Fugu is a fish caught off the Pacific shores of Japan. The fish has he dịch - Fugu is a fish caught off the Pacific shores of Japan. The fish has he Việt làm thế nào để nói

Fugu is a fish caught off the Pacif

Fugu is a fish caught off the Pacific shores of Japan. The fish has held a special significance for me ever since my mother died through eating one. The poison resides in the sexual glands of the fish, inside two fragile bags. When preparing the fish, these bags must be removed with caution, for any clumsiness will result in the poison leaking into the veins. Regrettably, it is not easy to tell whether or not this operation has been carried out successfully. The proof is, as it were, in the eating.
 Fugu poisoning is hideously painful and almost always fatal. If the fish has been eaten during the evening, the victim is usually overtaken by pain during his sleep. He rolls about in agony for a few hours and is dead by morning. The fish became extremely popular in Japan after the war. Until stricter regulations were imposed, it was all the rage to perform the hazardous gutting operation in one's own kitchen, then to invite neighbours and friends round for the feast.
 At the time of my mother's death, I was living in California. My relationship with my parents had become somewhat strained around that period, and consequently I did not learn of the circumstances surrounding her death until I returned to Tokyo two years later. Apparently, my mother had always refused to eat fugu, but on this particular occasion she had made an exception, having been invited by an old schoolfriend whom she was anxious not to offend. It was my father who supplied me with the details as we drove from the airport to his house in the Kamakura district. When we finally arrived, it was nearing the end of a sunny autumn day,
 'Did you eat on the plane?' my father asked. We were sitting on the tatami floor of his tea-room.
'They gave me a light snack.'
'You must be hungry. We'll eat as soon as Kikuko arrives.'
 My father was a formidable-looking man with a large stony jaw and furious black eyebrows. I think now in retrospect that he much resembled Chou En-lai, although he would not have cherished such a comparison, being particularly proud of the pure samurai blood that ran in the family. His general presence was not one which encouraged relaxed conversation; neither were things helped much by his odd way of stating each remark as if it were the concluding one. In fact, as I sat opposite him that afternoon, a boyhood memory came back to me of the time he had struck me several times around the head for 'chattering like an old woman'. Inevitably, our conversation since my arrival at the airport had been punctuated by long pauses.
 'I'm sorry to hear about the firm,' I said when neither of us had spoken for some time. He nodded gravely.
 'In fact the story didn't end there,' he said. 'After the firm's collapse, Watanabe killed himself. He didn't wish to live with the disgrace.'
'I see.'
 'We were partners for seventeen years. A man of principle and honour. I respected him very much.'
'Will you go into business again?' I asked.
 'I am - in retirement. I'm too old to involve myself in new ventures now. Business these days has become so different. Dealing with foreigners. Doing things their way. I don't understand how we've come to this. Neither did Watanabe.' He sighed. 'A fine man. A man of principle.'
 The tea-room looked out over the garden. From where I sat I could make out the ancient well which as a child I had believed haunted. It was just visible now through the thick foliage. The sun had sunk low and much of the garden had fallen into shadow.
 'I'm glad in any case that you've decided to come back,' my father said. 'More than a short visit, I hope.'
'I'm not sure what my plans will be.'
 'I for one am prepared to forget the past. Your mother too was always ready to welcome you back - upset as she was by your behaviour.'
 'I appreciate your sympathy. As I say, I'm not sure what my plans are.'
 'I've come to believe now that there were no evil intentions in your mind,' my father continued. 'You were swayed by certain -influences. Like so many others.'
'Perhaps we should forget it, as you suggest.'
'As you will. More tea?'
Just then a girl's voice came echoing through the house.
'At last.' My father rose to his feet. 'Kikuko has arrived.'
 Despite our difference in years, my sister and I had always been close. Seeing me again seemed to make her excessively excited and for a while she did nothing but giggle nervously. But she calmed down somewhat when my father started to question her about Osaka and her university. She answered him with short formal replies. She in turn asked me a few questions, but she seemed inhibited by the fear that her questions might lead to awkward topics. After a while, the conversation had become even sparser than prior to Kikuko's arrival. Then my father stood up, saying: 'I must attend to the supper. Please excuse me for being burdened down by such matters. Kikuko will look after you.'
 My sister relaxed quite visibly once he had left the room. Within a few minutes, she was chatting freely about her friends in Osaka and about her classes at university. Then quite suddenly she decided we should walk in the garden and went striding out onto the veranda. We put on some straw sandals that had been left along the veranda rail and stepped out into the garden. The daylight had almost gone.
 'I've been dying for a smoke for the last half-hour,' she said, lighting a cigarette.
'Then why didn't you smoke?'
 She made a furtive gesture back towards the house, then grinned mischievously.
'Oh I see,'I said.
'Guess what? I've got a boyfriend now.'
'Oh yes?'
'Except I'm wondering what to do. I haven't made up my mind yet.'
'Quite understandable.'
 'You see, he's making plans to go to America. He wants me to go with him as soon as I finish studying.'
 ‘I see. And you want to go to America?'
 'If we go, we're going to hitch-hike.' Kikuko waved a thumb in front of my face. 'People say it's dangerous, but I've done it in Osaka and it's fine.'
'I see. So what is it you're unsure about?'
 We were following a narrow path that wound through the shrubs and finished by the old well. As we walked, Kikuko persisted in taking unnecessarily theatrical puffs on her cigarette.
'Well. I've got lots of friends now in Osaka. I like it there. I'm not sure I want to leave them all behind just yet. And Suichi – I like him, but I'm not sure I want to spend so much time with him. Do you  understand?' 'Oh perfectly.'
 She grinned again, then skipped on ahead of me until she had reached the well. 'Do you remember,' she said, as I came walking up to her, 'how you used to say this well was haunted?'
'Yes, I remember.'
We both peered over the side.
 'Mother always told me it was the old woman from the vegetable store you'd seen that night,' she said. 'But I never believed her and never came out here alone.'
 'Mother used to tell me that too. She even told me once the old woman had confessed to being the ghost. Apparently she'd been taking a short cut through our garden. I imagine she had some trouble clambering over these walls.'
 Kikuko gave a giggle. She then turned her back to the well, casting her gaze about the garden.
 'Mother never really blamed you, you know,' she said, in a new voice. I remained silent. 'She always used to say to me how it was then-fault, hers and Father's, for not bringing you up correctly. She used to tell me how much more careful they'd been with me, and that's why I was so good.' She looked up and the mischievous grin had returned to her face. 'Poor Mother,' she said.
'Yes. Poor Mother.'
'Are you going back to California?'
'I don't know. I'll have to see.'
'What happened to - to her? To Vicki?'
 'That's all finished with,' I said. 'There's nothing much left for me now in California.'
'Do you think I ought to go there?'
 'Why not? I don't know. You'll probably like it.' I glanced towards the house. 'Perhaps we'd better go in soon. Father might need a hand with the supper.'
 But my sister was once more peering down into the well. 'I can't see any ghosts,' she said. Her voice echoed a little.
'Is Father very upset about his firm collapsing?'
 'Don't know. You can never tell with Father.' Then suddenly she straightened up and turned to me. 'Did he tell you about old Watanabe? What he did?'
'I heard he committed suicide.'
 'Well, that wasn't all. He took his whole family with him. His wife and his two little girls.'
'Oh yes?'
 'Those two beautiful little girls. He turned on the gas while they were all asleep. Then he cut his stomach with a meat knife.'
 'Yes, Father was just telling me how Watanabe was a man of principle.'
'Sick.' My sister turned back to the well.
'Careful. You'll fall right in.'
'I can't see any ghost,' she said. 'You were lying to me all that time.'
'But I never said it lived down the well.'
'Where is it, then?'
 We both looked around at the trees and shrubs. The light in the garden had grown very dim. Eventually I pointed to a small clearing some ten yards away.
'Just there I saw it. Just there.'
We stared at the spot.
'What did it look like?'
'I couldn't see very well. It was dark.'
'But you must have seen something.'
'It was an old woman. She was just standing there, watching me.'
We kept staring at the spot as if mesmerized.
 'She was wearing a white kimono,' I said. 'Some of her hair had come undone. It was blowing around a little.'
 Kikuko pushed her elbow against my arm. 'Oh be quiet. You're trying to frighten me all over again.' She trod on the remains of her cigarette, then for a brief moment stood regarding it with a perplexed expression. She kicked some pine needles over it, then once more displayed her grin. 'Let's see if supper's ready,' she said.
 We found my father in the kitchen. He gave us a quick glance, then carried on with what he was doing.
 'Father's become quite a chef Since he's had to manage on his own,' Kikuko said with a laugh. He turned and looked at my sister coldly.
 'Hardly a skill I'm proud of,' he said. 'Kikuko, come here and help.'
 For some moments my sister did not move. Th
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Fugu là một loại cá đánh bắt ngoài khơi bờ biển Thái Bình Dương của Nhật bản. Cá đã tổ chức một ý nghĩa đặc biệt đối với tôi kể từ khi mẹ tôi qua đời thông qua ăn uống một. Những chất độc cư trú trong các tuyến tình dục của cá, bên trong hai túi dễ vỡ. Khi chuẩn bị cá, các túi phải được gỡ bỏ cẩn thận, cho vụng về bất kỳ sẽ dẫn đến rò rỉ chất độc vào các tĩnh mạch. Đáng tiếc, nó không phải là dễ dàng để nói cho dù có hoặc không hoạt động này đã được thực hiện thành công. Bằng chứng là, như nó đã được, trong việc ăn uống. Fugu ngộ độc là hideously đau đớn và hầu như luôn luôn gây tử vong. Nếu cá đã được ăn trong buổi tối, các nạn nhân thường qua đau trong giấc ngủ của ông. Ông cuộn trong đau đớn cho một vài giờ và là chết của buổi sáng. Cá đã trở thành rất phổ biến tại Nhật bản sau chiến tranh. Cho đến khi quy định nghiêm ngặt đã được áp dụng, đó là tất cả những cơn thịnh nộ để thực hiện thao tác gutting nguy hiểm trong nhà bếp một của chính mình, sau đó mời những người hàng xóm và bạn bè vòng cho những bữa cơm. Tại thời điểm cái chết của mẹ tôi, tôi đã sống ở California. Mối quan hệ của tôi với cha mẹ tôi đã trở thành phần nào căng thẳng xung quanh thời gian đó, và do đó tôi đã không tìm hiểu của các trường hợp xung quanh cái chết của cô cho đến khi tôi quay trở lại Tokyo hai năm sau đó. Rõ ràng, mẹ tôi đã luôn từ chối để ăn fugu, nhưng vào dịp đặc biệt này, cô đã thực hiện một ngoại lệ, có được mời bởi một schoolfriend cũ mà cô đã lo lắng không để xúc phạm. Nó đã là cha tôi đã cung cấp cho tôi với các chi tiết như chúng tôi đã lái xe từ sân bay đến nhà của mình ở huyện Kamakura. Khi chúng tôi cuối cùng đã đến, nó đã gần kết thúc một ngày mùa thu nắng, 'Đã làm bạn ăn trên máy bay?' cha hỏi. Chúng tôi đang ngồi trên sàn tatami phòng trà của mình.'Họ đã cho tôi một nhẹ.'' Bạn phải bị đói. Chúng ta sẽ ăn ngay sau khi Kawano đến.' Cha tôi là một người đàn ông ghê gớm, tìm kiếm với một hàm đá lớn và tức giận lông mày đen. Tôi nghĩ rằng bây giờ nhìn lại rằng ông nhiều giống như Chou En-lai, mặc dù ông sẽ không có yêu mến như vậy một so sánh, đang đặc biệt tự hào của máu tinh khiết samurai chạy trong gia đình. Sự hiện diện chung đã không một trong những khuyến khích hội thoại thoải mái; không phải là điều nhiều sự giúp đỡ của ông cách kỳ lạ của nói mỗi nhận xét như thể nó là một kết luận. Trong thực tế, khi tôi ngồi đối diện với anh ta rằng buổi chiều, một bộ nhớ tuổi thơ ấu đã trở lại với tôi trong thời gian ông đã tấn công tôi nhiều lần quanh người đứng đầu cho 'bàn tán như một bà già'. Chắc chắn, hội thoại của chúng tôi kể từ khi tôi đến sân bay đã được punctuated bởi dài tạm dừng. "Tôi xin lỗi để nghe về công ty," tôi đã nói khi trong chúng ta đã nói cho một số thời gian. Ông gật đầu nặng. ' Trên thực tế những câu chuyện đã không kết thúc có,', ông nói. ' Sau khi sự sụp đổ của công ty, Watanabe giết mình. Ông không muốn sống với sự hổ thẹn.''Tôi xem.' ' Chúng tôi là đối tác trong mười bảy năm. Một người đàn ông của nguyên tắc và danh dự. Tôi rất tôn trọng ông rất nhiều.''Bạn sẽ đi vào kinh doanh một lần nữa?' Tôi yêu cầu. ' Tôi là - trong quỹ hưu trí. Tôi quá già để liên quan đến bản thân mình trong liên doanh mới bây giờ. Kinh doanh những ngày này đã trở thành rất khác nhau. Đối phó với người nước ngoài. Làm việc theo cách của họ. Tôi không hiểu làm thế nào chúng tôi đã đến đây. Cũng không Watanabe.' Ông thở dài. ' Một người tốt. Một người đàn ông của nguyên tắc.' Phòng trà nhìn qua khu vườn. Từ nơi tôi ngồi, tôi có thể tạo ra giếng cổ mà như một đứa trẻ tôi đã tin rằng ám ảnh. Nó đã chỉ bây giờ nhìn thấy thông qua tán lá dày. Mặt trời đã đánh chìm thấp và nhiều khu vườn đã rơi vào bóng tối. 'Tôi vui mừng trong bất kỳ trường hợp nào mà bạn đã quyết định trở lại,' cha tôi nói. 'Nhiều hơn một đoạn ngắn thăm, tôi hy vọng.''Tôi không chắc chắn điều gì sẽ là kế hoạch của tôi.' ' Tôi cho một trong những đang chuẩn bị để quên đi quá khứ. Mẹ cũng là luôn luôn sẵn sàng để chào đón bạn quay lại - buồn bã như cô ấy đã bởi hành vi của bạn.' ' Tôi đánh giá cao sự thông cảm của bạn. Như tôi đã nói, tôi không chắc chắn những gì đang có kế hoạch của tôi.' 'Tôi đã đến để tin rằng bây giờ mà không có ý định ác đã có trong tâm trí của bạn,' cha tôi tiếp tục. ' Bạn đã chịu ảnh hưởng của một số - ảnh hưởng. Như rất nhiều người khác.'' Có lẽ chúng ta nên quên nó, như bạn đề nghị.'' Khi bạn sẽ. Thêm trà?'Chỉ sau đó, tiếng nói của một cô gái đến lặp lại thông qua nhà.'Ở cuối.' Cha tôi đã tăng lên đôi chân của mình. 'Kawano đã đến.' Mặc dù chúng tôi sự khác biệt trong năm, em gái tôi và tôi đã luôn luôn được đóng. Thấy tôi một lần nữa có vẻ để làm cho cô ấy quá vui mừng và trong một thời gian cô ấy đã không làm gì nhưng giggle nervously. Nhưng cô calmed xuống phần nào khi cha tôi bắt đầu cho câu hỏi cô ấy về Osaka và trường đại học. Cô ấy trả lời anh ta với bài trả lời chính thức ngắn. Cô lần lượt hỏi tôi một số câu hỏi, nhưng cô ấy có vẻ inhibited bởi những lo sợ rằng câu hỏi của mình có thể dẫn đến các chủ đề khó khăn. Sau một thời gian, cuộc đàm thoại đã trở thành thậm chí sparser hơn trước khi đến nơi của Kawano. Sau đó cha tôi đứng dậy, nói: ' tôi phải tham gia vào bữa ăn tối. Xin vui lòng xin lỗi cho được gánh nặng xuống bởi các vấn đề. Kawano sẽ chăm sóc bạn.' Em gái tôi thoải mái khá rõ ràng khi ông đã rời khỏi phòng. Trong vòng vài phút, cô đã trò chuyện một cách tự do về bạn bè của cô ở Osaka và về các lớp học của mình tại trường đại học. Sau đó khá bất ngờ cô quyết định chúng tôi nên đi bộ trong vườn và đi striding vào hiên. Chúng tôi đặt trên một số rơm dép đã được trái dọc theo đường sắt veranda và bước ra vào khu vườn. Ban ngày đã bị tiêu tan. 'Tôi đã chết cho thuốc cho nửa giờ cuối,', cô nói, ánh sáng một điếu thuốc.'Sau đó tại sao không bạn hút thuốc không?' Cô thực hiện một cử chỉ hay ăn cắp trở lại về phía nhà, sau đó grinned mischievously.'Oh tôi thấy,' tôi nói.' Đoán những gì? Tôi đã có một bạn trai bây giờ.'' Oh có?'' Ngoại trừ tôi tự hỏi phải làm gì. Tôi đã không thực hiện lên tâm trí của tôi được nêu ra.''Khá dễ hiểu.' ' Bạn thấy, ông lập kế hoạch để đi đến Mỹ. Ông muốn tôi đi với anh ta ngay sau khi tôi hoàn thành việc học tập.' ' Tôi xem. Và bạn muốn đi đến Mỹ?' 'Nếu chúng tôi đi, chúng ta sẽ để hitch-đi lang thang.' Kawano vẫy một ngón tay cái ở phía trước của khuôn mặt của tôi. 'Người nói nó là nguy hiểm, nhưng tôi đã làm nó ở Osaka và đâu.'' Tôi xem. Vì vậy, những gì là nó bạn không chắc chắn về?' Chúng tôi đã theo một con đường hẹp mà vết thương thông qua các cây bụi và hoàn thành bởi cũ tốt. Khi chúng tôi đi, Kawano tiếp tục tồn tại trong việc không cần thiết sân khấu puffs về thuốc lá của cô.' Tốt. Tôi đã có rất nhiều bạn bây giờ ở Osaka. Tôi thích nó có. Tôi không chắc chắn tôi muốn để lại cho họ tất cả phía sau chỉ được nêu ra. Và Suichi-tôi thích anh ấy, nhưng tôi không chắc chắn tôi muốn chi tiêu rất nhiều thời gian với anh ta. Hiểu không?' ' Oh hoàn hảo.' Cô grinned một lần nữa, sau đó bỏ qua vào phía trước của tôi cho đến khi nó đã đi đến tốt. 'Làm bạn nhớ,' cô nói, như tôi đã đi bộ với cô ấy, 'làm thế nào bạn sử dụng để nói điều này cũng được ám ảnh?'"Có, tôi nhớ."Cả hai chúng tôi peered trên mặt. 'Mẹ luôn luôn nói với tôi nó là người phụ nữ tuổi từ các cửa hàng rau bạn đã nhìn thấy đêm đó,', cô nói. 'Nhưng tôi không bao giờ tin cô ấy và không bao giờ ra ở đây một mình.' ' Mẹ sử dụng để nói với tôi rằng quá. Cô thậm chí nói với tôi sau khi bà lão đã thú nhận là những con ma. Rõ ràng, cô đã tham gia một cắt ngắn qua khu vườn của chúng tôi. Tôi tưởng tượng cô đã có một số rắc rối clambering lên những bức tường này.' Kawano đã cung cấp một giggle. Sau đó cô đã chuyển nó về để Vâng, đúc chiêm ngưỡng của mình về vườn. 'Mẹ không bao giờ thực sự đổ lỗi cho bạn, bạn biết,' cô nói, trong một giọng nói mới. Tôi vẫn im lặng. ' Cô luôn luôn được sử dụng để nói với tôi như thế nào nó đã là sau đó-lỗi, cô và cha, đã không đưa bạn một cách chính xác. Cô ấy nói với tôi như thế nào nhiều hơn nữa cẩn thận, họ đã với tôi, và đó là lý do tại sao tôi đã như vậy tốt.' Cô nhìn lên và grin tinh nghịch đã trở lại khuôn mặt của cô. 'Nghèo mẹ,', cô nói.' Có. Mẹ nghèo.''Bạn sẽ trở lại California?'' Tôi không biết. Tôi sẽ cần phải xem.'' Những gì đã xảy ra - cô ấy? Để Vicki?' 'Đó là tất cả đã hoàn thành với,' tôi nói. 'Không có gì nhiều trái cho tôi bây giờ trong California.''Bạn có nghĩ tôi phải đến đó?' ' Tại sao không? Tôi không biết. Bạn có lẽ sẽ thích nó.' Tôi glanced hướng tới nhà. ' Có lẽ chúng ta nên đi sớm. Cha có thể cần một bàn tay với bữa ăn tối.' Nhưng em gái của tôi một lần nữa peering xuống vào tốt. 'Tôi không thể nhìn thấy bất kỳ ma,', cô nói. Tiếng nói của mình lặp lại một chút.'Là cha rất buồn bã về công ty của ông sụp đổ?' ' Không biết. Bạn có thể không bao giờ nói với cha.' Sau đó, đột nhiên nó thẳng và quay sang tôi. ' Ông đã nói với bạn về cũ Watanabe? Ông đã làm gì?''Tôi nghe nói ông tự sát.' ' Vâng, đó không phải là tất cả. Ông tham gia đình toàn bộ với anh ta. Vợ và hai cô gái nhỏ của mình.'' Oh có?' ' Những hai cô gái nhỏ xinh đẹp. Ông bật khí khi mọi ng ngủ. Sau đó ông cắt Dạ dày của mình với một con dao thịt.' 'Vâng, cha đã chỉ nói với tôi như thế nào Watanabe là một người đàn ông của nguyên tắc.''Ốm yếu'. Chị em tôi quay trở lại tốt.' Cẩn thận. Bạn sẽ rơi ngay tại.''Tôi không thể xem bất kỳ ma,', cô nói. 'Bạn đang nằm với tôi tất cả thời gian.''Nhưng tôi không bao giờ nói nó sống xuống giếng.''Đó là nó, sau đó?' Cả hai chúng tôi nhìn xung quanh tại cây và cây bụi. Ánh sáng trong khu vườn có trồng rất mờ. Cuối cùng tôi chỉ đến một nhỏ thanh toán bù trừ một số mười mét đi.' Chỉ có tôi thấy nó. Chỉ có.'Chúng tôi stared tại chỗ.'Những gì đã làm nó giống như?'' Tôi không thể nhìn thấy rất tốt. Nó đã được tối tăm.''Nhưng bạn phải có thấy một cái gì đó'' Nó đã là một bà già. Cô ấy chỉ đứng đó, nhìn tôi.'Chúng tôi giữ nhìn chằm chằm vào các vị trí như nếu mesmerized. 'Cô đã mặc kimono màu trắng,' tôi đã nói. ' Một số tóc của cô đã đến hoàn tác. Nó thổi xung quanh một chút.' Kawano đẩy khuỷu tay của mình chống lại cánh tay của tôi. ' Oh được yên tĩnh. Bạn đang cố gắng để cảm giác lo sợ tôi tất cả hơn một lần nữa.' Cô trod trên vẫn còn của thuốc lá của cô, sau đó cho một thời điểm ngắn gọn đứng về nó với một biểu hiện perplexed. Cô khởi động một số lá thông qua nó, sau đó một lần nữa Hiển thị grin của cô. 'Chúng ta hãy xem nếu bữa tiệc ly của sẵn sàng,', cô nói. Chúng tôi tìm thấy cha tôi trong nhà bếp. Ông đã cho chúng tôi một nháy mắt nhanh, sau đó thực hiện với những gì ông đã làm. 'Cha của trở thành một đầu bếp kể từ khi ông đã phải quản lý ngày của riêng mình,' Kawano nói với một cười. Ông bật và nhìn chị coldly. 'Khó một kỹ năng tôi tự hào về,' ông nói. 'Kawano, đến đây và giúp.' Đối với một số khoảnh khắc chị không di chuyển. Th
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Fugu là một con cá đánh bắt ngoài khơi bờ biển Thái Bình Dương của Nhật Bản. Các loài cá này đã tổ chức một ý nghĩa đặc biệt đối với tôi kể từ khi mẹ tôi qua đời thông qua ăn một. Các chất độc nằm trong các tuyến sinh dục của cá, bên trong hai túi mỏng manh. Khi chuẩn bị cá, các loại túi này phải được loại bỏ một cách thận trọng, đối với bất kỳ sự vụng về sẽ cho kết quả chất độc bị rò rỉ vào mạch máu. Đáng tiếc, nó không phải là dễ dàng để cho biết hay không hoạt động này đã được thực hiện thành công. Bằng chứng là, như nó là, trong ăn uống.
 ngộ độc Fugu là hideously đau đớn và gần như luôn gây tử vong. Nếu cá đã được ăn trong các buổi tối, các nạn nhân thường được vượt qua bởi nỗi đau trong giấc ngủ của mình. Ông cuộn về trong đau đớn cho một vài giờ và đã chết vào sáng. Con cá đã trở thành rất phổ biến ở Nhật Bản sau chiến tranh. Cho đến khi các quy định nghiêm ngặt được áp đặt, đó là tất cả các cơn giận dữ để thực hiện các hoạt động gutting nguy hiểm trong nhà bếp của mình, sau đó mời hàng xóm và bạn bè quanh cho ngày lễ.
 Tại thời điểm cái chết của mẹ tôi, tôi đã sống ở California. Mối quan hệ của tôi với cha mẹ tôi đã trở nên hơi căng thẳng xung quanh khoảng thời gian đó, và do đó tôi không học trong các trường hợp xung quanh cái chết của cô cho đến khi tôi trở về Tokyo hai năm sau đó. Rõ ràng, mẹ tôi đã luôn luôn từ chối ăn món fugu, nhưng vào dịp đặc biệt này, cô đã làm một ngoại lệ, đã được mời bởi một schoolfriend cũ mà cô đã lo lắng không xúc phạm. Đó là cha tôi, những người cung cấp cho tôi với các chi tiết như chúng tôi lái xe từ sân bay về nhà mình ở quận Kamakura. Khi chúng tôi cuối cùng đã đến, nó đã gần kết thúc một ngày mùa thu đầy nắng,
 'Bạn có ăn trên máy bay?' cha tôi hỏi. Chúng tôi đang ngồi trên sàn nhà của phòng trà của mình.
"Họ đã cho tôi một bữa ăn nhẹ. '
'Bạn phải là đói. Chúng tôi sẽ ăn ngay sau khi Kikuko đến. "
 Cha tôi là một người đàn ông đáng gờm nhìn với một hàm đá lớn và lông mày đen tức giận. Tôi nghĩ bây giờ khi nhìn lại rằng ông ấy phải rất giống Chou En-lai, mặc dù ông không đã ấp ủ một so sánh như vậy, là đặc biệt tự hào về các samurai máu tinh khiết mà chạy trong gia đình. Sự hiện diện của ông nói chung không phải là một cuộc trò chuyện thoải mái mà khuyến khích; không phải là những thứ đã giúp rất nhiều bằng cách kỳ lạ của ông nêu từng nhận xét ​​như thể nó là một trong những kết luận. Trong thực tế, khi tôi ngồi đối diện anh chiều hôm đó, một bộ nhớ thời thơ ấu trở về với tôi trong thời gian ông đã đánh tôi nhiều lần xung quanh đầu cho 'trò chuyện như một bà già'. Chắc chắn, cuộc trò chuyện của chúng tôi kể từ khi tôi đến tại sân bay đã bị ngắt quãng bởi những khoảng dừng lâu.
 "Tôi xin lỗi để nghe về công ty," tôi nói khi cả hai chúng tôi đã nói chuyện với nhau một thời gian. Ông gật đầu nghiêm túc.
 "Trong thực tế, câu chuyện không dừng lại ở đó," ông nói. "Sau sự sụp đổ của công ty, Watanabe đã tự sát. Hắn không muốn sống chung với ô nhục. '
'Tôi nhìn thấy.'
 'Chúng tôi là đối tác cho mười bảy năm. Một người đàn ông của nguyên tắc và danh dự. Tôi tôn trọng anh ấy rất nhiều. "
"Em sẽ đi vào kinh doanh một lần nữa?" Tôi hỏi.
 "Tôi - về hưu. Tôi quá già để liên quan đến bản thân mình trong liên doanh mới bây giờ. Kinh doanh những ngày này đã trở nên quá khác nhau. Đối phó với người nước ngoài. Làm việc theo cách của họ. Tôi không hiểu làm thế nào chúng tôi đã đến đây. Không làm Watanabe. ' Anh thở dài. "Một người đàn ông tốt. Một người đàn ông của nguyên tắc. "
 Các phòng trà nhìn ra vườn. Từ nơi tôi ngồi tôi có thể tạo ra sự cũng cổ xưa mà như một đứa trẻ, tôi đã tin rằng có ma. Đó chỉ có thể nhìn thấy bây giờ thông qua các tán lá dày. Mặt trời đã chìm thấp và nhiều vườn đã rơi vào bóng tối.
 "Tôi rất vui vì trong bất kỳ trường hợp đó bạn đã quyết định trở lại," cha tôi nói. 'Hơn một chuyến viếng thăm ngắn, tôi hy vọng.'
'Tôi không chắc chắn những gì kế hoạch của tôi sẽ được.'
 'Tôi cho 01:00 chuẩn bị để quên đi quá khứ. Mẹ của bạn quá là luôn luôn sẵn sàng chào đón bạn trở lại - khó chịu khi cô là do hành vi của mình ".
 "Tôi đánh giá cao sự thông cảm của bạn. Như tôi đã nói, tôi không chắc chắn những gì kế hoạch của tôi là. '
 'Tôi đã đến để tin rằng bây giờ mà không có ý định xấu xa trong tâm trí của bạn, "cha tôi tiếp tục. "Bạn đã bị ảnh hưởng bởi -influences nhất định. Giống như rất nhiều người khác. '
'Có lẽ chúng ta nên quên nó, như bạn đề nghị.'
'Như bạn sẽ. Nhiều trà? "
Ngay sau đó giọng nói của một cô gái đã vang vọng khắp nhà.
"Cuối cùng. ' Cha tôi đứng dậy. 'Kikuko đã đến. "
 Mặc dù sự khác biệt của chúng tôi trong năm, chị tôi và tôi đã luôn luôn được gần gũi. Thấy tôi lại dường như làm cho cô ấy quá vui mừng và trong một thời gian cô đã làm gì, nhưng cười khúc khích một cách lo lắng. Nhưng cô bình tĩnh lại một chút khi cha tôi bắt đầu đặt câu hỏi cô về Osaka và đại học của cô. Cô trả lời anh ta với trả lời chính thức ngắn. Cô lần lượt hỏi tôi một vài câu hỏi, nhưng cô dường như bị ức chế bởi sợ rằng câu hỏi của cô có thể dẫn đến các chủ đề khó xử. Sau một thời gian, những cuộc trò chuyện đã trở nên thưa thớt hơn trước khi đến để Kikuko của. Sau đó, cha tôi đứng lên, nói: "Tôi phải tham dự vào bữa ăn tối. Xin tha cho tôi để được gánh nặng xuống bởi vấn đề như vậy. Kikuko sẽ chăm sóc bạn. "
 Em gái tôi nới lỏng khá rõ ràng một khi ông đã rời khỏi phòng. Trong vòng vài phút, cô đã trò chuyện thoải mái về những người bạn của mình ở Osaka và về lớp học của cô tại trường đại học. Sau đó, cô quyết định khá bất ngờ, chúng tôi phải đi bộ trong vườn và sải bước đi ra ngoài hiên. Chúng tôi đưa ra một số dép rơm bị bỏ lại dọc theo đường sắt hiên và bước ra ngoài vườn. Ánh sáng ban ngày đã gần như biến mất.
 "Tôi đã chết cho một làn khói trong nửa giờ cuối cùng," cô nói, châm một điếu thuốc.
"Sau đó, tại sao bạn không hút thuốc?"
 Cô làm một cử chỉ lén lút quay trở lại ngôi nhà, sau đó mỉm cười tinh nghịch.
"Oh tôi thấy," tôi nói.
"Đoán những gì? Tôi đã có một người bạn trai bây giờ. '
'Oh yes?'
'Ngoại trừ tôi đang tự hỏi phải làm gì. Tôi đã không làm cho tâm trí của tôi chưa. '
'Khá dễ hiểu.'
 'Bạn thấy đấy, ông lập kế hoạch để đi đến Mỹ. Ông muốn tôi đi với anh ta ngay sau khi tôi học xong. '
 'Tôi nhìn thấy. Và bạn muốn đi Mỹ? '
 'Nếu chúng ta đi, chúng ta sẽ xô-tăng.' Kikuko vẫy một ngón tay cái ở ngay trước mặt tôi. "Mọi người nói rằng đó là nguy hiểm, nhưng tôi đã thực hiện nó ở Osaka và nó tốt. '
'Tôi nhìn thấy. Vì vậy, nó là những gì bạn không chắc chắn về? "
 Chúng tôi đang theo đuổi một con đường hẹp vết thương thông qua các bụi cây và kết thúc bằng cái cũ tốt. Khi chúng tôi đi, Kikuko kiên trì trong việc nhát không cần thiết trên sân khấu thuốc lá của mình.
"Vâng. Tôi đã có rất nhiều bạn bè bây giờ ở Osaka. Tôi thích nó ở đó. Tôi không chắc là tôi muốn để lại cho họ tất cả phía sau chỉ được nêu ra. Và Suichi - Tôi thích anh ấy, nhưng tôi không chắc là tôi muốn dành nhiều thời gian với anh ta. Bạn có hiểu không? ' 'Oh hoàn hảo. "
 Cô mỉm cười một lần nữa, sau đó bỏ vào phía trước của tôi cho đến khi cô đã đạt đến tốt. "Bạn có nhớ," cô nói, như tôi đã đi lên với cô, "làm thế nào bạn sử dụng để nói cũng bị ám ảnh này? '
'Vâng, tôi nhớ. "
Cả hai chúng tôi nhìn qua một bên.
 "Mẹ luôn nói với tôi đó là người phụ nữ tuổi từ các cửa hàng rau bạn đã nhìn thấy đêm đó, "cô nói. "Nhưng tôi không bao giờ tin rằng mình và không bao giờ xuất hiện ở đây một mình. '
 'Mẹ từng nói với tôi rằng quá. Cô thậm chí còn nói với tôi một lần bà lão đã thú nhận là ma. Rõ ràng cô ấy muốn được tham gia một tắt qua vườn của chúng tôi. Tôi tưởng tượng cô ấy đã có một số rắc rối leo trên các bức tường. '
 Kikuko đã đưa ra một tiếng cười khúc khích. Sau đó, cô quay lưng lại với sự hưng thịnh, đúc cái nhìn của cô về vườn.
 "Mẹ không bao giờ thực sự đổ lỗi cho bạn, bạn biết đấy," cô nói, bằng một giọng mới. Tôi vẫn im lặng. 'Cô ấy lúc nào cũng nói với tôi như thế nào đó là sau đó có lỗi, cô và cha của, không mang lại cho bạn một cách chính xác. Cô từng nói với tôi như thế nào cẩn thận hơn họ sẽ ở với tôi, và đó là lý do tại sao tôi rất tốt. " Cô nhìn lên và nụ cười tinh nghịch đã trở lại trên mặt cô. 'Mẹ nghèo, "cô nói.
"Vâng. Mẹ nghèo. '
'Bạn sẽ trở lại California?'
'Tôi không biết. Tôi sẽ phải xem '.
'Chuyện gì xảy ra - cô ấy? Để Vicki? '
 'Đó là tất cả đã kết thúc với ", tôi nói. 'Không có gì nhiều để lại cho tôi bây giờ ở California là.'
'Bạn có nghĩ rằng tôi phải tới đó không?'
 'Tại sao không? Tôi không biết. Có thể bạn sẽ thích nó. " Tôi liếc nhìn về phía ngôi nhà. "Có lẽ chúng ta nên đi sớm. Cha có thể cần một bàn tay với những bữa ăn tối. "
 Nhưng em gái tôi một lần nữa lại vừa nhìn xuống giếng. 'Tôi không thể nhìn thấy bất kỳ con ma ", cô nói. Giọng nói của cô vang vọng một chút.
"Là Cha rất buồn về công ty của ông bị sụp đổ? '
 'Không biết. Bạn không bao giờ có thể nói với Chúa Cha. " Sau đó, đột nhiên cô đứng thẳng lên và quay sang tôi. "Ông ấy nói với bạn về tuổi Watanabe? Những gì ông đã làm? '
'Tôi nghe nói ông đã tự tử.'
 'Vâng, đó không phải là tất cả. Ông mất toàn bộ gia đình của mình với anh ta. Vợ và hai cô con gái nhỏ của mình. '
'Oh yes?'
 'Hai cô gái nhỏ xinh đẹp. Anh bật gas trong khi tất cả họ đều ngủ. Sau đó, ông đã cắt dạ dày của mình với một con dao thịt. '
 'Vâng, thưa Cha chỉ nói với tôi như thế nào Watanabe là một người có nguyên tắc.'
'Sick.' Em gái tôi quay trở lại nữa.
"Cẩn thận. Bạn sẽ rơi ngay. '
'Tôi không thể nhìn thấy bất kỳ con ma ", cô nói. "Bạn đã nói dối tôi suốt thời gian đó. '
'Nhưng tôi không bao giờ biết nó sống xuống giếng.'
'Nó ở đâu, sau đó? "
 Cả hai chúng tôi nhìn quanh cây và cây bụi. Ánh sáng trong vườn đã phát triển rất mờ. Cuối cùng tôi chỉ vào một bãi đất nhỏ khoảng mười mét.
"Chỉ có tôi nhìn thấy nó. Chỉ cần có. "
Chúng tôi nhìn chằm chằm vào chỗ.
'đã làm nó trông như thế nào?'
'Tôi không thể nhìn thấy rất rõ. Trời đã tối. '
'Nhưng bạn phải có nhìn thấy một cái gì đó.'
'Đó là một người phụ nữ cũ. Cô chỉ đứng đó, nhìn tôi. "
Chúng tôi tiếp tục nhìn chằm chằm vào những chỗ như thể bị thôi miên.
 "Cô ấy đang mặc một bộ kimono màu trắng," tôi nói. 'Một số tóc của cô đã đi làm lại. Nó đã được thổi xung quanh một chút. "
 Kikuko đẩy khuỷu tay vào cánh tay của tôi. 'Oh được yên tĩnh. Bạn đang cố gắng để cảm giác lo sợ cho tôi tất cả hơn một lần nữa. " Cô giẫm vào phần còn lại của thuốc lá của mình, sau đó một thời gian ngắn đứng về nó với một vẻ bối rối. Nàng đạp một số lá thông qua nó, sau đó một lần nữa thể hiện nụ cười của cô. 'Hãy xem nếu supper đã sẵn sàng, "cô nói.
 Chúng tôi thấy cha tôi trong nhà bếp. Ông đã cho chúng ta một cái nhìn nhanh chóng, sau đó tiếp tục với những gì anh đã làm.
 "Cha của trở thành một đầu bếp khá Kể từ khi ông đã có quản lý riêng của mình, 'Kikuko nói với một nụ cười. Ông quay lại và nhìn em gái mình một cách lạnh lùng.
 "Hầu như không một kỹ năng tôi tự hào về", ông nói. 'Kikuko, đến đây và giúp đỡ. "
 Đối với một số khoảnh khắc chị tôi không di chuyển. Th
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: