Yes! and the bedpost was his own. The bed was his own, the room was hi dịch - Yes! and the bedpost was his own. The bed was his own, the room was hi Việt làm thế nào để nói

Yes! and the bedpost was his own. T

Yes! and the bedpost was his own. The bed was his own, the room was his own. Best and happiest of all, the Time before him was his own, to make amends in!
`I will live in the Past, the Present, and the Future.' Scrooge repeated, as he scrambled out of bed. `The Spirits of all Three shall strive within me. Oh Jacob Marley. Heaven, and the Christmas Time be praised for this. I say it on my knees, old Jacob, on my knees.'
He was so fluttered and so glowing with his good intentions, that his broken voice would scarcely answer to his call. He had been sobbing violently in his conflict with the Spirit, and his face was wet with tears.
`They are not torn down.' cried Scrooge, folding one of his bed-curtains in his arms,' they are not torn down, rings and all. They are here -- I am here -- the shadows of the things that would have been, may be dispelled. They will be. I know they will.'
His hands were busy with his garments all this time; turning them inside out, putting them on upside down, tearing them, mislaying them, making them parties to every kind of extravagance.
`I don't know what to do.' cried Scrooge, laughing and crying in the same breath; and making a perfect Laocoon of himself with his stockings. `I am as light as a feather, I am as happy as an angel, I am as merry as a schoolboy. I am as giddy as a drunken man. A merry Christmas to everybody. A happy New Year to all the world. Hallo here. Whoop. Hallo.'
He had frisked into the sitting-room, and was now standing there: perfectly winded.
`There's the saucepan that the gruel was in.' cried Scrooge, starting off again, and going round the fireplace. `There's the door, by which the Ghost of Jacob Marley entered. There's the corner where the Ghost of Christmas Present, sat. There's the window where I saw the wandering Spirits. It's all right, it's all true, it all happened. Ha ha ha.'
Really, for a man who had been out of practice for so many years, it was a splendid laugh, a most illustrious laugh. The father of a long, long line of brilliant laughs.
`I don't know what day of the month it is.' said Scrooge. `I don't know how long I've been among the Spirits. I don't know anything. I'm quite a baby. Never mind. I don't care. I'd rather be a baby. Hallo. Whoop. Hallo here.'
He was checked in his transports by the churches ringing out the lustiest peals he had ever heard. Clash, clang, hammer; ding, dong, bell. Bell, dong, ding; hammer, clang, clash. Oh, glorious, glorious.
Running to the window, he opened it, and put out his head. No fog, no mist; clear, bright, jovial, stirring, cold; cold, piping for the blood to dance to; Golden sunlight; Heavenly sky; sweet fresh air; merry bells. Oh, glorious. Glorious.
`What's to-day.' cried Scrooge, calling downward to a boy in Sunday clothes, who perhaps had loitered in to look about him.
`Eh.' returned the boy, with all his might of wonder.
`What's to-day, my fine fellow.' said Scrooge.
`To-day.' replied the boy. `Why, Christmas Day.'
`It's Christmas Day.' said Scrooge to himself. `I haven't missed it. The Spirits have done it all in one night. They can do anything they like. Of course they can. Of course they can. Hallo, my fine fellow.'
`Hallo.' returned the boy.
`Do you know the Poulterer's, in the next street but one, at the corner.' Scrooge inquired.
`I should hope I did,' replied the lad.
`An intelligent boy.' said Scrooge. `A remarkable boy. Do you know whether they've sold the prize Turkey that was hanging up there -- Not the little prize Turkey: the big one.'
`What, the one as big as me.' returned the boy.
`What a delightful boy.' said Scrooge. `It's a pleasure to talk to him. Yes, my buck.'
`It's hanging there now,' replied the boy.
`Is it.' said Scrooge. `Go and buy it.'
`Walk-er.' exclaimed the boy.
`No, no,' said Scrooge, `I am in earnest. Go and buy it, and tell them to bring it here, that I may give them the direction where to take it. Come back with the man, and I'll give you a shilling. Come back with him in less than five minutes and I'll give you half-a-crown.'
The boy was off like a shot. He must have had a steady hand at a trigger who could have got a shot off half so fast.
`I'll send it to Bon Cratchit's.' whispered Scrooge, rubbing his hands, and splitting with a laugh. `He shan't know who sends it. It's twice the size of Tiny Tim. Joe Miller never made such a joke as sending it to Bob's will be.'
The hand in which he wrote the address was not a steady one, but write it he did, somehow, and went down-stairs to open the street door, ready for the coming of the poulterer's man. As he stood there, waiting his arrival, the knocker caught his eye.
`I shall love it, as long as I live.' cried Scrooge, patting it with his hand. `I scarcely ever looked at it before. What an honest expression it has in its face. It's a wonderful knocker. -- Here's the Turkey. Hallo. Whoop. How are you. Merry Christmas.'
It was a Turkey. He never could have stood upon his legs, that bird. He would have snapped them short off in a minute, like sticks of sealing-wax.
`Why, it's impossible to carry that to Camden Town,' said Scrooge. `You must have a cab.'
The chuckle with which he said this, and the chuckle with which he paid for the Turkey, and the chuckle with which he paid for the cab, and the chuckle with which he recompensed the boy, were only to be exceeded by the chuckle with which he sat down breathless in his chair again, and chuckled till he cried.
Shaving was not an easy task, for his hand continued to shake very much; and shaving requires attention, even when you don't dance while you are at it. But if he had cut the end of his nose off, he would have put a piece of sticking-plaster over it, and been quite satisfied.
He dressed himself all in his best, and at last got out into the streets. The people were by this time pouring forth, as he had seen them with the Ghost of Christmas Present; and walking with his hands behind him, Scrooge regarded every one with a delighted smile. He looked so irresistibly pleasant, in a word, that three or four good-humoured fellows said,' Good morning, sir. A merry Christmas to you.' And Scrooge said often afterwards, that of all the blithe sounds he had ever heard, those were the blithest in his ears.
He had not gone far, when coming on towards him he beheld the portly gentleman, who had walked into his counting-house the day before, and said,' Scrooge and Marley's, I believe.' It sent a pang across his heart to think how this old gentleman would look upon him when they met; but he knew what path lay straight before him, and he took it.
`My dear sir,' said Scrooge, quickening his pace, and taking the old gentleman by both his hands. `How do you do. I hope you succeeded yesterday. It was very kind of you. A merry Christmas to you, sir.'
`Mr Scrooge.'
`Yes,' said Scrooge. `That is my name, and I fear it may not be pleasant to you. Allow me to ask your pardon. And will you have the goodness' -- here Scrooge whispered in his ear.
`Lord bless me.' cried the gentleman, as if his breath were taken away. `My dear Mr Scrooge, are you serious.'
`If you please,' said Scrooge. `Not a farthing less. A great many back-payments are included in it, I assure you. Will you do me that favour.'
`My dear sir,' said the other, shaking hands with him. `I don't know what to say to such munificence.'
`Don't say anything please,' retorted Scrooge. `Come and see me. Will you come and see me.'
`I will.' cried the old gentleman. And it was clear he meant to do it.
`Thank you,' said Scrooge. `I am much obliged to you. I thank you fifty times. Bless you.'
He went to church, and walked about the streets, and watched the people hurrying to and fro, and patted children on the head, and questioned beggars, and looked down into the kitchens of houses, and up to the windows, and found that everything could yield him pleasure. He had never dreamed that any walk -- that anything -- could give him so much happiness. In the afternoon he turned his steps towards his nephew's house.
He passed the door a dozen times, before he had the courage to go up and knock. But he made a dash, and did it:
`Is your master at home, my dear.' said Scrooge to the girl. Nice girl. Very.
`Yes, sir.'
`Where is he, my love.' said Scrooge.
`He's in the dining-room, sir, along with mistress. I'll show you up-stairs, if you please.'
`Thank you. He knows me,' said Scrooge, with his hand already on the dining-room lock. `I'll go in here, my dear.'
He turned it gently, and sidled his face in, round the door. They were looking at the table (which was spread out in great array); for these young housekeepers are always nervous on such points, and like to see that everything is right.
`Fred.' said Scrooge.
Dear heart alive, how his niece by marriage started. Scrooge had forgotten, for the moment, about her sitting in the corner with the footstool, or he wouldn't have done it, on any account.
`Why bless my soul.' cried Fred,' who's that.'
`It's I. Your uncle Scrooge. I have come to dinner. Will you let me in, Fred.'
Let him in. It is a mercy he didn't shake his arm off. He was at home in five minutes. Nothing could be heartier. His niece looked just the same. So did Topper when he came. So did the plump sister when she came. So did every one when they came. Wonderful party, wonderful games, wonderful unanimity, wonderful happiness.
But he was early at the office next morning. Oh, he was early there. If he could only be there first, and catch Bob Cratchit coming late. That was the thing he had set his heart upon.
And he did it; yes, he did. The clock struck nine. No Bob. A quarter past. No Bob. He was full eighteen minutes and a half behind his time. Scrooge sat with his door wide open, that he might see him come into the Tank.
His hat was off, before he opened the door; his comforter too. He was on his stool in a jiffy; driving away with his pen, as if he were trying to overtake nine o'clock.
`Hallo.' growled Scrooge, in his accustomed voice, as near a
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Có! và bí là riêng của mình. Đáy là riêng của mình, Phòng là riêng của mình. Tốt nhất và hạnh phúc nhất của tất cả, thời gian trước khi anh ta là riêng của mình, để làm cho sửa đổi trong!'Tôi sẽ sống trong quá khứ, hiện tại và tương lai'. Scrooge lặp lại, khi ông tranh giành ra khỏi giường. ' Những linh hồn của cả ba sẽ cố gắng trong tôi. Oh Jacob Marley. Thiên đường, và thời gian Giáng sinh được ca ngợi cho việc này. Tôi nói nó trên đầu gối của tôi, Jacob cũ, trên đầu gối của tôi.'Ông là như vậy fluttered và do đó phát sáng với ý định tốt của mình, mà tiếng nói của ông bị hỏng hiếm sẽ trả lời cho cuộc gọi của mình. Ông đã sobbing khốc liệt trong các cuộc chiến với tinh thần, và khuôn mặt của mình là ẩm ướt với nước mắt.'Họ đang không rách xuống.' khóc Scrooge, gấp một trong giường của mình, màn cửa trong cánh tay của mình,' họ không bị giằng xé xuống, nhẫn và tất cả. Họ đang ở đây - tôi đang ở đây--bóng tối của những điều mà có thể có, có thể được dispelled. Họ sẽ. Tôi biết họ sẽ.'Bàn tay của ông đã được bận rộn với hàng may mặc của ông tất cả thời gian này; biến chúng trong ra ngoài, đặt chúng lộn ngược, rách chúng, mislaying họ, làm cho chúng bên để tất cả các loại của extravagance."Tôi không biết những gì để làm" khóc Scrooge, cười và khóc trong hơi thở cùng; và làm cho một Laocoon hoàn hảo của mình với tất chân mõng phụ của mình. ' Tôi là ánh sáng như một feather, tôi hạnh phúc như là một thiên sứ, tôi là vui vẻ như là một cậu học sinh. Tôi là ham chơi như là một người đàn ông say rượu. Merry Christmas đến tất cả mọi người. Một năm mới hạnh phúc cho tất cả thế giới. Ê ở đây. Whoop. Ê.'Ông đã vứt vào phòng, và bây giờ đã đứng ở đó: hoàn toàn hơi.'Đó là cái chảo gruel là in' khóc Scrooge, bắt đầu giảm giá một lần nữa, và đi quanh lò sưởi. ' Đó là cửa, mà Ghost Jacob Marley bước vào. Có là góc nơi Ghost hiện nay Giáng sinh ngồi. Đó là cửa sổ nơi tôi thấy các linh hồn lang thang. Rồi, đó là tất cả sự thật, tất cả đã xảy ra. Hà Hà Hà.'Thực sự, cho một người đàn ông người đã ra khỏi thực hành trong nhiều năm, nó là một cười tuyệt vời, một cười danh tiếng nhất. Cha của một dòng dài, cười rực rỡ.' Tôi không biết những gì ngày tháng nó là ' ông Scrooge. ' Tôi không biết bao lâu tôi đã trong số các linh hồn. Tôi không biết bất cứ điều gì. Tôi là khá một em bé. Đừng lo. Tôi không quan tâm. Tôi muốn là một em bé. Ê. Whoop. Ê đây.'Ông đã được kiểm tra trong tàu vận tải của mình bởi các nhà thờ chuông ra náo lustiest ông chưa bao giờ nghe nói. Cuộc đụng độ, kêu vang, búa; Đinh, dong, chuông. Bell, dong, đinh; búa, kêu vang, xung đột. Oh, vinh quang, vinh quang.Ông chạy đến cửa sổ, mở nó, và đưa ra đầu. Không có sương mù, không có sương mù; rõ ràng, tươi sáng, vui vẻ, khuấy, lạnh; lạnh, đường ống cho máu để khiêu vũ với; Ánh sáng mặt trời vàng; Bầu trời Thiên Chúa; ngọt không khí trong lành; chuông vui vẻ. Oh, vinh quang. Vinh quang.' Những gì-ngày.' khóc Scrooge, gọi xuống để một cậu bé trong quần áo ngày Chủ Nhật, người có lẽ có loitered trong để xem xét về anh ta.'Eh.' trở về cậu bé, với tất cả của mình có thể tự hỏi.'Những gì là đến ngày, tôi đồng tốt.', ông Scrooge.' Để-ngày.' trả lời cậu bé. 'Tại sao, Giáng sinh ngày.''Đó là Giáng sinh ngày.' ông Scrooge cho mình. ' Tôi đã không bỏ lỡ nó. Những linh hồn đã làm nó tất cả trong một đêm. Họ có thể làm bất cứ điều gì họ thích. Tất nhiên họ có thể. Tất nhiên họ có thể. Ê, anh bạn tốt bụng.''Avoide.' trở về cậu bé.' Bạn có biết Poulterer, trên đường phố tiếp theo nhưng một, ở góc.' Scrooge hỏi.'Tôi nên hy vọng tôi đã làm,' trả lời chàng trai.'Một thông minh boy.' ông Scrooge. ' Một cậu bé đáng chú ý. Bạn có biết cho dù họ đã bán Thổ Nhĩ Kỳ giải thưởng đã treo lên có - không có giải thưởng gà tây nhỏ: lớn nhất.''Những gì, một là lớn như tôi' trở về cậu bé.'Những gì một thú vị boy.' ông Scrooge. ' Đó là một niềm vui để nói chuyện với anh ta. Vâng, buck của tôi.''Nó treo có bây giờ' trả lời cậu bé.'Là nó' ông Scrooge. 'Đi và mua nó.''Đi-er.' kêu lên cậu bé.'Không, không,' ông Scrooge, ' tôi là một cách nghiêm túc. Đi và mua nó, và nói với họ để mang lại cho nó ở đây, rằng tôi có thể cung cấp cho họ sự chỉ đạo nơi để có nó. Trở lại với người đàn ông, và tôi sẽ cung cấp cho bạn một a. Trở lại với anh ta trong ít hơn năm phút và tôi sẽ cung cấp cho bạn một nửa một Vương miện.'Cậu bé đã tắt giống như một shot. Ông phải đã có một bàn tay ổn định tại một kích hoạt những người có thể có được một shot tắt nửa quá nhanh.'Tôi sẽ gửi nó cho Bon Cratchit.' thì thầm Scrooge, cọ xát bàn tay của mình, và chia tách với một cười. ' Ông sẽ không biết ai gửi nó. Nó là hai lần kích thước của Tim tí hon. Joe Miller không bao giờ thực hiện như một trò đùa như gửi đến của Bob sẽ.'The hand in which he wrote the address was not a steady one, but write it he did, somehow, and went down-stairs to open the street door, ready for the coming of the poulterer's man. As he stood there, waiting his arrival, the knocker caught his eye.`I shall love it, as long as I live.' cried Scrooge, patting it with his hand. `I scarcely ever looked at it before. What an honest expression it has in its face. It's a wonderful knocker. -- Here's the Turkey. Hallo. Whoop. How are you. Merry Christmas.'It was a Turkey. He never could have stood upon his legs, that bird. He would have snapped them short off in a minute, like sticks of sealing-wax.`Why, it's impossible to carry that to Camden Town,' said Scrooge. `You must have a cab.'The chuckle with which he said this, and the chuckle with which he paid for the Turkey, and the chuckle with which he paid for the cab, and the chuckle with which he recompensed the boy, were only to be exceeded by the chuckle with which he sat down breathless in his chair again, and chuckled till he cried.Shaving was not an easy task, for his hand continued to shake very much; and shaving requires attention, even when you don't dance while you are at it. But if he had cut the end of his nose off, he would have put a piece of sticking-plaster over it, and been quite satisfied.He dressed himself all in his best, and at last got out into the streets. The people were by this time pouring forth, as he had seen them with the Ghost of Christmas Present; and walking with his hands behind him, Scrooge regarded every one with a delighted smile. He looked so irresistibly pleasant, in a word, that three or four good-humoured fellows said,' Good morning, sir. A merry Christmas to you.' And Scrooge said often afterwards, that of all the blithe sounds he had ever heard, those were the blithest in his ears.He had not gone far, when coming on towards him he beheld the portly gentleman, who had walked into his counting-house the day before, and said,' Scrooge and Marley's, I believe.' It sent a pang across his heart to think how this old gentleman would look upon him when they met; but he knew what path lay straight before him, and he took it.`My dear sir,' said Scrooge, quickening his pace, and taking the old gentleman by both his hands. `How do you do. I hope you succeeded yesterday. It was very kind of you. A merry Christmas to you, sir.'`Mr Scrooge.'`Yes,' said Scrooge. `That is my name, and I fear it may not be pleasant to you. Allow me to ask your pardon. And will you have the goodness' -- here Scrooge whispered in his ear.`Lord bless me.' cried the gentleman, as if his breath were taken away. `My dear Mr Scrooge, are you serious.'`If you please,' said Scrooge. `Not a farthing less. A great many back-payments are included in it, I assure you. Will you do me that favour.'`My dear sir,' said the other, shaking hands with him. `I don't know what to say to such munificence.'
`Don't say anything please,' retorted Scrooge. `Come and see me. Will you come and see me.'
`I will.' cried the old gentleman. And it was clear he meant to do it.
`Thank you,' said Scrooge. `I am much obliged to you. I thank you fifty times. Bless you.'
He went to church, and walked about the streets, and watched the people hurrying to and fro, and patted children on the head, and questioned beggars, and looked down into the kitchens of houses, and up to the windows, and found that everything could yield him pleasure. He had never dreamed that any walk -- that anything -- could give him so much happiness. In the afternoon he turned his steps towards his nephew's house.
He passed the door a dozen times, before he had the courage to go up and knock. But he made a dash, and did it:
`Is your master at home, my dear.' said Scrooge to the girl. Nice girl. Very.
`Yes, sir.'
`Where is he, my love.' said Scrooge.
`He's in the dining-room, sir, along with mistress. I'll show you up-stairs, if you please.'
`Thank you. He knows me,' said Scrooge, with his hand already on the dining-room lock. `I'll go in here, my dear.'
He turned it gently, and sidled his face in, round the door. They were looking at the table (which was spread out in great array); for these young housekeepers are always nervous on such points, and like to see that everything is right.
`Fred.' said Scrooge.
Dear heart alive, how his niece by marriage started. Scrooge had forgotten, for the moment, about her sitting in the corner with the footstool, or he wouldn't have done it, on any account.
`Why bless my soul.' cried Fred,' who's that.'
`It's I. Your uncle Scrooge. I have come to dinner. Will you let me in, Fred.'
Let him in. It is a mercy he didn't shake his arm off. He was at home in five minutes. Nothing could be heartier. His niece looked just the same. So did Topper when he came. So did the plump sister when she came. So did every one when they came. Wonderful party, wonderful games, wonderful unanimity, wonderful happiness.
But he was early at the office next morning. Oh, he was early there. If he could only be there first, and catch Bob Cratchit coming late. That was the thing he had set his heart upon.
And he did it; yes, he did. The clock struck nine. No Bob. A quarter past. No Bob. He was full eighteen minutes and a half behind his time. Scrooge sat with his door wide open, that he might see him come into the Tank.
His hat was off, before he opened the door; his comforter too. He was on his stool in a jiffy; driving away with his pen, as if he were trying to overtake nine o'clock.
`Hallo.' growled Scrooge, in his accustomed voice, as near a
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Có! và các cột giường là của riêng mình. Chiếc giường của mình, căn phòng của riêng mình. Tốt nhất và hạnh phúc nhất của tất cả, Thời gian trước khi anh ấy là của riêng mình, để đền bù vào!
'Tôi sẽ sống trong quá khứ, hiện tại, và tương lai. " Scrooge lặp đi lặp lại, khi ông tranh giành ra khỏi giường. `The Spirits của tất cả ba phải phấn đấu trong tôi. Oh Jacob Marley. Trời, và Time Giáng sinh được ca ngợi cho việc này. Tôi nói nó trên đầu gối của tôi, tuổi Jacob, trên đầu gối của tôi. "
Anh ấy thật xao xuyến và rất rực rỡ với những ý định tốt của mình, giọng nói vỡ của ông sẽ khó trả lời mời gọi của Ngài. Ông đã khóc nức nở dữ dội trong cuộc xung đột của mình với Chúa Thánh Thần, và khuôn mặt của mình ướt đẫm nước mắt.
'Họ không bị rách xuống.' khóc Scrooge, gấp một của mình trên giường rèm trong vòng tay của mình, "họ không bị rách xuống, nhẫn và tất cả. Họ đang ở đây - Tôi ở đây - trong bóng tối của những điều mà có thể có được, có thể được xua tan. Họ sẽ được. Tôi biết họ sẽ '.
Bàn tay anh đang bận rộn với hàng may mặc của mình suốt thời gian qua; biến họ từ trong ra ngoài, đặt chúng trên đảo lộn, xé chúng, mislaying họ, làm cho họ bên tất cả các loại lãng phí.
`Tôi không biết phải làm gì." Scrooge đã khóc, cười và khóc cùng lúc; và làm cho một Laocoon hoàn hảo của mình với vớ của mình. 'Tôi nhẹ như lông vũ, tôi hạnh phúc như một thiên thần, tôi như vui vẻ như một cậu học sinh. Tôi như ham chơi như một người đàn ông say rượu. Một Giáng sinh vui vẻ với mọi người. Một năm mới hạnh phúc cho tất cả thế giới. Hallo đây. Tiếng la lớn. . Hallo '
Ông đã frisked vào phòng khách, và đang đứng ở đó. hoàn toàn hụt hơi
. 'Có nồi cháo mà là ở' Scrooge đã khóc, bắt đầu ra một lần nữa, và đi vòng quanh lò sưởi. 'Có cửa, do đó Ghost của Jacob Marley nhập vào. Có góc nơi Ghost of Christmas Present, ngồi. Có cửa sổ nơi tôi nhìn thấy các linh hồn lang thang. Đó là tất cả phải, đó là tất cả sự thật, mọi chuyện xảy ra. Ha ha ha. "
Thực sự, đối với một người đàn ông đã được ra thực hành trong nhiều năm, đó là một nụ cười rực rỡ, một nụ cười lừng lẫy nhất. Người cha của một hàng dài dài cười rực rỡ.
`Tôi không biết ngày tháng nó được. ' Scrooge nói. 'Tôi không biết tôi đã được bao lâu trong các linh hồn. Tôi không biết bất cứ điều gì. Tôi khá bé. Đừng bận tâm. Tôi không quan tâm. Tôi thà làm một em bé. Hallo. Tiếng la lớn. Hallo đây. "
Ông đã được kiểm tra trong vận tải của mình bởi các nhà thờ vang lên những peals lustiest ông từng nghe. Clash, vang, búa; ding, dong, chuông. Bell, dong, ding; búa, vang, cuộc đụng độ. Oh, vinh quang, vinh quang.
Chạy đến cửa sổ, anh mở nó, và đặt ra đầu. Không có sương mù, không có sương mù; rõ ràng, tươi sáng, vui vẻ, khuấy, lạnh; lạnh, đường ống cho máu nhảy; Nắng vàng; Trời trời; không khí trong lành ngọt; chuông vui vẻ. Oh, vinh quang. Vinh quang.
'gì to-ngày.' Scrooge đã khóc, kêu gọi xuống để một cậu bé trong trang phục chủ nhật, người có lẽ đã loitered trong nhìn về anh ta.
'Eh.' trả lại cậu bé, với tất cả sức mạnh của mình ngạc nhiên.
'gì to-ngày, đồng nghiệp tốt của tôi.' Scrooge nói.
'Để ngày.' chú bé đáp. 'Tại sao, ngày Giáng sinh.'
'Đó là ngày Giáng sinh. " Scrooge nói với chính mình. 'Tôi đã không bỏ lỡ nó. The Spirits đã làm tất cả chỉ trong một đêm. Họ có thể làm bất cứ điều gì họ muốn. Tất nhiên họ có thể. Tất nhiên họ có thể. Hallo, đồng nghiệp tốt của tôi. '
'Hallo.' trả lại cậu bé.
'Bạn có biết của người bán gà vịt, trên đường phố tiếp theo, nhưng một, ở góc.' Scrooge hỏi.
'Tôi nên hy vọng tôi đã làm, "trả lời các chàng trai.
'Một cậu bé thông minh. " Scrooge nói. 'Một cậu bé đáng chú ý. Bạn có biết họ đã bán giải Thổ Nhĩ Kỳ đã được treo lên đó - Không phải là giải thưởng ít Thổ Nhĩ Kỳ:. Những cái lớn '
'gì, là lớn như tôi. " trả lại cậu bé.
'Thật là một cậu bé thú vị. " Scrooge nói. 'Đó là một niềm vui để nói chuyện với anh. Có, buck của tôi. '
'Nó treo hiện nay, "chú bé đáp.
'Có'. Scrooge nói. 'Hãy đi và mua nó.'
`Đi bộ-er. ' kêu lên với cậu bé.
`Không, không," Scrooge nói, 'Tôi là một cách nghiêm túc. Đi và mua nó, và nói với họ để mang lại cho nó ở đây, mà tôi có thể cung cấp cho họ những hướng mà để mất nó. Hãy trở lại với người đàn ông, và tôi sẽ cung cấp cho bạn một shilling. Hãy trở lại với anh ta trong vòng chưa đầy năm phút, tôi sẽ cung cấp cho bạn một nửa-một-vương miện. "
Cậu bé đã đi như một shot. Ông phải có một bàn tay ổn định tại một kích hoạt người có thể có được một nửa bắn ra quá nhanh.
'Tôi sẽ gửi nó cho Bon Cratchit của.' thì thầm Scrooge, xoa hai tay của mình, và chia tay với một nụ cười. 'Anh sẽ không biết ai gửi nó. Đó là hai lần kích thước của Tiny Tim. Joe Miller không bao giờ được thực hiện một trò đùa như gửi nó cho Bob sẽ được. "
Bàn tay, trong đó ông đã viết địa chỉ không phải là một ổn định, nhưng viết nó, ông đã làm, bằng cách nào đó, và đi xuống cầu thang để mở cửa đường phố, sẵn sàng cho sự tái lâm của người đàn ông của người bán gà vịt. Khi anh đứng đó, chờ đợi đến nơi, những người đánh bắt gặp ánh mắt của anh.
'Tôi sẽ yêu nó, miễn là tôi sống.' Scrooge đã khóc, vỗ nhẹ nó với bàn tay của mình. 'Tôi hầu như không bao giờ nhìn vào nó trước. Thật là một biểu hiện trung thực nó có mặt của nó. Đó là một người đánh tuyệt vời. - Đây là Thổ Nhĩ Kỳ. Hallo. Tiếng la lớn. Bạn thế nào. Giáng sinh vui vẻ. "
Đó là một Thổ Nhĩ Kỳ. Ông không bao giờ có thể đứng trên đôi chân của mình, con chim đó. Ông đã có thể chụp họ ngắn tắt trong một phút, giống như que niêm phong sáp.
'Tại sao, nó không thể thực hiện điều đó để Camden Town, "Scrooge nói. `Bạn phải có một chiếc taxi. '
Các chuckle mà ông nói điều này, và tiếng cười mà anh ta đã trả cho Thổ Nhĩ Kỳ, và những tiếng cười mà anh ta đã trả cho taxi, và những tiếng cười mà anh đền bù các cậu bé, chỉ là được vượt quá bởi những tiếng cười khúc khích mà ông ngồi xuống thở trong chiếc ghế của mình một lần nữa, và cười khúc khích cho đến khi ông đã khóc.
Cạo không phải là một nhiệm vụ dễ dàng, cho tay tiếp tục lắc rất nhiều; và cạo đòi hỏi sự chú ý, ngay cả khi bạn không nhảy trong khi bạn đang ở đó. Nhưng nếu anh ta đã cắt chóp mũi của mình ra, anh đã có thể đưa một miếng dán-thạch cao trên nó, và khá hài lòng.
Ông mặc quần áo mình trong tất cả các tốt nhất của mình, và cuối cùng đã nhận ra đường phố. Những người đã được bởi thời gian này đổ ra, như ông đã nhìn thấy chúng với Ghost of Christmas Present; và bước đi với hai bàn tay phía sau, Scrooge coi mỗi một với một nụ cười vui mừng. Ông trông rất irresistibly dễ chịu, trong một từ, có ba hoặc bốn nghiên cứu sinh tốt-humored nói, "Chào buổi sáng, thưa ông. Một Giáng sinh vui vẻ với bạn. " Và Scrooge nói thường xuyên sau đó, mà của tất cả các âm thanh vui tươi mà ông từng nghe nói, đó là những blithest trong tai anh.
Anh đã không đi xa, khi đến về phía mình ông nhìn thấy những người đàn ông có vẻ oai nghiêm, người đã bước vào đếm nhà mình ngày hôm trước, và nói, 'Marley và Scrooge, tôi tin. " Nó gửi một pang qua trái tim của mình để nghĩ làm thế nào ông bạn già này sẽ xem xét sau khi anh ấy khi họ gặp nhau; nhưng anh biết những gì con đường nằm ngay trước mặt mình, và ông lấy nó.
'thưa ông thân yêu của tôi, "Scrooge nói, đập nhanh hơn tốc độ của mình, và lấy ông bạn già của cả hai bàn tay của mình. 'Làm thế nào để bạn làm. Tôi hy vọng bạn đã thành công ngày hôm qua. Nó rất tử tế của bạn. Một Giáng sinh vui vẻ với bạn, thưa ông. '
'Ông Scrooge.'
'Yes' Scrooge nói. 'Đó là tên của tôi, và tôi sợ rằng nó có thể không được dễ chịu cho bạn. Cho phép tôi hỏi sự tha thứ của bạn. Và bạn sẽ có sự tốt lành "- đây Scrooge thì thầm vào tai anh.
'Chúa chúc lành cho tôi.' khóc các quý ông, như hơi thở của anh bị bắt đi. 'My thân ông Scrooge, bạn có nghiêm trọng.'
'Nếu bạn xin vui lòng, "Scrooge nói. `Không phải một ít đặt hết tiền một lần. Rất đông lại thanh toán được bao gồm trong nó, tôi đảm bảo với bạn. Bạn giúp tôi ủng hộ điều đó. '
'thưa ông thân yêu của tôi, "người kia nói, bắt tay với anh ta. 'Tôi không biết phải nói gì với lòng rộng lượng như vậy.'
'Đừng nói bất cứ điều gì xin vui lòng, "vặn lại Scrooge. 'Hãy đến và nhìn thấy tôi. Bạn sẽ đến và nhìn thấy tôi. '
'Tôi sẽ. " khóc ông bạn già. Và nó đã được rõ ràng ông có nghĩa là để làm điều đó.
'Cảm ơn bạn, "Scrooge nói. 'Tôi rất cảm ơn bạn. Tôi cảm ơn bạn năm mươi lần. Ban phước cho bạn. "
Ông đã đi đến nhà thờ, và đi về các đường phố, và xem người dân vội vã qua lại, và vỗ nhẹ vào trẻ em trên đầu, và hỏi những người ăn xin, và nhìn xuống nhà bếp của ngôi nhà, và đến các cửa sổ, và thấy rằng tất cả mọi thứ có thể mang anh ta niềm vui. Ông đã bao giờ mơ ước mà bất kỳ đi bộ - bất cứ điều gì đó - có thể cho anh ấy rất nhiều hạnh phúc. Vào buổi chiều anh quay bước về phía ngôi nhà của ông cháu mình.
Ông đã thông qua các cửa hàng chục lần, trước khi anh có đủ can đảm để đi lên và gõ. Nhưng ông đã làm một dấu gạch ngang, và đã làm nó:
. 'Là bậc thầy của bạn ở nhà, thân yêu của tôi' Scrooge nói với cô gái. Nice girl. Rất.
'Vâng, thưa ông.'
'Anh ta đâu, tình yêu của tôi.' nói Scrooge.
'Anh ấy là trong phòng ăn, thưa ông, cùng với tình nhân. Tôi sẽ chỉ cho bạn up-cầu thang, nếu bạn xin vui lòng. '
'Cảm ơn bạn. Ông biết tôi, "Scrooge nói, với bàn tay của mình đã vào khóa phòng ăn. 'Tôi sẽ đi ở đây, thân yêu của tôi. "
Anh quay nó nhẹ nhàng, rón rén và khuôn mặt của mình trong, vòng cửa. Họ đã nhìn vào bảng (mà đã được trải ra trong mảng lớn); cho những quản gia trẻ tuổi luôn lo lắng về điểm đó, và muốn thấy rằng tất cả mọi thứ là đúng.
'Fred.' nói Scrooge.
Thưa tim còn sống, làm thế nào cháu gái của mình bởi cuộc hôn nhân bắt đầu. Scrooge đã quên, cho thời điểm này, về cô ấy ngồi trong góc với bệ, hoặc anh ta sẽ không làm điều đó, vào bất kỳ tài khoản.
'Tại sao ban phước cho linh hồn của tôi.' Fred đã khóc, 'ai đó'.
`Đó I. chú của bạn Scrooge. Tôi đã đi ăn tối. Bạn sẽ cho tôi vào, Fred. "
Hãy để anh ta. Đó là một lòng thương xót anh đã không bắt tay anh ra. Ông đã ở nhà trong vòng năm phút. Không gì có thể heartier. Cháu gái của ông trông giống như vậy. Vì vậy, đã Topper khi ông đến. Vì vậy, đã làm các chị em đầy đặn khi cô đến. Vì vậy, đã làm mọi người khi họ đến. Bên tuyệt vời, trò chơi tuyệt vời, nhất trí tuyệt vời, hạnh phúc tuyệt vời.
Tuy nhiên, ông đã sớm tại văn phòng vào sáng hôm sau. Oh, anh đã sớm có. Nếu anh chỉ có thể là có đầu tiên, và bắt Bob Cratchit đến trễ. Đó là điều ông đã đặt hết tâm huyết của mình vào.
Và ông đã làm nó; có, ông đã làm. Đồng hồ điểm chín. Không Bob. Một quý vừa qua. Không Bob. Ông là đủ mười tám phút rưỡi sau thời gian của mình. Scrooge ngồi với cửa mình rộng mở, rằng ông có thể nhìn thấy anh ta đi vào Tank.
Cái mũ đã được tắt, trước khi ông mở cửa; comforter của mình quá. Ông là trên chiếc ghế của mình trong một nháy mắt; lái xe đi với bút của mình, như thể anh đang cố gắng để vượt qua 09:00.
`Hallo. ' Scrooge gầm gừ, trong giọng nói quen thuộc của mình, như gần một
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: