Well let’s hope it comes in handy,” Normani snatched the phone out of  dịch - Well let’s hope it comes in handy,” Normani snatched the phone out of  Việt làm thế nào để nói

Well let’s hope it comes in handy,”

Well let’s hope it comes in handy,” Normani snatched the phone out of Dinah’s hands, earning a half-hearted glare from the older girl. She pressed play, and ‘Gracious’ by Ben Howard quietly filled the room.

The minute the song began playing, Camila lifted her head slightly. Dinah glanced down at the girl before looking over at Normani in surprise.

“She’s calming down,” Dinah mouthed slowly, using her free hand to point to Camila. The smaller girl sighed softly, resting her head back on Dinah’s shoulder and squeezing her eyes shut.

“Nope, no way,” Dinah shook her head. “She is not falling asleep on me,” the Polynesian girl tried to lift Camila off of her, but the smaller girl looked up at her innocently.

“Ugh, fine,” Dinah glared at Normani when she laughed. Sighing, the youngest girl leaned back against the couch and allowed Camila to rest her head back on her shoulder.

About an hour or two later, all three girls had fallen asleep. Surprisingly, Camila had managed to doze off for a while.

It didn’t last long, though. She was woken up by a loud ringing in her ears, making her bolt upwards and gasp for breath. The smaller girl’s hands shook and she frantically looked around the room, finding the other two girls dead asleep on the couch.

Her heart was pounding against her chest as she stood up slowly, hugging her hands around her torso. The room was nearly pitch black and she was biting her lip so hard that she thought she would draw blood.

Camila gazed pleadingly at the two sleeping girls, willing for one of them to wake up. The smaller girl whimpered, squeezing her eyes shut and taking a slow step forwards.

She paused and opened her eyes cautiously, scanning the room. When nothing jumped out of the shadows, she took a few quick steps forwards. Pause. Look around.

She felt her way through the darkness, jumping slightly when Wolf brushed against her leg. His eyes reflected the light in the darkness, making them glow slightly. Camila watched as he pawed at one of the hallway doors, slipping into the room. She followed.

The room was dimly lit by the moonlight coming through the window. Camila narrowed her eyes, tracing the outline of the figure on the bed. Lauren.

The smaller girl bit her lip, slipping into the dark room and standing still for a few moments. Quietly, she retrieved Lauren’s blanket that had fallen on the floor and gently laid it back over the girl.

Camila looked down at her hands, holding them up in front of her and watching how much they were shaking. She couldn’t seem to calm down no matter how hard she tried.

Unsure of what else to do, and not wanting to wake Lauren, the small girl carefully circled the bed, crawling onto the opposite side and sitting cross legged. She looked over her shoulder, studying the moon that was glowing high in the sky.

She flinched when Lauren moved slightly in her sleep. Camila whipped her head back around, afraid that she had awoken the girl. She sat frozen for a few moments until she concluded that the girl was still asleep.

Camila studied her, watching as Lauren’s chest rose and fell slowly. Subconsciously, she began to breathe along with Lauren, mimicking the older girl.

Camila gasped when something brushed against her arm, quickly calming down when she realized it was only Wolf. The old white cat nudged her hand, demanding attention.

Biting her lip, the smaller girl tore her eyes away from Lauren and scratched behind Wolf’s ears. The cat sprawled out beside her, yawning widely and claiming his spot on the bed.

Camila gazed back over at Lauren, admiring how content she looked. The smaller girl allowed her eyes to scan the room absentmindedly. Big mistake.

Camila whimpered. Everything around her had the potential to be something bad. The shadows appeared as if they were moving and she inhaled sharply, scooting further onto the bed.

She stole a glance at Lauren, who was still fast asleep. Hesitantly, she let her hand slip off of her lap and inch towards the girl. She kept an eye on the shadows while she found Lauren’s hand, locking their pinkies together gently.

The small girl held her breath, scared that she had awoken the older girl. When Lauren didn’t stir, Camila exhaled slowly and forced herself to keep her eyes on Lauren, away from the shadows.



Lauren was awoken the next morning by a beam of sunlight invading her eyelids.

She groaned, rolling over and covering her face. The green eyed girl grew confused, though, when she felt a blanket covering her legs. Camila always stole the blankets in the middle of the night.

Camila.

Lauren sat up quickly, rubbing her eyes and cursing herself for falling asleep for so long. She looked around the room, feeling her heart drop in her chest when she realized Camila hadn’t joined her.

She pulled her hair up into a ponytail, hurrying out of her bedroom. She nearly missed the figure sitting on the floor across the hallway, and she nearly screamed out of shock.

“Oh my god,” Lauren caught her breat
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Well let’s hope it comes in handy,” Normani snatched the phone out of Dinah’s hands, earning a half-hearted glare from the older girl. She pressed play, and ‘Gracious’ by Ben Howard quietly filled the room.The minute the song began playing, Camila lifted her head slightly. Dinah glanced down at the girl before looking over at Normani in surprise.“She’s calming down,” Dinah mouthed slowly, using her free hand to point to Camila. The smaller girl sighed softly, resting her head back on Dinah’s shoulder and squeezing her eyes shut.“Nope, no way,” Dinah shook her head. “She is not falling asleep on me,” the Polynesian girl tried to lift Camila off of her, but the smaller girl looked up at her innocently.“Ugh, fine,” Dinah glared at Normani when she laughed. Sighing, the youngest girl leaned back against the couch and allowed Camila to rest her head back on her shoulder.About an hour or two later, all three girls had fallen asleep. Surprisingly, Camila had managed to doze off for a while.It didn’t last long, though. She was woken up by a loud ringing in her ears, making her bolt upwards and gasp for breath. The smaller girl’s hands shook and she frantically looked around the room, finding the other two girls dead asleep on the couch.Her heart was pounding against her chest as she stood up slowly, hugging her hands around her torso. The room was nearly pitch black and she was biting her lip so hard that she thought she would draw blood.Camila gazed pleadingly at the two sleeping girls, willing for one of them to wake up. The smaller girl whimpered, squeezing her eyes shut and taking a slow step forwards.She paused and opened her eyes cautiously, scanning the room. When nothing jumped out of the shadows, she took a few quick steps forwards. Pause. Look around.She felt her way through the darkness, jumping slightly when Wolf brushed against her leg. His eyes reflected the light in the darkness, making them glow slightly. Camila watched as he pawed at one of the hallway doors, slipping into the room. She followed.The room was dimly lit by the moonlight coming through the window. Camila narrowed her eyes, tracing the outline of the figure on the bed. Lauren.The smaller girl bit her lip, slipping into the dark room and standing still for a few moments. Quietly, she retrieved Lauren’s blanket that had fallen on the floor and gently laid it back over the girl.Camila looked down at her hands, holding them up in front of her and watching how much they were shaking. She couldn’t seem to calm down no matter how hard she tried.Unsure of what else to do, and not wanting to wake Lauren, the small girl carefully circled the bed, crawling onto the opposite side and sitting cross legged. She looked over her shoulder, studying the moon that was glowing high in the sky.She flinched when Lauren moved slightly in her sleep. Camila whipped her head back around, afraid that she had awoken the girl. She sat frozen for a few moments until she concluded that the girl was still asleep.
Camila studied her, watching as Lauren’s chest rose and fell slowly. Subconsciously, she began to breathe along with Lauren, mimicking the older girl.

Camila gasped when something brushed against her arm, quickly calming down when she realized it was only Wolf. The old white cat nudged her hand, demanding attention.

Biting her lip, the smaller girl tore her eyes away from Lauren and scratched behind Wolf’s ears. The cat sprawled out beside her, yawning widely and claiming his spot on the bed.

Camila gazed back over at Lauren, admiring how content she looked. The smaller girl allowed her eyes to scan the room absentmindedly. Big mistake.

Camila whimpered. Everything around her had the potential to be something bad. The shadows appeared as if they were moving and she inhaled sharply, scooting further onto the bed.

She stole a glance at Lauren, who was still fast asleep. Hesitantly, she let her hand slip off of her lap and inch towards the girl. She kept an eye on the shadows while she found Lauren’s hand, locking their pinkies together gently.

The small girl held her breath, scared that she had awoken the older girl. When Lauren didn’t stir, Camila exhaled slowly and forced herself to keep her eyes on Lauren, away from the shadows.



Lauren was awoken the next morning by a beam of sunlight invading her eyelids.

She groaned, rolling over and covering her face. The green eyed girl grew confused, though, when she felt a blanket covering her legs. Camila always stole the blankets in the middle of the night.

Camila.

Lauren sat up quickly, rubbing her eyes and cursing herself for falling asleep for so long. She looked around the room, feeling her heart drop in her chest when she realized Camila hadn’t joined her.

She pulled her hair up into a ponytail, hurrying out of her bedroom. She nearly missed the figure sitting on the floor across the hallway, and she nearly screamed out of shock.

“Oh my god,” Lauren caught her breat
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Vâng chúng ta hãy hy vọng nó có ích, "Normani giật lấy điện thoại ra khỏi tay của Đi-na, kiếm một ánh mắt nửa vời từ cô gái lớn tuổi hơn. Cô ép chơi, và 'Duyên dáng' Ben Howard lặng lẽ tràn ngập căn phòng.

Những phút bài hát bắt đầu chơi, Camila ngẩng đầu lên một chút. Dinah liếc nhìn cô gái trước khi nhìn qua tại Normani ngạc nhiên.

"Cô ấy dịu xuống," Dinah mấp máy môi từ từ, dùng tay tự do của mình để trỏ đến Camila. Cô gái nhỏ khẽ thở dài, tựa đầu cô lại vào vai Dinah và nhắm mắt cô đóng.

"Không, không có cách nào," Dinah lắc đầu. "Cô ấy không ngủ với tôi," cô gái Polynesian cố nâng Camila tắt của cô, nhưng cô gái nhỏ ngước nhìn cô ngây thơ.

"Ugh, tiền phạt," Dinah lườm Normani khi cô cười. Thở dài, cô gái trẻ nhất dựa lưng vào ghế và cho phép Camila để nghỉ ngơi đầu lại vào vai cô.

Khoảng một hoặc hai sau giờ, cả ba cô gái đã đi ngủ. Đáng ngạc nhiên, Camila đã quản lý để ngủ thiếp đi trong một thời gian.

Nó đã không kéo dài, mặc dù. Cô bị đánh thức bởi một tiếng chuông lớn trong tai cô, làm cho trở lên tia cô và thở hổn hển. Bàn tay cô gái nhỏ run lên và cô ấy điên cuồng nhìn quanh phòng, tìm hai cô gái khác đã chết ngủ trên chiếc ghế dài.

Trái tim cô đập thình thịch trong lồng ngực của mình khi cô đứng lên từ từ, ôm tay quanh thân mình. Căn phòng gần như tối đen và cô đã cắn môi đến nỗi cô nghĩ mình sẽ lấy máu.

Camila nhìn tha tại hai cô gái đang ngủ, sẵn sàng cho một trong số họ phải thức dậy. Cô gái nhỏ rên rỉ, nhắm mắt cô đóng và tham gia một bước tiến chậm.

Cô dừng lại và mở mắt ra thận trọng, quét phòng. Khi không có gì nhảy ra khỏi bóng tối, cô lấy một vài bước nhanh về phía trước. Tạm ngừng. Nhìn xung quanh.

Cô cảm thấy theo cách của mình thông qua bóng tối, nhảy một chút khi Wolf chạm vào chân cô. Đôi mắt anh phản chiếu ánh sáng trong bóng tối, làm cho chúng phát sáng một chút. Camila xem như ông pawed tại một trong những cửa hành lang, trượt vào phòng. Cô theo.

Căn phòng sáng lờ mờ của ánh trăng chiếu qua cửa sổ. Camila nheo mắt, truy tìm những phác thảo của các con số trên giường. Lauren.

Cô gái nhỏ cắn môi, trượt vào căn phòng tối và đứng yên một lúc. Lặng lẽ, cô lấy chăn Lauren đã rơi trên sàn nhà và nhẹ nhàng đặt nó trở lại trên các cô gái.

Camila nhìn xuống tay mình, giữ họ lên trước mặt cô và xem có bao nhiêu họ run rẩy. Cô dường như không thể bình tĩnh lại không có gì khó khăn khi cô đã cố gắng.

Không chắc chắn về những gì khác để làm, và không muốn đánh thức Lauren, cô gái nhỏ một cách cẩn thận vòng quanh giường, bò vào phía đối diện và ngồi bắt chéo chân. Cô nhìn qua vai cô, nghiên cứu mặt trăng đã được phát sáng trên bầu trời cao.

Cô ấy co rúm khi Lauren chuyển nhẹ trong giấc ngủ của mình. Camila đánh đầu lại xung quanh, sợ rằng cô ấy đã đánh thức cô gái. Cô ngồi đông lạnh trong một vài phút cho đến khi cô kết luận rằng cô gái vẫn còn đang ngủ.

Camila nghiên cứu của mình, xem như ngực Lauren đã tăng và giảm từ từ. Theo phản xạ, cô bắt đầu thở cùng với Lauren, bắt chước các cô gái lớn tuổi.

Camila thở hổn hển khi một cái gì đó chạm vào cánh tay của mình, nhanh chóng làm dịu xuống khi cô nhận ra đó chỉ là Wolf. Mèo trắng cũ huých nhẹ vào tay cô, đòi hỏi sự chú ý.

Cắn môi, cô gái nhỏ xé mắt xa Lauren và gãi phía sau tai của Wolf. Con mèo nằm dài ra bên cạnh cô, ngáp rộng rãi và khẳng định vị trí của mình trên giường.

Camila nhìn lại qua tại Lauren, ngưỡng mộ cô ấy trông như thế nào nội dung. Cô gái nhỏ hơn cho phép đôi mắt của mình để quét phòng lơ đãng. Big sai lầm.

Camila thút thít. Tất cả mọi thứ xung quanh cô có tiềm năng trở thành một cái gì đó xấu. Bóng tối xuất hiện như là đã được di chuyển và cô hít mạnh, scooting thêm lên giường.

Cô liếc trộm Lauren, người vẫn còn ngủ say. Ngập ngừng, cô cho tay cô trượt khỏi đùi cô và inch về phía cô gái. Cô giữ một mắt trên bóng tối trong khi cô tìm thấy bàn tay của Lauren, khóa pinkies của họ với nhau nhẹ nhàng.

Cô gái nhỏ nín thở, sợ rằng cô ấy đã đánh thức các cô gái lớn tuổi. Khi Lauren không khuấy động, Camila thở ra chậm và buộc mình phải giữ cho đôi mắt của cô trên Lauren, đi từ bóng tối.

-

. Lauren bị đánh thức vào sáng hôm sau bởi một chùm ánh sáng mặt trời xâm mí mắt

Cô rên rỉ, lăn qua và che mặt cô . Cô gái có đôi mắt màu xanh lá cây lớn bối rối, tuy nhiên, khi cô cảm thấy một tấm chăn che đôi chân của mình. Camila luôn lấy trộm tấm chăn vào giữa đêm.

Camila.

Lauren ngồi lên một cách nhanh chóng, dụi mắt mình và nguyền rủa mình vì đã ngủ quá lâu. Cô nhìn quanh căn phòng, cảm thấy thả lòng mình trong ngực cô khi cô nhận ra Camila đã không tham gia của cô.

Cô kéo tóc cô lên thành kiểu đuôi ngựa, vội vã ra khỏi phòng ngủ của cô. Cô gần như bỏ qua các con số ngồi trên sàn nhà trên hành lang, và cô gần như hét lên ra khỏi sốc.

"Oh my god", Lauren bắt breat cô
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: