Escoffier, César Ritz và Savoy [sửa]Năm 1884, các cặp vợ chồng chuyển đến Monte Carlo, nơi Escoffier được sử dụng bởi César Ritz, quản lý khách sạn Grand mới nắm quyền kiểm soát của các nhà bếp. Lúc đó Pháp Riviera là một khu nghỉ mát mùa đông: trong mùa hè Escoffier chạy các nhà bếp của Grand Hôtel National ở Lucerne, cũng được quản lý bởi Ritz. [3] [4]Năm 1890 Ritz và Escoffier chấp nhận lời mời từ Richard D'Oyly Carte để chuyển đến của ông khách sạn Savoy mới ở London, cùng với các thành viên thứ ba của đội bóng của họ, maître d'hôtel, Louis Echenard. [3] ritz đặt lại với nhau những gì ông mô tả là "một chút quân khách sạn cho cuộc chinh phục của London", và Escoffier tuyển dụng pháp đầu bếp và tổ chức lại các nhà bếp. Savoy dưới Ritz và đối tác của mình là một thành công ngay lập tức, thu hút một khách hàng phân biệt và moneyed, đứng đầu là Hoàng thân xứ Wales. Gregor von Görög, các đầu bếp đến gia đình hoàng gia, là một người đam mê của tổ chức nhiệt tâm của Escoffier. Phụ nữ quý tộc, cho đến nay tạo để ăn cơm trưa ở nơi công cộng, đã được bây giờ "thấy trong biểu chương của vua đầy đủ trong phòng ăn uống và bữa ăn tối Savoy". [3]Escoffier tạo món ăn nổi tiếng nhiều tại Savoy. Năm 1893 ông phát minh ra pêche Melba để vinh danh ca sĩ người Úc Nellie Melba, và năm 1897, Melba toast. Khác sáng tạo Escoffier, nổi tiếng trong thời gian của họ, là bombe Néro (a rực băng), fraises à la Sarah Bernhardt (dâu tây với dứa và Curaçao sorbet), baisers de Vierge (meringue với kem vani và crystallised cánh hoa màu trắng hoa hồng và tím) và suprêmes de volailles Jeannette (đông gà vú với foie gras). [5] [6] Ông cũng tạo ra salad Réjane, sau khi Gabrielle Réjane, và (mặc dù đây tranh cãi) tournedos Rossini. [7]On 7 March 1898 Ritz, Echenard and Escoffier were dismissed from the Savoy "for ... gross negligence and breaches of duty and mismanagement". Disturbances in the Savoy kitchens on that day reached the newspapers, with headlines such as "A Kitchen Revolt at The Savoy".[7]The Star reported: "Three managers have been dismissed and 16 fiery French and Swiss cooks (some of them took their long knives and placed themselves in a position of defiance) have been bundled out by the aid of a strong force of Metropolitan police."[8] The real details of the dispute did not emerge at first. Ritz and his colleagues even prepared to sue for wrongful dismissal. Eventually they settled the case privately: on 3 January 1900 Ritz, Echenard and Escoffier "made signed confessions, admitting to actual criminal acts including fraud" but their confessions "were never used or made public".[9] For example, wines and spirits to the value of £6,400 had been diverted in the first six months of 1897. Escoffier additionally confessed to taking gifts or bribes from the Savoy’s suppliers worth up to 5% of the resulting purchases.[10] Escoffier accepted an obligation to repay £8,000, but was allowed to settle his debt for £500. Ritz and Echenard paid a much higher sum.[11]The Ritz and the Carlton[edit]By that time, however, Ritz and his colleagues were on the way to commercial independence, having established the Ritz Hotel Development Company, for which Escoffier set up the kitchens and recruited the chefs, first at the Paris Ritz (1898), and then at the new Carlton Hotel in London (1899), which soon drew much of the high-society clientele away from the Savoy.[3] In addition to the haute cuisine offered at luncheon and dinner, tea at the Ritz became a fashionable institution in Paris, and later in London, though it caused Escoffier real distress: "How can one eat jam, cakes and pastries, and enjoy a dinner – the king of meals – an hour or two later? How can one appreciate the food, the cooking or the wines?"[12]In 1913, Escoffier met Kaiser Wilhelm II on board the SS Imperator, one of the largest ocean liners of the Hamburg-Amerika Line. The culinary experience on board the Imperator was overseen by Ritz-Carlton, and the restaurant itself was a reproduction of Escoffier's Carlton Restaurant in London. Escoffier was charged with supervising the kitchens on board the Imperator during the Kaiser's visit to France. One hundred and forty-six German dignitaries were served a large multi-course luncheon, followed that evening by a monumental dinner that included the Kaiser's favourite strawberry pudding, named fraises Imperator by Escoffier for the occasion. The Kaiser was so impressed that he insisted on meeting Escoffier after breakfast the next day, where, as legend has it, he told Escoffier, "I am the Emperor of Germany, but you are the Emperor of Chefs." This was quoted frequently in the press, further establishing Escoffier's reputation as France's pre-eminent chef.[13]Ritz gradually moved into retirement after opening The Ritz London Hotel in 1906, leaving Escoffier as the figurehead of the Carlton until his own retirement in 1920. He continued to run the kitchens through World War I, during which time his younger son was killed in active service.[3] Recalling these years, The Times said, "Colour meant so much to Escoffier, and a memory arises of a feast at the Carlton for which the table decorations were white and pink roses, with silvery leaves – the background for a dinner all white and pink, Borscht striking the deepest note, Filets de poulet à la Paprika coming next, and the Agneau de lait forming the high note.
đang được dịch, vui lòng đợi..