Chiều đó, hắn lại hát nữa. Giọng hát vui nhộn, chan chứa. Nàng thấy hắ dịch - Chiều đó, hắn lại hát nữa. Giọng hát vui nhộn, chan chứa. Nàng thấy hắ Việt làm thế nào để nói

Chiều đó, hắn lại hát nữa. Giọng há

Chiều đó, hắn lại hát nữa. Giọng hát vui nhộn, chan chứa. Nàng thấy hắn tất bật bươi bươi, xới xới ở ngoài kia. Trời nắng thế, mà hắn vẫn hì hục.
Mặc kệ, hôm nay không chăn ngựa nữa, nàng thích đi ngắm hoa. Hoa ở đây đều hoang dại, nhưng nét đậm tươi sắc của nó giống như vẻ đẹp của nàng.
Đang lang thang, nàng nghe tiếng vọng tới của Lầu Sơn. Nàng vội trở về. Hắn dắt tay nàng chạy lên ngọn đồi trước mặt, nơi hắn vừa rồi hì hục đào bới. Trước mặt nàng, một sự vui mừng chưa bao giờ nàng có được mấy tháng qua. Lầu Sơn đã đào cho nàng một hố nước để tắm. Hắn bỏ công rất nhiều để khiêng và xách nước từ rất xa. Nàng hân hoan quá. Đã từ lâu chưa được tắm cho đàng hoàng. Nàng thèm quá muốn trút hết đồ lao xuống ngay. Nhưng Lầu Sơn vẫn đứng đó, ánh mắt hắn long lanh trên khuôn mặt trầm tĩnh.
– Anh ở đây làm sao em tắm được ?
– Được, tôi quay mặt lại ngay.
Lầu Sơn bước hơn 20 bước xuống đồi. Ngồi xuống. Hắn chờ đợi cho nàng tắm xong. Mắt nhìn xa xa nơi đàn ngựa ngoan ngoãn gặm cỏ. Trên này, Tiểu Châu nhẹ nhàng trút bỏ quần áo. Nàng vẫn sợ Lầu Sơn ngoái lại nhìn nên nói vọng xuống: “Nếu anh nhìn sẽ bị cho mù mắt”. Bên dưới có lời đáp lại “Tắm nhanh. Trời sắp có giông rồi”.
Tiểu Châu thanh thản tắm. Nàng tung tăng trong nước như con cá từ lâu vắng nước. Dáng nàng đẹp như một nàng tiên dưới hồ.
Thình lình giọng nói của Lầu Sơn cất lên. “Xin đừng lên đây!”. Tiểu Châu quay lại. Từ đâu ba người đàn ông lững thững trên lưng bò tiến về phía nàng. Giọng của Lầu Sơn lại cất lên: “Không được lên đây!”. Bên kia có tiếng đáp: “Ê, Lầu Sơn. Không ngờ mày mất đi cái của quý mà còn được phước hơn tụi tao. Con nhỏ ấy cũng đẹp thật!”. Rồi tiếng lách cách lên cò súng, giọng của Lầu Sơn vang lên: “Bước thêm bước nữa tôi sẽ bắn”. Bên kia, giọng của một gã chỉ cất lên lưng chưng : “Lầu Sơn … mày” thì tiếng “Đùng” xé không khí xẹt ngang mặt gã đó. Lầu Sơn làm thiệt. Nàng ít khi thấy Lầu Sơn nghiêm nghị như vậy. Hắn lại có súng nữa, nhưng chưa bao giờ nàng thấy hắn lấy nó ra khỏi dây lưng. Bên kia lại có tiếng: “Thương binh mà mày cũng dám bắn. Coi chừng!”. Rồi nàng không nghe tiếng gì nữa, vội vàng mặc lại áo quần, trước khi Lầu Sơn trở lên đưa nàng về lều.
Hôm nay, thời hạn sáu tháng học chăn ngựa vừa hết. Nàng vui như trẻ con sắp về thăm nhà. Mặc áo mới, chải lại tóc tai. Rồi nàng khăn gói hết mọi thứ vật dụng nàng đã mang lên đây. Nàng có ngỏ lời cám ơn và từ giã với Lầu Sơn. Hắn vẫn ung dung không nói năn gì. Mắt đượm buồn xa xăm.
Ngày đó, nàng ở lại lều để chờ xe lên rước. Lầu Sơn lên thảo nguyên một mình chăn ngựa.
Chiều về. Lầu Sơn bắt gặp nàng ở trước lều. Tóc tai lù xù. Trông nàng thật chán nãn, thất vọng. Hắn cũng không hỏi han gì. Dường như đã biết trước sự việc. Tiểu Châu vì buồn rầu. Tối đó nàng cứ giàu giàu không ngủ được. Lầu Sơn an ủi nàng vài câu qua loa rồi lẳng lặng đi ngủ, như không còn làm gì được hơn trong tình cảnh của hắn.
Thời gian cứ thế trôi qua từng ngày. Không một bóng dáng của một ai khác xuất hiện. Tiểu Châu càng trở nên sầu hơn. Nàng thường hay nhớ về quê nhà, về cha mẹ, về mối tình đầu. Lầu Sơn cứ tiếp tục an ủi nàng. Đem chuyện con ngựa nàng thích nhất ra nói. Bảo là nó sắp sanh một con ngựa con cho nàng. Nhưng nàng cũng chỉ vui trong khoảnh khắc rồi chợp tắt.
Từ dạo đó, nàng không buồn đi chăn ngựa với Lầu Sơn nữa. Một mình ở lều nàng chẳng làm gì cả.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chiều đó, hắn lại hát nữa. Giọng hát vui nhộn, chan chứa. Nàng thấy hắn tất bật bươi bươi, xới xới ở ngoài kia. Gọi nắng thế, mà hắn vẫn hì hục.Mặc kệ, hôm nay không chăn ngựa nữa, nàng thích đi ngắm hoa. Hoa ở đây đều hoang dại, nhưng nét đậm tươi sắc của nó giống như vẻ đẹp của nàng.Đặng lang thang, nàng nghe tiếng vọng tới của Lầu Sơn. Nàng vội trở về. Hắn dắt tay nàng chạy lên ngọn đồi trước mặt, nơi hắn vừa rồi hì hục đào bới. Trước mặt nàng, một sự vui mừng chưa bao giờ nàng có được mấy tháng qua. Lầu Sơn đã đào cho nàng một hố nước tiếng mẹ. Hắn bỏ công rất nhiều tiếng khiêng và xách nước từ rất xa. Nàng hân hoan quá. Đã từ lâu chưa được mẹ cho đàng hoàng. Nàng thèm quá muốn trút hết đồ Lào xuống ngay. Nhưng Lầu Sơn vẫn đứng đó, ánh mắt hắn dài lãnh trên khuôn mặt trầm tĩnh.-Anh ở đây làm sao em mẹ được?-Được, tôi quay mặt lại ngay.Lầu Sơn bước hơn 20 bước xuống đồi. Ngồi xuống. Hắn chờ đợi cho nàng mẹ xong. Mắt nhìn xa xa nơi đàn ngựa ngoạn ngoãn gặm cỏ. Trên này, Tiểu Châu nhẹ nhàng trút bỏ quần áo. Nàng vẫn sợ Lầu Sơn ngoái lại nhìn nên đảm vọng xuống: "Nếu anh nhìn sẽ bị cho mù mắt". Bên dưới có hào đáp lại "mẹ nhanh. Gọi sắp có giông rồi".Tiểu Châu thanh thản mẹ. Nàng tung tăng trong nước như con cá từ lâu vắng nước. Dáng nàng đẹp như một nàng tiên dưới hồ.Thình lình giọng nói của Lầu Sơn cất lên. “Xin đừng lên đây!”. Tiểu Châu quay lại. Từ đâu ba người đàn ông lững thững trên lưng bò tiến về phía nàng. Giọng của Lầu Sơn lại cất lên: “Không được lên đây!”. Bên kia có tiếng đáp: “Ê, Lầu Sơn. Không ngờ mày mất đi cái của quý mà còn được phước hơn tụi tao. Con nhỏ ấy cũng đẹp thật!”. Rồi tiếng lách cách lên cò súng, giọng của Lầu Sơn vang lên: “Bước thêm bước nữa tôi sẽ bắn”. Bên kia, giọng của một gã chỉ cất lên lưng chưng : “Lầu Sơn … mày” thì tiếng “Đùng” xé không khí xẹt ngang mặt gã đó. Lầu Sơn làm thiệt. Nàng ít khi thấy Lầu Sơn nghiêm nghị như vậy. Hắn lại có súng nữa, nhưng chưa bao giờ nàng thấy hắn lấy nó ra khỏi dây lưng. Bên kia lại có tiếng: “Thương binh mà mày cũng dám bắn. Coi chừng!”. Rồi nàng không nghe tiếng gì nữa, vội vàng mặc lại áo quần, trước khi Lầu Sơn trở lên đưa nàng về lều.Hôm nay, thời hạn sáu tháng học chăn ngựa vừa hết. Nàng vui như trẻ con sắp về thăm nhà. Mặc áo mới, chải lại tóc tai. Rồi nàng khăn gói hết mọi thứ vật dụng nàng đã mang lên đây. Nàng có ngỏ lời cám ơn và từ giã với Lầu Sơn. Hắn vẫn ung dung không nói năn gì. Mắt đượm buồn xa xăm.Ngày đó, nàng ở lại lều để chờ xe lên rước. Lầu Sơn lên thảo nguyên một mình chăn ngựa.
Chiều về. Lầu Sơn bắt gặp nàng ở trước lều. Tóc tai lù xù. Trông nàng thật chán nãn, thất vọng. Hắn cũng không hỏi han gì. Dường như đã biết trước sự việc. Tiểu Châu vì buồn rầu. Tối đó nàng cứ giàu giàu không ngủ được. Lầu Sơn an ủi nàng vài câu qua loa rồi lẳng lặng đi ngủ, như không còn làm gì được hơn trong tình cảnh của hắn.
Thời gian cứ thế trôi qua từng ngày. Không một bóng dáng của một ai khác xuất hiện. Tiểu Châu càng trở nên sầu hơn. Nàng thường hay nhớ về quê nhà, về cha mẹ, về mối tình đầu. Lầu Sơn cứ tiếp tục an ủi nàng. Đem chuyện con ngựa nàng thích nhất ra nói. Bảo là nó sắp sanh một con ngựa con cho nàng. Nhưng nàng cũng chỉ vui trong khoảnh khắc rồi chợp tắt.
Từ dạo đó, nàng không buồn đi chăn ngựa với Lầu Sơn nữa. Một mình ở lều nàng chẳng làm gì cả.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Chiều that, hắn lại hát nữa. Giọng hát vui nhộn, chan contain. Nàng thấy hắn tất bật Bưởi Bưởi, xới xới out of kia. Trời nắng thế, mà hắn retained hì hực.
Mặc kệ, hôm nay no chăn ngựa nữa, nàng thích đi ngắm hoa. Hòa is here will hoang dại, but nét đậm tươi sắc of its like vẻ đẹp của nàng.
Đang lang thang, nàng nghe tiếng vọng to the Lầu Sơn. Nàng vội trở về. Hán Đạt tay nàng run lên ngọn đồi trước mặt, nơi hắn vừa rồi hì húc đào bới. Trước mặt nàng, one sự vui mừng chưa bao giờ nàng has been mấy tháng qua. Lầu Sơn was đào cho nàng an hố nước to tắm. Hắn bỏ công many to Khiêng and xách nước từ much xa. Nàng hân hoan quá. Đã từ lâu not tắm cho đàng hoàng. Nàng thèm quá would like to Trut hết đồ lao xuống ngay. But still Lầu Sơn đứng that, ánh mắt hắn long lanh trên khuôn mặt trầm tĩnh.
- Anh out đây làm sao em tắm được?
- Được, tôi quay mặt lại ngay.
Lầu Sơn bước than 20 bước xuống đồi. Ngồi xuống. Hắn chờ đợi cho nàng tắm xong. Mắt nhìn xa xa nơi đàn ngựa ngoan ngoan gặm cỏ. This above, Tiểu Châu nhẹ nhàng Trut bỏ quần áo. Nàng retained sợ Lầu Sơn ngoại lại nhìn be nói vọng xuống: "If anh nhìn will cho mù mắt". Below có lời đáp lại "Tắm nhanh. Trời sắp has giông rồi ".
Tiểu Châu thanh thản tắm. Nàng tung increase in such as nước con cá từ lâu vắng nước. Dáng nàng đẹp like a nàng tiên below hồ.
Thịnh lình giọng nói of Lầu Sơn cất lên. "Xin đùng lên đây!". Tiểu Châu quay lại. Từ đâu ba người đàn ông Lung Thung trên lưng bò tiến về Phía nàng. Giọng of Lầu Sơn lại cất lên: "Không be lên đây!". Bên kia có tiếng đáp: "Ê, Lầu Sơn. Can ngờ mày mất đi cái of quý mà còn be phước than tụi tao. Con nhỏ ấy cũng đẹp thật! ". Rồi tiếng lách cách lên cò súng, giọng the Lầu Sơn vang lên: "Bước thêm bước nữa tôi would bắn". Bên kia, giọng the one gã chỉ cất lên lưng chưng: "Lầu Sơn ... mày" thì tiếng "đùng" xé can khí XET ngang mặt gã which. Lầu Sơn làm thiệt. Nàng ít while thấy Lầu Sơn nghiêm nghị such. Hắn lại has súng nữa, but chưa bao giờ nàng thấy hắn lấy it from dây lưng. Bên kia lại có tiếng: "Thương binh mà mày that dám bắn. Coi chừng! ". Rồi nàng no nghe tiếng gì nữa, vội vàng mặc lại áo quần, before Lầu Sơn trở lên supplied nàng về lều.
Hôm nay, thời hạn sáu tháng học chăn ngựa vừa hết. Nàng vui such as trẻ con sắp về thăm nhà. Mặc áo mới, chải lại tóc tai. Rồi nàng khăn gói hết mọi thứ vật dụng nàng was mang lên đây. Nàng has ngỏ lời cám ơn từ giã and with the Lầu Sơn. Hán Văn ung dung can nói năn gì. Mắt đượm buồn xa xăm.
Ngày that, nàng out lại lều to chờ xe lên rước. Lầu Sơn lên thảo nguyên một mình chăn ngựa.
Chiều về. Lầu Sơn bắt gặp nàng out trước lều. Tóc tai lù xù. Trông nàng thật chán nãn, thất vọng. Hắn that is not hỏi han gì. Dương such as known trước sự việc. Tiểu Châu vì buồn rầu. Tối which nàng cứ giàu giàu can not be ngủ. Lầu Sơn an ủi nàng several câu qua loa rồi Lang Lang đi ngủ, such as is no longer làm gì được than in their cảnh of hắn.
Thời gian cứ thế trôi qua each ngày. Can not one bóng dáng of a ai khác xuất hiện. Tiểu Châu as trở be sầu than. Nàng thường hay nhớ về quê nhà, về cha mẹ, về mối tình đầu. Lầu Sơn cứ tiếp tục một nàng ủi. Move chuyện con ngựa nàng thích nhất ra nói. Bảo is it sắp sanh an con ngựa con cho nàng. But also nàng chỉ vui in khoảnh khắc rồi chớp tắt.
Từ dạo that, nàng không buồn đi chăn ngựa for Lầu Sơn nữa. Một mình ở lều nàng chẳng làm gì cả.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: