Deciding that it was pointless to guess where Mah was hiding, he went  dịch - Deciding that it was pointless to guess where Mah was hiding, he went  Việt làm thế nào để nói

Deciding that it was pointless to g



Deciding that it was pointless to guess where Mah was hiding, he went over the reports Kirishima left on his desk. He heard the door to his office opened slowly and didn't bother looking up, expecting Kirishima. Surprised that Kirishima did not knock or greet him upon entering, he looked up – and found himself staring at a gun pointed directly at him.

"Surprise!" Mah Wing Shing greeted, his lips parted broadly, exposing a hole in his upper canine where the golden tooth once stood.

Akihito stirred slowly, opening his eyes to unfamiliar surroundings. Head lighter and clearer, he sat up slowly, resting his back on the bed frame as he looked around. He was in a room of some sort, tastefully furnished, equipped with a bathroom and a working desk. The room was bare except for the few pieces of furniture and an expensive looking painting that hung on the wall.

Damn it, Akihito cursed when he noticed his muscles and joints still ached.

He thought of Emi and briefly wondered what happened to her after her attack. And where is Toru? Akihito scanned around as he slipped on his sweater.

Gingerly, he stepped on the floor, paying extra attention to his knees since they hurt a lot more than he could imagine. He padded to the lap top on the desk and shook the mouse. The machine hummed to life from its sleep mode, showing Akihito a clear CCTV footage of Asami's office.

There was also a note on the desk, addressed to him. Picking it up, he recognized Asami's bold handwriting on the piece of paper.

Akihito, the room is connected to my office. If you're awake, join me.

Smug bastard, Akihito grinned a little. I should have known better. Where else could he be without his guards than in Asami's office. He was about to walk to the sliding door when he saw something on the screen that nearly made his heart stop.

There was someone else in Asami's office and he was pointing his gun at his lover.

"How did you get in?" Asami asked even though he could already guess since Mah was wearing the janitor's clothes.

Still pointing the gun at Asami, Mah laughed, "Never thought I'd come here, eh?" The former boss of Tung Shing took a few steps nearer.

Asami knew he had to buy some time. His gun was locked in his drawer and there wasn't enough time to retrieve it. With Akihito inside the room defenseless, he had to distract him; at least until he could find the opportune moment to knock Mah down.

"You should really find a janitor of your own size, Mah. That size hardly fits you," Asami smirked.

Instead of getting mad, Mah continued smiling. "I am not going to fall into your trap again, Asami. Patience—, " Mah drawled as he circled around the room, forcing Asami to do the same. They both stopped when Mah had his back of the bookcase and Asami had his near the glass windows, " – is the key when killing a bastard like you."

Asami did not waver despite having a gun pointed at him. If he showed signs that he was fazed by it, the Chinese would have an upper edge against him. "What about your son, Mah? Did you enjoy watching his execution?"

At the mention of his son, Mah flew in rage. "You son of a bitch, you dare to mention about my son?" the hand that held the gun shook a little. "There were six shots in his body, SIX!" Mah roared angrily.

The Chinese steadied his hands, gripping the gun tightly. "I'll enjoy putting holes in your body. You'll pay Asami," he smiled and fired.

A few minutes earlier

Akihito kept his eyes glued on the screen. He recognized the man as the same person Ishida caught in his viewfinder. He thought the man was dead since Asami had his gun near Chinese's face when he saw the photo on Ishida's camera.

Now it's not the time to be thinking unnecessary things, Akihito! He scolded himself. God, what should he do? He couldn't just barge out with his bare hands; that would have gotten all of them killed.

My phone! Akihito cursed his stupidity and reached for his bag. His hopes were short lived when he realized his bag was not with him. He nearly gave up until he remembered something important.

If this is Asami's hidden room, he should have kept a gun somewhere. With that thought, the photographer kept his hopes alive. He pulled the desk drawers open, surprised to find that they were empty. He went to the bed, patted the pillows and slid his hand underneath the mattress, hoping to feel for a bulge but there wasn't any. Almost giving up, Akihito yanked the drawer of the bedside table open and there it was – a semi-automatic pistol laying neatly in it.

Holding a gun and using it is another story. The weight of the gun felt heavy in his hands as if he was holding a heavy rock. He didn't have a clue how to hold it properly, let alone fire it since his experience is limited to a single use when he lost it after seeing Yuri shot Kirishima on Fei Long's ship.

But can I do it?

As Akihito dwelled with his insecurities and fear, the first shot from outside went off and ignoring his racing heartbeat, he raced to the door.

Asami considered himself lucky to have anticipated that shot. He managed to dodge the bullet aimed at his chest but he was no match to the speed of a bullet. It went straight into his left arm and nestled securely between his muscles. He felt his arm burnt as blood began to ooze out from the wound.

The yakuza showed no emotion; he didn't groan from the pain although his right hand went automatically to the wound on his left, applying pressure on it to stop the bleeding.

Mah threw his head back, laughing almost insanely.

"What's the matter? That one bullet shouldn't be a problem for the great Asami Ryuichi –"Mah chided before raising his hand towards Asami again, " – That's the first bullet. Five more to go."

"Drop your gun before I blow your brains out" a voice behind Mah growled.

The Chinese's eyes widened a little, surprised by the presence of another man in the room. His eyes flickered sideways, trying to catch a glimpse of the person behind him.

"Where did your guard come from?" Mah growled at a smirking Asami. Slowly, he crouched down in pretense of putting his gun on the ground but feinted immediately, giving an elbow jab behind.

As Akihito fell onto the ground groaning, Asami ran to Mah, and punched him in the stomach. He doubled over, dropping the gun in the process. Ignoring the pain on his arm, Asami grabbed Mah head and elbowed his neck to the ground.

"Akihito, get the gun," Asami ordered his lover.

The photographer nodded. Hands still clutching his stomach, he secured his own gun, kicking Mah's away in the process. Akihito passed the gun to Asami's hands, which the yakuza immediately pointed it at Mah's head.

"Let me teach you the consequences of cheating me all over again," Asami snarled.

Akihito turned his back; he didn't think he could stomach seeing a man being killed in front of him. Closing his eyes, he waited for the moment to come.

The sound of the door crashing open had his eyes widened again. An unidentified man barged into the room, whipped out his gun and pointed it towards Asami's direction.

Akihito didn't think; his body reacted on its own. He moved in front of Asami, arms and legs eagle spread. "No!" he shouted.

"Takaba sama!" Toru called the minute he came into the room. He went to Akihito, dragging him to the side.

"Asami sama!" Kirishima and Suoh shouted simultaneously, pulling out their own guns.

Asami released Mah and walked towards his men. He pulled Akihito into his embrace with his good arm, inhaling the sweet scent of his apricot shampoo. "You're – you're hurt," said an almost teary Akihito.

"Your boy toy Asami?" Mah laughed as he stood up. He then diverted his attention to the man in suit and smiled, "Hello, Inspector Mori."

Akihito pushed Asami away to look at the dark haired man. He looked mid-thirties, medium built with a square-ish sort of face. Inspector? What's an Inspector doing here? It was all Akihito could think before his knees gave way, slumping on Asami's chest.

"Toru, bring Akihito out," Asami ordered, ignoring Mah's remarks.

Akihito swayed a little as he held onto Toru's arms. Adrenaline gone, his body started to ache again, weakening him. He didn't realize that he was shivering and when a vicious cramp hit his left thigh, he moaned, folding double with agony as he attempted to massage his thigh. The photographer didn't protest when Toru and Ando assisted him out of the room.

"Too bad, Asami. This is the second time you failed to kill me," Mah smiled, raising his hands to surrender. "Looks like Inspector Mori came right on time."

The smile on Mah's face was wiped off when Asami returned his smile by smirking. He raised his gun, pointing it at the Chinese.

"You – you'll go to jail if you pull the trigger," Mah stuttered.

"That's right," Mori stepped forward, placing a hand on Asami's good arm.

A smile graced Mah's lips before it was wiped off again when he saw Mori passed his police issued gun to Asami.

"Asami sama, use mine. It's easier to tell the Chinese officials that he had been killed while exchanging gunshots with the police."

"You – you…" Mah stuttered, looking at Mori, then Asami and back at Mori again.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Quyết định rằng nó là vô nghĩa để đoán nơi Mah ẩn, ông đã đi qua các báo cáo Kirishima trái trên bàn làm việc của mình. Ông ta nghe tiếng cửa đến văn phòng của mình mở chậm và không bận tâm nhìn lên, mong Kirishima. Ngạc nhiên rằng Kirishima đã không đập hoặc chào đón anh ta khi vào, ông nhìn lên- và thấy mình nhìn chằm chằm một khẩu súng chĩa trực tiếp vào anh ta vào."Bất ngờ!" Mah cánh Shing chào đón, đôi môi của mình chia tay rộng rãi, lộ một lỗ trong răng nanh trên của mình nơi răng vàng một đứng.Akihito từ từ, khuấy mở mắt không quen thuộc môi trường xung quanh. Đầu nhẹ hơn và rõ ràng hơn, ông ngồi lên từ từ, nghỉ ngơi lưng trên khung giường khi ông nhìn xung quanh. Ông là trong một căn phòng của một số loại, thiết kế trang nhã được trang bị, được trang bị với một phòng tắm và một bàn làm việc. Phòng được Trần ngoại trừ vài miếng của đồ nội thất và một tìm kiếm đắt tiền Sơn mà treo trên tường.Damn nó, Akihito nguyền rủa khi ông nhận thấy cơ bắp và khớp của ông vẫn ached.Ông nghĩ của Emi và một thời gian ngắn tự hỏi những gì đã xảy ra với cô ấy sau đợt tấn công của cô. Và Toru ở đâu? Akihito quét xung quanh như ông trượt trên áo len của mình.Gingerly, ông bước vào sàn nhà, phải trả thêm sự chú ý đến đầu gối của mình kể từ khi họ làm tổn thương nhiều hơn ông có thể tưởng tượng. Ông độn để vòng đầu trên bàn làm việc và bắt chuột. Máy hummed với cuộc sống từ chế độ ngủ của nó, Đang hiển thị Akihito một cảnh CCTV rõ ràng của văn phòng của Asami.Cũng là một lưu ý trên bàn, gửi cho anh ta. Chọn nó lên, ông công nhận dạng chữ viết tay đậm của Asami trên mảnh giấy.Akihito, Phòng được kết nối với văn phòng của tôi. Nếu bạn đang tỉnh táo, tham gia tôi.Smug bastard, Akihito grinned một chút. Tôi nên biết tốt hơn. Trường hợp khác, ông có thể mà không có vệ sĩ của mình hơn trong văn phòng của Asami. Ông đã là về để đi bộ đến cửa khi nhìn thấy một cái gì đó trên màn hình đó gần như làm cho trái tim của mình ngừng.Đã có ai trong văn phòng của Asami và ông chĩa súng vào người yêu của mình."Làm thế nào đã làm bạn nhận được trong?" Asami hỏi ngay cả khi ông đã có thể đoán vì Mah mặc quần áo của lao.Vẫn còn chĩa súng vào Asami, Mah cười, "Không bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ đến đây, eh?" Ông chủ cũ của Tung Shing đã một vài bước gần.Asami biết ông đã mua một số thời gian. Súng của ông đã bị khóa trong ngăn kéo của mình và đã có không đủ thời gian để lấy nó. Akihito bên trong phòng tự vệ, ông phải đánh lạc hướng ông; ít cho đến khi ông có thể tìm thấy này thích nghi để đập Mah xuống."Bạn sẽ thực sự tìm thấy một janitor kích thước của riêng bạn, Mah. Rằng kích thước hầu như không phù hợp với bạn,"Asami cười.Thay vì nhận được điên, Mah tiếp tục mỉm cười. "Tôi sẽ không để rơi vào cái bẫy của bạn một lần nữa, Asami. Kiên nhẫn —, "Mah drawled như ông vòng quanh phòng, buộc Asami để làm như vậy. Cả hai đều dừng lại khi Mah có mình mặt sau của các kệ sách và Asami đã có của mình gần kính, "-là chìa khóa khi giết thằng khốn đó như bạn."Asami đã không waver mặc dù có một khẩu súng chĩa vào anh ta. Nếu ông cho thấy dấu hiệu rằng ông được fazed bởi nó, Trung Quốc sẽ có một cạnh trên chống lại ông. "Những gì về con trai ông, Mah? Bạn có thích xem thực hiện của mình?"Tại thành phố này có đề cập đến con trai ông, Mah bay trong cơn thịnh nộ. "Thằng con hoang, bạn dám đề cập đến về con trai tôi?" bàn tay tổ chức súng lắc một chút. "Đã có 7 phát trong cơ thể của mình, sáu!" Mah roared giận dữ.Trung Quốc steadied tay, gripping súng chặt chẽ. "Tôi sẽ tận hưởng đưa lỗ trong cơ thể của bạn. Bạn sẽ phải trả Asami,"ông cười và bắn.Một vài phút trước đóAkihito giữ mắt dán trên màn hình. Ông nhận ra người đàn ông là người cùng Ishida đánh bắt trong kính ngắm của mình. Ông nghĩ rằng người đàn ông đã chết vì Asami có súng của ông gần của Trung Quốc mặt khi nhìn thấy hình ảnh trên máy ảnh của Ishida.Bây giờ nó không phải là thời gian để là suy nghĩ những điều không cần thiết, Akihito! Ông scolded mình. Thiên Chúa, ông phải làm gì? Ông không thể chỉ sà lan ra với bàn tay trần của mình; mà đã có nhận được tất cả chúng bị giết.Điện thoại của tôi! Akihito nguyền rủa stupidity của mình và đạt đến cho túi của mình. Hy vọng của ông đã được ngắn sống khi ông nhận ra rằng túi của mình đã không với anh ta. Ông gần như đã lên cho đến khi ông nhớ đến một cái gì đó quan trọng.Nếu đây là phòng ẩn của Asami, ông nên có giữ một khẩu súng ở đâu đó. Với mà nghĩ rằng, các nhiếp ảnh gia giữ hy vọng của ông còn sống. Ông kéo bàn làm việc mở ngăn kéo, ngạc nhiên khi thấy rằng họ đã có sản phẩm nào. Ông đã đi ngủ, patted gối và trượt tay bên dưới nệm, Hy vọng để cảm thấy cho một phình nhưng có không phải là bất kỳ. Gần như bỏ, Akihito yanked ngăn kéo bàn cạnh giường ngủ mở và có nó là-một loại súng ngắn bán tự động đặt gọn gàng trong nó.Đang nắm giữ một khẩu súng và sử dụng nó là một câu chuyện. Trọng lượng của súng cảm thấy nặng trong tay của mình như thể ông đã giữ một tảng đá nặng. Ông đã không có một đầu mối làm thế nào để giữ nó đúng cách, hãy để một mình bắn nó kể từ khi kinh nghiệm của ông được giới hạn để sử dụng duy nhất một khi ông mất nó sau khi nhìn thấy Yuri bắn Kirishima trên Fei Long của tàu.Nhưng tôi có thể làm điều đó?Khi Akihito ăn với bất an và lo sợ của mình, đầu tiên shot từ bên ngoài đã đi ra và bỏ qua nhịp tim đua xe của mình, ông thổi tới vào cửa.Asami coi mình may mắn để có dự đoán rằng bắn. Ông quản lý để né tránh đạn nhằm vào ngực của mình, nhưng ông đã không phù hợp với tốc độ của một viên đạn. Nó đã đi thẳng vào cánh tay trái của mình và ẩn mình một cách an toàn giữa các cơ bắp của mình. Ông cảm thấy tay bị cháy như máu bắt đầu rỉ ra từ vết thương.Yakuza cho thấy không có cảm xúc; ông không than van từ cơn đau mặc dù tay phải của ông đã đi tự động để các vết thương bên trái của mình, áp dụng áp lực vào nó để ngăn chặn sự chảy máu.Mah đã ném đầu trở lại, cười hầu như điên rồ."Vấn đề là gì? Rằng một viên không nên là một vấn đề cho đại Asami Ryuichi-"Mah chided trước khi nâng bàn tay của mình hướng tới Asami một lần nữa,"-đó là viên đạn đầu tiên. Năm thêm đi.""Thả súng của bạn trước khi tôi thổi não của bạn ra" một giọng nói đằng sau Mah growled.Đôi mắt của người Trung Quốc mở rộng một chút ngạc nhiên bởi sự hiện diện của một người đàn ông trong phòng. Đôi mắt của mình sang một bên, flickered cố gắng để nắm bắt một cái nhìn thoáng qua của người đằng sau ông."Bảo vệ của bạn đến từ đâu?" Mah growled tại smirking Asami. Từ từ, ông cúi trong pretense đặt súng trên mặt đất nhưng feinted ngay lập tức, cho một cái đâm khuỷu tay phía sau.Khi Akihito rơi vào mặt đất groaning, Asami chạy đến Mah, và đấm anh ta trong dạ dày. Ông tăng gấp đôi, rơi súng trong tiến trình. Bỏ qua nỗi đau trên cánh tay, Asami chụp Mah đầu và gạt cổ để mặt đất."Akihito, nhận được súng," Asami ra lệnh cho người yêu của mình.Các nhiếp ảnh gia gật đầu. Bàn tay vẫn còn ôm Dạ dày của mình, ông bảo đảm của mình súng, đá của Mah đi trong quá trình. Akihito thông qua súng với bàn tay của Asami, các yakuza ngay lập tức hướng nó vào đầu của Mah."Hãy để tôi dạy cho bạn những hậu quả gian lận tôi tất cả hơn một lần nữa," Asami snarled.Akihito bật trở lại của mình; ông không nghĩ rằng ông có thể dạ dày nhìn thấy một người đàn ông bị giết ở phía trước của anh ta. Ông đóng cửa đôi mắt của mình, đợi chút thời gian để đi.Những âm thanh của cửa đâm mở có đôi mắt của mình mở rộng ra một lần nữa. Một người đàn ông không xác định barged vào phòng, whipped ra khẩu súng của mình và chỉ hướng của Asami.Akihito đã không nghĩ rằng; cơ thể của mình phản ứng ngày của riêng mình. Ông di chuyển ở phía trước của Asami, cánh tay và chân eagle lây lan. "Không!" ông hét lên."Takaba sama!" Toru gọi là phút ông đến vào phòng. Ông đã đi đến Akihito, kéo anh ta sang một bên."Asami sama!" Kirishima và Nanano hét lên cùng một lúc, kéo ra súng của riêng của họ.Asami phát hành Mah và đi bộ về phía người đàn ông của mình. Ông kéo Akihito vào ôm hôn của mình với tay tốt, hít hương thơm ngọt của ông dầu gội mai. "Anh-bạn đang bị thương," nói một gần như teary-eyed Akihito."Của bạn cậu bé đồ chơi Asami?" Mah cười khi ông đứng dậy. Ông sau đó chuyển hướng sự chú ý của mình đến người đàn ông trong phù hợp với và cười, "Xin chào, thanh tra Mori."Akihito đẩy Asami đi để nhìn người đàn ông tóc đen tối. Ông nhìn giữa-thirties, vừa được xây dựng với một loại square-ish của khuôn mặt. Thanh tra? Một thanh tra làm gì ở đây? Đó là tất cả Akihito có thể suy nghĩ trước khi đầu gối của mình đã đưa ra cách, slumping trên ngực của Asami."Toru, mang lại cho Akihito ra," Asami đã ra lệnh, bỏ qua bài phát biểu của Mah.Akihito chịu ảnh hưởng một chút như ông tổ chức vào cánh tay của Toru. Adrenaline đi, cơ thể của mình, bắt đầu đau một lần nữa, làm suy yếu ông. Ông đã không nhận ra rằng ông run và khi một chuột rút luẩn quẩn nhấn đùi trái của mình, ông moaned, gấp đôi với khổ như ông đã cố gắng để xoa bóp đùi của mình. Các nhiếp ảnh gia đã không phản đối khi Toru và Ando trợ giúp ông ra khỏi phòng."Quá xấu, Asami. Đây là lần thứ hai bạn thất bại trong việc giết tôi,"Mah cười, nâng cao tay phải đầu hàng. "Hình như thanh tra Mori đến đúng giờ."Những nụ cười trên khuôn mặt của Mah được xoá khỏi khi Asami trở lại nụ cười của ông bởi smirking. Ông nêu ra khẩu súng của mình, trỏ nó vào Trung Quốc."Bạn-bạn sẽ vào tù nếu anh bóp cò," Mah stuttered."That's right," Mori bước về phía trước, đặt một bàn tay trên cánh tay tốt của Asami.Một nụ cười xuất hiện trên đôi môi của Mah trước khi nó được xóa khỏi một lần nữa khi ông thấy Mori thông qua của ông cảnh sát đã ban hành súng để Asami."Asami sama, sử dụng mỏ. Nó là dễ dàng hơn cho các quan chức Trung Quốc thấy rằng ông đã bị giết trong khi trao đổi tiếng súng với cảnh sát.""Bạn-bạn..." Mah stuttered, đang tìm kiếm tại Mori, sau đó Asami và trở lại tại Mori một lần nữa.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!


Quyết định rằng nó là vô nghĩa để đoán được nơi Mah đã được ẩn, ông đã đi qua các báo cáo Kirishima để trên bàn của mình. Anh nghe thấy cửa văn phòng của ông đã mở từ từ và không bận tâm tìm kiếm lên, mong Kirishima. Ngạc nhiên là Kirishima không gõ hoặc chào hỏi anh ta khi bước vào, anh nhìn lên - và thấy mình nhìn chằm chằm vào một khẩu súng chỉ thẳng vào anh ta. "Bất ngờ!" Mah Wing Shing chào, môi hé mở rộng, phơi bày một lỗ hổng trong răng nanh trên của mình, nơi những chiếc răng vàng một lần đứng. Akihito khuấy chậm, không mở mắt để môi trường xung quanh không quen thuộc. Đi nhẹ hơn và rõ ràng hơn, ông từ từ ngồi dậy, tựa lưng vào khung giường khi anh nhìn xung quanh. Anh đang ở trong một căn phòng của một số loại, thiết kế trang nhã, được trang bị với một phòng tắm và một bàn làm việc. Căn phòng trống trơn trừ những mảnh đồ nội thất và một bức tranh nhìn đắt tiền mà treo trên tường. Chết tiệt, Akihito bị nguyền rủa khi ông nhận thấy các cơ bắp và khớp xương của ông vẫn còn đau nhói. Anh nghĩ về Emi và một thời gian ngắn tự hỏi điều gì đã xảy ra với cô sau khi cô tấn công. Và đâu là Toru? Akihito quét xung quanh như anh trượt vào áo len của mình. Thận trọng, cậu bước trên sàn nhà, chú ý thêm để đầu gối của mình kể từ khi họ bị tổn thương nhiều hơn anh có thể tưởng tượng. Ông độn lên đỉnh lap trên bàn và lắc chuột. Máy ậm ừ cho cuộc sống từ chế độ ngủ của nó, cho thấy Akihito một cảnh quay CCTV rõ ràng về văn phòng của Asami. Cũng có một ghi chú trên bàn làm việc, gửi cho anh ta. Nhặt nó lên, ông được công nhận dạng chữ viết tay đậm Asami trên mảnh giấy. Akihito, căn phòng được kết nối với văn phòng của tôi. Nếu bạn đang tỉnh táo, hãy cùng tôi. khốn tự mãn, Akihito cười một chút. Đáng lẽ ra tôi phải biết nhiều hơn thế. Trường hợp khác, ông có thể được mà không có vệ sĩ của mình hơn trong văn phòng của Asami. Ông đã được về để đi bộ đến các cửa trượt khi nhìn thấy một cái gì đó trên màn hình mà gần như đã dừng lại trái tim của mình. Có người khác trong văn phòng Asami và ông đang chỉ súng vào người yêu của mình. "Làm thế nào mà bạn nhận được trong?" Asami hỏi mặc dù anh đã có thể đoán từ Mah đang mặc quần áo của y. Vẫn chỉ súng vào Asami, Mah cười, "Không bao giờ nghĩ rằng tôi muốn đến đây, eh?" Các ông chủ cũ của Tung Shing mất một vài bước gần hơn. Asami biết ông đã phải mua một số thời gian. Súng của ông bị nhốt trong ngăn kéo của mình và không có đủ thời gian để lấy nó. Với Akihito bên trong phòng vệ, anh đã phải đánh lạc hướng anh ta; ít nhất là cho đến khi anh ta có thể tìm thấy những cơ hội để gõ Mah xuống. "Bạn thực sự nên tìm một người gác cổng của kích thước của riêng bạn, Mah. kích thước đó hầu như không phù hợp với bạn," Asami nhếch mép cười. Thay vì nhận được điên, Mah tiếp tục mỉm cười. "Tôi sẽ không để rơi vào cái bẫy của bạn một lần nữa, Asami. Patience-," Mah dài giọng như ông đi vòng quanh phòng, buộc Asami để làm như vậy. Cả hai đều dừng lại khi Mah quay lưng của tủ sách và Asami có của mình ở gần cửa sổ kính, "- là chìa khóa khi giết chết một tên khốn như bạn." Asami đã không nao núng mặc dù có một khẩu súng chĩa vào anh ta. Nếu ông đã cho thấy dấu hiệu rằng ông đã khựng lại với nó, Trung Quốc sẽ có một mép trên chống lại ông. "Những gì về con trai của mình, Mah? Bạn có thích xem thi của mình?" Khi nói tới con trai của ông, Mah bay trong cơn giận dữ. "Bạn trai của một chó cái, bạn có dám đề cập về con trai của tôi?" Mặt rằng chĩa súng lắc một chút. "Có sáu bức ảnh trong cơ thể của mình, SIX!" Mah gầm lên giận dữ. Người Trung Quốc vững tay, nắm chặt khẩu súng chặt chẽ. "Tôi sẽ tận hưởng đưa lỗ hổng trong cơ thể của bạn. Bạn sẽ trả Asami," ông mỉm cười và bị sa thải. Một vài phút trước đó Akihito giữ mắt dán mắt vào màn hình. Cậu nhận ra con người là cùng một người Ishida bắt trong kính ngắm của mình. Ông ta nghĩ rằng người đàn ông đã chết vì Asami có khẩu súng của mình ở gần khuôn mặt của Trung Quốc khi nhìn thấy các bức ảnh trên máy ảnh của Ishida. Bây giờ nó không phải là thời gian để được suy nghĩ những điều không cần thiết, Akihito! Ông mắng mình. Thiên Chúa, anh nên làm gì? Anh không thể chỉ xông ra với hai bàn tay trần của mình; mà có thể đã nhận được tất cả trong số họ bị giết. Điện thoại của tôi! Akihito nguyền rủa sự ngu ngốc của mình và với lấy túi xách của mình. Hy vọng của ông đã được sống ngắn khi ông nhận ra túi xách của mình không phải với anh. Ông gần như đã từ bỏ cho đến khi anh nhớ lại một cái gì đó quan trọng. Nếu đây là ẩn phòng Asami, anh nên đã giữ một khẩu súng ở đâu đó. Với suy nghĩ đó, các nhiếp ảnh gia giữ hy vọng của ông còn sống. Ông kéo ngăn kéo bàn mở, ngạc nhiên khi thấy rằng họ đều trống rỗng. Ông đã đi đến giường, vỗ nhẹ vào gối và trượt tay dưới nệm, hy vọng sẽ cảm thấy một phình nhưng không có ở bất kỳ. Hầu như từ bỏ, Akihito giật ngăn kéo của bàn cạnh giường ngủ mở và có nó là - một khẩu súng lục bán tự động đặt ngay ngắn trong đó. Cầm súng và sử dụng nó là một câu chuyện khác. Trọng lượng của súng cảm thấy nặng nề trong tay anh như thể anh ta đang cầm một tảng đá nặng. Ông không có một đầu mối như thế nào để giữ nó đúng cách, hãy để một mình nó cháy từ kinh nghiệm của ông được giới hạn sử dụng duy nhất khi ông mất nó sau khi nhìn thấy Yuri bắn Kirishima trên tàu Fei Long. Nhưng tôi có thể làm điều đó? Như Akihito dwelled với bất an và sợ hãi của mình, phát súng đầu tiên từ bên ngoài đi off và bỏ qua nhịp tim đua của mình, ông chạy ra cửa. Asami coi mình là may mắn đã dự đoán mà bắn. Ông quản lý để né tránh viên đạn nhắm vào ngực của ông nhưng ông đã không phù hợp với tốc độ của một viên đạn. Nó đã đi thẳng vào cánh tay trái của mình và nép mình một cách an toàn giữa các cơ bắp của mình. Anh cảm thấy cánh tay của mình bị cháy như máu bắt đầu rỉ nước ra từ vết thương. Các yakuza cho thấy không có cảm xúc; ông không than thở vì đau mặc dù bàn tay phải của ông đã đi tự động đến vết thương trên trái của mình, áp dụng áp lực vào nó để cầm máu. Mah ngoảnh đầu lại, cười gần như điên cuồng. "Có chuyện gì vậy? Đó là một viên đạn shouldn ' t là một vấn đề đối với các đại Asami Ryuichi - "Mah khiển trách trước khi giơ tay về phía Asami một lần nữa," -.. Đó là những viên đạn đầu tiên nhiều Five để đi " "Thả súng của bạn trước khi tôi thổi não của bạn", một giọng nói đằng sau Mah gầm gừ . Đôi mắt của Trung Quốc mở rộng một chút, ngạc nhiên bởi sự hiện diện của một người đàn ông ở trong phòng. Đôi mắt anh chớp chớp ngang, cố gắng nắm bắt một cái nhìn thoáng qua của người phía sau. "Anh đã bảo vệ của bạn đến từ đâu?" Mah gầm lên một Asami nhếch mép cười. Dần dần, anh cúi xuống giả vờ đưa khẩu súng của mình trên mặt đất nhưng feinted ngay lập tức, cho một cái đâm khuỷu tay phía sau. Như Akihito rơi xuống mặt đất rên rỉ, Asami chạy đến Mah, và đấm vào bụng. Ông đã tăng gấp đôi so với mức giảm súng trong quá trình này. Bỏ qua sự đau đớn trên cánh tay của mình, Asami nắm lấy Mah đầu và hất cổ của mình xuống đất. "Akihito, có súng," Asami ra lệnh người yêu của mình. Các nhiếp ảnh gia gật đầu. Hands vẫn ôm bụng của mình, ông bảo đảm súng của mình, đá đi Mah trong quá trình này. . Akihito đã thông qua súng vào tay Asami, mà các yakuza ngay lập tức chĩa vào đầu Mah của "Hãy để tôi dạy cho bạn những hậu quả của việc gian lận tôi trên một lần nữa," Asami gầm gừ. Akihito quay lưng lại; ông đã không nghĩ rằng ông có thể tiêu hóa được nhìn thấy một người đàn ông bị giết trước mặt anh. Nhắm mắt lại, anh chờ đợi giây phút tới. Những âm thanh của cánh cửa đâm mở có đôi mắt anh mở to một lần nữa. Một người đàn ông chưa xác định xông vào phòng, quất súng ra và chĩa về phía hướng của Asami. Akihito đã không nghĩ rằng; cơ thể của ông đã phản ứng trên của chính mình. Anh di chuyển ở phía trước của Asami, cánh tay và chân của đại bàng lây lan. "Không!" ông hét lên. "Takaba sama!" Toru gọi là phút anh bước vào phòng. Ông đến Akihito, kéo anh sang một bên. "Asami sama!" Kirishima và Suoh hét lên đồng thời, kéo ra khẩu súng của mình. Asami phát hành Mah và đi về phía người đàn ông của mình. Ông kéo Akihito vào vòng tay của mình bằng cánh tay lành, hít vào mùi hương ngọt ngào của dầu gội đầu mơ của mình. "Em - bạn đang bị tổn thương," một Akihito gần như rơi nước mắt nói. "đồ chơi cậu bé của bạn Asami?" Mah cười khi anh đứng dậy. Sau đó, ông chuyển hướng sự chú ý của mình cho người đàn ông trong bộ quần áo và mỉm cười, "Xin chào, Thanh tra Mori." Akihito đẩy Asami đi để nhìn người đàn ông tóc đen. Anh nhìn vào giữa độ tuổi ba mươi, vừa được xây dựng với một hình vuông-ish loại khuôn mặt. Thanh tra? Thanh tra viên làm ở đây là gì? Đó là tất cả Akihito có thể suy nghĩ trước khi đầu gối của mình đã cách, giảm mạnh trước ngực Asami của. "Toru, mang Akihito ra," Asami ra lệnh, bỏ qua những nhận xét ​​của Mah. Akihito bị ảnh hưởng một chút khi anh nắm lấy cánh tay của Toru. Adrenaline đi, cơ thể của anh bắt đầu đau một lần nữa, làm suy yếu nó. Anh không nhận ra rằng ông đã run rẩy và khi bị chuột rút luẩn quẩn trúng đùi trái của mình, anh rên rỉ, gấp đôi với sự đau đớn khi ông cố gắng để xoa bóp đùi. Các nhiếp ảnh gia đã không phản đối khi Toru và Ando trợ giúp ông ta ra khỏi phòng. "Quá xấu, Asami. Đây là lần thứ hai bạn không giết tôi," Mah mỉm cười, giơ tay của mình để đầu hàng. "Có vẻ như Thanh tra Mori đến đúng giờ." Nụ cười trên khuôn mặt của Mah đã bị xóa sổ khỏi khi Asami trở lại nụ cười của mình bằng cách nhếch mép cười. Hắn giơ súng lên, chĩa nó ở Trung Quốc. "Bạn - bạn sẽ phải đi tù nếu bạn bóp cò," Mah lắp bắp. "Đúng vậy," Mori bước về phía trước, đặt một tay lên cánh tay tốt Asami của. Một nụ cười hiện . môi Mah trước khi nó bị xóa sổ khỏi một lần nữa khi nhìn thấy Mori qua cảnh sát của mình ban hành súng để Asami "Asami sama, sử dụng bom mìn Nó dễ dàng hơn để nói với các quan chức Trung Quốc rằng ông đã bị giết chết trong khi trao đổi tiếng súng nổ với cảnh sát.". "Bạn - bạn ... "Mah lắp bắp, nhìn Mori, sau đó Asami và trở lại tại Mori một lần nữa.









































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: