựa nhanh chóng chiếm được tâm trí của nhà phát minh, năng động. Một ví dụ 79 người là kỹ sư trưởng của công ty Edison Illuminating ở Detroit, người bỏ công việc của mình để ông có thể thiết kế, sản xuất và bán một chiếc xe chạy bằng xăng mà ông đặt tên sau khi mình-Ford. Xe đầu tiên của Henry Ford đã được bán cho một người đàn ông, người đã lần lượt bán nó để khác, một AW Hall, người đã nói với Ford rằng ông đã bị bắt "cơn sốt không có ngựa vận chuyển." Hall sẽ xứng đáng với một vị trí đặc biệt trong trái tim của tất cả người lái xe trong tương lai như người mua hàng ghi nhận đầu tiên của một chiếc xe được sử dụng. Vào năm 1905, chiếc xe chạy bằng xăng đã đánh bại đối thủ cạnh tranh của nó đối với ô tô vận-hơi và điện-và đã thành lập tổng quyền bá chủ. Tuy nhiên, đã có những nghi ngờ về độ chắc chắn và độ tin cậy của xe. Những câu hỏi được đặt ra để nghỉ ngơi, một lần và cho tất cả, bởi trận động đất San Francisco năm 1906. Hai trăm xe ô tô tư nhân đã được ép thành dịch vụ cứu hộ và cứu trợ, thúc đẩy bởi mười lăm nghìn gallon xăng tặng của Standard Oil. "Tôi đã hoài nghi về ô tô trước thảm họa," cho biết trưởng diễn xuất của sở cứu hỏa San Francisco, người chỉ huy ba chiếc xe cho công việc đồng hồ tròn, "nhưng bây giờ cho nó xác nhận nồng nhiệt của tôi." Cùng năm đó một nhà báo hàng đầu viết rằng ô tô "không còn là một chủ đề cho pha trò cười, và hiếm khi chúng ta nghe những biểu hiện chế giễu," Có được một con ngựa! " "Thậm chí hơn thế nữa, chiếc xe đã trở thành một biểu tượng trạng thái. "Chiếc ô tô là thần tượng của thời hiện đại", nhà văn khác nói. "Người đàn ông sở hữu một xe hơi được cho mình, bên cạnh những niềm vui của du lịch, sự nịnh hót của đám đông đi bộ, và... Là một vị thần để những người phụ nữ." Sự tăng trưởng của ngành công nghiệp ô tô là một hiện tượng. Đăng ký tại Hoa Kỳ tăng từ 8.000 năm 1900 lên 902.000 vào năm 1912. Trong một thập kỷ, các ô tô đi từ một sự mới lạ cho một thực tế quen thuộc, thay đổi bộ mặt và tập tục của xã hội hiện đại. Và nó đã được tất cả dựa vào dầu mỏ. Từ trước đến nay, xăng dầu đã là một phần không đáng kể của các đầu ra của quá trình tinh chế, với một số giá trị nhỏ cho các dung môi và làm nhiên liệu cho các bếp lò, nhưng với rất ít sử dụng khác. Năm 1892, một người đàn ông dầu đã chúc mừng mình để quản lý bán xăng dầu cho nhiều như hai xu một gallon. Điều đó đã thay đổi với xe hơi, mà hóa xăng dầu thành một sản phẩm càng có giá trị. Ngoài xăng, một thị trường mới quan trọng thứ hai cho dầu khí đã được phát triển với sự tăng trưởng trong sử dụng dầu nhiên liệu trong lò hơi của nhà máy, xe lửa, và tàu. Tuy nhiên, ngay cả khi những câu hỏi đáng lo ngại của thị trường trong tương lai đối với dầu đã nhanh chóng được giải quyết, một câu hỏi mới được yêu cầu ngày càng tăng với sự bi quan: Làm thế nào được các thị trường này phát nổ sẽ được cung cấp? Pennsylvania là rõ ràng trong suy giảm. Các lĩnh vực Lima ở Ohio và Indiana là không đủ. Được trữ lượng dầu mới được tìm thấy? Và ở đâu? Và ai sẽ kiểm soát chúng? Giữ 3 Mụn chuẩn về ngành công nghiệp dầu đã bắt đầu làm xói mòn thậm chí trước khi kết thúc của thế kỷ XIX. Một số nhà sản xuất và nhà cung cấp là cuối cùng có thể thoát vise của sự tin cậy của hệ thống thu gom và đường ống và nhà máy lọc dầu để giành chiến thắng một số giải pháp độc lập thực sự. Trong những năm 1890, đầu năm, một nhóm đàn ông dầu độc lập ở Pennsylvania, hợp tác với các nhà máy lọc dầu, tổ chức các nhà sản xuất và nhà máy lọc dầu 'Công ty dầu khí. Thừa nhận rằng họ không có cơ hội thực sự chống lại nhà cũ nếu họ không thể tìm thấy một cách để có được dầu khí của họ ra khỏi dầu 80 khu vực và các vùng ven biển phía với chi phí cạnh tranh, họ đã tiến hành xây dựng đường ống dẫn riêng của họ. Các công nhân xây dựng đã bị buộc phải dũng cảm tấn công vũ trang từ những người đàn ông sắt, cũng như hơi nước, nước nóng, và than nóng đổ lên họ từ đầu máy xe lửa. Như vậy có thể đã được "bàn tay đeo găng" của Standard Oil tại nơi làm việc. Tuy nhiên, các đường ống dẫn đã được xây dựng. Năm 1895, lợi ích độc lập khác nhau mese thành lập Công ty dầu nguyên chất để tổ chức tiếp thị ở nước ngoài và trên biển Đông. Dầu tinh khiết được thiết lập như là một sự tin tưởng, với các ủy viên được chỉ định "nhà vô địch của độc lập." Standard Oil, như đã thường quen của mình, liên tục cố gắng để mua lại và giành quyền kiểm soát của các bộ phận cấu thành của tinh khiết; nhưng, mặc dù một số cuộc gọi gần, nó không thể làm như vậy; và trong vòng một vài năm, Pure biến mình thành một công ty tích hợp đầy đủ, với các thị trường xuất khẩu quan trọng. Trong khi tinh khiết là nhỏ so với voi ma mút Standard Oil, các nhà sản xuất độc lập và nhà máy lọc dầu đã ở cuối cùng nhận ra giấc mơ của họ: Họ đã thách thức thành công ty Standard Oil và đã quản lý để cách ly mình khỏi nó. Và Standard Oil, mặc dù chắc chắn thông qua không có sự lựa chọn riêng của mình, giờ đây buộc phải quen thân với thực tế khó chịu của competition.4 trong nước đáng kể và lâu dài Nhưng tinh khiết đã được hoàn toàn dựa vào Pennsylvania. Người ta thường vẫn thấy dầu đã














đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: